Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 548

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 548: Các ngươi muốn tạo phản ?
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Bác Khắc Tư Hách Đặc, ngươi có còn là ma của Ma tộc Mã Môn không? Tộc Lộ Tây Pháp xem như là hoàng tộc, là nhóm ma thống trị tối cao của Ma tộc nhưng không có nghĩa là bọn họ muốn giết ai tùy thích! Tát Bác Ni gia tộc chúng ta cũng là vương tộc Ma tộc Mã Môn, không phải hoàng tộc Lộ Tây Pháp bọn họ muốn giết liền giết!

Tay Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ cầm ma pháp trượng liên tục gõ mặt bàn, nói:

- Bác Khắc Tư Hách Đặc ngươi không muốn vinh diệu của Ma tộc Mã Môn nhưng Tát Bác Ni gia tộc chúng ta sẽ không từ bỏ! Được được được, Bác Khắc Tư gia tộc ngươi không đi thì Tát Bác Ni gia tộc ta tự đi!

- Ai nói không đi?

Bác Khắc Tư Hách Đặc vuốt đầu tròn như trái banh, nói:

- Ta chỉ muốn nói là tìm cách nào đó ổn thỏa hơn, không lẽ cứ xông qua giết hỗ trợ của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy? Vậy là sao? Ma tộc chúng ta không có pháp luật sao? Hoàng tộc Lộ Tây Pháp có thể nhịn được không? Nếu Đại Ma Vương mượn cơ hội tức giận thì Tát Bác Ni gia tộc các ngươi sẽ gánh sao? Đến lúc bị cắt giảm đất phong thì Tát Bác Ni gia tộc các ngươi chịu ra không?

Ma tộc Mã Môn ngồi quanh bàn dài dù là Tát Bác Ni gia tộc hay Ma tộc Bác Khắc Tư đều biến sắc mặt. Các đại bộ tộc mấy năm qua chẳng những phải đối kháng với Chân Sách hoàng triều còn phải chống cự từ tộc Lộ Tây Pháp.

Các đời Đại Ma Vương lấy mục tiêu cắt giảm đất phong của các bộ tộc, các bộ tộc thì đời đời đặt mục tiêu tăng đất phong, thường hay có ban thưởng, giảm bớt, giảm bớt lại ban thưởng, tiếp tục giằng co.

Sức chiến đấu cá nhân của Đại Ma Vương chẳng những lên đỉnh cao mà còn có ma đầy tài năng. Sáu Ma tộc bị Đại Ma Vương lôi kéo, đè ép tự giảm đất phong, ít có Ma tộc được chút ích lợi từ Đại Ma Vương.

Bây giờ nghe tới giảm đất phong là sắc mặt đám trưởng lão Ma tộc Mã Môn khó xem.

- Không lẽ nhi tử của ta chết uổng sao?

Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ không cam lòng oán hận nói:

- Nếu nhi tử của ta chết trong tay Lộ Tây Pháp Lưu Thủy thì ta nhận, nhưng cố tình là trong tay một hỗ trợ của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy! Còn là tạp chủng máu lai!

Lần này thì Ma tộc Mã Môn Bác Khắc Tư Hách Đặc biểu tình cực kỳ khó xem. Ma tộc Mã Môn vĩ đại lại bị một ma máu lai xử lý, chuyện này truyền ra ngoài tổn thương vinh diệu của Ma tộc Mã Môn.

Bác Khắc Tư Hách Đặc nhàn nhã uống trà. Là ma Tát Bác Ni gia tộc chết, thật là tin tức khiến ma vui vẻ. Bác Khắc Tư Hách Đặc cần nhúng tay vào một chút, nếu không thì Ma tộc bên ngoài sẽ cho rằng Ma tộc Mã Môn dễ khi dễ.

- Nhất định sẽ giết ma máu lai, không chỉ giết mà chúng ta còn đòi Lộ Tây Pháp Lưu Thủy bồi thường.

Bác Khắc Tư Hách Đặc chậm rãi đặt chén trà xuống, cười híp mắt cảm giác ánh mắt của các ma.

Bác Khắc Tư Hách Đặc nói:

- Theo tin tức Bác Khắc Tư Thái Lặc báo cho ta thì ma máu lai này rất kiêu ngạo, thậm chí không để mắt đến Lộ Tây Pháp Lưu Thủy.

Lần đầu tiên Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ gật gù công nhận, bất mãn hùa theo:

- Huyết thống Lộ Tây Pháp chết tiệt có tên nào không phải loại kiêu ngạo?

- Đúng vậy. Người kiêu ngạo luôn không thích kẻ kiêu căng khác.

Bác Khắc Tư Hách Đặc đều chỉnh tư thế ngồi, mỉm cười nói:

- Chắc Lộ Tây Pháp Lưu Thủy mới thu hỗ trợ này chưa lâu, chuyện hôm nay Lộ Tây Pháp Lưu Thủy cũng không thích. Chỉ cần chúng ta cho chút ích lợi rồi kêu hỗ trợ ra ngoài...

- Vậy là chúng ta vẫn bỏ công ra...

Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ hừ lạnh một tiếng:

- Vậy bồi thường ở đâu ra?

- Chúng ta cần bồi thường sao?

Bác Khắc Tư Hách Đặc bật cười nói:

- Chúng ta chỉ cần bàn điều kiện với Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, cho nàng một đống ích lợi rồi khiến nàng ở mặt ngoài cho chúng ta một chút ích lợi, để các bộ tộc khác thấy hoàng tộc đều bồi thường chúng ta còn chưa đủ sao?

Đám trưởng lão Ma tộc Mã Môn gật gù đồng ý.

Tròng mắt Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ xoay tòn, hỏi:

- Vậy ích lợi cho Lộ Tây Pháp Lưu Thủy là...

- Đương nhiên do Tát Bác Ni gia tộc các ngươi đưa ra.

Bác Khắc Tư Hách Đặc tiếp tục bảo:

- Là ma của Tát Bác Ni gia tộc các ngươi chết, chúng ta hỗ trợ ra mặt điều đình, chẳng lẽ còn muốn chúng ta bỏ vốn r?

Mặt các trưởng lão Tát Bác Ni gia tộc biến sắc. Tham lam là đặc tính của Ma tộc Mã Môn, không Ma tộc Mã Môn nào đồng ý đưa đồ của mình cho ma khác.

- Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ, đây là chuyện nhi tử của ngươi, dù chúng ta cùng là Tát Bác Ni gia tộc cũng cần tính sổ rõ ràng. Số vốn này nên do nhà các ngươi bỏ ra.

- Không sai! Tuy rằng thập công chúa tương lai không thể trở thành Đại Ma Vương nhưng nghe nói thái tử điện hạ đối với muội muội ruột này rất có tính thú, nếu ngày nào đó Lộ Tây Pháp Lưu Thủy trở thành phi tử của Đại Ma Vương thì rắc rối.

- Đúng vậy. Thổi gió bên gối đầu dễ sinh ra hiệu quả. Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ, ngươi cần tự mình bỏ ra chi phí.

- Ngươi... Các ngươi...

Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ cựck ỳ tức giận, gã mới chết nhi tử bây giờ phải bỏ số tiền ta, sớm biết như vậy còn không bằng không báo thù! Nhi tử chết thì chết.

- Được rồi, nếu vụ việc đã quyết định...

Bác Khắc Tư Hách Đặc đứng dậy cười tủm tỉm nhìn Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ đau lòng nhỏ máu.

Bác Khắc Tư Hách Đặc nói:

-... Ta cùng ngươi mang đội Mã Môn sở thẩm phán đi. Nhi tử đã chết không thể rụt cổ vào mai rùa, vinh diệu của Ma tộc Mã Môn chúng ta bỏ đi đâu?

Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ sắc mặt âm trầm lòng thầm mắng, bây giờ Bác Khắc Tư Hách Đặc nhà ngươi mới nói là vinh diệu của Ma tộc Mã Môn vậy mới rồi ngươi làm cái gì?

Hai đầu bàn dài ngồi gia tộc Tát Bác Ni gia tộc, Ma tộc Bác Khắc Tư gia tộc. Hai bên tỏa đổi ánh mắt, gật đầu đồng ý. Các gia tộc cảm thấy chuyện rất đơn giản, chỉ cần thỏa mãn yêu cầu của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy và mặt mũi Ma tộc Mã Môn, cuối cùng giết ma máu lai kiêu ngạo kia là xong.

- Nếu đã quyết định thì đi ngay đi.

Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ sốt ruột đứng dậy bước ra ngoài.

- Không cần vội vàng.

Bác Khắc Tư Hách Đặc mỉm cười nói:

- Ngày mai đi cũng tới kịp, dù sao Độc Tôn thành ngay bên cạnh đất phong Ma tộc Mã Môn chúng ta.

- Đi sớm là hơn.

Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ lại thúc giục, lòng thầm khó chịu. Nhi tử của Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ chết, bây giờ sắp hao tổn tài vật, để ma máu lai này sống thêm một giây là dằn vặt gã.

Giết hắn, muốn giết hắn ngay!

- Được rồi.

Bác Khắc Tư Hách Đặc vẻ mặt khó xử theo sau lưng Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ, thở dài thườn thượt:

- Ngươi đó, tính tình luôn nóng nảy. Nếu hôm đó ngươi không sốt ruột khiến nhi tử của mình làm tướng quân thủ thành gì đó thì bây giờ nó đã không chết.

Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ rất muốn quay đầu lại nép áo thuật băng đạn đóng băng miệng Bác Khắc Tư Hách Đặc lại.

*****

Mặt trời mới ló lên ở đường chân trời, mảnh đất Ma tộc ngủ say một đêm tẩm trong ánh nắng chiếu rọi, mọi thứ đều an tường nhưng thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc thấy khó chịu.

Tối hôm qua hội trưởng lão Ma tộc trực tiếp mang theo Mã Môn sở thẩm phán rầm rộ lao vào Độc Tôn thành. Nếu không phải thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc biết bây giờ không có chiến sự gì thì gã cho rằng hoàng tộc Lộ Tây Pháp đến phút sinh tử, xuất động cả Mã Môn sở thẩm phán.

Đó là đội quân tinh nhuệ lực lượng mạnh nhất Ma tộc Mã Môn, địa vị của nó tương đương với Ám bộ hoàng tộc Lộ Tây Pháp. Tuy so sánh với Ám bộ thì Mã Môn sở thẩm phán tinh nhuệ hơi kém chút nhưng bao gồm Chân Sách hoàng triều, Man tộc muốn tìm ra mấy quân đội ngang ngửa với Mã Môn sở thẩm phán cũng khó.

Khi nghe nói Lộ Tây Pháp Lưu Thủy còn đang ngủ, Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ suýt xâm nhập vào phòng thập công chúa, cuối cùng bị ngăn lại, gã đứng cả đêm ngoài đại đường oán hận chờ đợi.

Két két két két két!

Cửa phòng của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy từ từ mở ra, nàng nói:

- Ô, Thái Lặc thành chủ, mới sáng sớm làm gì...

- Công chúa điện hạ...

Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc xoa tay từ từ nói ra một đống lời nói sẽ không đắc tội Lộ Tây Pháp Lưu Thủy:

- Hôm qua hỗ trợ của công chúa đánh chết Tát Bác Ni Phỉ Nhĩ...

- Ừm!

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhíu mày, vẻ mặt khó chịu hỏi:

- Như thế nào? Tát Bác Ni gia tộc muốn gây sự với bản công chúa sao? Kích Lưu Phi Kính thật là, vênh váo tầm bậy gây rắc rối cho bản công chúa thật nhiều, sớm biết như vậy không nên thu hắn làm hỗ trợ. Nhưng nếu Tát Bác Ni gia tộc muốn bản công chúa cứ thế giao ra hỗ trợ của mình thì... Hừ hừ...

Khóe mắt thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc căng ra vui mừng, nghe ý Lộ Tây Pháp Lưu Thủy công chúa nói thì cũng bất mãn với ma máu lai kia, hội trưởng lão khá hiểu công chúa, vậy nghĩa là có thể bàn lại.

- Tát Bác Ni gia tộc suốt đêm phái ma đến...

Vẻ mặt thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc khó xử nói:

- Nghe nói là mang theo cả Mã Môn sở thẩm phán...

- Mã Môn sở thẩm phán?

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy biến sắc mặt, giọng tràn đầy bất mãn cao giọng quát:

- Có ý gì? Ma tộc Mã Môn các ngươi muốn tạo phản sao? Cho rằng bản công chúa dễ khi dễ?

- Không có ý đó, không hề, công chúa hiểu lầm.

Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc liên tục xua tay, lòng thầm mừng. Tuy biểu tình Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đấu kỹ hư hồn tức giận nhưng lúc nghe đến Mã Môn sở thẩm phán đáy mắt lóe tia kiêng dè, hiển nhiên nàng rất e ngại Mã Môn sở thẩm phán, vậy càng dễ bàn chuyện.

Hội trưởng lão đúng là hội trưởng lão, thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc thầm khâm phục. Một bên dùng Mã Môn sở thẩm phán tạo áp lực mạnh, bên kia cho ích lợi không ma nào từ chối được. Cùng dùng roi và kẹo, dù là công chúa hoàng tộc Lộ Tây Pháp đối diện loại tình huống này cũng chỉ có thể thỏa hiệp, giao ra ma Kích Lưu Phi Kính.

- Trong khoảng thời gian này trên lãnh địa của tiểu ma hay ẩn hiện giặc cướp, vì vậy mới phái Mã Môn sở thẩm phán đến đây hộ vệ.

Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc giả bộ giải thích rằng:

- Xin công chúa đừng nghĩ nhiều.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ngoài cười nhưng trong không cười gật đầu:

- Ra là vậy.

Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc cười xòa:

- Đúng đúng.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy có tin hay không đều không sao, sự thật là Mã Môn sở thẩm phán đã đến, nếu công chúa nhà ngươi không giao ra ma giết tướng quân thủ thành Tát Bác Ni Phỉ Nhĩ thì Mã Môn sở thẩm phán chúng ta sẽ tự giải quyết ma đó. Dù phải trả giá thì quyết giữ vinh diệu của Ma tộc Mã Môn chúng ta.

- Sao còn không đi dẫn đường? Bản công chúa muốn xem là người Tát Bác Ni gia tộc nào đến.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy chắp hai tay sau lưng, đầu mày chồng chất bất mãn, đăm chiêu đi theo thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc vào đại sảnh phủ thành chủ.

Ngón tay Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ không có tiết tấu gõ nhanh mặt bàn biểu hiện tâm tình nóng nảy.

Bác Khắc Tư Hách Đặc nhàn nhã uống trà, mắt lạnh bàng quan ma mấy nămn ay luôn đối đầu với gã, lòng thầm vui sướng. Kỳ này Ma tộc Bác Khắc Tư có thể hoàn toàn nắm giữ Độc Tôn thành, khi đó sẽ có càng nhiều ích lợi chảy vào Ma tộc Bác Khắc Tư.

- Công chúa, mời qua bên này.

Giọng thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc truyền vào đại sảnh. Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ ngừng ngón tay vô nghĩa gõ mặt bàn, mặt lạnh băng đứng dậy nhìn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy bước vào phòng.

Đây là? Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ ngẩn ra, mắt của thập công chúa... Thiếu một con!

Bác Khắc Tư Hách Đặc thấy Lộ Tây Pháp Lưu Thủy thiếu một mắt thì giật mình suýt làm rớt chén trà, vội cúi đầu không nhìn mặt nàng khiếm khuyết.

Tuy Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ rất tức giận nhưng cũng vội cúi mặt không nhìn một mắt Lộ Tây Pháp Lưu Thủy mù. Nữ nhân cũng tốt, nữ ma cũng vậy đều thích làm đẹp.

Nhìn một nữ ma khiếm khuyết, Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ rất lo nếu chọc công chúa điện hạ tức giận thì khi đó càng khó bàn chuyện hơn.

- Công chúa điện hạ.

Một tay Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ đặt trên ngực, khom lưng hành lễ nói:

- Ta thật vinh hạnh gặp công chúa điện hạ tại đây, cũng rất bi ai... Nhi tử của ta đã bị đánh chết.

Bác Khắc Tư Hách Đặc không chướng ngại tâm lý bao nhiêu, cúi đầu, khom lưng hành lễ, không quan sát vấn đề tại sao Lộ Tây Pháp Lưu Thủy thiếu một mắt.

Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ hành lễ xong không đợi Lộ Tây Pháp Lưu Thủy lên tiếng đã tự mình đứng dậy ngồi xuống ghế, mặt lạnh tanh nhìn ly nước trà đã lạnh.

Khóe môi Bác Khắc Tư Hách Đặc cong lên. Tuy Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ tức giận nhưng chưa hỏng não, biết khi nào nên dùng thái độ gì. Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ làm như vậy cộng với lời nói vừa nãy chắc chắn sẽ hình thành áp lực khiến Lộ Tây Pháp Lưu Thủy khó chịu.

- Đúng vậy. Nhi tử của ngươi đã chết.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy gật đầu, tự ngồi xuống, nói:

- Ta đã dạy hỗ trợ của mình, tin tưởng sẽ không có lần sau.

- Công chúa điện hạ.

Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ sắc mặt âm trầm nói:

- Không lẽ công chúa điện hạ muốn nói với ta rằng chuyện này cho qua? Ta, Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ, chỉ có một nhi tử, một tôn tử bây giờ đều chết, chết trong tay hỗ trợ của công chúa điện hạ! Công chúa điện hạ nhìn xem, trên vách tường ngoài cửa!

Đám ma nhìn theo ngón tay Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ, xác Tát Bác Ni Tiễn Anh đến bây giờ còn đinh trên tường, chẳng qua ngày hôm qua máu chảy bây giờ đã kết già.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhìn thi thể đinh trên vách tường, chu môi. Thuật tên của Càn Kình lại tiến bộ, khoảng cách các thi thể ma giống nhau, nhưng thủ đoạn quá ác, tuy nhiên Càn Kình là Chiến Sĩ Chân Sách hoàng triều nên có thể thông cảm hắn đối địch Ma tộc.

Crypto.com Exchange

Chương (1-922)