Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 314

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 314: Siêu cấp nhiệm vụ
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Tựa như miếng đá rắn chắc bị người dùng dao cùn rạch một vết cực nhạt. Nó không phải khắc trên đấu tâm mà là một tia đấu khí càng tinh thuần hơn trôi nổi như có như không bên trong.

Đây là... Phân Kim Liên Trảm, đây là thứ tự xếp đấu khí Phá Địa Trảm. Càn Kình bỗng trợn to mắt, kinh ngạc, khó hiểu thay phiên nhau ánh lên trong mắt. Tại sao thứ tự xếp hàng này có trong đấu tâm?

- Phát hiện rồi?

Âu Lạp Khắc nhướng mày, mắt càng lộ vẻ kinh ngạc lớn hơn Càn Kình.

- Thật hay giả?

Càn Kình ngửa đầu, nghi hoặc nhìn Âu Lạp Khắc:

- Thật hay giả gì?

Âu Lạp Khắc bật cười, tay khoanh trước ngực mỉm cười nói:

- Ngươi nói là thật hay giả?

Càn Kình nghiêng đầu, lại cảm nhận đấu tâm trong thân thể. Đấu khí như ẩn như hiện rồi lại thật sự tồn tại đấu kỹ xếp hàng thành thứ tự thỉnh thoảng hiện lên trong đấu tâm, không hề giả dối.

- Sao có thể như vậy?

Càn Kình mờ mịt nhìn Âu Lạp Khắc:

- Trong đấu tâm có đấu khí xếp thành hàng theo thứ tự đấu kỹ? Đây chính là cái gọi là dùng tâm suy nghĩ sao?

- Nếu không thì ngươi cho rằng gì?

Âu Lạp Khắc tặc lưỡi nói:

- Thật không ngờ, chỉ nhắc một câu mà ngươi đã tìm ra nguồn. Đúng vậy, đây chính là tác dụng thật sự của ý thức đấu tâm.

Càn Kình lặng im nhìn Âu Lạp Khắc, chờ đợi phần thưởng của mình. Phát hiện thì rất dễ nhưng muốn hoàn toàn hiểu rõ thì không đơn giản. Nếu không chiếm được đáp án tại đây mà tự mày mò thì...

E rằng phải tốn một đoạn thời gian. Càn Kình gật gù, chỉ bằng vào hắn muốn hiểu hết thì cần thời gian, nếu có người giải đáp thì cần gì cậy mạnh uổng phí thời gian?

- Mới rồi chắc ngươi cảm giác được khi chiến đấu thì hai tiểu tử kia biến hóa đấu kỹ nhanh cỡ nào?

Âu Lạp Khắc ngồi đối diện Càn Kình, phất tay, vụn vỗ tán loạn nhanh chóng tụ lại rơi xuống vị trí của mình, chiến trường hoang tàn lại biến thành mới tinh như ban đầu.

Càn Kình nhìn đấu tâm thần kỳ, gật gù tán thán. Càn Kình không thể tìm thấy từ ngữ để hình dung sự tinh diệu, cường đại của ý thức đấu tâm Âu Lạp Khắc.

- Âu Lạp Khắc có thể tùy ý chuyển hóna đấu kỹ hoàn toàn trái ngược nhau đúng không?

Ngón tay Âu Lạp Khắc nhẹ gõ sàn gỗ phát ra tiếng đùng đùng.

- Nhanh hơn ngươi dùng cùng loại hình đấu kỹ hoán đổi.

Càn Kình gật đầu liên tục. Phân Kim Liên Trảm và Phá Địa Trảm có khác nhau. Phân Kim Liên Trảm đa phần là vận động chiến, nếu tiếp xúc với đối phương, tứ chi không tách ra thì khó bùng nổ công kích mạnh hơn.

Phá Địa Trảm khác hẳn, công kích đối thủ cần tính toán chính xác thời gian va chạm trong chớp mắt đó bộc phát ra mới phát huy uy lực lớn hơn.

Nếu sau khi Phân Kim Liên Trảm va chạm, thân thể tiếp xúc mà không tách ra rồi trực tiếp dùng Phá Địa Trảm thì có thể hình thành hai cách đấu công kích cắt gọt, phát huy ra hiệu quả lớn nhất, thậm chí xé rách phòng ngự của đấu kỹ Triền Miên Đỗ, một hơi giành chiến thắng.

Dù sao hai loại đấu kỹ khác nhau, muốn chuyển hoán trong chớp mắt là điều không thể. Khi tứ chi va chạm nếu không rút cánh tay ra rồi mới dùng sức thì kết cuộc chỉ có nước thua.

- Thật ra bọn họ có thể làm được loại chuyển hoán này cũng đơn giản.

Âu Lạp Khắc cười híp mắt nhìn Càn Kình, giơ tay lên. Vỗ gụn trên mặt đất bay vào lòng bàn tay Âu Lạp Khắc.

- Chính là dùng đấu tâm, trước tiên xếp thứ tự đấu khí sắp hàng đấu kỹ với đấu khí tinh thuần nhất tổ thành đặt trong đấu tâm.

Gỗ vụn từng chút một xoay quấn quanh nhau hình thành một trái cầu gỗ nho nhỏ, kết cấu của nó trống rỗng, Càn Kình có thấy thấy bên trong lỗ hổng còn nhiều vụn gỗ tổ thành thứ tự xếp hàng kỳ dị.

Thình thịch!

Trái cầu gỗ nhảy lên như tim người, một tổ gỗ vụn nhanh chóng trướng to thứ tự xếp hàng kéo theo những gỗ vụn quay quanh bên ngmoài quả cầu gỗ chớp mắt tổ hợp, hình thành thứ tự xếp giống y như gỗ vụn trong quả cầu.

Thình thịch!

Trái cầu gỗ lại nhảy lên như tim người, lần này là tổ vụn gỗ khác xếp thứ tự trướng to, gỗ vụn bên ngoài ban đầu hình thành thứ tự lại thay đổi lớn, hóa thành một tổ hàng mới.

- Đây chính là nguyên lý đấu tâm?

Càn Kình ngơ ngác nhìn quả cầu gỗ trong tay Âu Lạp Khắc, nhẹ gật đầu, nói:

- Thông qua nội bộ sớm đã xếp xong thứ tự để khống chế biến đổi bên ngoài?

- Đúng vậy.

Âu Lạp Khắc búng tay, quả cầu gỗ và vụn gỗ vạch một đường cong trên không trung trở lại vị trí cũ.

- Nói thẳng ra đấu tâm là một phòng khống chế, trong phòng đầy dãy số, khi ngươi cần số mấy thì đấu khí sẽ biến thành số đó.

Càn Kình bản năng gật đầu, hèn chi mấy hôm nay Phần Đồ Cuồng Ca luôn nói đấu tâm có được uy lực kinh người, Chiến Sĩ không có đấu tâm thì vĩnh viễn không thể đánh thắng Chiến Sĩ có đấu tâm.

Lúc đầu nghe Càn Kình cứ thấy lời này có lý nhưng hơi thổi phồng uy lực của đấu tâm đỉnh Phục Ma cửu chiến có tốc độ quay đấu khí bùng phát đấu với đối thủ Phục Ma nhất chiến chưa chắc không có cơ hội thắng.

- Bây giờ xem ra thật sự là không có chút cơ hội chiến thắng.

Càn Kình cười khổ liên tục lắc đầu, nói:

- Đấu tâm thật sự quá mạnh.

Âu Lạp Khắc nhẹ gật đầu, nói:

- Đấu tâm đúng là rất mạnh, đặc biệt là kiểu chớp mắt chuyển đấu kỹ có thể đánh người không ngóc đầu lên được.

Càn Kình cười tự giễu. Thế giới đấu khí còn có rất nhiều điều Càn Kình không hiểu, trước kia xem thường đấu tâm, hắn hơi tự kiêu hoặc nên nói là ngu ngốc.

- Đương nhiên...

Âu Lạp Khắc vỗ vai Càn Kình, nói:

- Tiểu tử, ngươi cũng đừng tưởng rằng xếp thứ tự trong đấu tâm là dễ dàng.

Càn Kình ngẩn người nhìn Âu Lạp Khắc, chợt nhớ thứ tự xếp đấu khí như ẩn như hiện trong đấu tâm, tựa như đèn leo lắt trước gió tùy thời biến mất, không có tác dụng gì. Càn Kình có suy nghĩ như thế nào thì đấu khí sẽ không thật sự xếp hàng.

- Chúng ta gọi nó là đấu tự.

Hai tay Âu Lạp Khắc chống sàn gỗ sau lưng, nhúc nhích vai nói:

- Muốn xếp đấu tự vào có hai cách, thứ nhất chính là không ngừng sử dụng đấu kỹ chiến đấu...

Càn Kình gật gù đồng ý. Một chút đấu tự như ẩn như hiện trong đấu tâm chính là Càn Kình không ngừng sử dụng đấu kỹ trong Tây sơn, bản năng tụ tập một chút trong đấu tâm. Chắc Chiến Sĩ đầu tiên phát hiện ra đấu tâm có đấu tự là không ngừng chiến đấu mới nhận ra.

- Nhưng cách thứ nhất rất ngu.

Âu Lạp Khắc nhún vai nói:

- Đấu kỹ càng cường đại xếp vào đấu tâm càng khó, chỉ có không ngừng chiến đấu? Chờ đến khi râu bạc có lẽ ngươi có thể bỏ Phá Địa Trảm vào đấu tâm.

Râu bạc? Càn Kình thở dài, Âu Lạp Khắc đại thúc nói câu này còn nể tình, nếu hắn thật sự làm thì chờ đến khi chết có bỏ vào đấu tâm được hay không thật khó nói. Đấu kỹ thánh giai quá khó khăn.

- Muốn bỏ thêm mấy đấu tự thì càng khó hơn.

Âu Lạp Khắc búng ngón cái nói:

- Chỉ một con đường có thể đi, đó là tự luyện. Bỏ đấu khí tinh thuần vào đấu tâm, tu luyện. Không ngừng tổ hợp xếp hàng để nó hoàn toàn đầy đủ, hoàn thiện.

*****

Càn Kình cái hiểu cái không gật đầu, điều động đấu khí trong người di chuyển vào đấu tâm. Đấu khí mới đụng vào đấu tâm thì người Càn Kình run lên.

Càn Kình ngạc nhiên nhìn Âu Lạp Khắc. Đấu khí muốn tiến vào khu trung tâm đấu tâm thế nhưng bị bật ngược về. Tựa như ở trong nhà mình mà lại đi gõ cửa phòng mình hỏi bàn ghế trong phòng ta có vào được không?

Trong Âu Lạp Khắc đấu khí phòng yên tĩnh, Càn Kình vẻ mặt ngạc nhiên khó hiểu, Âu Lạp Khắc thì cười tươi, tay liên tục vỗ sàn gỗ rắn chắc kêu đùng đùng.

- Thú vị. Bị đấu tâm của mình ngăn cản đúng không? Ta biết ngay là vậy.

Càn Kình nhìn vẻ mặt hớn hở của Âu Lạp Khắc, cười lúng túng. Không lẽ lúc trước Âu Lạp Khắc đại thúc biết đấu tự cũng gặp cảnh như vậy, nên hôm nay thấy người khác xấu mặt mới vui như thế?

- Hút đấu khí vào trong đó cần có kỹ xảo, ngươi làm như vậy là không được.

Âu Lạp Khắc cười tủm tỉm chỉ vào ngực Càn Kình.

- Trung tâm đấu tâm thật ra không phải là một khe hở, nó là vô số lỗ thủng nhỏ. Chỉ cần ngươi biến đấu khí thành vô số cây kim thì có thể dọc theo lỗ thủng tiến vào trong.

Biến đấu khí thành cây kim? Càn Kình ngẩn ra, tuy đấu kỹ cần khiến đấu khí xấp hàng thứ tự nhưng muốn khống chế đấu khí thành từng cây kim nhỏ thì không phải chuyện dễ dàng gì, huống chi lỗ thủng trên đấu tâm lớn cỡ nào?

Cây kim? Khóe môi Càn Kình co giật. Nếu nói lỗ thủng trên đấu tâm là cây kim thì sợi tóc của người bình thường là cột đá! Muốn đưa đấu khí vào trung tâm đấu tâm không phải chuyện dễ.

Lực khống chế! Muốn chế tạo đấu tự thì trước tiên yêu cầu có lực khống chế cực mạnh. Càn Kình hít sâu, thầm than mình thật may măn, hơn hai năm nay đi theo Bố Lai Khắc đại thúc, Âu Lạp Lạp hay bất cứ sư phụ nào trong Vô Tận thế giới, hoặc là luyện tập xạ thuật tại Chân Sách hoàng triều đều cần có lực khống chế.

Thần bí dược tề, sai một chút cách điều chế thì kết quả sẽ là nổ tung, chết, tuyệt đối không thể có sai lầm.

Đúc cũng vậy, hơi sai là đúc ra thứ gì coi như phế bỏ. Tuy Bố Lai Khắc đại thúc im lặng không thích nói chuyện nhưng ánh mắt đó khiến người khó thể chịu đựng được.

Nói đến lực khống chế thì trong lòng Càn Kình có vài phần tự tin, dù là Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương về mặt khống chế chính xác chưa chắc hơn Càn Kình.

Từng tia đấu khí không ngừng tách ra rồi lại tách rời hóa thành từng sợi tơ nhỏ hơn sợi tóc gấp trăm lần. Chúng nó mỏng nhỏ lại đủ cứng rắn, sẽ không bị tầng khí mỏng rắn chắc trên lỗ thủng chặn lại.

Bóc! Bóc bóc bóc!

Lỗ thủng trung tâm đấu tâm lần lượt bị đâm thủng. Càn Kình như nghe tiếng bọt khí vỡ, từng tia đấu khí tinh thuần xông vào vị trí trung tâm dọc theo xếp hàng Phân Kim Liên Trảm xoay chuyển.

Hai lần chuyển động sắp xếp. Càn Kình mở mắt, bĩu môi nhìn Âu Lạp Khắc. Mới nãy một luồng đấu khí tiến vào trong, mới chuyển hai vòng xếp hàng mà đã biến mất. Nó hoàn toàn tiêu hao, xếp hàng trong người không có tăng trưởng rõ ràng đã tiêu hao hết.

- A! Đúng rồi.

Âu Lạp Khắc vỗ trán, mắt sáng ngời nói:

- Suýt quên bảo ngươi, hoàn thành sắp xếp đấu tự không phải chuyện dễ, nó tiêu hao đấu khí rất nhiều. Nói cách khác lấy đấu khí ngươi tu luyện ra đổi lấy đấu tự. Đấu kỹ càng cường đại thì càng cần nhiều đấu khí.

Hai tay Càn Kình chống đầu gối đứng dậy, lắc đầu cười khổ, còn tưởng rằng chính mình luyện sai bước nào, không ngờ là đấu tự tiêu hao nhiều đấu khí. May mắn Càn Kình có đấu tâm, mặt bổ sung đấu khí bị hao tổn không thứ gì nhanh hơn đấu tâm. Nhưng dù là vậy...

- Xem ra phải mau đấu thạch, đấu tinh.

Càn Kình ngửa đầu thở dài, nếu như có đấu thạch, đấu tinh thì lợi dụng hoàn cảnh tự nhiên khốc liệt trong Cổ Hoang Sa Hải tu luyện đấu khí sẽ tăng nhanh tốc độ hơn nhiều, cung cấp nhiều đấu khí hơn cho việc tu luyện đấu tự.

- Đấu thạch, đấu tinh?

Âu Lạp Khắc cười tủm tỉm nhìn Càn Kình:

- Ta biết có một nơi có đấu tinh khoáng khá lớn.

- Đấu tinh khoáng?

Mắt Càn Kình sáng ngời đánh giá Chiến Sĩ ngồi hai bên.

- Phải chăng cần đánh thắng mới nói cho ta biết? Vậy được, lần này ta đánh với ai?

Đấu tinh khoáng! Không phải là đấu thạch mạch khoáng! Nói rõ là đấu tinh khoáng chứng minh đấu tinh chiếm phần chủ yếu trong mạch khoáng này. Mạch khoáng như vậy dù nhỏ cỡ nào nếu đặt tại Chân Sách hoàng triều sẽ khiến mỗi một thế lực gần đó tranh giành chảy máu đầu.

Mấy Chiến Sĩ ngồi khoanh chân hai bên đạo tràng cảm giác ánh mắt đầy chiến ý của Càn Kình, bản năng nhảy vọt lên khỏi sàn gỗ. Bọn họ chưa từng thấy ánh mắt nóng cháy như vậy.

Âu Lạp Khắc ngạc nhiên nhìn Càn Kình. Sao tiểu tử này khao khát tăng tiến chính mình như vậy? Thật là thanh niên thú vị.

- Đấu tinh khoáng không thuộc về đấu kỹ, cho nên...

Âu Lạp Khắc cười hít mắt, vẫy nói:

- Không cần khiêu chiến bất cứ ai trong Âu Lạp Khắc đấu khí phòng.

- Vậy sao?

Tây áo xắn lên lại rũ xuống, Càn Kình nhìn Âu Lạp Khắc, hỏi:

- Vậy đấu tinh khoáng ở đâu?

Âu Lạp Khắc cười toe toét xấu xa nói:

- Tuy rằng không cần khiêu chiến ai trong Âu Lạp Khắc đấu khí phòng của ta nhưng không đại biểu ta sẽ nói cho ngươi biết.

Càn Kình im lặng chu mỗi, vẻ mặt ta biết ngay sẽ không dễ lấy được tin. Trong Vô Tận thế giới không trả giá cái gì đã được ích lợi là hoàn toàn không tồn tại.

Đi theo Âu Lạp Lạp học thần bí dược tề phải có giác ngộ tùy thời chết. Theo Minh Văn Sư học minh văn cũng chuẩn bị tinh thần tùy thời bước vô quan tài trở về vòng tay Tinh Thần.

Dù chỉ đi theo Bố Lai Khắc đại thúc học rèn đúc, mỗi lần thăng cấp hay thu gom khoáng vật là phải sẵn sàng sẽ chết.

Một đấu tinh mạch khoáng, không trả giá cái gì liền có? Càn Kình cười cười. Nếu Âu Lạp Khắc đại thúc nói như vậy thì hắn sẽ tự vả miệng hai cái để xem phải chăng đang nằm mơ? Vô Tận thế giới có chuyện tốt như thế sao?

- Thật ra thì... nhiệm vụ này rất đơn giản.

Càn Kình bản năng co rụt cổ. Trong Vô Tận thế giới, khi các lão sư làm vẻ mặt nhẹ nói đó là nhiệm vụ rất đơn giản thì thường là đi chịu chết.

Ghi chép các loại cơn quan ám khí của Bố Lai Khắc đại thúc rải rác nhiều góc tại Tây sơn, đại thúc nói một câu:

- Nhặt chúng nó về đi.

Nhặt? Làm sao nhặt? Càn Kình cười khổ, khóe môi cong lên. Không lẽ chạy đến trước mặt Viêm Ma, gật đầu cười nói:

- Viêm Ma viêm đại gia, ta muốn vào lãnh địa của người lấy đồ không thuộc sở hữu của người?

Trước không nói Viêm Ma có nghe hiểu không, cho dù nó thật sự nghe hiểu, đối với ma thú cao đẳng có ý thức lãnh địa cực mạnh thì câu trả lời duy nhất là phun đoàn lửa đốt chết kẻ xâm nhập.

Bút ký rải rác những địa điểm không chỉ có Viêm Ma là ma thú cao đẳng mạnh nhất, Bố Lai Khắc đại thúc nói đến nó tựa như đi vào ổ gà xách gà mái lên lấy đi trừng gà ở bên trong.

- Biểu tình của ngươi là sao?

Âu Lạp Khắc liên tục lắc đầu, nói:

- Thanh niên thời nay vừa nghe nói sắp làm chút chuyện là sẽ lùi bước ngay. Chỉ là chuyện nhỏ xíu...

Crypto.com Exchange

Chương (1-922)