Vay nóng Homecredit

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 471

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 471: Đấu tâm thứ ba
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)

Siêu sale Lazada


Mộc Quy Vô Tâm cầm rìu chiến vọt tới chỗ Lôi Chấn bị gã một búa chém bay đụng sụp phòng.

- Lôi Chấn, hôm nay ta lấy mạng của ngươi!

- Mộc Quy!

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc từ sau lưng hai tay ôm chặt eo Mộc Quy Vô Tâm gồng người kéo ra sau, , liều mạng gào thét:

- Tạm mặc kệ Lôi Chấn đi, mặc kệ Lôi Chấn! Càn Kình, cứu Càn Kình trước...

Vài giây ngắn ngủi toàn thân Càn Kình đầy máu, đấu kỹ thánh giai Tiềm Lôi và đấu kỹ Thiên Lôi Thiểm đánh nhau trong thân thể hắn, thoạt trông bị thương rất nặng.

Mộc Quy Vô Tâm oán hận nhìn hướng phòng sập, xoay người bước nhanh tới gần Càn Kình. Mộc Quy Vô Tâm đặt tay lên vai Càn Kình, sắc mặt âm trầm nói:

- Bà nội nó, quả nhiên là thiêu đốt phần đấu hồn!

Thiêu đốt phần đấu hồn? Khuôn mặt bình tĩnh của thành chủ Lý Đức Ước Khắc vặn vẹo dữ tợn, xách trường kiếm lên xoay người lao hướng phòng sụp.

- Lôi Chấn, bản thành chủ muốn chém chết ngươi!

Thiêu đốt đấu hồn! Thiêu đốt đấu hồn!

Đầu óc Lôi Quang Minh hỗn loạn. Gia chủ vì giết Càn Kình thế nhưng thiêu đốt đấu hồn!

Sau khi Chiến Sĩ có được đấu hồn chẳng những sức chiến đấu tăng vọt còn có thủ đoạn mạnh hơn Chiến Sĩ đẳng cấp đấu tâm nổ đấu tự, đó là... Thiêu đốt đấu hồn.

Có thể nói đấu hồn là tinh hoa trong tinh hoa đấu tâm cô đọng ra, nếu sử dụng thủ đoạn đặc biểt thiêu đốt đấu hồn thì cả đời không thể bù đắp tổn thất đó. Dù là Chiến Sĩ huyết mạch, nếu thiêu đốt đấu hồn thì suốt đời không thể nhập thánh.

Nhưng thiêu đốt đấu hồn phóng ra uy lực hơn xa trạng thái bình thường gấp mấy lần. Dù chỉ đốt một phần nhỏ đấu hồn thì uy lực đó tựa như giòi bọ bò trên xương cốt, rấdt khó tẩy trừ.

Nếu sử dụng ngoại lực thanh trừ, dù có là cường giả đẳng cấp nhập thánh cũng không làm giúp được, nó là loại lực lượng đáng sợ hơn cả đấu kỹ nổ.

Nếu thiêu đốt nguyên đấu hồn dốc sức một kích, cường giả đẳng cấp nhập thánh bình thường chỉ có nước né tránh, bị thương nặng, bị người nhân cơ hội hôi của.

Thời gian quá ngắn không đủ cho Lôi Chấn hoàn toàn thiêu đốt đấu hồn của mình nhưng vẫn đốt được một phần nhỏ. Dù chỉ là một phần nhỏ thì Lôi Chấn tin tưởng quá đủ để giết Càn Kình ba, năm lần.

Dù chỉ là một phần nhỏ thiêu đốt đấu hồn, Lôi Quang Minh biết rõ lần này lão gia chủ liều toàn bộ, cắt đứt cơ hội nhập thánh của mình quyết giết Càn Kình.

- Thành chủ đại nhân, cho dù ngươi giết Lôi Chấn ta thì Càn Kình có sống lại được không?

Lôi Chấn ngang nhiên đứng lên từ đống đổ nát, chấn rụng mảnh vụn, tro bụi dính trên người, vẻ mặt tái nhợt tràn đầy đắc ý bá tuyệt.

- Tuy ta không biết Càn Kình có thể cho thành chủ đại nhân ích lợi gì nhưng chỉ cần người ủng hộ Lôi gia chúng ta thì chúng ta cho người lợi ích tuyệt đối không ít hơn Hồng Lưu Chiến Bảo!

Y phục của Lôi Chấn rách rưới xốc xếch, vai chảy máu. Lúc ngăn cản Mộc Quy Vô Tâm, Lôi Chấn lấy trường kiếm đấu binh từ đấu giới ra chặn lại, trên trường kiếm có mấy vết rạn. Trong tình huống thiêu đốt đấu hồn Lôi Chấn vội vàng đỡ một kích nổi giận của Mộc Quy Vô Tâm, thân thể lão bị thương.

- Lôi gia các ngươi cho ta ích lợi?

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc tức giận đến người run bần bật nhìn Lôi Chấn, chân không chút tạm dừng đầy sát khí bước nhanh tới.

- Lôi gia các ngươi cũng xứng so sánh với Càn Kình?

Thiêu đốt đấu hồn! Tuyệt! Con đường đi thông nhập thánh... Thành chủ Lý Đức Ước Khắc chưa từng tức giận và đau lòng đến nhường này. Nếu vẫn không có đường nhập thánh thì thôi.

Nhưng mới trước đó thành chủ Lý Đức Ước Khắc biết con đường nhập thánh đã mở rộng cửa, vốn định chúc mừng Càn Kình ai ngờ bị người xuống tay khiến cánh cửa nhập thánh mở rộng đã khép kín.

Có hy vọng lại thất vọng, thành chủ Lý Đức Ước Khắc rất hận. Hy vọng lớn nhất đời thành chủ Lý Đức Ước Khắc là có thể nhập thánh, nay đã bị kẻ trước mắt đánh nát. Không giết Lôi Chấn thì sao trút giận? Giết Lôi Chấn có thể giải hận không? Không!

- Lôi Chấn, ta biết ngươi giết Càn Kình là vì Lôi gia các ngươi.

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc bước đi càng nhanh, biểu tình tàn nhẫn nói:

- Ta nói cho ngươi biết, ngươi đã làm sai lầm lớn nhất. Càn Kình chết rồi thì toàn bộ người Lôi gia các ngươi hãy chôn cùng hắn!

Thân thể ưỡn thẳng tắp của Lôi Chấn run lên, trong mắt tràn ngập khó tin, lão không thể tin lỗ tai mình nghe thấy lời nói, sao có thể như vậy? Lôi Chấn vốn nghĩ giết Càn Kình rồi bỏ ra ôs lớn kim tệ, tài nguyện tặng cho thành chủ đại nhân, chỉ cần có thành chủ Lý Đức Ước Khắc ủng hộ thì Mộc Quy Vô Tâm quậy cỡ nào cũng vô dụng.

Cho dù Lôi Địch nhập thánh trở về thì cùng lắm Lôi Chấn lấy mạng đổi mạng với Càn Kình chắc cũng đủ. Tại sao... Bây giờ xem ra Càn Kình đã chết, thành chủ Lý Đức Ước Khắc thuộc về nhóm người khó chịu nhất, căm giận nhất, mất lý trí nhất? Không phải Lý Đức Ước Khắc là thành chủ sao? Không phải thành chủ Lý Đức Ước Khắc nên cân bằng thế lực thành thị, nâng cao địa vị của mình sao?

- Phụt.

Càn Kình giật mạnh một cái, há mồm hộc ngụm máu đặc, hai luồng đấu khí trong người đã chém giết với thiêu đốt đấu hồn.

Thiêu đốt đấu hồn giống như đấu kỹ Thiên Lôi Thiểm lúc trước, mục tiêu thẳng hướng đầu. Địa Hỏa Chi Tâm, đấu tâm thứ ba, lực lượng đấu tâm.

Ba lực lượng tương tự rồi lại hoàn toàn khác nhau dây dưa với nhau. Lực lượng đấu tâm giống mãng xà quấn quanh thiêu đốt đấu hồn, mỗi lần quấn lên là đấu tâm phóng ra lực lượng sẽ bị tiêu trừ ba phần khi tiếp xúc.

Địa Hỏa Chi Tâm giống dung nham sôi trào phủ lên thiêu đốt đấu hồn dây dưa với đấu tâm. Thiêu đốt đấu hồn thì phủ lên lực lượng đấu khí, quấn quýt khó chia rõ cái nào là cái nào.

- Càn Kình... Càn Kình...

Mộc Quy Vô Tâm ngồi xổm bên cạnh Càn Kình, không dám tùy tiện rót Càn Kình và thiêu đốt đấu hồn vào hỗ trợ. Không phải Mộc Quy Vô Tâm sợ tiêu hao lực lượng mà sợ tổn thương thân thể Càn Kình. Lực lượng của Mộc Quy Vô Tâm không mạnh hơn Lôi Chấn, có lẽ chỉ Lôi Địch thiêu đốt thánh hồn nhập thánh của gã, vĩnh cửu tiêu hao lực lượng mới xua đuổi được đấu hồn đã nhập vào người Càn Kình.

Đáng tiếc... Lôi Địch không ở đây.

- Lửa...

Càn Kình đau đớn choáng váng, miễn cưỡng mở miệng nói:

- Đặt ta... Bên cạnh lửa... Dầu lửa...

Mấy lần đi Cổ Hoang Sa Hải, mấy lần Địa Hỏa Chi Tâm biến dị. Càn Kình cảm giác được chủ lực đối kháng thiêu đốt đấu hồn không phải đấu tâm thứ nhất mà là đấu tâm thứ hai, Địa Hỏa Chi Tâm.

Nếu không có Địa Hỏa Chi Tâm, chỉ mình đấu tâm thứ nhất thì tuy bây giờ Càn Kình không chết nhưng tình cảnh càng khó khăn hơn.

Lửa? Dầu lửa? Mộc Quy Vô Tâm chợt nhớ đến lúc Càn Kình chiến đấu với Lôi Chấn xuất hiện tình cảnh quái dị biến mất ngay sau đó. Mộc Quy Vô Tâm vội rút hai chân Càn Kình ra khỏi mặt đất, cẩn thận ôm hắn vọt nhanh tới lò lửa. Mộc Quy Vô Tâm đổ dầu vào lò tuy bị dầu lửa nổ tung một lần nhưng vẫn vững chắc.

*****

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!

Lửa dính dầu liền phực cháy, trong phút chốc tăng vọt lên. Một thùng lại một thùng đầuodỏ vào lò lửa, ngọn lửa bốc cháy lên cao vài chục trượng làm cả sân nóng cháy như nướng người trên bếp lò.

Băng băng!

Thân thể Càn Kình nằm dưới đất bỗng giật giật va chạm mặt đất phát ra tiếng trầm đục. Địa Hỏa Chi Tâm cảm ứng bốn phía nóng cháy lại chuyển động.

Ngọn lửa đốt cháy trong lò hừng hực nhảy như muốn nhập vào người Càn Kình, khí lưu cực nóng chui vào tai, mũi, miệng và lỗ chân lông.

Thiêu đốt đấu hồn đã vọt lên tới chân mày Càn Kình, gần trán, trong phút chốc thiêu đốt đấu hồn bị nhiệt độ nóng cháy của Địa Hỏa Chi Tâm chặn tại chỗ.

Đau!

Hai tay Càn Kình ôm đầu, cảm giác lực lượng sắp nổ tung, đầu óc phun ra như núi lửa.

Mộc Quy Vô Tâm nhìn phản ứng của Càn Kình vội hốt dầu xung quanh điên cuồng đổ vào lò lửa, cao giọng rống to:

- Dầu, còn có dầu không?

Trần Mặc Đồ ngẩn ra một chút, đột nhiên chạy ra ngoài sân. Hàm Cường liếc Càn Kình, cùng Lý Lực Thác Đặc chạy ra ngoài cửa.

Sức chiến đấu của đám thợ rèn không cao nhưng mạnh khỏe, không lâu sau ai nấy vác thùng dầu kích cỡ khác nhau chạy tới chỗ Mộc Quy Vô Tâm.

Phòng ốc bốn phía liên tục sụp xuống, mắt thành chủ Lý Đức Ước Khắc như hồng ngọc bắn tia hung ác, hết sức thúc đẩy mỗi một kiếm liều mạng với Lôi Chấn.

Lôi Chấn huơ trường kiếm cố chống đỡ, trong lòng chưa từng khổ như vậy. Đối thủ của Lôi Chấn là thành chủ đại nhân nổi điên, đánh không được, mà không đánh cũng không xong.

Đây chính là thành chủ! Lý Đức Ước Khắc có thể ngồi trên ghế thành chủ, sau lưng gã sẽ không có ai sao? Làm sao... Liều mạng thành chủ Lý Đức Ước Khắc?

đấu khí, hỏa hoa liên tục bắn tung trên bầu trời Công Hội Thiết Tượng.

Địa Hỏa Chi Tâm trong người Càn Kình càng xoay càng nhanh, thiêu đốt đấu hồn chỉ có thể tập trung chống lại Địa Hỏa Chi Tâm, bỏ qua đấu tâm thứ nhất. Đấu tâm thứ nhất luôn thuộc phe yếu thế bây giờ lại bắt đầu công kích.

Quấn quanh, dây dưa, thiêu đốt...

Ba lực lượng từ ban đầu so đấu dần biến thành dù mình không sống thì cũng quyết cho đối thủ chết. Càn Kình cảm giác đầu sắp nổ tung, ba lực lượng không ngừng giằng co.

Khí lưu lửa bốc hơi liên tục rót vào người Càn Kình. Mộc Quy Vô Tâm cắm đầu đổ dầu. Khoa Mễ Nhĩ mặc kệ ánh mắt phó hội trưởng gì đó, dốc sức kéo phong tương tăng uy lực ngọn lửa lên đến mức độ lớn nhất.

Địa Hỏa Chi Tâm nóng bỏng khiến đầu Càn Kình có màu cua luộc. Thiêu đốt đấu hồn vì không có lực lượng tiếp ứng nên dần mềm, mềm, mềm rồi lại không cam tâm phát ra lực lượng cuối cùng. Thiêu đốt đấu hồn muốn tự nổ nhưng bị Địa Hỏa Chi Tâm đè chặt.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Càn Kình nghe thấy trong đầu mình có tiếng nổ, đau nhức khó chịu chợt ngừng lại, còn dư âm chưa mất. Chỗ giữa trán, một 'hạt châu' đang tự xoay chuyển.

Đấu tâm! Đây là đấu tâm?

Càn Kình nghi ngờ ba lực lượng chế tạo ra đau đớn làm hắn bị hư não, nếu không thì sao có ảo giác giữa trán ngay đầu chân mày xuất hiện đấu tâm thứ ba?

Ảo giác? Thật sự là ảo giác sao? Càn Kình phản xạ điều động đấu tâm ở trán, khí lưu xung quanh và đấu khí trong người bỗng hưởng ứng.

Đây là? Càn Kình mở to mắt. Tay phải ngày hôm qua bị thương không quá nặng chống thân hình rách nát ngồi dậy. Hắn có đấu tâm thứ ba? Đây... Đây là sao?

Chẳng phải nói một người chỉ có một đấu tâm? Địa Hỏa Chi Tâm là vì ở trong đấu mạch chết, vì Đả Thiết Hô Hấp Pháp quái dị nên Càn Kình mới có đấu tâm thứ hai. Vì sao hôm nay có thêm đấu tâm thứ ba? Đấu tâm thứ ba còn nằm ở trán.

Đấu tâm phẩm cấp cao nhất luôn ở trán.

Địa Hỏa Chi Tâm vì là kết quả trong đấu mạch chết nên đấu tâm bình thường không thể so sánh.

Càn Kình luôn cho rằng đấu tâm của hắn tuy không phải phẩm cấp cao nhất nhưng cộng với Địa Hỏa Chi Tâm, thêm vào cố gắng cùng các loại năng lực chức nghiệp hỗ trợ thì sẽ có khả năng khiêu chiến Càn Chiến Huyền. Càn Kình không ngờ sẽ được đến đấu tâm thứ ba.

- Càn... Càn Kình... Ngươi...

Mộc Quy Vô Tâm ôm thùng dầu dốc ngược, ngơ ngác nhìn. Mộc Quy Vô Tâm nhìn Càn Kình bị thương rất nặng nhưng không chết.

- Ngươi... Ngươi không bị thiêu đốt đấu hồn giết? Ngươi... Ngươi khỏe...

Càn Kình không chết? Thành chủ Lý Đức Ước Khắc giật nảy mình, tay đâm trường kiếm bất giác run một cái, tốc độ ra kiếm chậm. Tim Lôi Chấn đập nhanh. Sao có thể? Ta đã thiêu đốt một phần nhỏ đấu hồn!

Hai bên cùng kinh ngạc. Kiếm thành chủ Lý Đức Ước Khắc đâm ra chậm nhưng uy lực mạnh hơn kiếm nhanh lúc trước. Lôi Chấn cũng giật mình, phản ứng chậm hơn. Trường kiếm đâm thủng xương vai phải, một luồng đấu khí bắn xuyên tường dày rồi biến mất.

Phụt!

Lôi Chấn cầm kiếm bịt miệng vết thương không ngừng đổ máu, ngạc nhiên nhìn Càn Kình đã ngồi dậy, mặt hơi tái, toàn thân còn đổ máu. Lôi Chấn không cảm giác được phần thiêu đốt đấu hồn đã nhập vào người Càn Kình nữa.

Đấu hồn đã biến mất trong người Càn Kình.

Sao... Sao có thể?

Lôi Chấn giật mình đến không cảm nhận đau đớn vì vai bị xuyên thủng, trợn tròn mắt nhìn Càn Kình không biết nên nói gì. Lôi Chấn thiêu đốt đấu hồn thế nhưng không thể giết đối thủ đẳng cấp Chiến Sĩ Tru Ma?

- Không chết, thật sự không chết.

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc vứt bỏ đối thủ Lôi Chấn xoay người vọt tới trước mặt Càn Kình, hai tay liên tục sờ vai hắn, không kiềm được tay gã run run.

- Tốt quá, tốt quá.

Cánh cửa hy vọng mở ra bị Lôi Chấn tự tay đóng nay lại mở rộng.

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc không rảnh điều tra Càn Kình làm sao nuốt thiêu đốt đấu hồn, cũng không tính sổ với Lôi Chấn.

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc vộit quát:

- Dược sư, bác sĩ đâu! Mau đi tìm, các ngươi còn đứng đây làm gì?

Lý Lực Thác Đặc liên tục gật đầu, xoay người chạy ra ngoài. Lý Lực Thác Đặc nghe thành chủ Lý Đức Ước Khắc ở sau lưng lại hét to.

- Công Hội Dược Tề, trực tiếp đi Công Hội Dược Tề lấy tín vật của ta mời hội trưởng đại nhân của Công Hội Dược Tề tự mình đến đây!

Lý Lực Thác Đặc xoay người nhận thanh kiếm nhỏ thành chủ Lý Đức Ước Khắc vứt tới, thắc mắc liếc trộm Càn Kình người đẫm máu. Hội trưởng mới này rốt cuộc có lai lịch gì?

Càn Kình khiến hội trưởng Hồng Lưu Chiến Bảo, thành chủ Lý Đức Ước Khắc cùng đến cứu, xem trọng hắn đến vậy? Mức độ chú trọng có thể nói là vượt qua lão hội trưởng đại nhân.

- May mắn, suýt chết.

Mộc Quy Vô Tâm dìu Càn Kình miễn cưỡng đứng dậy, lòng thầm vui mừng nhờ có nửa miếng tấm thuẫn, không thì một kích vừa rồi của Lôi Chấn đã giết hắn ngay tại chỗ.

- Ngươi... Ngươi không chết?

Khuôn mặt Lôi Chấn vặn vẹo vì sợ hãi. Tuy rằng vì thời gian quá ngắn nên Lôi Chấn không thể đốt hết đấu hồn nhưng dù gì là thiêu đốt đấu hồn cao hơn Càn Kình mấy đẳng cấp, vậy mà không đánh chết hắn? Lôi Chấn còn nổ đấu kỹ Thiên Lôi Thiểm.

Càn Kình mỉm cười. Lần này thật là bởi vì tai họa biến chuyện tốt, chẳng những kỳ diệu có đấu tâm thứ ba, còn nằm ởgiữa trán, nhặt được một môn đấu kỹ. Tuy Càn Kình không biết đấu kỹ đẳng cấp tất sát này tên là gì.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-922)