← Ch.303 | Ch.305 → |
Là thần bí dược tề thì chế ra dược lấy mạng người càng như ăn cơm bữa. Càn Kình cùng là Dược sư và Thần Bí Dược sư, chế tạo ra độc dược quá dễ dàng.
Lạp Pháp Nhĩ thấy choáng váng, bỗng xoay người, năm ngón tay bắn ra móng sắc bén xoẹt một tiếng cắt chân trái trúng tên, máu đỏ phun ra.
- Lạp Pháp Nhĩ... ngươi...
- Công chúa, mũi tên có độc!
Lạp Pháp Nhĩ đau đớn trán toát mồ hôi:
- Cầm máu và giảm đau giúp ta được không? Công chúa điện hạ...
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy cắn răng, xoay người nhìn Càn Kình nhặt ma hạch, chạy nhanh trong sa mạc. Lộ Tây Pháp Lưu Thủy lấy hai quyển trục ma pháp từ đấu giới, ánh sáng chợt lóe, máu chỗ chân cụt tạm ngừng chảy, Lạp Pháp Nhĩ bớt đau hơn.
Càn Kình nhíu mày nói:
- Phong Huyết ma pháp?
Không ngờ Lộ Tây Pháp Lưu Thủy cũng có đấu giới, hơn nữa Phong Huyết ma pháp tuy không thể thời gian dài ngăn máu chảy nhưng trong mười mấy phút chặn vết thương không chảy máu nữa, là một loại ma pháp cấp cứu đặc biệt. Không bao nhiêu Đại Ma Đạo Sư biết ma pháp này, không ngờ nữ ma đó biết.
- Coi như ngươi may.
Càn Kình vừa đi vừa nhặt tên dưới đất, đau lòng nhìn thi thể Sa Khâu vương co rút chỉ còn cỡ Sa Khâu bình thường. Bây giờ Càn Kình không có thời gian hứng máu, đúng là xui.
Đám Sa Khâu mất đi Sa Khâu vương rơi vào trnạg thái cuồng loạn, không truy kích có thứ tự như trước nữa. Có một phần Sa Khâu tách ra, xoay người công kích Đoạn Phong Bất Nhị.
- Giết Sa Khâu vương của các ngươi là Càn Kình!
Đoạn Phong Bất Nhị giơ trường thương đâm thủng Sa Khâu, gã bị càng nhiều Sa Khâu bao vây. Loại ma thú này có sức sống rất dẻo dai, chiến đao có hiệu quả tốt hơn chút, trường thương không phải lựa chọn hay.
Mấy con Sa Khâu di chuyển tới gần Phần Đồ Cuồng Ca. Đoạn Phong Bất Nhị chen ra khỏi đống Sa Khâu, chân dùng sức chạy nhanh. Càn Kình lao nhanh liên tục bắn mấy tên trúng Sa Khâu nhưng vẫn không thể ngăn cản đám Sa Khâu lao nhanh.
- Muốn chết!
Phần Đồ Cuồng Ca nghe thanh âm lạnh băng của Thiết Khắc sau lưng mình. Một ngọn lửa đen cực nóng xẹt qua tai bay ra ngoài trúng con Sa Khâu đằng trước nhất. Sa Khâu biến thành thịt khét.
Lửa, lửa nóng cháy là khắc tinh lớn nhất của Sa Khâu. Hỏa cầu ma pháp của Ma Pháp Sư không có tác dụng gì với Sa Khâu, thời tiết, hoàn cảnh đặc biệt trong Cổ Hoang Sa Hải khiến ma thú nơi này có sức chịu đựng vượt qua bình thường.
Nhưng sức chịu đựng này trở nên yếu ớt trước Hủy Diệt Ma Nhãn.
Một tia lửa, một con Sa Khâu biến mất. Sáu con Sa Khâu xông hướng Phần Đồ Cuồng Ca chớp mắt biến thành sáu vật thể bốc mùi tanh hôi, đen như than, không biết là sịnh vật gì.
Hủy Diệt Ma Nhãn!
Phần Đồ Cuồng Ca quay đầu lại, ngơ ngác nhìn Thiết Khắc. Chiến Sĩ huyết mạch Đọa Lạc Thiên Sứ này mới tỉnh lại, trong trạng thái không biến thân chiến thân huyết mạch Đọa Lạc Thiên Sứ đã khởi động Hủy Diệt Ma Nhãn, có thể làm được sao? Đồn rằng phải biến thân chiến thân huyết mạch Đọa Lạc Thiên Sứ mới có thể dùng Hủy Diệt Ma Nhãn.
Không thể giải thích. Thiết Khắc vẫn giữ hình người phát ra Hủy Diệt Ma Nhãn không tha nghi ngờ, liên tục có sáu ngọn lửa đen cực kỳ nóng cháy nướng sáu con Sa Khâu.
Thiết Khắc chớp chớp mắt phải bắn ra tia nóng hủy diệt, vài giọt lệ từ khóe mắt chảy xuống gò má.
Gì vậy?
Phần Đồ Cuồng Ca ngẩn ra.
Phải rồi, Càn Kình có nói mắt phải của Thiết Khắc không thuộc về gã, tuy có thể dùng con mắt này nhưng không thể dùng quá độ trong thời gian ngắn, nếu không thì sẽ mù mắt.
- Không sao.
Thiết Khắc nhảy xuống lưng Phần Đồ Cuồng Ca, giơ tay sờ xương ngực còn hơi đau. Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đánh một chưởng kia rất nặng tay, suýt nữa giết Thiết Khắc. Bây giờ Thiết Khắc đã hồi phục năm, sáu phần, trình độ dược tề của Càn Kình lại tăng tiến rồi.
- Hơi không quen con mắt mới này.
Trong bầy Sa Khâu vọng ra tiếng gầm của Đoạn Phong Bất Nhị:
- Khi dễ lão tử dùng thương chứ gì?
Sa Khâu vương là ma thú đỉnh giai trong đám ma thú trung đẳng, bầy Sa Khâu không xem như ma thú trung đẳng, cùng lắm là ỷ có số lượng nhiều, khó giết nên mới bó tay bó chân.
Chiến thân huyết mạch Cửu Đầu Xà!
Đoạn Phong Bất Nhị vứt trường thương sang bên, xương ngón tay nhô ra, móng tay sáng choang như đao lóe ánh sáng âm trầm.
Đoạn Phong Bất Nhị một trảo bấu vào người Sa Khâu, cánh tay như máy xay nghiền, xoắn rồi mạnh kéo ra ngoài. Ma hạch màu vàng đất nối với mạch máu kéo ra khỏi bụng.
Mất ma hạch mà mất sinh mệnh, thân thể Sa Khâu mấp máy té xuống đất, người Đoạn Phong Bất Nhị dính đầy máu lam, xoay người vọt hướng con ma thú khác.
Chiến cuộc bắt đầu nghịch chuyển khi Thiết Khắc tỉnh lại. Một con Sa Khâu cỡ nhỏ cụng đầu vào ngực Phần Đồ Cuồng Ca phát ra tiếng két két. Phần Đồ Cuồng Ca bay ra sau hai thước, bò dậy vỗ hạt cát dính trên người, nhìn con Sa Khâu lăn lộn dưới đất, nhẹ lắc đầu.
Đại Chân Kim Đấu Khí không chỉ khiến đấu khí có lực xung kích cực kỳ cứng rắn, nó còn là đấu kỹ đặc biệt hộ thể, khiến thân hình Phần Đồ Cuồng Ca trở nên cực kỳ rắn chắc.
Lại một tia sáng Hủy Diệt Ma Nhãn. Sa Khâu to nhất trong bầy Sa Khâu không kịp hét lên đã thành đống thịt nhão.
Sa Khâu không có mặt nhưng không phải không có não. Sa Khâu phát ra tiếng hú quái dị, cùng chui xuống bãi cát, lặn sâu xuống, hình như chúng định chạy trốn.
Một cuộc đại chiến không để lại thi thể nào, máu Sa Khâu phun ra thì thân thể sẽ nhỏ cỡ ngón tay, gió mạnh thổi qua không còn lại gì.
Càn Kình nhìn chiến trường đầy máu màu lam, lắc đầu. May mắn lấy được mấy khối ma hạch nếu không thì lỗ to.
Đoạn Phong Bất Nhị thở phào nhẹ nhõm. May mà Càn Kình lên trước nhất tập kích giết Sa Khâu vương, nếu không thì cuộc chiến này sẽ rất vất vả.
Càn Kình đến trước mặt Thiết Khắc, hỏi:
- Cảm giác như thế nào?
- Không tệ.
Thiết Khắc sờ mắt phải đã thay đổi, cười nói:
- Vết thương xương đã lành sáu phần.
- Sáu phần?
Càn Kình bất ngờ nhìn Thiết Khắc. Lộ Tây Pháp Lưu Thủy xuống tay cực nặng, dù có dùng dược thảo hỗ trợ nhưng chỗ này không thể tạo ra dược tề đỉnh giai, mặt lý luận có thể lành ba phần đã may mắn rồi, sao lại là sáu phần? Không lẽ...
Càn Kình ngẩng đầu nhìn sơn động trên núi, không lẽ là vì dùng tài liệu thần bí dược tề tạo ra dược tề nên sinh ra hiệu quả kỳ lạ? Phải rồi, con mắt của Thiết Khắc trong tình huống không biến thân Cảm giác chiến thân huyết mạch Đọa Lạc Thiên Sứ mà cũng dùng được?
Không lẽ đây cũng là vì dùng thần bí dược tề tạo ra dược tề bình thường mang đến hiệu quả kỳ lạ? Nếu thật sự như vậy thì không biết có tác dụng phụ gì không? Đừng nói là con mắt sẽ nhanh chóng bị mù?
- Ta cảm thấy rất tốt.
Thiết Khắc có một con Hủy Diệt Ma Nhãn, tâm tình rất tốt nói:
- Thật sự, rất tốt.
- Vậy thì hay.
Càn Kình suy nghĩ bâng quơ, đợi lát nữa hắn phải kiểm tra toàn thân Thiết Khắc rồi mới...
Tại sao Lộ Tây Pháp Lưu Thủy không rời khỏi Cổ Hoang Sa Hải? Sau khi Lộ Tây Pháp Lưu Thủy bị thương vẫn ở lại Cổ Hoang Sa Hải, tiếp tục mạo hiểm?
*****
Xung quanh không có sơn động khác để tránh né, điều kiện dã ngoại rất khốc liệt, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy chỉ vì báo thù sao?
Càn Kình nêu ý tưởng nhưng rất nhanh bị Thiết Khắc phản bác. Bụng dạ Lộ Tây Pháp Lưu Thủy rất độc ác, cực kỳ thông minh, tuyệt đối sẽ không làm chuyện nguy hiểm như hôm nay trừ phi có lý do đặc biệt gì hấp dẫn nàng ở lỳ trong Cổ Hoang Sa Hải, tiếp tục bạo hiểm.
Mạo hiểm? Đúng vậy, là mạo hiểm. Mấy hôm trước chiến đấu Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương chưa chết hết, Càn Vô Thiên vẫn sống. Nếu Càn Vô Thiên trở về Càn gia báo cáo thân phận của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy thì Càn gia sẽ mạo hiểm phái cường giả đi, thậm chí tổ thành tiểu đội săn giết tiến vào Cổ Hoang Sa Hải.
Bắt sống một công chúa ma tộc, đây là sự hấp dẫn cực lớn, đặc biệt là công chúa ma tộc này có huyết mạch Đọa Lạc Thiên Sứ thức tỉnh tam giai.
Nếu ma nữ bị bắt rồi lai giống sinh sản...
Càn Kình lắc mạnh đầu. Càn gia có truyền thống thông báo tuyển dụng Thần Bí Dược sư, tuy trong lịch sử trừ Thiết Khắc ra chưa có con lai nào thành công, nhưng một huyết mạch Đọa Lạc Thiên Sứ tồn tại rất có sức hấp dẫn khiến Càn gia bỏ số vốn lớn ra nghiên cứu.
Nếu như Càn gia có thể từ đó được một Chiến Sĩ huyết mạch Đọa Lạc Thiên Sứ thì sẽ là hành động vĩ đại cỡ nào? Hai gia tộc huyết mạch chung cực khác của Chân Sách hoàng triều còn tư cách gì đối kháng với Càn gia? Dù là ma tộc cũng sẽ bị đuổi khỏi cuộc chơi ngay.
- Trong tình hình nguy hiểm như vậy mà nàng không đi.
Thiết Khắc đứng dậy đi dạo, ánh mắt sắc bén liếc hoa cỏ xung quanh. Nếu không phải Càn Kình nói những thứ này rất hữu dụng thì Thiết Khắc đã sớm đốt sạch chỗ này để tìm xem nó rốt cuộc ẩn giấu cái gì mà hấp dẫn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy không chịu đi.
Càn Kình đánh giá bốn phương tám hướng. Nơi này trừ hoa cỏ biến dị ra không có gì khác, không lẽ Lộ Tây Pháp Lưu Thủy biết sau lưng có mật thất kia? Tuy ngàn vạn kim tệ là số tài sản kếch sù, dù là công chúa cũng chưa chắc lấy ra số tiền nhiều như vậy nhưng còn chưa đủ khiến Lộ Tây Pháp Lưu Thủy mạo hiểm tính mạng.
- Muốn biết nàng muốn cái gì không?
Phần Đồ Cuồng Ca nhíu mày nhìn quanh, nói:
- Vậy đem nơi này cho nàng là biết ngay.
Càn Kình cốc đầu mình, hắn cũng đọc nhiều sách binh pháp mà sao quên mất cách này?
Đoạn Phong Bất Nhị ngồi trên ngai đá, giơ ngón tay nói:
- Không uổng là người xuất thân từ thế gia quân nhân, ở đây cũng dùng binh pháp.
- Tạm thời không đánh thắng các ngươi nhưng coi như có chút ưu điểm đúng không?
Phần Đồ Cuồng Ca nhẹ búng tay, mặt treo nụ cười tự tin. Truyền thống của Phần Đồ thế gia là nơi cho ra quan chỉ huy ưu tú. Các đệ tử của Phần Đồ thế gia từ nhỏ đã nhận huấn luyện chỉ huy quân sự nghiêm khắc, khác xa với Càn Kình chỉ xem trong sách.
- Được, cứ vậy đi!
Càn Kình vỗ đùi quyết định:
- Chờ khi vết thương của ngươi hoàn toàn lành thì chúng ta làm bộ rời khỏi đây!
Thiết Khắc giơ tay sờ chỗ ngực bị thương, nói:
- Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, ta phải trả lại một chưởng ngươi cho ta!
Càn Kình mở đấu giới nhìn đấu thạch hoàn toàn biến mất. Mạch khoáng đấu thạch từ Tứ Quý sơn cốc quá nhỏ, đến hôm nay là dùng hết sạch, cứ vậy thì tốc độ tăng đấu khí sẽ giảm thấp nhiều. Xem ra phải đi đại hội đấu giá, dùng kim tệ mới có được mua chút đấu thạch, đấu tinh.
Một ngàn vạn kim tệ? Càn Kình nhìn kim tệ trong đấu giới, lắc đầu. Đây là tài sản kếch sù nhưng cũng rất nhỏ nhoi, dùng mua đấu tinh hay tài liệu thì có lẽ sẽ nhanh chóng tiêu hết một ngàn vạn kim tệ.
Càn Kình nhìn đấu giới trống trơn, giơ tay gãi đầu. Từ khi tiến giai đến Phục Ma nhất chiến thì đấu giới mở rộng theo thực lực tăng trưởng, Càn Kình có được đấu tâm rồi khiến đấu giới lại mở rộng nhiều, kích cỡ khoảng ngàn thước, cao cũng ngàn thước.
Sau này nếu vào chiến trường nhân ma, lỡ như Càn Kình bị thương nặng làm hậu cần vận chuyển binh cũng sẽ rất kinh người, không gian lớn như vậy chứa được bao nhiêu lương thực?
Sơn động trở về bình tĩnh, Thiết Khắc bôi thuốc dán Càn Kình đưa cho lên ngực. Đoạn Phong Bất Nhị tiếp tục cùng Phần Đồ Cuồng Ca huấn luyện đấu khí. Càn Kình thì như thường lệ lấy mũ ra che mặt, tiến vào Càn Kình.
Thời gian trôi nhanh trong bình tĩnh, chớp mắt đã qua bảy ngày. Phần Đồ Cuồng Ca hồi phục đến cảnh giới ngày gã tự phế đấu khí, Phục Ma tứ chiến, đấu khiếu lên đến năm mươi cái.
- Đại Chân Kim Đấu Khí bí pháp này mạnh quá đi?
Đoạn Phong Bất Nhị tặc lưỡi nói:
- Nếu không phải là Chiến Sĩ huyết mạch thức tỉnh rồi, bầm dập biết bao nhiêu, đều là Chiến Sĩ Hàng Ma không thể chuyển tu bí pháp đấu khí thì ta cũng muốn tu luyện.
- Ngươi chuyển tu cái gì?
Phần Đồ Cuồng Ca tồi lên khỏi mặt nước:
- Mấy ngày nay ngươi chôn trong cát chẳng phải cũng đến đỉnh Hàng Ma bát chiến rồi?
Đoạn Phong Bất Nhị nhếch môi đến tận mang tai:
- Không biết cách luyện tập của Càn Kình lấy từ đâu ra? Tuy hơi có vẻ tự hành mình nhưng thật hữu dụng, có ích hơn sách giới thiệu.
Thiết Khắc gật gù, tuy chỉ thử một lần ngày hôm qua nhưng đúng là có hiệu quả hơn bình thường.
Càn Kình bềnh bồng trong nước, mở đấu giới ra không ngừng rót nước có thể kích thích Chiến Sĩ huyết mạch hệ rắn vào đấu giới. Phạm vi trên ngàn thước vuông bị rót hết khoảng tám trăm thước mới ngừng.
Lượng nước vẫn giống như ban đầu, không vì bớt tám trăm thước vuông mà giảm cái gì. Đoạn Phong Bất Nhị nhìn, liên tục tặc lưỡi lấy làm lạ.
- Loại tu luyện này có gì ngạc nhiên?
Càn Kình leo lên bờ, lắc người giũ hạt nước văng ra, thầm thở dài. Thế thì ta ở trong Vô Tận thế giới gọi là gì? Ngày hôm qua lại bị Bố Lai Khắc đại thúc, Á Đương Tư đại thúc, Âu Lạp Lạp sư phụ bắt tay nhau đày đọa.
Hiệu quả rất rõ rệt. Càn Kình cảm giác Phong Vân Kim Thân đến cảnh giới cương thân, tăng tiến nhiều, bao gồm đấu khí trong thời gian chết đi sống lại và ý thức đấu tâm hỗ trợ đã tiến vào tình trạng Phục Ma ngũ chiến.
Nửa tháng từ Phục Ma tứ chiến thăng cấp đến Phục Ma ngũ chiến, bản thân Càn Kình cũng không biết nên nói cái gì, tốc độ thật sự là nhanh hơn cả Chiến Sĩ huyết mạch.
- Ngươi nhanh là vì có đấu tâm.
Phần Đồ Cuồng Ca nhìn vẻ mặt cảm thán của Càn Kình, nói:
- Cảnh giới Chiến Sĩ Phục Ma này không ai có được đấu tâm, đó giờ toàn là Chiến Sĩ Tru Ma mới có đấu tâm. Càng lên trên muốn tăng thực lực thì cần lượng đấu khí càng lớn. Nếu không có đấu tâm, tiến vào Tru Ma muốn tăng thực lực cần đấu khí nhiều như biển, không biết đến ngày nào mới trữ đủ.
Càn Kình gật đầu đi ra ngoài sơn động. Tốc độ đấu tâm hấp thu đấu khí đúng là kinh khủng, nếu Càn Kình lại có khối đấu tinh thì chỉ dùng bay mới hình dung được.
- Bây giờ ngươi ở Phục Ma mà có đấu tâm chỉ Tru Ma mới có, tốc độ hấp thu đấu khí tính toán bằng Tru Ma kỳ thì hơn xa Phục Ma kỳ.
← Ch. 303 | Ch. 305 → |