Vay nóng Homecredit

Truyện:Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Chương 0461

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Trọn bộ 1111 chương
Chương 0461: Một cao trào nhỏ mở màn
0.00
(0 votes)


Chương (1-1111)

Siêu sale Shopee


Đằng sau kho hàng đại khái có hơn một ngàn khối nguyên thạch bên ngoài bị hỏng, làm cho người ta bối rối, có nhiều ý kiến về nó.

Nguyên thạch đó đều là hàng Trường Khẩu, hơn nữa đa phần đều là nguyên thạch để đánh cuộc.

Đừng nhìn đống nguyên thạch đó thực khiến cho người ta rối rắm, tổng giá trị của chúng cũng không thấp đâu, một phép tính giá trị nguyên thạch đơn giản đã cho đống nguyên thạch trước mắt khoảng ngàn vạn, cũng chỉ có đại gia tộc Sang Dala mới có thể có được nhiều nguyên thạch khó nhìn thấu như thế.

Lý Dương quay đầu đi vòng vòng hai vòng, cuối cùng chọn ra một khối màu đen to khoảng như quả bóng rổ.

Lúc này mới qua không đến hai mươi phút, hắn đã chọn ra xong ba khối nguyên thạch, mà trên tay Trác Lão mới chỉ có một, vẫn là khối vừa rồi Lý Dương nhìn trúng mà chậm một chút đã không thể lấy được.

- Tam công tử, thời gian còn rất nhiều, có phải Lý tiên sinh đã sốt ruột rồi không?

Cao bá cau mày hỏi nhỏ Sang Dala bên cạnh, ý của ông ta Sang Dala hiểu, Lý Dương chỉ dùng hơn nửa thời gian đã chọn ra ba khối nguyên thạch, vẫn là trong tình huống không có đèn mà chọn, thấy thế nào cũng kiêu ngạo tới mức nghi ngờ.

Ở trước mặt Trác Lão, người như vậy không phải không có, nhưng cuối cùng đều xấu hổ mà chạy.

- Tôi biết!

Sang Dala thản nhiên đáp, vẻ mặt của hắn không chút thay đổi, có điều trong lòng hắn cũng hơi lo. Tổng cộng chỗ nguyên thạch Lý Dương xem qua cũng chỉ hai ba trăm khối mà thôi, còn phần lớn đều là liếc mắt đảo qua một cái, thực sự nhìn kỹ cũng chỉ có một phần mười, đưa ra quyết định nhanh như vậy quả thật khiến cho người ta cảm thấy gan to thái quá rồi.

- Tôi cá là Trác Lão thắng, mười đô la, cậu dám chung không?

Trong số nhân viên đứng bên cạnh đột nhiên có một người nhỏ giọng nói với đồng nghiệp, mấy đồng nghiệp bên cạnh y ngẩng đầu nhìn y một cái, tất cả đều bĩu môi.

Những người này sớm đã lòng tin to lớn đối với Trác Lão, hơn nữa, ở đây Trác Lão còn có chiến tích kinh ngạc, chỉ có đứa ngốc mới đi cá với hắn.

Trong mắt bọn họ, Lý Dương này thoạt nhìn cũng chỉ trẻ như bọn họ, như thế nào cũng cảm thấy rất không chắc chắn.

- Thật là mất hứng, ta hỏi mấy anh em khác.

Thấy không ai chơi với mình, người này bỏ đi đến trước mặt đám lính bên cạnh, người nhà của mấy người lính đa phần là sinh sống cùng với họ, có mấy người y có quen biết.

- Có cá không? Ít nhất mười đô la.

Anh chàng trẻ tuổi nhỏ giọng nói với mấy người mình quen, binh lính xung quanh đều nhìn nhau, khi ở đây bọn họ cũng đánh bạc trong quân doanh, nhưng rất ít khi nhằm vào việc đổ thạch này.

- Tôi chơi!

Anh chàng trẻ tuổi này ăn nói không tồi, nói một hồi khiến cho một gã lính cá với y mười đô la, có người mở đầu, sau đó lại có mấy người đặt cược theo. Y cá với họ là một ăn ba, nếu Lý Dương thắng, y sẽ phải trả họ gấp ba lần số tiền này cho mấy người lính.

Hiểu biết của mấy người lính về Trác Lão còn xa không bằng bọn họ, vừa rồi biểu hiện của Lý Dương và Trác Lão bên tám lạng người nửa cân, Lý Dương vẫn là được tướng quân Thornton cố tình mời đến xem như cao thủ đổ thạch hàng đầu, hơn nữa, được anh chàng kia khích lệ, chỉ chốc lát sau, mấy binh linh đó đã giao ra ba trăm đô la tiền cược.

Ba trăm đô la ở Myanmar này cũng không phải là ít, anh chàng thu tiền kia cố gắng nén đắc ý trong lòng.

Trong mắt y đương nhiên là Trác Lão thắng, đừng nói là một ăn ba, kể cả một ăn năm cũng chẳng quan tâm, mấy nhân viên khác đứng cách đó không xa hâm mộ nhìn y, đều tính toán nếu hôm nay Trác Lão thắng sẽ bắt y mời khách thế nào.

- Tam công tử, để tôi đi quản bọn họ.

Cao bá nhăn tít mày lại, mấy nhân viên đó đều bị ông ta làm hư, trước mặt Sang Dala cũng dám ngầm đánh bạc, khiến cho sắc mặt ông ta thật khó coi.

- Không cần.

Sang Dala lắc đầu, đột nhiên xoay người đi tới trước mặt tay nhân viên nọ, bây giờ y vẫn còn đang động viên mấy binh lính còn đang do dự.

- Tam công tử.

Bọn lính vội vàng đứng thẳng dậy, phát hiện ra Sang Dala tới, anh chàng đi khắp nơi dụ người ta đánh bạc cũng thật thà cung kính cúi đầu đứng đó.

- Đây là hai ngàn đô la, tôi cá Lý Dương thắng, cậu dám chơi không?

Sang Dala cũng không trách tội gì, ngược lại lôi ví lấy ra hai mươi tờ đô xanh, tiền ở Myanmar không ổn định, ở đây đô la được mọi người hoan nghênh nhất, bất quá gần hai năm nay đồngro cũng bắt đầu dần được lưu hành.

Ở một số địa phương đồng Nhân dân tệ cũng là tiền lưu thông, có điều ra thành phố lớn thì không được.

- Chơi. Vì sao không dám!

Người nọ cố gắng nuốt nước miếng, bình thường lá gan y không nhỏ, là người linh hoạt, có điều trình độ của y thực không tồi, trong số những người trẻ tuổi ở đây y thuộc loại người nổi bật.

- Tam Tạp!

Sắc mặt Cao bá lại càng khó coi, Tam Tạp chính là tên anh chàng này, hơn nữa còn có chút quan hệ thân thích với ông ta, bình thường Cao bá quản lý y cũng không nghiêm, không ngờ lần này lại còn dám đánh bạc với Sang Dala, việc này khiến cho ông ta có chút không chấp nhận được.

- Không sao, y đồng ý chơi là được. Có điều nếu tôi thắng, tiền thắng cũng không thể thiếu.

Sang Dala cười phất phất tay, đưa tiền qua rồi lại quay về, tiếp tục nhìn Trác Lão chọn nguyên thạch.

Còn nguyên thạch Lý Dương đã chọn được để sang một bên, tiếp tục quan sát một chút nguyên thạch có bề ngoài gây nên tranh luận cực lớn, lần này hắn chỉ thuần túy dùng mắt nhìn.

Nửa giờ trôi qua rất nhanh.

Trác Lão chọn ra ba khối nguyên thạch, có điều ba khối này cũng không phải tất cả đều chọn ra từ đây, ngoài hơn một ngàn khối nguyên thạch ở đây, trong một góc xa tít khỏi ánh sáng còn mấy trăm khối nguyên thạch có về ngoài càng kém, có một khối ông chọn ra từ đây.

Chỗ nguyên thạch đó căn bản Lý Dương không chú ý tới.

- Trác Lão, sao ông lại chọn ở chỗ khác?

Cao bá vội vàng đi lên phía trước, trên mặt ông ta ẩn ẩn một tia lo lắng, mấy trăm khối nguyên thạch đó bề ngoài lại càng tệ, có đánh giá là kém xem như đã không tồi rồi, để ngoài có thể sẽ không ai chịu nhận.

Chỗ nguyên thạch đó không phải trên mặt phẳng lỳ cho thấy bị ăn cắp liên tục thì đã nứt ra một lỗ hổng thật lớn, có trứng muối thì phần lớn đều là trứng muối nhỏ kém cỏi. Chỗ nguyên thạch đó đại khái có hơn bốn trăm khối, tổng giá trị nhiều nhất chỉ có mấy chục vạn, nếu không phải bởi vì chúng có tuổi lên lão thì mấy vạn đồng tiền cũng không tới.

- Không sao, chọn ở đâu chả như nhau.

Trác Lão cười ha hả lắc lắc đầu, có nhân viên đi theo sau ông mang theo ba khối nguyên thạch ông đã chọn.

Một khối trong đó trên mặt đều là ma điểm, dưới ma điểm còn có hắc vụ, gã nhân viên lúc nãy nhận của Sang Dala hai ngàn đô la nhìn thấy khối nguyên thạch này cũng sửng sốt một chút, trên mặt ẩn ẩn chút lo lắng.

Y làm ở đây tiền lương rất cao, một tháng thu nhập tới mấy trăm đô, thu nhập mức này ở Myanmar tuyệt đối là cao rồi.

Có điều nếu lần này thua, y sẽ phải đền ra khoảng tám ngàn đô, sau khi Sang Dala đưa tiền, y còn nhận khoảng vài trăm đô tiền cược của mấy binh lính kia.

Ngay cả Sang Dala cũng cược, mấy người lính đi theo bọn họ cũng không còn lo lắng nữa, tiền đặt cược tăng thêm không ít.

Tám ngàn đô, gần như tất cả của để dành của y, lần này nếu không tán gia bại sản thì chết không thể cựa mình tuyệt đối là thật.

Với tình hình như thế, y lại càng thêm chú ý vào đổ thạch Trác Lão chọn, đây có thể coi là ván bài lớn nhất đời y.

- Chàng trai, chúng ta giải thạch.

Trác Lão cũng không để ý, vẫy vẫy tay gọi Lý Dương, nguyên thạch đã chọn ra rồi, giải ra mới biết cuối cùng ai thắng ai thua.

- Được.

Lý Dương còn đang ngẩn người, nghe ông nói vội vàng gật gật đầu, trên mặt còn hơi kinh ngạc.

Sau khi Trác Lão chọn xong, hắn nhịn không được dùng khả năng đặc biệt quan sát một chút, có nghĩa là có thể biết trước kết quả lần này, nhìn qua rồi thì khiến hắn rất giật mình.

Bộ phận giải thạch cũng không ở trong kho hàng này, bên cạnh kho có một cái nhà kho nho nhỏ.

Cái nhà kho này rộng rãi sáng choang, nói là nhà kho thực ra cũng không nhỏ, bên trong ước chừng có mười bàn giải thạch, thường xuyên có chuyên gia đổ thạch của gia tộc đến tập, cũng có một ít khách hàng cũng thích xem giải thạch.

Ngoài ra còn có một tác dụng, chính là rèn luyện nhân viên của bọn họ, là điều kiện bọn họ chuẩn bị cho để giải thạch.

Bộ phận giải thạch có hai bàn đang dùng, còn lại đều để không, phía trước là cái bàn họp Myanmar, đối với tiểu thương nhân thì đây là mùa tiêu thụ rất đông vui, có điều đối với đại thương nhân nguyên thạch thì đây chính là mùa ế hàng, nguyên thạch tốt đều đưa lên bàn bán, ở đó có thể bán ra với giá tốt.

- Trác Lão Lý tiên sinh, mời.

Đứng ở cửa, Sang Dala cung kính cúi đầu, hắn không đi vào trước, mấy người Cao bá càng không cần phải nói, đều thành thành thật thật đứng bên ngoài.

- Chàng trai, có thể cho ta kiểm tra ba khối của cậu được không?

Trác Lão không khách khí, dẫn đầu đi vào trong, nhân viên đi theo ông vội vàng đẩy xe hàng vào.

- Không thành vấn đề.

Lý Dương hơi do dự một chút, sau đó gật gật đầu, Lưu Cương đứng phía sau nghe được lập tức đẩy xe hàng lên trước mặt Trác Lão, ba khối nguyên thạch của Lý Dương đang ở trên xe.

Nhìn bề ngoài, ba khối nguyên thạch này cũng không có gì đặc biệt, trong đó một khối còn bị mở, nhưng phía dưới là tầng đá xám trắng, như vậy cửa chỉ bị mở khóa thôi.

Hai khối kia có một khối có trứng muối, nhưng là trứng muối to không tốt, trứng muối có diện tích rất lớn, màu bạc, có điều nguyên thạch bên trong không có màu có thể tính rất cao, còn thực dễ nung, màu sáng. Đây là một thay đổi bất thường, trong giới đổ thạch có người gọi hiện tượng này là lục bào bì, một loại nguyên thạch tất cả mọi người đều không thích.

*****

Ngoài trứng muối to, trên khối nguyên thạch này còn chút vân da rắn, nhưng lại là loại vân sợi không tốt, loại đổ thạch này ngoài thị trường nhiều nhất cũng chỉ một hai vạn, mà cái giá này cũng là gặp phải tay không hiểu nghề mới may mắn bán đi được.

Cái khối Trác Lão lấy được trước đó là khối có trứng muối và vân sợi, đầu tiên ông sờ một hồi, lại dùng cây búa nhỏ gõ gõ một hồi, cuối cùng mới gật gật đầu, nhẹ nhàng đặt xuống.

Đặt khối nguyên thạch này xuống, Trác Lão lại sờ sờ hai khối khác, lần này thời gian lại càng ngắn hơn, không đến ba phút đã đặt trả lại hết số nguyên thạch đó cho Lý Dương.

Trên mặt ông còn mỉm cười thản nhiên, nhìn nụ cười của ông, Cao bá và anh chàng mới nhận hai ngàn đô la tiền cược kia đều khẽ thở ra nhẹ nhàng.

Nét tươi cười trên khuôn mặt già nua của Trác Lão thể hiện sự tự tin, bọn họ đã rất nhiều lần nhìn thấy thái độ đó rồi, trước kia, khi ông thể hiện ra như vậy có nghĩa là lão nhân gia đã đổ thắng.

- Bắt đầu giải thạch đi.

Trác Lão nhẹ nhàng lên tiếng, Cao bá lập tức đứng trước một cái bàn giải thạch, lấy ra một trong ba khối nguyên thạch Trác Lão đã chọn, khi ông đổ với người ta đều là Cao bá giải thạch.

Để cho một người mù hai mắt giải thạch quả thật cũng có chút khó xử, Trác Lão nguyên cứu đổ thạch, những năm gần đầy cơ bản đều không tự mình động tay giải, thiếu mất đôi mắt khiến cho ông có tâm mà vô lực.

Lý Dương tự giải cho mình, Vương Giai Giai và Lưu Cương đều ở bên cạnh hắn, Triệu Khuê và Hải Đông rất tò mò nhìn bọn họ. Đối với hai người họ mà nói, đây vẫn là lần đầu tiên tiếp xúc với đổ thạch, trên đường đã nghe không ít tiếng tăm về đổ thạch.

- Những người chưa đặt cược bây giờ đặt vẫn còn kịp đấy

Anh chàng đặt cược kia cười ha hả, có Sang Dala tham dự, y lại càng không chút lo lắng.

Trong nhà kho còn có bảy tám nhân viên nữa, vừa rồi còn có người giải thích việc giải thạch cũng ngừng lại, mọi người đều chạy tới xem trận này.

Trong giới đổ thạch Trác Lão có danh vọng rất cao, khoảng hơn một năm nay không ai dám tới cửa tìm ông cá. Lần này lại đổ với một người trẻ như thế, vẫn là cao thủ tự bản thân Sang Dala tìm mời tới, lại càng khiến cho mọi người thêm hưng phấn.

- Lý tiên sinh, có cần tôi giúp không?

Sang Dala đến bên cạnh Lý Dương, nhỏ giọng hỏi, Lưu Cương theo Lý Dương lâu như vậy đã muốn tới giúp, Vương Giai Giai có chút miễn cưỡng hoặc nói căn bản là sẽ không.

- Được, cám ơn.

Nghĩ một lúc, Lý Dương liền gật gật đầu, để Sang Dala giúp cũng tốt, có thêm một người thuần thục giải thạch, tốc độ cũng sẽ nhanh hơn rất nhiều.

Sang Dala đứng vào chỗ rồi, Trác Lão bên kia đã giải xong khối đầu tiên, khối nguyên thạch đầu tiên chính là khối ông tới lấy trước Lý Dương, đây là một khối nguyên thạch có chứa Phỉ Thúy loại phù dung.

Khối đầu tiên Lý Dương giải chính là khối có vân trứng muối và ho văn da rắn ra, khối nguyên thạch này còn là khối Hắc Sa Bì rất dễ giải ra cao cấp Phỉ Thúy, nếu không có trứng muối và hoa văn da rắn thì giá trị khối nguyên thạch này tuyệt đối hơn hai mươi vạn.

Trước mắt, giá trị hai khối nguyên thạch này phỏng chừng chỉ hai vạn.

Lý Dương không vẽ, hắn tự mình giải thạch không cần vẽ, một lần giơ tay cắt thạch, tay Lý Dương rất nhanh xoa xoa.

Thiết đao chậm rãi chạm vào nguyên thạch, Lý Dương mang kính mắt lúc này có vẻ vô cùng chuyên chú, Sang Dala bên cạnh kinh ngạc nhìn hắn một cái, hiện giờ không ngờ Lý Dương lại mang lại cho hắn một cảm giác tự tin vô cùng.

Cao bá bên cạnh cũng bắt đầu, Cao bá còn thận trọng hơn hắn nhiều, rất cẩn thận nhìn đường vẽ phấn trắng trên đó, nếu chỉ vì mình cắt nhầm mà khiến cho Phỉ Thúy bên trong hư hao, lỗi của ông ta to lắm.

Hư hao này không những liền khiến cho Trác Lão có thể thua, dù sao đổ thạch chính là dựa vào giá trị cuối cùng của Phỉ Thúy mà không phải sau khi giải ra bên trong có bao nhiêu Phỉ Thúy, Phỉ Thúy giải ra đương nhiên đầy đủ thì giá trị càng cao.

Hai máy giải thạch đồng thời vận hành, trong gian phòng nhất thời tràn đầy tiếng cắt đá chói tai.

Vương Giai Giai đứng sau lưng Lý Dương, tò mò nhìn hắn giải thạch, đây cũng không phải lần đầu, tiếng cắt đá chói tai này cô cũng quen rồi.

Ngược lại Triệu Khuê và Hải Đông lại nhíu mày, Triệu Khuê còn đi ra ngoài một vòng, cẩn thận xem xét hoàn cảnh xung quanh.

Âm thanh chói tai khiến cho bọn họ mất sức phán đoán với cảnh vật xung quanh, ra xem cũng là để bảo vệ.

Xung quanh hai máy giải thạch còn đứng không ít, trong đó mười mất người đều là công nhân trong nghề, còn lại là những người đã từng nghe nói tới đổ thạch từ nơi khác tới.

Những người này đều là công nhân trong tộc của Sang Dala, đa phần cũng đều là dựa vào gia tộc của hắn mà sống, trước kia có chuyện như thế này, Cao bá cũng không cầm bọn họ ở lại đây xem. Với bọn họ mà nói, xem cao thủ đổ thạch cũng là một loại khích lệ, tương lai nói không chừng trong những người này cũng sẽ sinh ra hai cao thủ đổ thạch như thế.

Những người này nhỏ giọng nói chuyện với nhau, ngoài Sang Dala và mấy binh lính này, mọi người cơ hồ cũng không xem trọng Lý Dương.

Mười phút sau, nguyên thạch của Lý Dương được mở ra trước, vị trí Lý Dương chọn vốn là ở ngay bên ngoài, một đao này dễ dàngSang Dala bước tới lau sạch mặt cắt, tâm tình của hắn hiện giờ cũng vô cùng khẩn trương, Lý Dương có thể thắng hay không còn thể hiện cho địa vị của hắn ở đây, còn thể hiện đại diện Lý Dương chọn ra có phải lựa chọn chính xác hay không.

- Có màu xanh, ra rồi.

Lau sạch bề mặt cắt, Sang Dala liền kinh hỉ kêu lên một tiếng, bụi bặm trôi đi lộ ra lớp bụi trắng, ở giữa là màu xanh lục mờ mờ, đó là màu xanh biếc, độ sáng cũng vừa phải, nếu không phải Dương Lục thì cũng là Thiển Thủy Lục, vô luận là loại sắc xanh nào đều là Phỉ Thúy có giá trị rất cao.

Đương nhiên, còn muốn xem Phỉ Thúy loại gì, nếu là màu lục loại kém thì giá trị cũng sẽ không quá cao.

Bất quá cắt ra màu sắc luôn là chuyện tốt, đây chính là nguyên thạch khiến cho người ta lo lắng về phẩm chất, nếu Sang Dala dùng nguyên thạch đó để đổ với người khác, nguyên thạch hắn lựa chọn đều là kiện khiến cho hắn vô cùng phiền lòng.

Lý Dương lại một lần nữa vung thiết đao lên, trên mặt hắn còn mỉm cười thản nhiên.

Sau khi hiện ra màu xanh lục, Sang Dala càng thêm nhiệt tình, mấy nhân viên cũng nhỏ giọng nghị luận, bọn họ có vẻ cũng không kinh ngạc lắm.

Người có thể đổ với Trác Lão khẳng định có vài phần bản lĩnh, đổ tăng cũng không khó, quan trọng nhất vẫn là kết quả cuối cùng, ai giải ra Phỉ Thúy có giá trị cao hơn mới có thể thắng, thấy màu xanh rồi nhưng Phỉ Thúy loại gì vẫn chưa nhìn ra, hiện giờ căn bản không phải thời điểm phán đoán thắng hay thua.

Lý Dương chậm rãi ấn đao xuống, khối nguyên thạch cuối cùng Lý Dương chọn ra này là nguyên thạch có vỏ bên ngoài màu đen, bên trong có một khối Kim Ti Chủng không nhỏ, giá trị khoảng hai trăm vạn, so với khối nguyên thạch Trác Lão đang giải thì không kém mấy.

Có điều cái này nếu suy đoán, loại kim ti dù sao cũng không bằng loại phù dung, nếu tính ra, giá trị khối nguyên thạch kia của Trác Lão còn cao hơn khối này của Lý Dương một chút.

Cái này Lý Dương cũng không để ý, bọn họ quan tâm là so giá trị cuối cùng của tất cả Phỉ Thúy, mà không phải từng khối nguyên thạch, mà hắn lại có thể tin tưởng vào kết quả cuối cùng.

- Phù Dung Chủng, là Phù Dung Chủng.

Một đao này Lý Dương vừa mới cắt được một nửa, bên cạnh còn có người kêu lớn lên, bên kia Cao bá đã cắt xong, đường vẽ của Cao bá đã cắt thẳng đến Phỉ Thúy, lộ ra loại bên trong, đúng là Phỉ Thúy loại phù dung thật sáng.

Người đứng xem xung quanh đều là dân trong nghề, liếc một cái liền nhận ra phẩm chất Phỉ Thúy, lập tức có người gào lên, Sang Dala hơi sửng sốt một chút, sắc mặt hắn không có chút biểu hiện gì, nhưng trong lòng quả thật cũng có chút nóng vội âm thầm.

Chỗ nguyên thạch đó đều là nguyên thạch có bề ngoài khiến cho người ta tranh cãi, có thể giải ra loại phù dung thực không dễ dàng, nếu như giải ra một khối Phỉ Thúy loại phù dung lớn, thì chỉ một khối nguyên thạch đầu tiên cũng có thể giúp cho Trác Lão giành được thắng lợi.

Cắt ra Phù Dung Chủng Phỉ Thúy, sắc mặt Cao bá tươi cười sáng lạn, Trác Lão quả nhiên không khiến cho bọn họ thất vọng. Mới khối nguyên thạch đầu tiên đã mở ra cửa hồng, niềm tin của mỗi người bọn họ đều tăng vọt.

Đặc biệt là anh chàng tên Tam Tạp kia, chính y đã thu hai ngàn đô la mỹ tiền cược, lần này đổ thắng, y sẽ vô duyên vô cớ có được cơ hội được nửa năm tiền lương, lúc này cái miệng y đã cười ngoác ra.

Vẻ mặt Trác Lão cũng cười thản nhiên, ánh mắt ông đảo qua, có điều hướng nhìn chính là Lý Dương.

Tiếng người xung quanh bàn luận và kêu kêu gào cũng không gây ra ảnh hưởng gì đến Lý Dương, hắn vẫn chăm chú nắm chặt thiết đao, lần này hắn đã cắt gần xong.

Đối với việc giải thạch, ngay từ đầu Lý Dương đã có hứng thú, có điều theo thời gian, Lý Dương dần dần yêu thích công việc này.

Lý Dương rất hưởng thụ quá trình giải thạch này, đặc biệt là khi đã biết được bên trong nguyên thạch, chậm rãi giải ra Phỉ Thúy bên trong là một trong những việc hắn thích nhất, chính là khi có thể thể hiện khả năng đặc biệt của hắn.

- Xoẹt!

Đao thứ hai của Lý Dương đã cắt xong, Sang Dala lại rửa sạch bề mặt, lập tức sững sờ đứng đó.

- Kim Ti Chủng, Diễm Dương Lục, Lý Tiên sinh, đổ tăng rồi!

Nhìn bề mặt Phỉ Thúy cắt ra, Sang Dala cao hứng kêu to một câu.

Kim Ti Chủng Diễm Dương Lục, so sánh ra là loại nguyên thạch cực xịn, chỉ tiếc Trác Lão ngay từ đầu đã giải ra Phù Dung Chủng, mọi người kinh ngạc nhưng cũng không thay đổi cái nhìn đối với Lý Dương.

Dù sao hiện giờ xem ra Trác Lão vẫn chiếm ưu thế.

Có điều loại Kim Ti Chủng Phỉ Thúy này cũng khiến cho người ta có sự tán thành nhất định đối với thực lực của Lý Dương, Cao bá còn kinh ngạc quay đầu liếc hắn một cái, trong tình cảnh tối âm u không có đèn, lại có thể nhanh chóng tìm ra nguyên thạch lại còn có thể giải ra đồ tốt như thế, Lý Dương quả thật có tư cách kiêu ngạo.

Cao bá và mấy nhân viên kia sẽ không đổ chuyện này lên nguyên nhân may mắn, người may mắn thì có, nhưng trong tình huống như vậy mà còn mong may mắn không khác gì trúng sổ xố giải đặc biệt, bọn họ tin tưởng thực lực nhiều hơn.

Chung quanh có rất nhiều người bắt đầu nhỏ giọng bàn luận, khối nguyên thạch đầu tiên đã phá ra Phỉ Thúy loại phù dung và kim ti, trận đổ này lại càng trở nên gay cấn hơn, mở màn hòa nhau khiến cho mọi người xem lại càng cao trào hơn.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1111)