Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 454

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 454: Quân Dương
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Không khí đại sảnh thay đổi theo Vân Tinh Huy Thăng xuất hiện. Mọi người nín thở nhìn thần tượng trong lòng đám thợ rèn Vĩnh Lưu hành tỉnh sẽ làm ra hành động gì. Mấy ngày trước Lôi Quang Minh chịu thiệt trong Hồng Lưu Chiến Bảo, mọi người nhiều ít có nghe nói về chuyện này.

Hội trưởng Công Hội Thiết Tượng này từ lâu đã ít khi tham gia chuyện gì, lột lòng nghiên cứu kỹ thuật rèn càng cao thâm hôm nay xuất hiện tại đây, động cơ khiến người suy đoán.

- Đúng là ta.

Càn Kình đặt ly rượu lên bàn dài trải khăn trắng, bình tĩnh nhìn Vân Tinh Huy Thăng đi tới.

Càn Kình hỏi:

- Lão nhân gia tình ta có chuyện gì?

Chân mày trắng hơi ngắn của Vân Tinh Huy Thăng nhướng lên, hơi bất ngờ thanh niên trước mắt bình tĩnh đối diện lão. Dù là hội trưởng Công Hội Chiến Sĩ ngang ngược, thô lỗ như Mộc Quy Vô Tâm khi thấy Vân Tinh Huy Thăng trong giọng nói sẽ có chút phập phồng. Mấy năm nay chỉ có Lôi Địch khi gặp Vân Tinh Huy Thăng là thong dong, thoải mái, nhưng đó là sau khi gặp nhiều lần mới biểu hiện ra.

Đôi mắt sáng của Vân Tinh Huy Thăng sắc bén đánh giá Càn Kình. Càn Kình thản nhiên nhận đánh giá, cũng quan sát thợ rèn già toàn thân phát ra mùi rèn.

So với quần áo Lôi Quang Minh mặc đồ đắt tiền lộ rõ thân phận thì hội trưởng đại nhân Công Hội Thiết Tượng ăn mặc đã không thể hình dung mộc mạc hết cỡ, khắp người Vân Tinh Huy Thăng chỉ thiếu một miếng phòng cháy trước ngực thợ rèn là gom đủ trang phục công tác rèn bên thiết lô.

Vân Tinh Huy Thăng ăn mặc như vậy nếu không có người bên cạnh vây quanh, không có khí thế cường đại đặc biệt rất dễ bị nhìn lầm là thợ rèn già trong tiệm rèn vô danh ven đường chứ không phải đệ nhất nhân Công Hội Thiết Tượng Vĩnh Lưu thành.

Ăn mặc đơn giản, khí thế quái dị. Càn Kình không biết tại sao rõ ràng thợ rèn già trước mắt là sư phụ của Lôi Quang Minh, rất có thể đến gây chuyện với hắn nhưng Càn Kình không sinh ra một chút địch ý, ngược lại muốn thân cận, cảm giác như khi gặp sư phụ thợ rèn Bố Lai Khắc đại thúc.

- Nghe nói ngươi biết rèn?

Vân Tinh Huy Thăng nhìn đôi tay Càn Kình, hơi nghi ngờ. Tuổi người thợ rèn này nếu luôn khổ luyện kỹ xảo rèn thi hai tay nên đầy vết chai, vết bỏng.

Nhưng bàn tay thanh niên không có chút vết thương bị bỏng nào, thậm chí không có vết chai huấn luyện Chiến Sĩ, bàn tay giống như người bình thường.

Bàn tay này là của người từng rèn sao? Vân Tinh Huy Thăng thẫn thờ nhìn tay Càn Kình. Vân Tinh Huy Thăng từng thấy bàn tay giống như vậy nhưng không phải của người sống mà là pho tượng, một pho tượng điêu khắc Thần Tượng.

Thần Tượng?

Vân Tinh Huy Thăng bật cười.

Sao có thể? Tiểu tử trước mắt dù có rèn từ trong bụng mẹ thì tối đa chỉ có hai mươi năm, sao có thể trở thành Thần Tượng?

Càn Kình gãi mũi, kỹ thuật của hắn ở trong mắt Lôi Địch không là cái thứ gì.

Càn Kình nói:

- Có học một chút, không quá rành, không xem như hiểu.

Vân Tinh Huy Thăng quay đầu lại, nghi hoặc nhìn đồ đệ Lôi Quang Minh đứng không xa. Chẳng phải Lôi Quang Minh nói Càn Kình rất kiêu ngạo? Bây giờ trông Càn Kình thật khiêm tốn, nếu có loại kỹ thuật như Lôi Quang Minh nói thì nhiều người sẽ đáp là biết rèn mà không đơn giản là chỉ học một chút.

Thần Tượng uất ức nhìn Vân Tinh Huy Thăng. Lần đó Lôi Quang Minh gặp Càn Kình thì tiểu tử này cực kỳ phách lối, không thèm nhìn người, cầm búa đập sắt 'đập' mọi người ra Hồng Lưu Chiến Bảo.

- Ta nghe đồ đệ của ta nói kỹ thuật rèn của ngươi không tệ.

Vân Tinh Huy Thăng ôn hòa ý hỏi:

- Có thể cho ta xem được không?

Quả nhiên!

Mộc Quy Vô Tâm đánh rùng mình, tim thành chủ Lý Đức Ước khắc co rút. Hội trưởng đại nhân Công Hội Thiết Tượng vẻ mặt tươi cười hiền lành hôm nay nhân lúc các nhân vật tai to mặt lớn đều có mặt đến phá đây mà.

- Có thể.

Càn Kình gật đầu, nhìn bốn phía.

Càn Kình nói:

- Nhưng chỗ này không có đả thiết lô, không tiện.

Tiếng cười sang sảng của Vân Tinh Huy Thăng vang khắp sân nhảy, ánh mắt nhìn hướng thành chủ Lý Đức Ước khắc.

Vân Tinh Huy Thăng nói:

- Đường đường là phủ thành chủ làm sao không có đả thiết lô được? Người nói xem, thành chủ đại nhân?

Thành chủ Lý Đức Ước khắc thở dài. Bất cứ thế lực nào đều thuê thợ rèn, sao phủ thành chủ ngoại lệ được? Nếu hôm nay thành chủ Lý Đức Ước khắc nói với Vân Tinh Huy Thăng không có lò rèn thì ngày mai đám thợ rèn sùng bái gã sẽ gói ghém đồ đạc từ chức, không công tác trong phủ thành chủ nữa.

Vân Tinh Huy Thăng rất vừa lòng câu trả lời của thành chủ Lý Đức Ước khắc, nhẹ vung tay. Hai thợ rèn sau lưng Vân Tinh Huy Thăng nâng cái hộp ngỗ dài bốn thước, rộng một thước rưỡi, bề ngoài đơn giản đặt trước mặt thành chủ Lý Đức Ước khắc.

- Hôm nay là sinh nhật của thành chủ đại nhân, ta vừa mới biết được nên tặng vũ khí Quân Dương kiếm mới đúc cho thành chủ Lý Đức Ước khắc.

Hộp gỗ dài màu vàng từ từ mở ra, một vỏ kiếm đơn giản che trường kiếm, nhìn từ bề ngoài trông như tiệm thợ rèn đúc cuốc ven đường tạo ra thiết kiếm bình thường.

Thành chủ Lý Đức Ước khắc khom người cầm chuôi kiếm, người run lên, mắt lóe tia vui sướng khó tin, ngơ ngác nhìn Vân Tinh Huy Thăng cười tủm tỉm.

đấu binh, đấu binh cao cấp! Thành chủ Lý Đức Ước khắc la Chiến Sĩ, khoảnh khắc nắm chuôi kiếm liền cảm giác chiến kiếm bị vỏ da thô che chắn, đây là một thanh đấu binh phẩm chất cực kỳ cao.

Vù vù vù vù vù!

đấu khí rót vào thân kiếm, chiến kiếm ngủ say phát ra tiếng kiếm ngân chói tai. Đấu khí xen lẫn mũi kiếm phong hóa thành kiếm khí chớp mắt cắt nát vỏ da bao thân kiếm, lộ ra thân kiếm huyễn lệ lóe tia sáng lạnh.

Ồn ào!

Mọi người trong đại sảnh cùng ồ lên, sau đó liên tiếp vang hút ngụm khí lạnh. Tròng mắt Lôi Quang Minh muốn lồi ra. Đấu binh cửu giai! Trời ạ, không ngờ là đấu binh cửu giai!

Tư Đạt Khắc không thể giữ tâm tình xem kịch vui ban đầu. Dù Thủy Tinh Ma Pháp Tháp xuất thân từ Ma Pháp Sư nhưng nhìn ra được chiến kiếm trong tay thành chủ đại nhân là đấu binh thượng đẳng, thậm chí xuất sắc hơn cả chiến kiếm đấu binh của Lôi Địch.

Danh tác, thật sự là danh tác. Tư Đạt Khắc nhìn Vân Tinh Huy Thăng, lén giơ ngón cái lên. Đây chính là khác biệt giữa hội trưởng và phó hội trưởng, khí phách hai bên hoàn toàn không cùng đẳng cấp. Vì dạy Hồng Lưu Chiến Bảo bài học trực tiếp dùng đấu binh cửu giai lôi kéo thành chủ đại nhân.

Một ngày nào đó thành chủ sẽ già, chỉ có tể truyền kim tiền, thế lực vinh diệu nhất định cho nhi tử nhưng không cách nào truyền cho thực lực. Nếu có một thanh đấu binh cửu giai truyền cho hậu đại là quả cân nặg ký giúp gia tộc tiếp tục lớn mạnh.

- Đấu binh cửu giai!

Ngón tay thành chủ Lý Đức Ước khắc búng kiếm phong, nghe thanh âm giòn vang, cảm nhận đấu khí chạy nhanh lên xuống trong thân kiếm.

Thành chủ Lý Đức Ước khắc khen rằng:

- Kiếm tốt, thật là kiếm tốt!

Vân Tinh Huy Thăng vừa lòng nhận ánh mắt hâm mộ xung quanh, cuối cùng nhìn hướng Càn Kình.

Vân Tinh Huy Thăng nói:

- Chàng trai, ngươi cũng học chút ít về rèn, hay là bình luận thanh kiếm này xem?

*****

Lần đầu tiên Càn Kình chính mắt thấy có thanh đấu binh từ cửu giai trở lên trừ Trảm Mã Đao của hắn trong Chân Sách hoàng triều. Càn Kình mong mỏi được thấy thuật rèn cao cấp, vội gật đầu, nói:

- Được!

Sân nhảy yên tĩnh, tiếng cười nhạt khinh thường của Lôi Quang Minh đặc biệt chói tia. Càn Kình quá kiêu căng, dám đồng ý bình luận trang bị sư phụ của gã đúc ra? Cái này là tự chuốc nhục!

Tư Đạt Khắc cười hùa theo Lôi Quang Minh, khóe môi giật giật khinh thường Càn Kình. Cái gì là bình luận? Không phải giống như thành chủ đại nhân nói một câu kiếm tốt là xong. Cái gọi là Rèn tạo Sư bình luận phải nói ra ưu điểm, khuyết điểm trang bị đó, nói càng nhiều càng chính xác đại biểu năng lực rèn của ngươi càng mạnh.

Nếu không nói ra được cái gì? Vậy sẽ bị Rèn tạo Sư khác cười chết.

Càng là cao thủ rèn đúc ra trang bị bởi vì cách gia công cực đặc biệt, tuy người nhìn liền biết là thứ tốt nhưng rất khó nói rõ tốt ở đâu. Còn chỗ không tốt... Vĩnh Lưu thành có người nhìn ra được khuyết điểm vật Vân Tinh Huy Thăng rèn sao? Đùa!

Nên biết rằng Vân Tinh Huy Thăng liên tục ba quý làm giám khảo đại hội Thần Tượng tổ chức mỗi ba năm một lần của Công Hội Thiết Tượng.

Cái gì là giám khảo? Không chỉ có ánh mắt liền làm được. Trong thợ rèn có nhiều người không phục nhau, trang bị ngươi làm bị đánh giá không đặc sắc sẽ có thợ rèn nhảy ra kêu gào, có bản lĩnh thì hãy rèn ra trang bị càng tốt hơn ta xem?

Cho nên giám khảo chẳng những cần có ánh mắt cực tốt mà phải có trình độ rèn mới khiến đám thợ rèn dự thi nhận ngươi bình luận.

Lôi Quang Minh cảm giác gã đã thấy được tình cảnh Càn Kình cầm chiến kiếm, vò đầu bứt tai, nửa ngày không thể nói ra ưu và khuyết điểm của thanh kiếm. Biết rèn chưa chắc biết bình luận, biết bình luận chưa chắc biết rèn. Sư phụ của gã vừa biết rèn lại biết bình luận nên mới được mời làm giám khảo đại hội Thần Tượng ba mùa.

Theo thời gian trôi qua, mấy tháng nữa là đến đại hội Thần Tượng quý sau, Lôi Quang Minh nghĩ sư phụ sắp trở thành giám khảo lần thứ tư, trong lòng rất kiêu ngạo, đó là bàn đạp để sau này gã leo cao.

Trong đại hội Thần Tượng Lôi Quang Minh sẽ rải tin xấu về Hồng Lưu Chiến Bảo, khiến người Hồng Lưu Chiến Bảo phái đi tham quan, đặt hàng càng khó khăn trong đại hội Thần Tượng.

Càn Kình nhận lấy Quân Dương kiếm thành chủ Lý Đức Ước khắc đưa tới, loay hoay trong tay. Đấu khí dọc theo chuôi kiếm rót vào thân kiếm, lưỡi kiếm sắc bén và tiếng kiếm ngâm lại vang lên. ánh mắt mọi người tham lam, hâm mộ, ghen tỵ từ bốn phương tám hướng tập trung vào tân Quân Dương kiếm trong tay Càn Kình.

Lôi Chấn khoanh tay trước ngực, cười nhạt nhìn Càn Kình, chờ đợi biểu hiện xấu mặt.

- Đây là đấu binh cửu giai?

Càn Kình thu lại đấu khí, vẻ mặt ngạc nhiên nhìn Vân Tinh Huy Thăng.

Mũi Lôi Chấn hừ nhạt. Ầm ầm ầm ầm ầm! Cầm trường kiếm rót đấu khí vào liền biết đẳng cấp đấu binh, còn cần nghi ngờ sao? Chẳng lẽ ngươi muốn xoắn vào mặt này?

Vân Tinh Huy Thăng nhận lấy Quân Dương kiếm từ tay Càn Kình ném cho Lôi Quang Minh, nói:

- Ngươi cũng nhìn đi.

- Vâng thưa sư phụ.

Lôi Quang Minh cẩn thận cầm Quân Dương kiếm, một tia đấu khí không quá mạnh rót vào thân kiếm. Đấu khí nhạt bắn ra làm Lôi Quang Minh thấy hơi dau như bị đao kiếm ắt làn da.

- Đấu binh cửu giai!

Lôi Quang Minh thu lại đấu khí, thẳng eo nhận mọi người chú ý, lòng thầm cảm kích sư phụ cho gã cơ hội biểu hiện trước mặt mọi người.

- Sư phụ, đây đúng là một thanh đấu binh cửu giai!

Vân Tinh Huy Thăng giơ tay lên nói:

- Hãy nói cái nhìn của ngươi với thanh kiếm này.

Lôi Quang Minh ngắm nghái Quân Dương kiếm, lại dựa vào đấu khí cảm nhận thân kiếm truyền về, đôi khi trầm ngâm nhíu mày, vẻ mặt nhận chỉ dạy liên tục gật gù.

Qua lại nửa canh giờ sau Lôi Quang Minh mới ngẩng đầu, vẻ mặt rung động nói:

- Kiếm tốt, thật sự là kiếm tốt! Đường đấu khí trong thân kiếm trong lớn có nhỏ va chạm đấu khí đưa vào trong, càng khiến đấu khí phát huy ra uy lực vốn có.

Vẻ mặt Vân Tinh Huy Thăng vừa lòng gật gù hai cái, ánh mắt khích lệ ý bảo Lôi Quang Minh nói tiếp.

- Chắc thân kiếm dùng vài loại kim loại hỗn hợp đúc ra, dung hợp hoàn mỹ làm người ta không thể cảm giác vài loại nào, nó giống như một khối kim loại đúc thành.

Vẻ mặt Lôi Quang Minh sùng bái cuồng nhiệt nói:

- Thân kiếm này ngăn cản đấu khí của đối phương đưa vào, không ngăn cản teo kiểu đơn thuần mà là ngắt theo giai đoan, cuối cùng thiết kế một chốt ngăn phát huy năng lực cản đấu khí của đối phương đến cực độ!

- Kiếm tốt, thật là kiếm tốt!

Vẻ mặt Lôi Quang Minh tán thán liên tục lắc đầu, nói:

- Ta không tìm ra khuyết điểm, làm kiếm này quá hoàn mỹ. Không biết Càn Kình có tìm ra được khiếm khuyết gì hoặc có lý giải đặc biệt gì với thanh kiếm này không?

Hai tay Lôi Quang Minh nâng Quân Dương kiếm đưa đến trước mặt Càn Kình, nở nụ cười độc ác. Lôi Quang Minh tốn nhiều công sức cẩn thận nghiên cứu thanh kiếm này, nói hết những ưu điểm có thể nói, nhưng không cách nào tìm ra khuyết điểm. Nếu ngươi không nói ra được thứ gì mới thì người ta sẽ cho rằng ngươi sao chép ta, đến lúc đó chờ xem ngươi có mặt mũi gì!

Càn Kình nhìn Quân Dương kiếm trong tay Lôi Quang Minh, không đón nhận mà giương mắt ngó Kỳ Lăng tướng quân.

Càn Kình hỏi:

- Lão tiên sinh, người thật sự cho rằng đây là đấu binh cửu giai?

Vân Tinh Huy Thăng chỉ cười tủm tỉm, vẻ mặt khích lệ Càn Kình cứ to gan phát biểu cái nhìn.

- Vậy để ta nói.

Càn Kình lại nhìn lướt qua Quân Dương kiếm, liên tục lắc đầu, nói:

- Đây không phải đấu binh cửu giai đơn thuần, theo ta thấy là ban đầu lão tiên sinh muốn rèn hồn binh đúng không?

Vân Tinh Huy Thăng ngạc nhiên há mồm, khóe mắt lần đầu hiện ra ngạc nhiên, nếp nhăn đuôi mày ẩn giấu ý cười và vui vẻ, trong mắt tràn ngập rung động.

Đúng vậy, hồn binh! Trong lòng Vân Tinh Huy Thăng dậy sóng Vân Tinh Huy Thăng đúng là muốn rèn một thanh hồn binh nhưng... Không ngờ tiểu tử này nhìn ra? Hay là hắn biết ta muốn rèn hồn binh nên suy luận ra?

- Lý do ta nói nó không đơn thuần là đấu binh cửu giai bởi vì...

Càn Kình nhún vai, nói:

- Bởi vì nó chỉ là đấu binh cửu giai hạng hai, tức là về mặt lý luận nó vượt qua đấu binh bát giai nhưng không phải đấu binh cửu giai thật sự.

Thân thể vững như núi cao của Vân Tinh Huy Thăng bỗng run lên. Đúng vậy, đúng là thế! Mọi người nhìn đều công nhận thanh đấu binh này chính là đấu binh cửu giai, chỉ có thợ rèn trình độ như Vân Tinh Huy Thăng quan sát kỹ rồi mới nhận ra bản chất thật của nó.

Nhưng... Vân Tinh Huy Thăng ngây ngốc nhìn Càn Kình. Thanh niên này mới cầm lên, thử vận chuyển đấu khí, không quan sát kỹ đã bị Lôi Quang Minh giật lại Quân Dương kiếm, chỉ thử kiếm một chút đã nhìn ra bản chất của thân kiếm? Dù là Vân Tinh Huy Thăng trong thời gian ngắn cũng khó nhìn rõ.

Điên sao?

Đám người tham gia vũ hội dùng ánh mắt nhìn kẻ điên ngắm Càn Kình.

Vân Tinh Huy Thăng là ai? Lôi Quang Minh là ai? Thành chủ đại nhân có địa vị gì?

Crypto.com Exchange

Chương (1-922)