Vay nóng Tinvay

Truyện:Siêu Cấp Cường Giả - Chương 466

Siêu Cấp Cường Giả
Trọn bộ 529 chương
Chương 466: Quốc ca hùng hồn, cờ đỏ tung bay
0.00
(0 votes)


Chương (1-529)

Siêu sale Lazada


Dịch giả: Huyền Vũ

Biên Dịch: Goncopius

Tại nơi tập trung, Gele và tất cả thành viên bộ đội đặc chủng A quốc đang khẩn trương, lo lắng trong lòng, thì thấy Ratatosk dẫn đầu ngũ đại Dong Binh Vương đi tới phía trước của các đội dự thi.

- Đội dành được giải quán quân lần này đã dùng 15'55s để hoàn thành nhiệm vụ chính là bộ đội đặc chủng Long Hồn TQ.

Dừng bước lại, ánh mắt Ratatosk đảo qua tất cả đội viên dự thi, sau đó dừng lại ở bộ đội đặc chủng Long Hồn TQ, rồi mở miệng công bố kết quả.

Thanh âm của hắn không lớn nhưng nó cứ bay quanh quẩn không dứt, làm cho các đội dự thi đều nghe rõ ràng.

Sau khi Ratatosk công bố kết quả, ngoại trừ thành viên của Long Hồn TQ đội thì tất cả thành viên các đội khác đều nhìn về phía Bùi Đông Lai.

Trong bọn hắn rất nhiều người từng nghĩ tới chỉ có Bùi Đông Lai mới có thể đạt được giải quán quân, nhưng khi trận đấu kết thúc lại không có kết quả, bọn hắn cũng không cách nào khẳng định được, lúc này khi có kết quả, bọn hắn nhìn về phía Bùi Đông Lai ánh mắt tràn ngập kinh ngạc cùng hâm mộ ghen tị.

Thông qua thành tích của Bùi Đông Lai thì bọn hắn biết tin tức tình báo không chính xác, trong lòng bọn hắn nổi lên vẻ hâm mộ cùng ghen tị, thân là bộ đội đặc chủng trong lòng bọn hắn đều mơ đến một chức quán quân của Đại Bỉ Vũ.

Đương nhiên đối với Merck, Tô Bồ Đề cùng Battty Ann thì ba người bọn hắn không thèm quan tâm.

Trong lúc nhất thời tất cả thành viên của bộ đội đặc chủng hoàng gia A quốc như rơi vào địa ngục, trên mặt hiện lên vẻ kinh hoảng không thể tin nổi.

Dĩ nhiên có cả đội trưởng bộ đội đặc chủng hoàng gia Anh quốc Gele.

Hắn chỉ cảm thấy lời nói của Ratatosk như sét đánh ngang tai hắn, làm cho đầu hắn quay cuồng, hắn không thể tin nổi Bùi Đông Lai có thể hạ được hết ngũ đại Dong Binh Vương, hoàn thành nhiệm vụ còn nhanh hơn hắn.

Làm sao có thể?

- Báo cáo giáo quan, tôi nhớ ngài từng nói trận đấu của Bùi Đông Lai xuất hiện tình huống đặc thù, xin hỏi tình huống đặc thù trong miệng ngài là gì?

Coi như Gele không thể nào tiếp nhận được kết quả như vậy, thì đội trưởng Phác Trí Dũng của bộ đội đặc chủng 707 HQ mở miệng hỏi ra nghi vấn trong lòng mình.

Bởi vì Bùi Đông Lai từng huyết tẩy Thôi gia ở HQ, vì thế Bùi Đông Lai đã trở thành kẻ thù không đội trời chung của người HQ, hắn thân là đội trưởng của bộ đội đặc chủng HQ, nên hắn không hi vọng Bùi Đông Lai tạo nên sự tích gì trong trận đấu này, hắn hận như không thể giết Bùi Đông Lai sớm hơn một chút.

"Bá!"

Khi nghe được lời Phác Trí Dũng hỏi, không ít đội viên dự thi quẳng ánh mắt về phía Ratatosk, bọn hắn đều cho rằng kết quả là giả, nếu không sao đến bây giờ Ratatosk mới công bố kết quả.

- Báo cáo giáo quan, tôi cũng có nghi vấn như thế, vì nguyên nhân gì mà bây giờ ngài mới công bố kết quả?

Lời nó của Phác Trí Dũng làm cho Gele bừng tỉnh, hắn như sắp chết đuối bắt được cọng cỏ cứu mạng, ngữ khí có chút kích động nói.

- Tôi biết các cậu có chút hoài nghi về kết quả của trận đấu, hoặc là nói nghi ngờ tính công bằng của trận đấu.

Ngữ khí của Ratatosk đột nhiên trở nên nghiêm túc, ánh mắt như đao quét qua Phác Trí Dũng và Gele rồi trầm giọng nói:

- Đội trưởng Merce sẽ giải thích lý do cho các cậu.

Merce nghe vậy tiến lên một bước sau đó cúi chào sáu mươi thành viên dự thi của các đội, sau đó nói:

- Đầu tiên nói tới thành tích của bộ đội đặc chủng Long Hồn TQ Bùi Đông Lai không có vấn đề gì, lần thi đấu này bọn ta dùng tia hồng cảm ứng để phán đoán các tuyển thủ dự thi có bị trúng đạn hay không, ta nghĩ không ai lại đi hoài nghi món đồ kỹ thuật này.

- Đội trưởng Merce chúng tôi không hề nghi ngờ sự công bằng của kết quả, chúng tôi chỉ tò mò tình huống đặc thù là chuyện gì?

Gele mở miệng nói.

Có lẽ bởi vì thành tích của Bùi Đông Lai chỉ nhanh hơn hắn có năm giây, nên hắn nghi ngờ là kết quả giả, Gele trấn định lại một ít, sau đó đề cao âm thanh nói.

Bên tai vang lên lời nói của Gele, nhìn Gele dần dần khôi phục sự trấn định, Merce có thể nhìn thấu tâm tư của Gele, mặt không đổi sắc nói:

- Tình huống đặc thù là Bùi Đông Lai có thể trong mười 13' đã hoàn thành trận đấu nhưng hắn không làm như vậy.

13' hoàn thành trận đấu?

Ngạc nhiên nghe được lời của Merce, không ít người bị cả kinh há hốc mồm, mà Gele còn mở to cả hai mắt ra, buột miệng thốt ra câu:

- Điều này sao có thể?

- Vì cái gì không thể?

Merce mang theo vài phần châm trọc nhìn Gele, hỏi ngược lại:

- Chẳng lẽ Gele ngươi cho rằng mình là người giành được giải quán quân, hay là Bùi Đông Lai chỉ hơn ngươi có 50s mới đúng sự thật?

- Merce, ngài....

Hắn thật không ngờ Merce lại nhắm vào mình, Gele vừa giận vừa sợ, nhưng không biết nên làm thế nào để giải thích cho chính mình.

Lúc này Merce không thèm để ý đến Gele, mà đối với toàn bộ đội dự thi bái thật sâu, làm cho phần lớn mọi người trợn mặt há mồm.

Hả?

Chứng kiến một màn quái dị này, ba người Tô Bồ Đề, Battty Ann, Merck cũng cảm thấy hết sức kinh ngạc.

- Tôi biết mọi người đều rất tò mò tại sao tôi lại cúi đầu?

Merce cười khổ nói:

- Bởi vì... tôi và tứ đại Dong Binh Vương đã làm cho trận đấu xuất hiện một tình huống không công bằng.

- Hắc, Merce đội trưởng, ngài vừa mới nói cái gì, như thế nào lại có điểm không công bằng?

Gele mới vừa rồi bị Merce chọc cho tức giận, nên lúc này nghe được Merce nói như thế lập tức cười châm chọc, hắn tuyệt đối không tin Bùi Đông Lai có thể trong mười ba phút hoàn thành trận đấu, nếu Bùi Đông Lai làm được như thế thì ngu gì không làm, chỉ giỏi lừa quỷ.

- Đương nhiên có điểm không công bằng, nhưng nó chỉ nhắm vào có bộ đội đặc chủng Long Hồn TQ đội trưởng Bùi Đông Lai.

Merce giống như đem Gele thành một món đồ chơi để chơi đùa, còn ánh mắt thì nhìn Bùi Đông Lai với vẻ xin lỗi sau đó gằn từ chữ nói:

- Tôi thừa nhận các người đều là tinh anh trong tinh anh của các nước tới đây dự thi. Nhưng tôi hi vọng mọi người có thể hiểu được, nếu tôi cùng tứ đại Dong Binh Vương chỉ huy 500 Dong Binh tinh nhuệ, thì sẽ bày ra một thực lực cực mạnh.

Nói tới đây trên người Merce toát ra một loại hơi thở thuộc về Dong Binh Vương tự tin nói:

- Nếu như bọn tôi dùng hết sức thì 16 người dự thi chỉ có một mình Bùi Đông Lai là hoàn thành nhiệm vụ.

"Rầm"

Khiếp sợ, sự khiếp sợ biểu hiện trên mặt của tất cả đội viên dự thi, lời nói của Merce giống như là quăng trái lưu đạn ngàn cân vào chỗ bọn hắn đứng.

- Lúc trước 15 tuyển thủ tham gia trận đấu, thủ hạ của tôi coi những trận đấu đó như cuộc dạo chơi, mà tôi cùng 4 vị Dong Binh Vương căn bản không có ra tay.

Không để ý đến một phen náo động, Merce tiếp tục nói:

- Thẳng đến khi Bùi Đông Lai dự thi, ngũ đại Dong Binh Vương bọn tôi mới dùng hết thực lực.

- Đội trưởng Bùi Đông Lai của Bộ đội đặc chủng Long Hồn TQ thực lực thật sự quá mạnh mẽ, hắn có thể nhanh chóng đột phá hết phòng tuyến và tiêu diệt 5 người bọn tôi.

Merce nói tới đây, mặt lộ ra kính ý với Bùi Đông Lai:

- Đây là tình huống đặc biệt mà tôi nói.

Trầm mặc.

Lại nghe được lời Merce nói, cơ hồ tất cả mọi người đều trầm mặt.

- Đội trưởng Merce, nếu Bùi Đông Lai có thể trong vòng 13' hoàn thành nhiệm vụ, nhưng vì cái gì mà thành tích của hắn là 15'55s?

Phác Trí Dũng lên tiếng đánh vỡ sự trầm mặc.

Bởi vì hắn không tin Bùi Đông Lai có thể đạt tới trình độ này.

- Tôi với Bùi Đông Lai từng có trao đổi, tôi nói cho hắn biết, bởi vì hắn từng dẫn dắt một đám quân ô hợp tiêu diệt được Dong Binh đoàn Seberia và thu phục được Dong Binh đoàn Satan, nên danh tiếng của hắn trong Dong Binh đoàn cực kỳ vang dội.

Merce cười khổ nói:

- Chúng tôi muốn giáo huấn Bùi Đông Lai cho hắn biết rằng Dong Binh đoàn không hề thua kém so với binh lính chính quy, kết quả.... Bùi Đông Lai tặng cho bọn tôi một bài học khó quên. Bùi Đông Lai trước tiên loại bọn tôi, sau đó lấy súng bắn tỉa của tôi đem thủ hạ của tôi thành bia tập ngắm, một mình hắn xử lý hết 218 Dong Binh.

Hồi nãy khi Merce nói ra đã khiến cho rất nhiều người khiếp sợ, nhưng khi nghe hắn nói Bùi Đông Lai một mình chấp hết ngũ đoàn Dong Binh thì

- Gele, tôi nhớ lúc tôi và Bùi Đông Lai nói chuyện với nhau, cậu cũng có mặt vậy chắc hẳn cậu nghe được hết những gì tôi và Bùi Đông Lai nói với nhau.

Merce đem ánh mắt quẳng về phía Gele nói:

- Gele, cậu còn nghi vấn gì nữa hay không?

"Lộp bộp!"

Nghe Merce nói, Gele chỉ cảm thấy trái tim của mình như bị một thanh chùy thủy đâm vào, làm hắn đau đớn vô cùng, sắc mặt nháy mắt biến đổi thành màu trắng bệt, không còn nửa điểm huyết sắc.

Không riêng gì Gele, Phác Trí Dũng cũng thập phần xấu hổ, hắn cố gắng tìm cách để biện giải, nhưng lại không thể nào mở miệng được.

- Bởi vì tâm tư của chúng tôi mà trận đấu của Bùi Đông Lai đã diễn ra một cách không công bằng. Tôi đại biểu cho Dong Binh đoàn hướng tới Bùi Đông Lai xin lỗi, mong cậu không chấp nhất chuyện này. Đồng thời cũng chúc mừng bộ đội đặc chủng Long Hồn TQ đã đoạt được giải quán quân.

Mắt thấy Gele không lên tiếng, Merce lại cúi đầu.

Lúc này đây, hắn đặc biệt hướng về phía Bùi Đông Lai mà cúi đầu.

Mắt thấy Merce đệ nhất Dong Binh Vương vứt đi vinh quang, đối với Bùi Đông Lai cúi đầu, không ai còn dám hoài nghi lời nói của Merce, mà đem ánh mắt phức tạp nhìn Bùi Đông Lai.

Bọn hắn thật sự muốn biết Bùi Đông Lai mạnh tới trình độ nào, mới có thể vũ nhục ngũ đại Dong Binh Vương, làm cho Merce chủ động nhận thua.

Không có đáp án.

Sau khi cúi đầu xong, Merce không đợi Bùi Đông Lai mở miệng đã thối lui xuống đứng phía sau Ratatosk.

- Thoạt nhìn mọi người không có dị nghị gì hết chúng ta bắt đầu trao giải.

Ratatosk mở miệng nói:

- Mời đội trưởng Phổ Tư Cơ, Bùi Đông Lai, Gele lên nhận phần thưởng.

"Ba!"

"Ba!"

Sau khi Ratatosk nói xong Phổ Tư Cơ, cùng Bùi Đông Lai bước ra khỏi hàng, cúi chào Ratatosk. Sau đó ưỡn ngực đi lên đài nhận thưởng.

Mà Gele tựa như bị vây trong đả kích, nên không nghe được lòi Ratatosk nói.

- Gele.

Bên cạnh Ratatosk là hội phó tổ ủy Austin Rostov thấy Gele thờ ơ. Lập tức quát lớn một tiếng.

- Đến.

Gele như ở trong mộng mới tỉnh, theo bản năng đáp lại.

- Nếu cậu thấy cuộc thi này không công bằng cậu có thể bước lên đây ý kiến, nếu cậu không có dị nghị gì thì lập tức bước lên đây lãnh thưởng.

Austin Rostov ánh mắt như đao nhìn Gele nói:

- Nếu không cậu lập tức mang người của cậu cút khỏi đây cho tôi, nghe hiểu chưa?

- Báo cáo giáo quan, tôi đã hiểu.

Gele biệt khuất, cắn răng thật chặt.

- Con mẹ nó, cậu chưa ăn cơm sao? Lớn tiếng trả lời lại cho tôi.

Austin Rostov quát lạnh.

Gele tức giận đến run cả người, nhưng không dám phản kháng chỉ có thể dùng hết khí lực quát lớn:

- Báo cáo giáo quan, hiểu được.

Gele không dám nói gì nữa, vội vàng bước lên lãnh thưởng.

Trên đường đi lên đài lãnh thưởng, hắn như lính bại trận, cả người không thể thẳng lên được, hắn còn không dám nhìn Bùi Đông Lai.

Hắn sợ Bùi Đông Lai dùng ánh mắt hài hước nhìn hắn.

Ngắn ngủi 30s đối với Gele như một thế kỷ, khi hắn đi đến bên cạnh Bùi Đông Lai để lãnh thưởng thì chút nữa hắn đã té xỉu.

Ratatosk, Austin Rostov cùng Merce ba người cầm cúp đi tới trao thưởng.

- Bùi Đông Lai, mong cậu tha thứ cho lỗi lầm của chúng tôi, đồng thời cảm tạ cậu đã khoan hồng độ lượng, cuối cùng chúc mừng cậu cùng bộ đội đặc chủng Long Hồn TQ.

Ratatosk dẫn đầu đi tới chỗ của Bùi Đông Lai, đối với Bùi Đông Lai cúi chào, tạ lỗi và chúc mừng.

- Cảm ơn

Bùi Đông Lai hướng về phía Ratatosk làm động tác chào theo nghi thức quân đội, sau nhận cúp trên tay Ratatosk

- Chúc mừng cậu Gele, bộ đội đặc chủng hoàng gia Anh quốc chính thức tiếp nhận sự sỉ nhục.

Có lẽ bởi vì Gele vừa rồi xem thường mệnh lệnh của Ratatosk, nên Ratatosk lập tức đáp trả.

Gele nghe vậy, trong lòng chấn động, hai tay khẽ run rẩy, thiếu chút nữa không tiếp được cúp.

Austin Rostov hài hước nhìn Gele một cái, rồi cùng Ratatosk và Merce hai người rời đi.

Lời sỉ nhục của Austin Rostov vẫn quanh quẩn bên tai, khi nhìn vào chiếc cúp á quân, Gele không khỏi nhớ tới trước khi trận đấu bắt đầu hắn đã ngưu bức sỉ nhục Bùi Đông Lai một trận.

- Tung Của chỉ là một đám vứt đi, ngươi dẫn đội của ngươi nhanh chóng rời khỏi nơi thi đấu, kẻo trở thành trò cười cho thiên hạ.

- Ta nói rồi, ta sẽ ở trong cuộc thi làm cho bọn ngươi biết bộ đội Tung Của chỉ là thứ bỏ đi, các ngươi không xứng đáng xuất hiện ở đây, và đây chỉ mới là bắt đầu, hãy chậm rãi hưởng thụ sự sỉ nhục đi.

...

Đang nghĩ đột nhiên bên tai Gele vang lên khúc nhạc nghĩa dũng quân khúc quân hành, làm cho hắn bừng tỉnh. Sau đó hắn chứng kiến cờ của Tung Của được treo phía trên cờ Anh quốc.

Thấy một màn như vậy hắn nhịn không được nhìn về phía Bùi Đông Lai một cái, vì hắn sợ Bùi Đông Lai cười nhạo hắn.

Trên đài lĩnh thưởng, Bùi Đông Lai hoàn toàn đem Gele trở thành không khí.

Liếc mắt một cái cũng không có!

Hắn chỉ một tay cầm cúp, hát thật lớn bài quốc ca.

Quốc ca to rõ, cờ đỏ tung bay.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-529)