Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 546

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 546: Đinh thành một hàng
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Một ma máu lai đối mặt Đại Ma Pháp Sư lực lượng huyết mạch tướng quân thủ thành Tát Bác Ni Phỉ Nhĩ uy hiếp thế mà không nói nhảm tiếng nào, giơ tay bắn một mũi tên giết người.

Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc nhìn tướng quân thủ thành Tát Bác Ni Phỉ Nhĩ nằm dưới đất, trong lòng dâng lên vui mừng. Nếu mới rồi thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc uy hiếp Kích Lưu Phi Kính thì bây giờ không chừng là gã chết.

Đúng vậy, một mũi tên, rất đặc sắc, cực kỳ kjhủng bố.

Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc không thể tìm ra từ ngữ nào để hình dung mũi tên kia, chỉ biết nếu gã ở vị trí như tướng quân thủ thành Tát Bác Ni Phỉ Nhĩ thì tuyệt đối không thể né công kích kia.

Trước khi Cung Tiễn Thủ ra tay đều có dấu hiệu hơi thở, thân thể và có ra tay cũng nên có quá trình.

Cố tình... Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc phát hiện trên người Kích Lưu Phi Kính không có bất cứ dấu hiệu, ra tay nhanh như hoàn toàn không cần chuẩn bị, thậm chí không cần tỏa định, giương cung ra tay.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy cao giọng quát:

- Kích Lưu Phi Kính!

Khuôn mặt kiêu ngạo của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy xen lẫn kích động, tức giận quát:

- Ngươi... Ta đã kêu ngươi trở về rồi!

- Công chúa điện hạ tôn kính, chẳng phải ta trở lại rồi sao?

Càn Kình đứng trước mặt Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, cung kính khom lưng, cúi đầu nói:

- Nhưng tên ma kia dám uy hiếp ta thì nên trả giá vì đã uy hiếp ta.

- Ngươi... Ngươi...

Ngón tay Lộ Tây Pháp Lưu Thủy kích động run run, nói:

- Thôi! Ngươi vừa mới trở thành hỗ trợ của ta, có rất nhiều chuyện ngươi chưa biết, lần này bản công chúa không tính với ngươi. Hiện tại, chúng ta vào thành.

Không tính? Khóe môi thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc giật giật. Bên ngươi không có ma chết nên dĩ nhiên không cần tính gì! Bên bản thành chủ đã chết ba... Ba ma, sao có thể không tính sổ?

Ra lệnh thuộc hạ đánh với bọn họ? Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc nhanh chóng phủ quyết suy nghĩ này, mắt liếc trộm ma bên cạnh Lộ Tây Pháp Lưu Thủy. Mỗi ma đều rất trẻ, phát ra khí thế cực mạnh.

Đối diện một đội ngũ như vậy với điều kiện không tổn thương công chúa thì dù có thể đạt thành mục tiêu e rằng sẽ tổn thất nhiều thực lực.

Cứ thế cho qua? Không được! Đầu óc thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc xoay chuyển nhanh. Ma Pháp Sư huyết mạch Hắc Tinh Linh Vương của Ma tộc Mã Môn đã chết! Chuyện này tuyệt đối không thể bỏ qua! Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc biết rõ gã nhất định phải giữ chân đám ma này rồi chờ cao thủ trong tộc, ma có quyền uy hơn tiến đến xử lý chuyện này.

Nếu vậy thì cần tìm cách giữ Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ở lại mấy ngày.

- Công chúa tôn kính đi tới Độc Tôn thành của tiểu ma đây làm ta thấy vô cùng vinh hạnh.

Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc bước lên trước dắt ngựa cho Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, thái độ cực kỳ nịnh nọt cung kính nói:

- Độc Tôn thành có nhiều thú vui và phong cảnh đẹp, không biết công chúa có hứng thú ở chơi hai ngày không? Để tiểu ma chiêu đãi...

- Ở chơi hai ngày?

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy lộ biểu tình nghiêm túc suy nghĩ. Lòng thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc đầy căng thẳng, sợ công chúa nói gì mà không hứng thú, vậy gã muốn giữ lại Lộ Tây Pháp Lưu Thủy là rất khó.

- Cũng được, ở lại hai ngày nhìn xem Độc Tôn thành có gì vui.

Hai chân Lộ Tây Pháp Lưu Thủy kẹp bụng ngựa đi tới, nhìn hướng Càn Kình, nói:

- Kích Lưu Phi Kính, ngươi cẩn thận cho ta, chỗ này là Độc Tôn thành chữ không phải trong núi ngươi ở, nơi anỳ có quy tắc.

- Được rồi, công chúa tôn kính, ta biết đang làm gì.

Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc nhìn biểu tình kiêu ngạo của Càn Kình, thầm lắc đầu. Ma máu lai này kế thừa sự kiêu ngạo của tộc Lộ Tây Pháp dù đối diện công chúa hoàng tộc vẫn giữ sự kiêu ngạo. Nếu hắn có lực lượng huyết mạch thì có lẽ sống thêm được vài ngày.

Ma máu lai không có lực lượng huyết mạch lại có sự kiêu ngạo của tộc Lộ Tây Pháp thuần huyết rất dễ mất mạng.

Đám ma quỳ dưới đất nhìn Càn Kình rời đi, lau mồ hôi lạnh trên trán. Chuyện hôm nay quá rung động, chẳng những thấy dâm phụ thập công chúa Lộ Tây Pháp Lưu Thủy trong tin đồn, nàng còn mang theo tên nhà quê cực kỳ kiêu căng, thô lỗ, hung tàn.

Lúc này ma khác mới phản ứng lại tướng quân thủ thành Tát Bác Ni Phỉ Nhĩ bị tên nhà quê cực kỳ kiêu căng, thô lỗ, hung tàn, ma máu lai Kích Lưu Phi Kính đánh chết rồi.

Nên nhặt xác, nên tu sửa tường thành, nên vào thành, nên rời đi, ngay cả binh sĩ thủ thành Ma tộc Mã Môn hôm nay không có tâm tình trấn lột người và ma ra vào thành.

Có Tinh Thần mới biết lát nữa có khi nào xuất hiện một ma nhà quê cực kỳ kiêu căng, thô lỗ, hung tàn giống Kích Lưu Phi Kính không. Hôm nay tại cửa thành có ba ma mất mạng, cảm xúc mọi người rất thấp.

Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc sắp xếp đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, Mộc Nột Thiên Sách yên ổn chỗ ở xong vội quay về phòng mình, giải phóng chim ưng bị xích khóa, nhanh chóng viết thư bỏ vào rồi thả chim ưng bay nhanh đi.

Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc đưa chim ưng đi xong khá buồn bực. Nghe nói dâm phụ thập công chúa mỗi đêm đều muốn một nam ma vạm vỡ cùng nàng trên giường, sáng hôm sau nam ma sẽ bị nàng giết chết. Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc nên tìm ai làm bạn một đêm với dâm phụ Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đây?

- Ài, đáng tiếc, tại sao cứ phải giết nam ma?

Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc nhớ đến dáng người nóng bỏng của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, nuốt nước miếng. Cặp chân thon dài kia, bộ ngực cao vút kia, đáy thắt lưng ong, làn da trắng mịn và một mắt.

Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc phát hiện thập Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn một mắt càng kích thích tình dục của nam ma, rất muốn đè nàng dưới dưới thân hung hăng trừng phạt, báo thù cho các nam ma đã bị nàng giết, để nàng ngậm 'anh em' của mình, kêu mình là chủ ma.

- Ục ục.

Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc chớp mắt lia, nuốt nước miếng ừng ực. Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc ném suy nghĩ lung tung ra khỏi óc, mỹ ma như vậy lên giường rất tốt nhưng vì thế mà mất mạng thì lỗ to.

- Thành chủ... Thành chủ... Không hay rồi...

Một Ma tộc Bối Lợi Á thở hồng hộc chạy vào phòng, biểu tình căng thẳng nhìn chỗ nào đó trên người thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc biến đổi.

Ma tộc Bối Lợi Á sốt ruột nói:

- Người... Người của Tát Bác Ni gia tộc đến... Nói... Nói là muốn trừng trị hung thủ.

- Sao người Tát Bác Ni gia tộc đến mau quá vậy?

Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc ngẩn ra, nói:

- Ta mới phát tin dù gì cũng chờ ngày mai mới đến được... Phải rồi.

Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc lộ vẻ mặt hiểu ra vỗ trán. Ma tộc Bối Lợi Á nói người Tát Bác Ni gia tộc không phải trong vùng đất Ma tộc Mã Môn mà là vợ và con Tát Bác Ni Phỉ Nhĩ tại Độc Tôn thành.

*****

- Đến đúng lúc, quá đúng lúc. Mấy năm nay tên khốn Phỉ Nhĩ luôn đối chọi với ta, nhiều ích lợi vốn nên thuộc về ta đều bị hắn lợi dụng quân quyền cướp đi, cơ hội báo thù tới rồi.

Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc nở nụ cười âm hiểm, nhấc chân đi ra ngoài cửa.

Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc nói với Ma tộc Bối Lợi Á bên cạnh:

- Nếu là người thân của tướng quân thì sao ngươi có thể để bọn họ chờ bên ngoài? Còn không mau cùng ta mời họ vào...

- Không cần, thành chủ đại nhân, chúng ta đến rồi.

Cửa phòng trong viện của thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc bị ma thô bạo đá tung, ván cửa chất liệu tốt không chịu nổi lực phá hoại mạnh mẽ vỡ thành mấy miếng rớt xuống đất, hỗn độn.

Ván cửa bể, một Ma tộc Mã Môn trẻ anh khí khiếp người cầm ma pháp trượng bao năm lá vàng nhiều màu biểu tình tức giận nâng một trung niên mỹ ma biểu tình buồn bã, mắt ngấn lệ bước vào. Ít nhất trong mắt Ma tộc Mã Môn thì trung niên mỹ ma này khá đẹp, đẹp đến nỗi mắt thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc sáng lên, cổ họng lăn lộn, chỗ nào đó mới xẹp xuống lại cứng lên.

- Tát Bác Ni Tiễn Anh, ngươi có ý gì?

Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc làm vẻ mặt tức giận trừng Ma tộc Mã Môn trẻ đạp cửa bước vào, nói:

- Nơi này là phủ thành chủ chứ không phải tướng quân thủ thành của Tát Bác Ni ngươi, không đến lượt ngươi giương oai ở chỗ của ta!

- Giương oai?

Tát Bác Ni Tiễn Anh trẻ cong lên khóe môi âm hiệu, ma pháp trượng chỉ hướng thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc.

Tát Bác Ni Tiễn Anh nói:

- Hôm nay ta đến là để giết ma. Ta nghe người ta nói thành chủ đại ma cực kỳ lễ độ mời hung thủ tập giết giết phụ thân của ta vào trong phủ thành chủ có đúng vậy không?

Mặt thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc cứng ngắc, âm trầm, cố kiềm chế lòng vui sướng.

Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc trầm giọng nói:

- Đúng vậy. Ta có mời bọn họ đến...

- Thành chủ đại ma, ta biết người và phụ thân của ta không hợp, nhưng đó là chuyện nội bộ Ma tộc Mã Môn.

Tát Bác Ni Tiễn Anh thô lỗ cắt đứt lời thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc, nói:

- Khi đối diện địch ma bên ngoài thì các ngươi nên hợp sức! Ngươi đối xử với phụ thân của a như vậy thật khiến ma thất vọng.

Mặt thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc càng âm trầm, bên trong xen lẫn xấu hổ, ngại ngùng.

Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc cắn môi nói:

- Ta... Ta...

- Đừng nói nhiều nữa, thành chủ đại ma.

Tát Bác Ni Tiễn Anh vung tay, mười mấy Ma Pháp Sư từ sau lưng gã chạy vào phòng.

- Nói cho ta biết hung thủ ở đâu, để ta giải quyết chuyện này. Khi sự việc xong xuôi ta sẽ không tố cáo ngươi lên viện trưởng lão về chuyện ngươi không giúp đỡ phụ thân của ta gặp nạn.

- Vậy sao?

Vẻ mặt thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc biến nhẹ nhõm, dường như lúc trước luôn lo Tát Bác Ni Tiễn Anh tố cáo gã.

Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc nói:

- Ngươi có giữ lời không?

- Đương nhiên!

Tát Bác Ni Tiễn Anh ngưỡng cổ, mắt chớp lóe tự tin, cười nhạt, đương nhiên? Chờ ta ta giết ma đó xong lập tức tố cáo ngươi với hội trưởng lão, khi đó cho dù là Đại Ma Vương bệ hạ cũng không thể che chở ngươi. Thành chủ Độc Tôn thành và tướng quân thủ thành đều là của Tát Bác Ni Tiễn Anh ta!

- Dám chọc vào tộc Tát Bác Ni ta?

Tát Bác Ni Tiễn Anh vung ma pháp trượng, nói:

- Ta muốn bắt kẻ đó, cắt lưỡi, chặt tay, ném nó vào bầy ma thú phát tình hiếp đến chết!

- Hắn...

Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc tốt bụng nhắc nhở:

- Thế thì càng tốt.

Tát Bác Ni Tiễn Anh cười tàn khốc nói:

- Ta sẽ bắt hắn rồi mời những nam ma muốn chơi hắn chơi cho đã, sau đó... Khiến những ma thú phát tình hiếp hắn! Vậy thì ta có thể nhận nhiều vé vào cửa những người khoái xem hành hạ, không tệ.

- Thế thì tốt, bọn họ ở...

- Không cần tìm, ta tại đây.

Giọng Càn Kình vang lên như sấm, đứng trên nóc ngoài gian phòng thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc cư ngụ. Tay Càn Kình kéo căng ba dây cung Thôn Nguyệt cung, ba mũi tên chớp lóe như nanh sói nhắm ngay ba Ma Pháp Sư đứng trong sân.

Thanh âm như sấm vang lên, ba mũi tên thỉ cài trên Thôn Nguyệt cung phát ra tiếng rít chói tai xoay tít bắn vào đám ma trong sân.

Không ai ngờ Càn Kình ở chỗ kia, không tưởng tượng nổi hắn sẽ ra tay trước. Có ai ngờ Càn Kình hành động trước tàn nhẫn như vậy?

Tát Bác Ni Tiễn Anh cầm ma pháp trượng chưa kịp làm lđộng tác gì thì mũi tên đã bắn thủng cổ họng, đuôi tên rộng lớn, cứng rắn đẩy người gã đụng mạnh vào vách tường.

Bùm bùm bùm!

Ba tiếng vật nặng rớt xuống đất vang lên gần như cùng lúc, nếu không phải Chiến Sĩ có thính lực siêu nhạy thì sẽ tưởng là một tiếng chứ không phải ba thanh âm chồng lên nhau.

Ba tiếng vật nặng đập đất vang lên, trong sân thiếu ba ma đứng, vách tường đóng đinh ba ma.

Mũi tên xuyên thủng cổ họng ba ma đóng đinh trên vách tường, máu chậm rãi chảy ra. Thân thể Tát Bác Ni Tiễn Anh vặn vẹo, đôi mắt bởi vì kinh khủng và lực xung kích quá mạnh làm lồi ra ngơ ngác nhìn Càn Kình đứng trên nóc nhà.

Hai ma khác từ lúc bị đâm thủng thân thể đã chết rồi, chỉ có Tát Bác Ni Tiễn Anh là không chết ngay. Mũi tên đâm thủng dây thanh của Tát Bác Ni Tiễn Anh, đóng đinh gã lên tường nhưng không lấy mạng ngay. Tát Bác Ni Tiễn Anh cố gắng há mồm muốn phát ra thanh âm nhưng không thể, chỉ có máu chảy ra từ miệng.

Càn Kình bắn ra ba mũi tên không chút ngừng lại, dây cung liên tục phát ra lực đẩy vù vù bắn ra từng mũi tên lạnh lẽo. Những Ma Pháp Sư kinh ngạc không kịp phản ứng đều bị đinh trên tường viện thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc.

Một hàng, mỗi một ma khoảng cách bằng nhau, máu dọc theo mũi tên chảy xuống thật kinh khủng.

Tim thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc đập nhanh. Đây là ma gì mà thủ đoạn tàn nhẫn quá, ta vốn định lợi dụng hắn giết chết Tát Bác Ni Tiễn Anh ai ngờ hắn giành ra tay trước.

- Muốn giết ta?

Càn Kình xoay Thôn Nguyệt cung trong tay, nói:

- Trong núi của chúng ta bất cứ dã thú nào dám nhe nanh với sói hoang phải có giác ngộ sẽ bị bầy sói phản công cắn chết.

Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc đánh rùng mình, ma máu lai hỗn hợp ngạo mạn và tham lam từ nhỏ đã nhận cách sinh tồn trong rừng?

Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc lại ngửa đầu nhìn nóc nhà, phát hiện Càn Kình đã biến mất. Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc xoay người, thở dài nhìn trung niên mỹ phụ Ma tộc Mã Môn bị đinh chết trên vách tường.

- Đáng tiếc... Thật đáng tiếc... Tiểu tử dã man này không biết diệu dàng với mỹ ma.

Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc tới gần sờ mặt thi thể mỹ phụ, nói:

- Tuy đã chết nhưng thân thể còn có nhiệt độ. Ma đâu, nâng nàng vào phòng ngủ của ta. Mỹ ma xinh đẹp như vậy khó kiếm, không thể lãng phí! Đặc biệt nàng là vợ của Tát Bác Ni Phỉ Nhĩ, dù có biến thành thi thể thì ta cũng có hứng thú chơi!

Crypto.com Exchange

Chương (1-922)