← Ch.570 | Ch.572 → |
- Tương tự, nếu ta không có giá trị minh văn...
Càn Kình hờ hững cười nói:
- Có lẽ bây giờ ta đã chết rồi.
- Không phải có lẽ.
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách nghiêm túc sửa lời Càn Kình, nói:
- Là ngươi chắc chắn chết, ngươi cho rằng phế vật đến nỗi không đánh thắng được ngươi?
Càn Kình cười, nhún vai. Từ lúc thấy thái tử Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách thì Càn Kình đã ngửi thấy mùi cường đại từ người gã, tựa như những ma thú trong Tây sơn Vô Tận thế giới.
- Ta rất tò mò ngươi mạnh cỡ nào?
Càn Kình nhìn Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách, nói:
- Bác Khắc Tư Phá nói ba người bọn họ hợp sức không đánh thắng được Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương Càn Vô Song, còn ngươi thì sao?
- Ta? Có đánh nhau rồi mới biết.
Khuôn mặt Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách tràn ngập tự tin nói:
- Nhưng ta biết bản thân ta có thể đánh thắng Bác Khắc Tư Lệ, Tát Bác Ni Lộ, Bác Khắc Tư Phá tựa như Càn Vô Song đánh bại bọn họ.
Càn Kình chậm rãi gật đầu. Tuy hoàng tử Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách không đáp thẳng nhưng biểu lộ ra tự tin, niềm tin không thua kém Càn Vô Song.
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách chuyển đề tài hỏi:
- Ngươi muốn nhìn Lộ Tây Pháp chi tâm?
Càn Kình cười nói:
- Ngươi không muốn cho ta nhìn sao?
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách nhìn chằm chằm vào Càn Kình, chậm rãi gật đầu, nói:
- Hơi thú vị. Nếu ngươi là nữ ma thì dù ngươi xấu cách mây tương lai ta sẽ lấy ngươi làm hoàng hậu.
Càn Kình ngây người, Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách tuyên bố khiến người quá bất ngờ.
- Có rất nhiều nữ ma xinh đẹp.
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách chỉ lên trời, nói:
- Có lẽ sao trên trời không nhiều bằng nữ ma xinh đẹp, nhưng nữ ma có trí tuệ quá ít. Nữ ma xinh đẹp muốn bao nhiêu có bấy nhiều.
- Xin lỗi, ta là nam.
- Hơi tiếc.
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách nhún vai nói:
- Chắc nhóm Phá có nói với ngươi ta cần một nghi thức?
Càn Kình không đáp, đây chỉ là mở đầu thái tử Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách muốn nói, không cần tốn nước miếng của hai người.
- Được rồi, sự việc là như vầy.
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách cầm một khúc gỗ vẽ dưới đất. Đó là các bức hình kỳ dị, chỉ có người và ma hiểu minh văn mới biết thái tử Ma tộc đang làm gì.
Ma pháp trận minh văn khổng lồ, rắc rối nối tiếp nhau chồng chất một chỗ. Nếu là Minh Văn Sư bình thường nhìn thấy từng minh văn chồng chất lên nhau chắc đã rối loạn thần kinh.
Càn Kình đầy hứng thú quan sát minh văn, không lộ vẻ gì là thác loạn thần kinh.
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách nhìn biểu tình của Càn Kình, gật gù. Tốc độ vẽ hình minh văn của Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách lúc trước khiến các Minh Văn Sư yêu cầu làm chậm chút để nhìn rồi từ từ suy nghĩ, trông ma máu lai trẻ này không có vẻ gì muốn gã ngừng.
Thật tốt quá! Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách sợ Càn Kình kêu ngừng, vì càng kêu ngừng sớm thì giá trị Minh Văn Sư càng thấp, càng kêu muốn giá trị càng lên cao.
Mười phút... Nửa canh giờ... Một canh giờ... Ba canh giờ...
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách vẽ một lúc sẽ ngừng lại, suy nghĩ tiếp theo nên để ma pháp trận minh văn nào chồng lên bộ nào. Càn Kình vẫn mặt không biểu tình nhìn.
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách nghi ngờ có phải Kích Lưu Phi Kính không hề nhìn không? Nếu không thì tại sao lâu như vậy Kích Lưu Phi Kính vẫn không có biểu thị gì?
Lại là một phân đoạn quan trọng. Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách không thể không lại ngừng tập trung suy nghĩ. Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách chợt phát hiện Càn Kình ngồi bên cạnh vẫn luôn im lặng đột nhiên đứng dậy, cầm que sắt khều than lửa nhanh chóng vẽ một ma pháp trận minh văn ở nơi Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách ngừng lại.
- Cái này...
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn Càn Kình, hỏi:
- Ngươi từng thấy bản thiết kế minh văn lấy ra từ Lộ Tây Pháp chi tâm?
- Không.
Càn Kình ném que sắt đi, nhìn từng ma pháp trận minh văn, nói:
- Nhưng nhìn thứ trước đó ta đoán được tên ngốc thiết kế thứ này tiếp theo sẽ dùng cách ngu ngốc như vậy.
Nhìn thứ trước đó, không biết kế tiếp là gì, chất liệu gì, ma pháp minh văn gì nhưng Càn Kình biết làm sao? Lại còn nói là thiết kế ngu ngốc, cách đần độn?
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách có cảm giác bị sỉ nhục. Từ lúc còn nhỏ xíu Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách biết đến Lộ Tây Pháp chi tâm luôn cố gắng nghiên cứu, học tập minh văn, bái phỏng nhiều ma có năng lực minh văn xuất sắc, chậm rãi tụ tập một đống chuyên gia.
Tuy Đại Ma Vương bệ hạ nhiều lần nói đừng làm chuyện phí công này, các đời Đại Ma Vương không ngốc hơn ngươi, chuyện ngươi làm ta cũng từng làm nhưng vô dụng, căn bản không thể làm được.
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách vẫn không từ bỏ, ngược lại bị lời của Đại Ma Vương kích thích càng muốn lấy ra tinh hoa Lộ Tây Pháp chi tâm chứng minh với phụ thân của mình rằng tương lai tộc Lộ Tây Pháp truèn vào tay gã sẽ nâng lên độ cao chưa từng có.
Bởi vì Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách thực hiện được điều các đời Đại Ma Vương lúc trẻ muốn làm nhưng không làm được, gã có năng lực vượt qua các đời Đại Ma Vương.
Mấy năm nay cố gắng khiến Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách dần tràn ngập tự tin, chỉ cần hoàn thiện thiết kế minh văn trên ma đạo khí này là có thể thành công lấy ra tinh hoa Lộ Tây Pháp chi tâm.
Bây giờ tìm được Kích Lưu Phi Kính chẳng qua là lấy ra sớm hơn, lại bị nói là ngu ngốc, đần độn?
- Sao không ngu được?
Càn Kình ngồi xổm, ngón tay chạm vào ma pháp trận minh văn thứ hai ban đầu, quay đầu nhìn thái tử điện hạ Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách vẻ mặt ban đầu tức giận vì bị sử dụng thay đổi thành cực kỳ giật mình.
- Tranh của ngươi...
Càn Kình đứng dậy đạp mạnh xuống đất, nói:
- Không đáng một đồng tiền! Ta tin tưởng nếu phụ thân của ngươi từng làm chuyện tương tự thì chắc cũng có một tấm rất giống ngươi, nếu không tin thì ngươi có thể quay về hỏi phụ thân của ngươi.
Không có giá trị!
Vất vả cực khổ nhiều năm, ở bên ngoài giả bộ ngu, không bị quấy rầy khổ công nghiên cứu minh văn học nhiều năm, được nhiều Minh Văn Sư khen là có thiên phú siêu cao, tương lai có thể trở thành Minh Văn Đại Sư, Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách!
Bây giờ bị một ma nhìn một lúc đã nói thẳng là hoàn toàn không có giá trị.
Tâm tình Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách nặng nề chưa đến một giây sau vẻ mặt biến thành cười châm chọc. Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách là thái tử, thấy nhiều ma tự tiến cử vì nâng cao thân phận, sức chú ý nên thường nói lời kiêu ngạo, đó chỉ là thủ đoạn nâng giá.
Ma trước mắt... Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách tin tưởng Kích Lưu Phi Kính có trình độ minh văn, nếu không thì đã chẳng thể vẽ tiếp tranh minh văn, nhưng minh văn của gã không thể nào không có chút giá trị như Kích Lưu Phi Kính đã nói.
- Ma máu lai trẻ, bản thái tử biết ngươi muốn biểu hiện quyền uy, năng lực của ngươi nhưng...
*****
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách lắc ngón trỏ tay phải, nói:
-... Không thể quá tự kiêu như vậy, tuy sẽ khiến bản thái tử chú ý nhiều hơn nhưng sau này nếu không thể đạt đến trình độ ngươi nói thì ngược lại bị bản thái tử xem nhẹ.
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách tự tin nhìn Càn Kình, mỉm cười nói:
- Bây giờ bản thái tử cho ngươi một cơ hội biểu hiện lại mình, hãy nói ra suy nghĩ thật của ngươi với minh văn này. Không sao, đừng lo ngươi khích lệ nó tốt sẽ không được ta trọng dụng, nhìn ra nó tốt cũng là chứng minh thực lực của ngươi.
- Thứ không đáng một đồng vĩnh viễn là rác rưởi.
Trong mắt Càn Kình tràn ngập cuồng ngạo và tự tin:
- Nó sẽ không biến thành thần thánh vì là vật của ngươi, nó tồn tại chứng minh ngươi giống như trong tin đồn, trừ chơi nữ ma ra không biết gì hết.
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách lặng im nhìn Càn Kình, muốn tìm ra chút gì lo lắng hoặc không tự tin trong mắt hắn để chứng minh gã đoán đúng. Nhưng Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách phát hiện loại tự tin đó như cột trụ chống đỡ tinh thần, không thể lay động nó.
Càn Kình có đủ tự tin, không phải hắn chưa từng tiếp xúc kiểu lấy ra minh văn thế này, ngược lại bởi vì văn chương hoàng hậu vong linh nên hắn nghiên cứu rất sâu về nó.
Vong linh theo A Khắc Nạp Thập lão sư nói là một loại minh văn học cao thâm tồn tại giữa lấy ra và chuyển hóa, đó là cảnh giới đặc biệt truy cầu vĩnh viễn bất tử, cùng tồn tại với Tinh Thần.
Hoặc nên nói nó là hướng minh văn học phát triển thành thần, chẳng qua A Khắc Nạp Thập thấy cách đó là sai lầm, quá thiên chấp làm lệch hướng.
Càn Kình phát hiện dù là minh văn học của A Khắc Nạp Thập, hay thần bí dược tề học của Âu Lạp Lạp đều đi hướng sáng tạo bất cứ sinh vật nào trở thành thần.
Dù là Á Đương Tư lão sư, khi tiếp xúc lâu sẽ thấy dù lão sư này không thiên chấp như Âu Lạp Lạp, muốn điều chế ra thần bí dược tề heo uống cũng trở thành thần trong truyền thuyết, nhưng dược tề học của Á Đương Tư lão sư đã thoát khỏi phạm trù dược tề học bình thường. Á Đương Tư đang điều chế dược tề sáng tạo thần.
Chẳng qua cách của Á Đương Tư là tiến dần từng bước, trước tiên chọn vật dẫn có tư chất thần, sau đó thông qua dược tề từng chút một thần hóa vật dẫn kia.
Bởi vì nghiên cứu văn chương hoàng hậu vong linh nên Càn Kình tiến bộ rất nhanh về minh văn học, bản thân hắn không hay biết. Càn Kình đặc biệt tiến bộ siêu nhanh về mặt lấy ra và chuyển hóa.
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách mới vẽ ra minh văn thì Càn Kình biết ngay vấn đề nằm ở đâu, khi hắn mới bắt đầu nghiên cứu không bao lâu, còn là tay mơ trong tay mơ từng có cùng suy nghĩ nhưng rất nhanh thông qua mấy phù văn quy tắc chung liền biết cách này chẳng những không thể thực hiện được mà sẽ rút đi lực lượng của mình.
Nếu vật dẫn từng là vật sống thì rất có thể hình thành văn chương minh văn trên trán vật dẫn, có thể chế tạo ra cái gọi là vong linh.
- Cái của ngươi ban đầu trông như lấy ra nhưng đến đây...
Càn Kình chỉ vào một góc minh văn, nói:
- Chỗ này chắc là muốn tăng sức mạnh lấy ra để nó hoàn thành trong thời gian quy đính đúng không? Không sai! Lý luận là đúng nhưng mà...
Càn Kình chỉ vào tranh minh văn hắn vẽ tiếp theo, nói:
- Nơi này nhìn như cũng là tăng tốc lấy ra nhưng nếu hai cái đơn độc sử dụng lây ra, có thể phụ trợ ma pháp trận tăng tốc, tuy nhiên tụ hợp lại sẽ... Hình thành đầu về đặc biệt.
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách thận trọng nhìn hai ma pháp trận, có loại chuyện này sao? Thật hay giả?
- Đầu về này tuy rằng vẫn là lấy ra nhưng...
Càn Kình lạnh lùng cười:
- Nó không lấy ra vật mục tiêu ban đầu mà cưỡng ép rút từ một bên, khi đó bảo đả trong vòng năm phút ngươi sẽ bị hút thành ma khô.
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách lạnh thấu xương, trong đầu hiện ra hình ảnh thân hình gã da bọc xương, cảm giác đó quái dị khó tả.
Bất giác hai tay Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách ma sát vàon hau như muốn xua đi cái lạnh thấu xương.
Càn Kình không thèm nhìn Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách, tiếp tục vẽ trên mặt đất. Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách nhìn từng ma pháp trận xuất hiện, phát hiện dù gã có xoa tay cỡ nào cũng không thể lau đi cảm giác lạnh trên da ngược lại càng rét căm căm. Những ma pháp trận không ngừng xuất hiện giống hệt như thiết kế của Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách.
Nếu không phải lần đầu tiên giao lưu thì Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách nghi ngờ ma máu lai trước mắt từng thấy tranh nghiên cứu minh văn gã che giấu rất kỹ.
- Nơi này, nơi này, nơi này, nơi này, chỗ này, chỗ kia và...
Cây gậy trong tay Càn Kình gõ Minh Văn Đại Sư dưới đất như gõ bảng, nói:
- Lấy ra biến thu lấy, bốn phút là ngươi sẽ trở thành ma khô. Nơi này sẽ mô phỏng cảm giác thoải mái, rõ ràng rút thân thể của ngươi nhưng cho ngươi ảo giác là đang nhận...
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách ban đầu thấy lạnh giờ thì toát mồ hôi trán. Nếu đúng như ma máu lai nói vậy Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách thật sự gặp nguy hiểm.
- Thứ này chắc không phải một mình ngươi hoàn thành.
Càn Kình chỉ mấy chỗ hắn điểm ra, nói:
- Tuy chúng nó là một chỉnh thể nhưng phần này chắc không phải một ma suy nghĩ sáng tạo.
Lợi hại! Ban đầu Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách nghi ngờ giờ hơi tin tưởng. Đích thực tranh minh văn này không phải Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách tự mình chế tạo ra, tuy gã có kỹ thuật minh văn rất giỏi nhưng vẫn không thể hoàn thành công trình đồ sộ này. Muốn làm xong công trình minh văn này cần có ma khác hỗ trợ.
Mới rồi Càn Kình chỉ ra những chỗ đó là hỗ trợ giỏi nhất về minh văn, ma chủ đạo thiết tranh minh văn này, Ma tộc Thiểm Tư tộc.
Thiểm Tư tộc là một bộ lạc Ma tộc loại nhỏ, sức chiến đấu xếp chót nhưng có giá trị riêng. Thiểm Tư tộc giỏi về suy nghĩ, học tập, nghiên cứu. Thiên phú đó khiến Thiểm Tư tộc có năng lực rất mạnh trong các lĩnh vực minh văn học, kiến trúc học, pháp luật học, xã hội học, kinh tế học vân vân.
Càn Kình chỉ một lúc sau thì ngừng lại, ngồi xổm xuống nhìn kỹ ma pháp trận minh văn tới lui mấy lần, mày nhíu chặt.
Cái này... Khá quen mắt...
Càn Kình bản năng ngửi không khí, rõ ràng không có mùi gì nhưng hắn phản xạ ngửi như có thể ngửi được mùi gì đó trong ma pháp trận.
Mùi âm mưu, vong linh!
Càn Kình đánh rùng mình. Đúng vậy, bên trong ẩn giấu chút âm mưu và nồng đượm vị vongl inh.
Minh văn này... Minh văn này... Càn Kình gãi mũi, tuyệt đối không phải vô tình chế tạo ra minh văn mà là thiết kế có dự mưu.
Hải Thanh Nhi trong Cổ Hoang Sa Hải, tình hình của Lộ Tây Pháp Nghịch Hàn nhanh chóng hiện lên trong đầu Càn Kình, lạnh lẽo khó tả, không có chút cảm giác sự sống.
- Minh văn này thật sự có vấn đề!
Càn Kình ngẩng đầu nhìn Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách, chắc chắn nói:
- Có ma muốn hại ngươi.
← Ch. 570 | Ch. 572 → |