Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 263

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 263: Tiết kiệm hay xa xỉ ?
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Lùi?

Tim Y Sa đập nhanh, mắt tỏa ra ánh sáng rực rỡ chợt bắn tia kinh ngạc. Thanh niên này là đấu thế đi tới! Đi tới! Đi tới! Không bao giờ lùi! Càn Kình kiên quyết tín niệm này rót vào trong đấu khí của hắn?

Trong chỉ mành treo chuồng, Càn Kình đột kích với tốc độ cao vẫn liên tục lên xuống như xóc nảy trên lưng ngựa. Ngón giữa của Càn Kình chìa ra như chiến đao đâm ra, một trăm lẻ tám viên đấu khí đấu khiếu, đấu khiếu ở chính giữa ngực mở ra truyền toàn bộ đấu khí vào cánh tay. Tiếng xé gió chói tai vang lên.

Phục Ma nhị chiến! Một vạn năm ngàn chuyển cao tốc Phá Địa Trảm!

Bùm!

Ngón giữa của Càn Kình đâm vào bàn tay như kim loại của Y Sa. Hai bên va chạm phát ra tiếng trầm đục như hai vũ khí cực nặng đụng vào nhau.

Chớp mắt đấu khí nghiền nát lẫn nhau. ống tay áo của Càn Kình không thể chịu nổi đấu khí, lực lượng cường độ cao giằng co.

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!

Vô số vải vụn bay tứ tán.

Lòng bàn tay Y Sa đau nhức run run như bị mũi khoan xuyên qua. Đấu khí Phá Địa Trảm chớp mắt đánh nát Hồ Điệp Phấn Kim Chưởng. Lực lượng mạnh mẽ nhanh chóng phá vỡ phòng ngự bàn tay xuyên qua cánh tay.

Tốc độ trong phút chốc quá nhanh!

Y Sa kinh ngạc bị lực lượng đấu khí Phục Ma nhị chiến phá hoại, sức sát thương đấu kỹ của Càn Kình, trong người nàng lại bùng nổ ra đấu khí nhưng chậm một giây. Chân Y Sa không thể giữ cân bằng thụt lùi ba bước, nhìn Càn Kình vọt hướng Mặc Tác Côn Tất.

Không xong, nguy hiểm! Tại sao Chiến Sĩ trẻ tuổi này có thể nhìn ra chưởng nào của ta là thật, cái nào là giả?

Mắt Y Sa chớp lóe tia khó tin. Tuy Y Sa không dốc hết sức đánh ra Hồ Điệp Phấn Kim Chưởng này nhưng Chiến Sĩ trẻ tuổi Phục Ma nhị chiến muốn nhìn thấu nó là chuyện không thể nào.

Đấu khí Phục Ma bát chiến nhanh chóng dâng trào trong người Y Sa, tóc dài cột sau gáy vì đấu khí bùng nổ mà tản ra. Y Sa lật cổ tay, chân liên tục đạp, tới sau mà đến trước chộp hướng Càn Kình.

Càn Kình luôn nhìn chằm chằm vào Mặc Tác Côn Tất. Phá Địa Trảm xé gió bay tới với khí thế cực kỳ khốc liệt, Càn Kình không thèm nhìn Y Sa cái nào, cổ tay trái nhẹ run lên.

Văn phòng nho nhỏ bỗng tràn ngập sát khí, một tia sáng lạnh vạch một đường ngắn ngủi trên không trung, tiếng rít chói tai. Gân sau gáy Y Sa nhảy dựng, con ngươi co rút bùng nổ ánh sáng lạnh chói mắt.

Thần xạ, phi đao!

Trong khoảng cách ngắn đột nhiên phát ra hung đao xé gió, đấu khí Phục Ma bát chiến của Y Sa không thể ngăn cản phi đoa cấm đấu binh. Y Sa vội tránh sang bên, thanh đao gần như liếm gò bồng đào cao vút rồi cắm một nửa vào vách tường, chỉ có chuôi đao ở bên ngoài.

Răng rắc!

Phía Địa Trảm của Càn Kình đánh gãy đôi tay Mặc Tác Côn Tất vội giơ cao đỡ đòn. Đau nhức mới từ cánh tay truyền đến óc Mặc Tác Côn Tất thì bàn chân Càn Kình đạp ngực gã, lại vang tiếng kêu xương gãy. Thanh âm văng vẳng trong văn phòng tĩnh lặng làm da đầu người mát lạnh.

Đùi Càn Kình gấp khúc bỗng thẳng ra, người Mặc Tác Côn Tất co lại như tôm luộc văng ra ngoài, mạnh đập vào vách tường sau lưng, lại phát ra tiếng trầm đục. Mặc Tác Côn Tất từ từ trượt xuống đất, nóc nhà rung rinh, bụi bay xuống.

Trong khoảnh khắc trọng thương!

Y Sa ngơ ngẩn đứng tại chỗ, kinh ngạc nhìn Càn Kình ra tay dứt khoát, cảm giác sức chiến đấu kinh người. Không lẽ trời sinh Càn Kình có cảm giác chiến đấu rất khủng bố? Hay là Càn Kình có kinh nghiệm chiến đấu sinh tử? Trong thời gian ngắn ngủi Càn Kình phân biệt ra Hồ Điệp Phấn Kim Chưởng cái nào thật cái nào giả, lại còn thanh phi đao kia.

Nếu Y Sa không phải là Phục Ma bát chiến, nếu nàng không có kinh nghiệm chiến đấu sinh tử thì... Y Sa nghĩ mà run, lưng toát mồ hôi lạnh. Nếu không phải thanh niên tên Càn Kình chỉ muốn đánh bại Mặc Tác Côn Tất, ngăn cản người cứu viện thì uy lực một đao vừa rồi sẽ càng mạnh hơn.

Với tuổi như hắn...

Y Sa ngơ ngác nhìn Càn Kình, thanh niên ở tuổi này trừ phi mười tuổi mỗi ngày chém giết trong chiến trường nhân ma, nếu không thì tuyệt đối không thể có thủ đoạn, kinh nghiệm chiến đấu như vậy. Không lẽ Càn Kình trời sinh có cảm giác sức chiến đấu?

Phục Ma nhị chiến, lực phân biệt và quyết đoán kinh người, còn có thuận xạ phi đao đáng sợ kia, cộng với Càn Kình chỉ là Chiến Sĩ bình thường chứ không phải Chiến Sĩ huyết mạch gì. Y Sa càng nhìn Càn Kình càng thấy kinh ngạc, người như vậy tại sao không có thành tích gì trong hội thi?

- Phụt.

Mặc Tác Côn Tất há mồm hộc bãi máu tanh đánh vỡ không khí yên tĩnh trong văn phòng.

Càn Kình nhìn chằm chằm Y Sa. Nếu đã quyết định ra tay, không điệu thấp nữa thì Càn Kình sẽ phát huy khoa trương đến đỉnh cao nhất, tuyệt đối không thể để Y Sa, Mặc Tác Côn Tất đè ép.

Muốn đánh ta vào y viện? Càn Kình lạnh lùng liếc Mặc Tác Côn Tất nằm dưới đất, vậy ngươi phải chuẩn bị tâm lý bị người đánh vào y viện.

- Ta nói này lão sư.

Đoạn Phong Bất Nhị tân mật quàng tay lên vai Thiết Khắc, vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa làm người ta muốn đánh.

Đoạn Phong Bất Nhị mỉm cười nói:

- Bây giờ lão sư có rảnh không? Thử kiểm tra luôn bằng hữu này của ta đi?

Mặc Tác Côn Tất rất muốn phun máu vào mặt Đoạn Phong Bất Nhị, bất đắc dĩ người đau nhức không nhúc nhích được. Một cước của Càn Kình không chỉ đạp gãy sáu khúc xương sườn của Mặc Tác Côn Tất, đấu khí nhập vào người gã như đội viên cảm tử chỉ biết đi tới, chạy lung tung. Đấu khiếu của Mặc Tác Côn Tất sắp vỡ nát.

Y Sa không thể không đánh giá lại Thiết Khắc còn chưa ra tay. Vốn tưởng hai Chiến Sĩ cầm thư giới thiệu của Hồng Lưu Chiến Bảo có thể là được Chiến Sĩ huyết mạch Đoạn Phong Bất Nhị hỗ trợ, hay Ma Pháp Sư thiên tài Bích Lạc giúp đỡ.

Chờ khi Mặc Tác Côn Tất đánh thắng Càn Kình, Thiết Khắc rồi nếu Chiến Sĩ huyết mạch hoặc Ma Pháp Sư thiên tài Bích Lạc mãnh liệt đòi giữ hai người lại thì Y Sa sẽ thừa dịp nêu điều kiện rằng Càn Kình, Thiết Khắc chỉ được dự thính, không thể hưởng thụ phúc lợi đệ tử trong Chinh Phạt Chiến Tranh học viện.

Thật không ngờ... Y Sa đánh giá Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị. Sơ cấp Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà thức tỉnh tự nhiên, không đánh thắng Càn Kình Chiến Sĩ bình thường, còn về Thiết Khắc...

Tiểu tử này thật sự là Chiến Sĩ sao? Y Sa đánh giá Thiết Khắc tuấn tú, thầm nghĩ. Nếu Thiết Khắc đi làm mặt trắng nhỏ được bao nuôi thì sẽ có tương lai sáng lạn. Đẹp trai như vậy chênh lệch quá xa với khí chất mạnh mẽ, thiết quyết cần có của Chiến Sĩ. Càn Kình càng giống Chiến Sĩ hơn.

Y Sa không định kêu lão sư khác đến kiểm tra Thiết Khắc, chắc Chiến Sĩ trẻ tuổi duy nhất không bị kiểm tra này không kém cạnh gì. Lỡ như lại có một lão sư bị đánh thương thì Chinh Phạt Chiến Tranh học viện mất hết mặt mũi.

Chinh Phạt Chiến Tranh học viện mất hết mặt mũi? Y Sa lộ nụ cười tự giễu. Càn Kình ở trước mặt Y Sa lấy cớ lão sư kiểm tra để trút giận, trọng thương lão sư kiểm tra. Y Sa có ra tay ứng cứu nhưng không kịp, thế còn chưa mất hết mặt sao?

*****

Tuy Y Sa chưa tiến hành biến hóa huyết mạch chiến thân... Y Sa nhẹ lắc đầu, tự khinh thường mình có ý định sử dụng chiến thân huyết mạch với học sinh mới nhập học.

Y Sa nở nụ cười nói:

- Chúc mừng năm vị, các ngươi trở thành đệ tử của Chinh Phạt Chiến Tranh học viện.

Tuy mới rồi sai lầm làm Y Sa mất mặt nhưng được đến những đệ tử này, ai nấy đều rất xuất sắc khiến người phấn khởi.

Hai đệ tử Chiến Sĩ trẻ tuổi dẫn đường đám người Càn Kình, Bích Lạc, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc nhìn Mặc Tác Côn Tất nằm trong góc tường hộc máu, bị thương nặng, lại nhìn phi đao cắm sâu vào tường, ngó Càn Kình kiêu ngạo đánh lão sư bị thương nặng nhưng không hề lo nghĩ điều gì, hai đệ tử Chiến Sĩ trẻ tuổi dẫn đường bản năng co rụt cổ, liếc nhau.

- Mấy học sinh mới này... ai cũng không dễ chọc.

Hai đệ tử Chiến Sĩ trẻ tuổi nhìn thấy ẩn ý trong mắt nhau, nhẹ gật đầu, thầm mừng trước tiên đụng phải Ma Pháp Sư thiên tài Bích Lạc có tính tình tố, nếu mới đầu làm khó người tên Càn Kình thì...

Càn Kình dám đánh lão sư trước mặt hiệu trưởng, còn có chuyện gì hắn không dám làm? Hai đệ tử Chiến Sĩ thanh niên một lần nữa nhìn Mặc Tác Côn Tất, bản năng vuốt ngực. Nếu không nhờ may mắn chắc bây giờ hai đệ tử Chiến Sĩ thanh niên cũng có kết cuộc tương tự rồi.

Sóng gió nho nhỏ trôi qua, với cái giá lớn lão sư ăn hiếp đệ tử bị gãy xương hai tay, gãy sáu khúc xương sườn, bị thương nặng, thành công đưa đám người Càn Kình, Bích Lạc, Đoạn Phong Bất Nhị, Thiết Khắc, Phần Đồ Cuồng Ca vào Chinh Phạt Chiến Tranh học viện.

Y Sa kêu hai đệ tử Chiến Sĩ thanh niên nâng Mặc Tác Côn Tất lão sư đưa đi phòng chữa bên trong Chinh Phạt Chiến Tranh học viện, khó xử nhìn đám người Càn Kình, Bích Lạc, Đoạn Phong Bất Nhị, Đoạn Phong Bất Nhị, 1Phần Đồ Cuồng Ca vào Chinh Phạt Chiến Tranh học viện.

Trình độ khác nhau, đệ tử phát triển niềm năng cũng khác, Chinh Phạt Chiến Tranh học viện sẽ sắp xếp cho tài nguyên, lão sư, bài học không giống nhau.

Đệ tử có trình độ càng cao thì Chinh Phạt Chiến Tranh học viện càng tài bồi nhiều chút. Ví dụ như Bích Lạc từ sau khi kiểm tra tuyên bố muốn vào Chinh Phạt Chiến Tranh học viện thì tất cả lão sư ma pháp hệ, bao gồm hai phó hiệu trưởng chủ quản ma pháp hệ đều tham gia hội thảo luận chuyên môn, dựa theo tình huống của Bích Lạc đặc biệt soạn khóa trình học tập ma pháp đặc biệt.

Nên soạn bài, tài nguyên như thế nào cho Chiến Sĩ huyết mạch như Đoạn Phong Bất Nhị thì có kiểu Chiến Sĩ huyết mạch khác để tham khảo.

Tuy Phần Đồ thế gia chỉ là Chiến Sĩ bình thường bình thường nhưng bởi vì cả gia tộc là lãnh tụ tinh thần cho toàn bộ Chiến Sĩ bình thường, đều được tiếp đãi với quy cách cao đẳng nhất trong bất cứ Chiến Tranh cao đẳng học viện nào.

Còn loại như Càn Kình... Y Sa rất nhức đầu. Tổng tuổi Càn Kình ngang bằng Phần Đồ Cuồng Ca nhưng thực lực thì Chiến Sĩ huyết mạch thức tỉnh lực lượng huyết mạch chậm như Đoạn Phong Bất Nhị cũng không là đối thủ của hắn.

Địa vị của loại Chiến Sĩ này sẽ như thế nào? Y Sa rối rắm, không có ví dụ tham khảo. Nên tìm bài học Chiến Sĩ huyết mạch có thực lực sàn sàn như Càn Kình hay vì hắn là Chiến Sĩ bình thường nên theo cách Chiến Sĩ bình thường? Cho Càn Kình tài nguyên tốt hơn hay thiếu bớt?

Tài nguyên của Chinh Phạt Chiến Tranh học viện không phải vô hạn, phải sử dụng mỗi một tài nguyên đến mức hoàn hảo nhất.

Y Sa trầm ngâm nói:

- Bàih ọc và tài nguyên của các ngươi...

- Ta cần mấy ngày để lên kế hoạch, trước đó các ngươi ở trong ký túc xá hay là Hồng Lưu Chiến Bảo?

Ngón tay Càn Kình gãi cánh mũi. Ở trong Hồng Lưu Chiến Bảo thì Vô Tận thế giới càng thêm an toàn, ký túc xá trường học hơi hỗn loạn.

Càn Kình nói:

- Hiệu trưởng, chúng ta ở trong Hồng Lưu Chiến Bảo.

Y Sa ngẩn người. Ở trong Hồng Lưu Chiến Bảo? Xem ra mấy người này có quan hệ khá thân với Hồng Lưu Chiến Bảo. Không phải ai cũng được ở trong Công Hội Chiến Sĩ. Con gấu Mộc Quy Vô Tâm thật may mắn, tìm ra nhiều Chiến Sĩ thanh niên có tương lai sáng sủa.

- Nếu vậy thì các ngươi đi theo ta.

Y Sa xoay người hất tóc đuôi ngựa dài nhẹ bay trên không trung, đi thẳng tới trước.

- Ta cho mỗi người một lệnh bài thông hành, vậy là các ngươi có thể đi thăm quan trong học viện. Nếu các ngươi thích khóa giảng nào hay rất khâm phục lão sư thì có thể dự thính. Hoặc có thể nói với ta, ta sẽ đắn đo dựa theo đặc điểm của các ngươi có thích hợp xếp vào lịch học của các ngươi không.

Càn Kình liên tục gật đầu. Chiến Tranh cao đẳng học viện quả nhiên khác với sơ cấp học viện rất nhiều, dựa theo đặc điểm khác nhau dạy học đặc biệt, đây là con đường chính xác nhất có thể khám phá tiềm năng lớn nhất của đệ tử.

Nhưng... Càn Kình nhếch môi, cách bồi dưỡng này rất phí tiền. Hèn chi trong hồi ký bất cứ cường giả tham gia chiến trường nhân ma đều viết chiến tranh nhìn từ mặt nào đó là đang thu tiền.

Qua mấy năm tiêu hao nhiều tiền tài huấn luyện ra cỗ máy chiến tranh, nếu đưa đến chiến trường nhân ma bị giết ngay thì số tiền, sức lực trôi theo dòng nước.

Đi trong Chinh Phạt Chiến Tranh học viện to như tiểu thành được mấy phút, Càn Kình theo Y Sa vào một gian phòng rất nhỏ, bốn vách tường treo đầy tranh một lão nhân râu bạc, hoặc là bà lão mặt nhăn nheo.

Các bức tranh vẽ người già nua này cho người cảm giác sắc bén như bao đao, tuy thời gian xa xôi nhưng nếu thật sự rút khỏi võ hì sẽ là chiến đao bắn ánh sáng lạnh khắp nơi.

Càn Kình phát hiện bên dưới mỗi một bức tranh có một chữ ký nho nhỏ, tên và nét chữ khác nhau, trừ khác về khí thế thì giống ở chỗ quyết biệt với người thân.

- Những người này là các đời hiệu trưởng của Chinh Phạt Chiến Tranh học viện chúng ta.

Y Sa ngồi trên một chiếc ghế không biết đã bao nhiêu năm, cỡ đồ cổ.

Y Sa nói:

- Mỗi một đời hiệu trưởng khi cảm thấy mình sắp đến cuối đời sẽ từ bỏ vị trí hiệu trưởng đi chiến trường nhân ma.

Đôi mắt xinh đẹp phát ra tia sùng bái thành kính, Y Sa nói:

- Chiến Sĩ chân chính là khi biết chiến tranh chưa kết thúc mà chết trong an bình là chuyện đáng xấu hổ.

Càn Kình đánh giá kỹ mỗi một vật dụng trong phòng, càng nhìn càng cảm thấy có phải là các đời hiệu trưởng Chinh Phạt Chiến Tranh học viện đều rất tiết kiệm? Hoặc nên nói là bọn họ xa xỉ?

Mỗi một dụng dụ đều có lịch sử mấy trăm năm, thậm chí gần ngàn năm. Thoạt trông các đời hiệu trưởng tiết kiệm nên sử dụng vật hiệu trưởng đời trước để lại.

Những vật rẻ tiền cũ kỹ này vì được các đời hiệu trưởng sử dụng, theo thời gian trôi qua biến thành đồ cổ thật sự.

Sử dụng bộ đồ cổ có giá trị không tầm thường làm văn phòng, trừ vài tộc trưởng đại gia tộc trong tin đồn ra không bao nhiêu người có khả năng xa hoa đến vậy.

- Đây là lệnh bài thông hành của ngươi.

Y Sa nhìn Càn Kình đứng tại chỗ chưa đi, hỏi:

- Còn có chuyện gì sao?

Càn Kình ngần ngừ một lúc, trong đầu tổ hợp cách nói chuyện, lên tiếng:

- Chuyện là như vầy... hiệu trưởng, ta muốn xin phép.

Xin phép?

Tay phải hiệu trưởng Y Sa chống cằm bỗng mềm nhũn, nghi ngờ phải chăng lỗ tai có vấn đề?

Crypto.com Exchange

Chương (1-922)