Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 583

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 583: Không có người thích chịu khổ
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Lợi hại! Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đánh giá kỹ Mộc Nột Thiên Sách. Trước kia Lộ Tây Pháp Lưu Thủy cảm thấy lục hoàng tử có chút thủ đoạn, mấy ngày nay ở chung nàng vẫn không thể nhìn thấu gã. Tinh thần lực đáng sợ có sức sát thương lớn cộng với năng lực ứng biến tại chỗ của Mộc Nột Thiên Sách.

Không thể để hắn sống quay về Mộc Nột Thiên Sách! Lộ Tây Pháp Lưu Thủy do dự nhìn Mộc Nột Thiên Sách, nếu để gã sống rời khỏi Ma tộc thì tương lai lục hoàng tử sẽ là kẻ địch lớn với Ma tộc. Nếu giết Mộc Nột Thiên Sách thì Càn Kình...

Mộc Nột Thiên Sách sống quay về Chân Sách hoàng triều giúp ích rất lớn cho Càn Kình tương lai trong Chân Sách hoàng triều.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ngửa đầu thở dài. Trước kia nàng sát phạt, quyết đoán biết bao. Càn Kình đáng ghét làm nàng do dự còn hắn thì trốn đi ngủ, mọi người có ai không mệt?

Mệt đè! Càn Kình đứng trong thôn trang Vô Tận thế giới. Càn Kình vốn tưởng đi tới Ma tộc cùng lắm là mệt tinh thần, thân thể thả lỏng hơn lúc ở Chân Sách hoàng triều, thật không ngờ mệt hơn tại Chân Sách hoàng triều. Mới bao lâu mà Càn Kình đã suýt mất mạng?

Càn Kình đi vào tiệm dược tề của Á Đương Tư đại thúc, không cần nói câu nào, một bình dược thủy rót vào bụng. Xương gãy nhanh chóng lành, dược tề lại thể hiện uy lực kỳ diệu.

- Chỉ biết uống dược thủy ta điều chế.

Á Đương Tư tranh thủ lúc rảnh ngẩng đầu lên nói:

- Ngươi, cũng nên học điều chế dược tề càng cao đẳng đi, dù không thể chế ra dược tề đẳng cấp này thì cũng nên thử. Bên kia có sách tự đọc đi.

- Ừm!

Càn Kình gật đầu đi hướng giá sách, cầm quyển vở Á Đương Tư chỉ giở ra đọc. Dược tề uống vào lành ngay rất rườm rà, rắc rối. Mấy năm qua Càn Kình học các tri thức, kỹ xảo gộp lại cũng không thể giải quyết dược tề này.

Càn Kình không sốt ruột điều chế, nhìn kỹ từng dược tề, chọn ra một loại dược tề bất tử. Uống nó vào không phải bất tử mà chỉ là người dùng không chết sau khi uống dược tề sẽ sống lại.

Mặc dù tên dược tề quá khoa trương, không có năng lực bất tử nhưng rườm rà, phức tạp hơn các dược tề Càn Kình từng tiếp xúc rất nhiều, hiệu quả càng tốt, chữa trị càng thêm toàn diện.

Nghiên cứu... Điều chế... Thất bại... Nghiên cứu... Điều chế... Thất bại...

Càn Kình có phòng công tá đầy ắp tài liệu của Á Đương Tư, mấy canh giờ ngắn ngủi nghiên cứu... Điều chế... Thất bại... Càn Kình tiêu hao tài liệu đủ làm Công Hội Dược Tề một thành thị phải phá sản.

- Phù.

Càn Kình nhìn bình dược thu nhỏ duy nhất thành công, liên tục lắc đầu thở dài. Chỉ có ở trong Vô Tận thế giới đầy ắp tài liệu vô tận Càn Kình mới không e dè tiêu hao tài liệu, mới có tiến bộ như vậy.

Mấy năm nay Càn Kình tiêu hao dược tề ở chỗ Á Đương Tư lão sư đủ khiến tất cả Công Hội Thiết Tượng trong Chân Sách hoàng triều liên tục phá sản.

- Dược Tề Sư quả nhiên là chức nghiệp chồng chất một đống tài liệu dược tề.

Càn Kình cảm thán, lắc đầu. Nếu không nhờ may mắn vào Vô Tận thế giới thì dù Càn Kình có chút thiên phú dược tề cũng sẽ không tăng tiến nhanh như vậy trong Chân Sách hoàng triều.

- Lần sau không điều chế ra mười bình thì không được đi.

Á Đương Tư không ngẩng đầu lên nói:

- Nhìn bộ dạng của ngươi dường như có rất nhiều chuyện muốn thỉnh giáo người khác, hiện tại có thể biến rồi.

- Ừm!

Càn Kình gãi đầu đi hướng Âu Lạp Khắc đấu khí phòng.

- Tiểu tử!

Âu Lạp Lạp giơ tay gọi lại Càn Kình, nói:

- Qua đây thử dược tề ta mới chế, rất bổ...

- Rất bổ?

Càn Kình nửa tin nửa ngờ uống dược tề, cảm giác người trướng lên. Lực lượng mạnh mẽ sắp chui ra khỏi thân thể, đấu khí điên cuồng chuyển động chớp mắt đã vượt qua cực hạn hắn có.

Bùm!

Phút cuối cùng Càn Kình rời khỏi Vô Tận thế giới kinh ngạc nhìn thân thể mình nổ tung, lực lượng mạnh mẽ bay tứ tán.

Càn Kình nghe Âu Lạp Lạp lầm bầm:

- Xem ra cách điều chế Sáng Thần dược tề có sai lầm, ta phải làm cái mới...

- Phụt.

Càn Kình ngồi bật dậy từ trên giường, há mồm hộc máu. Càn Kình phát hiện lỗ chân lông trào máu, người đầm đìa máu. Đấu mạch, đấu khiếu như vừa bị vô số ma pháp oanh tạc, không thấy một khối hoàn chỉnh.

- Cái này...

Càn Kình ngồi thừ trên giường. Lúc mới dùng dược tề, thân thể Càn Kình lâng lâng sắp bay, toàn bộ đấu khí, đấu mạch, đấu khiếu bao gồm đấu tâm đều hưng phấn khó tả, nhưng sự hưng phấn rất ngắn ngủi sau đó biến thành cuồng bạo.

- Nếu giảm liều thuốc thật nhỏ...

Càn Kình vuốt mũi, dùng dược tề này trong chiến đấu nếu không bị no nổ thì trong thời gian ngắn chắc sức chiến đấu sẽ rất mạnh.

Càn Kình cười khổ lắc đầu, cầm mũ đi Vô Tận thế giới che trên mặt, thầm khuyên nhủ mình dược tề kia chờ sau này rồi tính, sơ sẩy một cái là chết.

Lại quay về Vô Tận thế giới, đầu tiên Càn Kình thấy một bình dược tề dưới chân, là dược tề chỉ có trong tiệm dược tề của Á Đương Tư lão sư thế nhưng bây giờ có mặt tại đây.

Dược tề sẽ không mọc chân chạy lại đây, nó xuất hiện tức là Á Đương Tư tự đem đến.

- Âu Lạp Lạp, ngươi ra tay nhẹ chút được không? Làm chết đồ đệ của lão tử thì lão tử liều mạng với ngươi!

- Á Đương Tư, ngươi biết cái gì! Lão nương đang giúp hắn, hắn cũng là đồ đệ của lão nương!

Trong phòng dược tề của Âu Lạp Lạp hai lão sư gầm rống cãi nhau lọt vào tai Càn Kình, thể hiện tình yêu đồ đệ khác nhau.

Càn Kình đi vào phòng, cúi đầu.

Mắt Âu Lạp Khắc như đao xuyên qua khe cửa thấy hành động của Càn Kình, gật gù. Đầu năm nay cảm kích không phải nói bằng miệng.

- Đại thúc...

- Như thế nào? Lại muốn chiến đấu?

Âu Lạp Khắc cười híp mắt, vai nhúc nhích nói:

- Ta rất mong chờ.

- Không phải.

Càn Kình gãi đầu nói:

- Ta muốn nhờ đại thúc nhìn một thứ giúp.

Càn Kình không đợi Âu Lạp Khắc nói cái gì trái quy tắc đã ngồi xuống đất, tay vẽ thứ tự đấu khí quái dị phức tạp trong đấu tâm thứ nhất.

Âu Lạp Khắc mới há mồm, mắt liếc thứ tự đấu khí thì từ từ khép lại rồi bất giác mở ra, trên mặt lộ đăm chiêu, nghi hoặc, tò mò, vui mừng.

đấu tự quái dị trong đấu tâm thứ nhất đang không ngừng thay đổi, nhìn như hoàn toàn không có bất cứ quy luật trong đó lại ẩn chứa quy luật kỳ lạ.

- Những đấu tự này là sống...

Âu Lạp Khắc chống cằm, liên tục gật đầu, nói:

- Chắc chúng nó vẫn không ngừng thay đổi, dây dưa?

Càn Kình không thấy bất ngờ. Âu Lạp Khắc đại thúc là ai? Nhìn sơ Khôn đấu kỹ đã thôi diễn ra toàn bộ, thông qua Khôn đấu kỹ thôi diễn ra Càn đấu kỹ, cuối cùng tính ra đấu kỹ Càn Khôn hợp lại.

Tri thức đấu khí của Âu Lạp Khắc dù là trong lịch sử Chân Sách hoàng triều, Ma tộc đều không ai đạt tới.

- Thú vị, thật là thú vị.

Mắt Âu Lạp Khắc như đao chớp lóe tia khâm phục, nói:

- Người sáng tạo ra đấu tự đấu kỹ này là thiên tài trong thiên tài.

*****

- Sáng tạo?

Càn Kình nghi hoặc. Càn Kình hoàn toàn không biết làm sao có được đấu kỹ này, hắn không tự học thì làm gì có sáng tạo?

- Chắc ngươi có cách tu luyện đấu khí riêng của mình đúng không?

Ngón tay Âu Lạp Khắc như mũi đao vạch đường đấu khí đi trên mặt đất.

Trước nay Âu Lạp Khắc vẽ nhanh như bay lần đầu tiên chú ý, cẩn thận vẽ, ngẫu nhiên dừng lại suy ngẫm rồi vẽ tiếp.

Mắt Càn Kình chớp lóe tia sáng rung động hơn cả giật mình. Đây chẳng phải là cách Phong Vân đấu khí hành động? Làm sao đại thúc biết được? Không lẽ hiểu trong đống đấu tự rối nùi?

Bí pháp đấu khí một trăm lẻ tám đấu khiếu, mỗi một bộ đều rất phức tạp, Âu Lạp Khắc vẽ một lúc chưa xong đã ngừng lại.

Âu Lạp Khắc nói:

- Ta đại khái hiểu bộ đấu khí này, cũng hiểu suy nghĩ người sáng tạo ra nó.

- Người dạy cho ngươi bộ đấu khí này không có dạy bất cứ đấu kỹ gì đúng không?

Càn Kình bản năng gật đầu. Tuy Càn Kình biết Âu Lạp Khắc đại thúc hiểu đấu khí đến mức làm những người nghiên cứu đấu khí trong Chân Sách hoàng triều đập đầu tự sáng nhưng gã nêu câu hỏi quá rung động, như từng trông thấy.

- Không phải hắn không muốn dạy ngươi mà là không có gì cần dạy.

Âu Lạp Khắc ngẩng đầu, nói:

- Nếu hắn dạy đấu kỹ cho ngươi thì có lẽ giúp ngươi tăng tiến nhanh trong thời gian ngắn, tuy nhiên dễ làm ngươi định hình, giống như hắn phát triển sau này.

Càn Kình nghe ù ù cạc cạc.

- Nói đơn giản là bắt đầu từ ngày ngươi học đấu khí này thì đã đi lên con đường đặc biệt.

Âu Lạp Khắc lạnh nhạt nói:

- Đoàn đấu kỹ này mới hình thành không lâu đúng không?

Càn Kình lại gật đầu. Trước kia Càn Kình chưa từng thấy đấu tự đó tồn tại.

- Bộ đấu khí ngươi học cũng là sống.

Cũng là sống? Càn Kình ngẩn người, ý Âu Lạp Khắc nói không phải duy nhất? Sống là có ý gì?

- Bản thân đấu khí của ngươi mang theo một bộ đấu tự, nhưng mỗi người tu luyện đấu khí cuối cùng sinh ra đấu kỹ khác nhau.

Âu Lạp Khắc thản nhiên nói:

- Bình thường tu luyện đấu khí chính là đấu khí, ngưng luyện đấu kỹ chính là đấu kỹ.

Càn Kình gật đầu, dù trong Chân Sách hoàng triều hay Ma tộc, Man tộc đều có đạo lý như nhau.

- Đấu khí của ngươi có công năng tự học nên ta mới nói nó là sống.

Âu Lạp Khắc cười khen không dứt miệng:

- Nó thông qua ngươi chiến đấu, thông qua đấu kỹ ngươi học từng chút một hấp thu, tổ hợp hình thành bộ đấu kỹ chưa từng có, bao gồm người truyền đấu khí cho ngươi đều không thể học tập.

- Cái gì?

Càn Kình ngơ ngác nhìn Âu Lạp Khắc, đáp án này khiến người cực kỳ giật mình.

- Đúng vậy. Nó đã hình thành sơ bộ rồi.

Âu Lạp Khắc búng tay nói:

- Bộ đấu khí này có giá trị cố định, khi ngươi họ chất đấu kỹ vượt qua giới hạn nhất định, trong tình huống có đấu tâm sẽ tự động bắt đầu sinh thành đấu kỹ. Tuy số lượng tu luyện đấu kỹ của ngươi không nhiều nhưng về chất thì... Ha ha ha ha ha ha!

Càn Kình ngẩn người, cũng cười. Đấu kỹ huyết mạch Thiết Tí Đường Lang, đấu kỹ Phá Địa Trảm, đấu kỹ thánh giai Tiềm Lôi, Khôn đấu kỹ có cái nào không phải là đấu kỹ thánh giai? Cộng với Thăng Phong Thập Bát Chuy nhìn sao cũng là vượt trên đấu kỹ thánh giai, về chất đúng là đủ để gia tộc mười huyết mạch rung động.

Càn Kình cực kỳ tò mò nhìn Âu Lạp Khắc, nói:

- Vậy nó sẽ sinh thành cái gì?

- Sinh thành cái gì?

Âu Lạp Khắc chồng cằm lộ biểu tình tò mò, nói:

- Ta cũng rất muốn biết nó sẽ sinh ra đấu kỹ gì. Bây giờ nó còn trong giai đoạn sinh trưởng, cần nhiều đấu kỹ tưới. Mặc kệ có phải là đấu kỹ thánh giai hay không, càng nhiều đấu kỹ càng tốt cho nó trưởng thành. Chắc người lúc trước dạy đấu khí này cho ngươi từng kêu ngươi cố gắng tập luyện các loại đấu kỹ đúng không?

Càn Kình liên tục gật đầu. Lúc trước Càn Kình không muốn sớm rời khỏi Tứ Quý sơn cốc nhưng bị sư phụ ra lệnh phải đi, bây giờ hắn mới hiểu ý của sư phụ.

- Có một điều có thể khẳng định là bộ đấu khí này sẽ tự động phân biệt ra ưu điểm, khuyết điểm trong đấu kỹ. Nó chỉ lấy đi ưu điểm bản năng tổ hợp, cuối cùng hình thành thứ quái dị gì thì ta cũng không biết.

Âu Lạp Khắc thở dài xong vẻ mặt hưng phấn nói:

- Nhưng ta rất muốn biết cuối cùng nó có bộ dạng, năng lực gì.

Tự động phân biệt ưu khuyết điểm? Càn Kình thấy thật hoang đường. Không lẽ hôm Càn Kình ở Tứ Quý sơn cốc, sư phụ nói khiêu chiến Chiến Sĩ huyết mạch không hoàn toàn là khoác lác?

- Đúng là thiên tài thiết kế.

Âu Lạp Khắc liên tục khen:

- Đây là thiết kế ngu ngốc nhất ta từng thấy.

- Thiên tài thì tại sao là ngu ngốc?

Càn Kình khó hiểu nhìn Âu Lạp Khắc.

- Thiên tài là vì đấu khí này mang đến hiệu quả.

Âu Lạp Khắc cười nói:

- Ngu ngốc là bởi vì tu luyện được bộ đấu khí này không thể dùng gian khổ để hình dung mà là hai chữ tàn nhẫn. Nếu không thể chịu nổi đau khổ tàn nhẫn kia thì dù có học đấu kỹ này cũng không cách nào lên đỉnh thật sự.

- Nói thẳng ra là!

Âu Lạp Khắc búng ngón tay nói:

- Bộ đấu khí này có thể nói là lão hoàng ngưu đấu khí. Người tập luyện nó phải chịu đủ khổ, cố gắng, bất chấp tất cả liều lĩnh. Đối diện gian khổ, cố gắng nếuh ơi lùi bước thì không thể đạt đến đỉnh, không cách nào tu luyện ra uy lực thật sự của nó, nhưng mà...

Âu Lạp Khắc nhún vai nói:

- Dù sao là người sống tu luyện đấu khí, có suy nghĩ. Con người khi đối diện cố gắng rất có thể sẽ lùi bước, nhiều người nói chính mình không sợ chịu khổ, một lần chịu khổ không sợ nhưng mười lần, một trăm lần thì sao? Đặc biệt là thấy mình cố gắng không bằng kẻ trời sinh có điều kiện tốt. Lực lượng huyết mạch một lần thức tỉnh huyết mạch là vượt qua mình, có ai không nản lòng? Con người đều sợ chịu khổ, không ai thích khổ.

Càn Kình gật đầu. Không ai thích chịu khổ nhưng đối diện người bẩm sinh có ưu thế, từ khi sinh ra đã đẻ bọc điều, nếu mình không cố gắng, nếu từ bỏ thì càng không thể đến gần bọn họ.

Làm người không chỉ vi chính mình! Phụ thân, người yêu, thậm chí là con cháu mai sau, không thể không ăn khổ.

- Con người nếu sợ chịu khổ thì không cách nào đạt đến yêu cầu tu luyện đấu khí này, tất nhiên không thể phát huy ra uy lực cực hạn thật sự.

Âu Lạp Khắc hỏi ngược lại Càn Kình:

- Ngươi có thấy bộ đấu khí này rất ngu không?

Càn Kình không biết nên nói cái gì nhìn Âu Lạp Khắc.

- Được rồi, về bộ đấu kỹ này ta cho ngươi hai lời khuyên.

Âu Lạp Khắc chống cằm nói:

- Thứ nhất, ngươi học được nhiều đấu kỹ cường đại thì nó rất rườm rà, có lẽ sẽ lạc mất, cả đời này ngươi chỉ thấy mớ bòng bong. Cho nên ngươi phải từ những đầu sợi tìm ra một điểm, chỉnh lý nó. Con người...

Càn Kình cười tiếp lời Âu Lạp Khắc:

-... Cần dựa vào chính mình.

Trong Vô Tận thế giới mỗi lão sư lặp đi lặp lại câu này không biết bao nhiêu lần, Càn Kình mới nghe mở đầu đã biết ngay.

Crypto.com Exchange

Chương (1-922)