← Ch.446 | Ch.448 → |
Hiệu trưởng Y Sa bước nhanh đuổi theo Càn Kình, vẫn không chết tâm tiếp tục thuyết phục:
- Ta nói này, ngươi nghĩ sao? Chúng ta nói chuyện đi. Ta có thể sử dụng đặc quyền hiệu trưởng đại nhân trao đổi với ngươi, Chiến Tranh Chinh Phạt học viện cũng có nhiều đấu kỹ rất tốt.
- Ta biết, cho nên ta mới đánh Bảng bách chiến. Ta nhớ là chỉ cần đứng đầu Bảng bách chiến hình như có tư cách đọc bất cứ đấu kỹ nào trong học viện.
Đứng đầu Bảng bách chiến? Các học sịnh còn chưa rời khỏi lôi đài khẳng định Càn Kình thật sự bị điên. Bây giờ ai đứng nhất Bảng bách chiến Chiến Sĩ hệ? Lôi Đình Sư Vương Thiên Luyện Linh Quan! Đệ tử Chiến Sĩ được nhà trường xem là Tân Nhân Vương có tư cách vấn đỉnh nhất trong đại tái Tân Nhân Vương.
Càn Kình muốn khiêu chiến với Thiên Luyện Linh Quan? Chiến Sĩ bình thường dù có nằm mơ cũng sẽ không mộng như vậy, không phải điên hì là gì?
Tắm rửa, lên lớp, tan học.
Càn Kình ở trong học viện trải qua sinh hoạt ngày đầu tiên đời học sinh cao đẳng. Càn Kình đi ra khỏi lớp, thấy ngoài cửa có hai Chiến Sĩ trẻ tuổi đứng, huy hiệu trên ngực biểu hiện là... Đệ tử năm thứ năm.
- Ngươi là Càn Kình?
Hai đệ tử năm thứ năm cùng lên tiếng, giọng nói không thân thiện.
Càn Kình đánh giá hai người trước mắt. Tóc ngắn màu xanh, da trắng, đầu chân mày anh vũ nhưng mắt không đẹp, kiểu mắt tam giác gần giống với những công cụ thước tam giác trong tay công khoa sinh của công viện khoa học Chân Sách hoàng triều.
- Đúng là ta.
Càn Kình nhìn hai người, nghi hoặc hỏi:
- Hai vị học trưởng muốn gì?
- Ta là Tam Thủy Lôi hạng ba mươi chín Bảng bách chiến.
- Ta là Tam Thủy Cảnh hạng ba mươi tám Bảng bách chiến.
Huynh đệ? Càn Kình nhươngs chân mày, hèn chi bộ dạng giống bảy, tám phần. Dòng họ Tam Thủy dường như cũng là Chiến Sĩ huyết mạch và còn là Chiến Sĩ huyết mạch Đại Địa Thử.
Chiến Sĩ huyết mạch Đại Địa Thử... Trong đầu Càn Kình nhanh chóng nhớ lại hồi ký của các tiền bối từng thấy ghi chép về Chiến Sĩ huyết mạch Đại Địa Thử. Chiến Sĩ huyết mạch Đại Địa Thử thuộc loại Chiến Sĩ huyết mạch hiếm hoi, coi như có đấu ma song tu nhưng chỉ sử dụng được ma pháp hệ thổ. Năng lực đặc biệt nhất là tuy sức chiến đấu cũng rất tệ nhưng ưu thế lớn nhất là ám sát, thám thính tình báo.
- Hai vị học trưởng muốn gì?
- Chúng ta muốn khiêu chiến với ngươi, Bảng bách chiến!
Càn Kình nghe hai huynh đệ Tam Thủy Lôi, Tam Thủy Cảnh nói, ngẩn ra rồi bật cười. Hóa ra hai huynh đệ Tam Thủy Lôi, Tam Thủy Cảnh nghe nói Càn Kình bị thương trên lôi đài nên chạy tới muốn chiếm lợi?
Chắc đúng là vậy rồi. Càn Kình cười toe toét. Giữa trưa người Càn Kình đầy máu đứng trên lôi đài cho người ảo giác bị thương rất nặng, hắn thậm chí đánh không lại con nít ba tuổi. Nếu là trạng thái thân thể hồi trưa thì đúng là đánh nhau hơi phiền nhưng... Bây giờ?
Càn Kình nhún vai, thật cảm ơn Âu Lạp Lạp lão sư Thần Bí Dược sư thời gian dài dùng dược khiến khả năng hồi phục thân thể vượt qua Chiến Sĩ khác rất nhiều, cộng với năng lực hồi phục siêu mạnh vốn có của Phong Vân đấu khí, một buổi chiều đã lành được bảy, tám phần.
So với sức chiến đấu, Càn Kình cảm giác thân thể của hắn giống quái vật, dù người khác dùng dược tề do Dược sư tạo ra cũng chưa chắc lành nhanh như hắn.
Đương nhiên nếu là Dược sư như Á Đương Tư lão sư chế tạo ra dược tề... Càn Kình nhếch môi. Có lẽ muốn tìm Dược sư có trình độ cỡ như Á Đương Tư lão sư cần đến tổng công đoàn Dược sư Chân Sách hoàng triều mới được.
- Đương nhiên hôm nay ngươi có thể từ chối chúng ta khiêu chiến.
Tam Thủy Lôi nhẹ gật đầu, nói:
- Theo quy tắc Bảng bách chiến trong vòng một ngày đã đánh Bảng bách chiến rồi có quyền từ chối người khác khiêu chiến lần thứ hai.
Càn Kình nhìn hai huynh đệ Tam Thủy Lôi, Tam Thủy Cảnh cười tự tin, thở dài. Dù hôm nay Càn Kình không đánh thì ngày mai hai huynh đệ Tam Thủy Lôi, Tam Thủy Cảnh sẽ lại tìm tới cửa, bọn họ đã nhắm trúng hắn không thể nào lành lại ngay trong vòng hai ngày. Thật không ngờ trong Chiến Sĩ huyết mạch còn có cực phẩm như vậy.
Buổi chiều học viện học lớp tự chọn, Càn Kình cần tiêu hóa tu dưỡng thân thể, không như Chiến Sĩ khác lựa chọn huấn luyện đấu khí, thân thể mà chọn môn nghệ thuật chỉ huy chiến tranh, tu dưỡng điều chỉnh thân thể trong lớp.
Nguyên lớp học to lớn chỉ có một mình Càn Kình, bây giờ trước cửa bị người chặn nhưng không khiến đệ tử nào chú ý và phát hiện ra.
- Hai vị thật sự muốn đánh?
Càn Kình gãi mũi nói:
- Vậy chúng ta đổi chỗ được không? Không biết học viện chúng ta có rừng cây nhỏ không?
Rừng cây nhỏ? Mắt hai huynh đệ Tam Thủy Lôi, Tam Thủy Cảnh sáng lên. Nếu chiến đấu với Đệ tử Chiến Sĩ khác trên lôi đài thì hơi mất mặt, buổi trưa Càn Kình đại chiến chớp mắt thăng lên hạng ba mươi Bảng bách chiến Chiến Sĩ hệ, đỡ một đấm của Thiết Nam xong thân thể bị thương nặng, chuyện này đã truyền khắp Chiến Tranh Chinh Phạt học viện.
Mỗi đệ tử có cách nhìn khác nhau về Đệ tử Chiến Sĩ nổi tiếng nhất Chiến Tranh Chinh Phạt học viện, nhưng nói hiện nay ai nổi bật nhất thì chính là Càn Kình.
Trong ba ngày xông lên hạng ba mươi Bảng bách chiến Chiến Sĩ hệ chưa từng có, dù là Chiến Sĩ huyết mạch thì tốc độ này đã là siêu nhanh, đặt trên người Chiến Sĩ bình thường làm người ta nghi ngờ có phải ai đó ác ý đồn nhảm không?
- Có, có!
Tam Thủy Lôi liên tục gật đầu, nói:
- Hóa ra bạn học Càn Kình cũng không thích quá cao điệu, vậy chúng ta âm thầm luận bàn thứ hạng Bảng bách chiến thật điệu thập vào.
Không thích quá cao điệu? Càn Kình cười gượng, gật đầu đi theo hai huynh đệ Tam Thủy Lôi, Tam Thủy Cảnh. Càn Kình thầm cười trong bụng. Không thích quá cao điệu? Nếu Càn Kình không thích quá cao điệu thì cần gì mấy ngày nay đánh nhau thẳng tay? Càn Kình chọn rừng cây nhỏ là vì muốn đập hai huynh đệ Tam Thủy Lôi, Tam Thủy Cảnh một trận.
Chiến Sĩ huyết mạch Thiết Tí Đường Lang đã thật lâu không xuất hiện. Tại Chân Sách hoàng triều nếu có ai sử dụng chiến thân huyết mạch Chiến Sĩ huyết mạch Thiết Tí Đường Lang sẽ bị nhận ra ngay, nhưng Chiến Sĩ bình thường sử dụng Phân Kim Liên Trảm thì đa số người không suy nghĩ theo chiều hướng đó.
Đánh không thích hợp sử dụng Phân Kim Liên Trảm, ít nhất mặc dù đấu tự Phân Kim Liên Trảm đã hoàn chỉnh như ban đầu nhưng Càn Kình không yên bụng, sợ hơi sử dụng nó sẽ vỡ ra. Càn Kình định chờ buổi tối vào Vô Tận thế giới đi hỏi Âu Lạp Khắc lão sư.
đấu kỹ huyết mạch Bạo Hùng! Càn Kình rất muốn thử đấu kỹ mới có được này năng lực thực chiến mạnh cỡ nào, chỉ dựa theo suy đoán vĩnh viễn không thể tính ra uy lực của nó.
Trong học viện có Chiến Sĩ huyết mạch Bạo Hùng đột nhiên sử dụng đấu kỹ huyết mạch Bạo Hùng trước mặt các đệ tử, chắc lúc đó không chỉ Thần Bí Dược sư tìm tới cửa mà gia tộc huyết mạch Bạo Hùng cũng sẽ vọt tới trong thời gian ngắn nhất, lấy cớ huyết mạch Bạo Hùng bị lộ ra ngoài tính sổ với hắn.
Xuyên qua một đống cây cối, Càn Kình nhìn sân hình tròn đường kính năm mươi thước, bật cười. Xem ra dù là cao đẳng học viện hay phổ thông học viện thì đều có chuyện vào rừng cây nhỏ giải quyết ân oán cá nhân.
*****
Tam Thủy Lôi cười tủm tỉm hoạt động tay chân, nhìn Càn Kình.
Tam Thủy Lôi nói:
- Bạn học Càn Kình định đánh nhau với ai trước?
Tam Thủy Cảnh vẻ mặt trông mong nhìn Càn Kình, sợ hắn nói muốn đánh với Tam Thủy Lôi trước. Hạng ba mươi trên Bảng bách chiến Chiến Sĩ hệ chỉ có một, dù mọi người là huynh đệ nhưng liên quan đến xếp hạng thì...
- Bạn học Càn Kình luận bàn với ta trước đi?
Tam Thủy Lôi giành bước ra trước, nói:
- Thực lực của ta yếu hơn ca ca Tam Thủy Cảnh một chút, dễ đối phó hơn, luận bàn với ta trước...
- Luận bàn cùng ta đi!
Tam Thủy Cảnh cũng đạp ra một bước, vai đẩy Tam Thủy Lôi sang bên, nói với Càn Kình:
- Ta mới là yếu hơn Lôi đệ đệ một chút.
- Làm gì có, là ta yếu hơn chút, ta xếp hạng ba mươi chín!
- Không không không! Ta yếu hơn chút, là ngươi nhường thứ tự cho ta...
- Ta trước...
- Ta trước!
Hai huynh đệ Tam Thủy Lôi, Tam Thủy Cảnh xô đẩy nhau, trong khoảnh khắc từ hòa thuận biến thành chưa đánh với Càn Kình đã tự xử người mình.
- Hai vị...
Càn Kình chậm rãi nhấc chân tiến tới một bước va chạm khí thế của hai huynh đệ Tam Thủy Lôi, Tam Thủy Cảnh, hoàn thành phạm vi vòng chiến ai đều cảm giác được. Tay phải Càn Kình tự nhiên đặt sau lưng, nhìn hai huynh đệ Tam Thủy Lôi, Tam Thủy Cảnh.
Càn Kình nói:
- Theo ta thấy các ngươi không cần tranh làm gì, cùng lên đi!
Hai huynh đệ Tam Thủy Lôi, Tam Thủy Cảnh cãi lộn dữ dội giành quyết đấu trước cùng câm nín, ngơ ngác nhìn Càn Kình, sợ mình nghe lộn. Cùng nhau lên? Chiến Sĩ bình thường đấu với hai Chiến Sĩ huyết mạch bảo là các ngươi cùng lên? Cái... Người này thiếu não hay là muốn sỉ nhục người?
- Trong các ngươi dù ai đánh gục ta thì người kia cũng sẽ không vui.
Càn Kình nhìn hai huynh đệ Tam Thủy Lôi, Tam Thủy Cảnh, mỉm cười nói:
- Hay là hai ngươi hợp tác đánh bại ta trước rồi mới đấu với nhau sau, người thắng xếp hạng ba mươi Bảng bách chiến, thế này tốt biết mấy?
Hai huynh đệ Tam Thủy Lôi, Tam Thủy Cảnh Chiến Sĩ huyết mạch bản năng gật đầu, đây đúng là cách hay.
- Vậy các ngươi còn chờ cái gì?
Càn Kình giơ tay trái lên, bàn tay trái nhẹ đẩy hướng mình, nói:
- Cùng lên đi.
Hai huynh đệ Tam Thủy Lôi, Tam Thủy Cảnh liếc nhau, mắt phát ra tia cuồng nhiệt hưng phấn, đấu khí liên tục tăng lên.
- Rất tốt!
Càn Kình bước nhanh đến gần hai huynh đệ Tam Thủy Lôi, Tam Thủy Cảnh, đấu khí nhanh chóng xếp thứ tự.
Hàng Ma, Phục Ma, Tru Ma...
Hai huynh đệ Tam Thủy Lôi, Tam Thủy Cảnh nhìn Càn Kình, chợt thấy khó chịu. Đệ tử Chiến Sĩ thân thể vạm vỡ này trong chớp mắt khí thế bỗng tăng vọt, như ngọn núi lớn chợt hổng lên, khí thế từ trên trời giáng xuống đủ san bằng rừng cây nhỏ.
- Hai vị học trưởng, các ngươi sẽ nhớ mãi ngày hôm nay.
Càn Kình cười toe, năm ngón tay trái mở ra đẩy tới trước, thấy rõ dấu vết không khí chảy qua kẽ tay. Một bàn tay to từ trên đè xuống tựa như khoảnh trời nhỏ này hoàn toàn nằm trong lòng bàn tay của hắn.
- Đây... Đây là... Bạt... Bạt Sơn...
- Không thể nào! Đó là đấu kỹ huyết mạch của gia tộc huyết mạch Bạo Hùng!
- Hai vị học trưởng đi bệnh viện rồi tohng thả ngạc nhiên, nhớ lại chuyện hôm nay nhìn thấy đi.
- Chúng ta liều mạng với ngươi!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
đấu khí bắn tung tóe trong không gian rừng cây nhỏ, nhánh cây, cỏ dại, bùn đất bắn lên trời. Cây lớn xung quanh lá cây xào xạc.
Mấy đợt hít thở ngắn ngủi, rừng cây xao động trở về tĩnh lặng, bầy chim bị giật mình bay lên trời cũng quay về rừng cây.
Càn Kình vẫn đứng yên như cũ, tay phải bình tĩnh đặt sau lưng, cúi đầu nhìn hai huynh đệ Tam Thủy Lôi, Tam Thủy Cảnh Chiến Sĩ huyết mạch Đại Địa Thử nằm sấp dưới đất.
- Không có khả năng... Này sao có thể...
- Sao có thể...
Tam Thủy Lôi nằm dưới đất, xương ngực gãy hết, xương đùi, xương tay cũng bị gãy. Máu ọc ra khỏi miệng, trong đầu Tam Thủy Lôi trống rỗng.
Không phải trống rỗng mà là Tam Thủy Lôi không dám nhớ lại cảnh tuợng vừa rồi.
Tam Thủy Cảnh không thể tin hai huynh đệ hợp sức đấu với Càn Kình, trong tình huống biết ngay sẽ kết quả nghiêng về một phía. Nhìn Càn Kình là biết chưa hoàn toàn phát huy hết thực lực vậy mà hai huynh đệ Tam Thủy Lôi, Tam Thủy Cảnh bị đánh đến không có sức chống trả.
Giống như người lớn đánh con nít, Bạt Sơn đấu kỹ huyết mạch Bạo Hùng bạo lực và dã man, Tam Thủy Cảnh không thể tưởng tuợng nổi buổi trưa đối thủ này bị thương nặng, nghe nói suýt vô bệnh viện nằm vậy mà bây giờ hung mãnh đến mức này. Càn Kình thật sự bị thương suýt nhập viện sao? Càn Kình thật sự là Chiến Sĩ bình thường sao?
Tam Thủy Lôi không thể thuyết phục chính mình mọi thứ là sự thật. Chiến Sĩ bình thường? Chiến Sĩ bình thường có thể sử dụng đấu kỹ huyết mạch Bạo Hùng sao? Và chỉ có một thức Bạt Sơn đã đánh gục hai Chiến Sĩ huyết mạch! Bọn họ là Đệ tử Chiến Sĩ năm thứ năm!
Chiến trường gập ghềnh, bốn phía bùn đất lỗ chỗ, có hai Chiến Sĩ huyết mạch không đứng dậy nổi.
Càn Kình vừa lòng gật đầu. Bạt Sơn đúng là mạnh mẽ, nếu hoàn toàn xếp đấu tự trong đấu tâm phối hợp sức mạnh của Càn Kình thì dù đối mặt Chiến Sĩ huyết mạch Bạo Hùng hắn vẫn có ưu thế.
- Hai vị học trưởng, chúng ta nên rời đi.
Càn Kình tiến lên, tay trái chộp Tam Thủy Lôi lên vai, khom người vác luôn Tam Thủy Cảnh, cất bước đi ra ngoài rừng cây.
- Lỡ như mấy ngày này không ai đến đây thì các ngươi sẽ chết đói.
Hai huynh đệ Tam Thủy Lôi, Tam Thủy Cảnh Chiến Sĩ huyết mạch muốn vùng vẫy, thân thể hơi nhúc nhích chẳng những đau nhức mà bị đánh đúng là phí sức. Hai huynh đệ Tam Thủy Lôi, Tam Thủy Cảnh ủ rũ nhắm mắt lại, mặc cho Càn Kình vác ra rừng cây.
- Mau nhìn kìa, đó chẳng phải là Càn Kình sao?
- Đúng vậy. Người trên vai Càn Kình thật quen mắt.
- Đó là huynh đệ Tam Thủy!
- Huynh đệ Tam Thủy? Hình như bọn họ bị thương rất nặng, là ai đánh họ?
- Mấy bạn học.
Càn Kình đến gần mấy Đệ tử Chiến Sĩ, nói:
- Hai vị học trưởng này tìm ta đánh Bảng bách chiến, vì tiết kiệm thời gian nên ta đánh luôn hai người, lỡ tay làm bọn họ bị thương hơi nặng. Các ngươi có thể đưa bọn họ đi bệnh viện giúp ta được không? Ta bạn công chuyện.
* * *
Trên đường nhỏ ngoài rừng cây, mấy Đệ tử Chiến Sĩ vốn đến giải quyết việc riêng nghe vậy liên tục ho khan. Càn Kình nói mấy câu làm cả đám giật mình sặc nước miếng.
Một Chiến Sĩ bình thường đánh hai Chiến Sĩ huyết mạch? Còn là đánh học trưởng? Người mới bị thương nặng hồi trưa? Trước giờ toàn là một mình Chiến Sĩ huyết mạch đấu với cả đám Chiến Sĩ bình thường!
Tại sao những luật thép này không có hiệu quả trên người Càn Kình, còn bị hắn lật ngược lại? Giữa trưa đánh gục Du Hồn Linh Quan, bị Chiến Sĩ huyết mạch Hắc Tinh Tinh tổn hại nặng, buổi chiều khỏe khoắn cùng hai Chiến Sĩ huyết mạch chạy vào rừng cây nhỏ luận bàn, đánh hai huynh đệ Tam Thủy Lôi, Tam Thủy Cảnh thảm thế này?
Mấy học viên đánh giá huynh đệ Tam Thủy, hút ngụm khí lạnh. Lỡ tay đánh thành thế này? Vậy nếu cố ý nặng tay thì hai huynh đệ Tam Thủy Lôi, Tam Thủy Cảnh còn sống được không?
← Ch. 446 | Ch. 448 → |