Vay nóng Tima

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 370

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 370: Ngươi dám đánh thì ta dám nhìn
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)

Siêu sale Shopee


Một kích kia hung bạo không phải là Phá Địa Trảm sắc bén, đáng sợ hơn là ý niệm kích phát trong đấu tâm của Càn Kình. Đấu tâm trải qua Càn Kình ra tay và thu lấy mọi người xung quanh kinh thán hình thành thế.

Khoảnh khắc chém ra Phá Địa Trảm kết hợp ngạc nhiên, tán thán của mọi người, xen lẫn với kinh nghiệm chiến đấu chém giết sinh tử bao nhiêu lần trong vô số năm qua hình thành thế, tựa như nước lũ không thể ngăn cản, làm người ta có ảo giác mọi người chạy nhanh tới trước trong một kích kia, tựa như có con sông lớn vô tận từ xa ập đến, mọi người đều là kẻ thù của mình.

Đánh nhau sinh tử trong Cổ Hoang Sa Hải, chuyến đi Tây sơn trong Vô Tận thế giới, hận Càn gia bá đạo, áy náy với phụ thân, tất cả ngưng tụ vào một kích kia, vô hình kết hợp khí thế, tinh thần, đấu khí của Càn Kình một cách xảo diệu, hình thành cân bằng hoàn mỹ kéo lên đỉnh cao khó thể tưởng tượng.

Các loại cảm xúc hỗn hợp, Càn Kình bùng nổ ra Phá Địa Trảm đã lâu không đột phá đến ngũ giai, tinh thần, đấu khí, cảm xúc hòa hợp cộng với hơi thở đám đông đánh ra một kích mạnh nhất từ khi Càn Kình ra đời đến nay.

Khi Phá Địa Trảm phát ra, ngực Càn Kình dâng lên hào khí ngạo nghễ thiên hạ, khí thế đi tới, đi tới, đi tới trong người bị kéo lên cao.

Điên rồi?

Càn Thần Vũ bản năng thụt lùi, trước tiên né mũi nhọn một đấm của Càn Kình. Nhiều lần chiến đấu sinh tử hình thành ý chí dập tắt suy nghĩ tránh né. Càn Thần Vũ lùi một bước thì Càn Kình sẽ càng bành trướng, khi đó muốn giải quyết hắn sẽ cần trả giá đắt.

Khôn đấu kỹ lại lần nữa xuất hiện, trực tiếp bao phủ trên đôi tay Càn Thần Vũ. Khôn đấu kỹ không chỉ dùng trên người kẻ thù mà còn có thể dùng vào người mình, khiến công kích càng có uy lực lớn. Giống như nắm tay thanh niên rất nhẹ, không đánh đau ai, nhưng tay cầm một đồng tiền kim loại thì sẽ tăng uy lực cú đấm,

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!

Đôi tay Càn Thần Vũ và Phá Địa Trảm của Càn Kình va chạm chính diện, thanh âm như tiếng chiến xa va đụng. Đám đông đứng xem cảm giác đấu khí bắn tung tóe, lạnh lẽo ập vào mặt.

Hai tay Càn Thần Vũ va chạm rồi tách rea hai bên, như bị một kích Phá Địa Trảm của Càn Kình chém mở, mất khả năng chiến đấu.

Nhưng mà, đôi tay Càn Thần Vũ bị chém mở nhưng gã không hề thấy nản lòng, khóe môi cong lên, là nụ cười đắc ý. Cánh tay tách ra co vào trong, khuỷu tay chĩa ra ngoài. Nguyên cánh tay như rìu chiến to sắc bén, cùi chỏ đối đầu Phá Địa Trảm của Càn Kình.

Khôn đấu kỹ đụng độ Phá Địa Trảm. Mặt đất rung rinh, bụi bặm bay đầy, đấu khí bắn tứ tung. Da toàn thân Càn Kình phình lên, đấu khí, huyết vụ trào ra từ lỗ chân lông.

Đây là đấu kỹ gì?

Cánh tay Càn Thần Vũ đau thấu óc. Phá Địa Trảm hợp lực một điểm đâm vào cánh tay, chiến thân huyết mạch cộng vận tốc quay mười vạn đấu khí phát ra công kích thế nhưng bị người phản kích?

Bùm!

Đôi chân Càn Kình đạp đất, giày Chiến Sĩ bị lực nghiền xé rách. Càn Kình đại tại chỗ không hề lùi bước, nắm đấm trái luôn giấu bên hông lại đánh ra một kích Phá Địa Trảm, đâm vào ngực Càn Thần Vũ.

Cùng lúc đó, một kích Lưu Tinh Vũ tay trái của Càn Thần Vũ đánh vào ngực Càn Kình, công kích nhanh, hai cánh tay ma sát nhau xẹt qua.

Thâu Thiên Bộ! Vạn Ảnh!

Càn Kình, Càn Thần Vũ lại di chuyển nhanh. Phá Địa Trảm cắm vào ngực phải của Càn Thần Vũ, Lưu Tinh Vũ thì đập trúng ngực phải của Càn Kình.

Răng rắc! Răng rắc!

Xương ngực Càn Kình, Càn Thần Vũ cùng nứt gãy.

Phong Vân Kim Thân cương thân cảnh vẫn không thể ngăn cản Càn Thần Vũ Tru Ma cửu chiến ở trạng thái chiến thân huyết mạch công kích bằng Lưu Tinh Vũ.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Càn Kình, Càn Thần Vũ bị trúng chiêu, người lảo đảo, khóe miệng trào máu. Tay phải đều bị thương lại phát ra công kích, đánh trúng bả vai đối phương. Lực lượng mạnh mẽ đẩy Càn Kình, Càn Thần Vũ bay ngược ra ngoài.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Khi chân Càn Kình, Càn Thần Vũ đạp đất, thân thể Càn Kình nghiêng tới trước, người như con huyết báo. Đấu khí xoay tròn trong người Càn Kình, hắn lại nhào hướng Càn Thần Vũ.

Mạnh như vậy?

Càn Thần Vũ ngẩn ngơ nhìn Càn Kình vọt tới trước mặt, đôi tay lật cuốn vô số khí lưu tung tóe bao phủ người Càn Kình, nghênh đón Phân Kim Liên Trảm ập đến.

Cách chiến đấu làm liều. Máu tung tóe, tiếng xương cốt gãy liên tục xuất hiện. Ngực Càn Kình phập phồng, trọng thương khiến vạn tốc quay của đấu khí yếu dần. Bảy vạn năm ngàn chuyển, bảy vạn một ngàn chuyển, sáu vạn tám ngàn chuyển, sáu vạn ba ngàn chuyển.

Trước mắt Càn Thần Vũ một màu đỏ máu, trong mắt gã chỉ còn lại Càn Kình. Lần này Càn Thần Vũ quyết giết Càn Kình, giết hắn vì nhi tử! Đấu khí mười vạn chuyển nhanh chóng bị yếu đi vì Càn Thần Vũ trọng thương. Chín vạn, tám vạn năm, tám vạn, bảy vạn bảy, bảy vạn bốn...

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Mấy giây ngắn ngủi, Càn Thần Vũ phát hiện gã càng lúc càng không đánh nổi Càn Kình. Rõ ràng thanh niên này cũng bị thương nặng nhưng dường như năng lực hộ thể của hắn giảm thấp rất chậm, thân thể hắn đang tự lành lại, mặc dù chậm nhưng so sánh thì một bên không ngừng rớt xuống, bên kia thì cũng rớt nhưng ngẫu nhiên chữa trị.

Xử lý hắn! Xử lý hắn!

Càn Thần Vũ hít một hơi đầy phổi, đấu tâm cưỡng ép tăng đấu khí, lại một vòng Lưu Tinh Vũ mới. Càn Thần Vũ bỗng thấy mắt Càn Kình lóe tia lạnh lẽo, trái tim gã đập nhanh. Càn Kình muốn làm cái gì?

- Xếp hàng Phá Địa Trảm, nổ cho ta!

Trán đập tới trước, mặc kệ thân thể Càn Thần Vũ công kích Lưu Tinh Vũ. Trán Càn Kình cụng mạnh vào đầu Càn Thần Vũ, Phá Địa Trảm hoàn thành năm, sáu phần xếp hàng trong đấu tâm hoàn toàn nổ phát ra lực xung kích chưa từng có.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Trong tiếng gầm rú thân thể va chạm, Càn Kình lắc lư như con lật đật, trán bầm tím, mắt tỏa ánh sáng rực rỡ nhìn chằm chằm Càn Thần Vũ bay ra ngoài. Phong Vân đấu khí chuyển động nhanh trong người Càn Kình, lão trong Tứ Quý sơn cốc nói ưu thế hồi phục của Phong Vân đấu khí, lần đầu tiên Càn Kình cảm nhận rõ rệt điều đó.

Ban đầu bản thân Càn Kình yếu thế, dựa vào năng lực hộ thể của Phong Vân Kim Thân giảm bớt một phần năng lực, thêm vào năng lực hồi phục của Phong Vân Kim Thân, từng chút giành lại thế cục, cuối cùng tấn công trước khi đối phương nổ xếp hàng đấu kỹ.

Cùng với đấu tâm sinh ra, Càn Kình cảm giác năng lực hồi phục của Phong Vân đấu khí tốt hơn lúc không có đấu tâm rất nhiều.

- Hộc hộc hộc...

Trong sân quyết đấu yên tĩnh chỉ có Càn Kình thở hổn hển, không có thanh âm nào khác. Đám đông đứng xem ngơ ngác nhìn Càn Kình. Chiến Sĩ trẻ tuổi không có thức tỉnh lực lượng huyết mạch này trong thời gian ngắn ngủi một hơi đánh bại hai Chiến Sĩ thức tỉnh lực lượng huyết mạch Tinh Linh Vương.

Nếu không phải Càn Thần Vũ nhúng tay vào thì Càn Vô Thiên được tiếng là thiên tài Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương hiếm có đã chết trong tay Càn Kình.

Quan trọng hơn là chẳng những Càn Kình đánh thắng hai Chiến Sĩ huyết mạch trẻ tuổi mà còn đánh đổ một đối thủ chênh lệch tuổi quá lớn.

*****

Chiến Sĩ huyết mạch nổi danh lâu năm này có lẽ không thức tỉnh lực lượng huyết mạch nhiều lần nhưng dù sao cũng sống sót trên chiến trường nhân ma, có kinh nghiệm chiến đấu sinh tử cực kỳ phong phú.

Chiến Sĩ bình thường thế hệ trẻ vậy mà lật đổ Chiến Sĩ huyết mạch nổi danh từ lâu!

Đây... Đây là Chiến Sĩ trẻ tuổi chui từ đâu ra? Nếu hôm nay không phải Chiến Sĩ huyết mạch già tập kích thì có lẽ thêm nhiều thế hệ trẻ Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương của Càn gia thua trong tay Càn Kình.

Có lẽ... Mọi người liếc trộm Càn Vô Song, chỉ có Chiến Sĩ huyết mạch thiên tài nhất Càn gia mới có khả năng đánh bại Càn Kình.

Suy nghĩ tương tự lóe lên trong đầu mọi người, lại kinh ngạc nhìn Càn Kình. Bọn họ đem Chiến Sĩ bình thường bình thường này so sánh ngang với Chiến Sĩ huyết mạch thiên tài?

Hắn đã cường đại đến mức này rồi sao?

- Người tiếp theo.

Càn Kình hơi khom lưng, máu chảy vào đôi mắt làm con ngươi, tầm mắt đỏ rực.

Càn Kình như con thú điên nhìn Càn gia trên đài cao, nói:

- Hôm nay các ngươi không định để ta sống rời đi đúng không? Vậy được, ta cùng các ngươi chơi tới cùng! Bất Nhị, mang phụ thân của ta rời khỏi đây, hoặc là đánh ngất xỉu...

- Nhi tử...

Càn Thành chậm rãi đứng dậy, đôi mắt đục ngấn lệ nói:

- Không cần lo lắng cho phụ thân, chỉ cần ngươi còn dám đánh thì ta dám nhìn. Ta sẽ chứng kinh vinh diệu, vinh quang hôm nay của ngươi!

Thanh âm trầm thấp nhưng không ồm văng vẳng trên chiến trường, người nghe tim run lên. Đây là hí phách của người dắt ngựa sao? Có lẽ một người dắt ngựa không có khí phách như vậy nhưng khi chuyển thành thân phận phụ thân thì khí phách ngang ngửa cao thủ tuyệt thế.

Càn Thần Phong nheo mắt thènh khe hở hẹp, ánh mắt như đao đánh giá Càn Kình từ trên xuống dưới. Càn Kình có thể đánh bị Càn Vô Thiên đã khiến người rất bất ngờ, vậy mà Càn Thần Vũ Chiến Sĩ Tru Ma chửu chiến thành danh đã lâu cũng thua? Thực lực đấu khí của Càn Kình rõ ràng dưới Càn Thần Vũ nhưng sức chiến đấu tổng hợp thì vượt trên gã?

Một kích kia... Trong đầu Càn Thần Phong nhớ lại một kích đỉnh điểm Càn Kình công kích ở cự ly ngắn. Chính vì một kích kia, tuy nhìn như Càn Thần Vũ hóa giải công kích của Càn Kình nhưng khí thế một kích đó hoàn toàn lấn át Càn Thần Vũ, đánh mở một khe hở trong trái tim bất bại của gã.

Còn có cách di chuyển đáng sợ đó. Ngón trỏ Càn Thần Phong nhẹ gõ đùi, xem ra thật sự không thua Thâu Thiên Bộ. Không biết tu luyện đấu kỹ này như thế nào? Nếu có thể học được, tổng hợp với Thâu Thiên Bộ thì có lẽ sẽ khiến Thâu Thiên Bộ tăng tiến một bước.

Bắt Càn Kình? Càn Thần Phong hít sâu, bàn chân chậm rãi nâng lên, chỉ cần bắt Càn Kình là có thể.

- Ha ha ha ha ha ha! Tiểu tử, đánh giỏi lắm!

Bàn Hoành Cơ đạp một bước nhảy vào chiến trường, vươn hai tay đỡ Càn Kình lảo đảo sắp té.

- Tiểu minh hữu của Bàn gia ta, ngươi biểu hiện vượt ngoài dự đoán của ta.

Bàn chân Càn Thần Phong giơ lên cứng ngắc giữa không trung, trong phút chốc không biết nên tiếp tục bước ra hay rụt về, mắt nheo lại thành đường chỉ. Minh hữu? Càn Kình là minh hữu của Bàn gia? Vậy Càn Kình mới sử dụng đấu kỹ không lẽ là đấu kỹ Bàn gia mới khám phá ra? Càn Kình dùng thân phận minh hữu lấy vật tư trao đổi với Bàn gia? Nếu thật sự là như vậy...

Càn Thần Phong chậm rãi rút lại bàn chân khựng giữa không trung, mắt chớp lóe nghi hoặc nhìn Càn Kình. Thằng nhãi phế vật này trở thành minh hữu của gia tộc huyết mạch Cửu Đầu Xà? Hắn dựa vào cái gì? Hai tháng trước một chút sức chiến đấu căn bản không lọt vào mắt Bàn Hoành Cơ. Không lẽ...

Đúng rồi, chắc chắn là như vậy! Càn Thần Phong gật gù, chắc vì Bàn Hoành Cơ muốn thấy Càn gia làm trò hề nên cố ý kết minh với tiểu phế vật, dạy cho hắn đấu kỹ đặc biệt kia để hắn nhục nhã Càn gia. Đúng rồi, chắc là thế. Mới nãy kiểu đấu kỹ di chuyển của tiểu phế vật còn chưa quen thuộc, chắc mới học không lâu.

Nhưng mà... Khóe môi Càn Thần Phong cong lên nụ cười gian xảo. Càn Kình bị thương rất nặng trong cuộc chiến này, chỉ tìm một Dược sư cao cấp một hệ không thể chữa lành cho Càn Kình. Nếu không tiêu trừ tai họa ngầm trong người trong thời gian ngắn, để lại vết thương thì đời này Càn Kình phế rồi.

Muốn tìm nhiều Dược sư cao cấp? Hai tay Càn Thần Phong ôm trước ngực. Cho dù là Dược sư cao cấp cũng chưa chắc trị lành vết thương ẩn trong người Chiến Sĩ. Con đường Chiến Sĩ cực kỳ gian nan, xương, đấu mạch, đấu khiếu một khi bị tổn hại rất có thể sẽ không trở về trình độ ban đầu, cắt đứt đường lên đỉnh mạnh nhất.

Dù trị lành rồi thì sao? Càn Thần Phong cười thầm. Càn Kình dùng một số bí pháp đặc biệt của Bàn gia, lấy cái giá hy sinh thân thể phát triển tăng cao năng lực chiến đấu trong khoảng thời gian ngắn. Chỉ tiếc rằng không thể cướp lấy đấu kỹ đặc biệt này.

Càn Kình siết chặt tay phải còn có thể dùng sức. Suýt chút nữa Càn Kình đã không thể kiềm chế đánh ra Thăng Phong Thập Bát Chuy. Lực lượng hiện tại của Càn Kình đánh ra Thăng Phong Thập Bát Chuy trước mặt nhiều người sẽ có hậu quả gì thật khó nói. Dù bây giờ dùng Vạn Ảnh cũng rất có thể sẽ khiến Càn gia muốn cướp lấy, may mắn có Bàn đại thúc, nếu không thì...

- Minh hữu?

Càn Chiến Huyền suy nghĩ cực nhanh, ánh mắt nghi hoặc liếc Bàn Hoành Cơ. Cái tên này luôn bất mãn tài nguyên quốc gia chia cho ba gia tộc lực lượng huyết mạch chung cực, không lẽ Bàn Hoành Cơ thật sự tìm Càn Kình làm ta mất mặt?

- Xà hoàng.

Càn Chiến Huyền vươn tay chặn lại Càn Vô Song định tiến lên.

- Chuyện này là sao?

- Chiến Huyền huynh cảm thấy sao?

Bàn Hoành Cơ ngửa đầu, cười híp mắt che chở Càn Kình sau người. Thanh niên này có giá trị cực lớn, Bàn Hoành Cơ vốn tưởng hắn chỉ có năng lực dược tề, thần bí dược tề, rèn, không ngờ hắn còn có cách di động đấu kỹ thần kỳ như vậy.

Cướp giật? Bàn Hoành Cơ cười toe tóe. Càn Kình có ngạo cốt, Đoạn Phong Bất Nhị rất thân với hắn. Thanh niên này rộng rãi khiến người khó thể tưởng tượng, không chừng Càn Kình sẽ dạy cho Đoạn Phong Bất Nhị. Sau này Đoạn Phong Bất Nhị quay về Bàn gia thì đấu kỹ này tất nhiên sẽ đi theo gã. Càn gia muốn cướp? Các ngươi nằm mơ chưa tỉnh sao?

- Tiểu minh hữu của ta quyết đấu vậy mà bị ai đó tập kích, làm ta mở rộng tầm mắt.

Bàn Hoành Cơ dìu Càn Kình, nói:

- Nếu ta không nhớ lầm thì hình như Chiến Huyền huynh muốn Càn Kình đến đánh một trận? Bây giờ đã đánh hai trận rồi, không lẽ Càn gia còn muốn khiến Càn Kình bị thương nặng đánh trận thứ ba sao?

Mặt Càn Chiến Huyền đen như than. Nếu là người khác nói lời này thì Càn Chiến Huyền vung một đấm đánh chết rồi, nhưng cố tình là gia chủ Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà, Bàn Hoành Cơ. Cái người này không phải một, hai quyền có thể đánh chết, hơn nữa muốn giết Bàn Hoành Cơ thì Càn Chiến Huyền sẽ trả giá rất đắt.

- Xà hoàng đại nhân hiểu lầm.

Giọng cao cao tại thượng của Càn Vô Song chậm rãi vang lên:

- Càn Thần Vũ tự tiện xuất chiến làm hỏng gia quy của Càn gia tất nhiên để Càn gia ta xử lý, không cần xà hoàng đại nhân nhọc lòng. Gia chủ đại nhân muốn nhìn xem Càn Kình bị thương đến mức nào, để mời khách khanh Dược sư cao cấp của Càn gia ta...


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-922)