Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 682

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 682: Sáu con mắt
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Mắt Hải Thanh Nhi nhìn xuống Càn Kình đang ở trên mặt đất tiến lên đột phá rất nhanh, nàng không lập tức phát ra bất cứ mệnh lệnh gì. Giữa hai lông mày có thêm một phần nghi ngờ và trầm tư suy nghĩ.

Sau mấy giây ngắn ngủi, Càn Kình lại xông tới, rút ngắn khoảng cách. Hải Thanh Nhi đột nhiên ngẩng đầu lên. Một tia tinh thần xa xôi hóa thành tia chớp, trực tiếp đánh vào đến nàng khiến chỗ dấu hoa văn hoàng hậu vong linh của nàng lóe sáng.

Giờ phút này, trên bầu trời xuất hiện ba đôi mắt dài hẹp. Ba đôi mắt này xếp theo thứ tự chồng lên nhau, giống như sáu con mắt có thể nhìn thấu tất cả, có thể nhìn thấu trời, nhìn thấu đất, nhìn thấu tất cả chân lý trong thế gian.

Mắt màu xám, không có thần thái, lại tràn ngập khí tức vương giả cao cao tại thượng, giống như chuyển kiếp vạn lần, đã từng là chúa tể trong thiên địa muốn lại một lần nữa nắm lấy mảnh thiên địa này vào trong tay.

Mắt nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Càn Kình, trong miệng Hải Thanh Nhi phát ra mệnh lệnh khiến tất cả vong linh, bao gồm cả Càn Kình cũng có thể nghe hiểu được.

- Vật thí nghiệm tốt, bắt sống.

Mệnh lệnh vừa kết thúc, ba đôi mắt kia không biến mất, nó vẫn lơ lửng ở trên trời cao, vô cùng bình tĩnh. Ánh mắt hoàn toàn không có chút cảm xúc nào, nhìn xuống đại quân vong linh trên mặt đất đã bắt đầu hành động.

Đại quân vong linh trước sau luôn đứng yên, nhưng sau khi sáu con mắt trên trời ra mệnh lệnh, chúng bắt đầu di chuyển!

Bọn chúng di chuyển cũng rất lặng lẽ, cũng có loại chiến ý ngẩng cao đầu. Tất cả hành động trầm mặc càng khiến người ta cảm nhận được một sự uy nghiêm nói không nên lời. Dường như bọn họ chỉ vừa khẽ động, sẽ hóa thành cơn lũ không gì có thể ngăn cản nổi, có thể dễ dàng quét ngang toàn thiên hạ.

Vong linh còn chưa đi tới sát người, Càn Kình đã cảm giác được áp lực nặng nề. Áp lực này giống như có thể ép khiến mặt đất nứt thành những khe rãnh thật lớn, giống như không khí đều phải cô đọng lại hóa thành cục sắt, tới ngăn cản phía trước đường đi của Càn Kình.

Áp lực, áp lực trước nay chưa từng thấy! Mặc dù là khí đối mặt Càn Chiến Huyền Càn Kình cũng chưa bao giờ cảm thấy áp lực như vậy! Đây không phải là đối mặt với một người, cũng không phải đối mặt với một đám người, mà là đối mặt với một đội quân thật sự! Một đội quân hoàn toàn không sợ chết, không biết cái gì gọi là khiếp sợ.

Cảm giác tương tự như một bụi cỏ nhỏ đang đối mặt với sóng thần cuồng bạo không có lực chống đỡ. Khi nó còn chưa thật sự đến đã có thể làm cho người ta hoàn toàn suy sụp.

Nguy rồi!

Trong lòng Càn Kình thầm cảm thấy căng thẳng. Hắn vốn định phóng ra một chút thực lực, khiến cho đám chiến sĩ vong linh kia trước sau cho rằng có thể ngăn cản được mình, sẽ không sử dụng quần chiến. Hiện tại xem ra...

- Toàn bộ thực lực! Mở cho ta!

Càn Kình cũng không tiếp tục giữ lại nữa. Ba Đấu Hồn lớn hoàn toàn nổ mạnh phóng lên cao. Đấu kỹ siêu hư hồn trực tiếp cưỡng ép đưa ba Đấu Hồn lớn trở lại bên trong trong cơ thể Càn Kình. Lực lượng dâng trào giống như muốn xé rách thân thể Càn Kính bất cứ lúc nào và đấu mạch đấu khiếu cũng muốn phá thể lao ra.

Một Đấu Hồn nhét vào trong cơ thể một chiến sĩ, rất có thể sẽ khiến một Đấu Hồn chiến sĩ bị quá đầy nổ tung. Đây cũng là lý do vì sao cảnh giới Đấu Hồn vào cơ thể lại khó có thể đạt được như vậy. Làm vậy chẳng những đấu khí tăng trưởng, cũng rèn luyện thân thể cường tráng, cùng với kết hợp hoàn chỉnh sóng giữa Đấu Hồn và thân thể.

Sóng giữa thân thể và Đấu Hồn của Càn Kính vẫn chưa hoàn toàn chỉnh hợp. Dựa vào siêu hư hồn có một đấu kỹ đặc biệt, cưỡng ép Đấu Hồn nhét vào trong thân thể, nếu như đổi lại là một chiến sĩ khác hẳn đã sớm nổ nát.

Thuốc Hỏa Sơn rèn luyện khí lực, Đấu Khí Phong Vân gia cố thân thể, cùng với năng lực của một nửa lá chắn này, khiến thân thể Càn Kính mạnh mẽ khó có thể tưởng tượng được.

Ba Đấu Hồn nhét vào thân thể Càn Kính, cũng không khiến thân thể hắn no quá phát nổ. Trái lại chiến lực của hắn chuyển hóa tăng lên tương ứng tới tầng cao hơn. Áp lực xung quanh, áp lực trầm mặc này tạo thành dây xích muốn khóa chặt lấy Càn Kình, kẻ giống như một con ma thú hình người này. Nhưng giờ phút này, áp lực đó lại không khóa được hắn, đứt thành từng đoạn.

Con ma thú tuyệt thế bị khống chế trong hình người kia, đang đối mặt với áp lực chết chóc trước đó chưa từng có, bạo phát ra tiềm lực hung hãn khiến người khó có thể tưởng tượng được. Tinh hoa trong Lộ Tây Pháp chi tâm được hút vào trước đó, trước sau không tiêu hóa được, giờ phút này giống như mỡ bị thiêu đốt, nhanh chóng tiêu hóa.

Khí thế hừng hực xông lên!

Phá Địa Trảm! Tám thức của Huyết Chiến! Phân Kim Liên Trảm!

Trong nháy mắt, thân Trảm Mã Đao trở nên ảm đạm, không còn phát ra ánh sáng như lúc đầu. Dường như tất cả ánh sáng trên bầu trời đều bị hút vào bên trong thân đao này.

Trong phút chốc, thân đao này giống như biến thành lỗ đen hấp thu tất cả, ngay cả ánh sáng mặt trời cũng có thể nuốt vào. Địa hỏa chi tâm phát sinh Đấu Hồn, giờ phút này cũng bị thiêu đốt sôi trào! Sau khi cắn nuốt đủ ánh sáng mặt trời, thoáng cái đã hoàn toàn phóng phóng ra!

Lại trong nháy mắt, Trảm Mã Đao chợt bạo phát ra chưa bao giờ có quang mang, lấy Càn Kình làm trung tâm giống như biến thành một mặt trời thật sự!

Mặt trời cũng là một phần của bầu trời! Chỉ có điều, nó không cùng xuất hiện với các vì sao!

Nạp ánh sáng mặt trời cho đao!

Xuy xuy xuy xuy...

Những vong linh xông lên phía trước nhất hoàn toàn thật bất ngờ khi chiến đao của Càn Kình lại phát ra đao uy hung bạo như vậy. Chỉ có điều đao khí sắc bén vừa rồi đã gần như hoàn toàn xé nát vài vong linh đi trước.

Thế đao... không thể đỡ!

Rơi vào tử chiến, trái lại tâm tính Càn Kình hoàn toàn buông lỏng, đạt tới trạng thái chưa bao giờ có.

Đoàn chiến? Quần chiến?

Càn Kình không biết đã đánh bao nhiêu lần, nhưng phần lớn là ở trong thế giới vô tận, phần lớn vẫn là chiến đấu nhưng không chết, nên kinh nghiệm có tích lũy được, chỉ có điều tâm tình trước sau không thật sự đạt được đến đỉnh phong.

Giờ phút này, Càn Kình cuối cùng đã tiến vào tâm trạng chưa bao giờ có. Kết hợp giữa cẩn thận và kinh nghiệm với nhau, Càn Kình bạo phát ra lực sát thương kinh người mà ngay cả bản thân hắn cũng chưa từng nghĩ tới. Trong vòng trăm thước vuông, dường như đều rõ ràng như vậy. Nhất cử nhất động của bất kỳ vong linh nào, bất kỳ khí lưu xoay tròn nào, thậm chí cát vàng dưới chân lưu chuyển, cũng chạy không thoát khỏi cảm xúc chiến đấu.

Từng hàng ma pháp được tăng cường trên người của các chiến sĩ vong linh. Từng đạo ma pháp lại bay lên trên cao. Những nguyên tố ma pháp kia đang không ngừng dao động, dường như muốn hình thành một lồng giam đặc biệt, nhưng lại không phải là lồng giam thực thể.

Ma pháp trọng lực? Càn Kình chém một đao lên vong linh, vừa cảm ứng được ma pháp trọng lực lớn gấp mười lần từ trên đỉnh đầu này ầm ầm đè xuống!

Ầm ầm!

Lại một lần nữa, cát vàng bắt đầu từ trên bầu trời rơi xuống hình thành mưa cát. Mặt cát vàng đều sụp xuống.

*****

Bởi vì các vong linh xung quanh không bị ma pháp trọng lực công kích, trái lại càng trở nên nhanh nhẹn hơn.

Ma pháp trọng lực không phải là hồn vực trọng lực, cũng không phải khôn đấu kỹ của Càn gia để có thể duy trì liên tục. Loại ma pháp trọng lực này chỉ có thể diễn ra trong nháy mắt, khiến đối thủ đột nhiên cảm thấy nặng nề nhưng ngay sau đó lại biến mất. Tuy nhiên trong nháy mắt đó, hành đông của người bị ma pháp đánh trúng sẽ trở nên chậm chạp, từ đó lộ ra sơ hở.

Phụt phụt phụt...

Bốn thân thể vong linh xông vào nhanh nhất bị chiến đao chém bay. Càn Kình giống như không bị trúng ma pháp trọng lực, trái lại công kích trong tay càng nhanh hơn. Ở thế giới vô tận cũng vậy, ở trong hoàng triều Chân Sách hay Ma tộc cũng vậy, ma đạo khí trọng lực mạnh hơn gấp mười lần so với trọng lực này.

A?

Sáu con mắt trên bầu trời phát ra một giọng nói nghi ngờ. Ma pháp trọng lực lại bắt đầu phát ra. Lúc này đây trọng lực đã tăng lên gấp mười lần, gấp mười lăm lần... Trực tiếp đạt tới mức gấp ba mươi lần...

Ầm ầm!

Giờ phút này Thân thể Càn Kính cuối cùng đã thoáng chậm lại. Hơn trăm chiến sĩ vong linh gần đó lại ra tay. Chiến sĩ vong linh dẫn đầu là một Đấu Hồn đỉnh phong kềm chế Càn Kình rất chặt.

Ầm ầm ầm...

Quyền cước, chiến đao va chạm liên tục. Cuối cùng bụng Càn Kình không tránh khỏi bị trúng một đao! Đoàn chiến như vậy, hắn thật sự không có khả năng tránh né được tất cả!

Nếu như không phải sáu con mắt trên bầu trời nói muốn bắt sống hắn, có lẽ bây giờ hắn đã bị thương còn nặng hơn.

Càn Kình dùng sức ép chiến đao vừa đâm vào trong cơ thể bắn ra ngoài. Nhất thời máu cũng bắn ra theo!

Đao có độc! Nếu như không phải thân thể Càn Kính đã uống rất nhiều thuốc thần bí, gần như đạt tới mức không để ý tới thuốc độc, sợ rằng một đao này cũng đủ khiến thân thể hắn bị tê liệt.

Mùi máu tanh khiến người ta nhíu mày chán ghét, nhưng lại nhất thời làm các vong linh càng thêm hưng phấn. Bọn họ càng tấn công hung mãnh hơn.

Hô... Hô... Hô...

Không khí nóng bỏng, khiến người ta cảm thấy hít thở cũng trở nên khó khăn. Càn Kình cố gắng chẳng biết mệt mỏi xông lên phía trước. Cho dù không thể xông ra, hắn cũng muốn thu hút càng nhiều vong linh hơn, tạo cơ hội cho người khác chạy thoát.

Vong linh đã không còn biến mất trên diện rộng như lúc đầu. Sáu con mắt trên bầu trời sai khiến chiến sĩ vong linh cấp Đấu Hồn từ trong đội ngũ đi ra, lấy phương thức quần chiến triển khai bao vây quanh Càn Kình.

Tuy rằng mỗi binh sĩ vong linh so sánh với Càn Kình thực sự kém hơn rất nhiều, nhưng bọn họ bù đắp lẫn nhau, lại khiến Càn Kình rất khó có thể thật sự một đòn tất sát. Bởi vì hắn muốn giết sẽ phải trả cái giá rất lớn, lại thêm ma pháp trọng lực càng thỉnh thoảng quấy rầy một chút.

Những tiếng đấu khí, quyền cước, binh khí liên tục va chạm vang lên. Số lượng chiến sĩ vong linh chết giảm xuống rất nhiều. Trong lòng Càn Kính có nỗi khổ nói không nên lời. Mình mệt nhọc vất vả mới kéo theo số lượng chiến sĩ vong linh như vậy. Biết rõ đối thủ có suy nghĩ như vậy, nhưng mình lại hoàn toàn nghĩ không ra được biện pháp nào để giải quyết.

Kiên trì! Kiên trì thêm một chút nữa! Thu hút được càng nhiều vong linh... Người khác có thể có cơ hội...

..

Kiên trì! Kiên trì thêm một chút nữa... Càn Kình kiên trì thêm một chút nữa... Ta dẫn người đến cùng sống chết với ngươi!

Mộc Nột Chân Sách chạy vội về phía sơn động...

Hoa cỏ được tưới bằng máu tươi có thể nở ra đóa hoa mỹ lệ kiều diễm hay không?

Thiết Nam không biết. Hắn chỉ nghe thợ trồng hoa trong hoàng tộc đã từng nói như vậy.

Ngày hôm nay, giờ phút này, Thiết Nam thấy được đóa hoa đẹp hơn cả đóa hoa tươi đẹp nhất trong hoa viên của hoàng tộc! Đó chính là máu của Mộc Nột Chân Sách. Máu bắn lên trời, giống như một đóa hoa được ngưng tụ ra từ máu. Vẻ đẹp của nó rực rỡ không gì sánh được.

Sợi dây thép bay lên trên không trung, sau đó nhẹ nhàng rơi xuống mặt đất. Trái tim Thiết Nam liên tục co thắt. Nếu muốn dây thép xiết chặt vào bắp thịt, cần sử dụng khí lực tới mức nào? Dây thép xiết chặt vào da thịt, đó là sự đau đớn tới mức nào?

Kéo dây thép đã xiết chặt vào trong da thịt như vậy ra, còn đau đớn hơn cả dùng đao chọc vào da thịt. Thân thể đó từ nhỏ đến lớn chưa từng bị đau đớn như vậy. Thậm chí hắn rất ít khi tiếp xúc đến đau đớn. Đau đớn như vậy đủ khiến hắn đau tới mức ngất đi mới đúng.

Vì sao? Vì sao hắn không chỉ có thể chịu được nỗi đau đớn như vậy, còn có thể ở trong tình trạng đau đớn như vậy, chạy vội giống như một con báo săn mồi! Đây là sức mạnh do hữu tình sinh ra sao?

Còn nữa... Vừa rồi hắn còn quỳ xuống!

Thiết Nam xoa bụng dưới của mình, nơi vừa bị đạp một cước, trong đầu nhớ lại cuộc sống của Mộc Nột Chân Sách từ khi mình trở thành người hỗ trợ hắn tới nay. Ngoại trừ ở trước mặt hoàng đế và bái tế tổ tiên ra, từ trước tới nay hắn chưa từng quỳ xuống trước mặt người nào khác!

Về phần dập đầu, cho dù là quỳ lạy tổ tiên cũng sẽ không dập đầu tới mức trán phải chảy máu, hoàn toàn không chú ý tới hình tượng và phong độ của một hoàng tử.

Đó là Mộc Nột Chân Sách sao? Đó là Lục hoàng tử điện hạ tâm tính cao ngạo của hoàng tộc Chân Sách sao? Đó là Lục hoàng tử điện hạ mỗi lần bàn luận về bằng hữu, đều lộ ra nụ cười nhạt đầy khinh miệt xem thường sao?

Hữu tình?

Thiết Nam không ngừng lắc đầu. Từ khi hắn theo Lục hoàng tử tới nay, bị Lục hoàng tử ảnh hưởng tới mức bản thân đã sớm không tin vào hữu tình gì đó. Nhưng không ngờ ngày hôm nay trong trường hợp có thể gần chết, Lục hoàng tử biết rõ vứt bỏ hữu tình sẽ có cơ hội sống sót, lại lựa chọn bằng hữu.

Vì một người mà quỳ xuống? Loại chuyện này, nếu hắn nói cho bất kỳ người nào trong hoàng tộc Chân Sách, sợ rằng cũng không có người nào chịu tin tưởng! Cho dù là bảo một người quỳ xuống dập đầu, có thể lập tức kế thừa ngôi vị hoàng đế...

Thiết Nam tin tưởng nếu là Lục hoàng tử Mộc Nột Chân Sách trước kia, khi nghe được chuyện như vậy, nhất định sẽ cười nhạt nói một câu: Lão tử không thèm!

Một người cố chấp như thế, coi trọng tôn nghiêm vinh quang của mình như thế, lại quỳ xuống, dập đầu! Đây còn không phải là quỳ xuống để sống, mà là dập đầu vì chết!

- Mộc Nột Chân Sách, có việc gì sao? Ngươi bị thương?

Phần Đồ Cuồng Ca đang đứng ở ngoài cửa phòng Thiết Khắc, nhìn thấy Mộc Nột Chân Sách toàn thân trào máu, trong ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc. Vừa nãy hắn không cảm thấy bên ngoài sơn động đấu khí mạnh mẽ va chạm, cũng không có cảm giác được có sóng dao động của ma pháp hung bạo đánh ra. Vậy tại sao Lục hoàng tử thoạt nhìn lại có ngoại thương nghiêm trọng như vậy?

Còn nữa, Càn Kình đâu? Mộc Nột Chân Sách bị thương nghiêm trọng gấp rút trở về như vậy, còn Càn Kình, hắn ở đâu?

- Gọi Thiết đẹp trai và Bất Nhị ra...

Phần Đồ Cuồng Ca nghi ngờ nhìn Mộc Nột Chân Sách đang bị thương:

- Bất Nhị ở phòng khác. Thiết đẹp trai vừa tìm ta, nói hắn lấy được tư liệu do Càn Kình chuẩn bị cho hắn xem, dự định vào tử quan, thử đánh tỉnh lực lượng huyết mạch, cố gắng nhập thánh.

Crypto.com Exchange

Chương (1-922)