Vay nóng Homecredit

Truyện:Siêu Cấp Cường Giả - Chương 207

Siêu Cấp Cường Giả
Trọn bộ 529 chương
Chương 207: Cùng chung mục tiêu
0.00
(0 votes)


Chương (1-529)

Siêu sale Lazada


Đêm đã khuya, dưới màn đêm khách sạn Hồng Tử Cáp giống như ngày thường, đèn đuốc sáng trưng, nhưng lúc này bởi vì chuyện tình xung đột giữa Bùi Đông Lai cùng Hà Hoa nên số lượng khách đến đây cũng đã ít hơn so với ngày thường, bãi đỗ xe lớn như thế, cũng không có nhiều ô tô.

Trong phòng trên tầng cao nhất khách sạn Hồng Tử Cáp, Bùi Đông Lai ngậm một điếu thuốc lá, ánh mắt nhìn theo hướng chiếc Lincoln chở Dương Sách đang chậm rãi di chuyển, Quý Hồng một thân trang phục màu đỏ đứng ở bên cạnh Bùi Đông Lai, ánh mắt cũng giống như Bùi Đông Lai, cũng nhìn ra ngoài cửa sổ, nhưng mà không có giống như Bùi Đông Lai theo dõi chiếc xe Lincoln kia, mà là âm thầm dùng dư quang quan sát Bùi Đông Lai.

Nhìn khuôn mặt bình tĩnh của Bùi Đông Lai, trong đầu hiện ra hết thảy việc Bùi Đông Lai làm lúc trước, trong lòng Quý Hồng thổn thức không thôi.

Nếu như không phải là biết trước cách đó không lâu việc Bùi Đông Lai huyết tẩy cả Phương gia, khiến cho nàng gặp một cao thủ nhất mà từ lúc xuất đạo bản thân nàng chưa gặp được. Nếu như không phải là được thấy được khí phách duy ngã độc tôn kia của Bùi Vũ Phu, Quý Hồng cũng không thể tin được, thanh niên bên cạnh ngày thường luôn lấy lễ đáp người, bộ dạng rất thấp này, sẽ đột nhiên thay đổi thành một người hoàn toàn khác, cuồng không ai bì nổi.

Cái thế giới này không có nếu như.

Theo Quý Hồng xem ra, chỉ bằng trị giá võ lực cùng thủ đoạn mà Bùi Đông Lai thể hiện ra trong trận đánh tại Hàng Hồ này, hắn liền có đầy đủ tư cách để khinh thường Dương Sách, kẻ thượng vị nhờ vào nhạc phụ cùng nghĩa phụ.

Dù sao, nếu như vứt bỏ chỗ dựa sau lưng của Dương Sách, Dương Sách ngay cả tư cách làm đối thủ của Quý Hồng cũng không có, mà trước đó không lâu, Bùi Đông Lai có thể dựa vào bản thân mình mà làm cho Quý Hồng lâm vào tuyệt cảnh.

So sánh giữa hai người, khác biệt một trời một vực.

Mà kiến thức giá trị võ lực của Bùi Vũ Phu kia cường đại đến mức làm cho người ta tuyệt vọng, Quý Hồng đối với sự tích của Bùi Vũ Phu, có một vạn lý do để tin tưởng, nếu như thế lực của Bùi Vũ Phu chân chính nổi lên mặt nước, cho dù một con chó bên cạnh Bùi Vũ Phu cũng đủ làm cho một tên phú nhị đại nhìn lên, huống chi là nhi tử của hắn?

- Xin lỗi, Quý tỷ, để tỷ đợi lâu rồi.

Mắt thấy Dương Sách cùng chiếc Lincoln kia hoàn toàn biến mất trong dòng xe cộ, Bùi Đông Lai thu hồi ánh mắt, chậm rãi bóp tắt tàn thuốc, hơi áy náy nhìn Quý Hồng bên cạnh.

Đối mặt với vẻ mặt xin lỗi của Bùi Đông Lai, Quý Hồng có một loại cảm giác hoảng hốt, dường như nàng không rõ rốt cuộc người nào mới thật sự là Bùi Đông Lai.

- Lão bản thân ái, cậu như vậy làm cho tỷ rất không quen.

Hoảng hốt qua đi, Quý Hồng liền hiểu được, Bùi Đông Lai kế thừa phần cuồng ngạo kia của Bùi Vũ Phu, lần nữa đem phần cuồng ngạo thuộc về nam nhân Bùi gia kia che dấu đi cho nên nàng liền cười trêu.

Bùi Đông Lai hiểu được Quý Hồng ám chỉ hết thảy chuyện mình đã làm vừa rồi, giải thích:

- Dương Sách không biết trời cao đất rộng muốn thu phục Liễu tỷ, ta chỉ làm cho hắn sau này không dám bước vào Đông Hải nửa bước.

- Không trách được cậu đột nhiên lại nổi giận như vậy, hóa ra vì cảm tình với Băng mỹ nhân a?

Nghe được Bùi Đông Lai giải thích, Quý Hồng bừng tỉnh đại ngộ, sau đó... Lại nhịn không được cười:

- Dương Sách không biết trời cao đất rộng, lại không phải bởi vì ngươi che dấu quá sâu —— nếu như hắn biết cậu mới là chủ nhân sau màn của thế giới ngầm Đông Hải, cho hắn mười lá gan, hắn cũng không dám đi thu phục Băng mỹ nhân a?

Bùi Đông Lai âm thầm thở dài, hắn vốn là muốn đợi đến khi hoàn thành mô hình giả thuyết kinh tế mà lão hiệu trưởng phân cho hắn, sau khi cho lão hiệu trưởng một cái công đạo rồi chủ động tìm Trần Anh hiệp đàm, sau đó mới hoàn toàn nổi lên mặt nước, hiện giờ xem ra chỉ có thể từ bỏ thôi.

- Cậu đang lo lắng chuyện tối nay sẽ bị Trần Anh biết?

Quý Hồng thấy Bùi Đông Lai trầm mặc không nói, liền nhìn thấu tâm tư của Bùi Đông Lai.

Bùi Đông Lai khẽ gật đầu một cái.

- Mặc dù tỷ không biết quan hệ của cậu cùng Trần Anh tốt đến mức như thế nào, nhưng là... Lấy tính tình Trần Anh, nếu là nàng biết được cậu trở thành lão đại xã hội đen Đông Hải...

Quý Hồng vừa nói, liền ngừng lại.

Tiếp xúc cùng Bùi Đông Lai càng ngày càng nhiều, nàng đối với câu nói ban đầu của Bùi Vũ Phu nói về Bùi Đông Lai "Người khác kính hắn một thước, hắn kính người khác một trượng, ân oán rõ ràng" càng thêm tin tưởng vững chắc.

Bởi vì hiểu được Bùi Đông Lai đối đãi bằng hữu cùng địch nhân có thái độ hoàn toàn khác nhau, cho nên nàng cũng không nói câu kế tiếp.

Theo nàng xem ra, tin tức Bùi Đông Lai nắm trong tay hai giang sơn hắc đạo Hỗ Hàng một khi nổi lên mặt nước thì trước mặt Trần Anh, Bùi Đông Lai có thể từ bằng hữu trở thành địch nhân hay không thì đây cũng là một điều khó nói.

Đến lúc đó, không riêng gì Trần Anh phải lựa chọn giữa cảm tính cùng lý trí, mà Bùi Đông Lai cũng như vậy.

Mà một khi Trần Anh bởi vì tính cách không cho phép, vì chấp niệm trong lòng, đứng ở phía đối diện với Bùi Đông lai, Bùi Đông Lai cũng phải ở giữa cảm tính cùng lý trì mà đưa ra lựa chọn, so sánh với Trần Anh thì Bùi Đông Lai lại khó khăn hơn nhiều.

Quý Hồng chẳng qua là lấy tính cách ân oán rõ ràng của Bùi Đông Lai mà phân tích, nàng không biết là, linh hồn của Bùi Đông Lai dung hợp với linh hồn của Tiêu Phi, mà Tiêu Phi lại là vị hôn phu của Trần Anh...

Ở dưới loại tình hình này, Bùi Đông Lai phải làm ra lựa chọn, so sánh với trong tưởng tượng của Quý Hồng thì còn khó hơn rất nhiều.

- Nếu như Trần Anh thật sự đứng phía đối lập với cậu, cậu sẽ làm như thế nào?

Do dự một chút, Quý Hồng vẫn là mở miệng hỏi ra nghi ngờ cùng lo lắng trong lòng, sở dĩ như vậy, là bởi vì nàng hiểu được, cái lựa chọn của Bùi Đông Lai chẳng những quyết định tương lai của Bùi Đông Lai sau này, còn có thể quyết định Bùi Đông Lai có thể làm được lời hứa hẹn ban đầu đối với nàng không.

- Không có ai có thể ngăn cản ta tiến vào Yến Kinh.

Dưới ánh đèn, vẻ mặt Bùi Đông Lai bình tĩnh như trước, nhưng mà giọng nói lại vô cùng kiên định, phần kiên định kia phảng phất như trời có sập xuống cũng sẽ không thay đổi:

- Bất quá... Vô luận Trần tỷ làm ra lựa chọn như thế nào, ta cũng sẽ không đem họng súng nhắm vào nàng.

- Điều này thoạt nhìn rất khó làm được.

Quý Hồng cũng nhịn không được thở dài.

Thấy Quý hồng than thở, Bùi Đông Lai cười khổ nói:

- Tất cả hết thảy đều có khả năng, đường là ở dưới chân mình.

- Tốt lắm, lão bản thân ái của ta, cái đề tài này đến đây chấm dứt.

Nghe được lời nói của Bùi Đông Lai..., sắc mặt Quý Hồng biến đổi so sánh với cởi quần còn nhanh hơn, lộ ra nụ cười mê chết người không đền mạng:

- Kế tiếp, chúng ta nói một chút, cậu nên bồi thường cho tỷ như thế nào —— cậu không làm lão bản thì thôi, năm lần bảy lượt để tỷ phải đợi, một chút như vậy tỷ vẫn còn nhịn được thế mà cuối cùng cậu còn muốn tỷ tới giúp cậu dẫm người, có lão bản nào giống như cậu sao?

- Không phải tất cả lão bản đều như vậy sao?

Bùi Đông Lai thản nhiên nói.

"—— "

Quý Hồng muốn giết người, rất muốn.

- Dựa theo lời nói lúc trước, ta bồi cô uống rượu, ta tự mình phát 1 chai.

Bùi Đông Lai suy nghĩ một chút nói.

Quý Hồng ngẩng cao cái đầu nhỏ kiêu ngạo:

- Tỷ không có muốn thế.

- Vậy cô nói phải làm sao bây giờ?

Bùi Đông Lai hỏi.

- Bồi thường!

Quý Hồng nghiến răng nghiến lợi nói.

- Gì?

Bùi Đông Lai cả kinh trợn mắt há hốc mồm.

- Đông Lai đệ đệ thân ái, không phải sợ, cậu chỉ cần nằm một chỗ, tỷ làm một hồi nữ vương mà thôi.

Mắt thấy Bùi Đông Lai bị dọa sợ, Quý Hồng lại cười, cười đến mức vô cùng quyến rũ:

- Ân, tỷ vẫn còn là xử nữ nha...

- Ở chỗ này sao?

Ngoài dự liệu của Quý Hồng chính là Bùi Đông Lai không có giống như dĩ vãng, đối mặt với hấp dẫn của nàng, sau một thoáng khiếp sợ ngắn ngủi, hắn lại lộ ra một bộ dáng nghiền ngẫm.

- Cút.

Quý Hồng cả giận nói.

Giờ khắc này, nàng không chỉ muốn giết người, mà còn muốn tiền dâm hậu sát.

Mắt thấy Quý Hồng giận đến bộ ngực phập phồng, Bùi Đông Lai không nhịn được cười, mặc dù hắn và Quý Hồng đúng là hóa thù thành bạn, hơn nữa thời gian cũng rất ngắn, chỉ là... Cùng Quý Hồng ở chung một chỗ, hắn có một loại cảm giác rất nhẹ nhàng.

Đây hết thảy là bởi vì ngoại trừ Quý Hồng không biết hắn dung hợp linh hồn của Tiêu Phi ra, những cái khác về hắn thì nàng đều biết rõ ràng, ở trước mặt Quý Hồng thì hắn không có một cái bí mật gì cho nên hắn không cần che dấu cái gì.

- Tốt lắm, nói một chút phương án xác nhập của cô đi.

Bùi Đông Lai cười dời đi đề tài.

- Xin lỗi, năng lực của tỷ có hạn, nghĩ không ra.

Quý Hồng giống như cô bé vừa bị ủy khuất thật lớn, nổi lên tính tình đùa giỡn ương bướng.

Bùi Đông Lai gãi gãi đầu, dường như đang suy nghĩ nên làm cách nào để cho Quý Hồng mở miệng.

- Tại sao tỷ phải bỏ công sức vì cậu bận trước bận sau, Băng mỹ nhân lại ngồi ở nhà, để cậu vì nàng bỏ công sức?

Quý Hồng hừ hừ nói.

Bùi Đông Lai như có điều suy nghĩ nhìn Quý Hồng:

- Hay là tỷ thấy trong lòng không thoải mái, hay là đang ghen?

- Tỷ đang ghen, thì sao nào?

Quý Hồng nâng đôi đại hung khí lên, thân thể thiếu chút nữa dán sát vào người Bùi Đông Lai, Bùi Đông lai có thể ngửi được mùi thơm trên cơ thể của nàng hơn nữa hắn còn có thể cảm nhận được trong miệng nàng phun ra mùi thơm.

Nhìn bộ dáng Quý Hồng mang theo vài phần tức giận, Bùi Đông Lai không cách nào xác định Quý Hồng đang ngụy trang hay là đang giận thật, hắn đành cười khổ một tiếng:

- Bởi vì chúng ta có cùng chung mục tiêu.

Cùng chung mục tiêu.

Ngạc nhiên nghe được năm chữ đó, thân thể Quý Hồng không thể khống chế run lên một chút.

Một chút.

Rất nhỏ.

Sau đó... Cả người nàng bình tĩnh trở lại.

Đột nhiên bầu không khí bỗng trầm xuống.

"Ba!"

Dưới ánh đèn, nàng không có nói thêm gì nữa, mà là từ trong túi áo Bùi Đông Lai lấy ra một điếu thuốc, đốt, hung hăng rít một hơi.

Sau khi để cho ni cô tin chuyển động một vòng trong phổi, sắc mặt Quý Hồng bình tĩnh nhìn Bùi Đông Lai, trầm giọng nói:

- Tập đoàn Thiên Tường cùng tập đoàn Giang Hải ở rất nhiều lĩnh vực đều giống nhau, nếu như thống nhất lại với nhau thì con đường kinh doanh sẽ được nâng cao lên một bước.

Mắt thấy Quý Hồng nói đến chính sự, Bùi Đông Lai lộ ra một vẻ mặt nghiêm túc, không có nói chen vào, mà là đợi Quý Hồng nói xong.

- Mà chỉ sợ là... Đông Nguyệt bang cùng Mãnh Hổ Bang không thể dung hợp lại với nhau, cái này sẽ ảnh hưởng đến chuyện làm ăn.

Quý Hồng một lần nữa hút một hơi thuốc, chậm rãi phun ra một ngụm khói, tiếp tục nói:

- Trước mắt, cái cần phải giải quyết chính là phải đảm bảo sau khi thống nhất thì nhân viên song phương sẽ không làm theo ý mình, thậm chí phát sinh xung đột.

Nghe được Quý Hồng nói như vậy, Bùi Đông Lai hiểu được, Quý Hồng nói một chút cũng không sai —— Đông Nguyệt bang cùng Mãnh Hổ bang lúc trước là đối đầu sinh tử, mà hôm nay địch nhân lúc trước đột nhiên trở thành đồng bọn thân mật, đổi lại bất luận kẻ nào đều không thể ở trong thời gian ngắn mà tiếp nhận được.

- Tỷ bảo phải làm sao bây giờ?

Sau khi hiểu được điểm này, Bùi Đông Lai hỏi.

- Hiện tại, chỉ có 3 biện pháp.

Quý Hồng hiển nhiên dựa theo dặn dò của Bùi Đông Lai, nghiêm túc suy nghĩ phương án xác nhập:

- Thứ nhất, để cho một nhà thâu tóm hoàn toàn. Vô luận là để cho tỷ thâu tóm thế lực của Liễu Nguyệt, hoặc là để cho Liễu Nguyệt thâu tóm thế lực của tỷ, cũng có thể đạt tới mục đích. Bất quá... Ở trong quá trình thâu tóm, cho dù một bên diễn trò, nhưng dù sao người dưới tay cũng không biết đó là diễn trò, cho nên... Tạo thành tổn thất là tất nhiên, trọng yếu hơn chính là còn có thể bị những người khác bắt được nhược điểm. Đây là hạ hạ sách, bất quá cũng là một loại biện pháp che dấu tai mắt người ngoài.

- Thứ hai, ta với Liễu Nguyệt cùng ra mặt, mạnh mẽ làm cho thủ hạ dưới quyền đồng ý thống nhất. Lấy sự uy hiếp của ta cùng Liễu Nguyệt đối với thủ hạ, để cho thủ hạ dưới quyền đồng ý thống nhất, mặc dù khó khăn không nhỏ, nhưng vẫn là có thể làm được. Chẳng qua là... sau khi thống xong thì muốn thủ hạ ở dưới tay cùng làm việc là một điều không thể nào.

- Cách thứ ba đâu?

Bùi Đông Lai nhíu mày, hắn cảm thấy hai biện pháp trước này cũng không quá tốt.

- Cậu ra mặt nắm thế cục trong tay.

Quý Hồng bóp tắt tàn thuốc, gằn từng chữ.

Bùi Đông Lai tâm như gương sáng:

- Cô muốn ta giống như Qua tử sao?

- Ừh.

Quý Hồng gật đầu:

- Phụ thân cậu tại hắc đạo TQ có lực ảnh hưởng mà cậu không cách nào tưởng tượng nổi, nhất là ở Đông Hải —— vô luận là Đông Nguyệt bang hay là Mãnh Hổ bang, những người được gọi là nguyên lão đều ở cùng thời với phụ thân cậu, cũng chỉ là một đám gà đất chó kiểng. Nếu như cậu có thể lấy thân phận nhi tử của Bùi Vũ Phu làm nổi bật tâm tư của nhân vật nắm cục diện trong tay, nói vậy, những lão gia hỏa kia ngay cả cái rắm cũng không dám phóng.

Bùi Đông Lai trầm mặc không nói.

- Tỷ biết cậu cũng không nghĩ lệ thuộc vào phụ thân cậu, nhưng là... Vì chúng ta cùng chung mục tiêu, tới lúc quan trọng thì phụ thân cậu chính là chỗ dựa lớn nhất của chúng ta.

Quý Hồng nhắc nhở.

- Còn chưa tới thời điểm cần cha ta ra mặt.

Bùi Đông Lai nhìn bầu trời phương Bắc bao la, giống như là trả lời Quý Hồng, hoặc như là lẩm bẩm tự nói với chính mình.

...


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-529)