Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 469

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 469: Tuyệt mệnh ám sát
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Vân Tinh Huy Thăng cầm vũ khí nghiên cứu mấy ngày, cuối cùng khẳng định lão may mắn nhặt được thanh hồn binh, mặc dù nó hư không thể dùng nhưng bản thân hồn binh có giá trị của nó. Nghiên cứu nó có thể biết một số hạng mục cần chú ý khi chế tạo hồn binh, chẳng qua nghiên cứu rất mất thời gian.

Vân Tinh Huy Thăng nghiên cứu mười mấy năm, lần trước lão tự tay rèn hồn binh kết quả phút cuối chỉ mới ra một thanh đấu binh, tối hôm qua đã tặng thành chủ đại nhân trong yến hội.

So ánh mắt? Rốt cuộc Vân Tinh Huy Thăng cũng hiểu Xuân Trang Sinh muốn khảo Càn Kình cái gì. Cầm hồn binh khảo Càn Kình có nhận biết hay không, đây thật là cái vấn đề!

Hồn binh và đấu binh là hai đẳng cấp khác nhau, ở trong mắt nhiều người có lẽ chỉ là vũ khí bình thường, không nghiên cứu cẩn thận thì khó tìm hiểu được.

Kỹ xảo rèn của Càn Kình? Vân Tinh Huy Thăng thừa nhận lão không có gì để nói nhưng hồn binh lại là chuyện khác. Nếu Càn Kình chưa từng thấy hồn binh thì sao? Mới rồi Càn Kình đã nói thua sẽ biến đi, bây giờ có muốn đổi ý cũng không thể.

- Sư phụ!

Lôi Quang Minh không rảnh nghĩ tình sư đồ, vội cao giọng quát:

- Chắc không phải người muốn thiên hướng Càn Kình đi?

Càn Kình nhún vai ý bảo không sao. Giám định vũ khí? Trong phòng Bố Lai Khắc đại thúc đủ loại sách tranh có cái nào Càn Kình chưa từng đọc? Dù là thánh khí...

Càn Kình mở đấu giới ra nhìn Ám Ma Khải ngủ say bên trong, chỗ của ta còn có một bộ Ám Ma Khải của hoàng tộc Lộ Tây Pháp đây!

Có lấy thánh khí thì gia cũng biết! Càn Kình cười nhìn Xuân Trang Sinh bước nhanh rời đi. Cao điệu! Thời gian này không phải lúc điệu thấp, chỉ có liên tục cao điệu mới có không gian lớn hơn, có nhiều tư cách đối kháng cùng Càn gia, Càn Chiến Huyền.

Mấy phút ngắn ngủi Xuân Trang Sinh đã vác cái hộp to trên vai, mặt đầy hưng phấn bước đi như bay vào sân.

- Nếu ngươi nhận biết vật này thì xem như ta thua!

Xuân Trang Sinh vỗ mạnh hộp gỗ trong tay phát ra tiếng thùng thùng hưng phấn.

Vân Tinh Huy Thăng móc hai cái chìa khóa từ trong quần áo ra, đó là hai cái chìa khóa có năng lực ma dạo đặc biệt, trên đời này không có chiếc thứ ba tỏ rõ hội bảo này quan trọng.

Két két két két két!

Hộp từ từ tách ra hai bên, một cây búa cực kỳ mộc mạc trừ cái đầu hơi quá to ra nhìn sao cũng như búa đốn củi xuất hiện trước mắt mọi người.

Hàm Cường nhìn cây búa, lắc đầu. Nếu không phải hội trưởng đại nhân xác định đây là hỗ trợ thì dù đặt nó ở trước mặt gã cũng không nhìn lâu hơn.

Bình thường, cực kỳ bình thường.

Hàm Cường chưa từng nghĩ vũ khí đẳng cấp hồn binh sẽ bình thường như dụng cụ đốn kiểu thợ rèn cấp thấp nhất rèn ra.

Xuân Trang Sinh khoanh tay trước ngực, vẻ mặt cười nhạt xem kịch vui. Lão không tin! Hồn binh này sẽ bị Càn Kình nhìn ra! Trừ phi tiểu tử nhà ngươi từng chế tạo ra hồn binh, nếu không thì... Hừ hừ...

Càn Kình nhìn rìu chiến, bị vũ khí hấp dẫn. Thứ tốt! Cách rèn rất lợi hại! Thật sự rất lợi hại! Tuy rằng kém xa Bố Lai Khắc đại thúc nhưng lợi hại hơn hắn rất nhiều.

Càn Kình cúi người, ngón tay nhẹ gõ một bên búa, nghe tiếng đáp lại không quá vang, ngẩng đầu, ngạc nhiên nhìn Vân Tinh Huy Thăng.

Càn Kình nói:

- Vân Tinh đại sư, không ngờ chỗ chúng ta có hồn binh, thật khiến ta bất ngờ.

Hồn binh... Hồn binh... Hồn binh...

Trong đầu Xuân Trang Sinh chỉ vang vọng giọng Càn Kình nói hai chữ hồn binh. Tên này từ đâu chui ra? Ngón tay gõ hai cái, không nghiên cứu kỹ càng đã mở miệng thốt đây là hồn binh?

Nếp nhăn nơi khóe mắt Vân Tinh Huy Thăng nhăn nhúm lại. Tiểu tử này gõ hai cái đã kết luận là hồn binh? Còn lão phủ nghiên cứu ngày dài đêm thâu mấy năm, không có cả thời gian ăn cơm mới nghiên cứu ra nó là hồn binh.

- Hội trưởng đại nhân.

Trần Mặc Đồ khom lưng, cúi đầu hướng Càn Kình, nói:

- Lần đầu gặp mặt, ta là phó hội trưởng Trần Mặc Đồ.

Mọi người giật mình, trong phút chốc tỉnh táo lại, vội khom lưng chào:

- Hội trưởng đại nhân!

Còn có cái gì để nói? Không có gì để nói. Thanh niên này quá cường đại, mọi người hoàn toàn phục. Người ta chẳng những giỏi rèn mà ánh mắt giám định vũ khí cũng tuyệt không thể tả.

Hội trưởng? Hội trưởng!

Lôi Quang Minh tuyệt vọng. Bây giờ cho dù Vân Tinh Huy Thăng không trực tiếp nhường chức cho Càn Kình, ngày nào đó lão thoái vị là mọi người sẽ ủng hộ hắn lên ngôi.

- Đáng tiếc hồn binh này đang ngủ say.

Càn Kình thở dài thườn thượt nói:

- Tại sao không thức tỉnh nó?

- Ngủ say?

Nếp nhăn nơi khóe mắt Vân Tinh Huy Thăng giãn ra, căng như da thiếu nữ:

- Gì mà ngủ say? Hồn binh này...

- Đúng là đang ngủ say.

Càn Kình nhẹ gật đầu, nói:

- Tuy ta không biết vì sao có người từng sử dụng hồn binh nhưng chỉ mở sáu lần mong khiến nó trong trạng thái ngủ say, lại khai phong lần nữa là...

Lại khai phong lần nữa?

Vân Tinh Huy Thăng cảm giác thiên địa xoay tòn. Từ khi có được hồn binh không lúc nào là Vân Tinh Huy Thăng không muốn khiến hồn binh sống lại nhưng không thể khai phong nó, tuổi thọ đã đến tận cùng.

- Tốt nhất là dùng Lưu Vân thạch.

Vẻ mặt Càn Kình nghiêm túc suy tư, gật mạnh đầu nói:

- Cái này cần tìm Lôi Địch, không biết khi nào đại thúc mới trở về.

- Hội trưởng đại nhân...

Trần Mặc Đồ mới mở miệng thì bỗng hoàn toàn biến sắc mặt, con ngươi co rút, vẻ mặt kinh hoàng chưa từng có.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Khi Trần Mặc Đồ kinh hoàng thì một gốc cây to bên mé ngoài sân hội trưởng bỗng nổ tung, một bóng đen mang theo tiếng rít xé gió vọt hướng Càn Kình. Bàn tay to lăng không nhiếp như toàn bộ sân đều nằm trong tay gã, áp khí mạnh mẽ vù một tiếng đánh bụi bặm trong sân bay vọt lên không trung.

Lửa trong hỏa lò bị áp khí đè dao động tí tách.

Chiến Sĩ đẳng cấp đấu hồn!

Càn Kình cảm nhận áp lực, toàn thân như bị điện giật, ngẩng đầu nhìn chân không đại thủ ấn cỡ mười thước từ trên trời giáng xuống.

- Càn Kình, chết đi!

Ám sát không phải chuyện hiếm hoi gì trong Chân Sách hoàng triều. Ám bộ Ma tộc thường lợi dụng các loại thủ đoạn lẻn vào Chân Sách hoàng triều hoạt động, nên có yêu cầu nhất định về vũ lực cá nhân của thành chủ Chân Sách hoàng triều.

Nhưng ban ngày công nhiên ám sát trong Công Hội Thiết Tượng, chuyện này chưa từng xuất hiện. Ít nhất dù là thợ rèn trong Chân Sách hoàng triều hay hoàng tộc Lộ Tây Pháp tuy có ý thức cạnh tranh mạnh lại chưa từng làm chuyện ám sát.

Thợ rèn có kiêu ngạo, vinh diệu thuộc về thợ rèn.

Ám bộ Ma tộc biết rõ trong đầu đám thợ rèn Ma tộc dường như không có não mà là khối sắt. Nếu tự tiện ám sát thợ rèn Chân Sách hoàng triều thì người đầu tiên nổi khùng không phải Chân Sách hoàng triều mà là thợ rèn phe mình.

Đánh bại thợ rèn Chân Sách hoàng triều nên là chuyện của thợ rèn hoàng tộc Lộ Tây Pháp chúng ta, Ám bộ các ngươi giết Chiến Sĩ là được.

Quy tắc ngầm đặc biệt này khiến Công Hội Thiết Tượng trừ có trộm này nọ ra chưa bao giờ gặp chuyện ám sát.

*****

Sát ý khổng lồ, đấu khí bao phủ nguyên sân trong khoảnh khắc. Hơn mười thợ rèn không kịp phản ứng, chuyện này khiến người quá bất ngờ.

Lôi Quang Minh hưng phấn lông tơ dựng đứng. Giờ đây sợ hãi, lo lắng đã biến mất sạch, suy nghĩ duy nhất trong đầu Lôi Quang Minh là khiến Càn Kình đi. Một người còn trẻ tuổi đã dễ dàng phân biệt ra hồn binh là trạng thái và trình độ cỡ nào?

Tổng Công Hội Thiết Tượng? Đó là quái vật khổng lồ Lôi gia không thể đối kháng. Lôi Quang Minh tin tưởng nếu Càn Kình ở tuổi này có trình độ rèn mạnh như vậy nói không chừng sau này sẽ chiếm vị trí quan trọng trong tổng Công Hội Thiết Tượng, thế thì Lôi gia không có cơ hội báo thù.

Chân không thủ chưởng to lớn xen lẫn đấu khí đặc biệt xám xịt tựa như mây đen từ trên trời giáng xuống. Xương cốt toàn thân Càn Kình kêu răng rắc, lật cổ tay lại, trong tay nắm nửa miếng tấm thuẫn tàn phá. Đấu khí trong người Càn Kình không tiếc tiền điên cuồng rót vào tấm thuẫn, bản thể tấm thuẫn lấp lánh ánh sáng nhạt. Bỗng một màn sáng bay ra, tấm thuẫn hình màn sáng to lớn tựa như vũ khí khổng lồ xuất hiện trên đầu Càn Kình.

Nhưng màn sáng hình tấm thuẫn càng giống như ô dù, như bị vũ khí gì chém một nửa.

Đây là? Dưới khăn bịt mặt, mắt Lôi Chấn lóe tia cười nhạt và ngạc nhiên. Tiểu tử này không hề hoảng hốt, dường như sớm biết ta ẩn thân gần đó. Sao hắn biết được? Năng lực ẩn thân của ta hơn hẳn Chiến Sĩ bình thường.

Nửa tấm thuẫn rách nát? Tuy không biết ngươi lấy thứ quái dị này từ đâu ra nhưng không lẽ mơ chống lại một kích hết sức lực từ Chiến Sĩ đẳng cấp đấu hồn như ta? Vỡ cho ta!

Bàn tay to lớn màu xám do đấu khí tổ thành tựa đả thiết chuy hung bạo đập xuống trứng gà yếu ớt đánh vào màn sáng hình tấm thuẫn.

Răng rắc! Răng rắc!

Màn sáng hình tấm thuẫn như vỏ trứng gà vỡ, vết nứt rạn mắt thường trông thấy, tiếp theo là vỡ ra.

Đây là?

Tim Lôi Chấn rung lên. Tuy màn sáng bị đánh nát nhưng uy lực tay đấu khí màu xám của Lôi Chấn bị suy yếu ba phần. Đây là thuẫn tay quái dị gì? Tại sao có uy lực lớn như vậy?

- Lôi Chấn, ta thấy ngươi chán sống rồi!

Tiếng gầm thô bạo phát ra từ cây to sau mặt tường, rìu chiến to lớn xen lẫn ánh sáng đấu khí xanh hình thành búa to đường kính mấy chục thước trên bầu trời, mang theo sát khí lẫm liệt làm da người bị dao cắt đau đớn tỏa định Lôi Chấn.

Mộc Quy Vô Tâm? Tại sao Mộc Quy Vô Tâm ở đây? Da đầu Lôi Chấn giật giật, lỗ chân lông toàn thân dựng đứng, hai con ngươi co rút cỡ đầu tim lóe tia cố chấp. Hôm nay dù có bị rìu chiến chém chết thì Lôi Chấn quyết giết Càn Kình!

Thân phận bị nói lộ thì không cần che giấu nữa. Trong phút chốc đấu khí của Lôi Chấn tăng vọt, đấu hồn bộ dạng dữ tợn như ma thần cao bốn thước phá thể bay ra, sau đó xồng xộc nhập vào người lão lại, thân thể và đấu hồn hợp nhất. Năm ngón xòe ra trong phút chốc phủ tầng sắc xám như bôi lên màu kim loại.

Đây chính là Chiến Sĩ đẳng cấp đấu hồn thành danh đã lâu? Chiến Sĩ đấu hồn chỉ thiếu một thanh đấu hồn là sẽ bước vào đẳng cấp nhập thánh?

Càn Kình cảm giác hít thở khó khăn, không khí xung quanh như bị rút đi, bốn phía không phải không khí mà là vũn bùn.

Bùn lầy, khó đi! Vũng bùn!

Chỗ Mộc Quy Vô Tâm ẩn thân lại truyền ra tiếng rống:

- Lôi gia chủ, dừng tay!

Khí thế bùng nổ. Trong thời gian ngắn ngủi Công Hội Thiết Tượng tụ tập ba Chiến Sĩ đẳng cấp đấu hồn. Nguyên đả thiết chuy có bao nhiêu Chiến Sĩ bình thường sở hữu đấu hồn?

Giờ phút này, Công Hội Thiết Tượng tụ tập ba người.

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc? Khóe mắt Lôi Chấn liếc một cường giả khác vọt tới, kiếm bén lóe mũi nhọn. Trong lòng Lôi Chấn rất tò mò tại sao hôm nay Mộc Quy Vô Tâm và thành chủ Lý Đức Ước Khắc có mặt tại đây? Mặc kệ, phải giết Càn Kình!

Lôi Chấn chết tiệt! Thành chủ Lý Đức Ước Khắc cầm trường kiếm vốn giữ một phần sức mạnh lại nhưng phát hiện Lôi Chấn không chút tỏ ra yếu thế, lửa giận dâng trào trong lòng gã. Hôm nay thành chủ Lý Đức Ước Khắc bị Mộc Quy Vô Tâm bắt buộc kéo tới cùng xem Càn Kình thăng chức trong Công Hội Thiết Tượng.

Vốn định chờ khi Càn Kình thăng chức xong sẽ xuất hiện chúc mừng hắn, không ngờ hắn liếc mắt nhận ra hội bảo của Công Hội Thiết Tượng ngay. Đây là niềm vui bất ngờ, nhưng giờ đây niềm vui đó chuyển thành kinh ngạc và lo lắng, bởi vì có người muốn giết Càn Kình.

Lôi Chấn, nếu hôm nay Càn Kình chết thì chính là ngươi chặt đứt đường nhập thánh của bản thành chủ, ta có liều thế lực của mình bị tổn hại suy yếu trầm trọng cũng quyết diệt cả nhà Lôi gia các ngươi!

Suy nghĩ chợt lóe trong đầu thành chủ Lý Đức Ước Khắc, tay không còn ý lưu tình ngược lại xen lẫn sát ý đâm một kiếm hung ác hơn bình thường.

Mộc Quy Vô Tâm và thành chủ Lý Đức Ước Khắc nhanh nhưng tốc độ của Lôi Chấn mau hơn. Lôi Chấn là bên hành động trước, dù màn sáng tấm thuẫn hơi ngăn cản nhưng tốc độ của Lôi Chấn vẫn nhanh hơn Mộc Quy Vô Tâm, thành chủ Lý Đức Ước Khắc một chút.

Càn Kình hít một hơi sâu căng đầy lá phổi, hai đấu tâm xoay tròn nhanh trong thân thể. Hai lực lượng khác nhau trong khoảnh khắc tuôn vào cánh tay trái giơ cao.

Khí lưu Địa Hỏa Chi Tâm và khí lưu đấu tâm đan xen, bài xích lẫn nhau, cánh tay Càn Kình như bị hai lực lượng xé đôi.

Lần đầu tiên trong lòng Càn Kình vui sướng khó tả. Quả nhiên, trước áp lực sự sống và cái chết thật sự thì Càn Kình vẫn còn có tiềm lực để đào móc. Lúc trước Càn Kình muốn đặt lực lượng hai đấu tâm vào trong một cánh tay nhưng chưa thành công, lần này được chỉ điểm từ cuộc chiến trăm người của Âu Lạp Khắc đại thúc rốt cuộc lần đầu tiên gộp chung với nhau tạm thời.

Hai đấu khí mười vạn chuyển trở lên bài xích, đan xen vào nhau phát ra sức bật vận tốc quay đấu khí vượt xa hai mười vạn chuyển. Tấm thuẫn mới rồi hơi u ám giờ lại tỏa sáng rực rỡ, không phải màu trắng đơn thuần mà là ánh đỏ có năm phần giống Địa Hỏa Chi Tâm.

Tấm thuẫn quái lạ này vỡ cho ta!

Năm ngón tay Lôi Chấn co lại thành nắm đấm phát ra tiếng sấm đấm mạnh vào màn sáng tấm thuẫn, đánh nát tấm thuẫn chưa hình thành màn sáng, đập vào thuẫn tay.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Tiếng đấu khí va chạm như tiếng sấm, tiếng xương cốt gãy vang lên không ngừng. Xương tay trái Càn Kình giơ tấm thuẫn phát ra tiếng giòn vang, máu tràn ra dưới lớp da, mấy chục miếng thịt cỡ móng tay bay ra, hai chân lún sâu xuống đất tận đầu gối.

Đấu khí mạnh mẽ không phải thông qua tấm thuẫn truyền đến, nó vòng qua tấm thuẫn nhập vào cánh tay. Giống như một khối sắt to đường kính mười mấy thước không chút kẽ hở đập xuống đầu.

Đấu khí xám cắt đứt mọi sự sống, nó không lạnh băng mà toát ra tia lạnh tựa mùi chết chóc, điên cuồng va chạm vào đấu khí Địa Hỏa Chi Tâm, đấu tâm.

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!

Từ miệng cánh tay trái nổ thịt nát trào máu và đấu khí. Càn Kình cảm giác không chỉ cánh tay trái gãy, dường như xương toàn thân bị một đấm đánh nát.

Crypto.com Exchange

Chương (1-922)