Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 739

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 739: Cường giả tập hợp
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Thần sắc Bàn Hoành Cơ đột nhiên lộ vẻ kinh ngạc:

- Người thừa kế Đấu Khí Phong Vân thế hệ này sao?

- Nếu không thì ngươi nghĩ là sao?

Diệt Phương Duyên cười rất tự hào:

- Mỗi người luyện thành Đấu Khí Phong Vân đều có chút khác biệt. Ngươi không nhận ra được cũng không phải là chuyện gì kỳ quái.

Càn Kình đi tới trước mặt Diệt Phương Duyên trực tiếp quỳ xuống mặt đất:

- Sư phụ...

- Thôi đi, quỳ như vậy có gì thú vị chứ?

Diệt Phương Duyên giơ tay ra đỡ Càn Kình đứng lên, không cho hắn thật sự quỳ xuống mặt đất:

- Ngươi có biểu hiện rất tốt, thực sự không thua kém gì ta.

Càn Kình chỉ có thể gật đầu không nói thêm điều gì nữa. Mình có được như ngày hôm nay, nếu không có đấu khí Phong Vân thần bí, có lẽ mình thật sự không thể tiêu sái tiến được tới trình độ như vậy.

- Càn... Càn Kình... ?

La Đức có chút không dám tin tưởng vào hai mắt của mình. Năm đó tuy rằng mình nhận định học sinh của mình sẽ có tiền đồ, nhưng chỉ cho rằng hắn có thể làm tới một Thiên phu trưởng đã là không tồi. Nhưng bây giờ nhìn lại Vạn Kỵ Trưởng thấy hắn, cũng chỉ có thể thành thành thật thật xem là tiểu đệ.

Càn Kình nhìn thấy Diệt Phương Duyên, lại nhìn La Đức một chút, nụ cười trên mặt càng thêm rạng rỡ. Đã nhiều ngày không gặp lão sư, cùng một ngày cùng một thời điểm lại gặp được cả hai người!

- Lão sư.

Càn Kình chạy nhanh chân đến chỗ La Đức, lại được vị lão sư trung niên này kéo lên, không cho hắn quỳ hai đầu gối xuống đất.

- Ngươi... Thật sự... là Càn Kình sao?

Đến bây giờ La Đức vẫn không dám tin tưởng tất cả những điều này là thật. Không ngờ mình lại dạy dỗ ra một học sinh xuất sắc như vậy? Xuất sắc đến mức tuổi còn trẻ đã đánh chết cường giả như Lôi Đình Sư Vương, đánh trọng thương kẻ ác như Kim Trạch Thiên Lục, hơn nữa một lần hành động trở thành phó hội trưởng tổng nghiệp đoàn chiến sĩ, đồng thời còn là người cầm quyền của Chiến Đường.

Học sinh này... Xuất sắc quá mức!

La Đức có một loại cảm giác đặc biệt không chân thật, đặc biệt đặc biệt không chân thật. Hiện tại mới qua mấy năm? Học sinh của mình đã đứng ở địa vị đỉnh phong của quyền lực hoàng triều Chân Sách, có thể nói chuyện ngang hàng với Xà Hoàng Bàn Hoành Cơ trong truyền thuyết.

- Lão sư La Đức, là ta.

Nụ cười trên mặt Càn Kình càng thêm sáng lạng. Có thể nhìn thấy lão sư đã từng đặc biệt quan tâm đối với mình, trong lòng cũng là cảm khái và hài lòng không biết nói sao cho hết.

- Thật sự là ngươi rồi!

Cuối cùng La Đức từ trong khiếp sợ khôi phục lại, vội vàng lấy từ trong túi ra một trang giấy đã sớm chuẩn bị xong:

- Mấy năm nay học viện Áo Khắc Lan phát triển tạm được, chỉ có điều tài chính không đủ. Ta biết, ngươi bây giờ có tiền. Ngươi xem, có thể giải quyết giúp ta một chút hay không?

Càn Kình nhìn trang giấy trong tay của lão sư La Đức, vẻ mặt có chút sửng sốt. Đây thật đúng là vị lão sư luôn suy nghĩ cho học viện Áo Khắc Lan của mình. Vừa gặp mặt liền trực tiếp đòi tiền! Cũng chỉ có người thân cận nhất, mới có khả năng làm ra chuyện trực tiếp như vậy.

- Lão sư, chúng ta tập trung trước một trăm vạn kim tệ được không?

Trong lòng Càn Kình thử tính toán, rốt cuộc nên cho lão sư bao nhiêu kim tệ mới phải:

- Lão sư xem như vậy có được không?

- Một... Một trăm vạn... Kim tệ?

La Đức mở to hai mắt nhìn, cảm giác hít thở cũng trở nên khó khăn. Lần này mình tới đây chỉ mong có được một vạn kim tệ là tốt rồi...

- Nếu như một trăm vạn kim tệ không đủ... vậy hai trăm vạn thì sao?

Càn Kình hiểu lầm La Đức, chỉ cho rằng vị hiệu trưởng này muốn học viện ma pháp và chiến sĩ Áo Khắc Lan trở thành học viện sơ cấp lớn nhất, tốt nhất tỉnh Vĩnh Lưu:

- Nếu không được, chờ ta rèn một thanh Hồn Binh...

- Đủ, đủ đủ...

La Đức liên tục vỗ vai Càn Kính, rất sợ nghe được con số càng đáng sợ hơn. Hắn sợ rằng mình sẽ bị con số đó hù chết ở đây, vậy có thể thật sự phải bồi thường lớn.

- Hai trăm vạn kim tệ...

La Đức lại bắt đầu cảm giác mình đang nằm mơ. Mọi chuyện thực sự quá mức không thật.

- Càn hội trưởng...

Một chiến sĩ trẻ tuổi từ ngoài cửa chạy nhanh vào trong, trên mặt có ba phần tự hào và hưng phấn. Hai tay hắn liên tục chà xát ở trước người:

- Thế gia Phần Đồ... Người của thế gia Phần Đồ... tới... Ngà xem, ngài có...

- Thế gia Phần Đồ tính là gì?

Bàn Hoành Cơ ở bên cạnh đưa mắt nhìn về phía trước:

- Bản gia chủ đến đây, tiểu tử này cũng không ra nghênh đón. Thế nào? Dáng vẻ của người thế gia Phần Đồ đặc biệt đẹp sao? Hay Càn Kình là con rể của thế gia Phần Đồ bọn họ? Cho dù là Phần Đồ Lãng tới đây, cũng để cho hắn tự mình đi tới! Chẳng lẽ còn muốn tìm người đi ra đón bọn họ vào hay sao?

Chiến sĩ trẻ tuổi sửng sốt, vội vàng cúi thấp đầu xuống. Mình chỉ là từ một gia tộc chiến sĩ bình thường đến đây, lại quên ở đây còn có gia chủ của một trong mười đại gia tộc chiến sĩ huyết mạch.

Càn Kình thoáng cười nhìn chiến sĩ trẻ tuổi trước mắt này rõ ràng cho thấy là người sùng bái thế gia Phần Đồ. Hắn nghe được trong đại sảnh cách đó không xa truyền đến giọng nói đầy quen thuộc.

- Xà Hoàng tức giận thật lớn hả? Đừng nói nữa! Người tới thật sự chính là Phần Đồ Lãng ta.

- Thân thể của lão gia tử Phần Đồ vẫn rất cường tráng.

Giọng nói bất mãn của Bàn Hoành Cơ cuối cùng đã khôi phục lại bình thường:

- Khi nào thì dự định đi tới chiến trường Nhân Ma chém đám nhãi ma kia?

- Xà Hoàng nhiều ngày không gặp, phong thái còn hơn năm đó.

Phần Đồ Lãng long hành hổ bộ đi vào sân, thấy La Đức sửng sốt, có chút vô cùng kinh ngạc. Vì sao ở đây có chiến sĩ thực lực yếu ớt như thế.

La Đức trợn tròn mắt, nhìn chằm chằm vào Phần Đồ Lãng, nuốt nước miếng vài cái, sau đó mới nhỏ giọng ở bên tai Càn Kình hỏi:

- Người này... Người này chính là gia chủ thế gia Phần Đồ sao?

- Đúng vậy, lão sư.

Càn Kình cố ý tăng cao giọng. Ánh mắt Phần Đồ Lãng nhìn về phía La Đức đang đầy nghi hoặc, trong nháy mắt biến thành bội phục và thưởng thức. Người có thể dạy dỗ ra học sinh như Càn Kình, cho dù là Đại Ma Vương bệ hạ hiện nay là đệ nhất cường giả đích thân tới đây cũng sẽ rất coi trọng La Đức.

Đương nhiên, có khả năng rất coi trọng đến mức trực tiếp tát một cái, giết chết La Đức, để diễn tả sự coi trọng và thưởng thức của mình đối vị lão sư có thực lực yếu này nhiều tới mức nào, phòng ngừa sau này hắn lại dạy dỗ ra mấy học sinh như Càn Kình. Điều này thật sự có khả năng làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến căn cơ snh tồn của vương triều Lộ Tây Pháp.

La Đức cảm nhận được sự chú ý của Phần Đồ Lãng, vội vàng đứng thẳng người, nét mặt mỉm cười mang theo sự khẩn trương nhìn về phía vị lãnh đạo của thế gia Phần Đồ, được tất cả chiến sĩ bình thường coi trọng.

- Ngài dạy dỗ học sinh rất tốt.

Phần Đồ Lãng đứng ở trước mặt La Đức Lý Cách Tư làm một nghi lễ cúi chào theo tiêu chuẩn quân đội:

- Ta từ lâu đã muốn tới chào hỏi ngươi.

La Đức cảm giác đầu có chút choáng váng.

*****

Phần Đồ Lãng! Gia chủ thế gia Phần Đồ! Nhân vật cấp tiên phong đã từng trở thành tấm gương, ngọn cờ đầu cho rất nhiều chiến sĩ bình thường, Phần Đồ Lãng không ngờ lại cúi chào mình!

- Phải, phải.

La Đức theo bản năng đáp.

- Ngài... Ngài là...

Phần Đồ Lãng kinh ngạc đánh giá Diệt Phương Duyên:

- Lão nhân gia... Ngài...

- A? Ngươi còn nhớ rõ ta sao?

Diệt Phương Duyên nở nụ cười:

- Không sai chính là ta! Hai lần thời điểm ngươi thiếu chút nữa bị Ma tộc giết chết, đều do ta ra tay cứu ngươi.

Phần Đồ Lãng dùng sức vỗ vào trán.

Không sai! Tuy rằng thời gian trôi qua rất lâu, lúc đó mình vẫn còn rất trẻ, lúc đó lão nhân gia này cũng còn trẻ tuổi, thời điểm hắn cứu mình còn nói: "Ngươi còn có giá trị sống.

- Được, hai ta cũng không mấy khi cùng nhau xuất hiện.

Diệt Phương Duyên phất phất tay:

- Ngươi làm việc của ngươi đi. Ta đã lâu không gặp đồ đệ của ta, muốn cùng hắn trò chuyện một chút, cũng nói chuyện một chút với vị đạo sư khác của hắn.

Phần Đồ Lãng còn muốn nói điều gì, lại phát hiện Diệt Phương Duyên căn bản không để ý tới mình, chỉ có thể bất đắc dĩ mỉm cười. Năm đó hắn đã là chiến sĩ nhập thánh. Hiện nay không biết hắn đã cường đại tới mức nào. Mình tìm hắn nhiều năm như vậy, không nghĩ tới...

Cuộc sống thật sự đầy rẫy những điều không biết.

- Gia gia...

Phần Đồ Cuồng Ca xuất hiện ở trước mặt Phần Đồ Lãng:

- Ca ca ta, hắn có khỏe không?

- Không chết được...

Giọng nói yếu ớt của Phần Đồ Cuồng Khiếu vang lên từ phòng khách cách đó không xa.

Sắc mặt sái nhợt, môi cũng không có sắc hồng. Bên cạnh rõ ràng có hai chiến sĩ đang đứng, nhưng hắn lại không nhờ bất kỳ kẻ nào đỡ, bước từng bước một đều vô cùng mệt mỏi, nhưng trên mặt lại lộ vẻ tươi cười, thật giống như đang muốn nói cho Phần Đồ Cuồng Ca biết hắn không cần lo lắng cho mình.

- Ca...

- Ít ở chỗ này rơi lệ cho ta. Hiện tại chí ít ta hoàn toàn tỉnh táo.

Phần Đồ Cuồng Khiếu miễn cưỡng giơ cánh tay lên đánh một cái vào đầu Phần Đồ Cuồng Ca:

- Thế nào? Nói cho ta biết ngươi có đột phá hay không?

Phần Đồ Cuồng Ca lau sạch nước mắt đang tuôn trào trên mặt:

- Ca, ta đã đột phá.

- Đột phá? Thực lực thế nào? Phần Đồ Cuồng Khiếu rất vui vẻ nhìn Phần Đồ Cuồng Ca, dường như còn vui vẻ hơn so với bản thân mình đột phá trở nên cường đại hơn:

- Để ta xem một chút, ngươi mạnh tới mức nào.

Phần Đồ Cuồng Khiếu nói xong lời này, thân thể hơi dao động, hai chân như nhũn ra ngã về phía sau. Hai chiến sĩ vội vàng bước tới đỡ Phần Đồ Cuồng Khiếu. Một chiếc ghế mềm được đặt ở dưới mông hắn.

- Ta còn không có bị tàn phế đến mức như vậy...

Phần Đồ Cuồng Khiếu nói xong liền đứng dậy, nhưng vai lại bị Phần Đồ Cuồng Ca đè xuống:

- Ca, ca cứ ngồi xuống là được rồi. Giống như khi còn bé, ca hướng dẫn kỹ năng chiến sĩ cho ta vậy, ngồi ở trên ghế, cầm theo gậy gộc. Ta làm sai chỗ nào trực tiếp đánh một gậy tới là được rồi.

Phần Đồ Cuồng Khiếu không tiếp tục giãy dụa đứng dậy nữa. Thân thể hắn rơi vào trong chiếc ghế:

- Ta muốn xem thực lực của ngươi một chút.

Nhập thánh! Nhập thánh!

Hai đại Đấu Hồn nhập thánh trong nháy mắt hoàn toàn phóng ra. Đấu khí mạnh mẽ trùng kích tạo ra từng đợt kình phong, thổi vào khiến y phục trên người Phần Đồ Cuồng Khiếu liên tục dao động. Thân thể Phần Đồ Cuồng Ca trái với lẽ thường bay lên trên không trung.

- Đại ca, ta ở trạng thái giữa Hư và Thực có khả năng bước vào Chân Thánh bất kỳ lúc nào.

Thân thể Phần Đồ Cuồng Ca thoáng lơ lửng trên không trung một chút, hồn vực hoàn toàn mở ra. Thực lực mạnh mẽ chấn áp mười mấy người của thế gia Phần Đồ chạy tới.

Phần Đồ Lãng bởi vì Diệt Phương Duyên cự tuyệt nói chuyện với mình, vẻ mặt đang cười khổ, trong phút chốc hoàn toàn trở nên cứng ngắc.

Nhập thánh! Tiểu tử Phần Đồ Cuồng Ca này không ngờ đã nhập thánh?

Phần Đồ Lãng dùng sức dụi mắt. Hắn đã sớm nghe nói nghiệp đoàn chiến sĩ có một đám người nhập thánh, nhưng bản thân vẫn cho rằng những người này đều là hội trưởng nghiệp đoàn chiến sĩ. Hắn thật sự không nghĩ tới trong số người đó còn bao gồm cả cháu của mình.

Một thể hai thánh!

Phần Đồ Lãng ngẩng đầu ngước nhìn Đấu Hồn dũng mãnh của Phần Đồ Cuồng Ca. Trong lúc nhất thời hắn không biết nên sử dụng từ ngữ thế nào để có thể hình dung sự hưng phấn trong lòng mình.

Một thể hai thánh, một thể hai thánh!

Trong vài giây ngắn ngủi, biểu tình của Phần Đồ Lãng từ cứng ngắc, biến thành khiếp sợ không thể tin được. Sau đó lại biến thành mừng như điên. Sự biến hóa diễn ra nhanh chóng điên cuồng. Trong nháy mắt nước mắt đã tuôn trào ướt đẫm đôi mắt và gương mặt già nua của hắn.

Thế gia Phần Đồ từ trước tới nay chưa từng có người nào nhập thánh. Bọn họ cũng đã từng thu thập Hồn Binh, nhưng hai thanh Hồn Binh lại cũng không thích hợp với bất kỳ chiến sĩ Đấu Hồn đỉnh phong nào trong nhà.

Hôm nay, thế gia Phần Đồ có người nhập thánh, hơn nữa còn là tình huống đặc biệt một thể hai thánh chưa bao giờ xuất hiện.

Mạnh mẽ! Phần Đồ Cuồng Ca mạnh mẽ, đã vượt qua thời kỳ đỉnh phong của các chiến sĩ thế gia Phần Đồ trong các triều đại!

Phần Đồ Lãng không ngừng rơi nước mắt nhìn Phần Đồ Cuồng Ca. Lần đầu tiên nghe được tin tức nói tiểu tử này phế bỏ đấu khí thế gia Phần Đồ, mình còn muốn trực tiếp trục xuất hắn khỏi thế gia Phần Đồ.

Không nghĩ tới, thật sự quá bất ngờ!

Phần Đồ Lãng thực sự cảm giác được đấu khí và thực lực Đấu Hồn đang sôi trào trên người Phần Đồ Cuồng Ca. Giọng điệu của hắn có chút run rẩy nói:

- Cuồng Ca, bộ... bộ đấu khí này... Có thể...

- Đây là bộ đấu khí Càn Kình cho ta.

Câu nói đầu tiên của Phần Đồ Cuồng Ca đã ngăn cản lời nói tiếp theo của Phần Đồ Lãng.

Thân là chiến sĩ, không ai không biết Phần Đồ Lãng muốn nói điều gì. Ngay cả các chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu Bàn gia cũng them muốn bí pháp đấu khí của Phần Đồ Cuồng Ca.

Hồn vực Đại Chân Kim! Còn có thân thể kiên cố vững chắc như Hồn Binh này!

Bàn Mộng Thừa thậm chí nghi ngờ, mình đánh một đòn với tất cả thực lực vào trên người Phần Đồ Cuồng Ca, rốt cuộc là Phần Đồ Cuồng Ca sẽ bị thương, hay mình sẽ bị thương?

- Đưa cho Cuồng Ca, chính là của Cuồng Ca.

Càn Kình cảm giác được Phần Đồ Lãng đưa mắt nhìn về phía mình. Đầu hắn cũng không có quay lại trực tiếp mở miệng ngăn chặn vấn đề Phần Đồ Lãng muốn đưa ra.

- Đưa... Đưa... Đưa...

Phần Đồ Lãng cảm giác mình hít thở cũng có chút khó khăn. Cho dù là khi đối mặt với Đại Ma Vương tự mình dẫn quân lên chiến trường Nhân Ma, hắn cũng không có cảm giác hưng phấn, khẩn trương như giờ phút này. Ngay cả ngực hắn cũng trở nên có chút đau đớn.

Thế gia Phần Đồ chinh chiến sa trường nhiều năm như vậy, mua cướp xung quanh, sửa chữa các loại bí pháp đấu khí, từ trước tới nay cũng chưa từng có được một bí pháp đấu kỹ nào đạt tới một trăm lẻ tám đấu khiếu.

Hôm nay, Phần Đồ Cuồng Ca bởi vì có quan hệ quen biết với Càn Kình, không ngờ nhận được một bộ bí pháp như vậy. Sau này thế gia Phần Đồ sẽ được nâng cao tuyệt đối không phải chỉ là một bậc thang nho nhỏ mà thôi.

Crypto.com Exchange

Chương (1-922)