Vay nóng Tinvay

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 341

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 341: Không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể đánh !
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)

Siêu sale Shopee


- Càn Kình.

Bàn Hoành Cơ di chuyển tư thế ngồi, nói:

- Ta cảm giác ngươi nhìn thoáng mọi chuyện nhưng sao nhắc đến Càn gia là... Tâm tính tệ quá vậy?

Tâm tính? Càn Kình cười gượng. Có lẽ lúc đến Càn gia thì tâm tính của Càn Kình không chính xác, nhưng hắn là người có tình cảm chứ không phải anh hùng ngực rộng rãi như Ngâm Du Thi Nhân ca tụng.

Một kẻ hèn thấy phụ thân bị người đạp nhưng không thể kéo phụ thân ra khỏi tên sỉ nhục, một người làm phụ thân chịu nhục nhã hơn chỉ vì tốt cho hắn. Đối với Càn gia làm gì có tâm tính tốt được? Càn Kình lắc mạnh đầu. Càn Kình không bao giờ làm được. Mỗi lần nhắm mắt lại là hình ảnh trước cửa Càn gia lại hiện ra rõ ràng.

Không thể quên, cũng sẽ không quên.

Càn Kình hít sâu nói:

- Gia chủ đại nhân, cảm tạ ý tốt của người. Chuyện này để tự ta giải quyết, nếu người cứu ra phụ thân của ta...

- Cái này... Ta không làm được.

Bàn Hoành Cơ nhẹ phất tay nói:

- Đó là chuyện nội bộ của Càn gia, dù là hoàng đế cũng không thể nhúng tay vào. Ta có đi thì cũng không cứu người ra được. Nếu Càn Chiến Huyền đưa người cho ta thì thiên hạ sẽ cho rằng Càn Chiến Huyền sợ ta. Càn Chiến Huyền biết tình huống này sẽ xuất hiện nên càng không có khả năng giao người.

Hai vai Càn Kình run run, vậy thì nói cái gì với Càn gia đây? Không cần nói. Nếu không dám đến ước chiến Càn Chiến Huyền định ra thì rất có thể đấu tâm của Càn Kình sẽ vỡ, con đường Chiến Sĩ cũng bị phá hỏng.

Theo thời gian trôi qua, Càn Kình càng hiểu sâu hơn về đấu tâm, đó không chỉ là biến đổi về đấu khí mà còn là ngưng kết ý chí của Chiến Sĩ. Mỗi Chiến Sĩ có thể ngưng kết ra đấu tâm đều là khác nhau, nếu vi phạm ý chí ngưng kết đấu tâm của mình thì đấu tâm sẽ vỡ nát, càng đừng nói đến đấu hồn gì đó.

Con đường Chiến Sĩ chỉ có đi tới chứ không lùi, đây là ý chí đấu tâm của Càn Kình.

- Thật sự không cần?

Bàn Hoành Cơ khẽ thở dài:

- Vậy trước khi quyết đấu ngươi hãy ở lại Bàn gia, có thể dùng bất cứ tài nguyên gì trong Bàn gia giúp cho ngươi tăng thực lực. Cá nhân ta ủng hộ thái độ của ngươi với Càn gia.

Càn Kình cười cười, lắc đầu. Bàn gia đúng là nơi không tệ, có La Kìnth và thực lực khổng lồ, cường giả ma tộc cũng không dám chạy tới ám sát. Nhưng bởi vì nơi này quá an bình, thích hợp sinh sống nên càng không hợp với Chiến Sĩ uống máu.

Mắt Bàn Hoành Cơ lóe tia bất ngờ. Bàn gia trữ tồn tài nguyên đấu tinh, đấu thạch kếch sù, trợ giúp rất lớn cho Chiến Sĩ đóng cửa khổ luyện một tháng.

Nếu cần chiến đấu tăng kinh nghiệm thực chiến thì Bàn gia có thể cung cấp đủ loại Chiến Sĩ đấu tay đôi.

Càn Kình nhẹ gật đầu, nói:

- Đa tạ ý tốt của gia chủ, sau khi chuyện ở đây xong rồi thì ta có nơi đặc huấn.

Dù hai bên đã hợp tác, sử dụng đấu tinh, đấu thạch của Bàn gia sẽ thiếu nợ nhân tình.

Đôi khi nhân tình là gánh nặng lớn, thậm chí quấy rối sự ổn định của đấu tâm, khi đó Bàn Hoành Cơ cầu hỗ tợ khuyên Đoạn Phong Bất Nhị gia nhập vào Bàn gia thì Càn Kình sẽ làm sao?

Không thiếu nhân tình! Càn Kình siết chặt nắm tay. Tuyệt đối không thiếu nhân tình! Huống chi Cổ Hoang Sa Hải làm người ta ngửi thấy mùi chết chóc, từng giây từng phút chiến đấu vì sinh tồn.

- Không lẽ...

Khóe mắt Bàn Hoành Cơ co giật, hỏi:

- Ngươi muốn quay về Sa Hải?

Các trưởng lão ngẩn người nhìn dược thủy, kinh ngạc phát hiện Càn Kình gật đầu đáp lại.

Các trưởng lão đồng thanh kêu lên:

- Sa Hải? Cổ Hoang Sa Hải?

Dù là Bàn gia hay Càn gia đều sẽ đưa Chiến Sĩ thức tỉnh lực lượng huyết mạch vào Cổ Hoang Sa Hải, lại có cường giả âm thầm đi theo bảo vệ, để những Chiến Sĩ thức tỉnh lực lượng huyết mạch biết rằng thức tỉnh không đại biểu toàn bộ, sau này vẫn cần cố gắng huấn luyện.

Càn Kình đi Cổ Hoang Sa Hải? Đám trưởng lão ngơ ngác nhìn Càn Kình. Càn Kình đi Cổ Hoang Sa Hải thì sẽ không có Càn gia, Bàn gia âm thầm bảo vệ, nếu không đi khu vực an toàn thì gần như là tìm chết.

Bàn Hoành Cơ đã hơi hiểu tại sao thực lực của Càn Kình cao hơn Chiến Sĩ bình thường ở lứa tuổi này rất nhiều, vì lấy sinh mạng và may mắn bù đắp.

Nhưng có liều mạng cũng vô dụng. Là Chiến Sĩ có ai không liều mạng? Sau khi liều mạng thì có thể sống tiếp, điều này trừ ý chí cố chống thì còn nhờ vào may mắn.

Nhưng may mắn sẽ không vĩnh viễn đi theo một người. Bàn Hoành Cơ thầm quyết định lén theo sau Càn Kình vào Cổ Hoang Sa Hải, nhìn xem thanh niên này rốt cuộc huấn luyện như thế nào mà đạt đến tình trạng này.

Chín trăm bình dược thủy còn lại nhanh chóng được chia sạch. Bàn Hoành Cơ nhẹ xoay một bình nước, gã đã thức tỉnh thiên cực, nếu bình dược thủy này hữu dụng thì... Thì gã có thể thức tỉnh chung cực.

Trong tay mỗi một trưởng lão đều có một bình dược, không ai ghét bỏ có thêm cơ hội thức tỉnh.

Càn Kình mỉm cười đứng dậy rời đi, tiếp theo là các trưởng lão phân phối dược tề, người ngoài như hắn không nên có mặt.

- Càn Kình...

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy sải bước đi nhanh tới, nhỏ giọng nói:

- Ngươi biết điều chế dược tề thì có thể chế ra dược tề xua ma thú không?

Xua ma thú?

Càn Kình quay đầu nhìn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy xinh đẹp. Trong thần bí dược tề có vài phương thuốc này, nhưng đó chỉ là mùi ma thú ghét, tạm rời đi.

Nếu mùi ở lâu trong lãnh địa của ma thú thì sẽ vì mùi của thần bí dược tề mà biến nóng nảy, công kích ác hơn.

Mỗi ma thú ghét mùi khác nhau, không biết ma nữ này muốn xua đuổi ma thú gì?

- Ta...

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhìn bốn phía, vẻ mặt bí hiểm, căng thẳng nhỏ giọng nói:

-... Trong Cổ Hoang Sa Hải ta từng phát hiện một mạch khoáng đấu tinh.

Càn Kình bịt miệng Lộ Tây Pháp Lưu Thủy. Loại chuyện này nên nói ở nơi càng bí ẩn, chỉ có Tinh Thần mới biết bên này có người của Bàn gia lảng vãng không.

Phần Đồ Cuồng Ca quan sát bốn phương tám hướng, đi đầu đội ngũ. Phần Đồ Cuồng Ca bước vào gian phòng của Ti Nội La Tư, kiểm tra không thấy ai bám theo liền đóng cửa lại.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy hất bàn tay Càn Kình bịt miệng mình ra, hung dữ trừng hắn. Lộ Tây Pháp Lưu Thủy lớn như vậy chưa từng hôn nam nhân nào vậy mà bị cái tên này bịt miệng, thế thì có khác gì nàng hôn tay Càn Kình?

- Ngươi...

Độc nhãn hung tợn trừng Càn Kình. Chiến Sĩ bình thường nhân loại này cướp một con Hủy Diệt Ma Nhãn của nàng, giờ lại lấy mất một nửa nụ hôn đầu quý giá! Một ngày nào đó, một ngày nào đó...

Càn Kình thấy ngực Lộ Tây Pháp Lưu Thủy phập phồng dữ dội vì cảm xúc bị kích động.

Càn Kình liên tục lắc đầu, nói:

- Nàng đừng kích động nữa, hãy nói về mạch khoáng đấu tinh.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy lại hung tợn trừng Càn Kình một cái sau đó nói:

- Trong Cổ Hoang Sa Hải, cái lần ta tìm đến ma thú và dẫn dụ nó công kích các ngươi bất ngờ phát hiện một mạch khoáng đấu tinh, đấu thạch.

Càn Kình im lặng gật đầu. Tuy Càn Kình bị công kích một lần nhưng hắn cũng đào một mắt của ma nữ này, không thể trách hôm đó nàng công kích.

*****

Cho dù Càn Kình không móc mắt của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy thì chiến tranh giữa nhân tộc và ma tộc chưa từng ngừng. Chiến Sĩ hai bên gặp mặt là chém giết ngay, không có gì để nói, chỉ là vấn đề lập trường.

- Ở đó có một đám ma thú.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy cố gắng nhớ lại, nói:

- Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng.

Càn Kình Lộ Tây Pháp Lưu Thủy mấy lần. Ma nữ này may mắn quá, gặp Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng thành đàn mà không bị chúng nó đánh chết.

Thế giới ma thú có nhiều chủng loại, trong đó có một ít ma thú thậm chí không biết nên nói nó là thực vật hay động vật.

Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng là một trong số những ma thú quái dị này. Chúng nó có thể chạy nhanh trên bãi cát, toàn thân đầy gai, có thể bắn gai ra. Loại gai này có thể xuyên thủng nhiều đặc hiệu đấu khí hộ thể, xem như là ma thú trung đẳng trong đám dị thú.

Nhưng muốn bắt giữ gai Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng không dễ, khi gai bay khỏi bản thể hơn mười giây là sẽ hóa thành khí thể biến mất.

Hơn nữa rất nhiều Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng tụ tập lại có thể liên tiếp thành Tiên Nhân Chưởng Ma khổng lồ, thực lực sánh bằng ma thú cao đẳng. Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng tổ hợp lại có thể phát ra mười loại ma pháp hỏa diễm với uy lực khác nhau.

Có đánh chết cường giả nhập thánh được hay không thì khó nói, nhưng giết Chiến Sĩ dưới trình độ Tru Ma thì rất dễ dàng.

Đoạn Phong Bất Nhị lộ vẻ mặt nghĩ mà run nói:

- May mắn nàng còn có lương tâm, không dụ Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng đến công kích chúng ta.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy liếc Đoạn Phong Bất Nhị trắng mắt, nói:

- Ngươi tưởng ta không muốn sao?

Khuôn mặt lạnh băng của Thiết Khắc có ý cười. Nếu lúc đó Lộ Tây Pháp Lưu Thủy dẫn Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng đi, sợ là chưa đến mục tiêu đã bị đám thực vật này đâm vòi vào người hút khô. Đây là một đám ma thú hút máu làm chất dinh dưỡng.

- Chẳng phải đám quái vật này chủ yếu di chuyển nhiều sao?

Càn Kình gãi sống mũi nói:

- Tập tính của chúng nó là không ở lâu một chỗ.

- Ta cũng không biết tại sao.

Khóe môi Lộ Tây Pháp Lưu Thủy giật giật, nói:

- Chúng nó rất kỳ quái, thật sự chỉ ở một chỗ.

- Mặc kệ nó đi.

Càn Kình hưng phấn hoạt động cổ tay, nói:

- Chúng nó ghét nhất là ẩm ướt, ta sẽ ngụy tạo một loại thần bí dược tề khi chúng nó cảm giác được sẽ tưởng là trời mưa.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ngơ ngác nhìn Càn Kình, hỏi:

- Vậy mà cũng được?

Càn Kình cười nói:

- Loại thần bí dược tề này mục đích chế tạo ban đầu là vì gom lại chút hơi nước trên bầu trời và áng mây lại để trời đổ mưa, sau đó thất bại biến thành năng lực này.

Độc nhãn chớp lóe tia thận trọng. Nếu vận dụng thần bí dược tề này trong chiến tranh thì rất có thể sẽ lừa những ma tộc quan sát thời tiết, thậm chí cho quân đội mặc trang bị thích hợp vũ chiến, khi đó thì dễ chịu thiệt.

- Ta biết nàng đang nghĩ gì.

Càn Kình đẩy mở cửa phòng.

- Ngày đầu tiên ta học được nó đã nghĩ rằng nếu có một ngày ta ra chiến trường nhất định sẽ làm như vậy.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhìn bóng lưng Càn Kình rời khỏi phong, mạnh giẫm mặt đất, nhíu chặt mày.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy rủa:

- Nhân loại tồi tệ, nhân loại ác độc!

Phần Đồ Cuồng Ca nhìn biểu tình của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, lắc đầu nguầy nguậy. Thì ra khi ma tộc gọi Chiến Sĩ Chân Sách hoàng triều thì giống như Chân Sách hoàng triều nói về ma tộc: Ma tộc tồi tệ, ma tộc tà ác

Cùng một lời nói đến bên miệng ma tộc thì chỉ thay danh từ, ý nghĩa đã hoàn toàn khác đi.

Răng rắc! Răng rắc!

Củi gỗ đút vào trong lửa phát ra tiếng thiêu cháy.

Tư Đồ Lôi ngồi trong phòng hít nghiệm thần bí dược tề của mình, ngơ ngác nhìn củi lửa, bên tai thường nghe tiếng Tư Lô Ba Đặc thở dài.

...

Đã hai ngày, mỗi ngày Tư Lô Ba Đặc tỉnh dậy làm chuyện thứ nhất là chạy thới phòng hít nghiệm của Tư Đồ Lôi, cùng gã canh lò lửa ủ dược.

Vốn tưởng khó khăn lắm mới gặp một đồng nghiệp tinh thông thần bí dược tề, không ngờ bị Chung Tam Nhất Dược Tề Đại Sư chết tiệt bắt cóc.

Mỗi lần Tư Lô Ba Đặc nghĩ đến cái hôm Càn Kình bị người mang đi làm kiềm không được thở dài. Lúc đó Tư Lô Ba Đặc nên nổi lên can đảm kéo Càn Kình lại mới đúng.

- Xin hỏi... Ta có thể vào không?

Mắt trống rỗng của Tư Lô Ba Đặc chợt sáng lên, ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn hướng phát ra thanh âm hai hôm nay luôn văng vẳng bên tai, Càn Kình! Không phải gã đang mơ đi? Sao Càn Kình xuất hiện?

Tư Đồ Lôi ngửa đầu, ngơ ngác nhìn Càn Kình, bỗng giơ tay tát mạnh vào mặt Tư Lô Ba Đặc, tất đồng bạn Thần Bí Dược sư lăn một vòng dưới đất.

Càn Kình ngạc nhiên nhìn mọi chuyện. Sao vậy? Thần bí dược tề trong Chân Sách hoàng triều có kiểu gặp mặt tát nhau sao? Kiểu gặp mặt này không tốt chút nào, tránh được thì nên bỏ.

Nếu thật sự không tránh được... Càn Kình đặt quyết tâm, sau này hắn không nói với bất cứ Thần Bí Dược sư nào hắn từng học môn thần bí dược tề.

- Ai da!

Tư Lô Ba Đặc phản ứng chậm nửa nhịp, ngồi dưới đất hung dữ trừng Tư Đồ Lôi.

Tư Lô Ba Đặc chửi ầm lên:

- Bà nội ngươi, tát ta làm chi?

Tư Đồ Lôi bản năng đáp:

- Để ta xem có phải đang nằm mơ không?

- Tổ cha nó!

Tư Lô Ba Đặc bò dậy, oán trách:

- Ngươi tự tát mình là được!

- Ta sợ đau.

Càn Kình nghe hai Thần Bí Dược sư đói tohại, xác định hành động mới rồi của hai người không phải kiểu chào quái dị trong giới Thần Bí Dược sư.

- Ngươi... Người đến rồi.

Càn Kình nghe Tư Đồ Lôi xưng hô, lỗ tai thấy kỳ kỳ. Càn Kình chưa đến hai mươi tuổi... Được rồi, nếu tính thời gian trong Vô Tận thế giới thì mới hơn hai mươi, đối diện một Thần Bí Dược sư tuổi già lại được gọi bằng người thấy kỳ kỳ.

- Ta... Cái này...

Càn Kình khom người, gật đầu hành lễ, bước vào phòng. Càn Kình nhìn quanh phòng, dược liệu đặt trên tủ dược.

Càn Kình nói:

- Ta muốn mượn một chút dược liệu.

Hai Thần Bí Dược sư vội tránh đường nói:

- Tùy tiện dụng, cứ tùy tiện dụng.

Càn Kình nhìn hai Thần Bí Dược sư lớn tuổi khách sáo như vậy thì hơi áy náy, cuối cùng đứng lại.

Càn Kình nói:

- Không bằng... Chúng ta thảo luận thần bí dược tề trợ giúp tế đàn thứ hai của Bàn gia đi? Để ta xem có giúp ích được gì không?

Tư Đồ Lôi cảm giác hạnh phúc đến đột ngột làm gã ngất ngây. Tư Lô Ba Đặc tát mạnh vào mặt Tư Đồ Lôi.

- Sao ngươi đánh ta?

- Để xem có phải ta đang nằm mơ không?

Tư Lô Ba Đặc thổi bàn tay tát người, vứt lời Tư Đồ Lôi vừa nói vào mặt gã.

Tư Đồ Lôi bụm mặt, không rảnh cãi lộn với Tư Đồ Lôi, vội lôi nửa tấm bản vẽ ra khỏi một chiếc hòm kim loại. Tư Lô Ba Đặc chạy ra khỏi phòng, không bao lâu quay về cầm nửa tấm bản vẽ khác đặt trước mặt Càn Kình.

Hai mảnh vẽ hợp lại thành phương thuốc hoàn chỉnh và công nghệ chế tạo. Tuy Tư Đồ Lôi, Tư Lô Ba Đặc đã sớm nhớ kỹ nhưng vì biểu thị không chút giấu giếm Càn Kình nên bọn họ lấy bản vẽ bí mật nhất Bàn gia ra.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-922)