Vay nóng Tima

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 337

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 337: Cấp đại sư! Cấp đại sư! Cấp đại sư!
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)

Siêu sale Lazada


Huyết ngọc, đó là loại chứa dược đặc biệt có thể tăng phẩm chất dược tề. Nếu một loại dược ở trong dụng cụ huyết ngọc đủ lâu thì thậm chí có thể tăng nhất giai phẩm chất.

Dù bỏ dược tề vào trong bình chứa thời gian ngắn vẫn tăng hiệu quả dược tề, đặc biệt có thể loại trừ tác dụng phụ trong dược tề, khiến dược tề tốt cho người sử dụng hơn, sẽ không tổn thương người dùng.

Nặc Lôi Tháp nhìn dược bình huyết ngọc trong tay Ti Nội La Tư, trước kia gã chỉ nghe đồn là trong tay Ti Nội La Tư có một dược bình huyết ngọc nhưng không tin, không ngờ Ti Nội La Tư thật sự có dược bình huyết ngọc.

- Cái này là ta vô tình đổi được một dược bình huyết ngọc.

Ti Nội La Tư nở nụ cười tự tin tuyệt đối:

- Năm xưa có một Chiến Sĩ bị thương nặng, ta vốn không định cứu hắn nhưng phát hiện trong tay hắn có một dược bình huyết ngọc thế nên nêu điều kiện chữa cốt thương nối xương cho hắn làm trao đổi.

Nặc Lôi Tháp nhìn dược bình huyết ngọc, nuốt nước miếng. Ti Nội La Tư thật là may mắn, có được một dược bình huyết ngọc chất liệu thượng đẳng, nếu bên trong đựng dược tề Điệp Cốt mà Ti Nội La Tư sở trường nhất thì chắc đã qua nhiều năm, dược hiệu tuyệt vời hơn chế tạo trong hôm nay.

- Biết tại sao ta chắc chắn mình thắng không?

Ti Nội La Tư cười bí hiểm, ngón giữa và ngón cái, ngón trỏ xoay dược bình huyết ngọc, nói:

- Bởi vì trong dược bình này không chứa dược tề Điệp Cốt.

Không phải là dược tề Điệp Cốt? Nặc Lôi Tháp mở nút gỗ ra, hít mạnh vài hơi, đúng là không phải mùi dược tề Điệp Cốt. Tuy Nặc Lôi Tháp không tinh thông dược tề cốt hệ nhưng thường ngày có ngửi mùi dược tề Điệp Cốt, thứ này đúng là không phải.

- Đây là...

Ti Nội La Tư cười tự tin nói:

- Dược tề Đông Thổ.

Dược tề Đông Thổ? Nặc Lôi Tháp giật mình suýt nhảy cẫng lên. Hôm nay là ngày gì vậy? Đầu tiên là Nặc Lôi Tháp thấy dược tề ngoại thương hệ đã thất truyền từ chỗ Càn Kình, không ngờ ở trong tay Ti Nội La Tư cũng có dược tề cốt hệ đã thất truyền.

Năm trăm năm trước, dược tề cốt hệ mạnh nhất trong dược tề cốt hệ thấp giai, chẳng những giúp ích rất lớn cho cốt thương mà những lão nhân sau khi già bị loãng xương cũng được tăng cường chất xương, có thể nói là dược tề cực phẩm trong cực phẩm của dược tề cốt hệ cao cấp.

Nhưng đồn rằng dược tề này cần tài liệu hiếm có, rất khó tìm được và chế tạo nên dần thất truyền.

Nặc Lôi Tháp nhìn Càn Kình còn đang chọn lựa dược liệu. Ngay từ phút đầu cuộc so đấu đã định thắng bại. Dược tề Đông Thổ, dược tề cốt hệ mạnh nhất năm trăm năm trước! Dược tề đó chỉ còn trong truyền thuyết, vị dược đậm đặc kia tính toán thì không chỉ một, hai năm, không biết có dựng dục ra dược tề thập nhất giai không?

Đây chính là dược tề mà Dược sư đẳng cấp đại sư mới tạo ra được!

Không thể chiến thắng. Nặc Lôi Tháp Càn Kình lựa dược liệu để sử dụng, trong lòng tràn ngập đồng tình. Thanh niên này thật sự không còn đường thắng, đối thủ của hắn không phải Ti Nội La Tư mà là một Dược sư có lẽ đã chết.

Ti Nội La Tư đắc ý cẩn thận cất dược bình huyết ngọc vào ngực, quay đầu nhìn Càn Kình, hơi ngây người. Càn Kình sử dụng các loại công cụ điều chế dược thật quen tay, xem ra gã đã coi thường hắn, kiến thức cơ bản của Càn Kình rất vững chắc.

Kiến thức cơ bản cấp đại sư.

Nặc Lôi Tháp nhìn bóng lưng Càn Kình. Kiến thức cơ bản của thanh niên này ít nhất cũng cỡ trình độ cấp đại sư. Dược tề có thể chia ra nhiều hướng nghiên cứu khác nhau nhưng về mặt sử dụng thiết bị thì không khác bao nhiêu.

Lần lượt lựa chọn sử dụng, sắp xếp các loại thiết bị xong, Càn Kình hít sâu, từ từ nhắm mắt lại, phun khí ra khỏi phổi. Càn Kình bỗng mở mắt ra, đôi tay nhanh chóng di chuyển trên bàn.

Đây là... ?

Mí mắt Ti Nội La Tư run run như giật kinh phong. Còn đâu bộ dạng nhàn nhã thử nghiệm thiết bị lúc nãy, tốc dộ gì thé này? Tiểu tử này đến từ đoàn xiếc sao?

Các loại ống nghiệm, cốc chịu nóng nhìn như bay lung tung trên không trung, từng mảng dược phấn, dược thủy độ lượng khác nhau rót vào dụng cụ chứa khác biệt. Giống như trong tiệm rượu, thợ pha chế lắc bình hoa cả mắt trông như điều chế dược phẩm.

Bàn Hoành Cơ thậm chí nghĩ gã vào lộn phòng. Không lẽ Càn Kình từng công tác trong tiệm rượu, ngứa tay nên dùng cách pha chế?

Nụ cười đông cứng trên mặt Ti Nội La Tư. Người thường không nhìn ra Càn Kình đang làm gì nhưng Ti Nội La Tư là Dược sư cao cấp, người trong nghề nhìn ra ngay. Mục đích Càn Kình làm như vậy là vì rút ngắn dược hiệu sinh ra trong khoảnh khắc, bao bọc tất cả dược hiệu vào đó mới chế tạo ra dược tề cao đẳng hơn.

- May mắn...

Ti Nội La Tư bản năng che ngực nơi giấu dược bình huyết ngọc, may mà gã có một bình dược tề Đông Thổ, đây là cốt hệ dược tề thập giai được gọi là có hiệu quả tốt nhất từ năm trăm năm trước.

Một phút, hai phút, mười phút.

Tốc độ tay của Càn Kình lúc nhanh lúc chậm, biểu tình của Ti Nội La Tư càng lúc càng trậm trọng, bởi vì gã không xem hiểu được. Ti Nội La Tư không hiểu tại sao lúc nên tăng tốc thì có thể bỏ thêm nhiều dược hiệu thế nhưng Càn Kình thả chậm, rồi lúc nhanh hay chậm cũng không sao thế mà hắn lại tăng tốc.

Là không hiểu hay có nguyên nhân gì? Ti Nội La Tư nhìn cách điều chế của Càn Kình, gã không tin hắn không hiểu. Cách làm này ngay cả Ti Nội La Tư còn không thức hiện được, kiến thức cơ bản của hắn chắc chắn là cấp Dược Tề Đại Sư! Dù là vị Dược Tề Đại Sư duy nhất của Bàn gia kia cũng không thể làm được như Càn Kình.

Nửa canh giờ, toàn thân Càn Kình bốc lên đấu khí. Ti Nội La Tư nhìn trợn tròn mắt, lòng tràn đầy vui mừng. Dược sư nắm giữ thời gian và trọng lượng điều chế dược tề bẩm sinh có sai sót nhưng Càn Kình xuất hiện đã hủy diệt khuyết điểm này. Bản thân Càn Kình là Chiến Sĩ!

Thể lực lâu dài, lực khống chế cực kỳ kinh khủng vượt qua người bình thường, lực khống chế mà Chiến Sĩ cũng không bằng. Ti Nội La Tư rất muốn hỏi Càn Kình rốt cuộc là ai huấn luyện ra? Người đó đã dạy ra một quái vật như vậy.

Một canh giờ... Hai canh giờ... Ba canh giờ...

Trán Càn Kình toát mồ hôi lóng lánh. Nặc Lôi Tháp cảm giác hoa mắt, lầm bầm tự nhủ:

- Ba canh giờ... Loại khống chế tập trung cao độ này liên tục ba canh giờ không phạm lỗi, hắn dùng hành động tập trung cao độ cưỡng ép rút ngắn mấy canh giờ thời gian từ mấy ngày thậm chí một tháng mới điều chế ra được dược tề.

Tư Đồ Lôi vô hồn gật đầu phụ họa:

- Đúng vậy. Đây là gì? Đây là cấp đại sư mới làm được, và đó chỉ là trên lý luận, dưới tình huống bình thường trở thành Dược Tề Đại Sư toàn là lão nhân, làm sao có thể lực như thế được? Cùng lắm là có chút lực khống chế.

Tư Lô Ba Đặc gật gù theo. Thần bí dược tề và dược tề học tuy không vừa mắt nhau, phát triển dược tề theo hướng khác biệt nhưng về mặt sử dụng thiết bị thì hơi giống nhau. Cách làm này không thể nói kinh người mà là hù người.

*****

Bàn Hoành Cơ nghe, da đầu co giật. Những Dược sư, Thần Bí Dược sư chẳng phải thường ngày mắt cao hơn đầu sao? Nhìn ai đều bằng khóe mắt vậy mà hôm nay hù bọn họ sợ đến mức này? Xem ra Bàn Hoành Cơ vẫn hơi coi thường Càn Kình.

- Hắn mạnh cỡ nào?

Bàn Hoành Huyền không chết tâm nhỏ giọng hỏi Nặc Lôi Tháp:

- Rốt ucộc hắn mạnh đến đâu?

- Không biết.

Nặc Lôi Tháp mồ hôi lạnh trên trán, nói:

- Có lẽ có người chế tạo ra dược tề tốt hơn hắn nhưng nguyên Chân Sách hoàng triều này độ chính xác chế tạo dược tề thì không ai hơn hắn được. Đặc biệt tuyệt chiêu biến dược tề tốn thời gian dài mới điều chế ra cưỡng ép rút ngắn lại, đây là tuyệt chiêu của cấp đại sư.

Gian phòng yên tĩnh có có tiếng các loại công cụ điều chế dược trong tay Càn Kình và dược tề phát ra tiếng va chạm rào rào, thanh âm nhỏ rơi vào tai mọi người như sấm nổ vang, rung động tinh thần mỗi người trong phòng.

Trong đầu Bàn Hoành Cơ chỉ còn lại câu đánh giá 'cấp đại sư' của Nặc Lôi Tháp. Thanh niên này thành công kết hợp hoàn mỹ năng lực của Chiến Sĩ và Dược sư.

Đúng thật. Có lẽ có Dược sư sở trường lực khống chế tốt hơn Càn Kình hoặc càng hiểu dược lý hơn, nhưng không có thể lực lâu như Càn Kình, cưỡng ép rút ngắn thời gian dài chế dược.

Chiến Sĩ cường đại cũng có người có lực khống chế, thể lực lâu hơn Càn Kình nhưng hoàn toàn không hiểu dược lý, chiến đấu thì có thể giết hắn nhưng làm dược...

- Thanh niên như vậy...

Bàn Hoành Cơ hơi siết chặt tay. Nếu không thể giết thì nên là minh hữu! Giết chết? Hai bên không xung đột lợi ích, có nhiều điểm có thể hợp tác, không bằng trở thành minh hữu.

Xẹt!

Dược thủy và tấm sắt kết hợp một chỗ bốc lên sương trắng. Biểu tình Nặc Lôi Tháp chăm chú hồi hộp nhìn Càn Kình. Trong hơi nước này không có chút mùi dược chứng minh đây là dùng cách cực kỳ cao minh bức ra lượng nước quá liều trong dược tề, thay thời gian dùng lửa từ từ đun cho bốc hơi, cũng tránh cho một phần dược lực trong dược liệu bị lửa đốt cháy, điều chế ra dược tề thượng phẩm thật sự.

Nhưng kiểu lắc này thường sẽ rớt ra nhiều dược tài, tiêu hao dược nhiều hơn, khó hơn cả khống chế lò lửa thêm nóng rất nhiều.

Thế này cũng được? Nặc Lôi Tháp bản năng rụt cổ. Rốt cuộc Càn Kình chế tạo ra dược tề gì? Tiếc rằng kỹ thuật tốt như vậy chế ra dược tề vẫn sẽ thua Ti Nội La Tư. Hài tử này xui quá, gặp phải Ti Nội La Tư có dược tề Đông Thổ.

Ti Nội La Tư cầm lên cây quạt đặt trên bàn vốn dùng để đốt lửa, phe phẩy quạt trước mặt mình, xua đi sương trắng. Khóe mắt Ti Nội La Tư liếc Càn Kình rót vào cái bình góm mua mấy đồng tiền bên vỉa hè.

Ti Nội La Tư chậm rãi bước tới đối diện Càn Kình, khom người nói:

- Gia chủ đại nhân, xin người phán xử.

Bàn Hoành Cơ đứng tại chỗ, quay đầu nhìn lão nhân không biết từ khi nào xuất hiện bên cạnh gã. Lão nhân tóc bạc trắng, mặt hồng hào đầy nếp nhăn, tay cầm gậy chống bằng gỗ tử nam.

Dược Tề Đại Sư duy nhất của Bàn gia, Chung Tam Nhất! Đôi mắt già ẩn sau cặp kính trợn to cỡ bằng đít chai, tay cầm gậy thì run bần bật vì kích động.

- Kỳ tài! Kỳ tài!

Chung Tam Nhất nhìn chăm chú vào Càn Kình, mới rồi bọn họ còn tức giận vì bị Bàn Hoành Huyền cứng rắn kéo đến đây nay tan biến. Chung Tam Nhất không ngờ có Dược sư trẻ tuổi có kiến thức cơ bản tốt như vậy. Nếu Chung Tam Nhất có thể thu Càn Kình làm đồ độ thì chẳng phải là sẽ tức chết đám già trong Công Hội Dược Tề?

Bàn Hoành Cơ tránh sang bên cạnh nhường đường cho Chung Tam Nhất. Trong cuộc so tài dược tề này, một gia chủ hoàn toàn không hiểu về dược tề sao có thể làm trọng tài? Người có đủ tư cách phán xét chính là Dược Tề Đại Sư, Chung Tam Nhất.

Ti Nội La Tư nhìn thấy Chung Tam Nhất thì nụ cười hơi héo. Loại Dược Tề Đại Sư này tuy không phải chuyên môn nghiên cứu hệ xương cốt nhưng dù sao cũng thấy nhiều trường hợp lớn, đều là giậm chân rung chuyển Công Hội Dược Tề.

Dược Tề Đại Sư iểu này trông thấy dược bình huyết ngọc thì sao? Ti Nội La Tư nở nụ cười. Nếu thấy dược tề Đông Thổ chẳng phải là sẽ sợ đến rớt bể cặp kính lão?

Chung Tam Nhất tập trung hết tinh thần vào Càn Kình, từng bước một đi hướng bàn của hai người. Tát Lạp Luân Nhiệt nhướng mắt nhìn Ti Nội La Tư được gọi là Dược sư cao cấp nghiên cứu dược tề xương cốt giỏi nhất Bàn gia.

- Dược của ngươi đâu?

Ánh mắt mọi người theo tiếng nói của Chung Tam Nhất tập trung vào Ti Nội La Tư. So đấu dược tề dĩ nhiên cần hai bên đều đưa dược tề ra, tại sao chỉ có mình Càn Kình bày ra dược tề?

Ti Nội La Tư cười, vốn định chờ khi Chung Tam Nhất khen xong dược tề Càn Kình điều chế, vào lúc hắn vui vẻ, đắc ý nhất thì lấy dược bình huyết ngọc chứa dược tề Đông Thổ ra, chấn mọi người ngây ngốc nhưng không ngờ...

Dược bình huyết ngọc giống như máu tươi khi được lấy ra liền thành tiêu điểm của mọi người. Mặc kệ có nhận biết giá trị của dược bình huyết ngọc hay không thì mọi người đều cảm giác được cái bình đặc biệt, lai lịch không tầm thường.

Vẻ mặt trở về bình tĩnh của Chung Tam Nhất lại biến thành kinh ngạc. Dược bình huyết ngọc, một dược bình huyết ngọc hoàn chỉnh không có tỳ vết nào?

Dược bình huyết ngọc? Con ngươi Càn Kình co rút. Á Đương Tư lão sư từng nói loại huyết ngọc này sẽ giữ lại dược tề và tăng cường hiệu quả, có thẻ xếp vào một trong mười dược bình chế tạo hàng đầu. Chỉ có Huyết Toản và Trầm Thụy Chi Kim là vượt trên Huyết Ngọc.

Loại dược bình huyết ngọc có thể xếp vào một trong mười dược bình chế tạo hàng đầu... Càn Kình nuốt nước bọt khan, lòng bắt đầu thấp thỏm, bên trong sẽ chứa dược tề đỉnh giai gì? Xem ra sẽ thua. Nếu bị Á Đương Tư lão sư biết chắc Càn Kình sẽ nghư chửi thúi đầu rồi đặc huấn.

- Dược tề của ta... Khụ...

Ti Nội La Tư hắng giọng, ngón tay kẹp nắp bình rút một cái, gian phòng an tĩnh vang tiếng bóc, mùi thuốc thấm lòng người lan tỏa khắp phòng.

-... Là dược tề Đông Thổ.

Thanh âm thản nhiên mà đầy kiêu ngạo của Ti Nội La Tư cùng mùi dược say lòng người lan khắp phòng.

Vẻ mặt kinh ngạc của Chung Tam Nhất biến thành giật mình. Bổ dược trị xương cốt mạnh nhất trong mấy trăm năm qua? Đồn rằng cần nhiều tài liệu dược tề thập nhất giai mới điều chế ra được dược tề thập giai, dược tề Đông Thổ?

- Dược tề Đông Thổ?

Càn Kình ngây ngẩn nhìn dược bình huyết ngọc trong tay Ti Nội La Tư.

Ti Nội La Tư khinh thường liếc bộ dáng ngây ngốc của Càn Kình. Thế nào? Sợ đến ngu rồi? Đây chính là dược tề Đông Thổ!

Dược tề Đông Thổ? Biểu tình ngơ ngác của Càn Kình biến thành cười khổ, trong mắt người khác thì nụ cười biến thành cười giễu thà ngậm đắng chứ không chịu thua.

Không ngờ là dược tề Đông Thổ! Khóe môi Càn Kình đầy chua xót. Loại dược bình huyết ngọc tài liệu chế tạo này thế nhưng chứa dược tề Đông Thổ... Cái loại... Cái loại... Rác rưởi đó!


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-922)