Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 316

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 316: Vô hạn
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Lộ Tây Pháp Nguyên Huân Vũ khoanh tay trước ngực nhìn Phần Đồ Cuồng Ca môi tím bò ra từ hố cát, nhíu mày, độc nhãn lấp lánh ánh sáng ngạc nhiên.

- Các ngươi cứ tập luyện đấu khí như vậy?

Đoạn Phong Bất Nhị cười tủm tỉm ngẩng đầu hỏi:

- Như thế nào? Cách huấn luyện rất có sáng ý đúng không?

Nguyên Huân Vũ ngạc nhiên bản năng gật đầu, giọng điệu hơi kiêu ngạo như công chúa:

- Đây là huấn luyện hay tìm chết?

- Bây giờ không tìm chết không lẽ lên chiến trường cho ma tộc các ngươi chém chơi?

Đoạn Phong Bất Nhị lắc đầu hất hạt cát dính trên tóc ra.

- Vòng tay Tinh Thần trống trải, ta không muốn trở thành một trong số đó.

Nguyên Huân Vũ hơi nhíu mày, có vẻ khó chịu. Trong chiến tranh giữa ma tộc và nhân loại không lẽ ma tộc chết ít sao?

Hoàng tộc Lộ Tây Pháp bởi vì chết trận mà không thể vào phần mộ nhiều cỡ một ngọn núi to.

Còn có một số hoàng tộc Lộ Tây Pháp chiến đấu với Chân Sách hoàng triều chết tại chỗ, chưa tính đến hoàng tộc Lộ Tây Pháp bị thương nặng quay về lãnh địa, không cứu sống được.

- Một ngày nào đó... Một ngày nào đó!

Nguyên Huân Vũ nắm chặt tay, nói:

- Một ngày nào đó ta sẽ xóa tan mọi chiến tranh, ta sẽ...

- Thống nhất nhân, ma, man trở thành nữ hoàng duy nhất.

Thiết Khắc xuống núi nhìn biểu tình kiêu ngạo đầy hào tình của Nguyên Huân Vũ, liên tục lắc đầu. Từ đó đến giờ Nguyên Huân Vũ luôn lầm bầm lời như vậy, không ngờ đến hiện tại vẫn không thay đổi.

- Đúng vậy.

Nguyên Huân Vũ ngửa đầu hất mái tóc dài theo gió tung bay, toát ra anh khí, tự tin khiến thân hình yêu kiều càng thêm đẹp.

Thống nhất nhân, ma, man sao? Càn Kình nhếch môi. Vậy sẽ có bao nhiêu Chiến Sĩ, dũng sĩ, ma võ sĩ chết? Trong lịch sử Man tộc tuy chưa từng thức tỉnh Chiến Sĩ huyết mạch nhưng không đại biểu bọn họ không đủ cường đại, đó gần như là chủng tộc sinh ra vì chiến đấu.

Dù là ma tộc hay Chân Sách hoàng triều đều có hàng đống người không thể trở thành Chiến Sĩ duy trì những thứ khác vận chuyển trong xã hội.

Man tộc thì khác, trong số họ dù là sinh, khi gặp chiến tranh buông xuống roi chăn dê, vác rìu chiến, cầm cung tiễn, chính là Chiến Sĩ hợp cách.

Thống nhất nhân, ma, man sao? Câu này không chỉ Lộ Tây Pháp Nguyên Huân Vũ từng nói, dù là ma tộc hay Chân Sách hoàng triều thậm chí Khả Hãn của bộ lạc Man tộc, các anh hoàng xuất sắc nhất nhiều thế hệ từng hùng hồn tuyên bố.

Chẳng qua không biết có phải vị thần của Tinh Thần cố ý trêu cợt những anh hoàng hay sao mà mỗi khi Chân Sách hoàng triều xuất hiện đế vương đặc biệt xuất sắc thì vương triều Lộ Tây Pháp cũng xuất hiện Đại Ma Vương cực kỳ anh minh, Man tộc cũng sinh ra một Khả Hãn xuất sắc.

Thời đại này là thời đại các Chiến Sĩ tỏa sáng, cũng là thời đại chiến tranh thảm thiết nhất, sẽ không xuất hiện chuyện thống nhất.

Đoạn Phong Bất Nhị vung vẩy nắm tay nói:

- Tất nhiên là Chân Sách hoàng triều chúng ta thống nhất ba tộc!

- Thời đại này vì có ta tồn tại mà Chân Sách hoàng triều sẽ có một Chiến Sĩ thức tỉnh lực lượng huyết mạch chung cực. Hơn nữa ta sẽ trấn áp ba Chiến Sĩ huyết mạch chung cực cũ, trở thành mạnh nhất!

Lộ Tây Pháp Nguyên Huân Vũ cười nhạt, câu này từ khi có thức tỉnh huyết mạch chung cực thì Chiến Sĩ khác chưa thức tỉnh huyết mạch chung cực sớm nói đến nhàm. Giống như Phần Đồ thế gia luôn khiêu chiến Chiến Sĩ huyết mạch, bọn họ ngẫu nhiên sẽ có một, hai người có thể đánh thắng Chiến Sĩ huyết mạch bình thường nhưng không thể đánh bại mười huyết mạch.

Càng đừng nhắc đến cái gì khiêu chiến huyết mạch chung cực, nhưng khẩu hiệu của Phần Đồ thế gia chưa từng thay đổi.

- Nói đến thức tỉnh lực lượng huyết mạch...

Càn Kình thói quen phủi hạt cát trên người, nói:

- Bất Nhị, chẳng phải ngươi sắp lại thức tỉnh sao? Chúng ta đi huyết mạch Cửu Đầu Xà thức tỉnh huyết mạch cho ngươi rồi trở về Cổ Hoang Sa Hải, cho đến ngày ta hẹn với Càn gia.

- Bây giờ sao?

Đoạn Phong Bất Nhị lộ vẻ do dự.

- Gia tộc huyết mạch Cửu Đầu Xà tự kiêu đứng đầu trong mười Chiến Sĩ huyết mạch, đứng sau ba gia tộc lực lượng huyết mạch chung cực, e rằng...

- Không sao, bất cứ chuyện gì đều có cơ hội.

Càn Kình lắc tóc hất hạt cát ra:

- Gia tộc càng cường đại thì càng cứng nhắc nhưng không đến mức không có cơ hội nào.

Đoạn Phong Bất Nhị lặng im, vẻ mặt không đồng ý. Bàn gia có gia quy rất nghiêm ngặt, trừ phi sửa họ Bàn, nếu không thì sao gia tộc huyết mạch Cửu Đầu Xà cho một người ngoài hỗ trợ?

Lộ Tây Pháp Nguyên Huân Vũ tò mò đánh giá Càn Kình. Thanh niên này không biết hay vì quá tự tin? Huyết mạch Cửu Đầu Xà được gọi là huyết mạch xà hoàng. Cái gọi là kiêu ngạo và vinh quang của hoàng tộc tức là chưa từng nhận thua huyết mạch chung cực, cố chấp in trong máu bọn họ, làm sao nói chuyện?

- Bất cứ chuyện gì đều có cơ hội.

Càn Kình vỗ vai Đoạn Phong Bất Nhị, nói:

- Tin ta đi, bất cứ chuyện gì đều có cơ hội.

Phần Đồ Cuồng Ca hít mắt nhìn Càn Kình, cười thầm Đoạn Phong Bất Nhị quan tâm bị rối loạn. Số nguồn nước có thể dẫn phát thức tỉnh huyết mạch Cửu Đầu Xà một lần trong đấu giới vô dụng với Chiến Sĩ huyết mạch khác nhưng đối với Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà là chí bảo một tòa thành thị cũng không đổi được.

Gia quy có nghiêm khắc cỡ nào thì chế định nó là vì ích lợi, chỉ cần lợi ích đạt đến mức có thể phá hỏng quy tắc vậy gia quy đó như giấy vệ sinh dùng xong vứt đi.

Lời của Càn Chiến Huyền hôm đó còn vang bên tai mọi người, tương lai chiến đấu với Càn gia không chỉ có mình Càn Kình. Đoạn Phong Bất Nhị phun ra cuồng ngôn bị nhắm trúng, bây giờ Càn Kình có đấu tâm, vô địch trong cảnh giới Chiến Sĩ Phục Ma. Người gặp nguy hiểm là Đoạn Phong Bất Nhị.

- Di, mục tiêu là chỗ Bàn gia, Vô Hạn thành trong Càn châu!

Càn châu đối với Càn gia hoặc là trong mắt người bên ngoài thì Càn gia là một vương quốc nhỏ.

Tuy Càn gia không nhúng tay vào kinh tế, thu thuế của Càn châu, vẫn tuân theo pháp lệnh của Chân Sách hoàng triều nhưng nhiều người đều thấy chẳng qua là Càn gia lười xen vào mấy chuyện này.

Dĩ nhiên không phải mọi người đều nghĩ vậy. Càn châu là địa bàn của Càn gia, gia tộc huyết mạch Tinh Linh Vương, ít nhất Vô Hạn thành trong Càn châu không cho rằng Càn gia huyết mạch Tinh Linh Vương khống chế nguyên Càn châu.

Mười Chiến Sĩ huyết mạch của Chân Sách hoàng triều đều có lãnh địa hoàng đế ban cho. Gia tộc huyết mạch Cửu Đầu Xà một trong mười Chiến Sĩ huyết mạch được phong Bàn thành nằm trên lãnh địa Càn châu của Càn gia huyết mạch Tinh Linh Vương, cách Càn châu không quá xa.

Xuất phát từ biên giới phía đông Càn châu cưỡi ngựa chạy nhanh chỉ hơn một ngày là tới địa bàn gia tộc huyết mạch Cửu Đầu Xà, hiện tại gia chủ của Bàn gia đặt tên Bàn thành là Vô Hạn thành.

Tường thành to lớn so sánh với tòa thành không có tường của Càn gia có loại hùng vĩ khó tả. Đầu tường tung bay cờ Chân Sách hoàng triều, còn có cờ to vẽ rắn chín đầu đón gió phát ra tiếng phần phật.

*****

- Đây chính là Vô Hạn thành.

Đoạn Phong Bất Nhị ngửa đầu nhìn cửa thành gần đó:

- Đồn rằng năm xưa gia chủ của Bàn gia, Bàn Tinh Phong nhận phong thưởng được tòa thành này thì nó đã có tường thành to lớn như vậy. Có tộc nhân đề nghị dỡ bỏ tường thành biểu thị không thua Càn gia nhưng bị Bàn Tinh Phong phản đối.

- Xây dựng những tường thành thành này tiêu hao bao nhiêu nhân lực và vật lực? Dỡ bỏ nó lại hao phí bao nhiêu? Nếu đã tồn tại thì cứ để nó đứng đó, tường thành không thể trói buộc vinh diệu Cửu Đầu Xà!

Đoạn Phong Bất Nhị thuật lại lời Bàn Tinh Phong từng nói, ánh mắt có tôn sùng:

- Gia chủ được gọi là xuất sắc nhất gia tộc huyết mạch Cửu Đầu Xà đúng là không uổng danh.

Càn Kình quay đầu nhìn biểu tình ngưỡng mộ của Đoạn Phong Bất Nhị, gật gù. Trong quyển hồi ký của Càn gia khi nói đến Bàn Tinh Phong cũng đầy khâm phục. Nhân kiệt thật sự thì dù là kẻ địch, đối thủ hay bằng hữu đều đánh giá công bằng.

- Đi! Hy vọng lần này có cơ hội kiến thức phong thái gia chủ của Bàn gia hiện thời, Bàn Hoành Cơ.

Càn Kình dẫn đầu giục cửa đi hướng cửa thành. Đoạn Phong Bất Nhị hú dài theo sau. Tâm tình Lộ Tây Pháp Nguyên Huân Vũ căng thẳng nắm dây cương, dù có ma đạo khí che giấu tung tích, đối diện siêu cường giả của Chân Sách hoàng triều vẫn khiến nàng thấy hồi hộp.

Hai bên cửa thành to lớn điêu khắc hoa văn rắn chín đầu tinh mỹ, binh sĩ gác thành mặc khôi giáp cũng có hoa văn rắn chín đầu. Trong đó một Chiến Sĩ chỉ chừng mười lăm tuổi, trên giáp khảm huy hiệu rắn chín đầu màu vàng.

Đệ tử của Bàn gia? Đoạn Phong Bất Nhị đánh giá Chiến Sĩ trẻ tuổi nhiều lần. Mười lăm tuổi đã thức tỉnh lực lượng huyết mạch Cửu Đầu Xà, đây là quy tắc của Bàn gia. Hễ là đệ tử Bàn gia thức tỉnh huyết mạch sẽ nhận một khối huy hiệu rắn chín đầu màu vàng.

Hôm đó Đoạn Phong Bất Nhị thức tỉnh lực lượng huyết mạch Cửu Đầu Xà không lâu cũng từng nhận được một khối huy hiệu màu vàng của Bàn gia, nhưng gã đã vứt nó ra ngoài phòng.

- Huyết mạch Cửu Đầu Xà?

Thiếu niên mười lăm tuổi nhìn Đoạn Phong Bất Nhị, trong mắt tràn ngập nghi hoặc, hít mạnh, mày nhíu chặt khó hiểu. Thiếu niên phất tay xua đi Cửu Đầu Xà quân định tiến lên kiểm tra theo lẽ thường.

- Ngươi là Chiến Sĩ thức tỉnh huyết mạch Cửu Đầu Xà, huy hiệu của ngươi đâu?

Đáy mắt Càn Kình lóe tia kinh ngạc. Trước khi Chiến Sĩ huyết mạch sử dụng lực lượng huyết mạch đã mở thì người ngoài không thể nhìn rea lực lượng huyết mạch đã thức tỉnh hay chưa. Hôm nay Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà trẻ tuổi gác cổng này liếc sơ đã nhìn thấu Đoạn Phong Bất Nhị? Vậy gã có thể...

Càn Kình lo lắng nhìn Lộ Tây Pháp Nguyên Huân Vũ đi sau lưng, đây là hoàng tộc Lộ Tây Pháp ma tộc, nếu bị người nhận ra thì có lẽ không cần Bàn Hoành Cơ xuống tay, mọi người đừng mơ có thể mang ma nữ này rời đi.

- Ngươi thức tỉnh năng lực huyết mạch là...

Đoạn Phong Bất Nhị ngồi trên lưng ngựa sửng sốt nhìn Chiến Sĩ trẻ tuổi:

- Là...

- Bàn Mộng Chí của Bàn gia.

Chiến Sĩ trẻ tuổi nắm tay gõ mạnh vào ngực, nói:

- Thức tỉnh nhất giai, Hàng Ma thất chiến, năng lực...

Mặt Bàn Mộng Chí chợt lóe buồn bã, mới rồi còn hùng hồn giờ hơi xìu xuống:

- Có thể phân biệt Chiến Sĩ huyết mạch xà hệ có thức tỉnh lực lượng hay chưa.

Khóe moi Đoạn Phong Bất Nhị co giật, tuổi trẻ như vậy đã là Hàng Ma thất chiến. Lúc Đoạn Phong Bất Nhị còn ở tuổi như Bàn Mộng Chí chỉ là một con sên bị người khinh thường, nếu không phải năng lực đặc biệt vô dụng này chắc có lẽ bây giờ Bàn Mộng Chí đã được Bàn gia tập trung bồi dưỡng.

Phán đoán Chiến Sĩ huyết mạch xà hệ có thức tỉnh hay chưa? Loại năng lực này trừ hiểu biết chút ít với người của mình hoặc Chiến Sĩ cùng loại hình ra không có bất cứ tác dụng gì, hèn chi Bàn Mộng Chí bị phái đi gác cổng rèn luyện.

- Đoạn Phong Bất Nhị, huyết mạch Cửu Đầu Xà thức tỉnh nhất giai, đỉnh Hàng Ma bát chiến...

Đoạn Phong Bất Nhị khẽ thở dài:

- Năng lực đặc biệt, bí mật.

Bí mật? Càn Kình chợt phát hiện hắn thật sự không biết lần đầu Đoạn Phong Bất Nhị thức tỉnh được năng lực đặc biệt gì.

- Đoạn Phong Bất Nhị?

Giọng Bàn Mộng Chí cao vút:

- Ngươi là Đoạn Phong Bất Nhị tự nhiên thức tỉnh, ném huy hiệu gia tộc vào mương máng?

Càn Kình cười nhìn Đoạn Phong Bất Nhị, không ngờ gã quá nổi. Chiến Sĩ huyết mạch trẻ như vậy đều biết Đoạn Phong Bất Nhị là Chiến Sĩ không phải họ Bàn gia.

Hàng Ma bát chiến? Mấy Cửu Đầu Xà quân gác thành khinh thường đánh giá Đoạn Phong Bất Nhị, tuổi này mới chỉ là Hàng Ma bát chiến? Nếu là tiểu thành nhà quê thì có lẽ sẽ được xem trọng nhưng tại Vô Hạn thành, nơi này là đại bản doanh của Bàn gia, loại năng lực này cũng dám vứt huy hiệu Bàn gia?

Hàng Ma thất chiến! Càn Kình nhìn Bàn Mộng Chí trẻ tuổi, gật gù. Đây là điểm đáng sợ của Chiến Sĩ huyết mạch, trẻ như vậy đã là Hàng Ma thất chiến. Tuổi thức tỉnh càng sớm thì càng mạnh hơn bạn cùng lứa.

Bàn Mộng Chí chỉnh lại mũ giáp kim loại màu đen, ngửa đầu nhìn Đoạn Phong Bất Nhị lộ khuôn mặt thanh tú:

- Lần này ngươi đến là muốn xin trở về Bàn gia sao?

Đoạn Phong Bất Nhị nhảy xuống ngựa, lắc đầu, nói:

- Không phải, ta muốn gặp gia chủ.

Gặp gia chủ? Bàn Mộng Chí nghĩ lỗ tai mình bị gì rồi. Gia chủ của huyết mạch Cửu Đầu Xà là người muốn gặp lúc nào cũng được sao? Dù là đệ tử Bàn gia thức tỉnh lực lượng huyết mạch cũng không thể tùy tiện gặp Bàn gia.

- Gia chủ sẽ không gặp ngươi.

Bàn Mộng Chí ngừng lại, hừ lạnh một tiếng:

- Cho dù ngươi xin quay về gia tộc thì cùng lắm chỉ thấy trưởng lão của gia tộc, không thể nào gặp gia chủ.

- Vậy sao?

Càn Kình nhướng mày, không hề bất ngờ. Nếu dễ thấy gia chủ của Bàn gia thì mới là lạ, lần trước gặp Càn Chiến Huyền hoàn toàn là may mắn bất ngờ.

- Không sao, chúng ta đến tận cửa cầu kiến thử.

Càn Kình nhảy lên lưng ngựa.

- Nếu lúc đó gia chủ của Bàn gia còn không gặp chúng ta thì đành tạm thời ở trong khách sạn tốt nhất Vô Hạn thành chờ gia chủ đại nhân mời.

Mời? Bàn Mộng Chí nghi hoặc nhìn Càn Kình, lại ngó Đoạn Phong Bất Nhị, nhẹ lắc đầu. Không lẽ Đoạn Phong Bất Nhị ở chung với tên ngốc này lâu nên mới làm chuyện ngu xuẩn từ chối gia tộc mời? Làm sao gia chủ sẽ đi mời Chiến Sĩ có thực lực như các ngươi?

- Nhớ kỹ.

Càn Kình cưỡi ngựa đi vào cửa thành, quay đầu nhìn Bàn Mộng Chí:

- Chúng ta sẽ ở trong khách sạn tốt nhất Vô Hạn thành.

Bàn Mộng Chí lắc đầu, khó hiểu xoay người kiểm tra những người khác vào thành, ngẫu nhiên ngoái đầu lại nhìn hướng đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc vào thành, lại lắc đầu.

- Mấy người này chắc sẽ không ngốc nghếch thật sự vào thành tìm gia chủ đi?

Tuy Vô Hạn thành hơn Càn thành một bức tường thành nhưng không ngăn cản thương khách vãng lai. Hai bên đường náo nhiệt, phái không xa trong sân vọng ra tiếng rèn kim loại rồi nhanh chóng chìm trong tiếng rao hàng.

- Càn Kình.

Đoạn Phong Bất Nhị hơi căng thẳng nhìn bốn phía, khí thế ngày thường không sợ trời không sợ đất biến mất hơn phân nửa.

Crypto.com Exchange

Chương (1-922)