Vay nóng Homecredit

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 352

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 352: Gặp lại người xưa
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)

Siêu sale Lazada


Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng khổng lồ, ma hạch trong người nó không ở vị trí như Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng khác.

- Oa oa oa...

Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng khổng lồ ngửa đầu gầm rống, phạm vi năm thước quanh thân nó, dưới sa mạc chợt bắn ra từng đợt lửa nóng cháy hình thành biển lửa cỡ nhỏ.

Biển lửa hiện ra buộc đám Càn Kình rút lui ra ngoài. Công kích của Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng khổng lồ lại bao phủ Càn Kình, mặc kệ hai ma võ sĩ huyết mạch Đọa Lạc Thiên Sứ lúc trước bắn ra Hủy Diệt Ma Nhãn bị thương nó.

Cánh tay thô như con trâu phát ra lửa nóng cháy, tựa như gian phòng bị đốt sụp đập hướng Càn Kình. Lửa đốt lan tràn thành biển lửa như được cái gì kêu gọi vây quanh Càn Kình, hùng dũng ập đến hình thành vòi rồng lửa bay lên cao ba mươi mấy thước.

Ma pháp thiên phú của Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng: Hỏa Long Quyển.

Lửa nhanh chóng rụt lại, một bàn tay to như cây cột chống trời Tinh Thần xen lẫn hơi thở đập nát mặt đất xuyên thủng cột lửa.

Lửa nóng cháy thiêu đốt tất cả không khí trong Hỏa Long Quyển, hình thành lồng giam. Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng khổng lồ tràn đầy tự tin lần này sẽ khiến con mồi không thể hít thở giảm sức chiến đấu. Một đấm sẽ đánh chết đối thủ, giành lại sắt nóng quái dị cực kỳ quan trọng của nó.

Chính vì có khối sắt nóng này mới khiến hơn một trăm năm mươi Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng tụ tập lại hình thành tồn tại đặc biệt, chỉ cần Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng khổng lồ hấp thu sức nóng trong Thiết Khắc dài là sẽ trở thành Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng cao đẳng đầu tiên.

Cướp về! Cướp về! Đánh chết tên trộm cướp kim loại nóng!

Tru Ma tứ chiến! Chưa hết, thậm chí là ngũ chiến!

Cổ tay Bàn Hoành Cơ nhẹ chuyển động, ánh mắt sắc bén xuyên thấu Hỏa Long Quyển nhìn chằm chằm Càn Kình làm sao đối mặt ma thú khủng bố tăng thực lực lên đến tru mã ngũ chiến, tùy thời chuẩn bị xuất thủ cứu người.

Càn Kình đứng chính giữa Hỏa Long Quyển, cảm nhận không khí xung quanh nhanh chóng biến mất. Đấu tâm hút số không khí còn sót lại vào người, đấu khí trong một trăm lẻ tám đấu khiếu điên cuồng vận chuyển, xoay ba vận chuyển.

Không đủ! Không đủ! Đối diện quái vật như vậy lực lượng hiện nay chưa đủ! Đôi chân Càn Kình cắm rễ trong cát, muốn đánh thủng tường lửa trốn thoát thì sẽ bị đuổi bắt không bỏ. Càn Kình chỉ có cách đỡ một kích hung bạo này thì cơ hội công kích khác mới xuất hiện.

Hỏa Long Quyển không ngừng co rút lại, chớp mắt trừ không gian Càn Kình đứng ra vị trí khác bị lửa đốt sôi trào. Lửa nóng cháy như muốn xé rách lỗ chân lông xông vào người Càn Kình.

E rằng Càn Kình không thể chống nổi một kích kia. Tinh thần Bàn Hoành Cơ máy động, đấu khí dâng trào trong người, Vạn Giải Chi Nhãn bỗng sáng lên, đây là gì?

Đả Thiết Hô Hấp Pháp ngủ say, một trăm lẻ tám đấu khiếu chết bị sức nóng kéo theo. Trong phút chốc một trăm lẻ tám đấu khiếu tựa như cá voi trong biển há mồm hút nhiều khí lưu nóng cháy vào người Càn Kình, lại từ một trăm lẻ tám đấu khiếu xông vào một trăm lẻ tám đấu khiếu sống.

Phong Vân đấu khí xoay tít bỗng có vô số khí lưu nóng cháy xông vào, chớp mắt đấu khí sôi trào, vận tốc quay lại lần nữa tăng lên, như muốn xé rách đấu tâm, đấu mạch. Thân thể Càn Kình đau thấu óc, giống như bên trong không phải đấu khí mà là núi lửa.

Nhiệt độ tăng cao khiến Phong Vân đấu khí như nước sôi phun trào, tràn ra.

Ba vạn... Ba vạn năm... Bốn vạn... Bốn vạn năm...

Đây... Sao có thể? Vạn Giải Chi Nhãn của Bàn Hoành Cơ chớp lóe liên tục. Trong người Càn Kình xảy ra chuyện gì mà tốc độ quay của đấu khí tăng vọt? Rốt cuộc là sao?

Không chống nổi, không chống được nữa! Hai tay Càn Kình siết chặt Trảm Mã Đao, đấu khí hùng dũng xông vào thân đao, đao khí bàng bạc bắn lên cao. Huyết Chiến Thất Thức xen lẫn hơi thở tàn khốc chưa từng có như ngược dòng sông đánh lên.

Nắm đấm bao bọc lửa đập vào đao khí thì phá hủy đao khí xông vào người, đánh mạnh vào đao phong Trảm Mã Đao. Lửa cháy hừng hực xâm nhập Trảm Mã Đao, chiến đao sáng choang chớp mắt đỏ thắm như máu. Tổng Trảm Mã Đao như chiến đao mới rèn còn chưa kịp giảm nhiệt độ.

Đấu tâm của Càn Kình xoay tít, lỗ chân lông toàn thân toàn toàn mở ra, khí lưu mắt thường có thể thấy phun trào ra ngoài, chiến đao nhanh chóng biến màu, lại phát ra đao khí chói lòa.

Đấu khí Phá Địa Trảm mấy ngày nay miễn cưỡng có hình dạng ban đầu trong đấu tâm. Giờ phút này, ánh sáng bỗng bừng lên, xếp trạng thái cực kỳ bất ổn, bùng nổ ra uy lực mạnh hơn bất cứ giây phút nào.

Nếu cưỡng ép tiếp tục xếp hàng sử dụng đấu tâm không ổn định có lẽ sẽ phá hủy xếp hàng đấu khí, phải xếp hạng lại.

Kệ nó, tuy không hiểu tại sao nhưng loại không ổn định này có thể tăng cường uy lực Phá Địa Trảm, chỉ cần chiến thắng thì mặc kệ nó là gì.

Mở cho ta!

Hai đầu gối Càn Kình co lại bỗng bật lên trên, Phá Địa Trảm bắt đầu xếp hàng đấu khí trong đấu tâm bỗng nổ tung. Đao thế lại tăng uy lực chớp mắt chém vào trong quyền cốt, chất dịch xanh bắn tung tóe ra ngoài, nắm đấm do thực vật tụ tập lại bị Phá Địa Trảm chém đứt.

Hỏa Long Quyển hung bạo chớp mắt biến mất, đau đớn dữ dội khiến Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng khổng lồ không thể tập trung tinh thần khống chế ma pháp thiên phú.

Ánh lửa biến mất, hai tia sáng Hủy Diệt Ma Nhãn một trái một phải xuyên thủng Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng khổng lồ.

Khí thế đấu khí của Đoạn Phong Bất Nhị đã tụ tập cực độ bên ngoài vòng, Bất Nhị thương bay khỏi tay vạch một đường cong tiêu chuẩn nhất học viện Chiến Sĩ. Đấu binh Bất Nhị thương xuyên thủng vị trí như trái tim người của Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng khổng lồ.

Hai chân Đoạn Phong Bất Nhị đạp đất, người dán sát mặt đất bay nhanh ra sau lưng Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng khổng lồ, tay chộp trường thương nằm dưới cát.

Đấu tâm của Càn Kình đau đớn, mấy ngày nay khổ luyện xếp hàng Phá Địa Trảm trong khoảnh khắc vỡ ra vì vận động quá mức. Nhưng nó bùng nổ thực lực mạnh hơn trước gấp đôi, chuyện này là sao? Xem ra sau này phải xin Âu Lạp Khắc chỉ dạy.

Trong người Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng khổng lồ phát ra tiếng gầm kinh hoàng không cam lòng:

- Grao!

Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng khổng lồ bỗng xoay người nhấc chân chạy trốn sâu trong Cổ Hoang Sa Hải.

Trốn, bỏ trốn! Trong tư duy đơn giản nhất của Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng khổng lồ chỉ còn lại có chạy trốn, không thể giết chết con mồi này được. Chỉ có thể nước tìm chỗ khác để mình hoàn thành tiến giai. Sức nóng trong kim loại quái dị kia đã bị nó hấp thu khá nhiều, chỉ cần tìm chỗ nóng bức yên tĩnh, dùng thời gian dài tiến giai.

Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng khổng lồ tiến giai xong sẽ sinh ra gai có thể đâm thủng núi, khi đó nó liền trở về giết những con mồi này.

- Muốn đi?

Càn Kình thở hổn hển, lấy cường cung kình tiễn ra khỏi đấu giới. Nếu để Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng khổng lồ chạy trốn ai biết nó có nhanh chóng tiến sai không? Bây giờ là thời gian Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng khổng lồ yếu nhất, nếu để nó trốn thoát...

*****

Két két két két két!

Két két két két két!

Két két két két két!

Dây Xạ Nguyệt cung kéo căng phát ra thanh âm chói tai. Khoảnh khắc mũi tên rời dây, dây cung phát ra tiếng ngân 'boong' như tiếng trống trận tổng tấn công.

Bàn Hoành Cơ tập trung nhìn tên rời cung bay nhanh trên không trung xé gió thành vệt sóng không khí mắt thường trông thấy. Nơi tên đi qua, sóng khí bị càng nhiều không khí ùa vào, sấm ầm vang.

Mũi tên mỏng nhỏ cắm vào mục tiêu, trong tình huống bình thường thì chỉ mù mắt. Mũi tên của Càn Kình đâm trúng gót chân Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng khổng lồ, xoay tít tạo thành cái lõ to cỡ hai đầu người.

Chất dịch xanh phun trào từ miệng vết thương, Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng khổng lồ lại chạy nhanh. Vết thương lỗ thủng ở cổ chân không thể chống đỡ thân thể nặng nề. Một tiếng răng rắc, bàn chân đạp đất đứt lìa cổ chân.

Băng! Băng! Băng! Băng! Băng!

Xạ Nguyệt cung liên tục phát ra tiếng trống trận. Càn Kình ra tay như tia chớp, tập trung tinh thần vào Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng khổng lồ. Các mũi tên nối tiếp nhau bắn trúng Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng khổng lồ chỉ lo chạy.

Liên Châu Tiễn của gia tộc Thần Xạ!

Tim Bàn Hoành Cơ đập nhanh. Lần này gã tuyệt đối không lầm, chắc chắn là Liên Châu Tiễn của gia tộc Thần Xạ.

Có lẽ trên đời còn có Cung Tiễn Thủ khác sử dụng thuật bắn Liên Châu Tiễn, nhưng Liên Châu Tiễn của Nghệ Vũ thế gia rất đặc biệt, đó chính là mũi tên sau có uy lực mạnh hơn tên trước. Được gọi là phủ đấu khí vào dây cung, lợi dụng dây cung liên tục phát động năng bắn sinh ra bắn kích càng mạnh.

Vô số Cung Tiễn Thủ biết rõ lý luận nhưng chưa từng có ai sử dụng được.

Chỉ gia tộc Chiến Sĩ huyết mạch mới biết là Nghệ Vũ thế gia lợi dụng lực lượng huyết mạch đặc biệt mới làm ra thuật bắn này, trên đời chỉ có Nghệ Vũ thế gia mới làm được thuật bắn đặc biệt.

Không, bây giờ có Chiến Sĩ bình thường làm được rồi. Da đầu Bàn Hoành Cơ tê dại. Sao Càn Kình làm được?

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Bắn kích nhanh liên tục đánh gãy đôi chân, hai tay, đầu của Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng khổng lồ, tách rời ma thú hệ thực vật.

Sức sống của thực vật mạnh mẽ hơn loài thú. Dù Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng khổng lồ biến thànhn hư vậy nhưng Càn Kình vẫn cảm giác được quái vật hệ thực vật này còn sống, chẳng qua đã trở thành thực vật mặc người hái, không có sức chiến đấu.

Phụt!

Càn Kình không thể đè nén vết thương trong người nữa, lỗ chân lông mở ra, máu đỏ thấm ướt đẫm người hắn.

Khoảnh khắc Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng khổng lồ sử dụng Hỏa Long Quyển cũng dốc hết thực lực ra, Đả Thiết Hô Hấp Pháp hút sức nóng nhưng cũng kịp xông vào một trăm lẻ tám đấu khiếu sống, kích phát ra lực lượng hắn không thể khống chế.

Càn Kình chỉ dựa vào chiến ý cố chống, khi chiến đấu đã chia ra thắng bại thì trạng thái tinh thần của hắn hơi thả lỏng, máu sớm nên trào ra ngoài đã vỡ đê.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Sâu trong Cổ Hoang Sa Hải bỗng nổi lên cát bụi đầy trời, như có hơn mười vòi rồng dấy lên cát vàng vài trăm thước sắp che lấp bầu trời.

Càn Kình quỳ dưới đất thở hồng hộc, tay cầm Trảm Mã Đao run bần bật nhìn bầy ma thú từ xa trở về.

Không chỉ là Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng khổng lồ mà còn có ma thú khác. Những ma thú này xông lên với tốc độ cao, một con Kim Bằng Lôi Điêu giương cánh dài mười trượng bay lượn trên cao tựa như những hạt cát nâng nó bay.

Đoạn Phong Bất Nhị đang xông hướng Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng khổng lồ chợt khựng lại, không rảnh phân thây tìm ma hạch, gã quay người chạy tới gần Càn Kình. Đoạn Phong Bất Nhị ôm Càn Kình vào ngực nhanh chóng rút ra sau.

Gần ngàn con ma thú. Càn Kình cười khổ, xem ra lần này chết thật rồi. Nhiều ma thú, trong đó có nhiều ma thú tốc độ nhanh, cho dù trạng thái Càn Kình ở đỉnh cao cùng mọi người liều mạng cũng sẽ chết trong đợt công kích của chúng.

Càn Kình nằm trên vai Đoạn Phong Bất Nhị, mắt chợt lóe sáng nhìn Kim Bằng Lôi Điêu trên bầu trời. Trên thân Kim Bằng Lôi Điêu có một nữ nhân đứng.

Nắng nóng cháy, bầu trời rộng mênh mông, thiếu nữ trẻ tuổi đứng trên người Kim Bằng Lôi Điêu. Mái tóc đen dài như thác nước theo gió bay, quần áo màu lục nhạt vẽ ra đôi chân dài, ánh sáng chói mắt không thể che đi đôi mắt lạnh lùng của nàng.

Cao cao tại thượng, như hoàn toàn không có tình cảm, khi đến lúc, khí thế quân lâm đại địa sẽ phát ra từ người này.

Hải... Hải Thanh Nhi...

Càn Kình chớp chớp mắt nghĩ có lẽ bị thương nặng thấy ảo giác. Hai, ba năm qua trong đầu Càn Kình chưa từng quên thanh mai trúc mã Hải Thanh Nhi. Hải Thanh Nhi đang đứng trên lưng Kim Bằng Lôi Điêu ma thú cao đẳng, nhìn ánh mắt lạnh chưa từng có nhìn xuống mặt đất.

- A!

Thiếu nữ đứng trên lưng Kim Bằng Lôi Điêu bỗng giơ tay phát ra tiếng gầm điếc tai. Các ma thú dưới đất chạy chồm ngừng trùng kích, tập thể xoay người đi sâu vào Cổ Hoang Sa Hải.

Đây là sao?

Càn Kình nghi ngờ thính giác của mình ra vấn đề. Giọng Hải Thanh Nhi luôn êm tai dễ nghe, tại sao biến thành khàn, thậm chí không có chút tình cảm? Tại sao mắt nàng nhìn vị trí ngàn thước sau lưng ta?

Tại sao khi nàng liếc phía đó thì trong mắt thoáng hiện e ngại? Vì ở đó có thứ gì khiến nàng e sợ sao?

- Ủa?

Đoạn Phong Bất Nhị dừng chân ngaoí đầu nhìn đám ma thú rút lui, ngẩn ngơ:

- Có chuyện gì? Sao chúng nó chạy trốn? Chúng ta làm sao đây?

Thiết Khắc nhìn Càn Kình bị thương, nhỏ giọng nói:

- Bất Nhị, ngươi mang Càn Kình trở về, ta đi nhặt số đấu tinh, đấu thạch còn lại, nếu có nguy hiểm gì cũng tiện rút lui.

- Mang ta đi...

Càn Kình run run giơ tay lên, thều thào nói:

- Thả ta xuống... Ta muốn đi sâu vào Cổ Hoang Sa Hải...

Đoạn Phong Bất Nhị nhìn Càn Kình lảo đảo đi trong cát, nói:

- Ngươi bị thương loạn óc rồi, muốn chết sao?

- Ta... Ta...

Mí mắt Càn Kình sắp dính vàon hau, cố gắng nâng tinh thần đi hướng sâu trong Cổ Hoang Sa Hải:

- Ta nhìn thấy... Ta trông thấy nàng... Ta...

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy theo sát hai bước, giọng nói cảnh giác:

- Thấy ai?

- Hải Thanh Nhi...

Càn Kình lảo đảo cố chống không ngã:

- Hải Thanh Nhi... Chắc chắn... Chắc chắn là nàng... Ta phải đi tìm nàng.

Nữ nhân đó? Biểu tình Lộ Tây Pháp Lưu Thủy căng thẳng, miệng thấy chua, độc nhãn nhìn Kim Bằng Lôi Điêu bay trên bầu trời. Đúng là một mỹ nhân, nhưng quá lạnh, không sống động giống người, tựa như... Tựa như...

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhớ lại khí chất, biểu tình của thiếu nữ trên lưng Kim Bằng Lôi Điêu, đánh rùng mình. Đó giống như là người chất, vong linh mà Ngâm Du Thi Nhân nói!

- Ngươi như vậy mà đòi đi sâu vào, muốn chết sao?

Đoạn Phong Bất Nhị đuổi theo Càn Kình, khẽ thở dài:

- Huynh đệ, xin lỗi, ngươi nghỉ ngơi một chút đi...

Càn Kình cảm giác sau gáy có gió rít, muốn tránh nhưng thân thể bị thương quá nặng không nghe điều khiển. Sau gáy như có điện giật tê dại, mắt từ từ trợn trắng.

Càn Kình thầm chửi:

- Má nó...


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-922)