← Ch.669 | Ch.671 → |
Nếu như Chiến Đường muốn giết Càn Kình, sợ rằng thực sự chỉ có thể giết công khai, phát động đông đảo chiến sĩ Đấu Hồn đỉnh phong, tiến hành bao vây Càn Kình, sau đó nhờ ma pháp sư Ma cung phối hợp hỗ trợ.
Nhưng Ma cung hôm nay đang toàn lực mượn hơi một nữ ma pháp sư trẻ tuổi tên là Bích Lạc. Hơn nữa, nghe nói Bích Lạc này lại còn là nữ nhân của Càn Kình.
Với mối quan hệ như vậy, Ma cung làm sao có thể hỗ trợ bọn họ được?
- Xem ra sẽ còn nữa...
Càn Kình nhìn vẻ mặt Lữ Thường, thoáng thở dài:
- Nói với đường chủ Chiến Đường một tiếng, muốn giết ta sao? Ta cho bọn họ cơ hội. Hai tháng sau, ta sẽ đi qua Chiến Đường một lần. Chung quy cũng phải đáp lễ đối với cuộc ám sát của Chiến Đường các ngươi dành cho ta lần này.
Lữ Thường hít một hơi thật sâu, cả người giống như rơi vào hố sâu. Hắn muốn đi tới Chiến Đường đập bãi!
Không thể trách được! Không thể trách được Càn Chiến Huyền lại phái người tới nói thẳng, bình thường trông Càn Kình có vẻ là một người rất hiền hoà, nhưng trong thân thể hắn lại có một sự ngông nghênh cuồng bạo còn hơn cả chiến sĩ huyết mạch. Chiến Đường không thể khống chế được người trẻ tuổi như vậy.
Hiện tại, Lữ Thường rốt cuộc đã tin vào lời nhắn của sứ giả do Càn Chiến Huyền phái tới. Càn Kình so với lời Càn Chiến Huyền nói còn muốn cuồng ngạo hơn. Trong lịch sử còn chưa từng có ai dám nói sẽ tới Chiến Đường đập bãi như vậy!
Cho dù là chiến sĩ huyết mạch, trong lúc có mâu thuẫn gì đó với Chiến Đường, cũng đều cố gắng khiêm tốn giải quyết ở nơi khác.
Nếu như chiến sĩ huyết mạch thực sự đánh tới cửa Chiến Đường, như vậy sẽ đắc tội toàn bộ chiến sĩ bình thường. Đây là điều khiến chiến sĩ huyết mạch thật sự đau đầu, cũng không có cách nào tiếp nhận được.
Trong Chiến Đường đã từng xuất hiện thiên tài kinh diễm, sau đó cho dù mối quan hệ với Chiến Đường không tốt cũng không dám quay lại làm loạn. Cho dù là Lôi Địch đã nhập thánh, cũng chưa từng trở lại Chiến Đường đập bãi.
Nhưng hôm nay, một thanh niên mới xuất đạo trong thời gian chưa được bao lâu như Càn Kình, không ngờ lại trực tiếp nói sau hai tháng sẽ đi tới Chiến Đường đập bãi.
Đoạn Phong nhìn sắc mặt Lữ Thường có phần khó coi, trên khuôn mặt hắn liền lộ ra một nụ cười xấu xa. Con người Càn Kình tuy rằng bình thường thoạt nhìn cảm giác có một chút mộc mạc, nhưng trong lòng lại vô cùng có chủ kiến. Người khác đối xử tốt với hắn một phần, hắn sẽ đối xử tốt với người đó mười phần. Nhưng nếu như người khác đối xử tệ với hắn một phần, hắn cũng sẽ không chút lưu tình cắt lỗ tai của đối phương trả lại.
- Chiến Đường, xin chờ tổng hội trưởng Càn tới bất kỳ lúc nào.
Lữ Thường thực sự không biết mình nên nói cái gì. Hắn vốn định nói với Càn Kình một chút về vấn đề nội bộ của Chiến Đường. Nhưng dù sao bên mình cũng đã phái ra chín người tới đây ám sát hắn. Hơn nữa cho dù mình không có tham gia ám sát hắn nhưng cũng không ngăn cản. Thực sự một chút tình cảm cũng không có.
Lữ Thường nhìn đám người Càn Kình rời đi, ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng thở dài bất lực. Có lẽ đây chính là số phận của Chiến Đường. Bất luận là phái bảo thủ hay là phái cấp tiến, đều không thể tiếp tục dẫn Chiến Đường đi về phía trước. Chiến Đường trải qua vô số năm diễn biến, đã trở thành quá mức tự đại, cơ chế vận hành cũng trở thành cứng nhắc.
Có lẽ Càn Kình đi qua Chiến Đường cũng không phải đều là chuyện xấu!
Lữ Thường thậm chí có chút hy vọng Càn Kình sẽ sớm đi đến Chiến Đường. Có thể người trẻ tuổi này sẽ dẫn dắt Chiến Đường tạo ra sự phát triển mới, thay đổi dáng vẻ Chiến Đường hiện đang có chút già nua.
- Chiến hữu, ngươi thực sự dự định đi tới Chiến Đường sao?
Đoạn phong vẫn dáng vẻ lười biếng, nhìn Càn Kình đang quan sát thanh kiếm mỏng trong tay:
- Thứ đó có gì tốt để nghiên cứu sao?
- Càn Kình nhất định sẽ đi tới Chiến Đường.
Thân thể Mộc Nột Chân Sách theo chiến mã lên cao hạ xuống. Hắn xoay người nhìn về phía Thiết Nam đang ở bên cạnh vẫn trầm mặc suốt mấy ngày, nhưng trước sau vẫn theo sát:
- Thiết Nam, ngươi biết hiện tại Càn Kình thiếu nhất là cái gì không?
- Lực lượng.
Thiết Nam không chút nghĩ ngợi nói:
- Thế lực lớn, nhưng thực lực tổng hợp trong chiến lực lại kém nhất.
Mộc Nột Chân Sách giơ ngón tay cái hướng về phía Thiết Khắc:
- Nhìn đi! Một thủ hạ kém suy tính nhất của ta cũng biết Càn Kình thiếu ở đâu. Ngươi nói Càn Kình sẽ đi Chiến Đường hay không? Hắn đi Chiến Đường là muốn làm gì?
Đoạn Phong vẫn cười nhìn theo bóng dáng của Càn Kình. Tuy rằng người bạn đồng bạn này không thích nói quá nhiều, đầu óc vẫn hoạt động rất tốt! Chiến Đường là nơi nào? Chỗ đó tụ tập rất đông chiến sĩ bình thường!
Thậm chí đó cũng là nơi có tương đối nhiều chiến sĩ Đấu Hồn đỉnh phong! Đó cũng là nơi có thể nhìn thấy Hồn Binh nhất...
Một Hồn Binh, có thể khiến thủ lĩnh của đám mã tặc như Dị cam tâm làm cái bóng cho Càn Kình. Một Hồn Binh như vậy ở Chiến Đường sẽ gây ra tình trạng thế nào?
Sau khi tham dự cuộc tranh tài Tân Nhân Vương, cuối cùng chính là phải đi tới chiến trường Nhân Ma. Khi đó không chỉ là so đấu về chiến lực cá nhân, tổng hợp thực lực một quân đoàn, thực lực đoàn thể của thượng tầng một quân đoàn, rất có thể sẽ quyết định tiền đồ của quân đoàn. Càn Kình làm vậy chính là cố gắng lót đường cho tương lai của mình.
- Thanh kiếm này...
Càn Kình nói một câu, liền thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.
Trong tay Càn Kính là một mảnh kiếm nhỏ vỡ nát!
- Thủ pháp vẫn vụng về.
Càn Kình nhìn thanh kiếm trong tay, cổ tay rung lên ném về phía Thiết Khắc nói:
- Cho ngươi một thanh thánh khí.
Thánh khí!
Đó là trang bị chiến sĩ mạnh nhất hiện nay.
Một thánh khí, thậm chí có thể khiến một chiến sĩ chưa nhập thánh, chống lại một chiến sĩ đã thật sự nhập thánh.
Chiến sĩ nhập thánh là Chiến Thánh!
Trang bị như vậy sau khi nhập thánh chính là thánh khí!
Giống như cùng là chiến sĩ nắm giữ Đấu Hồn, chính là cường giả Đấu Hồn như nhau, nếu như Đấu Binh đột phá cảnh giới, chính là Hồn Binh!
Một cường giả cấp Đấu Hồn, cho dù hắn không phải là Đấu Hồn đỉnh phong, trong tay cầm một thanh thánh khí cũng có thể nói là cường giả nhập thánh!
Thánh khí, không phải chỉ có lực phá hoại cường đại, hoặc lực phòng ngự cường đại.
Điểm thực sự cường đại của thánh khí chính là còn có thể mở ra tiềm lực của người sử dụng. Đồng thời... Thánh khí giống như cường giả nhập thánh, nó cũng có năng lực đặc biệt của mình, giống như hồn vực của cường giả nhập thánh. Chỉ có điều năng lực của thánh khí được gọi là thánh hồn mà thôi.
Mọi người chỉ biết là thánh khí rất cường đại, nhưng lại không có bao nhiêu người biết thánh khí nắm giữ thánh hồn. Ngoại trừ cường giả chân chính ra, cũng chỉ có đám thợ rèn đỉnh cấp mới có thể biết được.
Nhưng bảo tự mình rèn vũ khí, nắm giữ thánh hồn, hiện tại vẫn chưa có một thợ rèn nào có thể làm được điều đó.
Càn Kình đã xem qua bút ký của đại thúc Bố Lai Khắc, biết mọi chuyện về thánh khí. Hắn đã biết, hiện nay chí ít có thể thấy với tiêu chuẩn thợ rèn trong các thế lực lớn, Càn Kình tự tin không ai có thể hiểu rõ hơn hắn, cái gì mới là thánh khí.
← Ch. 669 | Ch. 671 → |