Vay nóng Tima

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 466

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 466: Người phản kháng
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)

Siêu sale Lazada


Lý Lực Thác Đặc tò mò theo bên cạnh Càn Kình, nhận đủ thứ ánh mắt quái dị từ bốn phương tám hướng. Quần áo trên người Càn Kình thật sự rất hoa lệ, nổi bật trong đám thợ rèn mộc mạc.

Đi qua tầng tầng đình viện, Càn Kình hiểu sơ Công Hội Thiết Tượng. Nơi này có tổng cộng mười tầng đình viện. Năm tầng đình viện đầu là lộ thiên, mọi người tụ tập rèn, tham khảo, so nhau.

Vào tầng sân thứ sáu mới là Đoàn Tạo Sư, đã vào địa vị Đoàn Tạo Sư là có tiểu viện rèn riêng, những tiểu viện hợp thành đại viện không ai thấy ai.

Trở thành Đoàn Tạo Sư cần tập trung tinh thần rèn, tách biệt nhau ra càng dễ không bị quấy rầy.

Vị trí càng về sau đại biểu địa vị trong Công Hội Thiết Tượng càng cao, đương nhiên kỹ xảo rèn cũng cao hơn.

Hội trưởng đại nhân Vân Tinh Huy Thăng ở trong viện thứ mười, một viện không lớn, không hơn viện của Bố Lai Khắc đại thúc bao nhiêu, trên tường treo đầy các loại búa cần rèn.

Lý Lực Thác Đặc tò mò đánh giá viện của hội trưởng đại nhân Vân Tinh Huy Thăng. Lý Lực Thác Đặc vào Công Hội Thiết Tượng đã vài ngày nhưng gã chưa từng đến đây, viện của hội trưởng đại nhân không huy hoàng như tưởng tượng, chỉ là nơi công tác bình thường.

Vân Tinh Huy Thăng vung đả thiết chuy nghiêm túc rèn một tấm thuẫn. Càn Kình ngăn Lý Lực Thác Đặc định chào hỏi, một mình chậm rãi bước vào gian phòng bên cạnh.

Mấy giá sách đơn giản xếp một số sách về rèn.

Càn Kình rút một quyển bút ký rèn của Vân Tinh Huy Thăng ra xem, lật nhẹ trang sách. Đọc bút ký của hội trưởng đại nhân sẽ tìm được chút dẫn dắt.

Lý Lực Thác Đặc yên lặng đứng bên cạnh Càn Kình, tò mò nhìn biểu tình trên mặt Càn Kình thay đổi. Người... Này dám tự tiện sửa bút k ý của Vân Tinh Huy Thăng đại sư!

Lý Lực Thác Đặc giật mình suýt kêu lên. Càn Kình lấy một cây bút từ đấu giới ra, thói quen ghi cách nghĩ lên trang sách, đây là thói quen hình thành lúc làm quản lý viên đồ thư quán trong Càn gia.

Ủa? Tiếng rèn ngừng?

Lý Lực Thác Đặc ngoái đầu nhìn Vân Tinh Huy Thăng đi vào phòng, định hành lễ thì thấy hội trưởng đại nhân làm động tác tay đừng ồn ào. Vân Tinh Huy Thăng chậm rãi đi tới sau lưng Càn Kình.

Vân Tinh Huy Thăng nhìn Càn Kình sửa đổi bút ký. Tiểu... Tử này... Tâm đắc ta nghiên cứu rất lâu vậy mà tiểu tử này liếc sơ đã nhìn ra sai lầm? Rốt cuộc là loại người nào dạy hắn?

Càn Kình cảm giác có người đứng bên cạnh, vội khép bút ký lại, xoay người.

Càn Kình gật đầu, nói:

- Vân Tinh hội trưởng.

- Hôm nay ngươi ăn mặc...

Trong mắt Vân Tinh Huy Thăng tràn ngập kinh ngạc hỏi:

- Là tại Mộc Quy Vô Tâm phải không?

Càn Kình lúng túng gật đầu, xem ra Mộc Quy Vô Tâm đại thúc nổi tiếng về thẩm mỹ người người đều biết.

Vân Tinh Huy Thăng chuyển ánh mắt tò mò hướng thanh niên rất có tiềm lực:

- Sao Lý Lực Thác Đặc cũng ở đây?

- Ta dẫn hắn đến.

Càn Kình mỉm cười nói:

- Tình cờ gặp ở ngoại viện số hai, vừa lúc hắn bị người răn dạy nhưng dạy sai nên...

- Ngươi sợ hắn bị người dạy hư?

Vân Tinh Huy Thăng khẽ thở dài:

- Ta đã nói với đám tiểu tử đó rất nhiều lần là thợ rèn cần tự tưởng tượng, không thể máy móc bắt chước.

Càn Kình liên tục gật đầu. Mặc dù năng lực rèn của Vân Tinh hội trưởng thua xa Bố Lai Khắc đại thúc nhưng ánh mắt rèn rất có trình độ.

- Như thế nào? Ngươi nhìn trúng hắn?

Vân Tinh Huy Thăng đầy hứng thú nhìn Càn Kình, hỏi:

- Muốn nhận Thác Đặc làm đồ đệ?

Càn Kình khẽ thở dài:

- Ban đầu là vậy nhưng hắn càng hy vọng trở thành đồ đệ của hội trưởng đại nhân.

- Trở thành đồ đệ của ta?

Vân Tinh Huy Thăng đánh giá Lý Lực Thác Đặc từ trên xuống dưới, nói:

- Nếu trước tối hôm qua thì ta còn có úy nghĩ đó nhưng bây giờ thì hoàn toàn không còn nữa.

Lòng Lý Lực Thác Đặc thít chặt, gã bất giác đánh mất cơ hội trở thành đô đệ của hội trưởng đại nhân.

Lý Lực Thác Đặc kiềm không được hỏi:

- Tại sao?

- Bởi vì...

Vân Tinh Huy Thăng chỉ vào Càn Kình, nói:

- Hội trưởng mới có năng lực rèn mạnh hơn ta.

Hội trưởng mới? Cằm Lý Lực Thác Đặc trật khớp, đôi mắt linh động xoay tròn đánh giá Càn Kình. Người này... Mới bao nhiêu tuổi? Dù hắn có kỹ thuật rèn không tệ nhưng chênh lệch với hội trưởng đại nhân...

- Thác Đặc, nếu ngươi muốn trở thành Đoàn Tạo Sư vĩ đại thì hắn càng thích hợp hơn ta.

Vân Tinh Huy Thăng vỗ vai Lý Lực Thác Đặc, nói:

- Lần đầu tiên ta thấy ngươi thì muốn thu ngươi làm đồ đệ lại sợ sau này ngươi biến thành kẻ như Quang Minh, nên ta nghĩ để ngươi rèn luyện một thời gian không ngờ gặp hội trưởng.

- Hội... Hội trưởng...

Lý Lực Thác Đặc líu lưỡi nhìn Vân Tinh Huy Thăng, nói:

- Ý... Ý người nói là hắn... Hắn là...

Vân Tinh Huy Thăng hiền từ nhìn Lý Lực Thác Đặc, liên tục gật đầu, nói:

- Nếu không thì sao hôm nay hắn mặc như vậy?

Mặt Càn Kình nóng ran, ánh mắt của Mộc Quy Vô Tâm đại thúc về mặt chọn đồ...

- Được rồi.

Vân Tinh Huy Thăng phất tay nói:

- Nếu ngươi đã đến mà Càn hội trưởng có ý muộn nhận ngươi làm đồ đệ...

Lý Lực Thác Đặc mím chặt môi, nhẹ lắc đầu. Tin tức này thật sự quá kinh người, ước mơ từ nhỏ của Lý Lực Thác Đặc là bái Vân Tinh hội trưởng làm sư phụ, đột nhiên chạy ra một người trẻ tuổi, dù có là hội trưởng mới cũng không phải mục tiêu của gã.

Càn Kình cười cười, nếu đổi vị trí thì hắn cũng sẽ có phản ứng như thế.

- Ngươi đó, không biết cái gì là may mắn.

Vân Tinh Huy Thăng khẽ thở dài:

- Thôi, thế thì ngươi đi kêu mấy phó hội trưởng giúp ta, thuận tiện thông bao cho tất cả người có mặt trong Công Hội Thiết Tượng tập hợp tại phòng hội nghị.

Lý Lực Thác Đặc ôm nghi vấn ra khỏi phòng, rời khỏi cửa lớn viện tử, tò mò ngoái đầu nhìn. Trẻ như vậy làm hội trưởng, hắn thật sự có kỹ thuật rèn mạnh đến thế sao?

- Ha ha ha ha ha ha!

Vân Tinh Huy Thăng nhìn Lý Lực Thác Đặc biến mất sau cánh cửa, mỉm cười nói:

- Người trẻ tuổi không thấy cái gì là rèn thật sự, nhưng rất có thiên phú.

- Ta biết.

Càn Kình chắp hai tay sau lưng, toát ra thong dong nói:

- Chờ khi nào hắn cảm thấy ta đủ tư cách làm sư phụ của hắn thì tính.

Vân Tinh Huy Thăng càng vừa lòng đánh giá Càn Kình. Dù bị thanh niên có tiềm năng xem thường vẫn không thấy bị tổn thương hay tức giận, thái độ bình tĩnh, thong dong trưởng thành hơn tuổi thật rất nhiều.

- Phải rồi, mới nãy ngươi cảm thấy bút ký của tay có sai sót?

- A! Cái kia... Ta chỉ tăng thêm cái nhìn của mình.

- Vậy sao? Ta thì nghĩ...

Vân Tinh Huy Thăng lấy mấy bộ bút ký rèn của mình trên giá sách xuống, tìm tòi cái nhìn đưa cho Càn Kình xem, nhỏ giọng thảo luận.

Lý Lực Thác Đặc chạy bốn phía hỏi tăm, thẳng tới phòng hội nghị Công Hội Thiết Tượng, đó là nơi cao tầng mở hội. Lý Lực Thác Đặc không ngờ hôm nay Lôi Quang Minh phó hội trưởng tổ chức hội nghị.

*****

Lý Lực Thác Đặc đứng trước cửa phòng hội nghị to lớn, lòng gã phập phồng lo sợ. Lý Lực Thác Đặc vào Công Hội Thiết Tượng lâu như vậy lần đầu tiên đứng trước cửa phòng cao tầng.

- Cái gì? Lôi phó hội trưởng nói thật không?

Tiếng gầm xuyên qua khe cửa Lý Lực Thác Đặc đẩy mở hù gã sợ đến quên đẩy tiếp.

- Tất nhiên là thật.

Vẻ mặt Lôi Quang Minh nghiêm túc đối diện lão nhân tóc bạc trắng mập mạp mới rống to.

- Xuân Trang Sinh phó hội trưởng, làm sao ta lừa ngươi được? Càn Kình là Chiến Sĩ của Hồng Lưu Chiến Bảo, nếu hắn trở hội trưởng Công Hội Thiết Tượng chúng ta thì...

Đôi tay đầy vết chai của Xuân Trang Sinh kích động chống mặt bàn. Hồng Lưu Chiến Bảo là một trong các mối làm ăn của Công Hội Thiết Tượng, nếu bị người của Hồng Lưu Chiến Bảo ngồi lên ghế hội trưởng...

- Chiến Sĩ Hồng Lưu Chiến Bảo thì sao?

Hàm Cường không thèm quan tâm đặt hai tay sau đầu, nói:

- Chúng ta là Công Hội Thiết Tượng, chỉ cần kỹ thuật rèn xuất sắc là được.

Kỹ thuật rèn?

Hàm Cường nhớ đến kỹ xảo của Càn Kình, vẻ mặt tràn ngập khâm phục. Ít nhất Hàm Cường không thể làm được trình độ đó! Lần này Vân Tinh hội trưởng tạo ra danh tác, vừa ra tay đã tặng chức vụ hội trưởng cho ngươi.

Kỹ thuật rèn? Khóe mắt Lôi Quang Minh co giật. Kỹ thuật rèn của Càn Kình đúng là không tệ, nhưng nếu không thể ngăn cản hắn trở thành hội trưởng thì Lôi gia không thể đứng vững trong Vĩnh Lưu thành! Hôm nay gã phải liên lạc với mọi người ngăn cản Càn Kình, nếu không thì lão gia chủ sẽ tự tay giết gã trong hôm nay!

Giết Càn Kình? Dễ sao? Lôi Quang Minh biết nếu Mộc Quy Vô Tâm tìm hiểu là lão gia chủ ra tay thì sẽ liều mạng với Lôi gia.

- Quang Minh, ngươi cứ thả tay làm đi, nếu không được thì ta tự mình đứng ra, dù sao đống xương già như ta liều một phen giúp Lôi gia!

Lôi Quang Minh lắc mạnh đầu muốn quên khuôn mặt buồn bã, lời nói cực kỳ uể oải của Lôi Chấn dưới ánh nến mờ nhạt trong nhà tối hôm qua.

Đó không phải cố ý làm ra vẻ mà là một lão gia chủ có úy nghĩ vì gia tộc lại nổi lên, vì vinh diệu và danh tiếng gia tộc tùy thời hy sinh!

- Kỹ thuật rèn?

Lôi Quang Minh cắn răng nói:

- Kỹ thuật rèn của hắn có tốt đi nữa thì vượt qua sư phụ của ta không? Tốt hơn Xuân Trang Sinh phó hội trưởng đại nhân được không? Hay là vượt qua Trần Mặc Đồ phó hội trưởng đại nhân?

Xuân Trang Sinh hưởng thụ nheo mắt lại, vuốt chòm râu trắng. Tuy mấy nămn ay Lôi Quang Minh tranh giành vị trí hội trưởng với Xuân Trang Sinh làm lão hơi ghét gã nhưng nghe câu này thấy thoải mái trong lòng.

Trần Mặc Đồ hừ lạnh, mắt hẹp dài toát ra khinh thường, ngón tay gõ mặt bàn.

Vẻ mặt Trần Mặc Đồ khó chịu nói:

- Ta không để ý ai làm hội trưởng, miễn là mệnh lệnh của Vân Tinh hội trưởng thì ta sẽ hội phục tòng! Tuyệt đối không giống như một vài người rõ ràng là đồ đệ lại ở nơi này làm chuyện phản bội sư phụ!

Lôi Quang Minh nhắm mắt lại cố nén tức giận trong lòng. Lão nhân gầy Trần Mặc Đồ quả nhiên là thuộc hạ tay trái tay phải của sư phụ, muốn lôi kéo lão rất khó khăn, bây giờ không phải lúc trở mặt.

- Mặc Đồ lão đệ, ngươi nói vậy là không đúng.

Xuân Trang Sinh vuốt râu thong thả đứng lên, trong lòng tràn ngập đắc ý. Trước kia Xuân Trang Sinh cảm thấy Vân Tinh hội trưởng là sư phụ của Lôi Quang Minh, lão không có nhiều khả năng giành ngôi hội trưởng, không ngờ bây giờ trông thấy chút cơ hội.

- Vân Tinh hội trưởng là người cao thượng nhưng không đại biểu người Vân Tinh hội trưởng nhìn trúng cũng là cao thượng.

Xuân Trang Sinh đứng dậy nhìn mọi người xung quanh, nói:

- Công Hội Thiết Tượng Vĩnh Lưu không phải nghiệp đoàn của cá nhân Vân Tinh hội trưởng, nó là...

- Nó chính là nghiệp đoàn của cá nhân Vân Tinh hội trưởng!

Trần Mặc Đồ vỗ bàn đứng bật dậy. rống to:

- Không có Vân Tinh hội trưởng thì ngươi làm gì có những ngày phong quang? Lương tâm của ngươi bị vong linh ăn rồi sao?

Mặt Xuân Trang Sinh cứng đơ, thầm trách mình không nên chỉ đầu mâu vào Vân Tinh hội trưởng.

Xuân Trang Sinh mỉm cười nói:

- Mặc Đồ lão đệ, ngươi hiểu lầm. Ý của ta là...

Cốc cốc cốc cốc!

Lý Lực Thác Đặc nổi can đảm gõ cửa phòng, nói:

- Các vị đại nhân, hội trưởng đại nhân mời các vị đi qua.

Đi qua? Tim Lôi Quang Minh run lên, đến nhanh như vậy? Xem ra Càn Kình này cũng không phải thứ tốt gì, nghe nói được tiếp nhận một thế lực liền chạy tới ngay.

Xuân Trang Sinh phất tay nói:

- Biết rồi, chúng ta sẽ đến.

Xuân Trang Sinh quét mắt nhìn chấp sự ngồi quanh bàn, nói:

- Ta biết Vân Tinh hội trưởng là báu vật của Công Hội Thiết Tượng Vĩnh Lưu chúng ta, chúng ta nên phục tòng mệnh lệnh của hội trưởng đại nhân vô điều kiện. Nhưng điều này liên quan đến tiền đồ tương lai của Công Hội Thiết Tượng chúng ta, xin các vị hãy suy nghĩ cho kỹ.

Mọi người biểu tình khác nhau đi ra ngoài phòng họp. Lôi Quang Minh cẩn thận tính toán biểu tình của mỗi người, tâm tình căng thẳng đến đỉnh điểm. Nếu không thể đá Càn Kình ra thì hôm nay cần lão gia chủ đích thân ra tay.

Trong xã hội thượng tầng thì quyết đấu là chuyện vinh diệu, ám sát là khi đến đường cùng, tuyệt đối không được sử dụng. Khi sử dụng cách ám sát, lỡ như bị người điều tra ra thì đa số tình huống là phe chủ mưu hoàn toàn tiêu đời mới chấm dứt.

Nếu Càn Kình chết thì dù không có chứng cứ trực tiếp... Lôi Quang Minh thở dài. e rằng hội trưởng đại nhân cũng sẽ không khoan dung cho gã ở lại Công Hội Thiết Tượng Vĩnh Lưu thành.

- Hội trưởng đại nhân.

Mọi người đi tới sân của Vân Tinh Huy Thăng, cùng cúi đầu hướng lão, đủ loại ánh mắt đánh giá Càn Kình.

- Đây chính là hội trưởng mới?

- Đây là người thừa kế của Vân Tinh hội trưởng?

Mọi người tò mò đánh giá Càn Kình, hắn cũng nhanh chóng liếc mọi người, cuối cùng tầm mắt dừng lại trên người Lôi Quang Minh, Xuân Trang Sinh. Hai người này không hề che giấu địch ý trong mắt.

- Hội trưởng đại nhân, chúng ta nghe nói người muốn truyền chức hội trưởng cho thanh niên Càn Kình đến từ Hồng Lưu Chiến Bảo này?

Xuân Trang Sinh không chút khách sáo đi đầu bước ra, đuôi mày nhướng lên khiêu khích:

- Trước giờ ánh mắt của người sắc bén nhưng ta không cho rằng lần này cũng vậy. Thanh niên này không thích hợp lãnh đạo Công Hội Thiết Tượng Vĩnh Lưu chúng ta. Một hội trưởng của Công Hội Thiết Tượng đầu tiên cần có kỹ thuật rèn cứng rắn!

Xuân Trang Sinh ưỡn ngực, kiêu ngạo nhìn mỗi người có mặt. Trong Công Hội Thiết Tượng Vĩnh Lưu thành, trừ Vân Tinh Huy Thăng đại nhân ra kỹ thuật rèn của người khác? Dù là Lôi Quang Minh đệ tử thân truyền của Vân Tinh Huy Thăng đại nhân cũng không phải đối thủ của Xuân Trang Sinh!

So kỹ thuật rèn? Xuân Trang Sinh rất có lòng tin nếu lão không làm hội trưởng thì Công Hội Thiết Tượng Vĩnh Lưu không ai có tư cách làm hội trưởng.

Vân Tinh Huy Thăng không nhìn Xuân Trang Sinh, ánh mắt liếc Lôi Quang Minh, lắc đầu thở dài. Thật không ngờ đồ đệ của lão đến nước này rồi còn muốn tổ chức phản kích.

Xuân Trang Sinh cảm thấy Vân Tinh Huy Thăng không thèm nhìn mình, giọng nói chất chứa tức giận:

- Hội trưởng đại nhân...


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-922)