Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 706

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 706: Biển cát tàn sát
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Sóng khí nhiệt lưu xung quanh, vào giờ phút này cũng bị lực quyền của hắn ép xuống.

Một quyền quang minh, đường hoàng, đầy khí thế!

Càn Kình nhìn Mộc Nột Chân Sách đầy vẻ thưởng thức. Khi mình gặp người bạn học này ở trong học viện, hắn luôn biểu hiện ra sự ung dung tự tin và bình tĩnh, muốn biểu hiện khí thế sẽ trở thành người ở trên vô số người. Nhưng cho đến giờ phút này, hắn dường như mới chính thức bắt đầu trưởng thành mà không phải là kiểu giả vờ, bắt trước như lúc đầu!

Hắn đi một con đường của riêng mình. Bất kỳ chiến sĩ cường đại nào cũng phải tìm ra con đường riêng của mình. Con đường của Mộc Nột Chân Sách chính là con đường hoàng giả!

Mỗi chiến sĩ đều phải có con đường chiến sĩ của riêng mình. Ví dụ như đạo chiến sĩ của thế gia Phần Đồ, rất nhiều người đều là bảo vệ quốc gia. Đạo chiến sĩ đơn giản trực tiếp này đã khiến gia tộc này đi trên con đường vinh quang vô số năm.

- Hoàng quyền, không phải chỉ có sự u ám tàn nhẫn và lạnh như băng.

Mộc Nột Chân Sách bước tới, khí thế nhưng muốn nuốt cả sơn hà. Hắn tiện tay vừa nhấc lên đã có được khí thế vương đạo, đế vương chỉ điểm giang sơn:

- Lúc đầu đại đế Hành vương Phục Long Chân Sách có nói, đi chính khí, mọi chuyện quang minh, những lời nói quang minh, khai sáng cơ nghiệp hoàng triều Chân Sách này không đổ! Chuyện tiền bối có thể làm được, Mộc Nột Chân Sách ta cũng có thể làm được!

nói mấy câu ngắn ngủi, Mộc Nột Chân Sách phát ra khí thế càng nồng đậm. Đấu Hồn giống như vương tử mặc cẩm y đai ngọc ở phía sau hắn đột nhiên thay đổi hình tượng, hóa thành mặc trang phục đế vương, đầu đội vương miện của một bậc đế vương.

Từ vương tử đến đế vương, đây là do tâm tính Mộc Nột Chân Sách biến hóa, cũng là đạo chiến sĩ biến hóa. Đồng thời dự định quỹ tích phát triển trong cuộc sống của hắn cũng đã thay đổi.

Thay đổi cực lớn! Hai văn tự ngắn ngủi không biết là hình vẽ gì, vào giờ phút này đã thay đổi cải tố lại đạo chiến sĩ của mọi người.

Bất kỳ ai cũng thật sự không ngờ được, một thanh thánh khí lại phát sinh ra tình huống kỳ diệu như thế.

Tâm tình Càn Kình từ trong trầm tư khôi phục lại sự thanh tỉnh. Hắn nhìn thánh khí trong tay khẽ cười.

Lần này quả thực làmay mắn trong các may mắn. Bởi vì Thiết Khắc nhập thánh, khiến tất cả mọi người có một loại cảm ngộ nói không nên lời. Nếu như đặt ở tình cảnh bình thường, cho dù nhìn thấy văn tự này, cũng sẽ không có bất kỳ liên tưởng nào.

Vận khí! Càn Kình chỉ có thể giải thích tình huống gặp phải lần này trở thành vận khí. Từ lần trước ở biển cát cổ hoang liều mạng thiếu chút nữa cùng chết, vận khí tốt của mọi người dường như đều bị tiêu hao sạch. Không ngờ mấy ngày nay mọi người lại nhận được những lợi ích mà bình thường ngay cả nằm mơ cũng không dám mơ tới. Hơn nữa còn liên tục nhận được những lợi ích tương tự.

Hành trình tới biển cát cổ hoang lần này không chỉ là đơn thuần nâng cấp đấu khí, quan trọng hơn đáng sợ hơn vẫn là cảnh giới thăng cấp, một lần trải qua cuộc chiến sinh tử suýt chết, tinh thần được rèn luyện còn vượt xa so với sự rèn luyện tinh thần mọi người đạt được trong hành trình tiến vào Ma tộc lần trước.

Tuy rằng trẻ tuổi, cho dù trải qua nhiều chuyện hơn so với những người cùng lứa tuổi, chém giết sinh tử, âm mưu thân tình, người nhà chờ đợi...

Bất kỳ một kinh nghiệm nào cũng có thể khiến người ta chỉ trong thời gian một đêm dài lập tức trưởng thành. Mọi người lại gần như đều trải qua tất cả mọi chuyện một lần, hai lần, thậm chí ba lần năm lần.

Chỉ bắt đầu nói từ tâm trí, mọi người trưởng thành vượt xa so với tuổi thật nên có. Những tôi luyện đó dung nhập vào đấu khí của mình, những cảm ngộ hội hợp vào trong quyền thuật, đao thuật, những người này hoàn toàn sát nhập với đạo chiến sĩ của mình, chiến lực phát huy ra lại tăng cao.

- Ta muốn đi sâu hơn vào trong biển cát cổ hoang.

Đoạn Phong Bất Nhị cười híp mắt nhìn về phía xa trong biển cát cổ hoang phía xa đầy trời đều là cát vàng, trên mặt lộ vẻ kích động nóng lòng muốn xông pha về phía trước.

Biển cát cổ hoang là nơi thế nào? Nguy hiểm, cái chết, còn có vô số bảo tàng, những nguyên tố tạo thành một trong những địa vực thần bí nhất. Cho dù là cường giả thức tỉnh thiên cực như Càn Chiến Huyền cũng không có năng lực đi tới được điểm cuối cùng của biển cát cổ hoang. Nó thật sưh giống như không có giới hạn cuối cùng. Cho dù là Càn Chiến Huyền cũng sẽ không dám dễ dàng trêu chọc ma thú đỉnh cấp siêu giai bên trong ở đó.

Ma hạch, máu và thịt, thân thể của ma thú siêu giai này, mỗi thứ đều dược sư, dược sư thần bí, minh văn sư nằm mơ cũng muốn nhận được.

Mọi người mặc dù không cách nào chém giết ma thú siêu giai đỉnh cấp, nhưng đi giết chết một ít ma thú cao cấp vẫn có thể làm được. Chỉ cần không phải điên cuồng chém giết công kích xung quanh, khiến ma thú khác đều tức giận, chỉ cần không khiến ma thú xung quanh đều có cảm giác bị nguy hiểm, thậm chí trong lúc vô ý xâm phạm đến lãnh địa của ma thú siêu cấp, khiến chúng liên hợp lại với nhau phát cuồng tiến hành công kích, như vậy xét về tương đối bọn họ vẫn có một chút an toàn.

Đương nhiên, hệ số an toàn này, so với ở chiến trường Nhân Ma vẫn nguy hiểm gấp trăm lần, thậm chí gấp một nghìn lần.

Biển cát cổ hoang, bất kỳ ai cũng không biết mình sẽ gặp phải chuyện gì.

Cũng có cường giả thức tỉnh huyết mạch thiên cực tiến vào trong đó, phát sinh tình huống còn không đi ra được, hơn nữa cũng không phải chỉ mới phát sinh một, hai lần.

Cho nên, ở đây cho dù là chiến sĩ huyết mạch thức tỉnh thiên cực cũng không muốn tùy tiện đi vào trêu chọc.

- Tiến vào! Nhất định phải tiến vào!

Càn Kình cũng nở nụ cười. Lần này mọi người nhận được một số thánh khí. Nếu như dùng để trang bị cho một người, như vậy dĩ nhiên là đủ rồi. Nhưng nếu như chia cho mọi người, trên người mỗi người cũng chỉ có một hai thánh khí mà thôi.

Tuy rằng nắm giữ một hai thánh khí đủ khiến cho bất kỳ thế gia huyết mạch đại hình đỉnh cấp nào cũng phải than thở, nhưng như vậy còn chưa đủ, còn xa mới đủ.

- Thánh khí không đủ, vậy để ta tự tay chế tạo! Không làm được thánh khí, ta còn không làm được hồn khí sao?

Càn Kình nhìn thánh khí với hình dạng búa rèn sắt trong tay. Một rèn tạo sư tốt đầu tiên phải có được công cụ và nguyên liệu để rèn.

Cái thanh rèn búa sắt này thuộc về cấp thánh khí. Cho dù là một rèn tạo sư mới, chỉ cần có thể cầm di chuyển được cây búa với cấp thánh khí này, rèn ra bất kỳ một trang bị nào đều vượt xa xo với thực lực bình thường gấp mấy lần, thậm chí gấp mấy chục lần.

Nguyên liệu!

Trong tay Càn Kính có không ít nguyên liệu, lại có nhu cầu cấp thiết cần càng nhiều nguyên liệu hơn nữa.

Mức độ rắn chắc của Hồn Binh cường đại vượt xa so với Đấu Binh rất nhiều lần. Tuy rằng so sánh ra vẫn kém cấp bậc thánh khí, nhưng nếu như mặc một bộ Hồn Binh, tổ hợp hoàn mỹ lại cùng một chỗ, uy năng có thể phát huy ra được, đủ có thể so sánh với thánh khí.

*****

- Ta dự định làm một bộ Hồn Binh trước. Một bộ Hồn Binh thích hợp cho chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu. có thể phát huy ra toàn bộ thực lực thật sự!

- Ta đặt một bộ chiến sĩ bình thường...

- Ta cũng đặt một bộ, chỉ có điều ngoại hình phải đủ hoa lệ. Bản hoàng tử... Ôi... Bất Nhị, không ngờ ngươi lại đạp vào mông của hoàng tương lai...

- Ngươi là bản hoàng tử cái gì? Ngươi chính là một tên Lục cợt nhả! Xà Hoàng năm đó có thể đánh cha ngươi, hiện tại ta cũng có thể đạp mông ngươi...

- Ta nhổ vào! Nếu vậy sau này lão tử có thể trở thành một hoàng đế không có khí phách nhất trong lịch sử mất...

Càn Kình đưa tầm mắt nhìn lên trên người Thiết Khắc.

Ma vũ sĩ huyết mạch thiên sứ Đọa Lạc liền tạo ra hồn vực ẩn nấp của mình. Khí tức mọi người rất nhanh biến mất ở trong biển cát cổ hoang. Trong lúc đó mọi người có thể thấy hình thể của nhau. Bên ngoài hồn vực, sinh vật cũng trở nên rất xấu xí chậm rãi đi lại trước mặt mọi người.

Càn Kình đi ở trong hồn vực ẩn nấp phải liên tục tán thưởng. Lúc đầu nếu như có hồn vực ẩn nấp này, Thiết đẹp trai đã không đến mức mù đi một con mắt. Mọi người cũng không đến mức bị thương.

Nhưng nếu như không bị thương, trong thời gian cực ngắn mọi người cũng không có khả năng tiêu hao hết rất nhiều tinh hoa Lộ Tây Pháp chi tâm, liên tục đột phá và trưởng thành như vậy.

Trong bão cát, một đội ngũ gần như ẩn hình, chậm rãi tiến về phía sâu trong biển cát cổ hoang.

Càng đi sâu vào trong biển cát cổ hoang, nhiệt độ hơi nóng bốc lên lại càng tăng. Sau khi mọi người đi qua hơn mười dặm cát vàng, đột nhiên thấy được từng đám Liệt Nhật Đường Lang đang chiến đấu với một đám Xích Viêm Sa. Thỉnh thoảng ma thú hai bên lại phát ra những tiếng kêu thảm khốc, thân thể bị ma pháp và công kích thân thể của đối phương đánh nát.

Đám ma thú này đã sớm hoàn toàn thích ứng với cách sinh tồn trong biển cát cổ hoang. Chúng ra tay không chút lưu tình. Mỗi bên đều có sự phối hợp nhất định.

Một con Liệt Nhật Đường Lang cực lớn, toàn thân hỏa hồng, thân thể cực lớn cao chừng mười thước. Hai cánh tay bọ ngựa giống như hai thanh đao lóe lên từng lớp ma pháp minh văn, tăng cường các ma pháp phụ trợ cho phía bên của mình, khiến những con Liệt Nhật Đường Labng thân chỉ cao có hơn ba thước đều trở nên cuồng bạo.

Thân thể đầu lĩnh của Xích Viêm Sa Giải cũng rất cao lên tới khoảng tám thước. Lại thêm lớp mai cua dày màu đỏ chớp động ma pháp minh văn chói mắt, trong miệng phun ra từng bọt nước. Những bọt nước nổ tung này chính là từng ma pháp, gia tăng cho những con Xích Viêm Sa Cát chỉ cao chừng bốn thước xung quanh đó.

Hai bên, trong tay cũng không thật sự có đao kiếm kim loại, nhưng khí đối chiến với nhau tạo ra những tiếng va chạm, mức độ thảm khốc hoàn toàn không kém hơn so với chiến trường Nhân Ma là mấy.

Cát vàng đột nhiên cuồn cuộn mãnh liệt. Một con rắn hổ mang cực lớn cao chừng hai mươi thước từ trong cát bỗng nhiên lao ra. Cái đuôi của nó đánh ra một đòn trực tiếp đập vỡ phía sau lưng Xích Viêm Sa Giải. Ma hạch kim sắc bị cái đuôi lớn này lấy phương thức cực kỳ linh hoạt, rất tùy ý moi ra. Nó cũng đơn giản mở cái miệng có thể nuốt được cả đầu người kia ra. Một cái lưỡi màu đỏ linh hoạt vươn về phía ma hạch.

- Đùa gì thế! Để ma hạch xuống cho ta!

Mắt Đoạn Phong Bất Nhị nhìn lướt qua ma thú xung quanh, chiến thân huyết mạch rắn chín đầu được nâng cao đến mức tận cùng. Thân thể hắn lóe lên đột nhiên chạy ra khỏi phạm vi hồn vực.

Khí thế hoàng giả trong loài rắn đột nhiên phóng ra, khiến con rắn hổ mang cực lớn kia theo bản năng cảm thấy sửng sốt. Trong đôi mắt đen như bảo thạch của nó lóe ra sự khiếp sợ cùng hiếu kỳ. Nó vẫn không rõ vì sao ở đây rõ ràng không có gì cả uy hiếp, thế nào lại đột nhiên chạy ra một tồn tại có chứa khí thế hoàng giả trong loài rắn như vậy?

Chỉ chớp mắt kinh ngạc ngắn ngủi đó, Đoạn Phong Bất Nhị đã nhảy tới phía trước mặt của con rắn hổ mang kia. Móng tay của năm ngón tay phải đều bắn ra, giống như răng rắn sắc bén nhất, đơn giản xuyên thủng xương đầu của con rắn hổ mang kia:

- Nuốt cho ta!

Toàn bộ tinh hoa trong máu của rắn hổ mang, trong phút chốc bị hút vào hố đen trong lòng bàn tay của Đoạn Phong Bất Nhị. Đoạn Phong Bất Nhị lập tức giống như ăn vào thứ gì đại bổ, trong ánh mắt có thêm một tia hồng nhuận thư thái.

Gần như cùng lúc đó, đầu lĩnh Liệt Nhật Đường Lang bị Phần Đồ Cuồng Ca nắm ở trong tay. Một viên ma hạch cũng từ trong cơ thể ma thú cực lớn này bay ra.

Càn Kình không chút khách khí, thu ba viên ma hạch ma thú trung cấp. Cổ tay vừa chuyển trực tiếp ném tất cả thi thể thủ lĩnh những ma thú này vào trong đấu giới của mình.

Đột nhiên tập kích, nhất thời làm cho số đông ma thú đang chiến đấu loạn trong cát bị rối loạn. Bọn chúng thấy đầu lĩnh của mình đã chết, trong ánh mắt lóe ra hung quang nổi giận. Chúng không tiếp tục để ý tới kẻ địch trước mắt vừa rồi còn đang chém giết nữa, mà cùng nhau lao về phía đám người Càn Kình.

Trong tay Càn Kính nắm chặt búa rèn sắt thánh khí. Cây búa Đấu Hồn thứ hai đấu trực tiếp tiến vào trong chiếc búa rèn sắt thánh khí kia. Trong phút chốc thân thể của chiến búa này liên tục lớn lên, lớn lên, lớn lên...

Chỉ trong thời gian chớp mắt, chiến búa có kích cỡ giống như một cửa thành, Càn Kình giống như một con kiến nhỏ đang giơ một cây búa cực lớn...

Các ma thú dưới sự ra hiệu ngẩng đầu nhìn bầu trời đột nhiên trở nên ảm đạm. Chúng phát hiện ra chiếc búa rèn sắt này cực lớn, nhanh chóng rơi xuống, giống như đã đến ngày diệt vong.

Ầm ầm!

Búa rèn sắt đánh vào mặt đất, trong chớp mắt, vô số ma thú lập tức biến thành thịt vụn. Tất cả cát vàng ầm ầm bay lên trên không trung. Những con rắn hổ mang đang ẩn nấp dưới đất, cũng vào giờ phút này cũng bị chấn động bay lên trên không trung Lực trùng kích mạnh mẽ. lập tức trực tiếp đánh vỡ nát thân thể của chúng.

Càn Kình hài lòng nhìn hiệu quả một đòn ra tay của mình. Đây chính là hiệu quả kết hợp giữa Đấu Hồn của mình và thánh khí. Mặc dù mình cũng chưa thật sự nhập thánh, không cách nào phát huy ra được thực lực cường giả nhập thánh, nhưng mình lại có thể phát huy ra uy năng thánh khí!

Cường giả Đấu Hồn sử dụng thánh khí, tuy rằng có thể khiến mình trở nên rất cường đại, nhưng cũng không thể thật sự thi triển ra toàn bộ uy năng của thánh khí. Chỉ có cường giả nhập thánh thật sự mới có thể phát ra toàn bộ uy năng thánh khí.

Càn Kình ra tay trong chớp mắt liền cảm giác được, nếu như vừa rồi bản thân mình nghĩ tiếp tục nâng cao uy năng, như vậy còn có thể tiếp tục nâng cao uy năng của thánh khí. Dường như mình thật sự không cần nhập thánh, đã có thể phát ra uy lực thánh khí.

- Chuyện này... có phải chính vì ta nhập thánh thất bại, cho nên mang đến tặng phẩm sao?

Càn Kình cười khẽ. Mình nhập thánh thất bại, nhưng có thể sử dụng uy lực thánh khí mà chỉ có cường giả nhập thánh thật sự mới có thể phát huy ra được. Như vậy cũng là một kiểu tăng đẳng cấp được biến tướng.

*****

Chỉ có điều, loại nâng cao đẳng cấp này, dưới tình huống không giao thủ với người ngoài, không cách nào thật sự nhìn thấy mà thôi.

- Đây là uy năng thánh khí.

Đoạn Phong Bất Nhị không ngừng chắt lưỡi nhìn Càn Kình:

- Ta nói này chiến hữu, nếu như ngươi lại cầm thánh khí tấm lá chắn kia trong tay sẽ đạt tới mức nào đây?

Càn Kình mở đấu giới lấy ra thánh khí trong đó. Đây là một tấm lá chắn kim loại cao chừng nửa người. Tuy rằng tấm lá chắn này cũng là cấp bậc thánh khí, nhưng vẫn kém hơn một chút so với uy năng của nửa tấm lá chắn ở dưới trạng thái hoàn chỉnh trước kia. Chỉ tiếc rằng tấm lá chắn kia đã biến thành hai nửa, uy lực yếu hơn rất nhiều.

Đấu Khí Phong Vân Đấu Hồn tiến vào trong tấm lá chắn. Càn Kình cảm giác được tấm lá chắn trong cơ thể và Phong Vân Kim Thân sắp dung hợp. Giờ phút này hắn lại có một cảm giác muốn dung hợp với tấm lá chắn này.

- Đây là... ?

Càn Kình cảm giác được trong giây lát Phong Vân Kim Thân của mình lại có thứ tự sắp xếp mới... Lại tiến triển đến mức độ đột phá mới: Phong Vân Kim Thân Kim Thân cảnh!

Kim Thân cảnh đại thành!

Càn Kình cúi đầu xuống nhìn thân thể mình. Hắn vốn tưởng rằng dưới tình huống mình không nhập thánh, Kim Thân cảnh vĩnh viễn không có khả năng thành công. Nhưng không nghĩ tới dưới sự trợ giúp của hai tấm lá chắn, hắn không ngờ lại sớm thành công tiến vào Kim Thân cảnh.

Lực phòng ngự của Kim Thân cảnh cường đại tới mức nào?

Bản thân Càn Kình cũng không thể nói rõ được. Hắn chỉ biết mặc dù đại thúc Mộc Quy Vô Tâm đã nhập thánh, tay không toàn lực xuất kích trong ba nghìn kích cũng không cách nào phá vỡ được Phong Vân Kim Thân của mình!

Quyền cước của cường giả nhập thánh không cách nào đả thương chiến sĩ Phong Vân Kim Thân cảnh trong thời gian ngắn!

Càn Kình mỉm cười ngẩng đầu lên. Mặc dù mình không nhập thánh, gặp phải cường giả nhập thánh thật sự, cũng có đủ khả năng chống đỡ.

Lực công kích của cường giả nhập thánh có lực phá hoại rất mạnh, nhưng không có nghĩa là lực phòng ngự thân thể cũng mạnh mẽ đến mức chỉ có thể tồn tại ở trong truyền thuyết. Chí ít loại thân thể cấp bậc cường giả nhập thánh như Mộc Quy Vô Tâm, Càn Kình tự tin với một đòn toàn lực, trực tiếp phát huy hồn vực bạo lực đến mức tận cùng, có thể đả thương ngay cả Mộc Quy Vô Tâm.

Nếu như vận dụng thánh khí thích hợp thì sao?

Càn Kình tin tưởng cầm cây búa, nếu Mộc Quy Vô Tâm không nhúc nhích tùy ý để cho mình đánh, chỉ cần một chút là có thể đánh đối phương thành bánh thịt.

- Có ý tứ, thực sự rất có ý tứ!

Đoạn Phong Bất Nhị nhảy trở lại trong hồn vực ẩn nấp:

- Đi một chút nữa đi. Chúng ta tiếp tục đi về phía trước, giết thêm một vài ma thú nữa.

Càn Kình thu lại những ma hạch rơi trên mặt đất, hai con mắt đồng thời còn quan sát tình huống hoàn cảnh địa lý xung quanh, tìm kiếm khả năng tồn tại của khoáng mạch.

Trong biển cát cổ hoang chưa bao giờ chỉ nắm giữ số lượng ma thú đáng sợ vô tận, đồng thời còn có khoáng sản rất phong phú. Chỉ có điều những khoáng sản đều bị cát vàng vùi lấp trong thời gian rất dài. Cho dù là người đặc biệt có nghiên cứu đối với khoáng sản đến đây, cũng tìm không được vị trí của khoáng sản.

Trừ các loại quặng kim loại hiếm thấy ra, còn có khoáng mạch đấu tinh! Ở trong lãnh địa của mình, các đại gia tộc đều nắm giữ không chỉ một khoáng mạch đấu tinh đấu thạch, cung cấp tài nguyên cho đời sau của mình nâng cao thực lực.

Những đấu tinh đấu thạch ở trong mắt chiến sĩ là tài nguyên nâng cao thực lực, đồng thời tạo ra trang bị thật sự cao cấp. Những đấu tinh đấu thạch vẫn là tồn tại có giá trị rất quan trọng.

Càn Kình hận không thể tự mình lật ngược toàn bộ biển cát cổ hoang, xem thử phía dưới này rốt cuộc chôn giấu bao nhiêu thứ tốt.

Hai mươi ngày, đối với rất nhiều người mà nói cũng chỉ là thời gian một cái nháy mắt, đối với biển cát cổ hoang mà nói thậm chí ngay cả chớp mắt một cái cũng không tính.

Càn Kình thở hổn hển đầu đầy mồ hôi, trên mặt đầy vẻ chật vật nhưng vẫn tươi cười nhìn đám người Đoạn Phong Bất Nhị bên cạnh. Năm ngày trước mọi người ở biển cát cổ hoang giằng co tròn mười lăm ngày, gặp phải ma thú trung cấp, mọi người chơi đoán số đi ra làm thịt đối phương lấy ma hạch.

Gặp phải ma thú cao cấp, mọi người dứt khoát ở trong hồn vực ẩn nấp của Thiết Khắc tiếp tục đi tới phía trước, sau đó đột nhiên phát động đánh lén giết chết ma thú cao cấp như vậy. Tuy nhiên mọi người vẫn cảm thấy có chút khó khăn phiền phức.

Nhưng có lúc bọn họ thậm chí còn mạo hiểm giết chết một con ma thú siêu giai! Khi mọi người còn chưa kịp cảm thấy may mắn, con ma thú siêu cấp thứ hai lại xuất hiện. Hơn nữa vào thời điểm đó hình như mọi người đã sử dụng hết vận may của mình.

Thú không có mắt! Một con ma thú không có mắt, toàn thân tròn vo giống như một quả cầu thịt, thoạt nhìn mềm mại rất dễ khi dễ.

Nhưng nếu như ai thật sự cho rằng nó dễ dàng bị khi dễ, kết quả chỉ có thể trở thành thức ăn của nó. Bởi vì loại thú không có mắt này là một loại ma thú siêu cấp. Mặc dù nó không có mắt, nhưng năng lực nhận biết siêu cường. Cho dù hồn vực ẩn nấp của Thiết Khắc đã đạt tới thực lực cường giả giữa Hư Thánh và Chân Thánh, cũng không thể hoàn toàn không bị đối phương phát hiện.

Liên tục năm ngày, mọi người chỉ có thể trốn. Trong lúc trốn tránh, bọn họ sống chật vật, chạy từ vị trí tương đối sâu trong biển cát cổ hoang ra ngoài.

Năm ngày bị đuổi giết, tinh thần phấn chấn bồng bột của mọi người lại một lần nữa nhận được thử thách mới.

Đoạn Phong Bất Nhị nằm dang tay dang chân ở vị trí biên giới của biển cát cổ hoang sát, ngửa mặt lên trời liên tiếp phát ra tiếng cười dài. Cảm giác từ trong tử vong trốn ra được, bao giờ cũng khiến người ta cảm thấy khoái trá.

- Quay về Vĩnh Lưu ổn định một chút, sau đó chúng ta nên đi Thần Đô.

Càn Kình lắc cái cổ:

- Cuộc tranh tài Tân Nhân Vương cũng sắp bắt đầu. Sau khi ta rèn trang phục xong, các ngươi cũng nên tĩnh dưỡng một chút, đến lúc đó trùng kích nhập thánh, đi tham gia cuộc cuộc tranh tài Tân Nhân Vương.

Phần Đồ Cuồng Ca trầm mặc gật đầu.

Mấy ngày nay mọi người đã trải rèn luyện tàn khốc nhất, có thể nói là tích góp đạt tới mức bản thân chưa bao giờ tưởng tượng ra được. Trong tình huống như vậy quả thực cũng cần tĩnh dưỡng một hai ngày, sau đó lại dùng tinh thần cường đại nhất để trùng kích nhập thánh.

Về phần Càn Kình thì sao?

Chuyện rèn Hồn Binh này đối với một người như hắn mà nói là một sự tĩnh dưỡng.

Mấy ngày nay, Càn Kình đi ở trong biển cát cổ hoang, có chiến đấu thì đi ra ngoài chiến đấu, không chiến đấu thì trốn ở bên trong hồn vực ẩn nấp, cẩn thận quan sát lĩnh hội cảm ngộ mỗi phương thức do thánh khí tạo ra.

Mười lăm ngày ngắn ngủi, những điều Càn Kình học được, thậm chí còn nhiều hơn so với những gì học được trong mấy năm cộng lại! Chỉ có điều, nếu như không có sự học tập trước đó, mười lăm ngày này cho dù cầm thánh khí, cũng hoàn toàn không hiểu được là rèn như thế nào, lại càng không cần nói tới sự tiến triển về phương diện rèn.

Crypto.com Exchange

Chương (1-922)