Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 474

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 474: Giết hết
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Hội trưởng Công Hội Thiết Tượng, hội trưởng tương lai của Hồng Lưu Chiến Bảo, giờ lại thêm một tin tức Quân Vô Đạo thuộc Vô Đạo hội là thúc thúc của Càn Kình.

Quân Vô Đạo có một mụn con là nữ nhi bảo bối, trong Vĩnh Lưu thành không ai không biết. Lôi Chấn nghĩ chờ sau này Vô Đạo hội sẽ từ từ xuống dốc trong tay nữ nhi của Quân Vô Đạo, không ngờ... Thật sự không ngờ! Quân Vô Đạo còn có một điệt tử, cố tình là Càn Kình, người trẻ tuổi đã lộ ra bá khí, thực lực cường đại trong thế hệ trẻ.

Mặt Lôi Chấn âm trầm như lọ nồi bỗng nở nụ cười sung sướng. Trong tay Càn Kình có Công Hội Thiết Tượng, sau lưng có Hồng Lưu Chiến Bảo, bây giờ có lẽ được Vô Đạo hội của Quân Vô Đạo ủng hộ. Ba thế lực hợp lại thật là hung mãnh nhưng cũng có vết rách.

Đó là vết rách với thành chủ Lý Đức Ước Khắc. Thế lực của thành chủ Lý Đức Ước Khắc về mặt lý luận sánh bằng bất cứ hai đại thế lực nào trong Vĩnh Lưu thành, nhưng một thế lực không thể đối kháng ba thế lực hợp thể.

Bây giờ trong tay Càn Kình có ba thế lực liên hợp, thực lực và thế lực tổng hợp bao trùm trên đầu thành chủ đại nhân. Thành chủ Lý Đức Ước Khắc nhìn trạng thái này sẽ có cảm giác gì?

Lôi Chấn biết rõ dục vọng quyền lực của thành chủ Lý Đức Ước Khắc rất mạnh, nếu có người tổng hợp ba thế lực vượt qua thế lực thành chủ thì thành chủ đại nhân thói quen liên hợp với thế lực khác đè nén thế lực mới trỗi dậy.

Thành chủ đại nhân...

Lôi Chấn cười tự tin nói:

- Không lẽ bây giờ người còn muốn tiếp tục đứng về phía Càn Kình?

Năm ngón tay thành chủ Lý Đức Ước Khắc siết chặt chuôi kiếm, mu bàn tay nổi gân xanh, ngực phập phồng. Thế lực của Càn Kình vượt qua thành chủ Lý Đức Ước Khắc dự tính, thật không ngờ hắn mới đến Vĩnh Lưu thành không lâu đã phát triển đến mức này. Nếu là trước kia thì chắc chắn thành chủ Lý Đức Ước Khắc sẽ đứng vè phía Lôi gia.

Bây giờ...

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc cười chỉ trường kiếm hướng Lôi Chấn, gằn từng chữ:

- Gia - Chủ - Của - Lôi - Gia - Lôi - Chấn! Công nhiên tập kích sát nhân, phá hư hòa bình nội bộ Chân Sách hoàng triều, bây giờ ta lấy thân phận thành chủ đại nhân ra lệnh cho ngươi bỏ vũ khí xuống nhận thẩm phát!

Nụ cười đông trên mặt Lôi Chấn. Sao có thể như vậy? Không lẽ thành chủ Lý Đức Ước Khắc trúng ma pháp của Càn Kình? Dưới tình huống này vẫn ủng hộ Càn Kình, thành chủ Lý Đức Ước Khắc không định cầm giữ thế lực Vĩnh Lưu thành nữa sao?

Bỏ vũ khí xuống? Lôi Chấn lắc đầu, lời Càn Kình vừa nói đã quyết định tình huống hôm nay.

- Nếu các ngươi không để ta sống thì các ngươi cũng đừng hòng sống yên!

Lôi Chấn chưa rống hết câu thì búa to phun ra đấu khí hung ác chém đầu lão, đánh gãy lời nói và không cho lão cơ hội thiêu đốt đấu hồn.

Cùng lúc đó, sáu Chiến Sĩ Lôi Chấn chọn sáu hướng khác nhau phá vòng vây. Đối diện thành chủ Lý Đức Ước Khắc, Mộc Quy Vô Tâm, hai cường giả đấu hồn hợp tác thì sáu người không có cơ hội đánh thắng. Dù đấu với một mình thành chủ Lý Đức Ước Khắc thì cơ hội thắng không bao nhiêu.

Rút, rút rồi tính. Chỉ có rút trở lại Lôi gia, dựa vào tích lũy nhiều năm, các loại ma pháp trận, Ma Pháp Sư, Chiến Sĩ của Lôi gia hợp tác phòng ngự. Muốn đánh vào Lôi gia? Dù là ba thế lực hợp tác cũng phải trả giá cực đắt.

- Muốn đi?

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc hú dài, trường kiếm và thân thể gã gần như hợp nhất hóa thành kiếm quang to lẫm liệt chém về phái người chạy trốn nhanh nhất.

Không chút do dự, xuất kiếm tàn nhẫn mau lẹ!

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc biết nếu đã chọn trợ giúp lão sư thì tuyệt đối không thể làm biếng, đường tương lai nhập thánh toàn nhờ vào tiểu tử này.

Chiến Sĩ Lôi gia chạy trốn trở tay đâm một kiếm, cùng lúc đó một Chiến Sĩ rút lui vạch nửa vòng tròn trên không trung, chiến đao chém ngang lưng Càn Kình.

Nhanh, đột ngột.

Một kích kia xuất hiện quá đột nhiên!

Thành chủ Lý Đức Ước Khắc không ngờ Lôi gia sắp toàn diệt nhưng không dốc sức phá vòng vây mà có người muốn ám sát Càn Kình, đây là sự cố chấp của người Lôi gia sao?

Diệt Ma nhất chiến! Thiên Lôi Thiểm!

Càn Kình thả lỏng đứng tại chỗ, đấu tâm trên trán xoay chuyển kéo theo đấu tâm thứ nhất chuyển động. Hai lực lượng có sức dẫn đặc biệt, vận tốc quay đấu tâm vốn chỉ có mười vạn sau khi kéo theo nhau thì quay càng lúc càng nhanh. Mười vạn... Hai mươi vạn... Ba mươi vạn...

Đấu khí dâng trào như kim thép đẩy máu dính đặc trong lỗ chân lông phun ra ngoài. Thân thể Càn Kình sạch sẽ hơn nhiều, đôi chân không bị thương bước ra một bước nghênh đao quang, bàn tay phải gãy xương không quá nghiêm trọng cầm Trảm Mã Đao to lớn.

Ta chưa từng trêu chọc các ngươi nhưng ngươi hết lần này đến lần khác muốn giết ta! Muốn lùi? Đã muộn! Chỉ có chiến!

Ngực Càn Kình tràn đầy giận dữ, Huyết Chiến Thất Thức hợp lại làm một, hóa thành đao mang to lớn va chạm đấu kỹ Thiên Lôi Thiểm chém ngang.

Keng keng keng!

Hai đao va nhau, đấu khí kim loại va chạm bắn tung tóe. Chiến đau của Lôi gia xẹt một tiếng gãy đôi, Trảm Mã Đao không chút cản trở cắt vào người đối thủ. Hai chân người kia còn đứng dưới đất, thân thể bay ngược ra sau, vòng eo liên tục lắc lư làm động tác giả tránh né dường như có thể né bất cứ hướng nào.

Trong bóng Trảm Mã Đao to lớn bùng nổ bươm bướm sáng tung bay, mỗi một bóng đao như một con bướm dán người kẻ trốn tránh. Trong mắt người đó khắp thiên địa đều là đao quang bay múa. Sao có thể?

Phân Kim Liên Trảm!

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!

Trảm Mã Đao bay trên sà dưới mấy chục cái, Càn Kình dừng lại. Xương tay phải đau nhức từng cơn, Chiến Sĩ Lôi gia sau lưng xẹt xẹt thành mấy chục miếng thịt xếp dưới đất.

Một Chiến Sĩ định vọt tới thấy hung uy chiến đau của Càn Kình thì không kiềm được chân khựng lại, gã muốn một lần nữa xông tới nhưng phát hiện bả vai bị người từ sau lưng ấn chặt. Chiến Sĩ Lôi gia không cần ngoái đầu lại cũng cảm giác được mùi kiêu hùng hắc đạo đẫmm áu.

- Công kích một Chiến Sĩ trọng thương, Lôi gia các ngươi giỏi thật.

Năm ngón tay Quân Vô Đạo bóp cổ Chiến Sĩ, cái cổ nhìn như có thể đụng gãy cây giờ yếu ớt giống cổ gà, thân thể mềm oặt.

Chiến Sĩ bị trọng thương? Chiến Sĩ Hắc Tinh Tinh khác bỏ chạy lòng thầm mắng. Ngươi có thấy Chiến Sĩ Tru Ma trọng thương nào dễ dàng chém Chiến Sĩ Diệt Ma nhất chiến có hoàng kim đấu tâm thành từng lát thịt chưa? Cái này mà gọi là bị thương nặng?

Càn Kình dùng đao làm gậy chống thân thể không ngã, nhớ lại trạng thái đấu tâm vừa rồi.

Nếu nói đấu tâm thứ nhất là luyện ra từ đấu khiếu, đấu mạch sống thì đấu tâm thứ hai Địa Hỏa Chi Tâm là đấu tâm quái dị luyện ra từ đấu khiếu, đấu mạch chết. Nói chính xác thì đấu tâm thứ nhất đại biểu sinh, đấu tâm thứ hai đại biểu tử. Vậy đấu tâm thứ ba lại nên giải thích như thế nào?

Bố Lai Khắc đại thúc? Âu Lạp Khắc đại thúc?

Càn Kình nhận ra hắn phải quay về Vô Tận thế giới hỏi hai vị lão sư.

*****

Tuy Mộc Quy Vô Tâm đại thúc sẽ không lộ tin tức của Càn Kình ra ngoài nhưng hắn không thể giải thích tình huống này, dù sao Địa Hỏa Chi Tâm rất quái dị.

Dù là Chân Sách hoàng triều hay hoàng tộc Lộ Tây Pháp, gồm bên Man tộc, tử đấu mạch, đấu khiếu chính là luật thép vĩnh viễn không thể tu luyện đấu khí, lực lượng gì, nhưng Địa Hỏa Chi Tâm thật sự tồn tại.

Thời gian ngắn ngủi, thời gian ngắn ngủi...

Lôi Quang Minh không thể tin, trước hôm nay Lôi gia còn vô cùng cường đại, khiến bất cứ thế lực nào trong Vĩnh Lưu thành phải kiêng dè. Bình thường thành chủ đại nhân thấy Lôi gia đều khách sáo tiếp đãi, thế nhưng vì một câu cực kỳ bá đạo của Càn Kình khiến Lôi gia chớp mắt bị tổn thất vô cùng nặng nề.

Lão gia chủ của Lôi gia mới xuống núi không lâu, Lôi Chấn, bị Mộc Quy Vô Tâm, thành chủ Lý Đức Ước Khắc, Quân Vô Đạo hợp sức công kích đã chiến bại.

Hai tay, hai chân Lôi Chấn bị đánh gãy nằm sấp trên mặt đất, hung hăng trừng Càn Kình. Lôi Chấn là gia chủ của Lôi gia, giậm chân một cái Vĩnh Lưu thành sẽ lắc lư ba lượt thế nhưng vì một câu nói của thanh niên trước mắt, ba cường giả cùng hành động đánh Lôi Chấn bị thương.

- Lôi Chấn.

Càn Kình chậm rãi bước tới trước, nói:

- Ta sẽ đòi Lôi gia bồi thường phần của ngươi, sợ ngươi không có cơ hội chừa lại mua mồ cho mình.

Lôi Chấn nhìn Càn Kình giơ cao chân, bầu trời trên đầu Càn Chiến Huyền chợt biến tối tăm như có mây đen nhanh chóng giáng xuống.

Răng rắc!

Lôi Quang Minh nhìn cổ Lôi Chấn bị Càn Kình đạp gãy, máu phun trào, đầu Càn Chiến Huyền lăn lông lốc. Dưới bụng Lôi Quang Minh bỗng phụt ra dòng nước nóng dọc theo ống quần chảy xuống cổ chân, mùi khai nồng nặc.

Đáng sợ.

Lôi Quang Minh từng thấy giết người, gã tự tay giết người, nhưng chưa từng thấy ai như Càn Kình một chân đạp gãy cổ người, máu bắn lên quần nhưng mặt hắn không biểu tình tựa như giẫm chết một con kiến.

Mấy thợ rèn chưa từng thấy giết người dạ dày khó chịu, cùng quay đầu ôm bụng ói ra.

Tay chân Xuân Trang Sinh lạnh lẽo liếc trộm Càn Kình, lão không dám bốn mắt giao nhau với hắn nữa. Gia chủ của Lôi gia thế là đi đời nhà ma.

Một cước độc ác dễ khiến người liên tưởng đến máy chém trên đoạn đầu đài. Xuân Trang Sinh sợ, sợ đối diện ánh mắt Càn Kình, đó không phải đôi mắt tràn ngập sát khí hay giận dữ. Khinh rẻ, đó là nhìn chán sinh tử, bắt đầu coi rẻ sinh tử.

Không chỉ coi rẻ sinh tử của người khác mà bao gồm chính mình.

- Lôi gia...

Trần Mặc Đồ chậm rãi nhắm mắt lại, kẽ răng rít hai chữ:

- Xong đời.

Lôi gia, xong đời? Lôi Quang Minh căm hận trừng Trần Mặc Đồ. Lôi gia vẫn có sức chiến đấu rất mạnh, Lôi gia có tích lũy hùng hậu. Trừ phi Hồng Lưu Chiến Bảo, Vô Đạo hội, thành chủ Lý Đức Ước Khắc, ba đại thế lực đều quyết tâm tổn thất nhiều thực lực.

- Lôi gia...

Vân Tinh Huy Thăng thở dài, nhỏ giọng nói:

- Thật sự xong rồi.

Lôi Quang Minh ngơ ngác nhìn Vân Tinh Huy Thăng. Sư phụ của gã luôn có ánh mắt sắc bén, tuy Vân Tinh Huy Thăng chỉ là một thợ rèn nhưng nhiều lúc đoán chiến tranh còn chính xác hơn nhiều tham mưu quân nhân. Nếu Vân Tinh Huy Thăng nói Lôi gia xong rồi thì...

- Không đâu... Không đâu...

Lôi Quang Minh lắc đầu nguầy nguậy nói:

- Sẽ không... Lôi gia chúng ta còn có rất nhiều lực lượng...

- Vô dụng.

Vân Tinh Huy Thăng bình tĩnh nhìn đồ đệ theo mình nhiều năm, nói:

- Trong thời gian ngắn Lôi gia liên tục mất hai gia chủ chết không theo tự nhiên, đều liên quan đến Càn Kình. Ngươi dám nói có can đảm đối diện Càn Kình sao?

Can đảm? Lôi Quang Minh cúi đầu, làm sao gã có dũng khí đối đầu Càn Kình? Hiện tại Lôi Quang Minh không dám nhìn thẳng mặt Càn Kình chứ nói gì đến can đảm.

- Ngươi là phó hội trưởng Công Hội Thiết Tượng còn không dám đối diện Càn Kình huống chi là đám người Lôi gia?

Vân Tinh Huy Thăng giơ tay vỗ vai Lôi Quang Minh, im lặng bước sang một bên. Có lẽ sức chiến đấu cá nhân hiện tại của Càn Kình không mạnh nhất nhưng bản thân hắn cũng không phát hiện hắn tụ tập lực lượng xung quanh thông qua cách và năng lực khác nhau, cho hắn sử dụng.

Loại năng lực này... Vân Tinh Huy Thăng đăm chiêu suy tư, trừ một vài Chiến Sĩ huyết mạch lão từng thấy thì chỉ có Phục Long Chân Sách đại đế trong lịch sử là tương tự.

Lôi Quang Minh đánh rùng mình, gã không có can đảm đối diện Càn Kình, những người Lôi gia sau khi biết tin gia chủ chết, nghe ba đại thế lực liên hợp thì còn có ý chí chiến đấu sao? Dù có thực lực hùng hậu sẽ vẫn nhanh chóng sụp đổ.

- Sư phụ... Ta...

Vân Tinh Huy Thăng quay đầu nhìn Lôi Quang Minh ngập ngừng, vẻ mặt van xin, thở dài. Đồ đệ dạy mấy năm làm sao có thể không có cảm tình? Nhưng Vân Tinh Huy Thăng là sư phụ, rất hiểu bản tính của Lôi Quang Minh. Hôm nay dù Vân Tinh Huy Thăng cứu Lôi Quang Minh từ tay Càn Kình thì chờ khi vụ việc qua đi, khó bảo đảm sau này gã không gây sự với hắn tiếp.

Càn Kình nhìn Lôi Quang Minh, đây cũng là người của Lôi gia. Theo quy tắc của Chiến Sĩ thì Càn Kình nên giết chết Lôi Quang Minh, trừ bỏ mọi uy hiếp ẩn giấu. Nhưng Lôi Quang Minh dù gì là đồ đệ của Vân Tinh Huy Thăng, đã theo lão nhiều năm.

Tình nghĩa sư phụ và đồ đệ có khi vượt qua thân tình rất sâu. Nếu hôm nào Vân Tinh Huy Thăng quay về vòng tay của Tinh Thần thì Lôi Quang Minh nhất định sẽ túc trực bên linh cữu.

Giết chết Lôi Quang Minh? Càn Kình tự nhận đạp một cước là phó hội trưởng Công Hội Thiết Tượng này sẽ về với vòng tay Tinh Thần, kể cho tên mập La Lâm nghe hắn mạnh mẽ cỡ nào.

Nhưng đạp một cước rồi tâm tình của Vân Tinh Huy Thăng đại nhân sẽ ra sao? Càn Kình im lặng nhìn Lôi Quang Minh, nhắm mắt lại hít vào thở ra.

Giọng điệu của Càn Kình cực kỳ trầm trọng nói:

- Lôi Quang Minh, ngươi nên mừng ngươi là đồ đệ của Vân Tinh đại sư. Lần này, ta không giết ngươi nhưng tuyệt đối không có lần sau.

Quân Vô Đạo chậm rãi gật đầu, vừa lòng cười. Giết người là chuyện rất đơn giản, tay nâng đao rơi, đầu rớt, chuyện này không là gì với Chiến Sĩ.

Nếu Lôi Quang Minh chết thì Vân Tinh Huy Thăng sẽ rất đau khổ mất đi đồ đệ dạy dỗ nhiều năm, tinh thần Đoàn Tạo Đại Sư bị kích thích, có lẽ thân thể nhanh chóng suy sụp chết sớm.

Vậy là không phải Càn Kình giết Lôi Quang Minh mà giết Vân Tinh Huy Thăng đại nhân có ân tình với hắn, tặng cho ngôi báu hội trưởng Công Hội Thiết Tượng Vĩnh Lưu thành.

Trưởng thành. Quân Vô Đạo rất vừa lòng nhìn thấy điệt tử thật sự trưởng thành.

- Nhị thúc.

Càn Kình đi hướng Quân Vô Đạo, nói:

- Cho ta mượn vài người có sức chiến đấu, sau này luôn theo dõi Lôi Quang Minh suốt ngày. Ta không giết hắn nhưng không thể bỏ qua hắn hoàn toàn.

Quân Vô Đạo mỉm cười nói:

- Được, không thành vấn đề.

Quân Vô Đạo vốn định chờ chút nữa nhắc nhở Càn Kình tìm vài người giám sát Lôi Quang Minh, không ngờ điệt tử nghĩ đến vấn đề tương tự.

Lôi Quang Minh ngồi bệch xuống đống nước tiểu, ngơ ngác nhìn xác thích khách Lôi gia phái ra.

Crypto.com Exchange

Chương (1-922)