← Ch.495 | Ch.497 → |
Dịch giả: Tiểu Cường
Biên Dịch: Goncopius
Quý Hồng là một người kiêu ngạo.
Phần kiêu ngạo kia, làm cho nàng vì mẫu thân mình đòi lại công đạo mà phải chôn vùi bao hài cốt ở bến Đông Hải, cuối cùng thông qua hợp tác với Bùi Đông Lai mới thực hiện được chí nguyện to lớn của mình.
Phần kiêu ngạo kia, làm nàng cho dù đối mặt với Tần Đông Tuyết hoàng thân quốc thích, biết rõ mình kém điểm xuất phát, nhưng chưa từng cúi đầu, vì chứng minh mình không kém Tần Đông Tuyết, nàng dùng tập đoàn Đông Hải để âm thầm đấu cùng Tần Đông Tuyết.
Trong lúc chiến tranh kia, Tần Đông Tuyết theo sự an bài của Bùi Đông lai, đơn độc tới Tiêu gia, rồi trở về Tần gia, để thuyết phục Tiêu Nguyên Thanh cùng Tần Hồng Sơn, đang đứng trên đỉnh Kim Tự Tháp quyền lực kia.
Mà trong người chảy dòng máu của Diệp gia, nhưng lại bị coi là một đứa trẻ bị vứt bỏ, không chịu rơi ở phía sau, đi theo sư phụ Cô Độc Phong Ánh, máu nhuộm Thôi gia của HQ, chiến thắng trở về.
Các nàng chia ra hoàn thành những khâu trong kế hoạch mà Bùi Đông Lai đã nghĩ ra, cạnh tranh vô hình đã trở nên ngang sức ngang tài.
Sau cuộc đấu tranh kia, cạnh tranh giữa các nàng chưa bao giờ dừng lại.
Trong thời gian nửa năm, Tần Đông Tuyết đã làm cho Đông Hạ hội trở thành một tổ chức tư nhân lớn nhất, mà nàng còn làm cho tập đoàn Đông Hải trở thành có tiếng nhất quốc nội.
3 ngày trước, khi nàng nhận được cuộc gọi của Bùi Đông Lai, biết được Bùi Đông Lai đã thắng lợi trở về. Mặc dù nàng rất muốn nhìn thấy Bùi Đông Lai, nhưng phần kiêu ngạo trong máu kia làm cho nàng không có cách nào lấy dũng khí để mở miệng. Chỉ có thể đem ý nghĩ kia chôn ở trong long, thật sâu.
Nhưng mà...
Hôm nay, khi nàng vô tình biết được Bùi Đông Lai ở biệt thự ở quận Golf mở tiệc thịt nướng.
Nàng biết mình đã thua.
May là, nàng đã hết sức cố gắng, nhưng nàng vẫn rớt ở phía sau. Cuối cùng cũng thua cuộc tranh đua này.
Điều này làm cho nội tâm kiêu ngạo của nàng đã sụp đổ.
Nhưng... ngay lúc đó, nàng đã điều chỉnh tâm tình, một lần nữa đi vào hội trường. Chủ trì xong hội nghị cao tầng quý 3 của tập đoàn Đông Hải, được những ánh mắt kính nể nhìn về phía mình.
Sau khi hội nghị kết thúc, bởi vì thật rất muốn gặp lại Bùi Đông Lai, nàng không còn kiêu ngạo nữa. Không mời mà đến biệt thự, đi tới trước mặt đám người Bùi Đông Lai cùng Tần Đông Tuyết.
Không ai có thể tưởng được, nàng lại làm ra một quyết định lớn gan như vậy.
Dưới ánh tà dương, mặc dù Quý Hồng đã che dấu rất kỹ nhưng Tần Đông Tuyết đã từng làm kình địch của băng mỹ nhân này cũng nhìn thấu ý định của nàng.
Mà Bùi Đông Lai cũng không ngoại lệ.
Nếu nói như người hiểu rõ Quý Hồng nhất, không phải là Liễu Nguyệt, cũng không phải là Tần Đông Tuyết, mà là Bùi Đông Lai.
Bởi vì sau khi Diệp Cấm nguyện vì lợi ích mà dập đầu trước mộ mẫu thân Quý Hồng, lúc đó khóc tê tâm liệt phế, uống đến say mèm, mà Bùi Đông Lai lúc đó không có an ủi, để nàng khóc thống khoái.
Nàng hiểu hắn, hắn cũng vậy.
Bọn họ là tri kỷ, cũng bởi nhiều nhân tố khác, không thể thêm hai chữ 'hồng nhan' phía trước được. Giữa hai người thủy chung có một tầng khoảng cách.
Tại đây, Quý Hồng không mời mà đến, làm cho Bùi Đông Lai cũng hơi kinh ngạc.
Ngoài kinh ngạc ra, trong long hắn cũng có mấy phần đau lòng.
Hắn biết, ánh mắt kiên cường kia, trên mặt luôn hiện lên nét cười của nữ nhân này, sau lưng hắn đã trả giá rất nhiều cho hắn.
"Hô ~ "
Sau đó, không đợi mọi người lấy lại tinh thần, Bùi Đông Lai Hít một hơi thật sâu, chủ động đứng dậy nghênh đón Quý Hồng.
Thấy một màn như vậy, Tần Đông Tuyết cũng tốt, Hạ Y Na cũng được, cũng không ai ngăn trở, mà Quý Hồng chỉ cảm thấy tim mình hung hăng rung động, giống như muốn vọt ra ngoài, thậm chí... Ngay cả hô hấp cũng rối loạn.
Nàng gắng điều chỉnh tâm tình, nụ cười trên mặt không giảm, nhìn đám người Tần Đông Tuyết, nói:
- Hôm nay có một số lão bản trong hội nghị cao tần hồi báo, đánh điện thoại cho hắn không được, cho nên chỉ có thể tới đây tìm hắn, không nghĩ mọi người lại ở đây, hi vọng không ảnh hưởng tới mọi người nha.
Lời vừa ra, Quý Hồng mỉm cười một chút, rồi đem ánh mắt nhìn về phía Bùi Đông Lai:
- Lão bản, làm phiền cậu 10', không ngại chứ?
Có lẽ bởi vì trong lòng có quỷ, ánh mắt Quý Hồng nhìn về phía bùi Đông Lai có chút tránh né.
Bùi Đông Lai cũng không có trách Quý Hồng nói dối, thở dài nói:
- Ngồi xuống ăn một chút, có chuyện gì thì sau hãy nói.
- Vốn là Đông Lai muốn gọi cô đến để tụ tập, nhưng nghĩ đến hôm nay cô phải chủ trì hội nghị, buổi tối có lẽ sẽ phải dự tiệc, cho nên không gọi cho cô.
Bùi Đông Lai vừa nói, không đợi Quý Hồng mở miệng, Tần Đông Tuyết đứng lên, mỉm cười giảng hòa.
Từ góc độ cá nhân, Tần Đông Tuyết đối với nữ nhân đã từng cạnh tranh với mình rất bội phục... Từ góc độ nữ nhân ích kỷ mà nói, nàng sẽ không bởi vì bội phục mà nguyện thua cuộc đấu này.
Nhưng... Giờ khắc này, không để cho Bùi Đông Lai xấu hổ, nàng phải đứng ra giảng hòa.
Nghe Tần Đông Tuyết giải thích, Quý Hồng mặc dù biết Tần Đông Tuyết không dối nàng.
Nhưng chẳng biết tại sao, nàng cảm thấy trong lòng đau quặn, sự kiêu ngạo đã vợ thành từng mảnh, giờ này đã gắn lại với nhau.
- Cảm ơn.
Mặc dù đau lòng, nhưng trên mặt nàng vẫn duy trì nét cười. Thậm chí còn trêu ghẹo nói;
- Hắn là lão bản lại phủi mông mà đi, tôi cũng quen việc này rồi.
- Mọi người ăn trước đi, tớ cùng Quý tỷ vào bên trong hàn huyên một phen.
Làm như đã nhận nội tâm biến hóa của Quý Hồng, Bùi Đông Lai cười cười với đám người Tần Đông Tuyết, sau đó ý bảo Quý Hồng cùng hắn vào biệt thự hàn huyên.
Quý Hồng mỉm cười, đi theo Bùi Đông Lai vào biệt thự.
- Lão bản thân ái, có gì muốn nói không?
Tiến vào đại sảnh của biệt thự, Quý Hồng tự nhiên như ở nhà mình, đá chiếc giày cao gót ra, thản nhiên ngồi xuống salon, theo thói quen quở trách Bùi Đông Lai.
- Xin lỗi!
Bùi Đông Lai cầm lấy một chai rượu đỏ, đi tới bên cạnh Quý Hồng, mở chai rượu ra rót cho mình và nàng một chén.
- Tỷ tỷ không chịu nổi bộ dạng hư tình giả ý này.
Quý Hồng tiếp rượu đỏ, nói:
- Hai chữ xin lỗi này đáng giá mấy đồng? Nếu cảm thấy áy náy, thì tăng lương cho tỷ tỷ này đi, hơn nữa còn phải lương CEO cao nhất đó.
- Không thành vấn đề.
Bùi Đông Lai cười khổ đáp ứng, sau đó muốn nói lại thôi.
- Hôm nay tôi tìm cậu chính là vì muốn nói tới chuyện của Mộ Khuynh Nhan.
Dường như biết được Bùi Đông Lai muốn nói gì, Quý Hồng không đợi Bùi Đông Lai mở miệng liền đổi đề tài khác.
Sắc mặt Bùi Đông Lai hơi đôi, con mắt đột nhiên mở lớn:
- Nàng làm sao?
- Nhìn cậu khẩn trương như vậy?
Mắt thấy đã nói lảng sang chuyện khác, tâm tình Quý Hồng khôi phụ lại bình thường, tức giận trợn mắt nhìn Bùi Đông Lai, sau đó mới giải thức:
- Chuyện là như vầy, công ty Warner Brothers của Mỹ muốn tiếp xúc với chúng ta, rồi có ý hợp tác, muốn để cho Mộ Khuynh Nhan cùng Trang Hiểu Vân đi Hollywood để phát triển.
Hả?
Nghe lời này của Quý Hồng, chân mày của Bùi Đông Lai nhíu lại.
- Cá nhân tôi cho rằng, quốc hội Mafia muốn hợp tác chỉ là ngụy trang, chủ yếu là muốn bắt cóc Mộ Khuynh Nhan cùng Trang Hiểu Vân để đối phó cậu.
Quý Hồng hớp một ngụm rượu, nói ra ý nghĩ của mình:
- Cho nên tôi đem quyền quyết định cho cậu.
- Chuyện xảy ra khi nào?
Bùi Đông Lai hỏi.
- Hơn một tháng trước.
Quý Hồng vừa nói, lại bộ sung:
- Bọn họ nói, chỉ cần chúng ta nguyện ý, lúc nào cũng có thể ký hợp đồng.
Vừa nghe lời của Quý Hồng, Bùi Đông Lai khẽ nheo mắt.
Hơn một thắng trước, ở trong Đại Bỉ Vũ bộ đội đặc chủng toàn cầu, trên lôi đài đã giết chết U Linh một trong Merck của Mafia, hơn nữa vì muốn đánh trả Anthony mà trước mặt mọi người hắn khắc lên người Merck 2 chữ "Diệt tộc".
Trong tình huống này, gia tộc Gambino âm thần không chế Warner Brothers phái người tới kéo Mô Khuynh Nhan cùng Trang Hiểu Vân tiến quân vào Hollywood, thuộc về kế "Lòng dạ Tư Mã Chiêu, người ngoài cũng biết"
- Tôi nhận được tin tức, Warner Brothersphái người lén lút cùng hai người đại diện của Mộ Khuynh Nhan cùng Trang Hiểu Vân câu thông, hai người kia cũng biết chuyện này, tôi không biết giải thích thế nào với hai nàng.
Vốn là CEO của tập đoàn Đông Hải, nàng không cần cùng với những người của công ty con nói chuyện, nhưng mà nàng biết quan hệ giữa Bùi Đông Lai và Mộ Khuynh Nhan không bình thường, cụ thể nên làm thế nào, thì tùy Bùi Đông Lai:
- Cho nên cậu tự mình nói với bọn họ đi. Cuối tháng này các nàng sẽ đến Đông Hải biểu diễn.
- Tốt.
Bùi Đông Lai đáp một tiếng. Đồng thời, con mắt chợt lóe tinh quang, không biết đánh chủ ý gì.
Quý Hồng thấy Bùi Đông Lai lâm vào trầm tư, cũng không quấy rầy, mà ngồi một mình uống rượu, cho đến khi Bùi Đông Lai lấy lại tinh thần, nói:
- Đúng rồi, Liveshow của ban nhạc Hoàng Hậu sẽ được diễn vào ngày 28 tháng 9, đây là do tiểu tình nhân Mộ Khuynh Nhan tự mình chọn, ngụ ý thì cậu rõ hơn tôi nhiều. Tôi đề nghị, cậu nên tới ủng hộ một chút.
- Tôicùng nàng...
Bùi Đông Lai cười khổ, cố gắng giải thích quan hệ giữa Mộ Khuynh Nhan.
- Lão bản thân ái, người yêu của cậu không chỉ có Tần Đông Tuyết, còn có những người khác nữa...
Quý Hồng cười trêu ghẹo nói:
- Cậu đã trái ôm phải ấp rồi, không dám tam thê tứ thiếp sao?
Bùi Đông Lai chép miệng.
- Ví dụ như Băng mỹ nhân Liễu Nguyệt.
- Tôi xem Liễu tỷ như tỷ tỷ của mình mà thôi.
Bùi Đông Lai thở dài:
- Không có giống tưởng tượng của cô đâu.
- Được rồi, không nghĩ tới Băng mỹ nhân nữa, có lẽ bởi vì ân tình của Bùi thúc năm đó, cũng chỉ đem cậu trở thành tiểu đệ đệ thôi.
Quý Hồng vô tình hay cố ý nhắc nhở:
- Nhưng cô bé Mộ Khuynh Nhan này lại khác, địa vị của cậu trong lòng nàng không ai có thể thay thế được. Nàng mặc dù không thể giúp cậu được gì nhưng vì cậu mà thay đổi rất nhiều.
Bùi Đông Lai nghi ngờ nhìn về phía Quý Hồng.
- Nhìn tôi làm gì? Cậu cho rằng tỷ đây sẽ yêu cậu sao?
Quý Hồng bị Bùi Đông Lai thấy vậy có chút chột dạ, bất quá lại cố ý nhích 'hung khí' tới gần Bùi Đông Lai, rồi vứt mị nhãn tới, lộ ra nụ cười mê người, nói:
- Không sao tỷ yêu cậu! Cho dù lúc này tỷ nguyện ý để cậu đẩy ngã, cậu dám sao?
"Khách khách"
Lời vừa nói, Quý Hồng không đợi Bùi Đông Lai đáp, liền giống như nữ lưu manh phóng đãng cười một tiếng, rồi để chén rượt xuống, đứng lên nói:
- Tốt lắm, tỷ phải đi tham dự dạ tiệc đây.
- Để tôi tiễn cô.
Bùi Đông Lai nghe vậy, do dự một chút, cuối cùng cũng nuốt lại xuống bụng, đứng dậy tiễn Quý Hồng ra cửa.
Sau đó.
Dám người Tần Đông Tuyết vô tình hay cố ý nhìn chăm chú nhìn biệt thự, cuối cùng Quý Hồng đi ra trước, trực tiếp tới trước mặt họ, cười nói:
- Các mỹ nữ, các suất ca, tỷ tỷ phải đi tham dự dạ tiệc rồi, chúc mọi người vui vẻ.
- Đại ma nữ, gặp lại!
Nghe thấy lời Quý Hồng... Đông Phương Uyển Nhi cùng nàng quan hệ cải thiện lớn vẫy vẫy bàn tay nhỏ bé dính đầy dầu mỡ, nói lời từ biệt với Quý Hồng.
- Gặp lại, tiểu ma nữ.
Quý Hồng phất phất tay, nụ cười trên mặt càng đậm.
Chẳng biết tại sao, Tần Đông Tuyết thấy Quý Đồng có chút bất đồng so với lúc đi vào nhưng không rõ ở chỗ nào.
- Lão bản thân ái, ngài tiếp tục tiêu sái đi, tỷ tỷ tôi tiếp tục đi làm công cho ngài đây.
Không để ý tới ánh mắt nghi hoặc của Tần Đông Tuyết, Quý Hồng cười cười với Bùi Đông Lai, không đợi hắn đáp lời, liền quyết đoán xoay người, để cho mọi người một bong lưng cao ngạo.
Chẳng qua là.
Bóng lưng kia làm cho mọi người cảm giác cô đơn.
Bởi vì.
Nàng kiêu ngạo, nàng thua trong trận chiến giành tình yêu.
← Ch. 495 | Ch. 497 → |