← Ch.584 | Ch.586 → |
- Chân Hủy Diệt Ma Nhãn?
Đoạn Phong Bất Nhị ngẩn người, thấy khó hiểu.
- Lực lượng hủy diệt của hai ánh mắt hòa cùng nhau...
Phần Đồ Cuồng Ca ở bên cạnh giải thích rằng:
- Trên trán sẽ hình thành con mắt thứ ba, phóng ra lực lượng hủy diệt thật sự có uy lực cực mạnh. Vạn Pháp Thần Nhãn của huyết mạch Tinh Linh Vương cũng là trời sinh thành hai con ngươi, khi đến giai đoạn Chân Vạn Pháp Thần Nhãn thì lực lượng đôi mắt Vạn Pháp Thần Nhãn sẽ mọc con mắt thứ ba trên trán.
Càn Kình nhẹ gật đầu. Hèn chi hắn thấy loại lực lượng Vạn Pháp Thần Nhãn huyết mạch Tinh Linh Vương thuộc về Càn Niệm Thành, nữ nhi của thúc thúc trông như bảo thạch bảy sắc màu. Khi Càn Vô Song nhắc đến Vạn Pháp Thần Nhãn lại chỉ vào trán
Vạn Pháp Thần Nhãn!
Mắt Càn Kình chớp chớp. Hôm Càn Vô Song chỉ vào trán nói Vạn Pháp Thần Nhãn không lẽ là... Đã sinh ra rồi? Đây chính là nội tình của thiên tài mạnh nhất Càn gia sao?
Bên trong xe ngựa lại lần nữa chìm trong thinh lặng. Lộ Tây Pháp Lưu Thủy vén rèm cửa nhìn Ma tộc bốn phía. Từ khi truyền ra tin tức đoàn người bị tập kích, mỗi thành thị trên con đường đi Đọa Lạc chi thành đều xếp Hàng Ma võ sĩ, Ma Pháp Sư bảo vệ.
Chín ngàn ma! Lộ Tây Pháp Lưu Thủy buông mành, mỉm cười. Đây chính là sức ảnh hưởng của Càn Kình! Bởi vì một lần bị tập kích, các nơi phái Ma Pháp Sư, Ma tộc đến bảo vệ, nghe nói các đại gia tộc đều phái ma đến.
- Không nghĩ ra được!
Đoạn Phong Bất Nhị dứt khoát từ bỏ:
- Chiến hữu, nói mới nhớ nửa miếng tấm thuẫn của ngươi đâu rồi? Cho ta xem xem. Nói đến thì ta luôn tò mò cái thứ kia, Hủy Diệt Ma Nhãn không thể bắn thủng nó, nguyên nhân gì khiến nó chỉ còn nửa miếng, dường như bị thứ gì đó đập vỡ.
Càn Kình lấy nửa miếng tấm thuẫn kỳ dị ra khỏi đấu giới. Mấy ngày nay trình độ rèn của Càn Kình tăng lên nhiều nhưng vẫn không biết phẩm chất nửa miếng tấm thuẫn này, càng không biết làm sao đúc ra nó.
Càn Kình chưa từng gặp tình huống như vậy kể từ khi trở thành Đoàn Tạo Đại Sư, vậy mà hắn bị nửa miếng tấm thuẫn làm khó.
Đáng tiếc trong Vô Tận thế giới không thể lấy nửa miếng tấm thuẫn từ đấu giới ra, không thì hắn rất muốn đưa cho Bố Lai Khắc đại thúc nhìn xem.
Càn Kình đưa nửa miếng tấm thuẫn ra xong nhắm mắt nghỉ ngơi trên xe ngựa.
- Ủa? Mặt trên còn có tranh vẽ?
Đoạn Phong Bất Nhị la hét nhìn nửa miếng tấm thuẫn trong tay, rất tò mò:
- Cái này trông như bản đồ đúng không?
Thiết Khắc hờ hững liếc qua, nói:
- Vốn là thế.
Phần Đồ Cuồng Ca tới gần nghiên cứu hết nửa ngày, chậm rãi gật đầu:
- Bản đồ hàng hải.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhìn lướt qua bản đồ hàng hải, nói:
- Chưa thấy qua khu vực biển này, Tinh Thần đại hải phía tây Ma tộc chúng ta dường như không có nó.
Phần Đồ Cuồng Ca đăm chiêu nói:
- Hơi giống khu vực biển Chân Sách hoàng triều nhưng không có cái nào tương tự.
- Không lẽ là ai khắc bậy?
Đoạn Phong Bất Nhị bĩu môi, tri thức về biển của gã là số không, chẳng thể phát biểu ý kiến gì.
- Ngươi cho rằng ai rảnh vẽ chơi trên tấm thuẫn đẳng cấp như vậy?
Càn Kình không cần mở mắt ra cũng biết câu cuối là Thiết Khắc nói. Thiết Khắc và Đoạn Phong Bất Nhị vừa là đồng bạn vừa cạnh tranh gay gắt, tuy nhiên là ganh đùa lành mạnh.
- Hừ!
Đoạn Phong Bất Nhị không chút yếu thế đốp chát:
- Ngươi có thể đoán được suy nghĩ của cường giả sao? Ngươi chưa nghe các Ngâm Du Thi Nhân kể chuyện, cường giả thường thích giả bộ là lão nhân ngốc hay ăn xin ở trên đường bị người đánh, chờ ai đó tốt với hắn.
Thiết Khắc trợn trắng mắt trừng Đoạn Phong Bất Nhị, nói:
- Ngươi là cường giả vậy ngươi có làm thế không?
Đoạn Phong Bất Nhị nhún vai nói:
- Ta không bị thần kinh.
- Chắc còn nửa miếng tấm thuẫn khác là sẽ hợp thành bản đồ.
Phần Đồ Cuồng Ca nhìn Càn Kình, hỏi:
- Còn nửa miếng tấm thuẫn khác không? Ta cảm giác khắc bản đồ trên tấm thuẫn chắc chắn như vậy là có ý nghĩa gì đó, có lẽ là kho báu rất lớn.
Càn Kình mở mắt ra, cười khổ. Từ khi Càn Kình có được nửa miếng tấm thuẫn thì luôn suy nghĩ đến vấn đề này, nhưng hắn vô tình có được nửa miếng tấm thuẫn duy nhất, không thấy cái thứ hai.
- Xem ra ngươi không có.
Phần Đồ Cuồng Ca không chết tâm nói:
- Chờ rời khỏi Ma tộc đi phòng bản đồ nhà ta tìm xem, nếu thấy cái nào cùng loại, dù chỉ một nửa bản đồ thì có lẽ sẽ tìm ra vị trí.
Giờ phút này, bao gồm Mộc Nột Thiên Sách đều mắt sáng rỡ.
Thám hiểm, đối với thanh niên tràn ngập mộng tưởng thì là sức hấp dẫn vĩnh hằng.
Mỗi thời đại đều có cường giả từng vào bí ảnh nguy hiểm thám hiểm, có cường giả được đến ích lợi lớn biến càng mạnh, có cường giả vĩnh viễn không ra được, bản thân trở thành kho báu mới.
Thời gian tích lũy, các bí ảnh như Cổ Hoang Sa Hải chẳng những không giảm số lượng mà có càng nhiều kho báu hơn.
- Được!
Càn Kình ngồi dậy, gật đầu. Độ cứng của nửa miếng tấm thuẫn đã biểu lộ giá trị, tranh khắc bên trên nên có cái giá của nó mới đúng.
- Phải rồi, chiến hữu...
Đoạn Phong Bất Nhị cười tủm tỉm nhìn Càn Kình, nói:
- Ta nhớ ngươi từng nói có chỗ có một con Nguyệt Hoa Ma Chu đúng không? Hì hì...
Càn Kình cười nhìn Đoạn Phong Bất Nhị. Năng lực nuốt rất kỳ lạ, Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà có năng lực kịch độc nếu hấp thu độc tố Nguyệt Hoa Ma Chu vào trong năng lực kịch độc của huyết mạch Cửu Đầu Xà thì sẽ sinh ra độc tố mới.
- Sau khi rời khỏi Ma tộc chúng ta đi Tứ Quý sơn cốc một chuyến.
Càn Kình nhắm mắt lại, trong đầu toàn là cảnh tượng Tứ Quý sơn cốc.
- Ta cũng nên quay về nhìn sư phụ.
- Vậy được rồi, quyết định thế đi.
Đoạn Phong Bất Nhị không nói gì thêm, nhắm mắt lại tu luyện những đấu kỹ huyết mạch Cửu Đầu Xà tranh thủ có thể sớm ngày ngưng luyện ra nhiều đấu ấn hơn.
Thiết Khắc tựa vào vách thùng xe đọc sách, bộ dáng nhàn nhã, không căng thẳng tu luyện đấu ấn như mọi người.
- Ngươi...
Càn Kình kinh ngạc hỏi:
- Không luyện đấu ấn?
- Luyện xong rồi.
Thiết Khắc khép sách lại, ngẩng đầu nhìn Càn Kình, nói:
- Ta ngưng luyện ra đấu hồn về tốc độ luyện đấu ấn nhanh hơn hoàng kim đấu tâm rất nhiều. Ta biết đấu kỹ huyết mạch thích hợp loại huyết mạch của ta không có nhiều, vì thích hợp nên tốc độ ngưng luyện càng nhanh, nếu không thì tại sao Chiến Sĩ huyết mạch mạnh hơn Chiến Sĩ bình thường?
Càn Kình không thể không một lần nữa hâm mộ nhìn Thiết Khắc. Chiến Sĩ huyết mạch có rất nhiều ưu thế hơn Chiến Sĩ bình thường, có lẽ sau khi vào cảnh giới đấu hồn thì tốc độ tu luyện đấu ấn của Chiến Sĩ bình thường sẽ nhanh hơn nhưng vì Chiến Sĩ huyết mạch tu luyện đấu kỹ huyết mạch thích hợp mình, ngưng luyện đấu ấn nhanh vùn vụt.
Ngưng luyện nhanh đại biểu cho khi chiến đấu có gan nổ những đấu ấn đã ngưng luyện, lúc đánh nhau phát huy ra uy lực càng mạnh hơn, đây chính là Chiến Sĩ huyết mạch!
Huyết mạch là vua! Huyết mạch chủ đạo chiến trường thắng bại không phải không có nguyên nhân của nó.
*****
- Có hứng thú luyện đấu kỹ khác không?
Càn Kình lấy tờ giấy từ đấu giới ra, viết nhanh thứ tự đấu khí mới.
Mấy ngày nay buổi tối Càn Kình vào Vô Tận thế giới trừ học tập bình thường ra luôn lởn vởn chỗ Âu Lạp Khắc đại thúc, đánh vài trận, thắng được rải rác mười mấy đấu kỹ, trong đó có một đấu kỹ thăng cấp.
Đây là đấu kỹ di động thân pháp cực kỳ đặc biệt, Âu Lạp Khắc gọi bộ đấu kỹ này là Tự Do. Trong chiến đấu Càn Kình cảm giác được uy lực của đấu kỹ Tự Do. Càn Kình liều mạng hai chân sắp gãy, sử dụng Vạn Ảnh nhiều lần mới miễn cưỡng đánh bại Tự Do.
Cuộc chiến đấu đó Càn Kình chỉ cảm giác đến đối phương tự do, đối thủ hoàn toàn không bị sân cỏ, không gian, quyền cước hạn chế. Dù Càn Kình sử dụng khí thế tỏa định đối thủ cỡ nào thì vẫn không thể hạn chế địch thủ di động, thật sự rất tự do.
Thiết Khắc nhìn bộ đấu kỹ Tự Do, cười toe nói:
- Cái này thích hợp cho ta dùng.
Càn Kình không phủ nhận. Thiết Khắc có một đôi cánh, ít nhất sắp là đôi cánh hoàn chỉnh, chúng nó tồn tại khiến gã càng thêm tự do. Nếu có một ngày Thiết Khắc may mắn thức tỉnh thêm hai đôi cánh thì gã sẽ càng tự do hơn.
- Thứ này khá thú vị.
Không biết từ khi nào Đoạn Phong Bất Nhị mở mắt nhìn đấu kỹ Tự Do, nói:
- Ta cũng muốn luyện, cách di động này thú vị hơn đấu kỹ di động của huyết mạch Cửu Đầu Xà.
Phần Đồ Cuồng Ca im lặng không nói nhưng nhớ kỹ đấu kỹ Tự Do.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy cũng xem, chỉ có Mộc Nột Thiên Sách là phe phẩy quạt không tới gần. Mộc Nột Thiên Sách thuộc hoàng tộc Chân Sách đã có nhiều đấu kỹ mới khám phá, là hoàng tử cần có bộ dáng của hoàng tử.
Rầm!
Mộc Nột Thiên Sách bị Đoạn Phong Bất Nhị đá trúng lưng, chóp mũi sắp dính đến trang giấy đấu kỹ Tự Do.
- Được rồi đấy lục hoàng tử tao bao, làm bộ làm tịch cái gì? Vào đoàn thể này thì mọi người xem ngươi là bằng hữu, chiến hữu lấy ra thứ này là không sợ ngươi học. Ngươi không thấy người ta đến Ma tộc đều đang học sao?
Đoạn Phong Bất Nhị rụt về chân đá hoàng tử, tiếp tục bảo:
- Ta nói này tao bao lục, sau này ngươi trở thành vua là ta có thể giống xà hoàng khoe khoang khắp nơi giá cũng từng đạp đương kim hoàng đế.
Mộc Nột Thiên Sách bò dậy, cười khổ, mắt nhìn chằm chằm đấu kỹ Tự Do. Lục hoàng tử xuất thân từ hoàng tộc được gọi là xuất sắc trong thế hệ trẻ đương nhiên có ánh mắt nhìn ra giá trị của đấu kỹ Tự Do.
Kênh kiệu? Chờ lát nữa tiếp tục. Bằng hữu? Mộc Nột Thiên Sách nhíu mày, ta là hoàng tử, tương lai là hoàng đế sao có thể có bằng hữu?
Càn Kình nhắm mắt lại, không nói gì thêm, tiếp tục ngưng luyện đấu ấn. Càn Kình đã nngưng luyện hai Khôn đấu kỹ của Càn gia, chưa thật sự hoàn toàn ngưng luyện thành hình đã nổ trong chiến đấu.
Khác với đấu ấn khác, đấu ấn Khôn đấu kỹ của Càn gia không phải một mà là mỗi tầng đều có đấu ấn. Khi mười tầng đấu ấn hoàn toàn ngưng luyện thành công, cô đọng ra mười đấu ấn Khôn đấu kỹ kích cỡ khác nhau, hoàn toàn ngưng luyện chúng nó thành một đấu ấn Khôn đấu kỹ mới xem như hoàn thành.
Tùy theo độ khó ngưng luyện đấu ấn mà Khôn đấu kỹ thể hiện ra thực lực vượt qua các đấu kỹ khác. Cùng là đấu kỹ thánh giai nhưng đấu ấn Phá Địa Trảm đã ngưng luyện hoàn thành, về sau chỉ cần không ngừng ngưng luyện nó càng lớn là được. Đấu kỹ thánh giai siêu hư hồn càng nhanh chóng luyện thành, chỉ có Khôn đấu kỹ là tiến triển không nhanh như Càn Kình tưởng.
Hơn nữa đấu ấn tiếp theo của Khôn đấu kỹ khó khăn hơn đấu ấn trước, tương tự với Thăng Phong Thập Bát Chuy chẳng qua Thăng Phong Thập Bát Chuy khó hơn Khôn đấu kỹ rất nhiều lần.
Lãnh địa Ma tộc không thua gì lãnh thổ Chân Sách hoàng triều, xe ngựa chạy đi một tháng rưỡi mới đến Đọa Lạc chi thành rộng mênh mông.
- Đây chính là Đọa Lạc chi thành?
Càn Kình xuống xe ngựa, nhúc nhích thân thể. Từng đấu ấn nhẹ di chuyển trong người Càn Kình. Một tháng rưỡi qua đi, huyết mạch Man tộc bí pháp thuân bắn Thiên Xạ, phong hỏa tương liên cũng ngưng kết đấu ấn, cùng đấu ấn Liên Châu tiễn thần xạ huyết mạch Nghệ Vũ quấn quanh xoay tròn, hấp dẫn lẫn nhau rồi lại không dung hợp, dường như thiếu điểm nối.
- Đúng vậy. Đọa Lạc chi thành...
Thiết Khắc nhìn Đọa Lạc chi thành không có tường thành, thanh âm tăngp hần cảm thán. Thiết Khắc từng sống chết trốn khỏi đây không ngờ có một ngày quay về.
Sâu trong Đọa Lạc chi thành có ma Thiết Khắc yêu sâu đậm.
- Đại Ma Vương không uổng là Đại Ma Vương.
Từ khi Mộc Nột Thiên Sách vào lãnh địa Ma tộc lần đầu tiên thật lòng khen. Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nghe thấy sướng tai.
Thành thị không có tường thành không chỉ Chân Sách hoàng triều mới có, Đọa Lạc chi thành của tộc Lộ Tây Pháp cũng không có tường thành. Kiêu ngạo là tính cách của tộc Lộ Tây Pháp, lúc xây dựng Đọa Lạc chi thành thì Đại Ma Vương đã ra lệnh đập bỏ tường thành vốn có.
Đội tuần tra quanh Đọa Lạc chi thành nhìn đoàn người sau lưng Càn Kình như gặp đại địch.
Một tháng rưỡi đội ngũ theo sau Càn Kình từ ban đầu chín ngàn ma biến thành năm vạn, toàn là Ma võ sĩ, Ma Pháp Sư. Đội ngũ bày ra trận thế công kích, nhìn ra được đó là trạng thái chuẩn bị chiến đấu số một. Nếu có ai tấn công sẽ phải hứng lấy lửa giận từ năm vạn ma.
- Trí Phong, ngươi phải nhớ kỹ, có khi chỉ có một cơ hội.
* * *
Trên nóc một gian phòng to lớn, Lộ Tây Pháp Trận Thỉ nhìn Càn Kình ở phía xa, giọng nói răn dạy.
- Thấy không? Đây chính là sức hiệu triệu thật sự của Kích Lưu Phi Kính. Không cần phát động bất cứ triệu tập hộ vệ đã có ma nguyện ý làm hộ vệ binh cho hắn. Muội muội của ta thật sự mọc cánh rồi.
Lộ Tây Pháp Trí Phong biểu tình cung kính đứng sau lưng Lộ Tây Pháp Trận Thỉ, khuôn mặt kính cẩn như xưa nhưng trong mắt chớp lóe kiêu ngạo, ngông nghênh chảy trong dòng máu tộc Lộ Tây Pháp. Ma võ sĩ song huyết mạch hiếm có sáo chịu trở thành thuộc ma của ma khác?
* * *
- Đây chính là sức hiệu triệu của Kích Lưu Phi Kính.
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách đứng trên đài cao nhìn bầy ma tới gần Đọa Lạc chi thành.
Các hội trưởng Công Hội Thiết Tượng, Công Hội Minh Văn từ khắp nơi đổ về, còn có hội trưởng tổng Công Hội Dược Tề, hội trưởng tổng Công Hội Thần Bí Dược Tề Sư trong Đọa Lạc chi thành, hội trưởng các chi nhánh Dược Tề Sư, Thần Bí Dược Tề Sư đều tụ tập lại.
- Mới một tháng rưỡi ngắn ngủi, muội muội của ta có thủ đoạn thật giỏi. Trên đường đến Đọa Lạc chi thành lợi dụng Kích Lưu Phi Kính làm ra chuyện như vậy...
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách khẽ khen. Trên đường đi Kích Lưu Phi Kính rảnh rỗi làm vài bình dược tề, thần bí dược tề sai ma khác hỗ trợ đưa đến Công Hội Dược Tề, Công Hội Thần Bí Dược Tề các nơi và tổng công hội trong Đọa Lạc chi thành.
Kết quả là mấy bình dược tề, thần bí dược tề xuất hiện dấy lên bão tố trong Ma tộc. Hai hội trưởng tổng công hội luôn không đội trời chung cùng công bố ra bên ngoài rằng nếu gặp Kích Lưu Phi Kính, nếu hắn có năng lực chế tạo dược tề, thần bí dược tề mạnh như dược tề bọn họ nhận được thì không ngại nhường địa vị hội trưởng tổng công hội cho hắn.
← Ch. 584 | Ch. 586 → |