← Ch.863 | Ch.865 → |
Nghỉ ngơi một giờ, sau đó đánh tiếp sao?
Càn Kình dừng bước, trên mặt hiện ra nụ cười có chút xấu hổ. Lần này mình thật sự không mấy quan tâm đến quy tắc tranh tài.
- Vạn mưa hội tụ, ngưng nước thành đao!
Phần Đồ Cuồng Ca tiến vào Chân Thánh tiện tay chộp một cái vào phía trên không trung. Hàng vạn hàng nghìn giọt mưa lập tức hội tụ ở trong tay của hắn. Dưới uy năng của hồn vực Đại Chân Kim, uy năng những giọt mưa trên bầu trời hội tụ lại một chỗ, đè ép trở thành một thanh chiến đao giọt mưa trong suốt!
Hàng vạn hàng nghìn giọt mưa, hội tụ thành một thanh chiến đao có hình dáng giống với Trảm Mã Đao mà Càn Kình thường dùng. Vô số giọt mưa hình thành từng con rắn nước, quấn ở chuôi đao, gần lưỡi đao, phát ra những tiếng tê tê.
Từ trước đến nay Trảm Mã Đao đều là lợi khí để công kích, phá trận trên chiến trường! Bình thường mấy người liên thủ, mới có thể chân chính sử dụng một thanh Trảm Mã Đao!
Tay Phần Đồ Cuồng Ca cầm Trảm Mã Đao khí thế nhất thời tăng vọt, rất có khí thế dũng tướng trong tay cầm một đao xông trận giết địch, không người nào có thể ngăn cản được. Vô số hạt mưa hội tụ trong đó, khiến lưỡi đao của Trảm Mã Đao càng lúc càng lớn!
Phần lớn những người bình thường trên khán đài không cách nào biết được uy năng của Trảm Mã Đao này. Các chiến sĩ chân chính lại không có bất kỳ người nào đi khinh thường thanh đao này. Đây hoàn toàn là vũ khí giết chóc do nước mưa hội tụ thành!
Sau khi hồn vực Đại Chân Kim cô đọng, người bình thường cưỡi chiến mã nhanh chóng đánh tới không khí trên hồn vực, tương đương với va chạm vào tấm thép cứng, có thể khiến cả người lẫn ngựa trực tiếp nát thành thịt vụn! Mặc dù mặc khôi giáp, khôi giáp cũng sẽ biến hình nghiêm trọng!
Không khí còn có thể bị hồn vực Đại Chân Kim gia cố đến mức độ như vậy, giọt nước mưa là thực thể dưới sự cô đọngcủa hồn vực, sẽ có mức kiên cố tất nhiên mạnh hơn rất nhiều so với không khí.
Bản chất của chiến đao mặc dù là nước, nhưng nếu quả thật có người coi nó là nước, như vậy sau đó... sẽ không có sau đó nữa. Chiến đao được tạo ra từ nước đủ khiến người ta bị cắt thành mảnh nhỏ.
Lượng nước cực lớn chế tạo thành chiến đao cắt ngan qua bầu trời. Những giọt mưa ở nơi nó đi qua đều bị hút vào trong chiến đao. Vô số con rắn nước quấn vòng quanh chiến đao bay tán loạn rít gào, lộ ra từng cái răng nanh sắc bén của nó.
- Thiên điện vạn lôi, rót vào hồn vực ta! Lực lượng sấm sét, nắm giữ thiên hạ!
Trong bàn tay Lý Lôi Long hội tụ một điện màu màu lam cực lớn. Từng điện quang sấm sét giương nanh múa vuốt nhảy lên xung quanh điện mâu, hóa thành một con rắn lớn ba đầu quấn vòng quanh điện mâu bay lượn, phát ra điện lưu âm bạo.
Một nước, một điện!
Một đao, một mâu!
Hai lực lượng đủ oanh kích phá xuyên qua thành tường, va chạm vào nhau, lưu lại lực lượng dư ba trùng kích khắp nơi. Hai bên vừa va chạm liền phân ra.
Thanh đao nước trong suốt thiếu nửa đoạn lưỡi dao, mũi điện mâu cũng thiếu phần lưu quang. Lần đầu tiên va chạm, hai bên cũng không phân ra thắng bại.
Hai đại cường giả giao thủ lần nữa, bất kỳ ai cũng không chiếm được quá nhiều tiện nghi. Cả hai nhìn nhau cười lại động thủ. Điện quang và giọt nước mưa trở thành diễn viên trên không trung. Người bình thường căn bản không cách nào thấy được thân ảnh còn nhanh hơn cả gió của bọn họ. Mọi người chỉ có thể nhìn thấy điện quang và những giọt nước mưa bắn ra, còn muốn những tiếng nổ đinh tai nhức óc.
Một giờ, tròn một giờ, hai cường giả trẻ tuổi đã bước vào Chân Thánh không ngừng cùng nhau luận bàn. Về phương diện điều khiển hồn vực, sử dụng các kỹ năng chiến đấu trong vòng một giờ này, bọn họ đã có sự tăng cường rất lớn.
Hai người đều mới tiến vào trong Chân Thánh, đối với phương diện khống chế lực lượng Chân Thánh không bằng các lão cường giả nổi tiếng. Bọn họ cần thích ứng. Sau thời gian một giờ chiến đấu kịch liệt, mức độ thích ứng và cảm ngộ phong phú hơn nhiều so với người ngoài tưởng tượng.
- Không phân... Không phân thắng bại... ?
Trọng tài cho ra đánh giá trong đó mang theo rất nhiều điều không xác định. Cuộc tranh tài Tân Nhân Vương đã diễn ra rất nhiều lần, nhưng chưa từng xuất hiện qua tình huống trong khi tranh đấu, kết quả không phân thắng bại như vậy.
- Đúng! Không phân thắng bại.
Lý Lôi Long thản nhiên nói:
- Mời tuyên bố.
Giờ phút này trọng tài mới hoàn toàn khôi phục tinh thần, vội vàng cao giọng tuyên bố:
- Phần Đồ Cuồng Ca đối chiến Lý Lôi Long, không phân thắng bại! Một giờ sau, tiếp tục tái chiến!
Tinh thần của các ma pháp sư xung quanh nhất thời trở nên thư giãn hơn. Từng người quỳ rạp trên mặt đất thở hổn hển. Ma pháp bào dài đã sớm đã bị nước mưa và mồ hôi biến thành ướt nhẹp.
Mệt!
Một đám các lão ma pháp sư tham gia chịu trách nhiệm an toàn cho cuộc tranh tài Tân Nhân Vương lần trước, liên tục lắc đầu thở dài. Công tác lần này so sánh với trận chung kết lần trước còn khiến người ta cảm thấy mệt nhọc hơn nhiều. Vừa nãy nếu như hai người phát động công kích liều mạng, lồng bảo hộ của đám người mình thật sự có thể ngăn cản được dư âm chiến đấu của bọn họ bay ra sao?
Không thể! Các lão ma pháp sư chịu trách nhiệm an toàn cho quá nhiều lần tranh tài Tân Nhân Vương liên tục lắc đầu. Tay bọn họ chống ma pháp trượng chật vật từ mặt đất đứng lên, tập tễnh đi về phía Bảo Long Chân Sách.
- Bệ hạ, ta yêu cầu tăng cường gấp mười lần ma pháp sư, tới chủ trì ma pháp trận lần này.
- Nhiều như vậy sao?
Bảo Long Chân Sách khẽ nhíu mày:
- Trận chung kết lần trước...
- Bệ hạ...
Bàn Hoành Cơ ở bên cạnh lười biếng nói:
- Mấy lần trước vô dụng, không thể so sánh với những người trẻ tuổi trong lần này. Còn nữa, gấp mười lần ma pháp sư thật sự có đủ không?
- Ta thấy, gấp hai mươi lần vẫn tương đối an toàn hơn.
Lý Phách ở bên cạnh nói xen vào:
- Gấp hai mươi lần là tiêu chuẩn thấp nhất. Nếu như muốn hoàn toàn an toàn, các ngươi tốt nhất là tăng nhân số lên tới gấp bốn mươi lần...
Bàn Hoành Cơ rất tán thành giơ ngón tay cái lên:
- Lão gia chủ, khả năng quan sát thật sắc bén.
Lý Phách mỉm cười không nói gì. Lão ma pháp sư đờ đẫn nhìn hai vị cường giả đỉnh cấp hiện nay. Rốt cuộc bọn họ nghĩ như thế nào vậy? Gấp bốn mươi lần? Đây là muốn lên chiến trường Nhân Ma khai chiến sao? Là muốn đi ngắm bắn Đại Ma Vương hiện nay?
Bảo Long Chân Sách nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Bàn Hoành Cơ, phát hiện vị bằng hữu cũ khi còn bé từng đạp mông mình, trên mặt hoàn toàn nghiêm túc, không có bất kỳ dáng vẻ gì là đang đùa giỡn.
- Vậy đi triệu tập gấp bốn mươi lần.
Bảo Long Chân Sách thở dài, rất nghi hoặc nhìn các chiến sĩ trẻ tuổi đang ở gần lôi đài. Hai người trẻ tuổi này quả thực cường đại không gì sánh được. Thực lực Chân Thánh đủ để đối đầu với cường giả Chân Thánh thế hệ trước. Nhưng dù sao cũng chỉ là hai người. Cần gì phải gấp bốn mươi lần nhân số?
Lẽ nào?
Ánh mắt Bảo Long Chân Sách rơi vào trên người Càn Kính đột nhiên cả kinh. Lý Lôi Long và Phần Đồ Cuồng Ca đều bằng hữu của Càn Kình.
← Ch. 863 | Ch. 865 → |