Vay nóng Tinvay

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 539

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 539: Tiền đặt cược siêu lớn
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)

Siêu sale Shopee


Thực lực hiện giờ của Càn Kình trừ ở Vô Tận thế giới, Tứ Quý sơn cốc được các lão sư chỉ dạy ra còn nhờ lièu đấu sống chết nhiều lần tăng cảm ngộ.

Ma tộc là chỗ tốt, dù Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh không nhắc đến Ma tộc thì Càn Kình định lúc rảnh sẽ đi một chuyến, lén nhìn xem đấu kỹ của Ma tộc.

- Tiểu tử, lại tới nữa?

Âu Lạp Khắc cười híp mắt nhìn Càn Kình, hỏi:

- Lần này có cách nghĩ gì?

- Cần rất nhiều.

Đấu khí xoay tít trong lòng bàn tay Càn Kình, trọng lực dưới bàn tay hắn vặn vẹo thay đổi, trọng lực gần như gấp đôi, sau đó đấu khí có tăng mạnh cỡ nào cũng không thể khiến trọng lực tăng lên nữa.

- Đấu khí khống chế trọng lực?

Mắt Âu Lạp Khắc sắc như đao lóe sáng, nói:

- Nhưng hình như là đấu kỹ không hoàn chỉnh?

Càn Kình gật đầu, đúng vậy, đấu kỹ này không hoàn chỉnh.

Làm đệ tử Càn gia luôn sẽ tiếp xúc một chút đến Khôn đấu kỹ, dù ngươi không thức tỉnh lực lượng huyết mạch chỉ cần có dòng máu Càn gia là sẽ sử dụng được một chút Khôn đấu kỹ.

Nhưng loại lực lượng máu này chỉ có thể thúc đẩy một chút, không thể hoạc Khôn đấu kỹ hoàn chỉnh.

- Ngươi muốn sao? Bổ sung đầy đủ?

Hai tay Âu Lạp Khắc chống đầu gối, ngồi chễm chệ, đầy hứng thú nhìn Càn Kình.

Âu Lạp Khắc hỏi:

- Đúng không?

Càn Kình dứt khoát gật đầu, nói:

- Đương nhiên.

Tốt nhất là Càn Kình học được Khôn đấu kỹ của Càn gia, dù không dùng để đối địch nhưng ít nhất có thể hiểu ưu khuyết điểm, lúc hắn đấu với Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương có thể chiếm các loại ưu thế.

- Không thành vấn đề nhưng...

Âu Lạp Khắc nhún vai nói:

- Cần đi xử lý Tà Nhãn Bạo Quân.

Tà Nhãn Bạo Quân? Khóe môi Càn Kình giật giật. Nghe nói Tà Nhãn Bạo Quân chỉ đứng sau Ma tộc Viêm Ma cường đại. Trên Tây sơn có, không chỉ một con Tà Nhãn Bạo Quân.

Khôn đấu kỹ, Tà Nhãn Bạo Quân, Khôn đấu kỹ...

Đầu óc nhanh chóng xẹt qua hai từ ngữ này, nhíu chặt mày. Chỉ là Tà Nhãn Bạo Quân, sợ nó làm gì? Cùng lắm bị nó đè, có gì ghê gớm?

- Được, không thành vấn đề. Chờ khi ta lấy đầu nó rồi đại thúc phải tổ hợp Khôn đấu kỹ.

- Có gì khó?

Thái độ nhẹ nhàng của Âu Lạp Khắc làm Càn Kình thấy buồn rầu. Đây chính là Khôn đấu kỹ, tại sao Âu Lạp Khắc nhìn một cái đã nói có thể giải quyết.

- Không tin ta?

Âu Lạp Khắc xòe tay ra, áp lực hùng hồn bao phủ Càn Kình.

Răng rắc! Răng rắc!

Tiếng xương gãy vang bên tai Càn Kình, thế giới trước mắt mơ hồ vặn vẹo...

- A!

Càn Kình ngồi bật dậy, mắt ngơ ngẩn nhìn vách tường xung quanh, cảm giá như xương chân gãy, đau, thật sự rất đau.

Dù chỉ bị Vô Tận thế giới đánh tỉnh nhưng thân thể Càn Kình không thể chịu đựng đau đớn, chớp mắt đó trọng lực một trăm lần? Gấp hai trăm lần, năm trăm lần hay một ngàn lần?

Càn Kình không thể biết trọng lực đó rốt cuộc mạnh cỡ nào, nhưng mới rồi trọng lực quá đáng sợ. Âu Lạp Khắc xòe tay ra đã phát uy lực vượt trên bình thường.

- Thật là...

Càn Kình lắc đầu, cười khổ nói:

- Sao ta vẫn không nhớ đòn được? Các lão sư trong Vô Tận thế giới người nào không quái dị? Người nào không siêu mạnh ở lĩnh vực nào đó? Đáng sợ hơn cả siêu cường giả Chân Sách hoàng triều, Ma tộc, Man tộc cộng lại. Thế mà ta đi lo lắng, thật đáng đời.

Càn Kình lại chụp mũ Vô Tận thế giới lên đầu, vào trong Vô Tận thế giới.

Âu Lạp Khắc cười híp mắt nhìn Càn Kình quay về phòng, nói:

- Tiểu tử, lần này cho ngươi một bài học, sau này còn dám nghi ngờ Âu Lạp Khắc vĩ đại thì ta sẽ thi triển trọng lực một ngàn lần đè bẹp dí của quý của ngươi, cho ngươi đời này có nữ nhân cũng không lên giường được.

Càn Kình cười khổ, các lão sư rất là ác thú vị, nếu chỗ kia bị trọng lực một ngàn lần đè thì có lẽ đời này hắn thành công công thật.

- Ta đang nghĩ gì vậy.

Càn Kình vỗ đầu, tỉnh táo lại nhìn Âu Lạp Khắc.

Càn Kình nói:

- Ta còn có chuyện cần.

Mắt Âu Lạp Khắc lộ vẻ bất ngờ. Hôm nay tiểu tử này khí phách hơn trước kia nhiều, dường như có chuyện gì buộc Càn Kình không thể không tiếp tục đi tới.

- Ta cần dung hợp hai bộ đấu kỹ này thành một.

Càn Kình hít sâu, thi triển ra đấu kỹ Thiên Thần Phụ Thể. Ba đấu tâm ngưng kết quả trứng to như dựng dục ác ma bay lên cao rồi lại nhập vào người hắn.

Mắt Âu Lạp Khắc như đao lóe tia hưng phấn, tặc lưỡi nói:

- Thú vị, là tên ngu nào không ngưng luyện ra được đấu hồn nghĩ ra cách quái dị như vậy để đến gần đấu hồn nhất?

Ngu ngốc? Càn Kình chỉ có thể cười khổ. Lão nhân gia người có thực lực mạnh mẽ nên không cần cách đó, nhưng trên đời này rất nhiều Chiến Sĩ kẹt ở cảnh giới đấu tâm hoặc hoàng kim đấu tâm không thể đi tới nửa bước, chỉ đành nghĩ cách tăng tiến chiến đấu khác.

Càn Kình thủ thứ tự đấu khí tổ hợp đấu kỹ Thiên Thần Phụ Thể trong người. Đấu kỹ hư hồn chưa tổ hợp thành đấu ấn, tốc độ thi triển chậm hơn đấu kỹ Thiên Thần Phụ Thể nhiều. Ba đấu khí hình trứng to lại xuất hiện.

Nhưng... Lần này... Ba ảo ảnh khí cầu hình quả trứng khổng lồ như biến thành một trái tim Ma Vương luôn co bóp nhịp đập, cực kỳ giống ác ma tùy thời thức tỉnh chui khỏi vỏ.

- Ô, trên đời không chỉ có một đứa ngu.

Âu Lạp Khắc cười toe toét nói:

- Đám ngu xuẩn này có rảnh nghiên cứu loại đấu kỹ rác rưởi này còn không bằng nghiên cứu thêm cách ngưng luyện đấu hồn thì có lẽ bọn họ đã sớm thành công.

Càn Kình phớt lờ Âu Lạp Khắc châm chích. Bây giờ Càn Kình mới ngưng luyện một hoàng kim đấu tâm, chưa đến trạng thái đỉnh cao, trong đó dựng dục đấu hồn chưa hấp thu đủ dinh dưỡng để thành hình, cách duy nhất là dùng loại đấu kỹ này bổ sung sức chiến đấu.

- Ngươi muốn dung hợp hai đấu kỹ này thành một?

Âu Lạp Khắc vỗ tay, gật gù nói:

- Thú vị, đúng là thú vị. Nếu dung hợp hai đấu kỹ lại thì tuy rằng không thể ngưng luyện ra đấu hồn thật sự nhưng uy lực bùng nổ khá kinh người.

Càn Kình chân thành đồng ý:

- Ta cũng nghĩ vậy.

Từ khi trông thấy đấu kỹ hư hồn thì Càn Kình luôn nghi ngờ nếu dung hợp hai đấu kỹ lại sẽ sáng tạo ra đấu kỹ mới, nhưng muốn dung hợp đấu kỹ Thiên Thần Phụ Thể, đấu kỹ hư hồn sáng tạo đấu kỹ mới không phải chuyện có thể hoàn thành trong một, hai ngày.

Nếu sau đại tái Tân Nhân Vương, hoặc đại tái Tân Nhân Vương thật lâu mới đến thì Càn Kình sẽ tĩnh tâm nghiên cứu kỹ cách dung hợp, một khi thành công thì không chỉ đấu khí, đấu kỹ tăng tiến mà cảnh giới cá nhân cũng tăng nhiều.

Đáng tiếc... Không có thời gian...

Càn Kình sốt ruột cảm thấy thời gian không đủ dùng, chỉ có thể tìm Âu Lạp Khắc hỗ trợ giúp gùm.

- Kiếm ta hỗ trợ dung hợp thành đấu kỹ mới?

Âu Lạp Khắc đứng dậy chậm rãi đi đi vòng vòng sàn đấu võ, mỗi bước để lại một hình người giống gã y như đúc.

Âu Lạp Khắc nói:

- Không thành vấn đề, quy tắc cũ, đánh thắng thì giúp ngươi sửa.

*****

Không đợi Càn Kình đồng ý, Âu Lạp Khắc để lại bóng người thứ nhất chỉ còn khói trên sàn gỗ, người đã xuất hiện trước mặt Càn Kình. Âu Lạp Khắc thứ nhất giơ tay chụp Nộ Liên Tráo xuống đầu Càn Kình, đấu khí hùng hồn phủ lên toàn trường.

Ngày đó đối thủ của Càn Kình có cảm giác gì thì bây giờ hắn cảm nhận y như vậy. Âu Lạp Khắc đại thúc không nương tay, thực lực ngang ngửa với khi Càn Kình Thiên Thần Phụ Thể.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Âu Lạp Khắc thứ hai cũng động, thân thể trướng cao lên năm thước, là phiên bản hôm Càn Kình đánh Địch Sai Đa, tựa như tòa chiến bảo di động ập xuống.

Đây là? Càn Kình không kịp nghĩ nhiều, chớp mắt hoàn thành đấu ấn Thiên Thần Phụ Thể, chân thi triển Vạn Ảnh.

- Không cho phép sử dụng Vạn Ảnh.

Giọng Âu Lạp Khắc lạnh lùng vang lên trong phòng kêu lại Càn Kình hoàn thành lần đầu tiên Vạn Ảnh di động.

Bùm!

Không thể sử dụng Vạn Ảnh, Càn Kình đánh mất ưu thế tốc độ. Cánh tay Càn Kình va chạm với Âu Lạp Khắc khổng lồ thứ ba, khí lưu mạnh mẽ quét khắp sàn võ hình thành lốc xoáy bay lên trời.

- Hãy tìm cách thắng, thắng được thì ta sẽ giúp ngươi.

Âu Lạp Khắc đứng ở một bên xa xa nhìn mấy chục bản thân đánh nhau với Càn Kình, thực lực hai bên ngang nhau.

Công kích dày đặc, mênh mông, tha thiết mang theo vị giết chóc tràn ngập khắp sàn đấu to lớn. Càn Kình cảm nhận áp lực chưa từng có, mỗi một kích qua đi là đấu kỹ sẽ hoàn toàn tán ra.

- Không được dùng đấu tâm thứ hai của ngươi cùng thi triển đấu kỹ.

Giọng Âu Lạp Khắc ra lệnh:

- Bây giờ ngươi hãy nghĩ mình là một Chiến Sĩ bình thường, Chiến Sĩ bình thường chỉ có một đấu tâm.

Càn Kình buồn bực khó tả. Quá khứ Càn Kình dựa vào ưu thế bị Âu Lạp Khắc lão sư bỏ bớt hết, như vậy thì làm sao thắng nổi?

Quyền cước như mưa to từ bốn phía oanh kích, Càn Kình cảm giác hắn như thuyền nhỏ lênh đênh trong sóng thần.

Bốn phía công kích, có đấu kỹ Thiên Thần Phụ Thể, cũng có công kích đấu kỹ hư hồn, từng đấu khí, đấu kỹ quay quanh Càn Kình.

Trọng kích liên tục, thân thể lần lượt đến bờ vực tan vỡ rồi cưỡng ép tổ hợp. Thể lực, đấu khí nhanh chóng tiêu hao.

Dần dần Càn Kình từ ban đầu chiến đấu lý trí biến thành bản năng, hắn quên mình đang chiến đấu. Quyèn cước xung quanh thật sự quá mạnh, mạnh mẽ đến gần như chỉ có thể dựa vào phản xạ.

Âu Lạp Khắc dứng bên cạnh nhẹ gật đầu, đây không phải thật sự chiến đấu bằng bản năng mà xen lẫn với lý trí. Chỉ có chiến đấu mới... Mới có thể...

Bản năng? Không phải bản năng?

Càn Kình không thể nhận rõ trạng thái hiện nay của mình là gì, hắn chỉ biết tình huống hiện tại rất đặc biệt. Trong mắt Càn Kình không chỉ có công kích mà còn vài thứ khác, mấy thứ này là cái gì?

Càn Kình không biết, cũng không có thời gian biết. Áp lực công kích từ bốn phía mạnh mẽ hơn mấy phần.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Càn Kình như viên pháo bay ra vòng chiến, đụng bể ván cửa bay qua mặt đường, đụng sụp vách tường phòng bên kia đường.

Bụi bặm đầy trời, Càn Kình nằm trong phế tích nhìn bầu trời, phun tro bụi ra. Trong đầu Càn Kình nhớ lại cuộc chiến, áp lực đó trước nay chưa từng có, nếu kiểu chiến đấu này có trong hiện thực chắc Càn Kình có mười cái mạng cũng không đủ chết.

Chiến đấu lặp lại trong đầu, Càn Kình nhíu chặt mày chiêm nghiệm. Càn Kình phát hiện nhiều thứ hắn chưa từng nhận ra, những khí lưu... Chiến đấu...

Âu Lạp Khắc quay về vị trí ban đầu, khoanh chân ngồi, nhắm mắt lại. Âu Lạp Khắc như pho tượng ngồi im không nhúc nhích, Càn Kình thì nằm trong phế tích ngẩng đầu nhìn trờ.

Kỳ lạ, rất kỳ lạ. Càn Kình không hiểu tại sao mới rồi chỉ là chiến đấu tại sao hắn có cảm giác tìm được manh mối dung hợp hai đấu kỹ?

Đúng vậy, đấu kỹ Thiên Thần Phụ Thể, đấu kỹ hư hồn có điểm chung trong chiến đấu, có thể dung hợp, chỗ bài xích nhau thì sửa đổi. Chỗ này không thể sửa cần vứt bỏ, sinh ra phản ứng gì vân vân...

Những chuyện trước kia Càn Kình ngẫu nhiên suy nghĩ không có manh mối bây giờ đều có, càng hiểu một điểm thì mấy điểm khác dần mở rộng.

Càn Kình nằm trong phế tích, trong đầu không ngừng thử tổ hợp các cách xếp thứ tự đấu khí, phủ định, công nhận, lại phủ định, lại công nhận...

Dần dần... Dần dần hiện ra một cách thứ tự rõ ràng, đó là tổ hợp thứ tự đấu khí hoàn toàn mới.

- Chắc cũng gần được rồi, nếu ngươi vẫn chưa nghĩ ra thì cần mấy năm nữa mới nghĩ ra.

Âu Lạp Khắc mở mắt nhìn Càn Kình nằm trong hoang tàn, nói:

- Vẫn chưa nghĩ ra thì ta chỉ đành nói cho ngươi biết.

Hai tay Càn Kình chống hòn đá trong phế tích, đứng dậy, phủi bụi dính trên y phục, cúi đầu, khom lưng cảm ơn.

Mãi đến giờ phút này Càn Kình mới hoàn toàn hiểu ý của Âu Lạp Khắc. Thứ học được không bao giờ khắc sâu bằng thứ mình suy nghĩ, nghiên cứu ra.

Đây không chỉ khắc sâu mà còn mở cánh cửa chưa từng tưởng tượng, cánh cửa mở rộng kiến thức mới với đấu kỹ, đấu khí.

Tuy bây giờ còn rất mơ hồ nhưng cửa thật sự mở.

Cửa mông lung, Càn Kình không thể nói ro hắn hiểu cái gì nhưng loại cảm giác này... Rất sướng!

Càn Kình cảm giác như đi trong bóng tối thật lâu đột nhiên thấy tia sáng, dù trước mắt còn nhiều sương mù nhưng vẫn thoải mái vô cùng.

- Nền móng của ngươi không chắc.

Âu Lạp Khắc nhìn Càn Kình, nói:

- Nhiều Chiến Sĩ lúc nhỏ đã nhận được chỉ dẫn, khi lớn lên thì theo thực lực tăng tiến những kiến thức học được hoàn toàn áp dụng. Người tích lũy càng sâu khả năng bùng nổ càng lớn, lực lượng càng mạnh.

Càn Kình nhẹ gật đầu. Phần Đồ thế gia có thể luôn đứng trên cao trong Chiến Sĩ bình thường có liên quan lớn đến mỗi một thanh niên trong Phần Đồ thế gia từ nhỏ được huấn luyện, đó là tích lũy bắt đầu từ khi còn bé.

Chiến Sĩ huyết mạch thì từ nhỏ giáo dục không phải tăng thêm tích lũy, bất cứ Chiến Sĩ huyết mạch đều không cần nghiên cứu tích lũy. Chỉ cần mở lực lượng huyết mạch, thức tỉnh nó là giải quyết xong vấn đề này. Cho nên nhiều lúc Chiến Sĩ huyết mạch học hành quân bố trận, địa đồ, hoặc học các mặt khác.

Từ nhỏ Càn Kình ở trong Càn gia nên cảm nhận được cách tương tự, không có tích lũy như Phần Đồ thế gia.

- Ngươi tích lũy rất ít, nhưng...

Âu Lạp Khắc nhìn Càn Kình, nói:

- Ngươi nuốt rất nhanh, ngươi có thể nuốt ngay bất cứ thứ gì sau đó chuyển hoán thành của mình trong thời gian ngắn. Điều này bù đắp ngươi thiếu thốn tích lũy nhưng chưa đủ, ngươi cần khám phá, đây là điều ta đang làm.

Càn Kình nghiêm túc nghe Âu Lạp Khắc chỉ dạy, lão sư siêu tài chỉ dạy không phải có tiền là mua được.

- Được rồi, ngươi nói cho ta biết ngươi nghiên cứu thứ tự đấu khí như thế nào.

Âu Lạp Khắc cười híp mắt đưa giấy bút, nói:

- Viết trong này cho ta xem.

Càn Kình cầm giấy bút, trầm ngâm. Càn Kình nghiêm túc viết tất cả suy nghĩ, mất hết hai canh giờ mới viết rõ toàn bộ đấu kỹ mới. Chuyện này không dễ, rắc rối hơn cả tu luyện thứ tự đấu khí một lần.

Âu Lạp Khắc nhìn tờ giấy ghi chép suy nghĩ của Càn Kình, đôi khi vẻ mặt vui mừng, có khi nhíu mày lắc đầu, cầm bút xóa tới xóa lui.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-922)