Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 485

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 485: Đại hỗn loạn
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Vốn Mộc Nột Thiên Sách cảm thấy bạn học trẻ tuổi này có chút thực lực và năng lực, bây giờ them ra những năng lực đó làm Càn Kình đánh mất bản thân, hắn cho rằng có tư cách kết minh với Chiến Sĩ huyết mạch Sư Thứu Vương.

- Có một số việc rất khó nói.

Càn Kình nằm xuống đất, hai tay gác sau đầu nhìn vì sao nhấp nháy. Mấy năm trước, Càn Kình và La Lâm còn ở dưới trời sao say rượu ở ven đường hét to mộng tưởng. Vốn tưởng La Lâm sẽ thực hiện ước mơ trước, ai ngờ đến bây giờ thì thành ra thế này.

- Ta từng hứa với một bằng hữu phải khiến cả Chân Sách hoàng triều, Ma tộc đều biết đến ta. Khiến tất cả Ngâm Du Thi Nhân truyền tụng câu chuyện của ta. Hắn ở Tinh Thần đang nhìn ta, vì vậy dù khó khăn cỡ nào ta cũng quyết làm được, bao gồm cả phần của hắn! Cho nên ai muốn cướp thương hội của La gia ta thì ta sẽ chém sạch đám mã tặc đã, khiến bọn chúng biết sau này thương đội cắm cờ La gia lập tức tránh xa.

- Bằng hữu?

[CHARGE=4]

Khuôn mặt cười của Mộc Nột Thiên Sách lộ khó hiểu, trầm tư. Một lúc sau khóe môi Mộc Nột Thiên Sách cong lên. Thật sự thú vị, đây là suy nghĩ của người thường sao? Nguyên Chiến Tranh Chinh Phạt học viện chẳng qua là mạng lưới quan hệ lớn, bằng hữu?

Mộc Nột Thiên Sách cười khẽ, lắc đầu. Bằng hữu, hoàng gia không cần bằng hữu. Nếu Càn Kình không nhắc đến từ bằng hữu thì Mộc Nột Thiên Sách thậm chí quên lúc nhỏ xíu có học được từ này.

- Dã Thảo, đã ăn no rồi, nghỉ ngơi lấy lại sức rồi.

Càn Kình quay đầu nhìn Dã Thảo, hỏi:

- Nói đi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

- Hỗn loạn, đại hỗn loạn.

Dã Thảo ngửa đầu ngắm sao, nói:

- Cụ thể xảy ra chuyện gì, tại sao nó xảy ra thì ta không biết. Ta chỉ biết là Hắc Phong đột nhiên hỗn loạn, dường như từ khi Băng Chủng Mặc Ngọc gia nhập thì bắt đầu hỗn loạn.

- Băng Chủng Mặc Ngọc?

Càn Kình chớp chớp mắt. Lần trước Càn Kình xử lý Chiến Sĩ huyết mạch Thiết Tí Đường Lang ở tái ngoại không phải là Băng Chủng Mặc Ngọc của Hắc Phong sao?

- Lần đầu tiên đại tỷ thấy hắn đã nói với chúng ta là có lẽ Hắc Phong sẽ hỗn loạn.

Dã Thảo nhắm mắt lại chìm trong hồi ức, nói:

- Man tộc, Bỉ Mông... Đại tỷ nói như vậy.

Man tộc? Bỉ Mông?

Càn Kình ngồi bật dậy. Trong các thế lực mã tặc tái ngoại đúng là có Chiến Sĩ huyết mạch hoặc dũng sĩ Man tộc nhưng trong mã tặc chắc chắn không có Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương, cũng sẽ không có Chiến Sĩ huyết mạch Tam Đầu Hoàng Kim Long hay huyết mạch Chiến Thần.

Tất nhiên trong đoàn mã tặc không thể nào có Ma võ sĩ huyết mạch Đọa Lạc Thiên Sứ, sẽ không có Ma võ sĩ huyết mạch Bất Tử Quân Vương, càng không có Ma võ sĩ huyết mạch Na Già.

Dũng sĩ huyết mạch Bỉ Mông của Man tộc? Địa vị của nó trong Man tộc chính là hoàng tộc, giống như Ma tộc, Chân Sách hoàng triều, không thể nào tham gia vào tái ngoại.

Không lẽ... ?

Càn Kình nhớ đến thích khách huyết mạch Bỉ Mông bị nhốt trong Hồng Lưu Chiến Bảo. Không thể nào?

- Ta không rõ ràng.

Dã Thảo buồn rầu liên tục lắc đầu, nói:

- Ta chỉ biết rằng chúng ta bị vây khốn, rất nhiều mã tặc lạ mặt xuất hiện bên phe Đại đương gia. Mọi người đánh nhau khó khăn, người tái ngoại vì chuyện này càng loạn, nhiều người bị cuốn vào thế lực chúng ta cướp bóc thương đội bậy bạ.

Càn Kình và Cổ Nguyệt Gia Anh liếc nhau, đã hiểu tại sao thương đội đi tái ngoại hai lần bị bắt cóc. Xem ra tái ngoại hỗn loạn nghiêm trọng hơn tưởng tượng.

Bỉ Mông? Có ý gì?

Hồng Triết Linh Quan cười híp mắt ném xương gà đã gặm sạch, nói:

- Vốn tưởng chờ một đoạn thời gian Man tộc phái sứ giả đến hoàng triều mới được thấy dũng sĩ huyết mạch Bỉ Mông được Man tộc tâng bốc là lợi hại hơn cả mười Chiến Sĩ huyết mạch Chân Sách hoàng triều. Bây giờ xem ra có thể trước tiên gặp gỡ.

Man tộc phái sứ giả?

Càn Kình hâm mộ nhìn Hồng Triết Linh Quan. Theo Càn gia ghi chép, mỗi một đoạn thời gian Man tộc sẽ phái sứ giả đi Chân Sách hoàng triều hoặc hoàng tộc Lộ Tây Pháp, ở mặt ngoài là giao lưu thật ra là khoe khoang sức chiến đấu, báo cho hai đại thế lực rằng đừng hòng mò tới Man tộc.

Bình thường Man tộc toàn phái dũng sĩ xuất sắc trong thế hệ trẻ, không nhiều người nhưng thực lực cực kỳ giỏi. Mấy năm nay dũng sĩ huyết mạch Bỉ Mông Man tộc để lại chiến thích thắng và bại tại Chân Sách hoàng triều, hoàng tộc Lộ Tây Pháp.

Đối chiến với dũng sĩ huyết mạch Bỉ Mông được huấn luyện theo hệ thống?

Càn Kình chớp chớp mắt, chắc điều đó sẽ giúp cho hắn tăng thực lực. Ít nhất chiến đấu trước mặt hoàng đế có thể tăng danh tiếng, giúp ích cho việc đi Càn gia đòi người.

- Đáng tiếc.

Hồng Triết Linh Quan duỗi hai cánh tay dài, khẽ thở dài:

- Mấy năm nay trong số không phải Chiến Sĩ huyết mạch trừ Chiến Đường Tam Kiệt ra không còn ai đánh thắng được đám Man tộc. Man tộc là một đám Chiến Sĩ trời sinh.

Đôi mắt ít có cảm xúc của đấu khí tràn ngập kiêu ngạo, đó là một trong các cuộc chiến Lôi Địch, phụ thân của nàng đắc ý nhất, cũng là cuộc chiến phụ thân nàng hận nhất.

- Tiểu tử, có hứng thú tham gia cuộc chiến phi huyết mạch không?

Hồng Triết Linh Quan nhìn Càn Kình, nói:

- Chỉ cần ngươi đủ tiêu chuẩn là ta có thể tiến cử vào.

Mộc Nột Thiên Sách cười híp mắt nhìn Hồng Triết Linh Quan. Học trưởng này thật biến bán nhân tình, biết rõ gã có thân phận hoàng tử nhưng vẫn giành việc dẫn tiến. Đây cũng là kiểu rèn luyện đại ca đã nói? Cướp nhân tài hữu dụng với Chiến Sĩ huyết mạch.

- Tốt.

Càn Kình gật đầu, nói:

- Nếu có thể vào trong thì ta sẽ tặng cho học trưởng một thanh đấu binh, không biết học trưởng quen dùng loại vũ khí gì?

- Đấu binh? Ta có đây.

Hồng Triết Linh Quan vẫy tay, túm hai thanh chiến đao ra khỏi đấu giới. Đao phong rộng một thước, thân đao dài ba thước rưỡi, tuy không to bằng Trảm Mã Đao nhưng là song đao to hiếm có.

Càn Kình nheo mắt quét song đao trong tay Hồng Triết Linh Quan, hỏi:

- Đấu binh lục giai?

Hồng Triết Linh Quan gật đầu. Tiểu tử này đoán mồ hay biết trước phẩm chất đấu binh của ta? Trầm Thụy Sư Vương Hồng Triết Linh Quan chưa từng nghe nói có ai không cầm vũ khí của đối phương quan sát kỹ đã phân biệt được phẩm chất đấu binh.

Dù là Đoàn Tạo Sư cũng không thể làm được trình độ đó.

- Đúng vậy. Là đấu binh lục giai.

Hồng Triết Linh Quan vung tay, hai thanh chiến đao xoay tít trên không trung như hai phong xa sáng choang chém hướng Càn Kình.

Rầm!

Càn Kình vươn tay bắt lấy chiến đao, đấu khí đưa vào trong phát ra tiếng đao ngân chói tai. Càn Kình chém mấy vệt đao vào không khí.

- Lãng phí tài liệu, cái này ít nhất nên là bát giai.

Càn Kình vung tay ném trả cho Hồng Triết Linh Quan.

Bát giai? Hồng Triết Linh Quan cười lắc đầu. Thanh niên này có lẽ hiểu một chút rèn nhưng không biết nếu đao phong chiến đao quá rộng, thân đao quá dài thì khi rèn tăng độ khó rất nhiều. Song đao này đạt đến đấu binh lục giai đã là may mắn.

Càn Kình vẫy tay rút vũ khí từ đấu giới ra. Trảm Mã Đao như phi đao để lại vệt sáng trên không trung rơi vào tay Hồng Triết Linh Quan.

*****

- Đây... Đây là...

Trầm Thụy Sư Vương Hồng Triết Linh Quan nắm Trảm Mã Đao, ngây người. Dù là độ rộng đao phong hay chiều dài thân đao đều trên Trảm Thiên của Hồng Triết Linh Quan, phẩm cấp cao không biên giới.

- Ta tự mình chế tạo.

Càn Kình chỉ Trảm Mã Đao, nói:

- Tốt hơn song đao của ngươi một chút.

Một chút? Hồng Triết Linh Quan suýt cắn lưỡi. Đây đã là đấu binh đỉnh giai! Tuy độ cứng đấu binh bát, cửu, thập giai ngang nhau nhưng khai thông đấu khí và những mặt khác có chênh lệch rất lớn. Hai Chiến Sĩ thực lực ngang nhau đối chiến bình thường đấu binh sẽ quyết định thắng bại cuối cùng.

[CHARGE=4]

Mộc Nột Thiên Sách phẩy quạt, vẻ mặt tò mò tới gần Trảm Mã Đao, ngón tay nhẹ búng sống dao. Mộc Nột Thiên Sách tặc lưỡi, gật gù. Đấu binh đỉnh giai? Đừng nói là những Dược Tề Đại Sư trong hoàng gia, dù là Dược Tề Đại Sư trong tổng Công Hội Thiết Tượng cũng phải mất mấy tháng làm ra.

Cái này còn cần nhờ may mắn mới rèn được đấu binh thập giai, sơ sẩy một cái là sẽ trở thành đấu binh cửu giai.

Còn đấu binh trình độ này, đao phong và thân đao rộng nâng cao khó khăn nhiều, khi rèn thì gian na...

Mộc Nột Thiên Sách lắc đầu, không suy nghĩ tiếp. Mộc Nột Thiên Sách hơi hiểu tại sao Càn Kình dám nói kết minh với gia tộc Chiến Sĩ Tằng Nhất Thành chứ không phải khách khanh.

Trình độ này tuy chưa hoàn toàn đủ tư cách lọt vào mắt mười gia tộc Chiến Sĩ huyết mạch có được thánh khí, nhưng sẽ không gia tộc nào dám xem thường Càn Kình. Cho Càn Kình thânp hạn khách khanh cao cấp hay vị trí phó gia chủ danh dự cũng không khó.

- Ngươi thật sự có thể rèn ra đao như vậy?

Hồng Triết Linh Quan vẫn không thể tin Càn Kình có thể rèn ra đấu binh trình độ này. Nếu đổi lại là lão nhân râu tóc bạc phơ thì Hồng Triết Linh Quan sẽ không nghi ngờ, nhưng tuổi của Càn Kình khiến người quá khó tin.

Càn Kình tìm mấy tờ giấy trong đấu giới cẩn thận bao lại gà nướng chưa ăn, bỏ vào đấu giới.

Càn Kình nói:

- Đấu binh của ngươi khai phong lần thứ hai rồi đúng không? Người khai phong hai lần không cùng một người nhưng chắc có chút quan hệ, là sư huynh đệ đúng không?

Hồng Triết Linh Quan bản năng gật đầu, có thể nhìn ra điều đó từ đao? Trầm Thụy Sư Vương Hồng Triết Linh Quan đã xem thường lời đồn, gã nghe nói Càn Kình trở thành hội trưởng Công Hội Thiết Tượng Vĩnh Lưu thành, vốn towngr Hồng Lưu Chiến Bảo và Công Hội Thiết Tượng có giao dịch âm thầm gì khiến Càn Kình tạm thời làm hội trưởng mấy ngày. Bây giờ xem ra...

Đêm đó Càn Kình và Vân Tinh Huy Thăng không hợp tác diễn kịch.

Hồng Triết Linh Quan trả Trảm Mã Đao cho Càn Kình, nói:

- Kết minh thì hơi khó, nhưng cho khách khanh cao cấp...

- Không vội.

Càn Kình cất Trảm Mã Đao, đổ đất dập lửa, nhảy lên ngựa nói:

- Đi, sớm đến tái ngoại.

Chạy đi, chạy đi, chạy đi...

Đoàn người không ngừng thúc ngựa chạy đi, chiến mã to khỏe đã bắt đầu xuất hiện vẻ mệt mỏi.

Càn Kình đứng ở biên giới tái ngoại, hít thở không khí cuồng dã đặc biệt, dánh giá Bôn Lưu yếu tắc phồn hoa trong tin đồn.

Đồn rằng mỗi ngày có thương đội từ các nơi thông hành vào Bôn Lưu yếu tắc, bây giờ đừng nói là thương đội, rất khó thấy một thương nhân. Lối vào cửa thành Bôn Lưu yếu tắc to lớn chỉ có quân nhân tay cầm đao thương.

- Tổ cha nó, đám mã tặc tái ngoại bị điên rồi sao? Mấy ngày nay không thấy một thương nhân!

- Đúng vậy. Muốn kiếm chút tiền riêng cũng không có cơ hội.

- Theo ta thấy đi đề nghị với tướng quân hợp tác mấy yếu tắc xung quanh ra ngoài diệt cướp cho rồi.

- Đúng đấy, xử lý bọn mã tặc kia!

- Xử lý mã tặc? Sao ngươi biết đaya không phải là âm mưu của Ma tộc? Nếu lúc chúng ta tiêu diệt mã tặc bỗng có Ma tộc đột nhiên lao ra đánh bất ngờ hay tập kích yếu tắc chúng ta thì làm sao?

Một quân nhân mặc y phục đội trưởng đá mông mấy binh sĩ, cáu kỉnh mắng:

- Đám đầu heo, vì chút tiền nếu bị Ma tộc phục kích, các ngươi cầm tiên đi hối lộ thần Tinh Thần xem có thả các ngươi khỏi Tinh Thần không?

Mộc Nột Thiên Sách nhẹ gật đầu, ánh mắt khen ngợi đội trưởng. Tái ngoại không phải lần đầu tiên hỗn loạn, lúc trước dù là Ma tộc hay Chân Sách hoàng triều đều làm âm mưu tương tự phục kích quân đội của đối phương. Hai bên đều từng mắc mưu, từ đó đặc biểt cẩn thận với tái ngoại hỗn loạn.

Càn Kình giục ngựa chậm rãi tiến sâu vào tái ngoại.

Càn Kình lạnh nhạt nói:

- Vào tái ngoại hãy chú ý chút.

Binh sĩ đứng gần cửa thành thấy đoàn người Càn Kình, Cổ Nguyệt Gia Anh, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, Mộc Nột Thiên Sách, Thiết Nam, Trầm Thụy Sư Vương Hồng Triết Linh Quan vào tái ngoại thì liên tục lắc đầu, lại là một đám thanh niên muốn nhân lúc tái ngoại hỗn loạn chạy vào chém đầu mã tặc đổi tiền thưởng. Loại người này cuối cùng hoặc là biến thành mã tặc, không thì bị mã tặc giết. Hiếm hoi có người thật sự giết mã tặc đổi tiền thưởng.

Vị trí biên duyên tái ngoại vẫn yên lặng như ban đầu. Mộc Nột Thiên Sách ngồi trên chiến mã nhẹ phẩy quạt, ngửa đầu, nheo mắt nhìn mặt trời.

Mộc Nột Thiên Sách nói:

- Bạn học Càn Kình, hay chúng ta nghiên cứu làm sao cứu người ngươi muốn cứu đi? Cứ cắm đầu chạy vào không phải cách hay.

Dã Thảo liên tục gật đầu. Đám người đại tỷ bị vây, muốn đi vào trong cứu người rất khó khăn.

Càn Kình ghìm cương ngựa, quay đầu nhìn Mộc Nột Thiên Sách. Nếu bạn học này đã nói vậy thì chắc có cách.

- Ta chỉ nêu đề nghị.

Mộc Nột Thiên Sách nhún vai, cười nói:

- Ta chưa từng ra ý iến, đa số là người ta nêu suy nghĩ, ta thì chọn cách nào tốt nhất.

- Đánh mã tặc.

Càn Kình quay đầu nhìn Cổ Nguyệt Gia Anh ở bên cạnh lên tiếng.

Càn Kình hỏi lại:

- Đánh mã tặc?

- Ừm!

Cổ Nguyệt Gia Anh nhìn tái ngoại rộng lớn phía xa, nói:

- Chúng ta mất hai nhóm hàng hóa, đây là một cái cớ có thể dọn dẹp mã tặc bốn phía, nói cho các mã tặc chúng ta chỉ vi cầu tài. Nếu phe Hoa Viêm Bất Kiến thật sự cứng đầu như Dã Thảo nói thì không dễ bị Hắc Phong đánh gục, thế thì Hắc Phong sẽ hy vọng có nhiều người gia nhập vào, trợ giúp bọn họ.

Càn Kình hơi hiểu suy nghĩ của Cổ Nguyệt Gia Anh. Dã Thảo phá được vòng vây, gặp nhiều mã tặc lạ mặt chắc là Hắc Phong tạm thời tìm giúp đỡ. Nếu trong lúc đoàn người Càn Kình tìm hàng hóa đánh mã tặc thật giỏi thì Hắc Phong sẽ cho rằng hắn vì cầu tài, sẽ đến thuê.

- Giả trang Dong Binh đoàn được thua?

Độc nhãn của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy liếc mọi người, hỏi:

- Các ngươi cảm thấy ai làm đoàn trưởng thì tốt?

Dã Thảo bắt chước Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhìn mọi người, phát hiện thật khó chọn đoàn trưởng. Tuy Mộc Nột Thiên Sách luôn mỉm cười nhưng phát ra khí chất cao quý. Tuy Càn Kình không có vẻ cao quý nhưng có sự kiên cường. Cổ Nguyệt Gia Anh có phong độ đại khí. Còn Trầm Thụy Sư Vương Hồng Triết Linh Quan nằm trên lưng ngựa ngủ suốt?

Không thể không thừa nhận cho dù Trầm Thụy Sư Vương Hồng Triết Linh Quan ngủ cũng phát ra uy nghiêm người đứng trên.

Còn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy? Dã Thảo lắc đầu. Nữ nhân này đi theo Cổ Nguyệt Gia Anh trông khá ngoan nhưng vẫn phát ra khí chất ngồi trên ngôi cao.

Crypto.com Exchange

Chương (1-922)