← Ch.0617 | Ch.0619 → |
Trả lời Hà Kiệt, Lý Dương lại quay lại bên máy giải thạch.
Ngọc Long giải ra nhưng giải thạch vẫn chưa có kết quả, bên trong khối nguyên thạch này còn có hai khối Phỉ Thúy, một khối là phía trước mài ra, khối sau là cắt ra.
Mặt sau khối Phỉ THúy lộ ra chút màu sắc nhìn không rõ lắm nhưng Lý Dương hiểu đây cũng là biểu hiện của Băng chủng cao cấp. khối này xuất hiện màu sắc có ba loại nhưng chỉ có một loại hoàn chỉnh cả khối, bên trong bất luận là Ngọc Long hay Phỉ Thúy tán thì đều là Cao Băng Chủng.
Hai khối Phỉ Thúy này không lớn nhưng giá trị cũng không thấp, Cao Băng Chủng Xanh Hoàng Dương có thể là Phỉ Thúy cao cấp mà tất cả những công Ty châu báu đều cần, tổng lại giá trị cũng phải tới mấy chục vạn.
Hà Kiệt đang ngồi một bên máy giải thạch, ngọc long được ôm trong lòng anh để tránh rơi xuống đất.
Hai vợ chồng Lý Quân Sơn, vợ chồng Lý Thành và Vương Yến họ bây giờ đang vây quanh Ngọc Long, trên dưới từ từ tận hưởng.
Tiểu Thuận Thuận cũng ở đây, nhìn đầu long làm nó nhớ đến ánh mắt mẹ đầy nước mắt, vừa sợ hãi vừa hiếu kỳ nhìn ngọc long.
- Soạt soạt ...
Âm thanh mài thạch lại lần nữa vang lên, Phỉ Thúy Băng Chủng Hoàng Lục Dương ở trên lớp sương mù chỉ cần mài đi là Phỉ Thúy có thể lộ ra, không cần nhiều thời gian.
Nhưng trọng lượng của Phỉ Thúy thì rất nhẹ, dáng vẻ không lại nhỏ, giả ra chỉ có thể làm mặt nhẫn, khối khác to hơn một chút nhưng cũng có hạn, làm cũng không được nhiều đồ.
Giải ra hai khối này không dùng nhiều thời gian, mười mấy phút là Lý Dương giải ra toàn bộ, hai khối Phỉ Thúy này trong tay Lý Dương cân cân rồi lại đưa cho Lưu Cương.
Nhìn thấy như vậy ông chủ Ngưu liền ngạc nhiên nghĩ gì đó vội vàng dặn dò Ngưu Linh một câu.
Ngưu Linh vừa nghe vừa gật đầu, Lão Ngưu nói xong cô liền bước nhanh đi.
Vừa rồi Lão Ngưu dặn cô mua đồ, lúc này lại phái ra chợ.
Không đến hai phút, bên ngoài cửa lớn rộn lên tiếng pháo, nghe thấy tiếng pháo Lão Ngưu cười tươi hơn, Lý Dương cũng ngạc nhiên sau đó cười cười, anh không ngờ Lão Ngưu chuẩn bị cả pháo chúc mừng.
Dàn pháo này là do Lão Ngưu dặn Ngưu Linh mua, Lý Dương nói giải thạch ông có cảm giác nghi hoặc, cảm giác có thể đổ tăng lớn cho nên mua pháo chuẩn bị trước.
Bây giờ thấy sự chuẩn bị của ông đúng là không thừa, đổ tăng lớn như vậy đừng nói nổ một tràng pháo thậm chí nhiều hơn cũng không quá, đổ tăng lớn như vậy nếu nếu là xuất hiện ở đại hội giao dịch Bình Châu chắc chắn sẽ có rất nhiều người tự đi mua pháo để ăn mừng.
- Lý tiên sinh, chỗ pháo này đáng lẽ nên bắn ăn mừng sau khi giải ra ngọc long nhưng tôi kích động quá nên quên mất.
Sau khi tiếng pháo kêu lên Lão Ngưu tỏ vẻ ngại ngùng gãi đầu nói với Lý Dương.
Trong tình huống bình thường, chính xác nên bắn khi giải ra Phỉ Thúy nhưng lúc này cũng chưa muộn, giải thạch mới vừa kết thúc.
Hồ Hai, Hoàng Vỹ có tình cảm sâu đậm với ông chủ Ngưu đặc biệt là Hồ Hai, anh biết việc Ngưu Linh đi mua pháo. Anh cũng như ông chủ Ngưu sau khi thấy ngọc long thì mất hết tinh thần, trong đầu không còn việc gì khác, bắn pháo chúc mừng cũng quên mất.
- Lão Ngưu, cảm ơn.
Lý Dương cười cười, pháo bắn hay không đối với anh không quan trọng nhưng có bắn pháo chúc mừng thì cũng hơn, ông chủ Ngưu là người cẩn thận.
Nhìn Lý Dương, Lão Ngưu có chút do dự, đợi Lý Dương đi về phía trước ông mới đi bên cạnh Lý Dương cẩn thận nói một câu:
- Lý tiên sinh, anh, anh ...hai khối Phỉ Thúy Băng Chủng Hoàng Lục Dương có thể bán cho tôi không?
Ông chủ Ngưu hỏi như vậy, Hồ Hai và Hoàng Vỹ đều ngạc nhiên, sau một lúc hai người đều gật đầu một cách ảo não.
Trong đầu bọn họ đều là ngọc Long kia, quên mất hai khối Phỉ Thúy cao cấp. Cao Băng Chủng xanh hoàng Dương cho dù có nhỏ hơn nữa cũng là Phỉ Thúy cao cấp Thủy Tinh chủng, nếu có được trong tay chắc chắn sẽ nâng cao được công việc làm ăn.
Ông chủ Ngưu hỏi xong cũng lo lắng nhìn Lý Dương, trong ấn tượng của ông Phỉ Thúy cao cấp Lý Dương giải ra có người mua cố định và đều là giá rất cao.
Lý Dương quay đầu nhìn ông chủ Ngưu, qua mấy chục phút, Lý Dương mới cười gật đầu: - Không vấn đề gì, năm mươi vạn có được không?
- a, có thể! Lão Ngưu ngạc nhiên một chút, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười vui sướng.
Hồ Hai, Hoàng Vỹ nhìn Lão Ngưu một cách đố kỵ, khối Phỉ Thúy thứ nhất có thể làm ra được mấy mặt nhẫn, khối thứ hai còn có thể làm ra hai cái dây chuyền, có được những đồ trang sức này khách hàng sẽ chủ động đến cửa để mua.
Còn nữa, giá năm mươi vạn là không cao, nếu những công ty châu bảo khác có được họ có thể ra giá tới sáu mươi vạn, bây giờ giá Phỉ Thúy cao cấp là ngày một tăng so với năm ngoái lại tăng không ít.
Cũng chính là nói Lão Ngưu nếu chỉ bán nguyên thạch cũng có thể kiếm được không ít tiền, không cần làm thành đồ trang sức chỉ hai khối Phỉ Thúy này cũng có thể làm Lão Ngưu đủ sống trong một năm rồi.
Sau khi vui mừng Lão Ngưu lại bình tĩnh lại, mới cảm giác Lý Dương ra giá không cao vội vàng nói:
- Lý tiên sinh, anh, anh ra giá như vậy có phải thấp quá không?
Hồ Hai và Hoàng Vỹ cảm thấy chóng mặt, họ lần đầu tiên thấy người bán đồ lại đưa ra giá thấp như vậy.
Nhưng Lão Ngưu là người như vậy, rất thành thực, những người thành thực làm buôn bán rất khó nhưng một khi đã thành công thì việc buôn bán sẽ không tồi, Lão Ngưu chính là mẫu người như vậy.
Lý Dương cười cười, vẫy tay nói:
- Thấp cũng tốt, cao cũng thế, hai khối PHỉ Thúy này của tôi có giá như vậy, không bàn đến giá cả nữa, nếu ông không muốn thì tôi cầm đi vậy.
Hồ Hai và Hoàng Vỹ mắt sáng lên, lập tức lại ỉu xìu xuống. Hai người thở dài, Lý Dương nói rất dứt khoát, kỳ thực là giúp Lão Ngưu, họ đối với hai khối Phir Thúy này không còn mơ tưởng gì nữa.
Việc hôm nay cũng làm họ hiểu một chuyện, thánh ngọc Lý Dương thực sự có quan hệ tốt với Lý Dương, đây không phải là tin đồn mà là sự thật, chuyện nhỏ này hoàn toàn có thể nhìn ra, hiện tại ai cũng biết Lý Dương là cố tình giúp Lão Ngưu.
Lão Ngưu ngây người ra một lúc lúc này mới gật đầu đồng ý.
Trong lòng Lão Ngưu cũng có chút cảm động, ông biết tính Lý Dương, anh không vì chuyện nhỏ này mà tranh luận, chỉ là ghi nhận tấm nhân tình này.
Tiếng pháo bắn thu hút không ít người, ông chủ Ngưu lại mở cửa làm ăn, vừa mở cửa rất nhiều người bước vào.
Có một nửa số người là ông chủ tiệm ngọc khí gần đây, họ nghe thấy tiếng pháo lập tức hiểu chỗ cửa hàng Lão Ngưu lại có đổ lớn, đều chạy tới xem đổ lớn Phỉ THúy như thế nào.
Khi bọn họ vào Lý Dương dẫn mấy người đi, có mấy người rất nghi hoặc nhưng cũng không để ý.
Thấy bọn Lý Dương có già có trẻ, có nam có nữ làm những ông chủ đều tưởng họ thật náo nhiệt, ông chủ Ngưu ở đây mỗi lần giải thạch những người xung quanh không ít.
Đợi họ biết là thánh ngọc Lý Dương giải ra Phỉ Thúy cao cấp ở đây thì tất cả những người ở đây sẽ kinh động, những ông chủ này một lúc sau mới biết, những người đi trước đó là Lý Dương và người nhà lại tỏ ra chút tiếc nuối, hối hận.
Sớm biết là Lý Dương phải xin chữ ký mới được, còn có người chưa gặp Lý Dương bao giờ lần này lại mất đi cơ hội được gặp Lý Dương.
Ông chủ Ngưu vui mấy ngày liên tiếp đặc biệt là ảnh ngọc long lớn treo ở trước cửa hàng làm cho những người thấy ảnh này rất cảm thán.
Điều này cũng làm những người nhìn thấy bức ảnh đối với ngọc long Phỉ THúy thiên nhiên này càng hi vọng được gặp một lần.
Hiệu ứng phấn khích Lý Dương giải ra ngọc long cũng làm việc làm ăn của ông chủ Ngưu phất lên trong một tháng nay, kiếm được khoản tiền lớn nhưng điều này bàn sau.
Hai mươi chín âm lịch, đến Bắc Kinh ở gần nửa tháng Hai vợ chồng già Lý Quân Sơn lại quay về quê.
Họ về cùng Lý Thành, có thêm tiểu Thuận Thuận, năm người lái xe đi, nếu không gặp chuyện không vui lần đó Lý Thành và Phương Thục Cầm đã về rồi.
Lý Dương không cùng đi với họ, năm nay người nhà lão gia tử và Vương Giai Giai đều mời Lý Dương ở lại đón tết, hơn nữa, giai đoạn này đều ở bên bố mẹ Lý Dương cũng đồng ý.
Bố mẹ anh trai cùng nhau đi cả biệt thự trở lên yên tĩnh hẳn.
Biệt thự ít người Lý Dương cho bọn Triệu Vĩnh nghỉ, để bọn họ vể quê ăn tết, mà chuyển tới chỗ lão gia tử thì chỗ lão gia tử bây giờ là náo nhiệt nhất.
Mấy thần khí quốc bảo quan trọng cũng được bí mật mang tới chỗ lão gia tử, như vậy cho dù biệt thự không có người cũng không cần lo lắng. Huống hồ bọn Triệu Vĩnh cũng không đi hết, vẫn thay ca nhau, ăn tết mấy ngày Triệu Vĩnh lại tự mình đến thay ca.
Ăn tết ở chỗ lão gia tử quả thực không ít người, ngày ba mươi hôm đó Hà Trấn Giang vì mấy anh em đời thứ hai của gia tộc họ Hà cũng về, điều này làm cho lão gia tử rất vui.
Đời thứ hai của Hà gia đoàn tụ, đời thứ ba Hà Kiệt làm đầu cũng đến hết cả làm lão gia tử vui không ngớt, Hà gia đã rất nhiều năm không đoàn tụ đầy đủ như thế này.
Lão gia tử vui sướng vô cùng còn kéo tất cả mọi người chụp ảnh với đại gia đình một kiểu.
Trên ảnh đại gia đình hạnh phúc của họ có một người không có quan hệ gì với gia đình họ đó là Lý Dương, Lý Dương đứng bên Hà Kiệt cười cũng vô cùng sán lạn.
Tối ba mươi náo nhiệt, lão gia tử vui vẻ lấy rượu quý ra mời mọi người, rượu ngon uống cạn đến lão đại Hà gia cũng ca tụng không ngớt.
Mọi người đều nói đây là cống rượu trong lời đồn, nhưng cống rượu so với rượu này còn kém xa, rượu ngon Hà Chấn Giang uống qua không ít.
Đợi sau khi ăn xong lão gia tử lại đăm chiêu.
Vui thì vui nhưng rượu ngon được uống hơn một nửa mấy ngày tết ông thiết đãi bạn bè lại nghiêm túc lại.
← Ch. 0617 | Ch. 0619 → |