Vay nóng Tima

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 396

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 396: Bà nội ngươi đắc tội ai không được lại đi đắc tội hắn?
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)

Siêu sale Shopee


Càn Kình nói:

- Các ngươi có thể thử đi chỗ hiệu trưởng đại nhân tố cáo ta.

Ngũ bá tập thể liên tục lắc đầu. Không phải Lệ Bôn, Lưu Dũng, Tinh Sâm nhất và Giáp Ông Hỏa Lục, Hầu Tự Vượng Lực không có suy nghĩ này mà là vô dụng. Hiệu trưởng đại nhân tôn trọng phép tắc rừng rậm trần trụi, cho dù có đi tố cáo thì hiệu trưởng Y Sa chỉ càng chú trọng Càn Kình hơn, cùng lắm phạt hắn chạy bộ chứ không phạt nặng.

Xe ngựa rầm rập lăn bánh xe, Càn Kình ngửa đầu nhìn ánh trời chiều dần buông, lắc đầu thở dài. Mới trở về Vĩnh Lưu thành chưa đến một ngày đã liên tiếp gặp chuyện, khiến người tức giận nhất là nhi tử của thành chủ Lý Đức Ước Khắc, không biết thành chủ sẽ có phản ứng gì?

Hoàng hôn cuối cùng bị đường chân trời cắn nuốt, Chân Sách hoàng triều lại chìm trong bóng đêm.

Lý Đức Ước Khắc bước xuống xe ngựa trang sức xa hoa, mệt mỏi đi vào cửa thành phủ chủ. Mấy ngày nay thành chủ Lý Đức Ước Khắc thật tình quá mệt, Hồng Lưu Chiến Bảo nhờ có cường giả Lôi Địch nhập thánh ở sau lưng chống toát ra mũi nhọn chưa từng có.

Từ trước đến nay là bảy thế lực khác đè ép Hồng Lưu Chiến Bảo, theo ba tháng trước gia chủ của Lôi gia phá hỏng quy tắc cuộc quyết đấu bị Lôi Địch giết thì Hồng Lưu Chiến Bảo nương cớ này công kích Lôi gia thẳng tay.

Lôi gia liên tục mất sản nghiệp, thương lộ gần như tức giận, muốnl iều mạng với Hồng Lưu Chiến Bảo. Nếu xảy ra chuyện này thì Lý Đức Ước Khắc là thành chủ của Vĩnh Lưu thành tuyệt đối không thể thoát trách nhiệm, Thần Đô phát mệnh lệnh thì người xui xẻo trước tiên không phải Lôi gia hay Hồng Lưu Chiến Bảo mà là...

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc xoa màng tang đau nhức. Thế lực khác không sợ Hồng Lưu Chiến Bảo nổi lên, không cẩn thận vượt giới hạn. Dù sao các nghiệp đoàn đặc thù như Công Hội Thiết Tượng, Công Hội Dược Tề bắt chặt điểm yếu của Hồng Lưu Chiến Bảo, không sợ Hồng Lưu Chiến Bảo.

- Dù Hồng Lưu Chiến Bảo có mạnh cỡ nào thì vẫn cần trang bị.

- Dù Hồng Lưu Chiến Bảo điên cuồng đến đâu cũng nên biết là Chiến Sĩ luôn sẽ bị thương, bọn họ không thể tránh khỏi cần dược tề.

Mỗi một thế lực chỉ sợ Hồng Lưu Chiến Bảo và Lôi gia sống mái với nhau gây ra dư âm tổn thương ích lợi của mọi người, mấy ngày nay luôn tạo áp lực cho thành chủ Lý Đức Ước Khắc.

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc ngửa đầu, khẽ thở dài:

- Sao ta xui quá vậy?

Hồng Lưu Chiến Bảo cảm thấy đã ăn bớt được đủ rồi nên tạm thời không gây sự với Lôi gia, nhưng không hiểu Lôi gia mắc bệnh gì tìm được Công Hội Thiết Tượng, Công Hội Dược Tề chống lưng quyết đòi Hồng Lưu Chiến Bảo phun ra thứ đã nuốt.

- Làm thành chủ thật là...

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc bước vào đại sảnh, nhận lấy khăn lông từ người hầu lau mặt:

-... Không thể sống yên ổn một ngày được sao?

Lôi gia có thể trở thành đại thế lực trong Vĩnh Lưu thành có nguyên nhân quan trọng nhất là về mặt dược tề, Ngâm Du Thi Nhân ra hai người rất có năng lực, là phó hội trưởng trong hai nghiệp đoàn.

- Con gấu Mộc Quy Vô Tâm đó có lẽ sẽ bị hai thế lực đè ép phải phun ra thứ gì.

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc ngồi phịch xuống ghế, đắp khăn lông lạnh lên trán.

- Nhưng Lôi gia đòi Mộc Quy Vô Tâm ói ra hết thì sẽ xảy ra chuyện, Lôi gia điên rồi sao?

- Phụ thân...

Ngoài cửa đại sảnh vang tiếng hét gần như thảm thiết. Thành chủ Lý Đức Ước Khắc quay đầu nhìn tiểu nhi tử Nặc Đức Ước Khắc lảo đảo chạy vào, mặt xám mày tro khóc ròng rã.

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc kinh kêu:

- Ngươi làm sao vậy?

- Thành chủ đại nhân...

Một mỹ phụ xuất hiện sau lưng Nặc Đức Ước Khắc, diện mạo quyến rũ, đã tuổi trung niên vẫn đầy hấp dẫn.

Mỹ phụ mặt chảy hai hàng lệ nói:

- Người không nhìn ra sao? Nhi tử bị người ta đánh!

- Bị người đánh ai chán sống rồi?

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc ném khăn lông lạnh dán trên trán đi, một chưởng vỗ xuống bàn trà bên cạnh thành đống gỗ vụn.

- Phu nhân, đây rốt cuộc là chuyện gì? Hắn không biết Nặc Đức là nhi tử của ta sao?

- Phụ thân, ta có nói với hắn phụ thân của ta là thành chủ đại nhân.

Nặc Đức Ước Khắc lén cảm kích liếc mẫu thân của mình. Quả nhiên mẫu thân đại nhân hiểu phụ thân đại nhân nhất, biết giả trang bộ dạng thê thảm thế này sẽ chọc giận phụ thân đại nhân.

- Nhưng mà... Nhưng mà...

Nặc Đức Ước Khắc khóc càng dữ hơn, chạy đến trước mặt thành chủ Lý Đức Ước Khắc nói:

- Nhưng thưa phụ thân đại nhân, người đó nói vốn chỉ muốn dạy ta một bài học, nếu ta là nhi tử của thành chủ thì phải cho bài học nhớ đời!

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc hoài nghi lỗ tai của mình xảy ra vấn đề. Trong Vĩnh Lưu thành này có ai dám huênh hoang như vậy? Biết rõ Nặc Đức Ước Khắc là nhi tử của thành chủ mà dám không nể mặt còn đánh ác hơn?

- Ai? Là ai!?

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc chắp hai tay sau lưng, ánh mắt sắc bén như mũi thương nhìn chằm chằm vào Nặc Đức Ước Khắc;. Mấy ngày nay thành chủ Lý Đức Ước Khắc bị vài thế lực làm áp lực muốn nổ đầu, đang lo không có chỗ trút giận, hôm nay có người chủ động đưa lên cửa cho gã trút giận, nếu không trút ra thì thật có lỗi với kẻ đó.

Nặc Đức Ước Khắc lén ngoái đầu nhìn mẫu thân mới đi vào đại sảnh, khóe môi cong lên nụ cười mưu kế thành công. Mẫu thân đại nhân nói quá đúng, trong thời gian này phụ thân đại nhân có cục tức không chỗ trút, lần này gã tìm đúng lúc rồi.

- Hắn... Hắn nói tên là Càn Kình...

- Càn Kình?

Ngọn lửa trong mắt thành chủ Lý Đức Ước Khắc tắt hơn một nửa, giọng nói chất chứa ba phần tò mò:

- Ngươi nói Càn Kình chính là Chiến Sĩ của Hồng Lưu Chiến Bảo đúng không?

Nặc Đức Ước Khắc nhanh chóng gật đầu. Tốt lắm, phụ thân biết người này, Càn Kình chết chắc rồi!

- Càn Kình trở về? Tại sao hắn đánh ngươi?

Lạ lùng là thành chủ Lý Đức Ước Khắc không có vẻ gì tức giận, ngược lại tò mò nhìn Nặc Đức Ước Khắc. Tuy thành chủ Lý Đức Ước Khắc không hiểu rõ Chiến Sĩ trẻ tuổi kia nhưng thoạt trông tính tình không tệ, thuộc loại người nếu ngươi không chọc hắn thì hắn sẽ không gây sự mới đúng.

Nặc Đức Ước Khắc ngẩn ngơ, sao có thể như vậy? Phụ thân đại nhân nghe tên Càn Kình tại sao tắt một nửa lửa giận rồi còn hỏi lý do gã bị đánh? Nhi tử của thành chủ đại nhân bị đánh còn cần hỏi lý do sao? truyện copy từ tunghoanh

- Ta đang theo đuổi một thiếu nữ.

Nặc Đức Ước Khắc thấy mặt thành chủ Lý Đức Ước Khắc biến khó coi thì vội nói:

- Ta không cưỡng ép nàng, thậm chí không đụng vào một ngón tay của nàng, càng không hạ lưu trêu ghẹo. Ta thật sự theo đuổi thiếu nữ đó, Càn Kình trông thấy liền đánh ta.

Giành nữ nhân? Thành chủ Lý Đức Ước Khắc ngây người. Tiểu tử Càn Kình không phải loại người đó. Ta nghe nói nữ nhi của Lôi Địch, Cổ Nguyệt Gia Anh là vị hôn thê của hắn rồi mà? Tiểu tử kia chán sống rồi? Có nữ nhân như Cổ Nguyệt Gia Anh làm vợ còn chưa thấy đủ? Ta nghe nói La Thanh Thanh là vị hôn thê của Càn Kình, cô nàng đó có bộ dạng...

*****

- Phụ thân đại nhân...

Hồng Sắt Ước Khắc lưng treo trường kiếm, khuôn mặt nghiêm túc đi vào đại sảnh. Hồng Sắt Ước Khắc nhìn Nặc Đức Ước Khắc và mẫu thân của gã, biểu tình cười nhạt.

Hồng Sắt Ước Khắc nói:

- Thiếu nữ mà đệ đệ theo đuổi tên là La Thanh Thanh, còn ở trước mặt Càn Kình mời La Thanh Thanh làm bạn nhảy yến hội sinh nhật của phụ thân.

Trong phút chốc mặt thành chủ Lý Đức Ước Khắc tràn ngập lửa giận. Đuôi mày Nặc Đức Ước Khắc mới lộ ra ý cười chợt thấy phụ thân đại nhân nhấc cao chân rồi hung dữ bạo lực đạp vào bụng gã.

Đau!

Nặc Đức Ước Khắc há mồm phun nước miếng, người cong như con tôm bay ngược ra ngoài, lăn mấy vòng dưới đất. Nặc Đức Ước Khắc cuộn mình trên mặt đất, không thể tin điều gã gặp được.

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc đột nhiên thô lỗ hù sợ người hầu trong đại sảnh, Nặc Đức Ước Khắc và mẫu thân của gã. Sao có thể như vậy? Thành chủ đại nhân nghe tên Càn Kình biết rõ nhi tử của mình bị đánh mà tại sao còn đánh nhi tử?

- Càn Kình? Ngươi đi chọc Càn Kình? Sao hắn không đánh chết ngươi cho rồi!

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc chắp hai tay sau lưng nhanh chóng đi ra ngoài, hướng tới chỗ Nặc Đức Ước Khắc.

- Ngươi có mặt mũi mách lẻo với ta? Ngươi sợ ta chết không đủ nhanh sao? Tại sao Càn Kình không giết ngươi luôn đi! Còn ngươi nữa, Hồng Sắc, không phải ta đã kêu ngươi nói chuyện về Càn Kình cho đồ ngu này nghe sao?

Hồng Sắt Ước Khắc làm vẻ mặt vô tội nhìn thành chủ Lý Đức Ước Khắc, nhún vai, giang hai tay nói:

- Phụ thân đại nhân, người kêu ta dặn dò thì ta đã dặn hắn từ lâu, thậm chí nói luôn chuyện Lôi Nguyệt Nguyệt.

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc nhìn tiểu nhi tử cuộn người trên mặt đất, hận không thể trực tiếp vung tay đánh chết Nặc Đức Ước Khắc.

- Thành chủ đại nhân, không phải chỉ là một Càn Kình nho nhỏ sao?

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc nhìn lão bà vặn vẹo thân hình quyến rũ, không còn yêu thương như thở nào, trong ngực chỉ có giận dữ bực bội.

- Cút! Càn Kình nho nhỏ? Ngươi nghĩ rằng mấy hôm nay ta bực bội vì chuyện gì? Các ngươi chọc ai không được cố tình dây vào hắn?

Nặc Đức Ước Khắc càng lúc càng khó hiểu. Một Càn Kình trẻ tuổi dù có thể đánh thắng, giết Lôi Nguyệt Nguyệt thì sao? Phụ thân đại nhân là cường giả đa cô đọng đấu hồn, dù sau lưng Càn Kình có Hồng Lưu Chiến Bảo thì phụ thân đại nhân chính là thành chủ!

- Phụ thân đại nhân.

Hồng Sắt Ước Khắc âm thầm đứng cạnh thành chủ Lý Đức Ước Khắc, nói:

- Nếu con gấu Hồng Lưu Chiến Bảo kia lại gây sự vì chuyện đệ đệ thì...

Mặt thành chủ Lý Đức Ước Khắc âm trầm, gã nhức đầu chính là vì chuyện này. Mộc Quy Vô Tâm bộ dạng như gấu chó, phong cách hành động cũng thô bạo.

- Ngươi nói nên làm sao?

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc khen ngợi nhìn Hồng Sắt Ước Khắc, nói:

- Không lẽ khiến tiểu tử này đến nhà xin lỗi Càn Kình? Nếu để hắn làm vậy thì thế lực khác trong thành tưởng rằng ta sợ Hồng Lưu Chiến Bảo, Càn Kình, sau này muốn đè ép bọn họ để điều đình, kiếm lợi càng khó khăn.

Hồng Sắt Ước Khắc nhẹ gật đầu. Phải lo đến mặt mũi nhà thành chủ, không thể nào có chuyện Càn Kình đánh người lại kêu người bị đánh xin lỗi.

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc bất đắc dĩ thở dài lắc đầu nói:

- Thôi, chờ hôm thọ yến của ta sẽ tự mình tâm sự với Càn Kình.

Càn Kình ở Hồng Lưu Chiến Bảo rất rắc rối, lại còn là nữ tế của Lôi Địch, có thực lực Chiến Sĩ không tầm thường, giết luôn Lôi Nguyệt Nguyệt.

- Ừm! Phụ thân đại nhân nói đúng.

Hồng Sắt Ước Khắc liếc Nặc Đức Ước Khắc nằm dưới đất, nói:

- Nghe nói Tư Đạt Khắc, hội trưởng Công Hội Thủy Tinh Ma Pháp Tháp và nữ nhi của hắn cũng có ma sát với Càn Kình. Hình như hôm nay ở trong Chiến Tranh Chinh Phạt học viện ném Ái Bích Giai vào vũng bùn.

- Có chuyện đó sao?

Vẻ mặt nhăn nhó của thành chủ Lý Đức Ước Khắc rốt cuộc tươi chút:

- Nha đầu kiêu ngạo kia sẽ không để yên cho Càn Kình, cộng với Lôi gia nếu biết Càn Kình trở về thì càng um sùm lên. Dù sao chủ tử nhà bọn họ chết có liên quan gián tiếp đến Càn Kình, Lôi Nguyệt Nguyệt chết là quan hệ trực tiếp.

Hồng Sắt Ước Khắc liên tục gật đầu. Không phải chưa từng có thế lực quyết đấu với nhau, nhưng đa số là đánh bại rồi thôi. Càn Kình giết người, tuy không làm trái quy tắc quyết đấu nhưng Lôi gia không thể chấp nhận. Lôi Nguyệt Nguyệt có ý đồ muốn giết Càn Kình nên hắn mới giết người, tộc nhân Lôi gia hoàn toàn bỏ qua nguyên nhân này.

- Thật ra như vậy mới tốt, thưa phụ thân đại nhân.

Hồng Sắt Ước Khắc tới gần thành chủ Lý Đức Ước Khắc, nói:

- Vậy thì phụ thân đại nhân là người trung gian sẽ được nhiều lợi ích hơn.

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc khen ngợi nhìn nhi tử của mình, bực bội liếc Nặc Đức Ước Khắc cuộn mình dưới đất tròng mắt xoay vòng vòng. Tinh Thần cho thành chủ Lý Đức Ước Khắc một nhi tử thông minh vì sao lại có một nhi tử khác ngu quá vậy?

- Ngươi còn ở đây làm gì? Sao không cút đi?

Nặc Đức Ước Khắc hốt hoảng bò lăn ra khỏi cửa đại sảnh, khi xoay người mặt treo nụ cười âm u.

- Hừ hừ, nghiệp đoàn ma pháp, Lôi gia, tốt quá! Nếu các ngươi có thù với Càn Kình thì vừa lúc ta sẽ đi liên hợp với các ngươi!

- Được rồi, ngươi cũng đi xuống đi.

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc cầm khăn lông trắng mát lnehj lên đắp trán, phất tay nói:

- Ta cần yên tĩnh một lúc.

- Vâng thưa phụ thân đại nhân.

Hồng Sắt Ước Khắc khom lưng ra khỏi đại sảnh, khi xoay người thì sống lưng thẳng tắp, nở nụ cười đắc ý. Mới nãy Hồng Sắt Ước Khắc giả bộ nói chuyện cung cấp tin tức cho đồ ngu Nặc Đức Ước Khắc, chắc gã sốt ruột báo thù sẽ tìm Lôi gia và Công Hội Thủy Tinh Ma Pháp Tháp.

- Khi đó dù người chết là Càn Kình, hay Lôi gia và Công Hội Thủy Tinh Ma Pháp Tháp thua thì...

Hồng Sắt Ước Khắc cười nhạt. Nếu Công Hội Thủy Tinh Ma Pháp Tháp, Lôi gia không làm gì được Hồng Lưu Chiến Bảo thì gia tộc Ước Khắc sẽ vì điều đình mà dược ích lợi lớn, còn thừa cơ giết Nặc Đức Ước Khắc.

- Nếu Càn Kình chết...

Mắt Hồng Sắt Ước Khắc càng đậm tia đắc ý, nói:

- Nữ nhân La Thanh Thanh thuộc về ta! Mỹ nhân đẹp như vậy vốn nên là của Hồng Sắt Ước Khắc ta! Mới rồi quên nói với phụ thân đại nhân thương đội đi ma tộc làm ăn nên quay về từ hôm trước nhưng giờ chưa thấy đâu, chắc sẽ không gặp bất trắc gì đi?

- Đúng là đã gặp bất trắc.

Càn Kình và Bích Lạc cùng đi vào phòng thấy một Dong Binh thân thể có vết thương mới bị đau khổ cúi đầu báo cáo với La Thanh Thanh.

- Hàng hóa của chúng ta cũng gặp bất trắc ở tái ngoại?

Khuôn mặt xinh đẹp của La Thanh Thanh biến khó xem. Đây là lần đầu tiên La Thanh Thanh làm ăn với ma tộc, không ngờ khi đổi lại hàng hóa, từ tái ngoại vận chuyển về nội địa thì bị mã tặc chặn đường.

Cổ Nguyệt Gia Anh mặc váy dài bước ra từ nội đường, sắc mặt âm trầm. Bị mã tặc ở tái ngoại chặn đường? Tái ngoại có nhiều đường đi bị mã tặc chiếm giữ nhưng nếu trước tiên chào hỏi, nộp lộ phí thì mã tặc sẽ không cướp bậy.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-922)