Vay nóng Tima

Truyện:Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Chương 0252

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Trọn bộ 1111 chương
Chương 0252: Thành công về nhà
0.00
(0 votes)


Chương (1-1111)

Siêu sale Shopee


Một ức?

Người thanh niên bị nghi là phá rối đã báo giá một ức, người thanh niên này nếu thật sự quá rối thì công ty dấu giá có thể nói là quá điên khùng.

Nhưng mà nếu như hắn không phải phá rối thì thế giới này quả thật quá điên cuồng.

Người thanh niên thoạt nhìn giống như sinh viên này cũng dám ở hội đấu giá báo giá một ức để mua cái bình Nguyên Thanh Hoa, đây chính là đồ cổ chứ không phải là những trang sức xinh đẹp của giới trẻ, mà bộ dáng của Lý Dương thì nhìn như thế nào cũng không giống là công tử con nhà giàu.

Sắc mặt của người quản lý càng thêm vui vẻ, hắn đương nhiên hiểu được Lý Dương tuyệt đối không phải phá rồi mà là một khách hàng cao cấp.

Trần Vi, Bạch Minh và Mao lão đều ngây người nhìn Lý Dương.

Thân phận của Lý Dương bọn họ biết rõ, Lý Dương liên tục hai lần ra giá, lần này lại trực tiếp báo giá một ức cho thấy Lý Dương thật sự muốn cạnh tranh cái bình này, đây là chuyện mà trước đó bọn họ không hề nghĩ tới.

Trong danh sách người cạnh tranh của Trần Vi tuyệt đối không có Lý Dương, trước đó bọn họ cũng không hề nghĩ là sẽ gặp Lý Dương, Lý Dương tuổi còn rất trẻ, nói hắn dùng một ức mua một ón đồ sứ thì bọn họ không thể nào tin dược.

-Một ức, tiên sinh số 123 ra giá một ức...

Người bán đấu giá có chút sững sốt rồi lập tức kêu lên, cái bình Nguyên Thanh Hoa này có giá một ức đã là rất giỏi rồi, giá cuối cùng càng cao thì hắn càng cảm thấy mình có thành tựu.

Mọi người xung quanh lập tức sôi nổi thảo luận, 4 người cạnh tranh kia thì cúi đầu, sắc mặt đều rất khó xem.

Nửa đường xuất hiện một người trẻ tuổi không rõ thân phận làm cho bọn họ rất lo lắng, chuyện này đối với bọn họ tuyệt đối không phải là tin tức tốt.

Do dự một hồi, số 66 lại giơ thẻ báu giá.

Một ức một trăm vạn, sau khi số 66 giơ thẻ bài thì có hai người nữa cũng báo giá, người còn lại chậm tay hơn nên tiếp tục bảo trì im lặng ngồi đó.

Hai trăm vạn, ba trăm vạn, năm trăm vạn.

Giá của Nguyên Thanh Hoa không ngừng tăng lên, rất nhanh đã tới giá một ức 800 vạn.

Lúc này cạnh tranh chỉ còn 4 người, một người đã rời khỏi và có một người mới gia nhập là Lý Dương, bốn người này dường như không ai chịu từ bỏ cả.

Trần Vi hiện đang rất vui vẻ, nếu là Lý Dương có thể mua được cái bình Nguyên Thanh Hoa này thì đây tuyệt đối là tin tức tốt, với quan hệ của bọn họ và Lý Dương thì việc phỏng vấn không phải là việc khó.

Vương Giai Giai và Cố Nhã Tĩnh lúc này cũng đang rất giật mình, buổi sáng Lý Dương đã mua một chiếc vòng cổ với giá trên trời, hiện tại không ngờ lại muốn mua cái bình Nguyên Thanh Hoa, biểu hiện lần này của Lý Dương đã vượt qua sự hiểu biết của hai cô.

-Một ức 1000 vạn

Giá một ức 800 vạn ngừng không tới 1 phút, Lý Dương lại giơ thẻ bài, lần này lại bỏ thêm hai trăm vạn, hơn nữa cộng thêm phí thủ tục thì giá của Nguyên Thanh Hoa đã là một ức 2000 vạn, vượt xa giá trị của nó.

Ba người kia sắc mặt càng thêm khó coi, một người lắc lắc đầu, một ức 2000 vạn, giá này đã tới mấu chốt của hắn nên hắn quyết định từ bỏ.

Mọi người đều yên lặng liếc nhìn Lý Dương, hiện tại không ai còn nghi ngờ là Lý Dương phá rối nữa.

Nói giỡn, nào có ai phá rối tới bây giờ chứ, ở công ty đấu giá cũng không có ai dám làm quá như vậy, một khi bị phát hiện thì xong rồi.

Ba người còn lại không ai từ bỏ, trong đó có cả số 66.

Số 66 quay đầu lại nhìn thoáng qua Lý Dương rồi lại giơ thẻ báo giá, không tới 1 phút sau Lý Dương cũng báo giá, hơn nữa sắc mặt cũng rất dễ dàng không hề có chút khó khăn nào.

Biểu hiện của Lý Dương làm cho số 66 lo lắng, người còn lại cũng đang nói thầm không biết Lý Dương định làm gì.

-Một ức 1600 vạn

Số 66 đột nhiên hô lớn, hắn đột nhiên tăng thêm 400 vạn, số 66 đã quyết định báo giá cao nhất của mình, nếu giá này mà Lý Dương còn báo giá tiếp thì hắn sẽ từ bỏ.

Người cạnh tranh còn lại lâp tức lắc đầu, hắn vốn định báo giá thêm nhưng lại bị số 66 đoạt trước, giá này lại cao hơn giá quy định của hắn nên hắn chỉ có thể từ bỏ.

Trong phòng đấu giá, mọi người đều đang nhìn Lý Dương, bọn họ đều cảm giác được cuộc đấu giá này đã tới thời gian cuối, có lẽ lần ra giá tiếp theo sẽ là giá cuối cùng của nó.

Một phút đồng hồ sau, Lý Dương từ từ giơ thẻ bài lên, sắc mặt số 66 đột nhiên trăng bệch, sau đó hắn trực tiếp dứng dậy rời đi, hắn rời đi đại biểu cho việc đối thủ cạnh tranh cuối cùng của Lý Dương đã từ bỏ.

"Ba ba ba ba "

Trong phòng đột nhiên vang lên một tràn pháo tay, ai cũng không ngờ người mua được cái bình nguyên Thanh Hoa lại là một người trẻ tuổi. Giá một ức một nghìn bảy trăm vạn, hơn nữa cộng thêm phí thủ tục thì nó đã có giá một ức ba nghìn vạn, đây tuyệt đối là một kỹ luật.

Người quản lý đấu giá kia hiện nay đang cười rất sáng lạn, với kết quả này hắn rất hài lòng, giá cả này đã vượt qua dự tính của họ rồi.

---Một ức một nghìn 700 vạn lần một, một ức một nghìn bảy trăm vạn lần 2, nhất một ức một nghìn bảy trăm vạn lần ba, chúc mừng số 123, ngài đã là chủ nhân của chiếc bình Nguyên Thanh Hoa này

Người bán đấu giá lớn tiếng hô, tiếng vỗ tay càng thêm nhiệt liệt.

-Thật sự là Lý Dương

Trần Vi ngơ ngác nói một câu. Vừa rồi bọn họ quả thật nghĩ tới việc Lý Dương mà mua được thì họ sẽ được ưu đãi, nhưng đây chỉ là hy vọng, chính bọn họ cũng không dám tin tưởng, chơ tới khi cây búa gõ xuống bọn họ vẫn nghĩ là mình đang mơ.

-Lý, Lý lão đệ, cậu thật sự mua cái bình Nguyên Thanh Hoa?

Bạch Minh đột nhiên nắm lấy tay Lý Dương rồi giật mình kêu lên, những đối tượng quan sát trọng điểm của bọn họ có khá nhiều người, có nhiều người nổi tiếng được bọn họ chú ý nhưng bọn họ lại bỏ qua Lý Dương.

Kết quả này làm cho bọn họ rất ngoài ý muốn, nhưng phần nhiều là cao hứng, Lý Dương đã tạo cho bọn họ một bất ngờ thật lớn.

Nghe được tiếng búa Lý Dương thở ra một hơi, chuyện của Hà lão nhờ đã làm xong, chuyến đi HongKong này xem như là đã hoàn thành.

Hơn nữa, Lý Dương không chỉ mua được Nguyên Thanh Hoa mà còn ngoài ý muốn được đếmua được một món đồ cổ, quan trọng nhất là năng lực đặc thù lại một lần nữa tăng lên, cho dù là xét trên mặt nào thì chuyến đi HongKong này Lý Dương cũng rất vừa lòng.

Đấu giá Nguyên Thanh Hoa chấm dứt với kết quả ngoài dự kiến của mọi người, không ngờ nó lại bị một người trẻ tuổi mua đi, một ít phóng viên ở hiện trường nhanh chóng ghi lại kết quả này, đây tuyệt đối là một tin tức sốt dẻo.

Một ít phóng viên có lòng đi hỏi lai lịch của Lý Dương, công ty bán đấu giá sẽ không tiếc lộ tin tức của khách hàng nhưng chuyện Lý Dương buổi sáng vừa mua chiếc vòng cổ Kim Cương thì không thể nào giấu được phóng viên. Sau khi bọn họ biết được tin tức này thì càng thêm điên cuồng, sáng chiều hai món vật phảm đấu giá quan trong đều bị một người mua, một ngày tiêu hao hơn một ức bảy nghìn vạn, đây tuyệt đối là một tin tức kinh người

Một ít phòng viên biết tin đã đứng ngoài cửa chờ đợi, bọn họ muốn sau khi đấu giá chấm dứt sẽ phỏng vấn Lý Dương một chút.

Sau khi đấu giá Nguyên Thanh Hoa xong công ty tiếp tục đấu giá những vật phẩm còn lại, việc bán Nguyên Thanh Hoa đã kích thích khá nhiều người nên những vật phẩm tiếp theo đều bị cạnh tranh kịch liệt, xu thế càng ngày càng dữ dội.

Những người trước đó không mua dược đều tập trung vào những vật phẩm tiếp theo làm cho mổi món vật phẩm đều vượt qua giá trị của nó, người quản lý buổi đấu giá lúc này đang cười không ngậm miệng lại được

Buổi đấu giá tới sáu giờ mới chấm dứt, sau khi chấm dứt người của công ty đấu giá lập tức mời Lý Dương tới phòng khách quý làm cho những phòng viên đang chờ ở ngoài rất thất vọng.

Trái lại với những phóng viên, Lý Dương sau khi tới phòng khách quý liền thanh toán tiền ngay lập tức, tính tổng thời gian thì không tới hai mươi phút cuộc giao dịch này đã thành công, đây được xem làm lần nhanh nhất trong những lần thanh toán từ trước tới nay.

Sau khi xử lý tốt việc này Lý Dương lập tức trở về khách sạn, phòng viên lại một lần nữa đón hụt, Lý Dương cũng không thích những phòng viên này, có thề điệu thấp thì không bao giờ hắn sẽ làm mình quá nổi.

-Lý Dương, Nguyên Thanh Hoa đâu?

Vừa mới trở lại phòng thì Cố Nhã Tĩnh ké Vương Giai Giai tới phòng Lý Dương, trên tay của cô còn cầm theo một camera, ánh mắt cô không ngừng chuyển động, dường như cô đang tìm kiếm cái gì đó.

Lý Dương ôm đầu tỏ vẻ đau khổ:

-Chị Cố của tôi, Nguyên Thanh Hoa còn ở chỗ công ty đấu giá, nơi này là khách sạn, đặt nó ở đây không an toàn chút nào

-Nhã Tĩnh, Lý Dương nói rất đúng, Nguyên Thanh Hoa không phải là vòng cổ Kim Cương, phải tìm nơi thích hợp mới có thể bảo quản

Vương Giai Giai vội vàng kéo Cố Nhã Tĩnh, sau khi xác định trong phòng không có Nguyên Thanh Hoa Cố Nhã Tĩnh lập tức thất vọng lắc đầu

Vương Giai Giai và Cố Nhã Tĩnh đến không bao lâu thì Trần Vi, Bạch Minh và Mao lão đêu đến, mọi người sau khi thấy Lý Dương thì cảm thán một tiếng, sau khi biết Lý Dương đã ký xong hợp đồng thì mọi người càng thêm vui vẻ.

Đáng tiếc chính là Lý Dương không chịu cho bọn họ phỏng vấn ngay lập tức, Nguyên Thanh Hoa là của Hà lão chứ không phải của hắn, muốn gì thì phải hỏi ý kiến Hà lão mới được. Nhưng mà với tư tưởng của Hà lão mà nói thì ông tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội tuyên truyền văn hóa của Trung Quốc nên việc phỏng vấn không phải là vấn đề gì lớn.

Đây không thể xem là tin tức tốt bọn người Trần Vi nhưng cũng không làm cho bọn họ thất vọng, ít nhất thì bọn họ vẫn có cơ hội tiếp xúc với cái bình Nguyên Thanh Hoa. Lúc này bọn họ mới biết được mục đích tới HongKong của Lý Dương thì ra là vì Nguyên Thanh Hoa, hơn nữa còn là giúp Hà lão mua.

Ba ngày sau, Lý Dương và Lưu Cương lái xe rời khỏi Hongkong, Vương Giai Giai và những người khác đã hoàn thành công tác nên đã trở về Trịnh Châu, đám người Trần Vi hẹn ngày với Lý Dương xong xuôi, chờ thêm vài ngày bọn họ sẽ tới Minh Dương tìm hắn, hy vọng có thể làm xong chuyên mục về Nguyên Thanh Hoa.

Thẩm Hạo thì một mình ở lại Hongkong, hơn nữa làn này hắn phải ở lại vĩnh viễn. Lưu Cương đã âm thầm chuẩn bị qua, Thẩm Hạo đời này đừng nghĩ có thể ra ngoài, đây không chỉ là ý của Lưu Cương mà còn là ý của Hà lão.

Có ý của Hà lão thì không có ai dám thả hắn ra, vị Thẩm công tử chỉ có thể vĩnh viễn sám hối trong tù thôi, cũng không biết khi nào thì hắn mới có thể sám hối thành công nữa.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1111)