← Ch.451 | Ch.453 → |
Chết trong tay Lôi gia ta là vinh diệu của ngươi! Cùng lắm cho nhà ngươi chút tiền, tốt hơn ngươi sống đem đến thu nhập cho gia đình rất nhiều!
- A!
Trong đại sảnh yến hội bỗng vang tiếng hét chói tai đâm thủng không khí yên tĩnh, bình hòa. Những đôi mắt ngẩn ngơ chợt sáng lên, đánh rùng mình. Bọn họ nhìn một người khách đứng trước mặt bốn mỹ nữ cổ tay phun máu, bàn tay rớt xuống đất, bụng bị Cổ Nguyệt Gia Anh đạp một cước văng ra ngoài.
Ồn ào xì xào!
Vị khách đứt tay đụng vào hai cái bàn trải vải trắng đặt thực vật, mỹ tửu khiến một góc yến hội lỗn xộn. Máu và rượu nhộm đỏ vải trắng trên bàn, làm người ta không thể phân biệt cái nào là rượu đỏ, cái nào là máu.
Mới rồi còn có tiếng xì xầm, vũ hội náo nhiệt lên bây giờ cực kỳ yên lặng, chỉ có người bị thương nằm trên mặt đất thống khổ phát ra tiếng rên rỉ. Mọi người không thể tin sự thật này.
Trong yến hội sinh nhật của thành chủ đại nhân, Cổ Nguyệt Gia Anh trực tiếp rút đao chặt bàn tay người ta, còn đá văng ra ngoài.
- Thế này thật là không nể mặt thành chủ đại nhân!
Mọi người nhận ra điều này, cùng quay đầu nhìn thành chủ Lý Đức Ước khắc, muốn xem thành chủ đại nhân xử lý chuyện này ra sao.
Nụ cười trên mặt thành chủ Lý Đức Ước khắc cứng ngắc, trong mắt chất chứa khó tin. Trên yến hội sinh nhật của gã thế nhưng... Thế nhưng...
Thành chủ Lý Đức Ước khắc sắc mặt âm trầm như mây đen trước bão. Mặt thành chủ Lý Đức Ước khắc xanh mét giống màu thanh đồng đúc kiếm. Người ra tay bị thương người là Cổ Nguyệt Gia Anh, nữ nhi của Lôi Địch!
Nếu chỉ là nữ nhi của Lôi Địch... Thành chủ Lý Đức Ước khắc cố gắng kiềm nén cảm xúc kích động trong lòng. Chỉ là nữ nhi của Lôi Địch chưa chắc thành chủ Lý Đức Ước khắc sợ một người nhập thánh, tuy không thể giết Cổ Nguyệt Gia Anh ít ra trừng phạt một chút rồi đuổi nàng ra khỏi yến hội.
Hiện tại... Cố tình hiện tại nữ nhân này là phụ nữ của Càn Kình! Thành chủ Lý Đức Ước khắc thấy nhức đầu. Trên yến hội của mình, Cổ Nguyệt Gia Anh bị thương người trước bao nhiêu ánh mắt, nếu thành chủ Lý Đức Ước khắc không nói cái gì thì uy vọng sẽ bị tổn hại. Nếu nói quá đáng, sau này thành chủ Lý Đức Ước khắc làm sao mở miệng yêu cầu Càn Kình rèn hồn binh.
Giây lát lướt qua, thành chủ Lý Đức Ước khắc liên tục biến sắc mặt đi hướng Cổ Nguyệt Gia Anh.
Thành chủ Lý Đức Ước khắc trầm giọng hỏi:
- Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?
- Thành chủ đại nhân.
Càn Kình giơ tay che trước mặt Cổ Nguyệt Gia Anh, trầm giọng ngăn nàng định lên tiếng.
- Lùi xuống, nam nhân của nàng đã chết chưa mà đến lượt nàng đứng ra chịu trách nhiệm?
Bước chân Cổ Nguyệt Gia Anh vươn ra khựng giữa không trung, vẻ mặt ngạc nhiên nhìn Càn Kình, gò má ửng hồng. Mới rồi cái đầu còn ngẩng cao giờ thì cúi xuống, hai tay Cổ Nguyệt Gia Anh ngoan ngoãn đặt trước mặt, cúi đầu lui xuống. Ai nhìn bộ dạng của Cổ Nguyệt Gia Anh cũng không nghĩ ra mới rồi nữ nhân này vác đao chém người rồi hung hãn đá văng.
- Thành chủ đại nhân.
Càn Kình cung kính cúi đầu hướng thành chủ Lý Đức Ước khắc, nói:
- Chuyện là thế này, người vừa rồi muốn vô lễ với nữ nhân của ta.
Cổ Nguyệt Gia Anh, La Thanh Thanh, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, Bích Lạc gật mạnh đầu, các vị khách đứng gần đó cũng gật đầu. Vị khách vừa rồi nương men say và chỗ này là yến hội sinh nhật của thành chủ đại nhân, dù có gây chuyện cũng không xảy ra vấn đề lớn nên vươn tay muốn bóp bộ ngực to của Cổ Nguyệt Gia Anh.
Kết quả không ai ngờ Cổ Nguyệt Gia Anh lười né, rút đao chém tay tên dê mượn hơi men và tình hình muốn giở trò sàm sỡ.
Mặt thành chủ Lý Đức Ước khắc còn xanh hơn trước, trán nổi gân xanh. Nhiều người cười vui sướng khi người gặp họa nhìn Càn Kình. Ai kêu ngươi mang bốn mỹ nữ đi ra khoe khoang, lần này xứng đáng rồi đi? Ngươi không biết nữ nhân của ngươi chém ai sao? Đó là nhi tử của Tạp Bố Tư chấp sự, chấp sự của đệ nhất thương hội Tây sơn, Kiều Trị Tạp Bố Tư.
Ngươi chỉ là một thanh niên không biết từ đâu chui ra, so thân phận với nhi tử yêu quý của chấp sự đệ nhất thương hội thì thành chủ đại nhân sẽ nghiêng hướng nào? Còn cần phải nói. Đừng nói là không sàm sỡ thành công, dù hiếp người tại chỗ thì ngươi làm gì được? Thành chủ đại nhân sắp tức giận.
Thành chủ Lý Đức Ước khắc rống to:
- Quá kỳ cục!
Đèn treo thủy tinh trên nóc đại sảnh liên tục run rẩy, tiếng rống điếc tai làm cổ tay nhiều người run lên, giọt rượu rớt ra ngoài.
- Dám làm chuyện như thế trong yến hội sinh nhật của ta!
Thành chủ Lý Đức Ước khắc bước nhanh tới chỗ Kiều Trị Tạp Bố Tư, cúi người xách cổ áo gã lên. Không đợi Kiều Trị Tạp Bố Tư phản ứng lại từ đau đớn và giật mình, thành chủ Lý Đức Ước khắc vung tay ném gã bay ra ngoài cửa nhưng quăng bao tải.
Cái này... ?
Đám đông vui vẻ đứng xem đều ngẩn ngơ. Chuyện gì thế này? Tiểu tử có lai lịch gì? Tại sao thành chủ đại nhân...
Tư Đạt Khắc giật mìnhn hìn Mộc Quy Vô Tâm. Cái tên này làm chuyện gì cho thành chủ đại nhân rồi? Người Hồng Lưu Chiến Bảo gây đổ máu trong yến hội sinh nhật không phải chuyện tốt với thành chủ đại nhân, thế nhưng kết quả cuối cùng là...
- Ta mặc kệ ngươi là nhi tử của ai, các ngươi đều là dân trong thành của Lý Đức Ước Khắc ta!
Giọng thành chủ Lý Đức Ước khắc to như chuông, mắt như điện liếc mọi người trong sân:
- Thứ xấu xa này làm chuyện đê tiện trong yến hội sinh nhật của ta, chặt một bàn tay đã là nhẹ. Người đâu, bắt hắn lại cho ta, tố cáo hắn ý định hãm hiếp! Bỏ vào tù, hôm khác bản thành chủ tự mình thẩm vấn!
- Tại sao?
Năm ngón tay Nặc Đức Ước khắc bóp nát ly rượu, không cảm nhận đau đớn bị mảnh thủy tinh cứa thịt, máu chảy ra. Trong mắt Nặc Đức Ước khắc đầy giận dữ, khó hiểu nhìn thành chủ Lý Đức Ước khắc. Không lẽ Hồng Lưu Chiến Bảo quan trọng đến thế trong mắt phụ thân?
Thành chủ Lý Đức Ước khắc bước nhanh lên đài chủ tịch, hai tay đặt hai bên góc bàn, nghiêng người tới trước, nhìn quét mọi người.
Thành chủ Lý Đức Ước khắc nói:
- Hôm nay là sinh nhật của bản thành chủ, đầu tiên xin cảm ơn mọi người đã đến tham gia yên hội sinh của ta. Trước khi yến hội chính thức bắt đầu ta nhân sự việc vừa rồi có mấy câu cần nói.
Tư Đạt Khắc vẫn khoanh tay trước ngực, tò mò đêm nay thành chủ đại nhân biểu hiện kỳ lạ, có lẽ câu tiếp theo sẽ hé lộ gã muốn làm cái gì.
Lôi Chấn sắc mặt âm trầm nhìn thành chủ Lý Đức Ước khắc. Thái độ vừa rồi của thành chủ rõ ràng nghiêng hướng Hồng Lưu Chiến Bảo, sau này Lôi Chấn muốn đối phó Càn Kình, Hồng Lưu Chiến Bảo, bây giờ xem thái độ của thành chủ Lý Đức Ước khắc cũng tốt.
- Đầu tiên, trị an trong bản thành mấy ngày nay quá tệ!
Thành chủ Lý Đức Ước khắc giộng nắm đấm xuống bàn đập nát nguyên cái bàn, đấu khí điên cuồng bắn ra.
Thành chủ Lý Đức Ước khắc trợn mắt, oán hận nói:
- Tối hôm qua, ngay tối hôm qua! Lôi gia trong bản thành liên tục xảy ra vụ án giết người! Bản thành chủ nhất định sẽ điều tra chuyện này, cho Lôi gia một đáp án, cho mọi người một giải thích!
*****
Biểu tình lạnh băng trên mặt Lôi Chấn hòa tan, khóe môi cong lên, mỉm cười liên tục gật đầu. Thành chủ đại nhân còn biết chuyện gì nên làm sao.
- Quá đáng hết sức! Không chỉ là Lôi gia, còn có chuyện quá đáng hơn!
Thành chủ Lý Đức Ước khắc đổi đề tài:
- Cũng là tối hôm qua, thời gian càng sớm hơn, tại Chinh Phạt học viện! Trong học viện bồi dưỡng tướng quân tương lai của Chân Sách hoàng triều chúng ta cũng xảy ra chuyện ám sát. Người bị ám sát là vị này...
Mọi người nhìn theo ngón tay thành chủ Lý Đức Ước khắc chỉ, thấy là Càn Kình mang theo bốn mỹ nữ đến.
- Chính là Càn Kình Chinh Phạt học viện! Thật quá đáng, không buông tha cả học sinh! Ta quyết tra chuyện này đến cùng! Mặc kệ sau lưng kẻ ám sát là ai ta cũng quyết tiêu diệt cả nhà bọn họ!
Nụ cười đông trên mặt Lôi Chấn, băng sương lại bao phủ. Thành chủ Lý Đức Ước khắc có ý gì? Công nhiên ủng hộ người tên Càn Kình?
- Ta có nghe ngóng về đệ tử Càn Kình, hiện tại hắn xếp thứ ba mươi trên Bảng bách chiến Chinh Phạt học viện...
Trong đám người vang tiếng kêu. Tuy Chiến Tranh Chinh Phạt học viện không phải thế lực Vĩnh Lưu thành nhưng cũng là sự tồn tại quái dị hùng bá một phương. Bảng bách chiến đã truyền khắp Vĩnh Lưu thành, mọi người biết rõ giá trị hạng ba mươi Bảng bách chiến.
- Đệ tử tốt như vậy lại bị người ám sát!
Thành chủ Lý Đức Ước khắc liên tục lắc đầu, vẻ mặt giận dữ nói:
- Bây giờ ta, Lý Đức Ước khắc nói thẳng ra tại đây. Chuyện của Càn Kình chính là chuyện của Lý Đức Ước khắc ta! ám sát Càn Kình tức là ám sát Lý Đức Ước khắc ta! Hắn bị thương một cọng tóc là ta giết cả nhà hung thủ!
Mọi người trong vũ hội ngẩn ngơ. Đây là sao? Cho dù Càn Kình xếp hạng ba mươi trên Bảng bách chiến Chiến Sĩ hệ, thành chủ đại nhân muốn tuyển nhận hắn làm hỗ trợ, nhưng tuyên bố như vậy hơi quá mức. Nếu thành chủ Lý Đức Ước khắc lén nói thì xem như là thu mua lòng người, tuyên bố trước mặt nhiều người sẽ hết đường chối.
Cơ mặt Lôi Chấn cứng như đá, con ngươi cỡ lỗ kim lóe ra tia sáng hiểu ra. Lôi Chấn nhẹ gật đầu, cười lạnh. Hóa ra ban đầu thành chủ đại nhân đề cập Lôi gia trước không phải vì giúp Lôi gia mà muốn nhân sự việc dẫn đường, chính yếu giới thiệu Càn Kình.
Ánh mắt thành chủ Lý Đức Ước khắc và Lôi Chấn giao nhau trên không trung, không khí nóng bỏng căng thẳng. Nhiều người cảm giác không khí vũ hội thật nặng nề.
Lôi Chấn vuốt râu trước ngực, thầm ngạc nhiên. Tuy thành chủ Lý Đức Ước khắc là thế lực lớn nhất trong Vĩnh Lưu thành nhưng bình thường gã thích hòa giải các đại thế lực, chiếm lợi từ hai phía, sẽ không biểu minh lập trường tỏ rõ hết sức ủng hộ Càn Kình như hôm nay.
Không sai! Chưa bao giờ có!
Lôi Chấn lục tìm trong ký ức không thấy trường hợp bình thường thành chủ Lý Đức Ước khắc đối diện với người ánh mắt không hề tránh né, còn mang theo khiêu khích, uy hiếp mãnh liệt. Rõ ràng đang cảnh cáo Lôi Chấn nếu Càn Kình có chuyện gì thì thành chủ Lý Đức Ước khắc không tiếc liều mọi thứ.
Càn Kình có quan hệ gì với thành chủ Lý Đức Ước khắc? Lôi Chấn khó hiểu nhìn Càn Kình. Thanh niên này rốt cuộc có sức hấp dẫn gì? Thành chủ đại nhân trước giờ chỉ chiếm lợi chứ không chịu tổn thất nay tỏ rõ thái độ dù có chịu thiệt cũng hết sức ủng hộ Càn Kình.
Ngực thành chủ Lý Đức Ước khắc phập phồng nhanh, vẻ mặt dữ tợn trừng Lôi Chấn. Nếu không phải bây giờ Càn Kình không bị thương chỗ nào, nếu chỗ này không có nhiều khách khứa thì rất có thể thành chủ Lý Đức Ước khắc sẽ hành động, đập bàn gầm rống, thậm chí đánh nhau với Lôi lão gia chủ.
Bà nội nó! Hung thủ sau lưng ám sát Càn Kình không ngờ là Lôi gia! Sau khi thành chủ Lý Đức Ước khắc gầm rống vẫn không dập tắt lửa giận trong lòng. Thành chủ Lý Đức Ước khắc khó khăn lắm mới tìm ra một con đường nhập thánh, Lôi gia định chạy tới làm thịt Càn Kình? Thế chẳng phải là phá hủy tương lai của lão tử sao?
lão tử không cần biết ngươi là Lôi gia hay gia gì đó, ai dám đụng vào Càn Kình là không sống yên với bản thành chủ! Mắt thành chủ Lý Đức Ước khắc tóe lửa trừng người Lôi gia. Ai muốn làm hỏng tương lai của lão tửthì bản thành chủ liều mạng với hắn! Nhập thánh, Lôi Địch đã nhập thánh! Dù thành chủ Lý Đức Ước khắc không phải Chiến Sĩ bình thường thứ nhất nhập thánh cũng muốn làm người thứ hai!
Người phản ứng nhanh đã hiểu ẩn ý trong lời nói của thành chủ Lý Đức Ước khắc. Thành chủ đại nhân nói nhiều như vậy thật ra là muốn tuyên bố với tất cả, mượn miệng mọi người nói với bên ngoài dù Càn Kình làm chuyện gì, chỉ cần không phải mưu phản thì bản thành chủ sẽ chống lưng cho hắn!
Bố tiên sư cha nhà mi!
Mắt Lôi Chấn xanh ngắt. Bình thường Lôi gia tặng quà tặng lễ cho thành chủ, hợp tác mọi mặt, bây giờ thành chủ Lý Đức Ước khắc công khai ủng hộ Càn Kình?
Lôi Chấn có xúc động bất chấp thân phận muốn há mồm chửi một trận cho đỡ tức. Càn Kình lấy đâu ra năng lực lớn như vậy? Bọn họ là Lôi gia, là Lôi gia bá chủ một phương Vĩnh Lưu thành! Thành chủ vì thứ hạ tiện thô lỗ đó hoàn toàn không để ý cảm nhận của Lôi gia?
Đây là loại ủng hộ nào? Người phản ứng nhanh đã cầm rượu đi hướng Càn Kình, hy vọng nhân cơ hội này chắp nối với hắn trước tiên, sau này có thể đến gần với thành chủ đại nhân một chút.
- Thành chủ đại nhân chống lưng cho Càn Kình?
Lợi Lợi Trát Qua lắc đầu, nói:
- Đây rốt cuộc là chuyện gì? Nặc Đức, ngươi biết gì không?
- Ta biết? Ta biết cái khỉ mốc!
Nặc Đức Ước khắc không thể kiềm chế cơn giận nữa. Phụ thân không chống lưng cho mình mà đi bao che Càn Kình, ai mới là nhi tử của gã? Không lẽ phụ thân già rồi hồ đồ đến nhường này?
- Càn Kình đúng không?
Hồng Sắt Ước khắc cầm ly rượu đỏ, vẻ mặt tươi cười đến trước mặt Càn Kình.
Hồng Sắt Ước khắc nói:
- Mấy ngày trước đệ đệ và má nhỏ của ta đã làm chuyện vô lễ với ngươi, ta xin lỗi ngươi thay cho bọn họ, hy vọng ngươi nhận lời xin lỗi của ta.
Càn Kình giơ ly rượu lên nhấp môi, trong lòng bản năng phản cảm đại nhi tử của thành chủ tiên sinh. Mỗi lần Càn Kình thấy Hồng Sắt Ước khắc là có cảm giác như rắn độc núp trong bụi cỏ.
- Hội trưởng Công Hội Thiết Tượng Vĩnh Lưu thành, Vân Tinh Huy Thăng.
Người đứng ngoài cửa cao giọng xướng lên, hét to như muốn đứt dây nói. Khách khứa chưa tỉnh táo lại lần đầu tiên tập thể nhìn cửa đại sảnh.
Thành chủ Lý Đức Ước khắc đứng trên đài chủ tịch vội vàng đi xuống bục giảng, vẻ mặt cười toe toét bước nhanh hướng cửa.
Có thể không cần nể mặt phó hội trưởng Tư Đạt Khắc, gia chủ của Lôi gia cũng không có gì lớn, dù là phó hội trưởng Công Hội Thiết Tượng Lôi Quang Minh đều không cần cho nhiều mặt mũi. Nhưng, không thể không nể mặt Vân Tinh Huy Thăng.
Bất cứ thế lực nào trong thành chủ đều không thể không nể mặt Rèn tạo Đại Sư này. Dù sao một thế lực không phải một người, dù là Chiến Sĩ hay Ma Pháp Sư đều không thể không dựa vào trang bị phụ trợ, đặc biệt là Chiến Sĩ.
← Ch. 451 | Ch. 453 → |