Vay nóng Tima

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 300

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 300: Không lùi, vinh diệu bất khuất !
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)

Siêu sale Shopee


Nửa canh giờ sau, Đoạn Phong Bất Nhị đưa qua một cái chân Sa Hạt đã nướng, thịt tươi mới vào miệng liền tan.

Càn Kình lấy lại sức mạnh, nói:

- Dưới đáy nước này chắc có một con Sa Mãng to lớn đã chết, nếu không có gì bất ngờ thì ma hạch còn ở đó...

Vù vù vù vù vù!

Đoạn Phong Bất Nhị di chuyển như gió, không đợi Càn Kình nói hết câu gã đã xông đến màn nước.

Sa Mãng là cái gì? Một trong ma thú đỉnh giai! Giá trị ma hạch của nó dù là đối với Minh Văn Sư hay Ma Chú Sư, Ma Pháp Sư đều có giá trị vô tận.

Đương nhiên đối với Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà thì giá trị của nó không thể diễn tả bằng lời.

Càn Kình kéo lê thân thể mệt mỏi vẫy tay với Phần Đồ Cuồng Ca, đi hướng màn nước.

Cổ Hoang Sa Hải lại nghênh đón một ngày mới. Mặt trời mới mọc như hỏa lò to lớn chớp mắt xua tan buổi tối lạnh lẽo. Chân đạp vào bãi cát, dù có mặt chiến ủng da hươu cách niệt cũng không thể ngăn nhiệtl ư cuồn cuộn.

Càn Kình yên lặng đào hai cái hố to, mỗi hố sâu cỡ ba thước, lỗ đen như mực bốc lên sóng nhiệt như bên dưới không phải hạt cát mà là bên cạnh miệng núi lửa, bên dưới cuồn cuộn là dung nham đỏ nóng cháy.

- Cầm hai thanh trường kiếm trong tay ngươi nhảy xuống.

Càn Kình chỉ vào một cái hố, nói với Phần Đồ Cuồng Ca:

- Đừng nín thở, cứ ló đầu ra thở rồi lặn xuống.

Phần Đồ Cuồng Ca nhìn cái hố dưới chân, ngẩn ra. Đây là sao? Trong Đại Chân Kim Đấu Khí bí pháp không nói phải xuống chỗ như vậy.

- Đấu khí của ngươi là Đại Chân Kim Đấu Khí, nói thẳng ra là hấp thu kim khí tiến vào đấu khí của ngươi hỗn hợp lại.

Càn Kình chỉ vào cái hố, nói:

- Đại Chân Kim Đấu Khí ban đầu hấp thu kim khí không thuần túy, lý luận đây là chuyện không còn cách nào khác. Ngươi không thể dùng thiết tinh, kim khí thuần túy nhất ngay từ đầu, vậy là kim khí ngươi hấp thu sẽ có tạp chất.

Mắt Phần Đồ Cuồng Ca sáng lên, không nói một câu nhảy xuống hố. Nếu Phần Đồ Cuồng Ca còn không nghe hiểu ý của Càn Kình thì đập đầu chết cho rồi. Đất nóng chỗ này tương đương với lửa hòa tan kim loại, lửa có thể hòa tan kim loại thì khí nóng nơi này có thể hòa tran Đại Chân Kim Đấu Khí hút vào người.

Chiết xuất, tinh luyện, ngay từ đầu đã hấp thu hơi thở kim loại tốt nhất, bài trừ tạp chất trong người.

Càn Kình đã một lần thể nghiệm cảm giác bị người chôn sống, xoay người nhìn cái hố thuộc về mình, lấy đấu kỹ huyết mạch Thiết Tí Đường Lang ra khỏi đấu giới.

Phong Vân đấu khí có thể mô phỏng huyết mạch Thiết Tí Đường Lang nhưng chỉ phát huy được tám phần, có được ý thức đấu tâm dường như gần với chín phần. Trước mặt áp lực cường đại của Âu Lạp Khắc, lần thể nghiệm đặc biệt đó Càn Kình gần như đạt đến mười phần.

Nhìn một lần, phải nhìn một lần nữa! Càn Kình mơ hồ cảm giác cho dù Phong Vân đấu khí không thể phát huy hết đấu kỹ huyết mạch Thiết Tí Đường Lang nhưng ít nhất có bắt chước chín mươi chín phần trăm, chắc chắc chắn là Càn Kình đã nhìn sót cái gì.

Quyển trục vừa mở ra, ánh nắng chói lọi chiếu vào, Càn Kình phát hiện hình ảnh trong quyển trục như đang máy động, Trong không khí nóng bức... đây là...

Càn Kình nhìn ánh sáng chiếu vào quyển trục, bức tranh đầu tiên vẽ huyết mạch Thiết Tí Đường Lang tại chiến trường nhân ma bắn lên bầu trời gần đó.

Ảo ảnh! Càn Kình ngơ ngác nhìn hình ảnh ngày càng rõ ràng trên bầu trời, dần dần... dần dần...

Vặn vẹo rồi dần rõ ràng, gió rít gào như tiếng vô số người, ma gầm rống chém giết nhau trong chiến trường nhân ma. Bức tranh vẽ trong quyển trục bởi vì ảo ảnh không khí vặn vẹo mà biến thành hình động.

Ba mươi mấy Chiến Sĩ huyết mạch Thiết Tí Đường Lang, xung quanh trừ ma tộc trên chiến trường ma tộc, phương xa có một mui xe to lớn, đó là tiêu chí đặc biệt bất cứ học viên Chiến Sĩ nào từng vào Chiến Tranh cao đẳng học viện đều nhận ra: Chỗ có Đại Ma Vương!

Ba mươi người, trăm vạn ma tộc, mui xe ma vương.

Ba mươi người mãnh liệt công kích hướng mui xe của Đại Ma Vương. Ba mươi người đối diện trăm vạn ma tộc, không ai lùi bước. Bọn họ vung đôi tay cứng rắn hơn cả chiến đao, dũng cảm tiến tới, một đường giết chóc đi tới, đi tới, đi tới!

Ba mươi... Hai mươi chín... Hai mươi tám... Mười tám... Tám... bảy... ba... một người! Trước sự đè ép của ma tộc, ba mươi Chiến Sĩ huyết mạch Thiết Tí Đường Lang nhanh chóng giảm bớt. Chiến Sĩ huyết mạch Thiết Tí Đường Lang không gục ngã tất nhiên là có nhiều ma tộc chôn cùng.

Không hàng! Không lùi! Không phục!

Một tiểu đội ba mươi người một đường xông tới gần mui xe của Đại Ma Vương mới gục ngã hết.

Đánh đến một người cũng không lùi, càng không đầu hàng, không bao giờ thụt lùi, tuyệt đối không khuất phục, xông lên! Trong hình ảnh cuồn cuộn bày ra quyển trục chiến sử cực kỳ thảm liệt của gia tộc huyết mạch Thiết Tí Đường Lang.

Càn Kình cảm giác ngộp thở. Hồn của Chiến Sĩ huyết mạch Thiết Tí Đường Lang tích lũy mấy ngàn năm thậm chí là hàng vạn năm vào khoảnh khắc này như theo gió khắc hình ảnh vào óc Càn Kình.

Giờ phút này, Càn Kình cảm giác như đặt mình vào chiến tranh máu tanh, tàn khốc, đã không có cơ hội thắng, đầu hàng thì sống mà tử chiến là chết.

Sự khinh thường đối với gia tộc huyết mạch Thiết Tí Đường Lang từng đầu vào ma tộc khi xem lịch sử đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn sự tôn kính, rung động khó tả.

Trong phút chốc đại nhân cảm giác đấu tâm ở ngực hắn nhảy lên, dường như đấu tâm khắc ghi chuỗi hình ảnh này trong tận linh hồn.

Ảo ảnh không lâu, nhưng mang theo khí thế vô địch cực kỳ khốc liệt rung động linh hồn Càn Kình.

Ai nói Chiến Sĩ huyết mạch Thiết Tí Đường Lang là đồ hèn? Đây là cái gì! Đây mới là hồn huyết mạch Thiết Tí Đường Lang thật sự! Hồn của nó sớm khắc vào tinh thần!

Tử chiến không lùi, tuyệt không đầu hàng! Đi tới, đi tới, tái đi tới! Quyết không lùi bước!

Càn Kình ngơ ngác nhìn trên bầu trời đã không còn ảo ảnh, trong đầu còn sót lại ảnh hưởng của Chiến Sĩ huyết mạch Thiết Tí Đường Lang. Trước kia Càn Kình sử dụng Phân Kim Liên Trảm bất giác sinh ra khinh thường. Một huyết mạch Thiết Tí Đường Lang không thẳng sống lưng, quỳ lạy ma tộc thì có thể có cái gì?

Bây giờ hình ảnh trùng kích Càn Kình, hoàn toàn thay đổi chuyện viết trong sách giáo khoa lịch sử.

Đó tuyệt đối không phải là họa sĩ tưởng tượng vẽ ra, chỉ có người thật sự chứng kiến cuộc đại chiến đó mới vẽ được. Trong thậm chí chứa đầy phong cách ma tộc, rất có thể vẽ theo ký ức của một ma tộc, sau này gia tộc huyết mạch Thiết Tí Đường Lang có được quyển trục mới ghi chép đấu kỹ huyết mạch mặt sau.

Càn Kình bản năng giơ tay lên, hạt cát bốn phía không gió tự bay hình thành lốc xoáy với hắn ở trung tâm, đường kính là... một thước.

Thành công! Đấu tâm không chỉ là cái vỏ nữa, hồn gia tộc huyết mạch Thiết Tí Đường Lang dung nhập vào ý thức đấu tâm, đó là thế giới của Càn Kình.

Cực khổ tìm kiếm thế giới, vốn tưởng cần lâu thật lâu mới tìm ra thế giới thuộc về nhưng không ngờ nhanh như vậy.

Càn Kình cúi đầu nhìn quyển trục trong tay:

- Các ngươi muốn ta đem vinh diệu của các ngươi lại bày ra trên thế gian sao?

*****

Không có đáp lại, chỉ có cuồng phong trong Cổ Hoang Sa Hải gầm rống như đáp thay cho gia tộc huyết mạch Thiết Tí Đường Lang.

Càn Kình lặng lẽ cuộn lại quyển trục, vùi người vào hố cát. Ý thức đấu tâm cuốn nhiệt lưu khiến hạt cát xung quanh từng chút một bị kéo vào cái hố, vùi lấp.

Nếu Phong Vân Kim Thân thiết thân cảnh không thể ngăn cản một kích của Càn Chiến Huyền vậy thì luyện tiếp, cương thân cảnh là được rồi đi? Nếu cương thân cảnh cũng không thì thì ngân thân cảnh! Ngân thân cảnh còn không được vậy thì kim thân cảnh!

Càn Vô Song? Không! Càn Kình điều chỉnh xếp hàng đấu khí trong người. Thiên tài Càn Vô Song của Càn gia ít nhất chưa đủ trở thành mục tiêu, trừ phi gã có thể thức tỉnh chung cực. Bây giờ Càn Chiến Huyền mạnh nhất Càn gia, vậy thì phải đánh gục gã, khiến Càn gia cung kính đưa phụ thân đi. Phải đòi lại những khuất nhục phụ thân đã chịu đựng trong Càn gia!

Sóng nhiệt cuồn cuộn ùa vào người Càn Kình, Phong Vân Kim Thân trong chớp mắt như bị đốt nóng. Khí nóng nơi này dù không bằng vị trí chính giữa hồ Tứ Quý sơn cốc nhưng Càn Kình chưa từng thấy nóng như vậy.

Đốt cháy, nướng, nướng, đốt cháy!

Phần Đồ Cuồng Ca cảm giác xương cốt sắp tan. Lần thứ năm Phần Đồ Cuồng Ca lao ra khỏi hạt cát, phát hiện trường kiếm thanh đồng nắm trong tay đã biến mất. Nhiệt độ cao nung nấu, đấu khí hấp thu kim khí nhanh hơn trước kia, mới năm lần ngắn ngủi, hai thanh trường kiếm thanh đồng vốn cần mấy ngày mới hấp thu hoàn toàn nhưng giờ chưa đến nửa ngày.

- Mười tám cái... mười chín cái... hai mươi cái...

Phần Đồ Cuồng Ca ngồi trên bãi cát nóng phỏng mông, đếm đấu khiếu trong người. Bộ bí pháp đấu khí trưởng thành này không đơn giản là mười hai đấu khiếu như ban đầu, bây giờ đã trưởng thành đến hai mươi đấu khiếu.

Nhanh, nhanh đến không tưởng tượng nổi. Phần Đồ Cuồng Ca nhìn đôi tay, tốc độ tu luyện Đại Chân Kim Đấu Khí bí pháp tại đây nhanh hơn xa gã đã tưởng. Tu luyện mấy ngày nhưng ở đây chỉ cần thời gian ít ỏi.

Khuyết điểm duy nhất là... Phần Đồ Cuồng Ca nhấc tay lên, hít mạnh mũi, mơ hồ ngửi thấy mùi cánh gà nướng. Nhiệt độ hạt cát quá đáng sợ, mặt trời càng lên cao thì khí nóng trong sa mạc càng mạnh, không biết trước khi luyện thành Đại Chân Kim Đấu Khí bí pháp thì người có bị nướng chín trước chưa.

Phần Đồ Cuồng Ca bước nhanh về hướng sơn động lấyd thanh đồng kím mới. Phần Đồ Cuồng Ca thấy Đoạn Phong Bất Nhị cầm một cục đá màu vàng đất, cỡ nắm tay, ngắm nghía.

- Đây chính là ma hạch của Sa Mãng?

Phần Đồ Cuồng Ca khom người nhặt lên thanh đồng kiếm lúc trước bị Càn Kình vứt xuóng.

- Còn có lực lượng không?

- Có!

Đoạn Phong Bất Nhị cười toe toét:

- Hình như lực lượng không tán ra, lát nữa chờ Càn Kình trở về hỏi thử hắn có thể nghiên cứu ma pháp trận trong này không.

Phần Đồ Cuồng Ca gật gù. Trong mỗi viên ma hạch đều có ma pháp trận riêng, đây là nguyên nhân ma thú có thể sử dụng ma pháp. Các Minh Văn Sư nhiều lúc tham khảo những ma pháp trận trong ma hạch thiên nhiên để thiết kế.

Chẳng qua muốn lấy ma pháp trận ra khỏi ma hạch không phải chuyện dễ, nhiều Minh Văn Sư không thể nhìn thấy chứ đừng nói là lấy ra.

* * *

- Công chúa điện hạ.

- Lạp Pháp Nhĩ, sao vậy? Bọn họ đi chưa?

Răng Lộ Tây Pháp Lưu Thủy cắn đôi môi khô nứt, ngẩng đầu, vẻ mặt căm hận nhìn ma võ sĩ huyết mạch Huyết Bức Lạp Pháp Nhĩ. Hốc mắt đen trống rỗng phát ra hận thù đậm đặc, hung dữ hơn cả con mắt sáng ngời bên kia.

- Không có.

Lạp Pháp Nhĩ ngẩng đầu, đôi mắt đục ngầu như không thể thấy vật gì trên thế gian nhìn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy.

Lạp Pháp Nhĩ lắc đầu, nói:

- Công chúa điện hạ, ta vừa mới nghe đáp lại từ trong núi là Chiến Sĩ kia biến càng mạnh, hắn khống chế ý thức đấu tâm càng trôi chảy hơn.

- Cái gì?

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đứng phắt dậy, tóc dài màu đen bay theo gió.

- Càng mạnh? Không lẽ hắn được đến Ám Ma Khải?

- Không.

Lạp Pháp Nhĩ lắc đầu, nói:

- Chắc bọn họ chưa phát hiện Ám Ma Khải.

- Không thể cho qua như vậy được.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhìn sâu trong Cổ Hoang Sa Hải xa xa, nói:

- Nếu bọn họ không đi thì mượn lực lượng đuổi bọn họ đi, hoặc là mượn lực lượng giết chết chúng!

Lạp Pháp Nhĩ giật mình kêu lên:

- Công chúa...

Lạp Pháp Nhĩ nhìn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, nói:

- Người... Không thể mạo hiểm! Không ai biết đi sâu trong Cổ Hoang Sa Hải tồn tại thứ gì, sơ sẩy một cái là...

- Ta không đợi kịp!

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy giơ tay che hốc mắt hơi đau vì tức giận.

- Mỗi lần ta nghĩ đến kẻ mcó mắt ta còn sống là muốn giết hắn rồi! Đồn rằng tận cùng Cổ Hoang Sa Hải có một Ma Thần cường đại cư ngụ, ta không thể gặp Ma Thần đó nhưng có cách hấp dẫn mấy con ma thú cao đẳng giết Càn Kình!

- Công chúa...

- Cút đi!

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đá Lạp Pháp Nhĩ, mở lực lượng huyết mạch cẩn thận đi sâu vào Cổ Hoang Sa Hải.

- Càn Kình, hôm nay ngươi phải chết!

Trăng treo cao, nóng cháy ban ngày đã mất, ngược lại Cổ Hoang Sa Hải lạnh như hầm băng.

Cuồng phong sẽ không vì buổi tối không có mặt trời mà ngừng tàn phá, chúng nó xen lẫn nhiệt độ không khí lạnh thấu xương hoành hành trên Cổ Hoang Sa Hải.

Phần Đồ Cuồng Ca cảm giác gã sắp đông thành khối băng, tay cầm hai thanh đồng kiếm ở trong sa mạc khổ sở hấp thu kim khí trong thanh đồng kiếm.

So với nhiệt lưu ban ngày hòa tan, có thể nhanh chóng hấp thu kim khí. Buổi tói thì kim khí như bị khí lạnh hoàn toàn đóng băng, tốc độ hấp thu kim khí chậm hơn bình thường gần trăm lần. Tất cả kim khí giống như đã chết hoặc ngủ say.

Phần Đồ Cuồng Ca không có cách nào oán trách, đây là nhiệm vụ Càn Kình để lại. Ban ngày có thể hấp thu nhanh, tuy buổi tối hấp thu chậm rất nhiều nhưng mỗi lần hấp thu một chút là tiêu hao rất nhiều đấu khí, chẳng những có thể rèn luyện đấu khí mà mỗi lần hấp thu kim khí càng cứng rắn hơn.

Hơn nữa ban ngày hấp tuh kim khí vào người như giọt dịch kim loại lăn xuống từ lò lửa, đến buổi tối bị thời tiết lạnh đông lại biến càng cứng rắn hơn.

- Nếu ngươi không thể tự do khống chế Đại Chân Kim Đấu Khí bị đóng băng thì sau này ngươi gặp kẻ địch có đấu khí thuộc tính băng sẽ là ngày tàn của ngươi.

Huyết mạch Thiết Tí Đường Lang bị đông lại, thân thể như cục sắt, hành động rất khó khăn. Khi nào có thể tự nhiên hành động trong nhiệt độ thấp, khi nào không cần vùi trong cát thì thân thể sẽ càng rắn chắc hơn.

Càn Kình dựa vào ngọn núi ngắm nghía ma hạch Sa Mãng lấy từ chỗ Đoạn Phong Bất Nhị. Đây là ma hạch tràn ngập ma lực, trong đó không chỉ ẩn chứa ma lực mà còn có chất độc tinh hoa nhất cả đời Sa Mãng.

Trên đời này có vô số ma thú, năng lực khác nhau. Vài ma thú thân thể chứa độc, có một số răng chứa độc. Độc tố trí mạng nhất của Lạp Pháp Nhĩ không phải từ răng hay thân thể mà là ma hạch.

Độc cũng là một loại ma pháp, đọc là rất nhiều loại ma pháp.

Trong ma hạch của Sa Mãng có mười chín ma pháp trận, mỗi một ma pháp trận có năng lực khác nhau. Trong đó ma pháp trận lớn nhất chính là ma pháp trận sản sinh chất độc.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-922)