← Ch.386 | Ch.388 → |
Nữ nhi yêu thương nhất của phó hội trưởng Thủy Tinh Ma Pháp Tháp Tư Đạt Khắc, Ái Bích Giai, Ma Pháp Sư lục giai này bị một Chiến Sĩ bóp cổ nhấc lên cao, mặc kệ hai chân nàng đá không khí, không có vẻ gì chịu thả xuống.
- Ta muốn làm gì?
Mặt Càn Kình không biểu tình liếc bốn chó săn của Ái Bích Giai.
Càn Kình nói:
- Không có khiêu chiến đã tùy ý công kích bằng ma pháp, ta giết nàng cùng lắm đi pháp đình, có bị phán đến chiến trường nhân ma hay không còn chưa biết. Cho dù phụ thân của nàng có thế lực, thông qua quan hệ phán ta đi chiến trường nhân ma thì sao?
Ái Bích Giai cảm giác năm ngón tay bóp cổ mình đang từ từ siết lại, đã không thể hít không khí mới mẻ, thân thể dần mất sức.
Sợ!
Ái Bích Giai chưa từng sợ hãi như vậy, cảm giác hoảng sợ tràn ngập trong lòng. Nam nhân này... Thật sự muốn giết nàng.
Càn Kình nhìn Ái Bích Giai trong tay, vào hoàn cảnh này giết người không phải là cách hay. Ái Bích Giai chỉ là cái mạng quèn, bởi vì giết nàng mà bị phán đến chiến trường nhân ma thì Càn Kình mới là bị thiệt thòi.
Thả Ái Bích Giai? Càn Kình không cam lòng. Lần trước trên đường đi ma tộc nữ nhân này mấy lần tập kích muốn giêtrs hắn, lần này thả Ái Bích Giai đi thì sau này sẽ lại chọc rắc rối. Nhưng nhiều người đang nhìn.
- Càn Kình, ba tháng không đến học viện, ngày đầu tiên đã muốn... Sao? Thả ra cho ta!
Sau lưng bốn Ma Pháp Sư vang thanh âm trầm thấp, lạnh băng căm hận, hấp dẫn các học viên đi ngang chú ý. Lão sư!
Y phục Chiến Sĩ của lão sư Chiến Tranh Chinh Phạt học viện đặc biệt độc đáo, đi trong Vĩnh Lưu thành liếc sơ nhận ra ngay. Là học sinh của Chiến Tranh Chinh Phạt học viện có ai không nhận ra y phục riêng của lão sư?
Dáng người khôi ngô, bước đi mạnh mẽ, mái tóc vàng phối hợp biểu tình giận dữ như sư vương trong hoang dã.
Càn Kình một tay bóp cổ Ái Bích Giai, quay đầu nhìn lão sư bước ra từ sau lưng đệ tử Ma Pháp Sư, ngẩn người. Hôm nay là ngày gì mà mới vào Chiến Tranh Chinh Phạt học viện đã gặp hai người quen?
Mặc Tác Côn Tát!
Càn Kình còn nhớ ba tháng trước từng tự tay đánh gãy đôi tay lão sư Mặc Tác Côn Tát chuyên ăn hiếp học sinh ngay trước mặt hiệu trưởng. Càn Kình đánh Mặc Tác Côn Tát dính vách.
Càn Kình không ngờ ba tháng sau mới trở về Chiến Tranh Chinh Phạt học viện đã gặp lão sư cũ, trông thân thể Mặc Tác Côn Tát khỏe mạnh, chẳng qua vẻ mặt căm hận nhiều hơn ba tháng trước.
Ba tháng!
Mắt Mặc Tác Côn Tát đầy hận thù nhìn Càn Kình, trừng muốn rách khóe mắt, lòng gầm rống. Đã ba tháng! Trong ba tháng này trước kia tất cả đệ tử đều sợ gã bây giờ biến thành các đệ tử cười nhạo sau lưng.
Loại cảm giác này... Loại cảm giác này...
Mặc Tác Côn Tát siết chặt nắm tay, móng đâm sâu vào da thịt, máu dọc theo kẽ hở chậm rãi chảy xuống. Thật nhục nhã, vốn tưởng đệ tử này rời khỏi Chiến Tranh Chinh Phạt học viện sẽ không trở về nữa nhưng ai ngờ hắn quay về sau ba tháng.
Càn Kình nhìn Mặc Tác Côn Tát, lại nhìn Ái Bích Giai trong tay mình, cười khẽ. Hôm nay giết người ngay trước mặt đám đông thì sẽ gây rắc rối. Tuy Càn Kình không sợ rắc rối nhưng La Thanh Thanh phải lo thương xã La gia. Nếu lão sư đã ra lệnh, Càn Kình xuống thang thả người cũng tốt.
- Như thế nào? Ngươi dám không lời lão sư?
Vẻ giận dữ trên mặt Mặc Tác Côn Tát xen lẫn vui sướng, đấu khí dâng trào phát ra khỏi thân thể, đệ tử xung quanh bản năng lùi một bước. Phục Ma tam chiến!
Mặc Tác Côn Tát nở nụ cười tự hào. Vốn Mặc Tác Côn Tát đã không thể tăng thực lực đấu khí, vì thụ thương và nhục nhã vì bị người châm chọc sau lưng nên gã điên cuồng huấn luyện không ngờ đột phá. Chẳng những Mặc Tác Côn Tát tiến vào cảnh giới Chiến Sĩ còn đạt được Phục Ma tam chiến, mạnh hơn Càn Kình ba tháng trước mới là Phục Ma nhị chiến!
Biết ngay ngươi sẽ không nghe theo lệnh, cơ hội báo thù đến rồi! Hôm nay ta sẽ cho ngươi nếm mùi hai tay gãy! Vai Mặc Tác Côn Tát bỗng liên tục lắc, thứ tự đấu khí đặc biệt xông vào vai, cánh tay. Cơ bắp hai tay nhanh chóng trướng phồng lên xé rách vải chất liệu tốt thành nhiều mảnh lộ ra cơ bắp rắn chắc như đá.
- Nếu ngươi không nghe lệnh thì dựa theo nội quy trường học, ta sẽ chấp hành nội quy bắt ngươi!
Hai gối Mặc Tác Côn Tát bỗng gấp khúc người mạnh bật lên, một bước vọt tới trước mặt Càn Kình. Cánh tay thô như cột đá hỗn hợp thực lực Phục Ma tam chiến đánh tới.
Càn Kình nhíu mày nhìn Mặc Tác Côn Tát không cho hắn cơ hội thả người, quyết ý mượn nội quy trường học đánh phế Càn Kình để báo thù cho bản thân.
- Chỉ bằng vào người?
Tay trái Càn Kình hơi run ném Ái Bích Giai vào ao nước gần đó, tay phải lật lại, lòng bàn tay đè xuống, thực lực Tru Ma nhất chiến bùng nổ. Bàn tay Càn Kình đẩy lên, một chộp một đè hình thành uy thế hùng hồn không cho Mặc Tác Côn Tát cơ hội rút lui, một chưởng ấn vào cánh tay thú đấu kỹ Bạo Hùng Ma của gã.
Răng rắc! Răng rắc!
Cánh tay thô to của Mặc Tác Côn Tát như bong bóng xì hơi lại xép xuống giống cành khô, máu đỏ thắm ồ ạt trào ra từ lỗ chân lông. Mặc Tác Côn Tát như diều đứt dây bay xa hơn chục thước, trượt dưới đất hơn mười thước, người đẫm máu nằm trên mặt đất.
Các học viên đi ngang qua ngơ ngác nhìn Càn Kình. Thực lực của đệ tử Chiến Sĩ này không yếu, một chưởng đánh lão sư Mặc Tác Côn Tát toàn thân đầm đìa máu, xương cốt vỡ nát. Tuy có nhiều đệ tử Chiến Sĩ có thể đánh thắng lão sư Mặc Tác Côn Tát nhưng không ai dám thật sự đánh nhau.
Lá gan của hắn quá lớn! Thế nhưng dám phản kích lão sư! So với thực lực đánh lão sư thì hắn quá to gan!
Bùm bùm!
Trong khung cảnh yên tĩnh, ao nước vang lên tiếng vật nặng rớt xuống nước, bọt nước bắn lên cao mấy thước. Ái Bích Giai giãy dụa đứng lên từ góc ao, trường bào ma pháp màu đỏ xinh đẹp đã dính đầy nước bùn.
Khuôn mặt trắng nõn động lòng người dính đầy nước bùn bốc mùi, tóc đen dài ướt nước dính lên trán, môi hồng liên tục phun giọt nước xanh ra, còn có bèo.
- Ngươi... !
Ái Bích Giai chỉ tay vào Càn Kình định nổi khùng nhưng vô tình liếc cánh tay hắn, lại nhìn lão sư Mặc Tác Côn Tát người đẫm máu nằm dưới đất thì khí thế hùng hổ tụt dốc không phanh, căm hận trong mắt biến thành e sợ.
Càn Kình nhìn Mặc Tác Côn Tát nằm dưới đất, lại ngó Ái Bích Giai đứng trong nước, lắc đầu. Lần này Càn Kình chỉ tìm Bích Lạc, không ngờ mới vào Chiến Tranh Chinh Phạt học viện đã ra thế này, không lẽ hắn không hợp với Chiến Tranh Chinh Phạt học viện sao?
Bốp bốp bốp bốp!
Mọi người trừng muốn rớt tròng, bỗng có một chuỗi tiếng vỗ tay không nhanh không chậm hấp dẫn bọn họ, Càn Kình nhìn qua.
- Đẹp, một kích đẹp đến gần như hoàn mỹ. Không mở ra lực lượng huyết mạch sử dụng chiến thân huyết mạch đã bùng nổ thực lực Phục Ma tứ chiến, thật muốn biết sau khi ngươi mở ra chiến thân huyết mạch thì mạnh đến cỡ nào? Một kích vừa rồi ngươi đã rất lưu tình, nếu không thì ngày tháng mai sau lão sư này không phải nằm trên giường bệnh mà nằm dưới đất.
*****
Trên vườn trường trống trải, Chiến Sĩ trẻ tuổi mặc y phục Chiến Sĩ tím nhạt cắt may khép léo đã trải qua thiết kế sửa chữa, bước chân chậm rãi, khoảng cách mỗi bước chính xác như đã đo đạc. Tóc dài màu đen qua vai bay lên theo bước chân, Càn Kình nghi hoặc nhìn.
Bốn phía không có chút gió, tốc độ đi đường kiểu này không thể nổi gió làm tóc dài nhẹ bay được.
Khuôn mặt tuấn tú toát ra vài phần tiêu sai, môi hồng răng trắng, mày như trường kiếm mắt như sao, đệ tử Chiến Sĩ điển trai này có lai lịch gì?
Chiến Sĩ trẻ tuổi vừa xuất hiện liền hấp dẫn ánh mắt người xung quanh. Ái Bích Giai vội núp đi, mặt ửng hồng nhìn lén Chiến Sĩ trẻ tuổi đi tới.
Càn Kình nhướng mí mắt, con ngươi co rút. Sau lưng Chiến Sĩ trẻ tuổi có một người đứng, cao hơn hai thước, toàn thân đen như than, đôi mắt không có cảm xúc. Dường như trong mắt người này chỉ có Chiến Sĩ trẻ tuổi trước mặt.
Hơi thở rất nguy hiểm.
Càn Kình nhíu mày. Người này mạnh hơn Chiến Sĩ trẻ tuổi kia nhiều, cố tình hành động của Chiến Sĩ trẻ tuổi hấp dẫn ánh mắt mọi người nên khiến người ta bỏ qua thân hình nam nhân sau lưng, khí thế kia không phải người bình thường làm được.
- Xin tự giới thiệu.
Chiến Sĩ trẻ tuổi gật đầu rất nhẹ nhưng lại cho cảm giác gã cực kỳ lễ phép, khiến người ta muốn khom lưng đáp lễ.
- Mộc Nột, xin hãy gọi ta là Mộc Nột. Tên của ta là Mộc Nột Thiên Sách, học sinh mới năm nay.
Càn Kình lễ phép gật đầu, nói:
- Càn Kình.
Đôi mắt đen như bảo thạch của Mộc Nột Thiên Sách lóe tia kinh ngạc. Gật đầu là coi như xong? Trong Chiến Tranh Chinh Phạt học viện lần đầu tiên Mộc Nột Thiên Sách gặp tình huống như vậy. Dù là Thiên Luyện Linh Quan luôn ngồi ghế số một Chiến Sĩ bản viện, thấy nhiều tình lớn, thuộc gia tộc huyết mạch Hoàng Kim Sư Thứu, thiên tài năm thứ năm, trong xương cốt khắc đầy vinh diệu, một kẻ kiêu ngạo nhưng cũng không đáp lễ hờ hững như vậy.
Càn Kình đánh giá Mộc Nột Thiên Sách. Thanh niên này rốt cuộc có lai lịch gì? Nếu nói hơi thở cường đại không quá rõ ràng trên người gã, càng không có kiêu ngạo cao cao tại thượng nhưng cho người cảm giác cao quý khó tả.
Gác thực lực qua một bên, nhìn từ khí chất thì Càn Kình cảm giác dù là Càn Vô Song được cả Càn gia nâng niu như trăng cũng thua thanh niên này một chút.
Tuy khí chất của Càn Vô Song đã hơi nội liễm nhưng khí chất cao quý của Chiến Sĩ trẻ tuổi trước mắt đã hoàn toàn nội liễm, dù ai nói chuyện với gã cũng có cảm giác muốn gần gũi.
Loại khí chất này... Càn Kình gật gù, nếu có thủ đoạn giao tiếp lợi hại, sau lưng có thế lực cường đại chống đỡ thì Mộc Nột Thiên Sách sẽ thu hỗ trợ trong Chiến Tranh Chinh Phạt học viện mỏi tay.
- Vị bạn học này muốn tìm bạn Bích Lạc đúng không?
Mộc Nột Thiên Sách mỉm cười tránh sang một bên, rút cây quạt từ ống tay áo ra nhẹ gõ vào lòng bàn tay.
Mộc Nột Thiên Sách nói:
- Hay để ta dẫn đường đi?
Càn Kình nhấc chân, gật đầu, nói:
- Vậy cảm ơn.
- Ha ha ha ha ha ha!
Mộc Nột Thiên Sách cười vui vẻ nói:
- Là bạn học với nhau cần gì nói cảm ơn? Khi khác trên chiến trường mọi người là chiến hữu sinh tử, nói không chừng bạn Càn Kình sẽ cứu mạng ta.
Cuộc chiến đột ngột bắt đầu, kết thúc quái dị. Các học viên đi ngang qua tò mò đánh giá Càn Kình. Thực lực Phục Ma tứ chín! Tuy Mộc Nột Thiên Sách đến Bàn Mộng Thần không lâu nhưng đã nổi tiếng, đôi mắt sắc bén chưa từng sai lầm, nói ai có thực lực gì thì người đó đúng là có thực lực như thế.
Thực lực Tru Ma nhất chiến, bộ dạng học sinh mới? Trong Chiến Tranh Chinh Phạt học viện vốn nên có danh tiếng vậy mà hắn không có chút tiếng tăm gì.
- Đúng rồi, mới nãy lão sư Mặc Tác Côn Tát nói là lần đầu tiên trở về học viện từ ba tháng qua.
- Đúng vậy. Xem ra Bảng bách chiến của học viện sẽ càng tranh giành kịch liệt.
- Đúng rồi, ta có nghe nói hình như có Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà cũng gia nhập học viện nhưng không đi học.
- Huyết mạch Cửu Đầu Xà, một trong mười Hải Thanh Nhi? Tuy rằng tuổi hơi nhỏ nhưng không chừng sẽ buộc Lôi Đình Sư Vương Thiên Luyện Linh Quan sử dụng chiến thân huyết mạch Hoàng Kim Sư Thứu.
- Càn Kình...
Ái Bích Giai nghiến răng kèn kẹt, tay cầm ma pháp trượng khẽ run, ngực nhỏ phập phồng.
- Chủ thượng.
Bốn đệ tử Ma Pháp Sư cẩn thận đứng bên cạnh Ái Bích Giai, nhỏ giọng nói:
- Trông Càn Kình không dễ đối phó.
- Dĩ nhiên ta biết!
Ái Bích Giai oán hận giậm chân làm nước bùn bay lên, nói:
- Phụ thân bảo người này giết tiện nhân Lôi Nguyệt Nguyệt, Lôi gia suy sụp cũng liên quan chút ít đến hắn!
- Lôi Nguyệt Nguyệt? Lôi gia suy sụp... Liên... Liên quan đến hắn?
Bốn đệ tử Ma Pháp Sư hút ngụm khí lạnh vào bụng. Tả Nguyệt Thiên Sứ Lôi Nguyệt Nguyệt không phải người bình thường, thế nhưng bị Càn Kình giết chết, thậm chí là Lôi gia... Trong tám thế lực Vĩnh Lưu thành, Lôi gia từng đứng gần với hàng đầu vậy mà Càn Kình dính dáng đến chuyện suy sụp Lôi gia?
- Đúng vậy.
Ái Bích Giai nhận lấy khăn tay hỗ trợ đưa, lau bùn trên trán:
- Nhưng Lôi gia dù gì cũng là một trong tám thế lực, bất cứ thế lực nào đều không dám ép chết bọn họ, nếu không thì họ liều mạng phản kích lại cũng cực kỳ đáng sợ. Bây giờ Lôi gia vẫn là tám thế lực nhưng tạm thời xếp chót, trong lòng bọn họ chồng chất mối hận.
- Nếu vậy thì...
Bốn đệ tử Ma Pháp Sư nhỏ giọng nói:
- Thế thì chúng ta làm sao đây? Càn Kình dám giết cả Lôi Nguyệt Nguyệt...
- Phế vật! Một đám phế vật!
Ái Bích Giai lạnh lùng trừng bốn đệ tử Ma Pháp Sư, nói:
- Hắn dám giết Lôi Nguyệt Nguyệt dĩ nhiên dựa vào đám mãng phu Hồng Lưu Chiến Bảo. Ta là tiểu công chúa Công Hội Thủy Tinh Ma Pháp Tháp, Lôi gia làm sao so được với Công Hội Thủy Tinh Ma Pháp Tháp chúng ta? Lại nói Hồng Lưu Chiến Bảo dám vì Càn Kình chống lại Lôi gia nhưng bọn họ dám chống đối hai thế lực lớn không?
Bốn đệ tử Ma Pháp Sư ngơ ngác nhìn Ái Bích Giai. Tiểu công chúa Công Hội Thủy Tinh Ma Pháp Tháp thô bạo không phân phải trái này từ sau khi trở về từ tái ngoại thì tầm mắt rộng mở hơn nhiều, biết phân tích vụ việc.
Ái Bích Giai nhìn bốn đệ tử Ma Pháp Sư bên cạnh mình, liên tục lắc đầu. Hôm nay nàng không nên mang bốn tên ngu này ra ngoài, nếu bên cạnh có mấy đệ tử Chiến Sĩ hỗ trợ thì chắc chắn không bị Càn Kình sỉ nhục.
- Lỡ như Hồng Lưu Chiến Bảo thật sự...
Ái Bích Giai hung tợn trừng bốn hỗ trợ đệ tử Ma Pháp Sư:
- Câm miệng lại! Ta nhất định phải trả thù, trong thời gian ngắn nhất!
Ái Bích Giai hùng hổ xoay người, nhanh chóng chạy hướng ký túc xá của mình.
Ái Bích Giai lầm bầm:
- Càn Kình, ngươi dám làm ta xấu mặt trước mắt Mộc Nột ca ca, ta phải giết chết ngươi! Tương lai ta sẽ trở thành hoàng phi, thậm chí là hoàng hậu.
Hoàng phi? Hoàng hậu? Bốn hỗ trợ đệ tử Ma Pháp Sư sửng sốt nhìn nhau. Hoàng tộc bản triều họ Chân Sách chứ không phải Thiên Sách. Khoan! Thiên Sách... Thiên... Hoàng tộc họ Thiên... Đồn rằng lục hoàng tử điện hạ đã bí mật vào học viện nào đó tiến tu, không lẽ Mộc Nột Thiên Sách chính là Mộc Nột Chân Sách?
← Ch. 386 | Ch. 388 → |