← Ch.471 | Ch.473 → |
Dịch giả: Cậu Út
Biên Dịch: Goncopius
Chạng vạng tối.
Sau khi ăn xong bữa tối, Bùi Đông Lao đơn độc ngồi trên tảng đá, nhìn về bầu trời phương Tây, suy nghĩ xuất thần.
- Tiêu đại ca, anh từng nói với tôi rằng anh có thể giết loại bộ đội như Alpha như giết gà, tôi từng cho rằng ngươi khoác lác... Nhưng lúc này tôi đã có thể làm được như vậy.
Bùi Đông Lai không khỏi nhớ đến tình cảnh hai linh hồn khai thông với nhau:
- Cảm ơn anh đã không mãnh mẽ cướp đoạt thân thể tôi, cảm ơn anh đã vô tư thoải mái để cho tôi dung hợp linh hồn nhờ đó mới có thành tựu như bây giờ.
- Một năm trôi qua, tôi đạt được trình độ như bây giờ, tin tưởng rằng sẽ không lâu nữa tôi sẽ hoàn thành được lới hứa kia.
- Vì anh, cũng là vì Qua tử.
"Bá"
Nói xong, Bùi Đông Lai hướng về phía Tây, nghiêm trang cúi chào.
"Hô"
Sau đó, hít một ngụm không khí ẩm ướt ngoài bờ biển, xoay người trở về căn cứ.
Hả?
Một lát sau, khi sắp rời khỏi bờ biển thì Bùi Đông Lai chợt phát hiện 2 bóng người.
Mặc dù mặt trời đã hoàn toàn xuống núi, sắc trời đã tối nhưng Bùi Đông Lai vẫn nhận ra hai người kia, đó chính là Battty Ann và Tô Bồ Đề!
2 người này sao đi cùng với nhau? Chẳng lẽ bọn hắn muốn thi đấu trước sao?
Nhìn 2 thân ảnh, Bùi Đông Lai ngẩn người, sau đó nháy mắt đã đoán ra lý do, không nhiều lời mà lập tức đuổi theo.
- Battty Ann chiến trường mà ngươi chọn là đây sao?
Ở bờ biển phía đông, Tô Bồ Đề dẫm chân lên mặt cát, nói.
Mặc dù lúc này nàng vẫn mặc y phục chiến đấu của bộ độ đặc chủng nhưng không hề mất đi khí chất cao quý trên người của nàng.
- Tô Bồ Đề, ta thật sự không muốn giết một mỹ nhân như cô!
Ngoài 20m, Battty Ann khoanh tay đứng, giống như Chiến Thần, cuồng ngạo nói:
- Nếu không, cô hãy nhận thua bỏ cuộc thi đấu đi!
- Hắc, Battty Ann ngươi thật xứng với cái danh Cuồng Thần, mặc dù có chút ngu muội nhưng ít nhất cũng không uổng phí danh hiệu này.
Tô Bồ Đề khinh thường cười:
- Mặc dù ngươi nhìn như rất Cuồng nhưng thật ra lại nhất nhát gan, ngươi khôngphải là không nhẫn tâm giết ta căn bản chính là giết không được ta, hay nói rõ hơn là trong lòng ngươi biết muốn giết được ta cũng phải trả giá rất lớn, bởi như vậy ngươi mới không thể đem toàn bộ thực lực nghênh chiến với Bùi Đông Lai.
- Ngươi.. !
Thấy suy nghĩ trong lòng bị vạch trần, Battty Ann thẹn quá thành giận nói:
- Tô Bồ Đề, VN có câu "Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt", nếu cô đã muốn chết vậy thì để ta thỏa mãn giùm cô.
Nói xong, trên người Battty Ann bộc phát chiến ý mạnh mẽ, cả người to lớn hơn một chút.
- Hừ! Chỉ bằng ngươi?
Cảm giác được chiến ý của Battty Ann, Tô Bồ Đề không hề sợ hãi, trên người cũng tỏa ra chiến ý khiếp người.
Ấn Độ Ma Bồ môn tu luyện chính là Du Già Thuật thượng cổ, kế thừa Phật học chân chính, mục tiêu tối cao của môn võ này chính là tinh thần và thể xác hợp nhất.
Lúc này Tô Bồ Đề đã tiến vào trạng thái "Thể xác và tinh thần hợp nhất"
Lúc này Tô Bồ Đề đã xuất ra toàn bộ thực lực.
- Đi chết đi!
Theo tiếng hét to, khí thể của Battty Ann tăng vọt, lao đến Tô Bô Đề.
Tốc độ nhanh đến mức trên cát không hề có một dấu chân nào của Battty Ann.
Trong nháy mắt Battty Ann đã đến trước người Tô Bồ Đề, cánh tay vung lên, toàn lực đánh xuống.
"Vù"
Tô Bồ Đề không hề trốn tránh, vẫn đứng bất động.
Lấy bất biến ứng vạn biến!
Nếu lúc này có đệ tử Ma Bồ ở đây sẽ cực độ khiếp sợ... Bởi vì đây chính là cảnh giới tối cao của Du Già Thuật thượng cổ.
Sau đó, khi nắm tay Battty Ann đến trước mặt thì nàng vung tay ra, biến thành chưởng che trước mặt.
"Bốp"
Quyền chưởng va chạm, vang lên một tiếng, khí kình khủng bố khiến cho mặt cát bốn phía bị đẩy văng lên.
Đang chắn trước đầu quyền của Battty Ann, Tô Bồ Đề liền biến chưởng thành trảo, nắm lấy đầu nắm tay hắn.
- Hừ!
Battty Ann hừ lạnh một tiếng, cổ tay rung lên, cố gắng thoát khỏi trảo của Tô Bồ Đề.
Nhưng.
Lúc Battty Ann tưởng rằng đã thoát được trảo của nàng thì tay của Tô Bồ Đề lại như giây leo, bám theo nắm chặt quyền đầu của hắn.
"Triền" tự quyết.
Tồ Bồ Đề lúc này sư dụng chính là bí quyết "Triền" uyên thâm của Du Già Thuật thượng cổ.
Battty Ann biến sắc, không nói nhiều, tay trái vung lên, nện xuống đầu Tô Bồ Đề.
Như đoán trước được cử động này của Battty Ann, nháy mắt buông cánh tay phải của Battty Ann ra, tránh thoát công kích của hắn, đồng thời mu bàn tay phải bắn ra.
"Bốp"
Vang lên một tiếng, Bàn tay của Tô Bồ Đề đã đập lên người Battty Ann.
"Hắc"
Nếu như là võ giả bình thường bị trúng chiêu này không mất mạng cũng sẽ trọng thương... Nhưng Battty Ann lại không hề hấn gì mà chỉ lui lại 1 bước!
- Đi chết đi!
Mặc dù đã bị thương, nhưng Battty Ann vẫn tiếp tục tấn công, gối phải húc thẳng vào bụng Tô Bồ Đề..
"Bốp"
Tồ Bồ Đề khép chặt hay tay che chắn, nương theo lực đầu gối của Battty Ann bay ngược về sau.
"Bịch!"
Battty Ann đá xuống cát, một đám cắt hất thẳng lên mặt Tô Bồ Đề, đồng thời cả người cũng tiến tới.
Tô Bồ Đề bĩnh tĩnh, cổ tay vung lên túm lấy đám cát đang bay đến, ném ngược về phía Battty Ann.
"Ba"
Bị ném trúng là thân hình Battty Ann hơi dừng lại, Tô Bồ Đề liền lao đến, hóa thủ vi đao, vung tay chém vào cổ Battty Ann.
Mặc dù Battty Ann có thể chất đặc thù, lực phòng ngự kinh người nhưng cũng biết cổ là tử huyệt cho nên không dám ngạnh kháng, nghiêng người né tránh, đồng thời lại phản kích.
Trong nhất thời hai người áp sát nhau, Battty Ann bằng lực công kích đáng sợ, các đòn công kích liên tục được đánh ra, còn Tô Bồ Đề thì dựa vào thân hinh nhỏ nhắn và Du Già Thuật thượng cổ mà né tránh, phản kích.
- Tô Bồ Đề, cô đã muốn chết vậy đừng trách ta.
Vài chiêu liên tục không đánh chết được Tô Bồ Đề, Battty Ann tức giận, hai cánh tay đập vào ngực mình giống như đại tinh tinh vậy, điên cuồng hét lớn.
Nhìn một màn rất tức cười này nhưng Tô Bồ Đề không dám giễu cợt đối phương mà ngược lại vẻ mặt nàng càng ngưng trọng.
Bởi vì nàng biết Battty Ann muốn dùng đòn sát thủ - Cuồng Hóa!
Đây là vũ kỹ kinh khủng nhất của bộ lạc Cuồng Nhân, chẳng những kích thích toàn bộ lực lượng trong cơ mà thể mà vũ kỹ này còn khiến người sư dụng tiến vào trạng thái điên cuồng, biến thành một cỗ máy chiến đấu.
Ba Á thủ lĩnh bộ lạc Cuồng Nhân có thể đứng trong mười người mạnh nhất cũng là nhờ vũ kỹ này.
"Roẹt!"
Trong giây lát, quần áo Battty Ann rách toạc, lộ ra cơ thể nổi gân xanh, hai mắt đỏ bừng, chiến ý trên người giống như núi lửa phun trào.
Theo tốc độ cuồng hóa của Battty Ann, Tô Bồ Đề chỉ cảm thấy ngực mình bị áp lực như quả núi lớn đè lên.
Cảm giác được nguy hiểm, Tô Bồ Đề khẽ cắn răng làm ra quyết định, hai tay đặt trước ngực, thi triển vô số thủ ấn hoa mắt.
- Đi chết đi!
Battty Ann đã hoàn toàn cuồng hóa, thân hình như một con gấu lớn, trực tiếp lao về phía Tô Bồ Đề.
Mặt trời dẫn chìm xuống, bóng đêm đã đến.
Trên mặt cát, Tô Bồ Đề giống như bị sợ quá không cử động được, mặc cho nắm tay Battty Ann đập lên người.
Bị trúng một quyền, thân thể mềm mại run lên, khóe miệng trào máu.
- Chết đi!
Khuôn mặt dữ tợn của Battty Ann nở nụ cười, tiếp tục vung quyền.
- Niết Bàn!
Nhưng.
Không đợi nắm tay Battty Ann vung lên, khóe miệng dính máu của Tô Bồ Đề chậm rãi phát ra hai tiếng, hai tay từ dưới vung lên, chụp xuống người Battty Ann.
Man Nhân Cuồng Góa, Phương Hoàng Niết Bàn!
2 người đã dùng đến thần thông mạnh nhất, quyết một chiêu phân thắng bại!
← Ch. 471 | Ch. 473 → |