Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 543

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 543: Cao điệu, huênh hoang lên sân khấu
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Mấy người các ngươi, xuống ngựa!

Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn mặc áo giáp kim loại màu đen, ngực có tiêu chí một cái đầu Ma Vương lắc đao chỉ vào đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc.

Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn nói:

- Ta nghi ngờ các ngươi...

Bùm!

Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn chưa dứt lời chợt thấy mắt tối sầm, bên tai vang tiếng gió rít, bụng bị ăn đạp. Áo giáp đen có thể ngăn đao kiếm chém bị lõm xuống, lực xung kích mạnh mẽ xuyên qua giáp thấm vào bụng bay rá sau lưng, đá Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn bay lên trời.

Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn bay cái vèo lưng đập vào vách tường thành, tường thành chắc chắn bắn ra nhiều mảnh vụn. Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn từ từ trượt xuống đất, ói ra thực vật mới trấn lột từ một nhà tửu quán.

Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn ói làm giáp đen sáng lóa dính đầy đồ dơ, mùi tanh hôi khiến người muốn bịt mũi đứng cách xa gã.

Công kích phát động quá đột ngột, Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn bị đá không kịp phản ứng, Ma tộc đi ngang cũng ngây ngẩn. Đám Ma tộc Mã Môn đứng ở một bên muốn xem kịch vui, chờ đợi bắt chẹt đều ngây như phỗng, Ma tộc Bối Lợi Á chuẩn bị đi cũng ngẩn ngơ.

Ma có mặt đều ngẩn ngơ, ngây ngốc, ngơ ngác.

Ban ngày có người trực tiếp công kích quân thủ thành? Muốn làm gì? Tạo phản sao?

Dựa theo ma điển ghi chép, công kích quân thủ thành cùng tội tạo phản, trực tiếp kéo ra ngoài chém đầu hoặc cột kẻ công kích lên cột sắt, đao cắt từng miếng thịt xuống để kẻ đó đau đến chết.

Càn Kình một cước đá bay đội trưởng tiểu đội Ma tộc Mã Môn, chân hơi hếch lên cao lấy một miếng vải bố trắng ra khỏi chiếc túi nhẹ lau chân.

Càn Kình không thèm nhấc mắt lên, lầm bầm:

- Đá phế vật nhà ngươi làm dơ giày của bản ma.

Kiêu ngạo, ngạo quá. Đám Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn tỉnh táo lại, ma đánh ma này thật sự rất kiêu ngạo, chẳng những đánh đội trưởng mà còn ra vẻ như vậy.

Ma tộc Bối Lợi Á lười biếng lúc này không lười nữa, nổi cảm xúc xem kịch vui, ngồi bệch xuống đất nhìn vở kịch diễn tiếp.

- Bà nội cha nó! Dám tập kích quân thủ thành? Không muốn sống! Các huynh đệ bao vây hắn lại, đừng để hắn chạy...

Một Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn nắm chặt chiến đao cao giọng quát. Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn khác cùng hành động. Nhưng Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn kia chưa kịp la hết thì thấy hoa mắt, Ma võ sĩ con lai còn đang lau giày xuất hiện trước mặt gã như dùng ma pháp thuấn di, giơ cao tay lên... Và...

Không biết từ khi nào bàn tay giơ cao đeo bao tay trắng sạch sẽ, Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn không kịp phản ứng đã bị tát mặt.

Chát chát chát chát chát!

Chát chát chát chát chát!

Chát chát chát chát chát!

Chát chát chát chát chát!

Bàn tay trắng như bươm bướm bay trong bụi hoa lượn quanh mặt Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn. Không ai thấy rõ Càn Kình ra tay, chỉ nhìn bàn tay trắng tung bay kèm một ít máu chói mắt điểm xuyết, hình ảnh thật trừu tưởng.

Rất nhanh Càn Kình ngừng tán mặt, Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn lúc trước cao giọng quát mặt sưng phù nhưng tranh trừu tượng, miệng lèm bèm cái gì đó vì rụng hết răng, mặt sung húp nên không thể nghe rõ câu chữ.

Những Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn hành odọng định bao vây Càn Kình đều ngẩn ngơ, làm quân thủ thành lâu như vậy chưa từng thấy người kiêu ngạo đến thế.

Ma con lai này có lai lịch gì? Kiêu căng đến thế chắc sau lưng có thế lực không nhỏ.

Càn Kình không nhìn Ma tộc bốn phía ngây như phỗng, lột bao tay trắng ra vứt xuống đất, không thèm ngước mắt nhìn.

Càn Kình tiếp tục bảo:

- Đánh loại phế vật các ngươi làm dơ tay của ta.

Huênh hoang, kiêu ngạo.

Các Ma tộc xung quanh lại bị hành động của Càn Kình làm chấn động. Trong tộc Lộ Tây Pháp cực kỳ kiêu ngạo, làm việc huênh hoang nhưng ma này chỉ có một nửa huyết mạch tộc Lộ Tây Pháp lại kiêu ngạo hơn nhiều tộc Lộ Tây Pháp thuần huyết.

Đánh ma còn đeo bao tay, đá ma thì lau giày?

- Mắt ma các ngươi bị mù sao?

Càn Kình nhướng mí mắt liếc đám ma, lạnh lùng nói:

- Đội xe ngựa của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy công chúa mà các ngươi dám ngăn lại, còn muốn trấn lột? Không muốn sống nữa!

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy? Thập công chúa của hoàng tộc Lộ Tây Pháp trong truyền thuyết, công chúa dâm đãng mỗi đêm muốn nam ma trai tân làm bạn giường, dâm phụ hung ác hôm sau giết hết nam ma trai tân đó?

Các Ma tộc kinh ngạc nhìn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ngồi trên chiến mã biểu tình kiêu ngạo, rất nhanh phát hiện công chúa Ma tộc thiếu một con mắt.

Đám ma không dám lộ vẻ thắc mắc gì về con mắt bị thiếu hay cảm xúc nào khác, chúng cúi đầu quỳ dưới đất.

Mọi người đều thấy Lộ Tây Pháp Lưu Thủy cầm lệnh bài hoàng tộc Lộ Tây Pháp, đó là thứ trong lãnh địa Ma tộc không ai dám giả mạo. Giả mạo hoàng tộc Lộ Tây Pháp nếu bị bắt không đơn giản là chết mà cha mẹ, vợ con cả nhà đều bị giết.

Đám ma đã hiểu tại sao ma máu lai này kiêu ngạo, huênh hoang như vậy. Hắn là ma hỗ trợ của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy thì tất nhiên là có tư cách kiêu ngạo, huênh hoang.

Đừng nói đá bay ma ra ngoài, dù Càn Kình có giết nguyên đội Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn thì không ai dám nói gì Lộ Tây Pháp Lưu Thủy.

Cho dù là tộc trưởng Ma tộc Mã Môn sẽ không lên tiếng nếu Lộ Tây Pháp Lưu Thủy giết đội Ma tộc Mã Môn này, cùng lắm chỉ phát công văn kêu ma bản tộc nhớ kỹ khuôn mặt Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, sau này thấy bà nội đó đừng chạy tới chọc nàng, cụp đuôi chuồn ra xa thật xa là tốt nhất.

Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn quỳ dưới đất trán toát mồ hôi lạnh. Dâm phụ này đồn rằng mỗi ngày sẽ giết ma bị nàng sủng hạnh, thủ đoạn độc ác hơn ma bình thường.

Đồn rằng dâm phục đặc biệt thích ma vạm vỡ. Các Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn cúi thấp đầu sợ lọt vào mắt xanh của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy.

Trong bảy Ma tộc trừ tộc Ma Vương rất thích tình dục ra thì Ma tộc Mã Môn được gọi là bộ tộc có khả năng tình ái mạnh số hai. Đám Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn sợ dâm phụ ma xinh đẹp nhìn trúng, điều đó đại biểu cho tử vong đến.

Càn Kình từng bước một tiến tới, mấy Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn tim đập nhanh như nghe thấy tiếng bước chân của tử thần trong truyền thuyết.

Càn Kình tới trước mặt mấy Ma tộc Mã Môn, chậm rãi khom lưng, cúi đầu nhìn đám Ma võ sĩ.

Càn Kình lạnh lùng nói:

- Đồng bạn các ngươi làm dơ giày, tay của ta, và ta còn tốt bụng dạy dỗ các ngươi, cứu mnạg của các ngươi.

Mấy Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn biểu tình cực kỳ khó xem. Lời này rất quen thuộc với Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn, đó là khúc dạo đầu mỗi khi chúng trấn lột ai.

Giờ phút này, mấy Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn chợt nhớ đến trên người ma con lai này có một nửa máu giống bọn họ, cùng là Ma tộc Mã Môn.

Tính cách tham lam... Thật tự nhiên... Xuất hiện trên người ma con lai.

*****

Nếu có cơ hội bắt chẹt thì Ma tộc Mã Môn thậm chí không tha cho tộc nhân của mình. Các Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn quỳ dưới đất biết rõ điều này, không cho rằng đối phương có một nửa dòng máu chung bộ tộc sẽ tha cho chúng.

Ngược lại đám Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn cực kỳ hy vọng ma con lai này là tộc Lộ Tây Pháp thuần huyết. Kiêu ngạo thật tốt, kiêu ngạo tiếp đi, ngươi tuyệt đối đừng tham lam!

- Ta cứu các ngươi, chẳng lẽ các ngươi không có biểu thị gì cảm tạ ta sao?

Càn Kình cười toe lộ rõ đặc tính tham lam thuộc về Ma tộc Mã Môn.

Càn Kình nói:

- Bây giờ trên người các ngươi trừ vũ khí, trang bị ra còn lại nộp hết đồ đáng giá, tiền bạc ra đây. Nếu không thì ta giết các ngươi tự mình kiếm.

Mấy Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn lạnh run, quỳ dưới đất không nhúc nhích. Ma tộc Mã Môn tham tiền bạc, đồ dạc như mạng chúng, kêu đám Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn giao ra thứ đã cướp không bằng giết chúng cho rồi.

Phụt!

Răng rắc! Răng rắc!

Chiến chùy to đập xuống đầu một Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn, trọng lượng hơn hai ngàn cân và cách xuống tay tàn nhẫn chẳng những đập nát đầu Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn còn đập bẹp toàn thân ma. Máu đỏ thắm và thịt vụn từ khe hở chiến chùy và mặt đất chảy ra ngoài.

Giáp chắc chắn trước đấu binh chiến chùy to lớn thì yếu ớt như đậu hủ gặp cục đá, không có chút khả năng phản kháng đã bị đập dẹp lép kẹp thêm máu thịt.

Bùm!

Chiến chùy giộng mặt đất như tiếng trống trận vang lên. Đất dưới chân mọi người rung rinh, đầu gối mấy Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn cách gần nhất cảm giác uy lực chiến chùy cường đại biết bao.

Tàn nhẫn! Bạo ngược!

Các Ma tộc xung quanh nhìn Càn Kình ra tay đều nghi ngờ trong người hắn có dòng máu Ma tộc khác. Dù là Ma tộc Mã Môn hay tộc Lộ Tây Pháp ra tay sẽ không bạo ngược, tàn nhẫn đến vậy, rõ ràng là đặc điểm của Ma tộc khác.

- Còn ai muốn phản kháng tiếp không?

Càn Kình chậm rãi di chuyển chiến chùy nhìn đám Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn run lẩy bẩy.

Càn Kình nói:

- Ta không tin trên đời này có ma không sợ chết.

- Ngươi...

Tiểu đội trưởng Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn bị đá văng ra lúc này tỉnh táo lại, hung tợn trừng Càn Kình, nói:

- Tạp chủng máu lai nhà ngươi dám giết Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn vĩ đại! Cho dù có công chúa chống lưng cho ngươi thì ngươi cũng khó thoát khỏi cái chết! Ngươi đang khiêu chiến vinh diệu, tôn nghiêm của Ma tộc Mã Môn. Ngươi...

Rầm!

Chiến chùy bay khỏi tay Càn Kình đập đầu tiểu đội trưởng Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn dính vách. Tường thành chắc chắn không thể đối kháng chiến chùy tràn ngạp đấu khí và sức mạnh, bị bể một tảng đá lớn. Tiểu đội trưởng Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn thành thịt vụn dán vách tường vĩnh viễn.

- Còn có ai?

Một ay Càn Kình cầm chiến chùy hét to như Ma võ sĩ ở trên chiến trường giết đỏ mắt, trong đám ma còn ai dám ngẩng đầu nhìn hắn?

Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn lúc trước muốn ngoan cố chống lại bây giờ nhanh như chớp tháo xuống các vật phẩm, không dám giấu một đồng tiền.

Ma tộc Mã Môn tham lam, tham tài, tham sắc nhưng cũng tham sống. Không còn mạng thì lấy gì tham?

Không có Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn nào dám giấu giếm, đối diện một Ma tộc cùng có huyết thống Ma tộc Mã Môn thì giấu đồ là muốn chết.

- Đám phế vật các ngươi cứ phải đợi ta tức giận mới chịu giao tiền ra.

Càn Kình vẻ mặt khó chịu làm các Ma tộc xung quanh lo âu con lai có huyết thống Ma tộc Mã Môn có nổi hứng trấn lột mấy Ma tộc khác không.

- Công chúa điện hạ...

Càn Kình quay đầu nhìn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy cưỡi ngựa, khom lưng, cúi đầu, thái độ rất là cung kính nói:

- Hỗ trợ hèn mọn của công chúa đã dọn dẹp chướng ngại trên đường đi của người, công chúa có thể...

- Là ai? Là ai đến Độc Tôn thành của ta gây rối?

Tiếng gầm tức giận vang lên từ trong cửa thành hung ác cắt đứt lời Càn Kình nói. Đám Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn quỳ dưới đất lộ ra vui sướng, cười toe. Hôm nay may mắn quá, thành chủ đại ma đến bên này.

Chỗ cửa thành rất nhanh vang lên tiếng chân hàng trăm người đạp đất. Một Ma tộc Mã Môn vạm vỡ cao gần một thước chín mặc giáp đen, tay cầm chiến mâu ngẩng đầu từ xa bước đến gần. Mười mấy Ma Pháp Sư, Ma võ sĩ quay quanh gã, trông gã như vua đi tuần tra.

Càn Kình nhìn các Ma võ sĩ xung quanh ánh mắt đầy địch ý, bình tĩnh rút một chiến chùy cắm trong tường thành ra. Càn Kình cầm hai chiến chùy, ưỡn ngực, biểu tình tràn ngập kiêu ngạo, khinh thường liếc mọi người.

- Lộ Tây Pháp Lưu Thủy công chúa ở đây, còn chưa quỳ xuống?

Các Ma võ sĩ đầy địch ý cùng ngẩn người, đưa mắt nhìn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ngồi trên lưng ngựa, rất nhanh trong mắt lộ ra ngạc nhiên, e sợ, vội nhìn xuống đất.

Một con mắt! Trong tin đồn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy công chúa có hai con mắt bây giờ chỉ còn một, có Tinh Thần mới biết nhìn chằm chằm vào con mắt có làm nàng nóng trong người không, buổi tối bị kêu đi lên giường ngày hôm sau bị giết còn xem như phong lưu trước khi chết, chơi đùa một trong ma xinh đẹp nhất.

Chỉ sợ công chúa hoàng tộc Lộ Tây Pháp tâm tình khó chịu xử ma tại chỗ, vậy không có cả cơ hội sung sướng trước khi chết.

Thành chủ được đám ma vây quanh biểu tình giận dữ biến cứng ngắc. Thành chủ mới nghe thuộc hạ lén quay về bẩm báo nói có ma ngoài cửa gây sự, thành chủ định thừa dịp bắt chẹt ai ngờ người đó là Lộ Tây Pháp Lưu Thủy.

Đúng vậy, trong một bữa tiệc hoàng gia tại Đọa Lạc chi thành thành chủ từng trông thấy Lộ Tây Pháp Lưu Thủy. Thành chủ nhìn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy từ xa nên biết nữ ma này đúng là thập công chúa của hoàng tộc Lộ Tây Pháp, dâm phụ trong tin đồn.

- Ngươi...

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhìn thành chủ Ma tộc Mã Môn, nói:

- Ngươi là Bác Khắc Tư Thái Lặc đúng không?

Mặt thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc lại cứng ngắc, trong mắt có chút ngạc nhiên. Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc chỉ gặp mặt Lộ Tây Pháp Lưu Thủy một lần thế mà thập công chúa còn nhớ tên gã, dấu hiệu không tốt chút nào.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, dâm phụ, mỗi đêm cần có nam ma cùng ngủ, ngày hôm sau nam ma phải chết.

Tin đồn này quá nổi trong Lộ Tây Pháp hoàng triều, dù là thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc cũng không hy vọng sẽ bị thập công chúa nhớ sau khi gặp mặt một lần duy nhất.

Tuy sau lưng mỗi thành chủ đều có một thế lực chống lưng, dù là công chúa hoàng tộc Lộ Tây Pháp cũng không dám ngủ thành chủ rồi hôm sau giết chết.

Nhưng bị Lộ Tây Pháp Lưu Thủy chú ý làm da đầu thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc tê dại, vội cúi đầu, khom lưng hành lễ.

- Thành chủ của Độc Tôn thành, Bác Khắc Tư Thái Lặc kính chào công chúa điện hạ tôn quý.

Trên mặt Lộ Tây Pháp Lưu Thủy không còn vẻ ma nữ tịnh nghịch hay thay đổi, biểu tình của nàng kiêu ngạo như mỗi một thành viên hoàng tộc.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nói:

- Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc, ta ban cho ngươi vinh diệu, ngươi có thể ngẩng đầu lên nói chuyện với bản công chúa

Crypto.com Exchange

Chương (1-922)