Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 779

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 779: Trận đầu Càn Kình VS Càn Vô Song
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Bàn Hoành Cơ không cách nào hiểu được. Mặc dù người có Đấu Hồn quả thực đặc biệt quái dị, nhưng loại ghế như vậy dùng để làm Hồn Binh, quả thật có chút quá đáng?

Tất cả mọi người tò mò nhìn Càn Kình.

Một đoạn đường không ngắn cũng không dài, nhưng Càn Kình di chuyển cái ghế đi về trước như vậy, con đường dường như trở nên đặc biệt dài dằng dặc.

Càn Kình đi lên lôi đài, tiếp tục kéo cái về đi một đoạn ngắn về phía trước. Bàn tay kéo cái ghế giơ lên thật cao, thuận thế đặt mạnh cái ghế nặng đến mấy nghìn cân xuống phiến đá phía trên lôi đài.

Ầm!

Kim loại nặng nề và mặt đất phát ra tiếng động va chạm, giống như tiếng trống trận đánh vào trong lòng mọi người, khiến gần như hai mươi vạn khán giả đồng thời cảm thấy tinh thần chấn động.

Càn Kình cũng không để ý tới Càn Vô Song đang vô cùng nghi ngờ. Hắn giơ tay lên, nhẹ nhàng vuốt ve phía sau lưng ghế, đi xung quanh cái ghế một vòng, sau đó...

Càn Kình ngồi ở trong cái vương tọa kim loại do tự tay mình rèn ra.

Lưng hắn chậm rãi dựa vào thành vương tọa, chân phải hơi nâng lên gác lên chân trái của mình lên, trên thân nhẹ nhàng ngả về phía bên phải, khuỷu tay phải chống lên tay vịn của chiếc ghế, sử dụng bàn tay phải chống cằm, yên tĩnh nhìn Càn Vô Song.

Đây...

Đây là thái độ gì?

Đây là thái độ gì vậy?

Tất cả mọi người bị thái độ kiêu ngạo tới cực hạn của Càn Kình làm kinh ngạc.

Động tác của Càn Kình bây giờ thật sự quá kiêu ngạo! Ở ngay tại võ đài này sao?

Càn Vô Song cũng sửng sốt.

Hắn làm vậy là...

Trong lúc mọi người đang kinh ngạc nhìn chằm chằm xuống lôi đài, Càn Kình chậm rãi mở miệng:

- Có thể khiến cho ta đứng lên, khiến ta rời khỏi cái ghế này, ta xem như ngươi thắng.

Các ma pháp sư xung quanh lợi dụng ma pháp khuếch đại âm thanh, truyền lời nói của Càn Kính đến trong tai hai mươi mấy vạn người xem.

Ầm ầm!

Trong phút chốc, toàn bộ đấu kỹ trường dường như bị đặt cấm chú, sau một giây im lặng trầm mặc ngắn ngủi, nhất thời rơi vào tình trạng ầm ĩ nhất.

Kiêu ngạo! Quá kiêu ngạo!

Thời điểm Càn Kình đang đối mặt với người mạnh nhất chiến sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương thế hệ trẻ của Càn gia, không ngờ nói ra những lời như vậy?

Khiến ta đứng lên được xem như ngươi thắng!

Điều này... điều này đã không thể nói là miệt thị... Mà là sỉ nhục!

Không sai! Sỉ nhục rất công khai!

Một chiến sĩ bình thường, không ngờ khi đối mặt với một chiến sĩ huyết mạch xuất sắc nhất lại nói ra những lời như vậy!

- Trời cao ơi! Ta không phải đang nằm mơ chứ?

- Tại sao có thể nói như vậy? Sao lại nói như vậy được?

- Này, tát ta một cái, để ta xem thử ta có đúng là đang nằm mơ hay không.

Hai mươi vạn người gần như bạo phát ra nghi ngờ tương tự nhau.

Xà Hoàng Bàn Hoành Cơ cả kinh nuốt nước miếng. Như này thật sự khiến người ta quá bất ngờ!

Hai hàng lông mày hình lưỡi đao của Càn Chiến Huyền hoàn toàn dựng lên. Trước cuộc chiến đấu, dù suy đoán như thế nào đi nữa, hắn cũng không ngờ được Càn Kình sẽ nói ra những lời như vậy, làm ra chuyện như vậy.

Các chiến sĩ tham dự thi đấu ở các khu vực khác đều ngây ngẩn cả người.

Có chuyện gì vậy? Càn Kình làm như vậy cũng hơi quá đáng?

- Thả ra tất cả lực lượng của ngươi, để tránh phải có tiếc nuối gì.

Càn Kình ngồi ở trên ghế không nhúc nhích nhìn Càn Vô Song:

- Không nên hoài nghi làm gì. Ta đáng để ngươi làm như vậy.

- Ngươi? Đáng để ta làm như vậy sao?

Trong nụ cười tự tin của Càn Vô Song ngoại trừ phẫn nộ ra vẫn chỉ có phẫn nộ. Hắn vốn định sử dụng phương thức hoa lệ nhất đánh bại đối phương. Nhưng bây giờ bất kể hắn dùng cách gì để đánh chết Càn Kình, nỗi sỉ nhục ngày hôm nay cũng không thể xóa sạch được.

Đường đường là một chiến sĩ huyết mạch, lại bị người ta sỉ nhục như vậy!

- Đứng lên đánh với ta!

Càn Vô Song lạnh lùng nhìn Càn Kình:

- Tiểu hài tử mới ăn vạ ngồi dưới đất. Làm vậy không có ích lợi gì đâu.

- Ta cần phải ăn vạ sao?

Càn Kình thản nhiên mỉm cười. Trong cơ thể hắn xuất hiện một đạo Đấu Hồn cực lớn. Đó là khí tức nhập thánh!

Càn Kình không đợi Càn Vô Song đưa ra bất kỳ phản ứng nào, Đấu Hồn thứ hai trong cơ thể đạo trực tiếp phóng lên tới không trung. Đây... vẫn khí tức nhập thánh!

Càn Kình không đợi hai mươi vạn khán giả có bất kỳ phản ứng nào, Đấu Hồn thứ ba trong cơ thể đạo cũng phóng tới không trung. Đây... Vẫn là khí tức nhập thánh!

Nhập thánh... Nhập thánh... Nhập thánh!

Tất cả ba Đấu Hồn lớn đều nhập thánh! Hư Thánh... Thực Thánh... Chân Thánh!

Trong nháy mắt Càn Kình hoàn toàn mở ra thực lực nhập thánh, hoàn toàn không giữ lại, hiện ra ở trước mặt mọi người. Giọng nói của hắn vẫn tràn ngập sự bình tĩnh:

- Khiến ta rời khỏi ghế ngồi, hoặc đánh nát chiếc ghế ta ngồi, đều coi như ngươi thắng.

Thần sắc Càn Vô Song vốn rất ngạo nghễ đã trở nên vô cùng nghiêm túc. Thực lực này... Thực lực này vượt quá dự đoán của hắn rất nhiều! Chiến sĩ bình thường, ở tuổi này sao có thể nắm giữ được thực lực như vậy?

Đánh? Đánh như thế nào?

Sắc mặt Càn Vô Song tối đen như nước hồ...

Càn Kình hơi điều chỉnh tư thế ngồi một chút, giọng nói vẫn bình tĩnh:

- Thế nào? Không dám động thủ sao? Ngươi không phải là chiến sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương sao? Ngay cả dũng khí động thủ cũng không có sao? Lúc đầu, ở tái ngoại, từng trưởng bối người thân của ta, vì bảo vệ tính mạng của ta, đối mặt với đối thủ còn cường đại hơn hắn rất nhiều, dưới tình huống biết rõ không cách nào chiến thắng, vẫn dùng cả tính mạng hắn bảo vệ thứ cả đời hắn coi trọng nhất.

Lông mày Càn Kình hơi nhíu lại, tầm mắt nhìn về phía trên người Càn Chiến Huyền đang ngồi ở vị trí đài chủ tịch:

- Thế nào? Chiến sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương, còn không can đảm bằng một chiến sĩ bình thường sao? Ngay cả ra tay cũng không dám sao? Huyết mạch Tinh Linh Vương các ngươi sau khi thức tỉnh, cũng chỉ dám đi khi dễ những kẻ yếu hơn so với các ngươi sao?

- Càn Vô Song, ngươi có thể từ bỏ quyền thi đấu.

Càn Kình thản nhiên cười:

- Nếu như không dám ra tay.

Từ bỏ quyền thi đấu sao?

Sắc mặt Càn Vô Song càng thêm âm u lạnh lẽo. Trong tình huống này bảo mình làm sao từ bỏ quyền quyền thi đấu được! Có hơn hai mươi vạn người đang nhìn mình!

Nếu như bây giờ từ bỏ quyền thi đấu, vậy ngày mai người biết chuyện này tuyệt đối không chỉ có hai mươi vạn người! Vinh quang của gia tộc chiến sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương, còn có vinh quang của cả đời mình đều sẽ kết thúc!

Cổ Nguyệt Gia Anh đứng ở trong sân chờ chiến, cố gắng khống chế nước mắt của mình, không cho nước mắt chảy ra ngoài.

- Càn Kình...

Càn Vô Song cắn chặt răng, từng lời oán hận từ trong kẽ răng vọng ra ngoài. Lực lượng huyết mạch Tinh Linh Vương trên người thoáng cái đã phóng ra hoàn toàn.

Sắc mặt Càn Chiến Huyền âm u lạnh lẽo. Cuộc chiến đấu như vậy căn bản không cần tiếp tục đánh nữa. Chênh lệch giữa Càn Vô Song và Càn Kình thật sự quá lớn. Hôm nay Càn Vô Song chẳng qua là Hư Thánh đỉnh phong. Nếu như gặp phải một chiến sĩ huyết mạch Thực Thánh vẫn có thể miễn cưỡng đánh một trận, nói không chừng rất có thể sẽ kích phát lực lượng huyết mạch thức tỉnh.

*****

Nhưng hôm nay... Càn Kình đối thủ của Càn Vô Song đã tiến vào cảnh giới Chân Thánh! Thực lực của hai bên chênh lệch quá nhiều, không thể so sánh với chênh lệch giữa mình và Lôi Địch khi còn ở tái ngoại.

Hồn vực vạn pháp!

Càn Vô Song mở ra hồn vực của mình. Trong nháy mắt này nguyên tố ma pháp xung quanh hoàn toàn cuồng bạo. Con mắt kim sắc trên trán cũng hoàn toàn mở ra. Đây mới thực sự là trạng thái mắt thần vạn pháp chung cực.

Chiến thân Huyết mạch Tinh Linh Vương! Ngày trước, mỗi lần xuất hiện tình huống như vậy, luôn có thể khiến cho vô số người tán thưởng!

Càn Vô Song, tuổi tác còn nhỏ như vậy đã đạt đến Hư Thánh đỉnh phong! Tình huống ngày trước như vậy, cũng sẽ khiến vô số người hâm mộ và ngưỡng vọng.

Nhưng... hiện tại...

Càn Vô Song cảm nhận được ánh mắt hai mươi vạn người ném tới không còn là tán thưởng, cũng không còn là ngưỡng mộ, mà chỉ là bi ai vô tận và sự cảm thông.

Cảm giác kia, cảm giác kia giống như người ta đang nhìn một con heo bị trói, chuẩn bị chờ thịt.

- Đây là tất cả lực lượng của ngươi sao?

Càn Kình ngồi ở trên vương tọa lẳng lặng nhìn Càn Vô Song trên lôi đài:

- Vậy, ngươi hãy rời khỏi lôi đài này.

Bốn chữ rời khỏi lôi đài vừa thốt ra, cánh tay trái Càn Kình giơ lên. Một chưởng bắn lên trời cao. Một chưởng không có mấy kỹ xảo, đơn giản, trực tiếp, dứt khoát bắn lên trời cao!

Càn Vô Song nhất thời cảm giác được mình thật giống như bị tất cả lực lượng trong thiên địa bài xích. Vô số ngôi sao từ trong không trung rơi, khiến mình bị vây khốn không có nơi nào có thể tránh né được.

- Càn Khôn Vô Cực!

Càn Vô Song cảm nhận được một đòn này cũng không phải muốn đánh mình lui xuống, mà là chặn giết mình. Trong chớp mắt, hai cánh tay đồng thời nhấc lên vẽ ra một đường cong kỳ lạ trên không trung. Đấu khí kết hợp thành một đại ấn kỳ quái, cứng rắn thay đổi lập trường xung quanh. Dường như trong Càn Khôn hắn mới là chúa tể thật sự, không có bất kỳ người nào và bất cứ vật gì, có thể thay đổi sự khống chế của hắn!

Liều mạng!

Tinh thần Lý Lôi Long nhất thời chấn động. Càn Vô Song thật sự liều mạng! Không trách được hắn dám tự tin như vậy. Không nghĩ tới hắn sớm luyện thành tuyệt học Càn Khôn Vô Cực Ấn chung cực của Càn gia như vậy!

Càn Khôn Vô Cực Ấn! Không biên giới, không có điểm cuối cùng!

Trong lúc nhất thời, nguyên khí thiên địa xung quanh bỗng nhiên phun trào. Tthực lực Càn Vô Song lại chợt nâng cao!

Năng lực đặc biệt của Càn Khôn Vô Cực Ấn! Cứng rắn lấy nguyên khí thiên địa để gia tăng trên thân thể mình, trong khoảng thời gian ngắn khiến thân thể mạnh mẽ đột phá thực lực, phát huy ra thực lực vốn không thể phát ra!

Đây là biểu hiện liều mạng thật sự! Càn Khôn Vô Cực Ấn có lực sát thương rất mạnh, nhưng năng lực đặc biệt một lần mở ra lại có tác dụng phụ mạnh hơn. Người sử dụng trong vòng ba ngày sau đó chỉ có thể phát huy ra năm thành thực lực!

Đây cũng gần như là một loại phương thức chiến đấu sớm tiêu hao thực lực của chính mình. Trừ phi là thời khắc sinh tử, nếu không người Càn gia cho dù luyện thành Càn Khôn Vô Cực Ấn, cũng sẽ không phát động năng lực đặc biệt này.

Liều mạng sao?

Cửu Dương Phong Hoa khẽ gật đầu. Dưới tình huống như vậy cũng chỉ có thể cố liều mạng chiến đấu một lần. Có lẽ có thể dưới áp lực nặng nền như vậy đột phá lực lượng huyết mạch. Nếu thật sự như vậy... kết quả chiến đấu cuối cùng thế nào, sẽ trở nên khó có thể suy đoán được? Dù sao năng lực đặc biệt của Càn Khôn Vô Cực Ấn...

Giờ phút này mắt thần vạn pháp điên cuồng lóe lên. Các loại ma pháp phụ trợ, giống như không nên tiền vốn, tất cả đập xuống trên người Càn Vô Song, khiến khí tức của hắn liên tục tăng vọt, giống như có thể bước vào cảnh giới Thực Thánh bất cứ lúc nào.

Không phải là bất cứ lúc nào! Mà thật sự đến!

Dưới áp lực cường đại của cái chết, giờ phút này lực lượng huyết mạch Tinh Linh Vương trong cơ thể Càn Vô Song cuối cùng đã bạo phát. Mắt thần vạn pháp lại phun ra quang mang mạnh hơn, Thực Thánh!

Trong nháy mắt, Càn Vô Song hoàn toàn mở ra một lần thức tỉnh lực lượng huyết mạch Tinh Linh Vương mới. Dưới áp lực của cái chết, hắn tiến vào cảnh giới Thực Thánh.

- Ta chưa từng dự định giết ngươi. Ngươi ngay cả chuyện giết thật và giết giả cũng không phân biệt ra được... Thực sự khiến ta thất vọng...

Trong nháy mắt, lời nói của Càn Kính truyền đến trong đầu Càn Vô Song. Khí tức của chưởng ấn che thiên lấp địa kia hoàn toàn không giảm bớt, liên tục đánh vào trên Càn Khôn Vô Cực Ấn, cũng không để ý tới các loại ma pháp công kích xung quanh bay tới.

Ma pháp! Cường đại thậm chí có thể khiến cường giả Chân Thánh thức tỉnh thiên cực bị trọng thương hoặc bị giết chết. Nhưng ma pháp của Càn Vô Song hiển nhiên không đủ tư cách tổn thương thân thể Chân Thánh của Càn Kình.

Ầm ầm ầm!

Vô số ma pháp đánh xuống xung quanh thân thể Càn Kính. Một đạo chưởng ấn cực lớn phá không bay ra. Trong nháy mắt, lực lượng của Càn Khôn Vô Cực Ấn vỡ nát!

Không tốt!

Thân thể Càn Vô Song muốn tránh né, lại phát hiện chưởng ấn của Càn Kình đóng kín không gian xung quanh. Chưởng ấn khống chế được thiên địa xung quanh lôi đài. Từng đạo khí tức quấn thật chặt lấy hắn, ngăn cản ở hướng hắn muốn rời đi.

Trong phút chốc, cổ tay Càn Vô Song vừa lộn, trực tiếp lấy từ trong đấu giới ra một thánh khí. Tinh Linh Vương Thương! Một bộ Tinh Linh Vương Thương thích hợp với chiến sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương nhất!

Đại thương ở trong tay Càn Vô Song giống như mũi khoan, nhanh chóng chuyển động lao vút về phía chưởng ấn của Càn Kình trên trời cao. Thân thương phát ra từng tiếng động giống như rồng ngâm, giống như một thương có thể xuyên qua thiên địa này.

Không để ý tới!

Càn Vô Song vốn không muốn sử dụng thánh khí trường thương này khi đối chiến với Càn Kình. Nhưng hiện tại thực lực hai bên chênh lệch quá lớn. Hắn phải lấy ra tất cả năng lực có thể đánh!

Trường thương ở trong tay Càn Vô Song, hắn không lui về phía sau, trái lại còn tiến tới. Một bước! Hai bước! Ba bước! Thánh khí trường thương sáng như tuyết đâm thẳng vào yết hầu Càn Kình.

Một thương này đột nhiên hiện ra, mang theo uy năng thánh khí. Uy lực cường đại gấp mười lần so với trước kia.

Càn Kình ngồi ngay ngắn trên vương tọa kim loại, cổ tay nhẹ nhàng di chuyển. Bàn tay ấn xuống phía dưới, trong nháy mắt cả cánh tay tăng vọt gấp mấy lần. Một thức Bạt sơn của chiến sĩ huyết mạch Bạo Hùng trực tiếp đánh ra!

Càn Vô Song không nghĩ tới Càn Kình bất ngờ dùng tay không cứng rắn đỡ thánh khí trường thương. Cổ tay hắn dùng sức run lên. Cả thân thương phát ra chấn động mạnh hơn. Vô số ma pháp tạo thành gai nhọn sắc bén, cứng rắn đâm từ trong thân thương lao ra, sau đó nhanh chóng xoay tròn giống như có thể cắn nát tất cả.

Từ trong thân trường thương có vô số gai cứng, thoáng cái đã sửa được nhược điểm vốn dễ bị người ta bắt được của nó. Thân thương xoay tròn kết hợp với các giai ma pháp trái lại tạo thành sát chiêu mới.

- Khiến ta không bắt được sao?

Càn Kình cũng không để ý tới những cái gai cứng rắn sắc nhọn kia. Bàn tay hắn trực tiếp chộp vào phía trên thân trường thương.

Crypto.com Exchange

Chương (1-922)