Vay nóng Tinvay

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 251

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 251: Nhà giàu mới nổi càn quét
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)

Siêu sale Shopee


Càn Kình há mồm phun nước lọc mới uống vào, lòng sướng rơn. Đấu giá sư phải chăng có thù với Tư Đạt Khắc? Gõ búa chậm hơn hai giây là Tư Đạt Khắc sẽ mau được, cố tình không cho gã hai giây, hình như cố ý đợi khi gã cầm kim phiếu là gõ búa ngay.

Sướng! Càn Kình sướng lâng lâng. Tuy kiếm thiếu năm mươi vạn kim tệ nhưng nghĩ đến tại La gia Tư Đạt Khắc biểu hiện ra dục vọng nam nhân muốn chiếm hữu nữ nhân của Tư Đạt Khắc là Càn Kình thà kiếm ít năm mươi vạn. Có thể nhìn Tư Đạt Khắc chịu thiệt, uất ức rất là sung sướng.

Cao triều qua đi là lạnh lẽo. Mọi người bắt đầu mất hứng với thứ tiếp theo, rất nhanh đến [bảo thạch phẩm chất không tốt].

- Một vạn!

Đỗ Nhất Độ mới nói bảo thạch phẩm chất không tốt bắt đầu đấu giá thì Càn Kình nghe trên ghế cách mình không xa có người hét giá một vạn kim tệ, tăng giá quy định bảo thạch phẩm chất không tốt lên gấp một trăm lần.

Càn Kình hét giá:

- Hai vạn.

Càn Kình nhỏ giọng hỏi Lôi Địch vẻ mặt nghi hoặc nhìn mình:

- Có lai lịch gì?

Mộc Quy Vô Tâm tựa lưng vào ghế nệm, nói:

- Còn ai trồngk hoai đất này? Nghe thanh âm là biết phó hội trưởng Kiệt Lạp Tháp Tháp bên Công Hội Dược Tề đnag kêu giá.

Công Hội Dược Tề ngẩn ra. Không lẽ Kiệt Lạp Tháp Tháp cũng biết chuyện trái tim của Huyết Ma? Ưm, rất có thể. Trong từ điển dược tề của Á Đương Tư cũng có ghi chép tình huống trái tim của Huyết Ma nhưng không rõ ràng bằng thần bí dược tề của Âu Lạp Lạp.

- Ủa?

Phòng Công Hội Dược Tề phát ra tiếng bật thốt tò mò, lại báo giá tiếp:

- Ba vạn...

Càn Kình không chớp mắt cái nào báo giá:

- Mười vạn!

Trong tay Càn Kình đang có năm trăm vạn kim tệ, có thể thử cảm giác nhà giàu, huống chi mua trái tim của Huyết Ma giá một trăm vạn kim tệ vẫn là rẻ.

Huyết Ma! Ma thú cao đẳng bàn về năng lực chiến đấu không thua gì ma thú cường đại Viêm Ma. Ngay cả Lôi Địch cũng chỉ có hai phần tự tin đánh thắng.

Trong phòng Công Hội Dược Tề lặng im. Càn Kình tò mò muốn thò người ra nhưng cố nén.

- Sẽ là ai? Mười vạn kim tệ?

Kiệt Lạp Tháp Tháp vuốt râu dê trắng trên cầm, đôi mắt chuột xoay tòn.

- Ta chỉ cảm thấy thứ này hơi quen mắt, không lẽ người đấu giá dám khẳng định nó là trái tim của Huyết Ma sao? Lỡ như không phải...

- Để ta hỏi giúp người.

Một Dược sư trẻ đứng cạnh Kiệt Lạp Tháp Tháp đứng dậy bước ra phòng, chạy đến phòng Càn Kình, nghe phó hội trưởng ở sau lưng lại kêu giá mười lăm vạn kim tệ.

- Hai mươi van.

Càn Kình mới hét giá xong thấy cửa phòng bị đẩy mở, một Dược sư trẻ bước vào.

- Chào tiên sinh, ta đến hỏi thăm thay hội trưởng Công Hội Dược Tề chúng ta là tại sao ngươi muốn mua khối bảo thạch này với giá cao như vậy?

Tại sao? Càn Kình bỗng nhiên hiểu ra tại sao hắn ở trong phòng riêng của Hồng Lưu Chiến Bảo, ở trong mắt người khác chỉ là một đám Chiến Sĩ ngay thẳng chỉ biết chiến đấu, không hiểu gì hết.

Nếu đã như vậy thì...

Đầu óc Càn Kình xoay chuyển nhanh, cười nói:

- Một khối hồng bảo thạch to như vậy, ta mua cho vị hôn thê của ta làm dây chuyền lớn cũng tốt.

Dược sư trẻ tuổi ngẩn ra, không hiểu nổi tại sao Càn Kình đáp lại câu như vậy. Xem ra Hồng Lưu Chiến Bảo vì xoay tiền chẳng biết từ đâu quen một hài tử giàu có.

- Cái gì? Mua cho nữ nhân?

Kiệt Lạp Tháp Tháp im lặng. Nếu là Công Hội Ma Pháp Sư hoặc chỗ khác truyền đến báo giá thì Kiệt Lạp Tháp Tháp tuyệt đối không tin đáp án như vậy.

Cố tình đáp án là từ Hồng Lưu Chiến Bảo, đám nhà quê kia là một đám chỉ biết chỉ biết vác đao lên ngựa giết ma tộc, bọn họ thì biết cái gì là trái tim của Huyết Ma?

Còn mua sao? Kiệt Lạp Tháp Tháp không dám khẳng định đây là trái tim của Huyết Ma thật sự. Kiệt Lạp Tháp Tháp nghe thuộc hạ nói hài tử nhà giàu này rất phô trương, ngó bộ dạng dám quăng ra một trăm vạn mua đồ.

Một trăm vạn, nếu mua phải một khối hồng bảo thạch bình thường thì... Kiệt Lạp Tháp Tháp nhắm mắt lại. Nếu làm như vậy, ngôi báu phó hội trưởng của Kiệt Lạp Tháp Tháp sẽ bị người Lôi gia cướp đi. Thôi! Mua không được cũng chẳng có vấn đề gì, lỡ không mua được hàng thật thì là chuyện lớn.

Với giá hai mươi vạn, trái tim của Huyết Ma về tay Càn Kình. Lôi Địch làm vẻ mặt khó hiểu. Cho dù Càn Kình muốn mua hồng bảo thạch tặng cho Cổ Nguyệt Gia Anh hay La Thanh Thanh thì nên mua cái nào có phẩm chất tốt chút, bảo thạch như vậy có thể làm được gì?

- Trái tim của Huyết Ma, đây chính là trái tim của Huyết Ma!

Càn Kình thè lưỡi lướt qua hồng bảo thạch, cảm nhận vị máu nhàn nhạt, càng khẳng định đây chính là trái tim của Huyết Ma chứa nhiều tinh hoa Huyết Ma.

Vĩnh Hằng Cự Lực Dược Tề! Càn Kình cẩn thận cất đi trái tim của Huyết Ma, dược tề bí ẩn nhảy múa trong đầu xâu thành phương thuốc, đây là dược tề mới nhất Âu Lạp Lạp nghiên cứu ra, nghe nói uống vào có thể vĩnh viễn tăng sức mạnh một ngàn cân.

Không phải tăng trưởng thời gian ngắn mà là đến chết, luôn luôn có tăng sức mạnh một ngàn cân

Lực lượng, bất cứ Chiến Sĩ nào cũng sẽ không chê ít. Càn Kình không ngừng nhớ lại, hìnhn hư trái tim của Huyết Ma có thể làm ra thần bí dược tề gì đó.

- Trái tim của Huyết Ma? Đó là cái gì?

Lôi Địch tò mò hỏi:

- Huyết Ma cũng có trái tim sao?

- Dĩ nhiên là có, trái tim của Huyết Ma có thể chế tạo ra Vĩnh Hằng Cự Lực dược tề.

Càn Kình nhỏ giọng nói:

- Nói đơn giản là uống dược tề đó vào có thể bỗng nhiên tăng sức mạnh một ngàn cân.

Hai người Lôi Địch, Mộc Quy Vô Tâm giật mình nửa ngày không nói nên lời, ngơ ngác nhìn Càn Kình. Hai người Lôi Địch, Mộc Quy Vô Tâm không để ý đến hình tuợng gì nữa. Đây là lực lượng một ngàn cân!

- Còn thiếu vài loại tài liệu, chờ ta gom đủ rồi sẽ làm thử một ít, có thành quả sẽ chia cho mọi người.

Càn Kình cười híp mắt nhìn bên dưới đang đấu giá vật phẩm.

- Trái tim này có thể làm được rất nhiều thứ.

Mộc Quy Vô Tâm vươn ngón tay to chọt eo Lôi Địch, ngu ngơ nhìn Càn Kình.

Mộc Quy Vô Tâm nhỏ giọng nói:

- Ngươi kiếm đâu ra tiểu quái vật kia vậy? Có phải là ngươi muốn hù chết ta không? Tinh Thần Trùng Kích dược tề cũng là hắn làm? Hắn là Dược sư bí ẩn?

- Sớm muộn gì lão tử sẽ hù ngươi mất ngủ!

Vẻ giật mình trên mặt Lôi Địch chưa tan khóe mắt đã hiện rõ ý cười tự đắc:

- Hắn nói hắn là học đồ của Thần Bí Dược sư, theo ta thấy hình như hắn hiểu biết còn nhiều hơn cả Thần Bí Dược sư.

Mộc Quy Vô Tâm hung tợn trừng Lôi Địch, cáu kỉnh nói:

- Sợ là tuần này lão tử sẽ không ngủ được, rất cảm ơn ngươi, Hảo- Huynh- Đệ!

- Đừng khách sáo.

Lôi Địch nhìn đấu giá bên dưới.

- Lúc ta mới quen hắn thì ngày nào cũng bị hắn làm giật mình mất ngủ, chuyện tốt như vậy huynh đệ chúng ta nên san sẻ.

- Tốt lắm!

Mộc Quy Vô Tâm liên tục gật đầu, nói:

- Ta cảm thấy kiêu ngạo vì có đồng bạn như ngươi.

- Cứ từ từ hãnh diện đi, ta sẽ không khiêm tốn.

*****

Trong khi Mộc Quy Vô Tâm, Lôi Địch nói chuyện thì Càn Kình đã đổi hai khối bí ngân, kêu giá đến ba mươi vạn kim tệ, đè ép những người khác không kêu giá nữa, bao gồm Công Hội Thiết Tượng cũng từ bỏ.

Bí ngân là thứ tốt nhưng giá của nó có giới hạn. Hai khối bí ngân có giá mười vạn kim tệ đã là rất tốt. Ba mươi vạn kim tệ? Đồ điên từ đâu chui ra?

- Tiếp theo là đấu giá hai khối kim tinh...

Từ phòng Hồng Lưu Chiến Bảo trực tiếp hét giá trên trời:

- Năm mươi vạn!

Hội trưởng Công Hội Thiết Tượng, Công Hội Minh Văn biến sắc mặt. Không lẽ Hồng Lưu Chiến Bảo muốn bị giải tán trong hôm nay? Nếu không thì sao toàn hét giá cao như vậy? Lại còn cướp đồ Công Hội Thiết Tượng, Công Hội Minh Văn muốn có, gần như là khiêu khích.

- Ta nói này Càn Kình...

Mộc Quy Vô Tâm bị Càn Kình phóng khoáng hù sợ, nói:

- Mấy thứ kia không đáng giá với số tiền này.

- Hôm nay ta quyết chiếm hết đồ tốt trong hội đấu giá.

Càn Kình cười híp mắt nhìn tinh kim, bí ngân bên dưới.

- Loại tài liệu này nó có giá trị như thế nào phải xem nằm trong tay ai. Bí ngân, tinh kim bình thường chỉ xuất hiện trong hội đấu giá, ta không nhân dịp này mua chút it thì chờ đến khi nào?

Tinh kim và bí ngân là tài liệu quan trọng không thể thiếu trong minh văn. Càn Kình ở lâu trong Vô Tận thế giới, càng biết dùng tài liệu tốt, nếu có năng lực chiếm được thì phải cố gắng sở hữu. Nếu chờ sau này lúc cần mới tìm thì rắc rối.

Vật đấu giá giảm dần, cuối cùng đấu giá huyết dịch của Liệt Diễm Ma Hổ, vật đấu giá nặng ký nhất lên sân.

Mắt Lôi Địch sáng ngời. Mộc Quy Vô Tâm có xúc động muốn đè Lôi Địch xuống, phòng ngừa hảo bằng hữu nhiều năm bỗng nhiên làm ra chuyện cướp bóc gì thì rắc rối to.

- Càn Kình, nhất định phải mua nó!

Lôi Địch nhìn chằm chằm huyết dịch của Liệt Diễm Ma Hổ không thể dời mắt, nếu không phải cánh tay gã bị Mộc Quy Vô Tâm kiềm chặt thì thật khó đoán gã có nhào lên cướp giật không.

Nhập thánh! Đối với bất cứ Chiến Sĩ bình thường nào thì rất có sức hấp dẫn, tràn ngập hấp dẫn hơn cả vật thể hấp dẫn mà Long tộc thích trong lời kể của Ngâm Du Thi Nhân.

Đối với một cường giả quanh quẩn ở bên bờ nhập thánh thì sức hấp dẫn này phóng lớn gấp ngàn, vạn lần.

Lần đầu tiên Càn Kình thật sự căng thẳng. Nghe đến lần thứ nhất nêu giá quy định huyết dịch của Liệt Diễm Ma Hổ Càn Kình liền cao giọng quát:

- Năm mươi!

Gần như mọi người trong hội đấu giá đều xoay người kinh ngạc nhìn Hồng Lưu Chiến Bảo tuyên bố giá, mới bắt đầu đã kêu năm mươi là có ý gì? Điên rồi sao? Huyết dịch của Liệt Diễm Ma Hổ không đáng giá nhiều như vậy đi?

Mấy người của thế lực khác trong các gian phòng hào hoa đều lso đầu khỏi phòng, nhìn gian phòng làm người ta bất ngờ nhất trong đại hội đấu giá lần này.

Hai mươi vạn mua một khối hồng bảo thạch hư, hai khối bí ngân mà kêu giá ba mươi vạn, hai khối tinh kim hét giá năm mươi vạn. Bây giờ đến huyết dịch của Liệt Diễm Ma Hổ, lần thứ nhất đã kêu năm mươi vạn?

- Năm mươi lần thứ nhất... năm mươi lần thứ hai... năm mươi lần thứ ba...

Chủ trì thấy không ai cạnh tranh thì quyết định bán bình huyết dịch của Liệt Diễm Ma Hổ thứ nhất.

Mộc Quy Vô Tâm hơi bình tĩnh nói:

- Có phải giá cao không?

Mộc Quy Vô Tâm hơi lo lắng nhìn Càn Kình, thật tình không hiểu tại sao tiểu tử này mua máu về làm gì.

- Không cao...

Càn Kình lắc đầu, nói:

- Mới nãy ta đã nhìn thấu, vừa kêu giá phải kêu cho lớn, dùng khí thế trấn áp, cho người ta cảm giác dù phải mất bao nhiêu kim tệ thì ta quyết mua cho bằng được. Nếu không thì tăng từng chút một sẽ rắc rối, cuối cùng ngươi có thể mua được bằng số tiền năm mươi vạn hay không thật khó nói.

Bình huyết dịch của Liệt Diễm Ma Hổ thứ hai đặt trên bệ.

Càn Kình không chút suy nghĩ lên tiếng:

- Năm mươi vạn!

Kiệt Lạp Tháp Tháp ngơ ngác nhìn huyết dịch của Liệt Diễm Ma Hổ trên bệ. Người Hồng Lưu Chiến Bảo điên rồi sao? Bọn họ mua cái thứ này làm gì? Trừ có công dụng với Công Hội Dược Tề chúng ta ra thì chỉ có những Thần Bí Dược sư như đồ điên là dùng được đi? Vĩnh Lưu thành không có Công Hội Thần Bí Dược sư! Cái thứ này lẽ ra chỉ có Công Hội Dược Tề mới cần chứ? Vốn giá quy định là mười vạn, chúng ta bỏ ra ba mươi vạn có thể mua một bình, nhưng bây giờ...

Bình huyết dịch của Liệt Diễm Ma Hổ thứ ba đặt trên bàn, chủ trì mới kêu giá quy định thì Càn Kình lại sảng khoái hét lên năm mươi vạn.

Một trăm năm mươi vạn! Phát điên sao? Ba bình huyết dịch của Liệt Diễm Ma Hổ tốn một trăm năm mươi vạn!

Kiệt Lạp Tháp Tháp khẽ thở dài:

- Ta không tin ngươi còn mua tiếp.

Càn Kình cất đi bình huyết dịch của Liệt Diễm Ma Hổ thứ ba, lộ nụ cười khổ bất đắc dĩ. Ai kêu trình độ làm thần bí dược tề của hắn chỉ có năng lực cỡ học đồ? Nếu thật sự thực hành thì xác suất thành công cực kỳ thấp. Bây giờ Càn Kình muốn thành công thì cách duy nhất là lấy càng nhiều huyết dịch của Liệt Diễm Ma Hổ càng tốt.

Bình huyết dịch của Liệt Diễm Ma Hổ thứ bốn đặt trên bệ đấu giá, Càn Kình lại hét giá năm mươi vạn.

Lần thứ năm... Lần thứ sáu...

Kiệt Lạp Tháp Tháp không thể nhịn được nữa, gã cảm giác thanh niên ngồi trong gian phòng Hồng Lưu Chiến Bảo dường như nắm kho báu cự long trong truyền thuyết vậy, cứ kêu giá năm mươi vạn. Nếu tiếp tục như vậy e rằng Công Hội Dược Tề không mua được thậm chí một bình huyết dịch của Liệt Diễm Ma Hổ.

Lần thứ bảy... Kiệt Lạp Tháp Tháp ra giá. Càn Kình dồn hết kim tệ có trong người ra ngoài, rốt cuộc đẩy lui Kiệt Lạp Tháp Tháp.

Lần thứ tám, chín, mười. Càn Kình không báo giá nữa, cầm bảy bình huyết dịch của Liệt Diễm Ma Hổ, liên tục suy nghĩ có bao nhiêu phần trăm thành công tạo ra cái gọi là Huyết Dịch Của Viêm Ma.

- Ba bình...

Kiệt Lạp Tháp Tháp nhìn huyết dịch của Liệt Diễm Ma Hổ trong tay, cười khổ. Đại hội đấu giá hôm nay trừ vật phẩm thứ nhất bị Lý Đức Ước Khắc giành nổi bật, mấy lúc khác mọi người như phông nền nhìn Hồng Lưu Chiến Bảo liên tục biểu hiện ra sự điên cuồng.

Mãi đến lúc tan cuộc mọi người mới nhận ra trong đại hội đấu giá hôm nay thứ có ích nhất trừ ban đầu bị Lý Đức Ước Khắc mua đi, còn lại đều bị một mình Càn Kình cướp sạch.

Lôi Quang Nhật Nguyệt cười tươi như hoa chặn đường của Lý Đức Ước Khắc:

- Lý Đức thành chủ đại nhân...

Tư Đạt Khắc đứng bên cạnh Lôi Quang Nhật Nguyệt, sắc mặt âm trầm.

Càn Kình thấy tình cảnh này thì nhẹ lắc đầu. Bây giờ Lý Đức Ước Khắc, Lôi Quang Nhật Nguyệt, Tư Đạt Khắc mới có cơ hội chia Tinh Thần Trùng Kích dược tề, nhưng hiện tại quá muộn rồi, hơn nói ra cũng ngại miệng.

- Nghe nói Nguyệt Nguyệt cũng là ma vũ song tu?

Lý Đức Ước Khắc cười híp mắt nhìn Tư Đạt Khắc:

- Nghe nói nhi tử của phó hội trưởng bị nhốt trong bình chướng tinh thần tam giai đã một năm rồi?

Giờ phút này, sắc mặt của Lôi Quang Nhật Nguyệt, Tư Đạt Khắc càng âm trầm hơn. Lúc đàm phán sợ nhất là bị người ta biết bài tẩy, vậy thì sẽ rơi vào thế bị động.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-922)