← Ch.451 | Ch.453 → |
Thiên Sơn, giữa trưa tháng 5, trong sự chờ đợi của đám đại lão quân khu Bắc Cương, một chiếc máy bay quân dụng bay từ quân khu Giang Lăng đáp xuống.
Mắt thấy phi cơ đáp xuống, đám người Từ Thế Hải liền lấy lại tinh thần, chuẩn bị bước lên nghênh đón.
- Cả đám hát quân khu đều đến rồi.
Trong phi cơ, Trần Anh thấy được đám đại lão quân khu Bắc Cương đều có mặt thì không nhịn được, liếc mắt nhìn sang Bùi Đông Lai.
Bùi Đông Lai biết rõ quy tắc quan trường, nghe Trần Anh nói thế thì cười khổ, không biết nói gì cho phải.
Rất nhanh, phi cơ đã đáp xuống, Bùi Đông Lai và Trần Anh mang theo ba lô quân dụng đi xuống.
- Chào thủ trưởng.
Thấy đám người Từ Thế Hải đi về phía mình, Bùi Đông Lai dừng bước lại, hành lễ.
Trần Anh thấy thế liền làm theo.
Hả?
Thấy được hành động của Bùi Đông Lai và Trần Anh, đám người Từ Thế Hải cảm thấy kinh ngạc, dừng bước lại.
Bọn hắn không ngờ Bùi Đông Lai lại tỏ ra khiêm tốn như thế.
- Bùi Đông Lai đồng chí, Trần Anh đồng chí, hoan nghênh đã đến quân khu Bắc Cương.
Sau đó, đám người Từ Thế Hải liền hoàn lễ.
- Báo cáo thủ trưởng, thượng úy Bùi Đông Lai nhận được mệnh lệnh cấp trên, sẽ cùng 4 đồng chí tiến hành huấn luyện tại quân khu Bắc Cương trong vòng 2 tháng.
Bùi Đông Lai vẫn duy trì tư thế chào, lớn tiếng nói:
- Đến lúc đó, hy vọng thủ trưởng sẽ ủng hộ, trong lúc tập huấn nếu có gây ra ảnh hưởng gì với quân khu thì xin các vị thủ trưởng thông cảm.
- Bùi Đông Lai đồng chí, cậu không nên khách khí như vậy.
Từ Thế Hải mỉm cười:
- Các cậu là đại biểu của quốc gia tham gia Đại Bỉ Vũ bộ đội đặc chủng toàn cầu, là hy vọng của bộ đội đặc chủng nước tang, vì vẻ vang nước nhà, các cậu cần những gì, chúng tôi đều đáp ứng.
- Cảm ơn thủ trưởng.
Bùi Đông Lai nghe vậy vốn là cảm ơn, sau đó hạ cánh tay xuống.
Mắt thấy Bùi Đông Lai buông cánh tay xuống, đám người Từ Thế Hải cũng buông tay xuống.
- Bùi Đông Lai đồng chí, Trần Anh đồng chí, tôi đã chuẩn bị cơm trưa, 2 người đã vất vả, đi về trước dùng cơm?
Từ Thế Hải đề nghị.
- Cảm ơn ý tốt của thủ trưởng.
Bùi Đông Lai nói cảm ơn, sau đó lắc đầu:
- 3 chiến hữu của chúng tôi sắp đến, chúng tôi sẽ ở đây đợi bọn họ, mặc khác ý tốt của thủ trưởng chúng tôi tâm lĩnh, chúng tôi sẽ không dùng cơm. Chờ sau khi chiến hữu đến đầy đủ, chúng tôi sẽ trực tiếp đi lên trụ sở huấn luyện Cao Sơn Hồ, đến lúc đó làm phiền thủ trưởng phái ngươi mang chúng tôi đến căn cứ.
- Tự nhiên là sẽ phái người đưa các cậu đi, bất quá chờ cơm nước xong rồi hãy đi.
Từ Thế Hải do dự một chút, nói.
Bùi Đông Lai thấy Từ Thế Hải vẫn kiên trì thì cười cười:
- Thủ trưởng, nếu không hãy đợi chúng tôi lấy cúp quán quân về rồi ngài mời chúng tôi dùng cơm sau? Chờ đến lúc đó chúng tôi sẽ thoải mái mà dùng cơm chứ hiện tại thì chúng tôi cũng không có tâm tình để dùng cơm cho lắm.
- Ha ha, được.
Nghe Bùi Đông Lai nói thế, trong lòng Từ Thế Hải âm thầm bội phục cách đối nhân xử thế của Bùi Đông Lai, sau đó hay quay đầu nói với một vị đại lão bên cạnh:
- Mã chính ủy, chúng ta cần phải học tập tác phong của Long Hồn đặc chiến tiểu đội.
- Vâng.
Trong lòng Mã chính ủy cũng hiểu, tự nhiên là xướng lại.
Bùi Đông Lai thấy thế, trầm ngâm một chút, cuối cùng cũng không nói gì nữa.
Cùng lúc đó, phía xa xa liền truyền đến tiếng máy bay trực thăng.
Rất nhanh, máy bay trực thăng đã hạ cánh, 2 quân nhân mặc đồng phục mang theo ba lô đi tới trước mặt Bùi Đông Lai.
- Chào thủ trưởng.
Rất nhanh, 2 người liền hành lễ với đám người Từ Thế Hải.
- Chào các đồng chí.
Đám người Từ Thế Hải liền hoàn lễ.
- Báo cáo đội trưởng, Vương Khuê đã có mặt.
- Báo cáo đội trưởng, Tôn Nhận có mặt.
Sao khi chào hỏi đám người Từ Thế Hải, Vương Khuê cùng Tôn Nhận liền chào hỏi Bùi Đông Lai và Trần Anh.
- Về hàng.
Đối với 2 người Vương Khuê và Tôn Nhận thì Bùi Đông Lai cũng không xa lạ gì, sau khi hoàn lễ thì hắn cười cười.
"Oành"
Đợi Vương Khuê và Tôn Nhận đứng sau lưng Bùi Đông Lai, thì phía xa xa lại truyền đến một tiếng trực thăng.
Một lát sau, dưới cái nhìn chăm chú của Bùi Đông Lai, chiếc trực thăng dần dần bay về căn cứ, một thân ảnh mang theo dù nhảy từ trên trực thăng xuống.
Thấy một màn như vậy, mọi người đều ngạc nhiên.
- Đông Lai, ca ca ta tới rồi.
Sau đó, không đợi mọi người nghĩ ra nguyên nhân, một giọng nói liền vang vọng lên trong không trung.
Thanh rơi, người hiện.
Tiêu Cuồng đã xuất hiện.
← Ch. 451 | Ch. 453 → |