← Ch.345 | Ch.347 → |
Cổ Hoang Sa Hải vẫn giống như bình thường, cuồng bạo, khô hanh. Cuồng phong tàn phá phát ra tiếng cảnh cáo, mọi người ngừng bước. Đây là khu vực tử vong người sống không thể tiến vào.
Càn Kình ngồi trên lưng ngựa di chuyển dọc mép Cổ Hoang Sa Hải. Càn Kình không dám sử dụng con đường truyền tống quái dị lần trước nữa.
Theo ghí chép trong bút ký thì đường truyền tống quái dị kia mỗi lần sẽ đưa người đến vị trí khác nhau trong Cổ Hoang Sa Hải, không phải địa điểm cố định.
Lần trước là may mắn, truyền tống đến vị trí còn nằm trong rìa Cổ Hoang Sa Hải. Nếu lần sau bị truyền tống vào mấy ngàn dặm chắc sẽ ở sâu trong Cổ Hoang Sa Hải, thành cơm trưa cho đám ma thú sa hải.
- Bên này, bên này.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhảy xuống, vỗ mông chiến mã. Chiến mã nhanh như chớp dọc theo đường chạy trở về Bàn gia.
Càn Kình xuống ngựa, bắt chước Lộ Tây Pháp Lưu Thủy vỗ mông chiến mã. Đám chiến mã đều biết đường, dưới tình huống bình thường xem như trộm, cướp núi trong Chân Sách hoàng triều cũng sẽ không cướp bóc những chiến mã không có chủ.
Cướp bóc chiến mã tựa như khiêu khích quân đội, trừ phi não nóng quá bị nhũn hoặc là ăn cắp vặt mới ra đời mới mò tay vào chiến mã. Dù không có người cưỡi thì đám chiến mã gần như có thể an toàn quay về Bàn gia.
- Bên này.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đi đầu đoàn người bước chân vào Cổ Hoang Sa Hải, làm ma dẫn đường đến nguồn nước.
Càn Kình nhìn cát vàng vô tận đã lâu không gặp, khí lưu cuồn cuộn, lòng máy động. Trước kia Càn Kình chỉ biết Cổ Hoang Sa Hải tàn khốc nhưng chưa từng quan sát nó ở góc độ khác. Cổ Hoang Sa Hải là một bức tranh thiên nhiên rất đẹp, khắp nơi đầu tự động sinh ra lực lượng.
- Sa mạc, trước giờ không ai có thể chinh phục sa mạc.
Càn Kình nhỏ giọng cảm thán rằng:
- Nếu đấu tâm của người nào là cái này chắc là rất cường đại. Thật tiếc, đấu tâm của ta đã định hình.
Phần Đồ Cuồng Ca ngơ ngác nhìn từng vòi rồng trong sa mạc, nghe tiếng gầm rống đinh tai nhức óc, không thể khống chế đấu khí di chuyển trong người.
Càn Kình ngạc nhiên nhìn phản ứng của Phần Đồ Cuồng Ca. Càn Kình không ngờ thuận miệng nói mấy câu thật sự khiến người cảm ngộ được điều gì.
- Mau lên.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đi đằng trước liên tục ngoái đầu. Ở chỗ khô ráo này lâu thật là khó chịu, sớm tìm sơn động cũng tốt hơn do làn da.
Không khí khô ráo, gió cát cuồng bạo. Bàn Hoành Cơ trùm da dê lên người, tựa như lữ khách dưới màn đêm chặn lại hạt cát bay tới. Bàn Hoành Cơ nhíu mày, cảm giác thật khó chịu. Trước kia mỗi lần Bàn Hoành Cơ tới Cổ Hoang Sa Hải đều mở đấu khí ra, chặn gió cát ở bên ngoài.
Còn bây giờ? Bàn Hoành Cơ bất đắc dĩ lắc đầu. Vì lén quan sát đám thanh niên Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, Bàn Hoành Cơ không thể phóng đấu khí ra ngoài. Đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy toàn là Chiến Sĩ trẻ tuổi có trực giác nhạy bén, cho nên Bàn Hoành Cơ đành chịu khổ.
Ngọn núi khoáng vật không quá cao vẫn còn đó, yên lặng đứng thẳng trong Cổ Hoang Sa Hải.
Bàn Hoành Cơ hâm mộ nhìn đám thanh niên Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đi vào sơn động tránh gió cát, bực tưqcs thầm thở dài. Bàn Hoành Cơ dù gì cũng là gia chủ của Bàn gia vậy mà chỉ có thể nămg trong biển cát ăn hạt cát, nhìn đám thanh niên Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy sống sung sướng.
- Chuyện này thật là...
Bàn Hoành Cơ phủi hạt cát trong tóc ra.
- Chắc bọn họ sẽ không đặc huấn ở bên trong đi? Không lẽ trong đó có cái gì khác biệt? Cứ chờ vậy.
Bàn Hoành Cơ chờ nửa canh giờ, thấy đám thanh niên Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ra khỏi sơn động. ý thức đấu tâm của Càn Kình xua cát vàng vô tận ra hai bên, lộ ra một cái hố khá sâu.
Phần Đồ Cuồng Ca nhận lấy hai thanh thiết kiếm từ tay Càn Kình. Cùng với thực lực tăng cao, Phần Đồ Cuồng Ca không cần dùng kim loại thanh đồng ôn dưỡng đấu mạch, đấu khiếu, gã có thể sử dụng kim loại tốt hơn chút.
Chôn? Mắt Bàn Hoành Cơ trợn to, con ngươi co rút gấp ba lần. Chôn mình dưới bãi cát nhiệt độ cao? Dùng kiểu tự sát này đặc huấn?
- Càn Kình, lần này đừng đào ta ra.
Bàn Hoành Cơ mơ hồ nghe gió mang theo giọng Phần Đồ Cuồng Ca.
- Ta sẽ tự bò ra, nếu không có cả sức tự ra thì không bằng ta chết luôn ở bên trong. Bây giờ ta cách các ngươi ngày càng xa, nếu không liều mạng sẽ bị các ngươi bỏ lại phía sau. Ta muốn đuổi theo các ngươi, nhất định phải đuổi kịp!
- Phần Đồ thế gia...
Bàn Hoành Cơ nhẹ gật đầu, nói:
- Đây chính là sự cố chấp của Phần Đồ thế gia. Thật muốn khiến đám thanh niên Bàn gia hãnh diện vì thức tỉnh lực lượng huyết mạch đến nhìn xem cái gì là Chiến Sĩ thật sự, cái gì là đặc huấn!
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhìn hố Càn Kình liên tục lắc đầu với cái hố mới đào, nàng tò mò hỏi:
- Sao vậy? Chẳng phải bình thường ngươi nên nhảy xuống sao?
- Không đủ nhiệt đọ.
Càn Kình thở dài thườn thượt, nhìn hướng sâu trong Cổ Hoang Sa Hải.
- Đồn rằng càng đi sâu vào Cổ Hoang Sa Hải thì nhiệt độ sẽ càng cao, có thật không?
- Đúng vậy.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy quay đầu nhìn hướng sâu trong Cổ Hoang Sa Hải, nói:
- Lần trước ta không vào sâu bao nhiêu nhưng cũng cảm giác được độ nóng. Nhưng ngươi nhắc ta chợt nhớ có thấy một khối kim loại trong đó. Đó là kim loại kỳ lạ ta chưa từng thấy, vốn định tìm thời gian lấy về để xem có ma nào trong cung biết không.
Có ma? Trong cung? Đuôi chân mày Bàn Hoành Cơ nhướng lên, giấu sát khí. Bàn Hoành Cơ nhìn chằm chằm vào Càn Kình. Nữ nhân này là ma tộc? Nếu nàng là ma tộc thì tại sao Càn Kình đi chung với ma tộc? Không lẽ Càn Kình...
Càn Kình thuận miệng hỏi:
- Kim loại? Hình dạng gì?
Càn Kình đưa mắt nhìn hố cát không đủ nóng, đắn đo làm cách nào tăng nhiệt độ.
- Có màu đỏ như tự phát sức nóng.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đăm chiêu suy tư:
- Lần trước ta chỉ lo hấp dẫn ma thú giết ngươi, không quá chú ý đến nó.
Hấp dẫn ma thú giết Càn Kình? Đầu óc Bàn Hoành Cơ như hỗn loạn. Chuyện này là sao? Nếu đã giết nhau thì tại sao đi chung? Vì sao trên người Càn Kình vĩnh viễn có bí mật?
- Màu đỏ?
Ngón trỏ Càn Kình gõ thái dương. Sẽ không tình cờ như vậy đi? Tài liệu có thể chế tạo ra hồn binh, Viêm Dương Thiết Tâm? Viêm Dương Thiết Tâm có thể hấp thu ánh mặt trời, cất giữ độ nóng, rất khó hòa tan hay chỉ là kim loại bị ánh nắng đốt đỏ?
- Nó có đặc điểm gì khác không?
Càn Kình tập trung chú ý vào người Lộ Tây Pháp Lưu Thủy:
- Ví dụ như bốn phía có ma thú hay thực vật gì không?
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy tháo trâm cài trên mái tóc dài xuống, trở về bộ dạng càng thêm xinh đẹp, quyến rũ. Lộ Tây Pháp Lưu Thủy thấy biểu tình của Càn Kình không có vẻ gì là say mê thì hơi buồn bực, chẳng lẽ sắc đẹp của ta không sánh bằng một khối kim loại?
*****
Ma tộc? Bàn Hoành Cơ cố nén kinh ngạc. Đây là ma tộc. Tộc Lộ Tây Pháp trong ma tộc, nhìn trang sức của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy thì nàng thuộc hoàng tộc Lộ Tây Pháp. Càn Kình tìm đâu ra một nữ ma hoàng tộc Lộ Tây Pháp? Xem ra cái tên Nguyên Huân Vũ là giả.
- Trừ Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng ra...
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy chống nạnh tăng thêm nổi bật vòng eo mềm mại, bộ ngực no tròn:
- Dường như chỉ có mấy con Hỏa Diễm Thử vây quanh khối kim loại kia.
- Hỏa Diễm Thử? Thật sự là Cửu Dương Chân Viêm Thiết?
Càn Kình mừng rỡ hét lên:
- Không phải Viêm Dương Thiết Tâm mà là Cửu Dương Chân Viêm Thiết, đây là tài liệu thượng phẩm chế tạo hồn binh hỏa hệ! Nếu ôm đó có thứ này thì có lẽ khi Lôi Địch đại thúc nhập thánh...
Lôi Địch? Nhập thánh? Trong óc Bàn Hoành Cơ xẹt qua tia sáng, da đầu tê dại. Dù ở trong Cổ Hoang Sa Hải nóng bức khô hanh này thì Bàn Hoành Cơ cảm thấy lưng lạnh toát.
Không lẽ... Không lẽ hòn binh Lôi Địch nhập thánh là... Là... Bàn Hoành Cơ cảm giác tim đập loạn đến mức sẽ bị Càn Kình phát hiện ra.
Một Thần Bí Dược Tề Đại Sư cực kỳ đáng sợ, một đại sư có thể đúc ra hồn binh...
Bàn Hoành Cơ cảm thấy trán toát mồ hôi lạnh. Đối với Chiến Sĩ bình thường thì hồn binh giúp nhập thánh, với Chiến Sĩ huyết mạch thì hồn binh chính là binh khí tốt, nếu dùng vào nhập thánh thì càng tăng thực lực.
- Là thứ tốt sao?
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy chỉ vào mắt phải bị miếng vải da che, nói:
- Bởi vì bị ngươi móc con mắt này nên ta mới đi tìm ma thú giết ngươi báo thù, lại giúp ngươi phát hiện kim loại tốt, ngươi định cảm ơn ta hoặc nên nói là bồi thường ta như thế nào?
Con mắt bị Càn Kình móc? Trong đầu Bàn Hoành Cơ càng hỗn loạn hơn. Quan hệ của một nam một nữ này sao mà phức tạp quá. Rốt cuộc là sao? Không lẽ ta hiểu lầm Càn Kình đầu phục vào ma tộc?
Ma tộc, nhân tộc.
Trong ghi chép lịch sử nếu không phải ngoại giao cần tiếp xúc thì chỉ có một tình huống, đó là rút đao kiếm giết nhau, mãi khi một bên ngã xuống đất mất đi sinh mệnh, hoặc là hai phe cùng gục ngã là kết quả của cuộc va chạm.
Bàn Hoành Cơ nhìn hai tay Lộ Tây Pháp Lưu Thủy chống nạnh tôn lên dáng người quyến rũ, khuôn mặt xinh đẹp, cười tủm tỉm yêu cầu Chiến Sĩ nhân loại Càn Kình cảm tạ hay bồi thường nàng.
Nơi này không phải là đàm phán giữa các quốc gia, dưới bất kỳ tình huống nào, trong ma tộc làm gì có khả năng yêu cầu cảm ơn hay bồi thường? Hơn nữa một mắt của ma nữ bị Càn Kình móc ra, tại sao bọn họ có thể bình tĩnh nói chuyện?
Rối loạn! Rối loạn! Rối loạn! Bàn Hoành Cơ nằm trong cát, đầy tò mò nghĩ đây rốt cuộc là chuyện gì?
- Ta nói này mỹ ma.
Đoạn Phong Bất Nhị trở lại bộ dạng cà lơ phất phơ, khoanh tay trước ngực cười tủm tỉm nhìn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy.
- Nàng muốn Càn Kình cảm ơn như thế nào? Hay thu nàng làm lão bà của hắn, dùng thân thể cảm tạ nàng? Dù sao là hắn cứu nàng từ tay cường gian ma, thôi thì hai người cứ chắp vá với nhau đi.
Càn Kình móc mắt của ma nữ này, rồi lại cứu nàng khỏi tay cường gian ma? Bàn Hoành Cơ nhướng mí mắt rũ đi một nửa cát vàng di trên lông mày. Quan hệ hỗn loạn hơn tưởng tượng. Nếu Càn Kình đã móc mắt của ma nữ thì tại sao lại cứu nàng?
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy liếc Càn Kình, gò má hây hồng sau đó trở về bộ dáng công chúa kiêu ngạo, hào khí còn hơn cả nam nhân. Độc nhãn liên tục đánh giá Càn Kình, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy gật gù.
- Cũng không tệ. Thế nào, Càn Kình, gả cho ta không? Sau này khi ta leo lên ngôi báu Đại Ma Vương thì ngươi chính là chính cung nương nương.
- Phụt.
Càn Kình phun ngụm nước mới uống vào xuống bãi cát, hơi nước nhanh chóng bị không khí nóng bốc hơi không còn.
Hoàng hậu? Bàn Hoành Cơ ngẩn người. Cái... Cái ma nữ này thật sự xuất thân từ hoàng tộc Lộ Tây Pháp? Đúng là tổ hợp rất kỳ lạ.
- Như thế nào?
Độc nhãn chớp lóe tia sáng khiêu khích, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ưỡn người, bộ ngực nhô cao, y phục nữ Chiến Sĩ dán sát người tôn lên vóc dáng yêu kiều phập phồng khẽ run, quyến rũ khó tả.
- Dưới một ma, trên ức vạn ma. Đương nhiên buổi tối ta cũng sẽ nằm dưới ngươi, ngươi muốn gì thì cả ma tộc đều làm theo, đương nhiên bao gồm cả ta, ngươi muốn sao cũng được.
Không khí khô nóng, cổ chân Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhẹ di chuyển, nửa bên mặt đối diện Càn Kình, cố ý lộ ra vóc dáng xinh đẹp, ngực to nhô ra cảm giác như một tay không ôm hết, bụng bằng phẳng, cặp mông vêu, đôi chân thon dài, đều toát ra vẻ hấp dẫn.
Mắt Bàn Hoành Cơ cách gió cát sáng lên, lòng kiềm không được thềm khen ma nữ này đúng là đẹp. Bàn Hoành Cơ từng gặp mỹ nữ nhiều như cá chép trong sông, nhiều vô số kể. Dù bây giờ ma nữ chỉ còn một con mắt nhưng xếp vào tốp mười mỹ nữ Bàn Hoành Cơ từng gặp, thậm chí là tốp năm.
Càn Kình ho khục khặc, khó khăn lắm mới bình tĩnh uống hớp nước thứ hai lại bị câu nói của ma nữ làm phun ra nếu không phải biết ma nữ này còn là xử nữ, nếu không phải thấy Lộ Tây Pháp Lưu Thủy suýt bị cưỡng gian lộ vẻ kinh hoàng thì Càn Kình thật sự cho rằng nàng là loại dâm đãng.
- Hãy suy nghĩ đi, Càn Kình.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy lắc eo, chậm rãi đi hướng Càn Kình:
- Ta thật sự chân thành, chỉ cần ngươi chịu thì bây giờ chúng ta có thể...
Càn Kình né sang một bên, đánh rùng mình trong Cổ Hoang Sa Hải với nhiệt độ nướng chín trứng gà. Càn Kình là nam nhân mà kêu hắn xuất giá, làm hoàng hậu cho ma nữ? Nếu viết vào sử sách thì sẽ trở thành trò cười lớn nhất.
- Nếu không muốn làm hoàng hậu...
Bàn tay thuôn dài mềm mại của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhẹ gác lên vai Càn Kình, nói:
-... Làm tình nhân, đệ nhất tình nhân cũng được. Chỉ cần ngươi đồng ý thì ta có thể chỉ cần một mình ngươi, không lấy hoàng phi, hoàng hậu.
- Đổi cái khác đi.
Càn Kình đánh rùng mình nói:
- Chờ ngày nào đó thần bí dược tề chế ra một dược tề tái sinh thì ta sẽ làm một bình cho nàng để mắt lại nhìn thấy.
Tay Lộ Tây Pháp Lưu Thủy gác trên vai Càn Kình khẽ run, biểu tình phức tạp xẹt qua rồi lại trở về vẻ mặt đầy quyến rũ.
- Nếu như ngươi làm tình nhân của ta thì con mắt đó xem như tín vật định tình tặng cho ngươi.
Vẻ mặt Thiết Khắc quái dị sờ mắt phải, bây giờ tín vật định tình đang nằm trong hốc mắt của gã.
- Tất nhiên...
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy liếc mắt đưa tình nhìn Thiết Khắc, tay nhẹ ấn ngực nói:
- Ngươi có thể giao tín vật định tình cho người khác nhưng không thể đưa ta cho người ta nhé.
Đoạn Phong Bất Nhị khoanh tay trước ngực, cười gian nhìn khóe môi Càn Kình co giật, quyết định xem kịch vui.
Càn Kình ngửi mùi thơm xử nữ từ người Lộ Tây Pháp Lưu Thủy. Mấy ngày nay ở chung, Càn Kình đã hơi hiểu ma nữ này, ngươi càng biểu hiện yếu đuối thì nàng càng mạnh mẽ, thật ra trong lòng nàng rất bảo thủ.
Không thể lùi vậy thì tiến tới! Lộ ngại ngùng thì công chúa Lộ Tây Pháp Lưu Thủy càng phát ra quyến rũ.
← Ch. 345 | Ch. 347 → |