Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 918

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 918: Càn gia đổi chủ
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Bây giờ có hai thức tỉnh huyết mạch chung cực mới, chỉ Tinh Thần mới biết bọn họ có nổi điên thà chết cũng quyết phá hủy Đọa Lạc chi thành?

Hàng ngàn tòa tháp ma pháp cộng với Đại Ma Vương bệ hạ vô địch đối trận cùng đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Mộc Nột Thiên Sách, Lý Động Phong, Cửu Dương Phong Hoa, Vô Danh chưa chắc thua, có lẽ bị thương nặng đổi lại đánh gục hết toàn thanh niên đó.

Đổi lại là đội trưởng có lý trí thì sẽ không làm chuyện như vậy, nhưng Càn Kình chưa bao giờ là người có lý trí. Nếu Càn Kình có lý trí thì sẽ không khiêu chiến Chiến Sĩ huyết mạch, nếu Càn Kình có lý trí thì sẽ không đánh với Càn Chiến Huyền, nếu Càn Kình có lý trí thì sẽ không biết rõ có lẽ chết vẫn dẫn tiểu đội chạy vào lãnh địa Ma tộc.

- Giết trở lại không?

Lý Động Phong mở ra lực lượng thức tỉnh huyết mạch chung cực, hào tình vô địch sôi sục trong người. Lý Động Phong hưng phấn nhìn Càn Kình, chỉ cần hắn đồng ý là có thể đánh nhau nữa.

Càn Kình ngoái đầu nhìn lực lượng vong linh xám nhanh chóng biến mất trên bầu trời, lắc đầu, nói:

- Nếu như không có vong linh thì trở về đánh là lựa chọn không tệ, nhưng bây giờ có vong linh, chúng ta không thể đưa lên miệng. Đi về củng cố đi.

Trán Mộc Nột Thiên Sách chảy máu ròng ròng nằm sấp trên lưng Phần Đồ Cuồng Ca, gã tiêu hao quá nhiều tinh thần lực lại còn kiến cắn voi đi tập kích Lộ Tây Pháp Đại Ma Vương.

Mộc Nột Thiên Sách suy yếu mở mắt ra, nói:

- Quay về đi. Trải qua tẩy lễ, sau này chúng ta củ động trên chiến trường nhân ma là được. Ma tộc không thể chuyển nguyên Đọa Lạc chi thành đến chiến trường nhân ma.

Càn Kình đánh xuyên Ma tộc, Càn Kình đại chiến nhiều cường giả Ma tộc trong Đọa Lạc chi thành cứu ma nữ của mình. Sau đó Càn Kình lại đánh phá mấy quân đội Ma tộc ngăn trở, thành công trở lại Chân Sách hoàng triều!

Khi Càn Kình trở thành đối tượng ba tộc nhân tộc, Man tộc, Man tộc quan tâm nhất thì tin tức rất nhanh lan truyền trên đất ba tộc.

Cao tầng Man tộc nhanh chóng hành động, thái độ đối với Chân Sách hoàng triều tỏ rõ trợ giúp hơn trước.

Một Chân Sách hoàng triều cường đại rất đáng sợ nhưng không cần thay đổi nhiều vì kẻ đó.

Nhưng khi Chiến Sĩ này cường đại trên cả lực lượng huyết mạch chung cực, khiến sáu Chiến Sĩ huyết mạch chung cực hiện tại mạnh mẽ nhất đều không thể đối đầu, trở thành phông nền thì Man tộc không thể không đắn đo.

Dù sao Man tộc không phải quốc gia vô địch như Ma tộc, diện tích lãnh địa của nó nhiều nhất, nhân khẩu ít chút, dù mỗi người là Chiến Sĩ trời sinh nhưng về số lượng không thể ngăn cản Càn Kình làm ra hành động vĩ đại đột phá trung ương.

Càn Kình có thể đánh xuyên lãnh địa Ma tộc thì tất nhiên có thể làm vậy với Man tộc. Càn Kình có thể đến hoàng cung Man tộc, bàn chuyện với lãnh đạo hoặc giết chết.

Không thay đổi thái độ không được, bây giờ lục hoàng tử có quan hệ rất tốt với Càn Kình, nếu chọc hắn nóng nảy chạy đến giải quyết hoàng tộc Man tộc rồi sau đó chối tội thì không ai có cách nào chỉ chứng bọn họ.

Ẩn tàng hồn vực! Ma võ sĩ huyết mạch Đọa Lạc Thiên Sứ thức tỉnh huyết mạch chung cực có ẩn tàng hồn vực!

năng lực hồn vực của Thiết Khắc đã không là bí mật, hồn vực quái dị phối hợp lực lượng thức tỉnh huyết mạch chung cực làm ám sát gì đó dễ như chơi.

Bây giờ Càn Kình đang ở đâu là chuyện ba tộc nhân tộc, Man tộc, Man tộc chú ý nhấdt. Nhưng toàn bộ hệ thống tình báo đều không biết đội ngũ trẻ tuổi đánh xuyên người, ma, man đang ở đâu.

Chỉ có mạng lưới tình báo của vài nhà là tìm được chút dấu vết chứng minh đám thanh niên lén đưa Lộ Tây Pháp Lưu Thủy về đại bản doanh Công Hội Chiến Sĩ ở Thần Đô, sau đó đi Càn châu rồi không còn ai biết vị trí cụ thể.

Công chúa Ma tộc ở thủ đô Chân Sách hoàng triều, nếu là trước kia sớm có một đống người yêu cầu bắt trói rồi thiêu sống công chúa Ma tộc.

Bây giờ mọi người biết Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, công chúa Ma tộc ở Thần Đô thì lãnh đạo các gia tộc, lãnh đạo thương hội, dân chúng bình thường, mỗi ngày mỗi ngày ra vô Công Hội Chiến Sĩ, biến nó thành nơi náo nhiệt nhất Thần Đô.

Tặng dược, tặng hoa, tặng đồ bổ.

Bọn họ muốn nhìn ma nữ khiến Càn Kình liều mạng cũng muốn xông vào Ma tộc.

Các loại suy nghĩ nhiều nhiều người chạy vào tổng Công Hội Chiến Sĩ, làm Lộ Tây Pháp Lưu Thủy trở thành ma bạn rộn nhất.

Tất nhiên có nhiều người muốn hỏi thăm tin tức từ Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, hiện tại Càn Kình, cường giả mạnh nhất đương thời ở đâu.

Đối diện câu hỏi, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy chỉ mỉm cười không nói, nếu có người không biết điều hỏi tới thì Cổ Nguyệt Gia Anh sẽ cầm Song Nguyệt Loan Đao, phát ra thực lực nhập thánh một cước đá ra khỏi chiến bảo.

Người bị đánh rất bất bình nhưng nghĩ đến tìm ai đứng ra bênh vực cũng có kết quả giống nhau, đừng nói thực lực của Cổ Nguyệt Gia Anh rất khó đối phó, dù đánh thắng được nàng cũng không có ý nghĩa.

Tại Công Hội Chiến Sĩ còn có hai người làm khách dài hạn, một tên là Lý Bá, một là Xà hoàng Bàn Hoành Cơ, đều là sức chiến đấu cao nhất Chân Sách hoàng triều. Trừ phi ngươi là thức tỉnh huyết mạch chung cực mới có cơ hội, nhưng trừ Càn gia ra thì người thức tỉnh huyết mạch chung cực của hai nhà kia đều trong tiểu đội Càn Kình.

Người thức tỉnh huyết mạch chung cực của Càn gia? Càn gia thật sự có người thức tỉnh huyết mạch chung cực sao? Không ai đáp được vấn đề này, dù đã thức tỉnh huyết mạch chung cực cũng không thể đối kháng tiểu đội của Càn Kình. Đó là tiểu đội có hai lực lượng huyết mạch chung cực.

Thức tỉnh huyết mạch chung cực của Càn gia có lợi hại đến đâu cũng không thể một đấu hai, vậy thì Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ở Thần Đô không hề gặp nguy hiểm.

Còn thực lực của Càn Kình? Nguyên Chân Sách hoàng triều không bao nhiêu người biết, dù sao trên chiến trường Đọa Lạc chi thành trừ cường giả chân thánh nhìn rõ ràng cuộc chiến ra, cường giả thực thánh đều không thể nhìn thấu.

Nội ứng nhân loại chôn trong Ma tộc đa phần thực lực Chiến Sĩ yếu ớt, càng không thể biết Càn Kình một mình đối kháng với Lộ Tây Pháp Đại Ma Vương lại còn đánh bay Lộ Tây Pháp Đại Ma Vương và Đọa Lạc chi thành hợp lực.

Nhiều người Chân Sách hoàng triều cho rằng tiểu đội Càn Kình mạnh nhất là ba cường giả thức tỉnh huyết mạch chung cực, thực lực Càn Kình xếp hạng bốn.

- Chắc bây giờ sắp đến Càn châu rồi.

Xà hoàng Bàn Hoành Cơ nhàn nhã uống trà, hưởng thụ ánh nắng chiều.

Xà hoàng Bàn Hoành Cơ nói:

- Lần này e rằng Càn Thành sẽ trở thành gia chủ thứ nhất của Càn gia không có lực lượng huyết mạch.

Lý Bá híp mắt, liên tục gần đầu. Trước đó không lâu, buổi tối Lý Bá thấy Càn Kình mang Lộ Tây Pháp Lưu Thủy trở về gã đã cảm giác được cuộc chiến Ma tộc khiến các thanh niên này lột xác hoàn toàn, nhưng không ngờ sẽ lớn như vậy, thậm chí có thể nói là thăng hoa!

Có ba người thức tỉnh huyết mạch chung cực, hai người của Bàn gia không thức tỉnh huyết mạch chung cực nhưng không ai dám nói bọn họ sẽ không thức tỉnh huyết mạch chung cực nữa. Lần rèn luyện này chưa từng có trong lịch sử.

*****

Trừ bọn họ ra, Càn Kình biến đổi làm Lý Bá rất khó tin. Đó là cảnh giới Lý Bá chưa từng nghe nói, nếu buộc phải tìm từ hình dung thì chính là siêu thoát!

Sau khi Càn Kình đi Ma tộc một lần, cảnh giới đạt đến trình độ hoàn toàn siêu thoát. Chiến Sĩ huyết mạch thức tỉnh huyết mạch chung cực không có bí mật gì trước mặt Càn Kình.

- Càn Vô Tinh Thần của Càn gia tuy cũng thức tỉnh lực lượng huyết mạch chung cực thì... Ha ha ha ha ha ha!

Trong mắt Lý Bá hiếm khi có trông chờ xem kịch vui, nói:

- Càn Kình xuất hiện chắc cho hắn niềm vui bất ngờ rất lớn?

Xà hoàng Bàn Hoành Cơ gật đầu đồng ý:

- Là món quà siêu lớn.

- Càn châu...

Lý Bá nhìn hướng Càn châu, nói:

- Thật muốn đi nhìn, xem Càn Chiến Huyền đối mặt Càn Kình.

- Càn Chiến Huyền?

Xà hoàng Bàn Hoành Cơ nhíu mày nói:

- Ta nhận được tin Càn Chiến Huyền không ở Càn châu.

- Không ở Càn châu?

Lý Bá kinh dị nhìn Xà hoàng Bàn Hoành Cơ, hỏi:

- Thế hắn ở đâu?

Xà hoàng Bàn Hoành Cơ nhún vai nói:

- Càn Chiến Huyền là loại người không cam tâm thất bại. Lần trước có thể áp chế hắn, làm sao Càn Chiến Huyền chịu để chuyện này xảy ra? Mặc kệ Càn Kình có còn sống trở về hay không cũng chẳng quan trọng với Càn Chiến Huyền, hắn chỉ muốn tăng tiến cho mình. Ta nghe nói Càn Chiến Huyền đi sâu vào Cổ Hoang Sa Hải.

- Cổ Hoang Sa Hải!

Đuôi mày Lý Bá nhướng cao, khóe mắt đầy nếp nhăn giật giật.

Lý Bá nói:

- Đó là bản đồ không có giới hạn, chúng ta đi vào trong đó cũng không thể rời đi.

Xà hoàng Bàn Hoành Cơ gật đầu công nhận. Cổ Hoang Sa Hải đối với Chiến Sĩ bình thường đáng sợ nhất là ma thú ở trong đó, những Chiến Sĩ bình thường không biết rằng trừ ma thú ra còn có thời tiết tự nhiên càng khủng bố hơn.

Chỉ có cảnh giới đi sâu vào Cổ Hoang Sa Hải mới biết thời tiết Cổ Hoang Sa Hải đáng sợ đến nhường nào. Nơi đó có ma thú đủ sức đối kháng với cường giả thức tỉnh huyết mạch thiên cực, có hoàn cảnh tự nhiên quái dị. Người bình thường đi vào vài khu vực chớp mắt bị nhiệt độ cao hút sạch hơi nước trong người, chưa đến nửa giây đã thành thây khô.

Dù là cường giả đẳng cấp thực thánh đi vào trong cũng chỉ cần một giây là thành xác khô. Cường giả chân thánh thức tỉnh huyết mạch thiên cực bước vào trong cũng chịu áp lực lớn, lơ là một chút là thành thây khô.

Thậm chí có vài chỗ cường giả đẳng cấp chân thánh chỉ cần một giây là thành thây khô.

Trừ hoàn cảnh cực nóng ra còn có thời tiết lạnh giá. Không khí lạnh hơn cả cấm chủ chớp mắt đông chết cường giả chân thánh.

Trừng những chỗ quái dị nhất ra còn có nơi chỉ vài dặm, thời gian bên trong gấp ngàn vạn lần bên ngoài. Ngươi đứng ở bên ngoài không thấy gì nhưng tiến vào trong, nhìn thực vật bên trong sinh trưởng, nở hoa, kết trái, mục rữa rồi lại mọc cái mới nhanh như chớp.

Dù ngươi có tuổi thọ trăm năm, đi vào rồi đi ra đã biến thành lão nhân già khú đế. Dù là cường giả chân thánh cũng không thể đối kháng thời gian xâm nhập.

Loại hoàn cảnh khác với tự nhiên này có rất nhiều trong Cổ Hoang Sa Hải, cường giả chân thánh sẽ không tùy tiện vào Cổ Hoang Sa Hải mạo hiểm hoặc nên nói là tìm chết nếu không có chuyện gì quan trọng.

- Đúng vậy. Trong đó rất nguy hiểm.

Xà hoàng Bàn Hoành Cơ liên tục gật đầu, nói:

- Đặc biệt là bây giờ có thêm vong linh quái dị.

Lý Bá lại khẽ thở dài:

- Vong linh sao?

Vốn tưởng rằng vong linh chỉ là một đám vật nhỏ làm ầm ĩ, theo Càn Kình nói lại dáng sợ hơn cả Ma tộc.

- Càn gia không còn Càn Chiến Huyền...

Lý Bá cười khổ nói:

- Đám Càn Chiến Nhật không đấu lại Càn Kình, khí thế cũng thua.

Xà hoàng Bàn Hoành Cơ khẽ thở dài:

- Đúng vậy. Khí thế cũng thua.

Khí thế cũng thua!

* * *

Hai thành viên Càn gia đứng ngoài cửa lớn Càn gia, trên danh nghĩa là gác cửa nhưng đa số là tiếp đãi khác khứa hiện giờ đối mặt đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Mộc Nột Thiên Sách, Lý Động Phong, Cửu Dương Phong Hoa, Vô Danh không có vẻ gì tức giận vẫn thấy nặng nề khó tả.

Càn Thành giống như bình thường ngồi một góc trước cửa Càn gia, tuy bây giờ không có người ngoài nào dám dùng gã làm người dắt ngựa, nhưng Càn Chiến Huyền cứng rắn không nhả, Càn Thành vẫn là người dắt ngựa chẳng qua không ai dám dùng gã.

Càn Kình đột niên xuất hiện, Càn Thành không đứng dậy tới gần. Càn Thành như bình thường ngồi trên cục đá dài không quá ấm cười híp mắt nhìn, biểu tình kiêu ngạo mong con thành rồng.

So với Càn Thành bình tĩnh, thản nhiên, Càn gia là vật khổng lồ mấy năm qua lại hoảng loạn chưa từng có. Dinh thự lớn từ yên lặng biến rối loạn, không còn khí thế bá đạo, trầm ổn ngày xưa, cảm xúc nôn nỏng, sợ hãi không biết làm sao.

Càn Chiến Nhật mở cửa lớn Càn gia, chân mày bá đạo rậm rạp, đôi mắt sắc bén như đao hung tợn nhìn chằm chằm Càn Kình, trong mắt đầy tức giận và khinh thường. Một Chiến Sĩ bình thường nho nhỏ nhưng bò đến độ cao như vậy, Càn gia nuôi hắn ăn ở sống đến mười mấy tuổi, giờ chỉ vì phụ thân làm người dắt ngựa mà đã quên ân tình.

Không có Càn gia thì các ngươi không phải Chiến Sĩ huyết mạch lấy đâu ra cuộc sống bình an? Không có Chiến Sĩ huyết mạch Càn gia thì tiền bối của các ngươi đã chết rồi, các ngươi sẽ không ra đời.

Càn Chiến Nhật khinh miệt nhìn Càn Kình. Cái thứ hoàn toàn không biết cảm ơn này hôm đó khi hắn rời khỏi gia tộc nên giết ngay, chứ không phải chờ hắn ở bên ngoài xông xáo trải qua thất bại ê chề, cho những người thường muốn rời đi gia tộc một ví dụ.

Càn Chiến Nhật càng nhìn Càn Kình càng khó thể che giấu tức giận trong lòng. Nếu không phải Càn Chiến Nhật tại cái tên không hiểu cảm ơn này làm ra chút thành tích nhưng không thèm về gia tộc thì đã không có nhiều Chiến Sĩ bình thường trẻ lén rời khỏi gia tộc.

- Ngươi đến làm gì?

Giọng điệu Càn Chiến Nhật cứng ngắc, không như ngày trước thấy mặt liền đánh nhau. Thực lực của Càn Kình vào hôm đại tái Nhân Vương đã chứng minh cường giả không thức tỉnh huyết mạch chung cực thì tuyệt đối không thể một chọi một đánh thắng Càn Kình.

Xà hoàng Bàn Hoành Cơ không được, Lý Bá không được, Càn Chiến Huyền cũng không thể. Càn Chiến Nhật biết rõ so với ba người trước mặt thì thực lực chênh lệch nhất định. Đối diện Càn Kình rèn luyện trong Ma tộc, thành công sống sót quay về càng mạnh hơn xưa kia, Càn Chiến Nhật càng không có khả năng chiến thắng.

- Càn Chiến Huyền đâu?

Càn Kình nhướng mí mắt nhìn Càn Chiến Nhật, nói:

- Ngươi không đủ tư cách nói chuyện với ta, kêu Càn Chiến Huyền đi ra hoàn thành huyết thệ hôm đó với ta.

- Huyết thệ?

Càn Chiến Nhật ngẩn người, trong mắt thù hận lóe tia nghi hoặc. Huyết thệ gì?

- Ở tái ngoại truy giết, Lôi Địch đại thúc chết vì ta. Phụ thân chịu nhục làm người dắt ngựa, thân thể bị thương. Ta đã thề hai lần, một lần muốn báo thù giết người, một lần là khiến phụ thân của ta trở thành gia chủ Càn gia. Hôm nay ta đến hoàn thành hai chuyện.

Càn Kình bình tĩnh nói, không có chút lệ khí nhưng người Càn gia nghe vào tai thấy áp lực.

*****

- Ngươi...

Càn Chiến Nhật căm hận trừng Càn Kình. Huynh trưởng vào Cổ Hoang Sa Hải đến nay chưa về, hiện tại trong gia tộc không có Chiến Sĩ huyết mạch chung cực trấn giữ. Nếu đánh nhau tuy có thể lợi dụng các tòa ma pháp trận Càn gia tích lũy nhiều năm đánh bại Càn Kình nhưng Càn gia sẽ chịu tổn thương nặng, càng khó lấy lại vinh diệu.

- Ngươi làm Chiến Sĩ Chân Sách hoàng triều không vì hoàng triều chinh chiến chiến trường nhân ma thế nhưng vì chút việc nhỏ đến Càn gia ta gây chuyện? Càn gia đã nuôi không ngươi mười mấy năm!

Ngực Càn Chiến Nhật phập phồng tỏ rõ cảm xúc dao động kịch liệt, nói:

- Một Lôi Địch có là gì? Hắn quan trọng bằng gia chủ đại nhân sao? Còn phụ thân của ngươi, gia tộc cho hắn hoàn cảnh sinh tồn nên ra sức vì gia tộc! Còn ngươi có từng báo đáp gia tộc không?

Các Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương đứng sau lưng Càn Chiến Nhật cùng lộ biểu tình tức giận, mắt lóe tia khinh thường. Gia tộc nuôi một thứ không biết cảm ơn thế này.

Càn Kình bình tĩnh nhìn Càn Chiến Nhật, chậm rãi giơ tay phải lên, như hôm đó Càn Chiến Huyền ở thảo nguyên công kích hắn, ngón trỏ tỏa định Càn Chiến Nhật. Càn Khôn Vô Cực Ấn áp súc đến mức tận cùng trên đầu ngón tay khẽ run, bắn ra chỉ áp xuyên thủng không gian.

Một chỉ trông đơn giản, không có dấu hiệu đột ngột, tất cả nhìn như chậm chạp cho Càn Chiến Nhật thời gian phòng ngự, phản kích.

Nguy rồi!

Càn Chiến Nhật cảm giác bị tỏa định, tất cả lực lượng mở ra. Thực lực đẳng cấp chân thánh huyết mạch Tinh Linh Vương bùng nổ, đấu khí mạnh mẽ đẩy các Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương gần đó thụt lùi. Trán Càn Chiến Nhật mở ra một con mắt dựng đứng.

- Thiên pháp quy nhất! Càn Khôn Vô Cực!

Tinh thần Càn Chiến Nhật chia hai, đấu khí và ma pháp thay nhau hình thành nhanh. Muôn vàn ma pháp quấn nhau hợp thành tấm thuẫn cứng rắn không thể phá, một chiêu này năm đó trên chiến trường nhân ma dù là Lộ Tây Pháp Đại Ma Vương cũng không thể đánh vỡ, do đó cứu được Càn Chiến Huyền rơi vào thế yếu.

Giờ phút này, Càn Chiến Nhật lần lượt sử dụng đấu kỹ ma pháp, qua nhiều năm rèn luyện thực lực tăng cao nhiều. Hơi thở bá đạo hỗn hợp hai luồng lực lượng xông hướng khí kình một chỉ của Càn Kình.

Hai lực lượng va chạm không có thanh âm kinh thiên động địa. Càn Khôn Vô Cực Ấn của Càn Chiến Nhật vỡ tan nhưg chưa từng xuất hiện, bề mặt tấm thuẫn ma pháp chắc chắn nứt rạn sau đó như hạt cát bay tứ tán.

Làm sao có thể? Càn Chiến Nhật ngạc nhiên nhìn phòng ngự hoàn mỹ chớp mắt bị đánh tan, đấu kỹ lại rót vào đôi tay, dùng thân thể chân thánh cứng rắn đỡ một chỉ bay tới.

Răng rắc!

Nắm tay Càn Chiến Nhật mới tiếp xúc chỉ kình thì xương tay đã vỡ, trong phút chốc lực lượng này khiến xương hai vai gã vỡ nát. Chỉ kình mạnh mẽ đánh bật song quyền, mạnh đâm vào ngực Càn Chiến Nhật, hất gã bay lên cao. Chiến Sĩ đứng sau lưng Càn Chiến Nhật vươn tay muốn đỡ lấy gã.

Nhưng một chỉ của Càn Kình hung mãnh biết bao, tổng thể cường giả ba tộc nhân tộc, Man tộc, Man tộc có thể đỡ được một chỉ này không hơn mười người.

Xà hoàng Bàn Hoành Cơ, Lý Bá không thể đỡ một chỉ này càng đừng nói đến thực lực cỡ Càn Chiến Nhật.

Chiến Sĩ giơ tay ngăn Càn Chiến Nhật bay lùi cảm giác cánh tay không phải đỡ một người mà là dãy núi khổng lồ.

Hiện tại trên thế gian trừ vài người hiếm hoi có thể dùng quyền áp đập nát một ngọn núi to ra căn bản không tồn tại cường giả như vậy.

Ít nhất trong Càn gia trừ Càn Chiến Huyền có lẽ làm được thì những người khác không thể.

Răng rắc! Răng rắc!

Mấy Chiến Sĩ muốn đỡ Càn Chiến Nhật xương tay bị dư uy một kích kia đánh nát bấy.

Một chỉ, đơn giản là một chỉ.

Càn Chiến Nhật có sức chiến đấu cao nhất Càn gia hiện tại bị trọng thương văng ra ngoài, thuận tiện bị thương năng vài Chiến Sĩ huyết mạch Càn gia.

Càn Chiến Nhật văng ra, cánh cửa Càn gia lúc trước đóng kín giờ hoàn toàn mở rộng. Chỉ có mấy Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương bởi vì Càn Chiến Nhật bùng nổ đấu khí đánh ngã bọn họ xuống đất tăng thêm sự suy bại cho Càn gia.

Càn Kình bình tĩnh nhìn Càn Chiến Nhật văng ra ngoài đụng thủng vài gian phòng mới ngừng lại, cố gắng bò dậy.

Càn Kình nói:

- Ta bảo rồi, ngươi không đủ tư cách nói chuyện với ta, kêu Càn Chiến Huyền ra đây.

Ra tay dứt khoát, chiến thắng hoa lệ, thanh âm bình tĩnh nói ra sự thật, trong lòng người Càn gia lần đầu tiên có suy nghĩ Càn Kình vô địch.

Vô địch, đây từng là danh tử chỉ có Lộ Tây Pháp Đại Ma Vương đương thời mới đủ tư cách nhận.

Bây giờ Càn Kình dùng hành động chân thật nói cho tất cả biết hắn, dưới thức tỉnh huyết mạch chung cực, trạng thái vô địch.

Hôm nay Càn gia không có lực lượng thức tỉnh huyết mạch chung cực bảo vệ ở trước mặt Càn gia yếu ớt như con dê chờ bị làm thịt.

Mấy Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương ngã xuống mặt xám như tro tàn nhìn Càn Kình, không lẽ hôm nay Càn gia sẽ bị Chiến Sĩ bình thường này đạp vinh diệu vô thượng sao?

Bỗng một đấu hồn Tinh Linh Vương khổng lồ từ trong sân Càn gia vọt lên, khí lưu bốn phía thổi quen thành cuồng phong thổi cây cối trong Càn châu rì rào. Những cành cây cong xuống như bái quân vương.

Thức tỉnh huyết mạch chung cực!

Trong khoảnh khắc sân Càn gia rối loạn chợt bình lặng, hơi thở bá đạo bình tĩnh sống dậy trong sân. Dù là hai người trông cửa ngồi trước cửa cảm giác gánh nặng trên vai nhẹ hơn nhiều.

- Là ai gây rối trước cửa Càn gia ta? Không muốn sống sao?

Giọng Càn Vô Tinh Thần tràn ngập tự tin, kiêu ngạo vang vọng trên bầu trời Càn châu, giống như liều thuốc an thần có hiệu quả nhất khiến người Càn gia lấy lại tự tin bình thường.

Thức tỉnh huyết mạch chung cực! Vào phút mấu chốt Càn Kình đi tới Càn gia gây rối rốt cuộc có được thức tỉnh lực lượng huyết mạch chung cực của mình. Dù đối phương có hai Chiến Sĩ huyết mạch chung cực cũng không cần sợ, lực lượng huyết mạch chung cực không chỉ dùng để chiến đấu, sức uy hiếp thức tỉnh huyết mạch chung cực vượt qua giá trị chiến đấu.

Các Chiến Sĩ huyết mạch Càn gia mặt xám xịt trong khoảnh khắc hồng hào trở lại, nhiều người ngồi dưới đất bật dậy, mắt nhấp nháy tia sáng chiến ý, eo thẳng tắp, ngực dâng lên ý chí chiến đấu nóng rực muốn xông lên đơn độc khiêu chiến với Càn Kình trước rồi tính.

- Càn Kình!

Càn Chiến Nhật nén đau bước nhanh ra khỏi đống đổ nát, khóe môi có vết máu chưa lau. Biểu tình lo lắng trên mặt không còn, tự tin trở về trong mắt Càn Chiến Nhật.

Đọa Lạc chi thành, đó là chỗ dựa mạnh nhất của Càn Chiến Nhật. Dù Càn Kình có thể một ngón tay càn quét cả Càn gia nhưng rất nhỏ yếu trước thức tỉnh huyết mạch chung cực của Càn gia. Có lẽ Càn Vô Tinh Thần chỉ cần một ngón tay là đủ đánh Càn Kình như chó chết.

Trên bầu trời một cái bóng đen từ nhỏ bé nhanh chóng phóng to, đó là cái ghế kim loại khổng lồ. Tuy không bằng cái ghế Càn Kình dùng hôm đại tái Tân Nhân Vương nhưng tràn ngập hơi thở bá đạo từ trên trời giáng xuống đập mạnh vào sân trước Càn gia.

*****

Càn Vô Tinh Thần giống như hoàng giả giáng xuống, áo choàng đen sau lưng bay phần phật. Càn Vô Tinh Thần ngồi trên ghế kim loại, cằm hơi hếch lên nhìn xuống Càn Kình, thái độ như nhìn dân chạy nạn.

Càn Vô Tinh Thần nói:

- Càn gia chưa lưu lạc đến con chó con mèo có thể tới cửa khi dễ. Càn Kình, ngươi sẽ trả giá cho việc làm hôm nay. Bây giờ ta cho ba con đường, thứ nhất là quỳ xuống nhận sai, gia nhập Càn gia. Con đường thứ hai là bị ta giết. Con đường thứ ba...

Khóe môi Càn Vô Tinh Thần cong lên nụ cười đắc ý chỉ vào ghế kim loại, nói:

- Buộc ta đứng lên được coi như ngươi thắng, ta sẽ tha cho ngươi.

Giờ phút này, lời Càn Vô Tinh Thần nói rất giống với Càn Kình ngày hôm đó, chẳng qua trong tiếng nói có thêm phần càn rỡ, huênh hoang, không có sự trầm ổn đại thế vô song như Càn Kình.

Các Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương của Càn gia nghe lời này thì nhô cao ngực, cố gắng xua đi lúc trước khí thế vô địch của Càn Kình tạo thành áp lực.

Càn Kình nói với Càn Vô Tinh Thần lời lúc trước ném vào mặt Càn Chiến Nhật:

- Ngươi không đủ cân nặng, kêu Càn Chiến Huyền đi ra nói chuyện.

Càn Kình long hành hổ bộ đi tới trước mặt Càn Vô Tinh Thần, tay xòe ra thành bàn tay to che trời chộp hướng Càn Vô Tinh Thần ngồi trên vương tọa kim loại.

- Muốn chết!

Càn Vô Tinh Thần trợn to mắt, Vạn Pháp Thần Nhãn trên trán mở to đến sắp nứt, nguyên tố ma pháp vô tận cuồn cuộn bên trong cùng với Càn Khôn Vô Cực Ấn.

Càn Vô Tinh Thần quát to: nguồn t. u. n. g h. o. a. n. h (. ) c. o. m

- Vạn pháp quy nhất, ta là chân thần, chết cho ta!

Nguyên tố ma pháp vô tận hình thành vòi rồng ma pháp khổng lồ. Càn Khôn Vô Cực Ấn là mắt trận trong vòi rồng, đâm trời cuốn đất vòng đến bàn tay to của Càn Kình.

Ma pháp xuất hiện, hào tình trong lâng Càn Vô Tinh Thần dâng trào. Lần này Càn Vô Tinh Thần thức tỉnh lực lượng chung cực mạnh hơn ở đại tái Tân Nhân Vương rất nhiều. Đấu kỹ và ma pháp lại hợp nhất có thể xé nát Càn Kình, chấn nhiếp hai Chiến Sĩ huyết mạch thức tỉnh huyết mạch chung cực khác.

- Vô dụng.

Đấu kỹ hỗn độn lăn lộn trong lòng bàn tay Càn Kình, đấu khí trong hơn hai trăm đấu khiếu chuyển động nhanh với tốc độ mỗi giây hơn triệu kêu vù vù điếc tai. Chỉ sóng âm đã đủ chấn ngất Chiến Sĩ Hàng Ma.

Bão tố ma pháp vô tận va chạm chưởng áp hỗn độn chợt ngừng lại, nứt, vỡ ra.

Chỉ trong chớp mắt, bão tố ma pháp đâm trời cuốn đần vỡ ra từng tấc dưới chưởng của Càn Kình như chưa từng xuất hiện. Áp lực khổng lồ bao phủ Càn Vô Tinh Thần, gã muốn né tránh nhưng không có chỗ nào thoát khỏi. Con mắt thứ ba Vạn Pháp Thần Nhãn trên trán ẩn chứa uy lực bão tó ma pháp vô tận nhưng không thể bùng phát ra, bị ức chế trong người.

- Vạn pháp quy nhất...

Càn Kình cảm giác nguyên tố ma pháp trên trán Càn Vô Tinh Thần lại tụ tập, áp lực hỗn độn trong lòng bàn tay hắn tăng lên. Con mắt dựng ngược trên trán Càn Vô Tinh Thần đầy tơ máu, áp lực cường đại đẩy mi mắt ra hai bên, đè ép Vạn Pháp Thần Nhãn ra ngoài.

Bùm!

Tiếng thịt nổ trầm đục, cột máu thô cỡ ngón tay phun ra từ trán Càn Vô Tinh Thần, sau đó là tiếng rú thảm thiết. Vạn Pháp Thần Nhãn bị chưởng hỗn độn đè xuống bị đánh bạo.

Tròng mắt xoay tròn trên không trung rất chắc chắn thế nhưng không bị áp lực cường đại bóp nát mà tách ra khỏi người Càn Vô Tinh Thần. Giờ phút này, tất cả ma pháp nguyên tố mất khống chế bay tứ tung. Trong phút chốc sân rộng đầy rẫy các ma pháp mất khổng chế nổ.

Mấy giây ngắn ngủi, sân ngay ngắn bị ma pháp bay loạn bắn thủng lỗ chỗ, phòng ốc sụp đổ. Khối băng ngưng kết, lửa đốt cháy mặt đất và vách tường, cảnh tượng như tận thế.

Giờ phút này, các Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương không không rảnh cứu sân sắp bị hủy diệt, ngơ ngác nhìn Càn Vô Tinh Thần đau đớn la hét.

Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương thức tỉnh huyết mạch chung cực trước giờ là đại danh từ vô địch, Càn Vô Tinh Thần càng là thiên tài trong thiên tài! Thế nhưng trong khi quyết đấu với Càn Kình bị thua!

Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương thêm chung cực vậy mà thua một Chiến Sĩ bình thường, thảm bại trong chớp mắt, không có sức đánh lại. Điều này sao có thể? Chẳng lẽ thật sự đến lúc Tinh Thần tận thế rồi sao? Hay bọn họ chỉ là nằm mơ?

Tồn tại như bán thần vậy mà thua, đồn rằng chỉ có chân thần mới có thể đánh bại cường giả huyết mạch chung cực đẳng cấp bán thần vậy mà thua một Chiến Sĩ bình thường.

Đảo điên, hoàn toàn đảo điên.

- A! Càn Kình, ta và ngươi không chết không ngừng!

Vạn Pháp Thần Nhãn của Càn Vô Tinh Thần bị bóp nát, thực lực giảm mạnh, liên tục vận động đấu khí muốn phản kích. Hai tay Càn Vô Tinh Thần đấm mạnh vào bàn tay Càn Kình, đáp lại gã là áp lực vô biên không thể chống cự.

- Kêu Càn Chiến Huyền đi ra.

Càn Kình không thèm nhìn Càn Vô Tinh Thần phản kích, bàn tay to chộp đầu gã, trở tay túm ra khỏi ngôi báu kim loại vứt ra ngoài.

Càn Vô Tinh Thần ở trên không trung lộn mèo cuối cùng ổn định thân hình, xương hai tay đau nhức gầnn hư gãy, máu trên trán không ngừng tuôn ra nhuộm trán trắng bệch.

Đôi mắt Càn Vô Tinh Thần dính máu độc ác nhìn chằm chằm vào Càn Kình, nói:

- Càn Kình, ta muốn giết ngươi!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Cái ghế kim loại lúc trước Càn Vô Tinh Thần ngồi dưới tay Càn Kình biến thành cái dĩa khó xem nhất, không ai nhìn ra lúc trước nó là hàng mỹ nghệ khá đẹp.

- Trừ Càn Chiến Huyền ra những người khác không đủ tư cách bàn với ta. Kêu Càn Chiến Huyền ra.

Càn Kình đạp vương tọa bẹp dí đi sâu vào sân lớn.

- Hôm nay ta đến đây là để làm hai chuyện. Thứ nhất lấy lại vinh diệu của phụ thân ta, tôn phụ thân ta trở thành gia chủ Càn gia. Thứ hai là đánh chết Càn Chiến Huyền. Ta mặc kệ trước kia Càn Chiến Huyền lập công lao gì cho Chân Sách hoàng triều, ta chỉ biết nếu không có Lôi Địch đại thúc thì hôm đó ở tái ngoại ta đã bị hắn giết chết! Nếu không nhờ Cổ Hoang Sa Hải, lần đầu tiên ta về Càn gia bị Đấu Tâm Tỏa của Càn Chiến Huyền phế bỏ!

- Càn Chiến Huyền lần lượt muốn phế ta, giết ta, còn giết người thân của ta, ta vốn nên phản kích. Vì bản thân ta, vì người thân đã chết hoặc vì những người còn sống, Càn Chiến Huyền sống là sự uy hiếp!

- Người thân?

Càn Vô Tinh Thần lơ lửng trên cao, mắt nhuộm máu xoay tròn, con ngươi trong mắt loãng toát ra tia sáng độc ác.

- Càn Kình, ngươi hủy Vạn Pháp Thần Nhãn của ta thì ta sẽ giết hết người thân của ngươi, cho ngươi biết cái gì gọi là đau! Hôm nay ta giết phụ thân của ngươi trước, sau này đi Thần Đô giết sạch cả nhà ngươi!

Càn Vô Tinh Thần hét to rồi lao nhanh xuống. Lực lượng thức tỉnh huyết mạch chung cực Càn Khôn Vô Cực Ấn đánh vào Càn Thành ngồi ở chửa không có chút sức mạnh. Ghế đá dài chớp mắt hóa thành bột phấn, cửa Càn gia bị đập nát, mặt đất không thể đỡ một chiêu hung bạo lõm xuống hố sâu không đáy.

Đây chính là lực lượng thật sự của cường giả thức tỉnh huyết mạch chung cực. Vô số tro bụi bay ra từ hố sâu, bụi bặm bao phủ cửa Càn gia toát ra đậm đặc mùi suy đồi.

*****

- Ha ha ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha!

Càn Vô Tinh Thần lơ lửng trên cao cười to bảo:

- Không sót mảnh vụn! Để ta xem ngươi làm sao đắp mộ cho con chó già kia!

- Mộ của ta không cần ngươi lo, ngươi hãy lo làm sao sống sót rời khỏi đây đi.

Giọng Càn Thành cực kỳ bình tĩnh vang lên dưới chân Càn Vô Tinh Thần. Đoạn Phong Bất Nhị ôm Càn Thành biểu tình thản nhiên, lão nhân không có chút sức chiến đấu gì nhưng vẻ mặt rất bình thản làm người ta không nhìn ra đó là một lão nhân không có chút thực lực. Trông Càn Thành như hoàng giả từng nắm giữ thiên hạ, nhìn thấu mọi thứ.

- Ngươi...

Mắt Càn Vô Tinh Thần dính đầy máu trợn to, tràn ngập khó tin:

- Sao ngươi sống được?

Càn Thành bình tĩnh nhìn Càn Vô Tinh Thần toàn thân đẫm máu như ma quỷ tụ huyết, nói:

- Ta sẽ luôn sống nhưng ngươi thì không có cơ hội. Nhi tử, giết chết hắn.

Nguy rồi! Trong lòng Càn Vô Tinh Thần gióng lên báo động sinh tử. Áp lực hỗn độn từ đỉnh đầu ập xuống, Càn Vô Tinh Thần không tin nổi Càn Kình nhanh như vậy. Người mới rồi còn dưới đất làm sao trong phút chốc đã ở sau lưng Càn Vô Tinh Thần?

- Càn Khôn vô cực...

Càn Vô Tinh Thần vận dụng hết thực lực, trong phút chốc thiêu đốt đấu hồn, tất cả đấu ấn nổ tung. Khoảnh khắc sinh tử Càn Vô Tinh Thần không quan tâm gì khác, dù chết cũng kéo Càn Kình theo cùng.

Trong phút chốc thực lực Càn Vô Tinh Thần vượt qua thức tỉnh huyết mạch chung cực bình thường, quyết tâm chết làm gã chạm đến lực lượng chưa từng có.

Trong khoảnh khắc tốc độ của Càn Vô Tinh Thần biến cực nhanh, tia chớp không mau bằng gã. Càn Vô Tinh Thần vụt xoay người, Càn Khôn Vô Cực Ấn đánh bay bàn tay to Càn Kình vươn ra, đánh nổ hắn nát thành đoàn khói.

Đây là? Càn Vô Tinh Thần rất bất ngờ một đấm đánh nát Càn Kình. Nguy rồi, là Thiên Quân!

Suy nghĩ xẹt nhanh như chớp trong đầu Càn Vô Tinh Thần, nắm đấm của Càn Kình đã đánh vào xương sống gã.

Răng rắc!

Xương sống cứng rắn có thể đụng vỡ ngọn núi cứng nhất nhưng thật yếu ớt trước nắm đấm của Càn Kình. Lực lượng hỗn độn đánh gãy xương sống của Càn Vô Tinh Thần, lực lượng mạnh mẽ xuyên qua lưng, ngực gã xông lên trời.

Phụt!

Ngực Càn Vô Tinh Thần có lỗ hổng to xuyên suốt, máu chảy từ lỗ hổng dính đầy nửa người dưới, ánh sáng sự sống nhanh chóng bay ra.

- Sao có thể như vậy? Ta là thức tỉnh huyết mạch chung cực vốn nên vô địch... Bao trùm tinh thần...

Càn Vô Tinh Thần chậm rãi xoay người nhìn Càn Kình, vô lực rớt xuống, mắt trống rỗng nhìn Càn Kình, biến mất trong hố sâu to.

Lúc này trông hố sâu càng như ngôi mô Càn Vô Tinh Thần tự đào ra cho mình.

Các Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương Càn gia ngây như phỗng, khuôn mặt từ hỗng biến thành xám xịt. Chiến Sĩ huyết mạch chung cực vô địch đã chết, đấu với Càn Kình một cuộc chiến không kinh động Tinh Thần đã bị đánh chết. Rốt cuộc Càn Kình mạnh cỡ nào?

Mạnh cỡ nào? Đoạn Phong Bất Nhị phát hiện gã không thể nhìn thâu đồng bạn trải qua mấy ngày trầm lắng đã mạnh bao nhiêu.

Mỗi đêm khi Càn Kình chui lên từ dưới đất là thực lực sẽ tăng tiến mới hẳn, so với hôm ở Đọa Lạc chi thành càng cường đại không biết bao nhiêu lần.

Lý Động Phong kiềm không được cảm thán rằng:

- Thức tỉnh huyết mạch chung cực từng không có đẳng cấp bây giờ đã có sự phân biệt nhất định.

Càn Vô Tinh Thần thức tỉnh huyết mạch chung cực có thể nói là yếu nhất trong đám người.

Hôm chiến đấu trong Ma tộc mọi người liều mạng, ý cảnh vô thượng Chân Ma của Lộ Tây Pháp Đại Ma Vương không chỉ suýt lấy mạng mọi người mà còn cho những người chiến đấu một loại cảm ngộ. Theo thời gian trôi qua, mọi người cảm giác thực lực trưởng thành trong cảm ngộ lớn biết bao.

- Ta còn nhớ Càn gia có một đại ấn gia tộc.

Càn Kình chậm rãi từ trên trời giáng xuống mặt đất, bước nhanh đi sâu vào Càn gia. Các Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương không một ai nổi lên can đảm tiến lên ngăn cản.

Đại thế vô song! Càn Kình đi qua Ma tộc, cùng đám người Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Mộc Nột Thiên Sách, Lý Động Phong, Cửu Dương Phong Hoa, Vô Danh đối kháng ý chí tinh thần nguyên quốc gia, thời gian này phối hợp khí thế vô địch trấn áp ý chí tinh thần toàn Ma tộc. Dù là cường giả chân thánh cũng không thể ngăn cản ý chí tinh thần một quốc gia, Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương bị khí thế của Càn Kình bức lùi.

Giờ phút này, Càn Chiến Nhật chợt hiểu tại sao Càn Kình cứ nhắc Càn Kình, những người khác không có tư cách. Chỉ Càn Chiến Huyền bá đạo mới có khí thế đối kháng đại thế vô song của Càn Kình.

Nhưng bây giờ Càn Chiến Huyền không có trong Càn gia, Càn Vô Tinh Thần lại đấu thua, đã không ai có thể đối chiến với Càn Kình.

Rất nhiều Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương khổ luyện trong Càn gia giờ như vô hình trước mặt Càn Kình, mặc cho hắn đi sâu vào cấm địa Càn gia.

Nơi đó thờ phụng đại ấn của Càn gia, theo quy tắc thì người nào cầm đại ấn thì chính là gia chủ của Càn gia.

Trước kia Càn Chiến Huyền ở trong nhà không ai dám đụng vào đại ấn, dù gã tạm thời không ở nhà thì mọi người công nhận Càn Chiến Huyền là lãnh tụ của gia tộc.

Hiện giờ...

Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương Càn gia trông chừng đại ấn trơ mắt nhìn Càn Kình bước tới trước, giơ tay phớt lờ ma pháp bày quanh đại ấn công kích cầm đại ấn lên.

- Chẳng phải các ngươi tôn sùng lực lượng gia tộc sao? Dựa theo lý luận của các ngươi thì bây giờ không ai trong các ngươi đánh thắng được ta, nghĩ rằng ta là kẻ bạo lực không cần các ngươi tín phụng, cần gì biết đạo lý đúng không? Ta đã nói rồi, phụ thân của ta sẽ trở thành gia chủ Càn gia!

Tay Càn Kình cầm đại ấn gia chủ của Càn gia như đi vào chỗ không người xuyên qua sân lớn đi tới trước mặt Càn Thành, hai đầu gối quỳ dưới đất.

Càn Kình nâng lên đại ấn, nói:

- Phụ thân, đây là lễ vật nhi tử tặng cho phụ thân.

Vẻ mặt Càn Thành bình tĩnh, không có gì lo sợ nhận lấy đại ấn, khí thế, khí phách người bình thường không có lại phát ra từ người Càn Thành.

Càn Thành nói:

- Nhi tử, phụ thân tự hào vì ngươi, ta nhận đại ấn của Càn gia!

Ai cầm đại ấn thì chính là gia chủ, đây là luật sắt của Càn gia. Tuy mọi người muốn phản kháng nhưng biết là không thể làm được, ít nhất trước khi Càn Chiến Huyền quay về Càn gia không ai có thể chống lại.

- Hừ! Càn Kình, ngươi giỏi thật.

Càn Chiến Nhật lảo đảo không ngã nhìn Càn Kình, nói:

- Bây giờ ca của ta không ở nhà, ngươi cầm đại ấn, ta chỉ có thể tuân theo tộc quy! Nhưng khi nào ca ta trở về...

- Đấu giới không về được.

Càn Kình đánh gãy lời Càn Chiến Nhật, nói:

- Trước khi đến đây ta nghe tiếng gió không quá chắc chắn nói Càn Chiến Huyền đi Cổ Hoang Sa Hải. Mới rồi ta lấy đại ấn mà Càn Chiến Huyền không ra mặt, điều này không hợp tính cách của hắn, chứng minh bây giờ hắn không ở Càn gia mà vào Cổ Hoang Sa Hải.

Crypto.com Exchange

Chương (1-922)