Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 425

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 425: Liên minh quái thai
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Kha Lỵ nghi hoặc nhìn Càn Kình đi trở về, mới rồi hắn tức giận đuổi theo tại sao chỉ vỗ vai Đệ tử Ma Pháp Sư cửu giai rồi thôi? Nhưng vậy cũng tốt, không cần đắc tội Đệ tử Ma Pháp Sư cửu giai đó làm gì, ngó cách ăn mặc thì không phải con nhà bình thường.

- Ngày mai...

Càn Kình quay đầu nhìn Đệ tử Ma Pháp Sư cửu giai rời đi, nhỏ giọng nói với Kha Lỵ:

- Chắc hắn sẽ không dậy nổi.

- A?

Mắt Kha Lỵ tăng nghi hoặc, mới rồi Càn Kình vỗ nhẹ vai Đệ tử Ma Pháp Sư cửu giai là khiến đối phương hôm sau không đứng nổi?

- Ta dùng đấu kỹ Tiềm Lôi.

Mắt Càn Kình lóe tia độc ác nói:

- Đấu khí chẳng những lẻn vào trong cơ thể của hắn mà còn núp ở vị trí thận, khi hắn đi tuổi sẽ chỉ ra máu.

Tiểu ra máu?

Kha Lỵ nhướng mày liễu. Là Chiến Sĩ phải hiểu kết cấu thân thể và tri thức chữa bệnh đơn giản, bình thường tiểu ra máu là khi bị thương rất nghiêm trọng. Nếu thận bị thương không kịp điều dưỡng thì sau này thân thể sẽ ngày càng yếu.

- An Đạt Nhĩ Đặc.

Ái Bích Giai ngăn lại Đệ tử Ma Pháp Sư cửu giai, hỏi:

- Mới rồi Càn Kình nói gì với ngươi.

- Nói gì?

Mắt An Đạt Nhĩ Đặc dâm tà nhìn ngực Ái Bích Giai, ngón tay nnhẹ gõ ma pháp trượng trong tay.

- Nàng cho rằng mới rồi hắn tính gây chuyện với ta? Ái Bích Giai, nàng dù gì chỉ là nữ nhi của phó hội trưởng Thủy Tinh Ma Pháp Tháp, còn An Đạt Nhĩ Đặc ta đây là tôn tử của hội trưởng Công Hội Dược Tề. Càn Kình dám chọc vào nàng nhưng không dám động vào ta, hắn chỉ hỏi có phải ta làm rớt đồ không.

- Rớt đồ?

Khuôn mặt Ái Bích Giai đỏ bừng chồng chất khó hiểu. Mới rồi Ái Bích Giai thấy An Đạt Nhĩ Đặc hùng hổ rời đi, hiển nhiên gã không nói lời gì hay, tính tình như Càn Kình nên xông tới kêu gã xin lỗi mới đúng, tại sao...

- Một Chiến Sĩ...

An Đạt Nhĩ Đặc hất tóc mái màu tím chẻ kiểu bảy ba, nói:

-... Có chút đầu óc đều hiểu không thể đắc tội với Dược sư.

Ái Bích Giai nghi hoặc nhìn Càn Kình đứng phía xa biểu tình bình tĩnh. Ái Bích Giai vốn định cùng An Đạt Nhĩ Đặc đối phó với Càn Kình, bây giờ xem ra Chiến Sĩ hạ đẳng làm người ghét này phải chờ người Hàn Lệ Châu đến giết.

- Không đúng!

Ái Bích Giai lộ vẻ mặt hiểu ra nói:

- Hắn biết ngươi là tôn tử của hội trưởng Công Hội Dược Tề sao?

- Nàng nghĩ sao?

An Đạt Nhĩ Đặc cười híp mắt xoay nhẫn ma pháp trên ngón tay, nói:

- Chiến Sĩ tại Vĩnh Lưu thành có thể không biết thành chủ đại nhân nhưng không dám không biết thân nhân của hội trưởng Công Hội Dược Tề. Bất cứ Chiến Sĩ nào đều có khả năng bị thương, trọng thương. Chắc Càn Kình đã sớm hỏi thăm, biết bối cảnh của ta thì làm gì dám chọc vào ta?

Thật sự?

Ái Bích Giai khó tin lại nhìn hướng Càn Kình, hai hàng chân mày tỉ mỉ tỉa tót nhíu chặt toát ra hận thù, răng cắn chặt nghiến ken két.

- Càn Kình chết tiệt quen Mộc Nột ca ca, chắc chắn sẽ nói xấu ta trước mặt Mộc Nột ca ca!

- Bạn học Càn Kình.

Mộc Nột Chân Sách phe phẩy quạt, nở nụ cười ai nhìn cũng thấy thoải mái nói:

- Những lời ngươi vừa nói thật là xúc động lòng ta.

Càn Kình lễ phép cười cười. Trông Mộc Nột Chân Sách luôn tạo cảm giác chuyện gì cũng nằm trong lòng bàn tay gã, dù Thiên Luyện Linh Quan phát ra khí phách gần như vương giả thì biểu tình Mộc Nột Chân Sách vẫn tự nhiên như thường.

Không có kích động, không có tự ti, cũng không có sùng bái, càng không có sợ hãi. Đó là một loại khí độ thong dong bao trùm trên khí thế của Thiên Luyện Linh Quan.

Người có khí phách như vậy sao có thể bị lời Càn Kình vừa nói đánh động?

- Bạn học Đạt Khắc vừa rời đi cũng quen với bạn học Càn Kình sao?

Mộc Nột Chân Sách gấp quạt lại chỉ chỗ cửa đã khuất bóng Kha Lỵ, nói:

- Có rảnh giới thiệu cho ta được không?

Giới thiệu?

Càn Kình lộ vẻ ngộ ra. Mộc Nột Chân Sách bảo giới thiệu là muốn nhận Đạt Khắc làm hỗ trợ.

- Ha ha ha ha ha ha! Tốt...

Càn Kình chưa kịp nói hết lời thì nhận thấy Kha Lỵ giật góc áo, hắn khó hiểu nhìn bạn cũ. Không phải Đạt Khắc luôn muốn làm hỗ trợ cho người khác sao? Mộc Nột Chân Sách có ý định tuyển gã làm hỗ trợ.

- Mộc Nột Chân Sách từng tìm Đạt Khắc.

Kha Lỵ nhanh chóng nói thầm bên tai Càn Kình:

- Đạt Khắc chỉ muốn làm hỗ trợ cho Chiến Sĩ huyết mạch, Mộc Nột Chân Sách là Chiến Sĩ bình thường và mới đứng hạng một trăm trên Bảng bách chiến.

Càn Kình ngơ ngác nhìn Kha Lỵ. Xem ra hoàn cảnh thật sự thay đổi con người hoàn toàn, đó còn là Đạt Khắc đệ tử mạnh nhất Chiến Sĩ và ma pháp Áo Khắc Lan sao? Chẳng những không còn hùng tâm như trước mà ánh mắt cũng biến kém.

Chiến Sĩ bình thường thì sao? Càn Kình mệt mỏi thở dài. Dù Bảng bách chiến Chiến Sĩ hệ có thay đổi như thế nào thì Mộc Nột Chân Sách luôn giữ vững hạng một trăm cuối bảng, sự ổn định này nói gã không cố ý mới là lạ.

- Đạt Khắc không muốn thành hỗ trợ của hắn.

Kha Lỵ nhỏ giọng giải thích bên tai Càn Kình:

- Nghe Đạt Khắc nói thì hỗ trợ Mộc Nột Chân Sách tuyển nhận không một ai vào bảng anh tài, hắn nói ở chung với đám người như vậy sẽ càng lúc càng tuột hậu.

Càn Kình hơi bất ngờ liếc Mộc Nột Chân Sách cười tủm tỉm, lòng thầm lấy làm lạ gã đang nghĩ gì? Mộc Nột Chân Sách muốn tuyển người trong bảng anh tài chắc không khó gì, dù là Bảng bách chiến cũng có cơ hội mới đúng.

- Bất cứ ai đều có giá trị chẳng qua giá trị của một số người...

Mộc Nột Chân Sách cười híp mắt nhìn Càn Kình, nói:

- Không giống như bạn học Càn Kình nhìn một cái là thấy ra.

- Tóm lại nếu bạn học Càn Kình gặp bạn học Đạt Khắc thì nói giúp ta vài câu.

Mộc Nột Chân Sách thong dong phẩy quạt đi hướng cửa, bỗng dừng chân, ngoái đầu nhìn Càn Kình.

Mộc Nột Chân Sách nói:

- Bạn học Càn Kình nếu cũng tìm hỗ trợ thì sợ là ngươi phí công rồi, đệ tử khá khẩm trong học viện cơ bản bị phân chia gần hết trong ba tháng này. Nếu ngươi muốn làm hỗ trợ cho người khác thì còn sót lại đệ tử xuất sắc.

Ba tháng đã phân chia xong hết đệ tử ưu tú cả năm học? Càn Kình thở dài thườn thượt. Đây chính là uy lực của thế gia tích lũy nhiều năm, càng mạnh thì càng dễ hấp dẫn người gia nhập khiến gia tộc càng thêm cường đại.

Càng yếu thì khó hấp thu nhân tài tốt, khiến gia tộc cứ yếu dần rồi cuối cùng bị thế lực mới trỗi dậy cắn nuốt.

Vũ hội vẫn đang diễn ra nhưng Càn Kình đã mất hứng thú với nó. Chẳng những không tuyển được hỗ trợ mà còn đánh lộn với người ta, thu hoạch duy nhất của Càn Kình là biết sự tồn tại sức chiến đấu cao nhất Chiến Tranh Chinh Phạt học viện, Chiến Sĩ huyết mạch Sư Thứu Vương.

Tam cường đầu Bảng bách chiến Chiến Sĩ hệ có ít nhất thực lực đấu hồn.

- Bây giờ mới đến tìm hỗ trợ?

- Đúng đúng, đã nhập học hơn ba tháng rồi làm gì còn hỗ trợ tốt?

- Đúng rồi. Sau ba tháng nhập học mới đến vũ hội tìm hỗ trợ, hắn không biết rằng bây giờ vũ hội là nơi mọi người giao lưu cảm tình sao?

- Có thực lực một đấm đánh bại Vệ Bất Hoan vậy mà đi tuyển hỗ trợ, người này thật là quái thai.

*****

- Đúng rồi, quái thai, giống như đám quái thai trong liên minh quái thai.

- Ngươi nói quá đúng! Hắn chỉ là một Chiến Sĩ bình thường mà muốn nhận hỗ trợ, từ chối thành hỗ trợ của người khác, người này giống y như đám quái thai trong liên minh quái thai.

Càn Kình nắm tay Bích Lạc, Kha Lỵ định đi hướng cửa bên ngoài sân nhảy chợt khựng vài giây.

Càn Kình nghi hoặc nhìn Kha Lỵ, hỏi:

- Liên minh quái thai?

- Đừng để ý lời của bọn họ.

Mặt Kha Lỵ cứng ngắc, nói:

- Ngươi không phải quái thai.

- A! Ta nhớ ra rồi. Nữ nhân kia, nữ nhân đứng bên cạnh Càn Kình sao ta thấy quen mắt quá, thì ra nàng là người của liên minh quái thai!

- Liên minh quái thai?

Càn Kình tò mò nhìn Kha Lỵ. Bạn học cũ đã lâu không gặp là người trong liên minh quái thai? Liên minh quái thai rốt cuộc là cái gì?

Liên minh quái thai là cái gì?

Càn Kình ngồi bên gốc cây to dưới trăng bình tĩnh nhìn Kha Lỵ. Mấy ngày không gặp hoa khôi Áo Khắc Lan, giờ dáng người Kha Lỵ phát dục hơn, y phục nữ Chiến Sĩ ôm đường cong mặc trên người của nàng lại có ánh trăng làm nền lộ ra vẻ đẹp quen thuộc.

Càn Kình nhìn mặt Kha Lỵ, nghĩ đến ngày tháng trong Áo Khắc Lan học viện. Kha Lỵ là nữ sinh duy nhất trong mười người đứng đầu năm học cả ngày đuổi theo Càn Kình yêu cầu quyết đấu, chớp mắt đã là chuyện ba năm về trước.

Kha Lỵ cảm nhận ánh mắt Càn Kình thẫn thờ, gò má nàng hây hông, thấy người nóng ran.

Đúng vậy! Ta thích Càn Kình. Kha Lỵ rụt rè nhìn lại Càn Kình, không còn vẻ đáo để ba năm trước trong Áo Khắc Lan học viện. Ngực Kha Lỵ như có con nai nhảy lung tung.

Kha Lỵ hít sâu một hơi cố gắng ổn định cảm xúc, thầm nhủ với: Đúng vậy! Không sai, ta thích Càn Kình! Ở trước mặt hắn, ta không cần ngụy trang chính mình!

- Đúng vậy. Ta là liên minh quái thai!

Kha Lỵ bỗng thẳng sống lưng, bộ ngực như sắp nhảy ra khỏi y phục nữ Chiến Sĩ lồ lộ trước mặt Càn Kình.

Càn Kình bình tĩnh ậm ừ:

- A!

Càn Kình lại nhìn Kha Lỵ, chờ nàng giải thích về liên minh quái thai. Gọi là quái thai thì chắc có điểm gì đó kỳ lạ.

- Ta...

Thanh âm ngập ngừng của Bích Lạc vang bên cạnh Càn Kình:

- Ta... Ta cũng thuộc... Liên minh... Quái thai.

Cái gì?

Càn Kình vội quay đầu nhìn Bích Lạc. Hai nữ nhân bên cạnh hắn đều tuhộc liên minh quái thai vậy mà Càn Kình không biết liên minh quái thai là cái gì, nói ra chẳng phải khiến người cười bể bụng?

- Ta nói này, hai vị,

Càn Kình cười khổ nhìn Bích Lạc, Kha Lỵ, bất đắc dĩ nói:

- Hai nàng có thể giải thích cho ta liên minh quái thai là gì được không?

Một lần tham vũ hội, Càn Kình không chỉ thu hoạch được tin tức sức chiến đấu đỉnh cao Chiến Tranh Chinh Phạt học viện còn lần đầu tiên nghe về liên minh quái thai. Càn Kình cảm giác không biết nên nói cái gì.

Bích Lạc giơ tay ý bảo Kha Lỵ nói chuyện, Càn Kình tập trung vào người nàng. So với Bích Lạc không nói chuyện thì Kha Lỵ lên tiếng càng giải thích rõ ràng hơn.

- Liên minh quái thai là đám người trong học viện đặt bậy.

Kha Lỵ bình tĩnh cảm xúc, nói:

- Vốn tên là liên mịnh bất khuất.

Càn Kình ý bảo Kha Lỵ nói tiếp.

- Nói đơn giản là tụ tập những người trong học viện không muốn làm hỗ trợ cho người khác.

Kha Lỵ trầm ngâm nói:

- Có lẽ nhóm người chúng ta không phải ưu tú nhất, thậm chí không là ưu tú nhưng chúng ta là đoàn thể nhỏ không muốn làm hỗ trợ cho ai.

Càn Kình ừ một tiếng, hèn chi gọi là liên minh bất khuất.

- Cho nên sau này mới bị gọi là quái thai...

Cơn gió lạnh thổi qua, Kha Lỵ bản năng ôm chặt hai tay trước ngực.

Càn Kình thấy động tác của Kha Lỵ hơi quen mắt, trong đầu nhớ lại lúc ở tái ngoại hình như Hoa Viêm Bất Kiến cũng làm động tác tương tự, khi đó hắn không có phản ứng gì nên bị trách móc.

Cởi y phục!

Càn Kình nhanh chóng cởi áo khoác ra, hai tay vòng qua người Kha Lỵ tròng y phục lên thân thể nàng.

Kha Lỵ máy móc ngước cằm mặc cho Càn Kình sửa sang lại y phục trên người nàng, gò má nóng ran.

Lại cơn gió thổi đến, Càn Kình phát hiện Bích Lạc đứng bên cạnh cũng phản xạ ôm hai cánh tay. Váy lễ phục dạ hội màu xanh đúng là không hợp trong buổi tối rét lạnh này.

May mắn.

Càn Kình gãi đầu, may mắn hắn có đấu giới, bên trong đặt mấy bộ đồ để hắn thay. Nếu không có đấu giới thì Càn Kình phải ôm Bích Lạc sưởi ấm cho nàng rồi, nhưng nếu hắn làm vậy chưa chắc nàng đồng ý, người ta là nữ sinh.

Kha Lỵ ổn định lại cảm xúc, ấn 'nai con' sắp nhảy ra khỏi lồng ngực.

Kha Lỵ nói:

- Bị người gọi là liên minh quái thai vì người trong đoàn thể nhỏ này có sở thích riêng, ở trong mắt người khác biết rất kỳ cục.

- Ví dụ như ta.

Kha Lỵ nhích mông cố ý vô tình dựa gần Càn Kình:

- Cực kỳ thích lịch sử quân sự, ta phát hiện có thể học được nhiều mưu kế, kỹ xảo chiến tranh trong đó.

Càn Kình khó hiểu gật đầu, nói:

- Cái này rất tốt, có gì mà kỳ?

Kha Lỵ ngần ngừ, nhỏ giọng nói:

- Ta thích nghiên cứu lịch sử quân sự của Man tộc.

- A? Vậy sao?

Càn Kình hơi bất ngờ. Dù ở trong thư viện Càn gia, các đời tiền bối nghiên cứu chiến tranh thì đa phần là nghiên cứu về quân đội Chân Sách hoàng triều và cách chiến tranh của quân đội Ma tộc, đối thủ một mất một còn.

- Nghiên cứu chính mình là để phát huy sở trường càng tốt hơn, bù đắp khuyết điểm. Nghiên cứu ma tộc vì tìm nhược điểm quân đội Ma tộc.

Kha Lỵ nhẹ giọng nói:

- Nhưng Man tộc, thế lực chưa từng có lực lượng huyết mạch chung cực chẳng phải vẫn luôn tồn tại sao? Điều này không đáng nghiên cứu sao?

Càn Kình khen ngợi nhìn Kha Lỵ. Luận điệu này dù là trong ghi chép tiền nhân trong thư viện Càn gia hay ghi chép quân sư trong thư viện Chân Sách hoàng triều đều không ai nhắc tới, trong thư viện có nhiều người là danh tướng lúc bấy giờ.

Dù đến hôm nay, cao tầng quân sự của Ma tộc hoặc Chân Sách hoàng triều có đoàn trí nang chuyên môn nghiên cứu Man tộc chẳng qua là để tránh cho dẫn đến Man tộc suy đoán quá nhiều, ngã hướng một bên. Đa số nghiên cứu bí mật chứ không công khai ra ngoài.

- Bích Lạc nghiên cứu ma pháp.

Kha Lỵ cảm nhận ánh mắt của Càn Kình, lòng hơi hồi hộp, vội chuyển đề tài vào Bích Lạc.

- Lý do nàng bị người gọi là quái thai...

Càn Kình lộ vẻ mặt 'ta hiểu rõ tại sao Bích Lạc bị gọi là quái thai' gật gù. Một người ở trong mắt người ngoài không có thiên phú ma pháp cầm nhiều tài nguyện đến mức này, bất cứ ai đầu óc tỉnh tóa đều sẽ từ bỏ ma pháp. Cố tình Bích Lạc có niệt tình rất lớn với ma pháp, không có vẻ gì muốn từ bỏ hơn nữa bộ dáng không thành truyền kỳ Ma Pháp Sư thì tuyệt đối không bỏ qua.

- Còn có mấy người tình huống tương tự.

Kha Lỵ đếm ngón tay nói:

- An Độ Tư Tu thân cao chỉ có một thước sau mươi lăm nhưng nặng hai trăm cân, lấy thân phận Đệ tử Chiến Sĩ thi vào học viện. Ai cũng nói An Độ Tư Tu phải gầy đi nếu không thì tuyệt đối không thích hợp trở thành nhưng hắn không chịu giảm cân, vẫn cứ ăn và cố gắng tập luyện kỹ năng Chiến Sĩ, đáng tiếc...

Crypto.com Exchange

Chương (1-922)