Vay nóng Tinvay

Truyện:Siêu Cấp Cường Giả - Chương 250

Siêu Cấp Cường Giả
Trọn bộ 529 chương
Chương 250: Tôi không có hứng thú cũng không có tình thú
0.00
(0 votes)


Chương (1-529)

Siêu sale Lazada


Cho tới nay, Bùi Đông Lai đều cảm thấy trên thế giới này có nhiều người tự cho rằng bản thân mình luôn là nhất

Nạp Lan Minh Châu cũng thế mà bây giờ Chu Nhược Đồng cũng vậy.

Bùi Đông Lai thật sự rất buồn bực, rốt cuộc Chu Nhược Đồng dựa vào cái gì mà nghĩ rằng Bùi Đông Lai hắn muốn ký tên.

Chẳng lẽ là bởi vì Chu Nhược Đồng là một người có cái... khác với những nữ nhân khác sao?

Hay là nàng tự cho mình là đẹp, ai ai đi ngang qua cũng phải liếc nhìn nàng một cái?

Còn về phần Chu Nhược Đồng muốn nói để Bùi Đông Lai và hộ vệ nàng đổi chỗ thì cái này làm cho Bùi Đông Lai hết chỗ nói rồi, nếu như Chu Nhược Đồng không muốn ngồi cùng với nam nhân xạ lại thì nàng có thể đổi chổ với hộ vệ của mình a.

Lúc này, dựa vào trí nhớ của Tiêu Phi thì Bùi Đông Lai đã biết được sau này khi Tương Cương chết đi, Thiên Hậu Mộ Khuynh Nhan sẽ bị Chu Nhược Đồng soán chỗ, hơn nữa cuối cùng Mộ Khuynh Nhan sẽ buồn bực mà chết.

Cho nên, ấn tượng của Bùi Đông Lai đối với Chu Nhược Đồng liền rơi xuống đáy cốc, thậm chí hắn còn tỏ ra khó chịu, hắn không thích cái loại người luôn coi mình là ông trời kia.

Ngoài khó chịu ra Bùi Đông Lai cũng éo có khách khí cùng với Chu Nhược Đồng.

"Bá!"

Nghe được Bùi Đông Lai nói thế thì những người bên cạnh Chu Nhược Đồng đều biến sắc, bọn họ đều liếc nhìn nhau, cảm giác kia giống như đang hỏi:" Tên tiểu tử này ở đâu ra mà kiêu ngạo thế?"

- Mày...mày nói ai là tiểu thư?

Sau khi kinh ngạc, Chu Nhược Đồng giận đến bộ ngực run lên, lập tức từ chỗ ngồi đứng lên, dùng ngón tay chỉ vào Bùi Đông Lai, phảng phất nếu như Bùi Đông Lai không xin lỗi nàng thì nàng sẽ liều mạng cùng với hắn.

"Bá!"

Tất cả mọi người bên cạnh, đi theo Chu Nhược Đồng đều đứng dậy hết.

Cùng lúc đó, những người ngồi ở khoang hạng nhất đều quay lại nhìn vào Bùi Đông Lai, mà những hành khách ngồi ở xa thì lại ngẩng cố lên, vểnh tai lắng nghe cuộc PK của 2 người.

Còn về phần các nữ tiếp viên hàng không thì các nàng cũng nhìn lẫn nhau, không biết nên xử lý như thế nào.

Từ góc độ đạo lý xem ra, người đại diện của Chu Nhược Đồng đang ngồi ở vị trí của Bùi Đông Lai, hẳn là hắn phải nên đứng dậy.

Nhưng mà.

Bởi vì thân phận của Chu Nhược Đồng không giống tầm thường cho nên tiếp viên hàng không cũng không dám tới mở miệng, không dám xử lý việc này.

- Được rồi, tôi thừa nhận là sai khi đã gọi cô là tiểu thư. Bác gái, tôi sẽ đưa tiền, bác nguyện ý cởi đồ ra rồi chạy đi chạy lại trên máy bay không?

Thấy đoàn người Chu Nhược Đồng muốn bức người, khóe miệng Bùi Đông Lai nở nụ cười khinh thường, liền đem Chu Nhược Đồng từ tiểu thư biến thành bác gái.

- Mày...

Chu Nhược Đồng thiếu chút nữa bị chọc tức làm cho hôn mê bất tỉnh, bởi vì là một minh tinh, bởi vì nàng là nữ nhân của Lăng Hoa Cường cho nên vô luận đi đến nơi nào Chu Nhược Đồng cũng được người khác nghênh đón, chưa bao giờ nàng chịu nhục nhã như thế này.

- Càn rỡ.

Mắt thấy Chu Nhược Đồng bị vũ nhục, 4 gã hộ vệ của Chu Nhược Đồng liền rốt rít hướng về phía Bùi Đông Lai, trong đó một tên liền hét lớn.

- Nếu như các ông không muốn thiếu đi cánh tay, gãy đi một cái chân, bị ta ném xuống thì tốt nhất là ngậm cái miêng lại, đàng hoàng mà ngồi ở chỗ của mình đi.

Bùi Đông Lai xoay người, ánh mắt lướt qua 4 gã đại hán khôi ngô, sát ý trên người liền hiện ra.

" Lộp bộp"

Bên tai vang lên tiếng nói của Bùi Đông Lai, cảm nhận được cổ sát ý kinh khủng trên người của Bùi Đông Lai thì 4 gã hộ vệ của Chu Nhược Đồng chỉ cảm thấy đột nhiên rơi vào hố sâu vạn trường, sự sợ hãi liền chiếm sâu tâm hồn bọn hắn, làm cho bọn hắn dừng lại không dám tiếng lên một bước cũng không dám nói một câu.

Chu Nhược Đồng tức giận khi nghe những lời như thế, thấy hộ vệ xuất thủ thì nàng vốn định để hộ vệ của mình hảo hảo dạy dỗ Bùi Đông Lai một phen, để cho Bùi Đông Lai biết cách kẹp cái đuôi mà làm người, nhưng mà lúc này thấy hộ vệ của mình bị Bùi Đông Lai hù dọa làm cho không dám nhúc nhích thì nàng liền giận đến 2 mắt tối sầm, ngã quỵ về phía sau.

- Nhược Đồng.

Nhâm Khải thấy thế thì liền biến sắc, vội vàng đưa tay ra đỡ lấy Chu Nhược Đồng.

Chu Nhược Đồng bị Nhâm Khải đỡ lấy, mở mắt, hé miệng cố gắng nói gì nhưng mà không đợi nàng mở miệng, Bùi Đông Lai đã quay người, cười híp mắt nhìn nàng:

- Nếu như tôi nhớ không lầm thì cô gọi là Chu tiểu thư đúng không? Ừ, Chu tiểu thư, có câu nói trong xã hội hiện đại, kim tiền, bạo lực và sắc đẹp được gọi là 3 thứ quan trọng nhất. Mới vừa rồi cô nói dùng kim tiền và bạo lực để khiến ta khuất phục, kế tiếp có phải cô muốn nói, chỉ cần ta cùng với hộ vệ của cô đổi chỗ thì cô sẽ ngủ chung với tôi, có đúng không?

" Ha Ha"

Nghe được Bùi Đông Lai nói thế thì những hành khách liền phì cười, ở bọn hắn ra thì Bùi Đông Lai quả thật là hơi ác độc một tí, ngoài ác độc ra thì còn có một chút khả ái nữa.

Bên tai vang lên lời nói của Bùi Đông Lai, nhìn thấy vẻ kiêu ngạo của Bùi Đông Lai cùng với nghe tiếng cười của những hành khách khác, sắc mặt của Chu Nhược Đồng liền trở nên trắng bệch, hô hấp cũng trở nên dồn dập.

- Chu tiêu thử, mặc dù cô muốn gương mặt thì có gương mặt, muốn vóc dáng thì có vóc dáng nhưng mà là một người đàn ông thì tôi có thể nhìn thấy được bộ ngực của cô hơi xệ, đầu gối của cô thâm đen quá, mắt của cô cũng sừng vù nữa chứ... Đây cũng chính là nói, cô là xử nữ, ừ, các loại nữ nhân bị các nam nhân phắc nhiều lần rồi ấy.

Những lời nói của Bùi Đông Lai giống như là một thanh đao nhọn đam vào tim Chu Nhược Đồng, làm cho nàng có cảm giác vô lực:

- Mà tôi đối với nữ nhân như thế thì éo có hứng thú cũng éo có tình thú, cho nên mặc dù cô có muốn dùng sắc đẹp để đổi chỗ thì xin lỗi anh đây cũng éo thèm. Dĩ nhiên cô cũng có thể tìm những người khác để đổi chỗ, có lẽ những người khác sẽ có tình thú đối với cô a.

"Ách..."

Nghe Bùi Đông Lai nói thế thì những hành khách kia liền trợn tròn mắt, bọn hắn thầm mặc Bùi Đông Lai quả thật là quá độc ác mà.

Mà các hành khách nữ trong máy bay lại bị lời nói Bùi Đông Lai chọc cười.

- Tôi đưa chỗ cho cậu là được rồi, đừng nói nữa.

Mắt thấy Bùi Đông Lai càng ngày càng quá, Nhâm Khải sợ Chu Nhược Đồng giận thì hắn một bên đỡ lấy Chu Nhược Đồng, một bên hướng Bùi Đông Lai mở miệng nói, nói xong thì hắn cảm thấy như vậy quả thật là quá mất mặt cho nên bổ sung thêm:

- Bất quá, tiểu tử, tôi nhắc cho cậu một câu, vừa rồi những lời nói của cậu đã làm tổn hại đến hình tượng của Chu tiểu thư, cậu sẽ phải chịu trách nhiệm về những việc này.

- Tôi nói rồi, ta không có hứng thú với nàng.

Thấy được Nhâm Khải uy hiếp thì Bùi Đông Lai cười tủm tỉm:

- Còn nữa, sự kiên nhẫn của tao có hạn, nếu như còn nói luyên thuyên thì tao không cam đoan tao sẽ không xách mày quăng ra đằng kia a.

- Cậu....

Nhâm Khải giận đến không phản bác được.

- Mày...mày chờ đó, chuyện này ta sẽ không để yên đâu.

Chu Nhược Đồng nhảy dựng lên, giống như là một con Khổng Tước bị nhổ sạch lông, giương nanh múa vuốt ném lại một câu ngoan thoại, sau đó sắc mặt tức giận rời đi.

Nhâm Khải thấy thế thì hắn liền trừng mắt liếc Bùi Đông Lai một cái rồi bỏ đi.

Đối mặt với câu uy hiếp của Chu Nhược Đồng, Bùi Đông Lai cũng không để ở trong lòng, một núi có thể chứa được 2 hổ sao. Ở Nam Cảng, sớm muộn gì thì giữa Hồng Tinh và Đông Tinh cũng sẽ xảy ra một trận chiến, chuyện tình của Phương Húc Vĩ thì Tương Cương đã làm ra lựa chọn đứng về phía Bùi Đông Lai, điều này làm cho Bùi Đông Lai cảm thấy Tương Cương là một người bằng hữu đáng để kết giao.

Cho nên, nếu Hồng Tinh cùng Đông Tinh khai chiến, Bùi Đông Lai sẽ không ngần ngại mà giúp cho Tương Cương một chút.

Còn về phần nếu Đông Tinh muốn ra mặt giúp cho Chu Nhược Đồng, nữ nhân ngốc nghếch này thì hắn sẽ không ngần ngại mà để cho hắc đạo Nam Cảng xóa đi đến của Đông Tinh.

..........

Sau khi ngồi vào chỗ ngồi khác thì Chu Nhược Đồng liền lấy điện thoại ra, gởi một tin nhắn cho Lăng Hoa Cường.

Sau khi gởi tin nhắn xong thì Chu Nhược Đồng cười lạnh liếc nhìn Bùi Đông Lai một cái, cảm giác kia như muốn nói, chờ khi đến Nam Cảng, tao sẽ từ từ tính sổ với mày.

Đối với hết thảy mọi chuyện, Bùi Đông Lai cũng nhìn thấy nhưng mà hắn không để ở trong lòng.

Thấy vẻ mặt của Bùi Đông Lai thì những hành khách khác đều không nhịn được mà thầm hỏi: " Người này rốt cuộc là ai? Làm sao lại kiêu ngạo như thế?"

- Các vị hành khách, máy bay sắp phải cất cánh, xin mời mọi người thắt chặt dây an toàn.

Mắt thấy mọi chuyện qua đi, tiếp viên hàng không liền âm thầm thở dài, sau đó, một nữ tiếp viên hàng không liền lên tiếng nhắc nhở mọi người.

5' sau.

Máy bay liền cất cánh.

2 tiếng 40' sau.

Máy bay chầm chậm đáp xuống sân bay ở Nam Cảng.

Thông qua cửa sổ trên máy bay thì Bùi Đông Lai thấy được bên ngoài có một chiếc Rolls-Royce.

Trong xe chính là Lăng Hoa Cường, người đứng đầu của Đông Tinh.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-529)