← Ch.0174 | Ch.0176 → |
Chuyện Lý Dương ở Nam Dươn giải ra Thủy Tinh Chủng và Lam Tinh Linh hễ là người hơi đổ thạch thì không ai không biết cả, Trịnh Khải Đạt vừa giới thiệu là mọi người liền bắt đầu nghị luận.
Lần này mọi người cũng không quá mức kinh ngạc, rất nhiều người từ lâu đã biết Lý Dương không đơn giản, chỉ là mọi người đều không ngờ Lý Dương sẽ tỏa sáng ở Nam Dương mà thôi.
Với những người của công ty châu báu mà nói, Lý Dương vượt trội Thiệu Ngọc Cường mới là thứ mà bọn họ quan tâm, nếu người thanh niên này thật sự là Lý Dương thì lần đấu giá này sẽ rất thú vị.
Lý Thanh có chút ghen tỵ nhìn Lý Dương, Lưu Khiêm thì nhìn hắn bằng đôi mắt hâm mộ, không hổ là cố vấn đổ thạch mà công ty mời tới, hôm nay có thể liên tục đổ ra Kim Ti Chủng chắc hẳn là do ý Dương cố vấn rồi.
-Mọi người, như lời tôi đã từng nói, mọi người có thể về xin chỉ thị của thượng tầng công ty, nhưng mà xin mọi người yên tâm, vật phẩm được bán đấu giá lần này tôi sẽ gửi bản báo cáo chi tiết cho mọi người
Trịnh Khải Đạt lại lớn tiếng nói một câu, hắn rất vừa lòng với phản ứng của những người này, danh tiếng của Lý Dương quả nhiên có tác dụng.
-Lý lão đệ, lão Trịnh đã lập công ty, những công ty châu báu này sau này sẽ là khách hàng lớn, nếu có thể thừa dịp này tạo quan hệ tốt thì sẽ rất có lợi cho công ty
Tư Mã Lâm bước tới nhỏ giọng nói một câu, hắn không biết là Trịnh Khải Đạt đã để lộ thân phận hợp tác của Lý Dương với những người này rồi.
-Không có việc gì, tôi hiểu
Lý Dương nhẹ nhàng gật gật đầu, Trịnh Khải Đạt đang tuyên truyền cho công ty, nếu công ty làm ăn tốt thì Lý Dương sẽ có lợi nên tất nhiên là hắn sẽ không phản đối.
-Tư Mã ca, sắp trưa rồi, nếu không có chuyện gì thì mọi người giúp em cắt khối nguyên thạch này đi
Ngô Hiểu Lỵ đột nhiên tiến lên, trên tay cô còn mang theo một khối nguyên thạch, thấy mọi người đều đổ tăng nên lòng của Ngô Hiểu Lỵ cũng có chút ngứa ngáy, máy giải thạch chỗ Tư Mã Lâm vẫn chưa có ai sử dụng nên cô định thừa dịp này giải luôn.
-Tốt, không thành vấn đề
Tư Mã Lâm lập tức gật đầu, bàn tay mới vương ra còn chưa kịp nhận khối nguyên thạch thì đã rụt về.
Hắn cười một tiếng rồi chỉ về phía Lý Dương nói: "Có sẵn một cao thủ may mắn ở đây, em cần gì đến anh chứ, nếu lỡ giải ra mà không có gì thì đừng có trách"
Ngô Hiểu Lỵ sẽ không tự mình giải thạch, điều này ai cũng biết, lần trước ở Nam Dương là do mấy người Tư Mã Lâm giải giúp, chẳng qua khi đó Lý Dương không có ở đó, chứ nếu có thì người giải sẽ là Lý Dương mà thôi.
Lần này Lý Dương ở đây, lại vừa lúc không có việc gì làm, Tư Mã Lâm sẽ không định bỏ qua cho hắn đâu.
Ngô Hiểu Lỵ nhìn thoáng qua Lý Dương, cô cũng không nói gì, Lý Dương cười khổ lắc đầu, tuy tránh thoát bên Trương Vĩ nhưng lại không tránh thoát bên này
Khối nguyên thạch này là Ngô Hiểu Lỵ tự mình chọn, Lý Dương cũng không có xem qua, khối nguyên thạch này rất nhỏ, chĩ to hơn bàn tay một chút, nếu mà không nhỏ như vậy thì cô cũng không cầm trên tay từ nã đến giờ rồi.
Khối nguyên thạch này có phần ngoài màu trắng, tên mặt có những hoa văn không có quy tắc, dựa vào nhữn đặc điểm này rất khó nhận biết được bên trong có Phỉ Thúy hay không.
Nhìn từ bề ngoài Lý Dương cũng không biết bên trong có gì hay không.
Lý Dương lặng lẽ sử dụng năng lực đặc thù của mình, ngay lập tức mọi thứ liền hiện ra trong đầu Lý Dương, khi thấy một khối xanh biếc bên trong đôi mắt Lý Dương mở to ra không ít.
Khối nguyên thạch này của Ngô Hiểu Lỵ không ngờ lại có Phỉ Thúy, hơn nữa còn là một khối Băng Chủng Phỉ Thúy màu xanh biếc, từ biểu hiên cho thấy nó cũng không thua kém khối Hoàng Dương Lục mà Lý Dương giải ra ở Thanh Đảo bao nhiêu, chỉ là nó quá nhỏ không đủ để làm vòng tay nên giá tri sẽ bị ảnh hưởng.
-Lý Dương, anh làm sao vậy?
Thấy Lý Dương ngẩn người Ngô Hiểu Lỵ không nhịn được hỏi một câu, kỳ thật Ngô Hiểu Lỵ cũng khogn6 có quá chú ý tới khối nguyên thạch này, cô thuần túy chỉ là mua chơi àm thôi, khi thấy mọi người đều đổ tăng thì cô cũng ngứa tay nên định lấy ra thử vận may.
-Không có việc gì, tôi cắt giúp cô khối này
Lý Dương vội vàng lắc đầu rồi nhanh chóng bước tới máy giải thạch, những người xung quanh khi thấy Lý Dương muốn giải thạch thì không ai nói gì, bây giờ họ đều đã biết thân phận của Lý Dương nên cũng tò mò nhìn Lý Dương giải thạch
Thấy Lý Dương bắt đầu giải thạch thì Trịnh Khải Đạt cũng chạy tới, nhưng mà khi thấy khối nguyên thạch quá nhỏ hắn nhịn không được lắc lắc đầu, Trịnh Khải Đạt tuy rằng cũng có đổ một số khối nguyên thạch nhỏ, nhưng quá nhỏ như thế thì hắn không có hứng thú, khối nguyên thạch nhỏ như thế cho dù là giải ra Phỉ Thúy thì cũng không đủ để làm một vòng tay nên hắn cũng không chú ý nữa.
Mọi người không biết là Lý Dương đang cảm thán trong lòng, Lý Dương nhớ rõ Ngô Hiểu Lỵ đã từng đổ 3 khối ở Nam Dương, ba khối đều ra Phỉ Thúy, lần này lại đổ tăng, hơn nữa còn là tăng mạnh, Ngô Hiểu Lỵ mới thật sự là người có vận may vô địch.
Cắt khối nguyên thạch nhỏ như vậy cũng rất dễ dàng, chọn một vị trí rồi Lý Dương bắt đầu cắt xuống.
Khối Băng Chủng này có kích cỡ không khác mấy so với khối Phỉ Thúy đầu tiên mà Lý Dương giải ra, màu xanh lại càng đậm hơn một tí, nhưng mà khối mà Lý Dương giải ra là cao cấp Phỉ Thúy, nên hai khối khối nào có giá hơn Lý Dương cũng không biết được.
"Rè rè "
Máy cắt nhanh chóng hạ xuống, không tới ba phút, khối nguyên thạch này đã bị Lý Dương cắt ra.
-Xanh, có màu xanh rồi
Lưu Khiêm hét to một tiếng, giọng của hắn còn đầy hưng phấn, tuy rằng khối đá này rất nhỏ hơn nữa còn bị bùn đất che lấp nên mọi người rất khó thấy rõ, cho dù là bây giờ đã thấy màu xanh thì cũng không ai biết được chất lượng của khối Phỉ Thúy bên trong là như thế nào.
Trịnh Khải Đạt nhanh chóng câm bình nước chạy tới rửa bề mặt vết cắt, lần này, tất cả mọi người đã nhìn thấy rõ thứ bên trong.
-Băng Chủng, màu táo xanh
Lưu Khiêm hít vào một hơi rồi kinh ngạc nhìn Lý Dương. Lý Dương lại đổ tăng, hơn nữa lần này vẫn là loại Băng Chủng, cho dù là nơi giải thạch chuyên nghiệp thì tình trạng nỳ cũng rất ít gặp, mỗi ngày có một khối Băng Chủng thôi cũng đã dủ làm mọi người hưng phấn rồi chứ nói chi lại như thế này.
-Thật sự là Băng Chủng
Trịnh Khải Đạt ngơ ngác nhìn khối đá rồi đột nhiên chuyển qua nhìn Lý Dương, ánh mắt của những người khác cũng tập trung trên người Lý Dương, khối đá này giải ra Băng Chủng thỉ công lao hắn đã nhận hết một mình.
Ngô Hiểu Lỵ cũng có chút ngẩn người, cô ở công ty lâu như vậy nên cũng biết khối đá này có ý nghĩa gì.
Trịnh Khải Đạt sau khi tỉnh lại lập tức đi tới chỗ Ngô Hiểu Lỵ rồi cười ha hả nói:
-Hiểu Lỵ, chúc mừng em, khối Phỉ Thúy này của em để cho bọn anh bán đấu giá có được không?
-Không thành vấn đề, chỉ là không biết khối Phỉ Thúy bên trong như thế nào thôi
Ngô Hiểu Lỵ gật gật đầu, cô là người của công ty nên yêu cầu này cô cũng không từ chối.
-Lý lão đệ tiếp tục đi, khẳng định là khối Phỉ Thúy này không nhỏ, chúng ta chờ xem
Trịnh Khải Đạt nở nụ cười, vừa rồi nguồn cung cấp còn ít nên hắn không có ý định, nhưng bây giờ không ngờ lại dư ra một khối Băng Chủng, tuy rằng có chút nhỏ nhưng dủ sao cũng là Băng Chủng, khi vừa thấy khối Phỉ Thúy này thì hắn ngay lập tức đưa ra ý định bán đấu giá.
Vương Hạo Dân cũng chạy tới, hắn hâm mộ nhìn khối nguyên thạch của Ngô Hiểu Lỵ, hắn thầm nghĩ tại sao Lý Dương vừa rồi không cắt ra cho hắn một khối Băng Chủng chứ, nếu vừa rồi là khối Băng Chủng thì hắn cũng sẽ không chỉ kiếm được mấy chục vạn như thế.
Sau khi rữa xong, Lý Dương đơn giản điều chỉnh vị trí của nó lại, khối Phỉ Thúy bên trong nhỏ, khối nguyên thạch cũng không lớn nên cũng không tốn bao nhiêu công sức để cắt cả.
Không đến mười phút sau, khối Kim Ti Chủng của Trương Vĩ còn chưa được lấy ra thì bên này Lý Dương đã sắp giải xong.
Lúc này mọi người nhìn về phía Lý Dương còn mang theo một tia phức tạp, đặc biệt là Thiệu thị Lý Thanh, ân oán giữa Thiệu thị và An thị hắn biết rất rõ. Chuyện của Lý Dương và tam công tử của họ hắn cũng biết một ít, biểu hiện của Lý Dương hắn cũng đã nhìn thấy, biểu hiện này của Lý Dương đối với công ty của họ là rất nguy hiểm, hắn phải mau chóng đem mọi chuyện thông báo cho tổng công ty.
Lưu Khiêm cũng có ý tưởng như Lý Thanh, nhưng mà tâm trạng của hắn thì tốt hơn nhiều, Lý Dương chính là thủ tịch cố vấn đổ thạch của An thị nên càng lợi hại càng tốt.
Những công ty châu báu khác cũng đang suy tính cho mình, mặc kệ nói như thế nào đi nửa thì lần này Lý Dương đã hoàn toàn nổi danh, chỉ cần vận may của hắn thôi cũng đủ để người ta nhìn với ánh mắt khác rồi.
-Khụ khụ, Lý lão đệ, tôi nhớ là khối nguyên thạch của cậu vẫn chưa được giải, không bằng cứ giải luôn đi rồi chúng ta đi ăn cơm?
Trịnh Khải Đạt ho nhẹ hai tiếng rồi nói với Lý Dương, Trịnh Khải Đạt nhắc nhở mọi người mới nhớ tới, khối đổ thạch mà mọi người mua đã được giải chỉ còn sót lại khối của Lý Dương thôi.
Lý Dương tổng cộng mua năm khối, trong đó có ba khối thoạt nhìn là phế phẩm, nhưng mà thứ này nếu torng tay Lý Dương thì bọn họ cũng khọng dám khinh thường, nói không chừng bên trong lại có cực phẩm Phỉ Thúy cũng không chừng, lần trước khối cực phẩm Phỉ Thúy Lam Tinh Linh Lý Dương cũng giải ra từ một khối phế phẩm không phải sao.
-Tốt, tôi cũng giải một khối
Do dự một chút, Lý Dương mới gật đầu đáp ứng, khi Trịnh Khải Đạt hỏi thì Lý Dương cũng đã hiểu được Trịnh Khải Đạt muốn Lý Dương tiếp tục đổ tăng một khối nữa để tăng thêm sức ảnh hưởng. Biểu hiện của bọn họ càng tốt thì những công ty châu báu này sẽ không dám khinh thường, trước khi có thể thiết lập quan hệ thì việc này quả thật là có trợ giúp rất lớn.
Lý Dương suy nghĩ một lát rồi đi lấy khối nguyên thạch có chứa Phù Dung Chủng ra, những khối kia đều là bảo bối không nên giải ở đây, có khối này cũng đủ rồi.
Nhìn thấy Lý Dương lại chuẩn bị giải thạch, mọi người liền yên lặng trở lại, có người lặng lẽ quay đầu nhìn nhìn thì kinh ngạc phát hiện những máy giải thạch kia không còn ai ở đó. Trừ hai cái máy giải thạch chỗ Lý Dương vẫn còn hoạt động thì những cỗ máy kia đều đã tạm ngừng, mọi người cho dù là công ty châu báu hay là người tới góp vui đều đã tập trung tới chỗ Lý Dương.
Một ít người do đứng xa không thấy rõ nên thậm chi còn đứng trên máy giải thạch để có thể nhìn rõ quá trình Lý Dương cắt.
-o0o-
← Ch. 0174 | Ch. 0176 → |