Vay nóng Tinvay

Truyện:Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Chương 0644

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Trọn bộ 1111 chương
Chương 0644: Hoàn mỹ Phỉ Thúy Long Thạch Chủng
0.00
(0 votes)


Chương (1-1111)

Siêu sale Shopee


Cố định nguyên thạch xong Lý Dương mới thở ra một hơi

Sờ sờ khối nguyên thạch, Lý Dương nhịn không được mỉm cười.

Nụ cười của Lý Dương torng mắt đám người Vương Giai Giai là sự tự tin, Lâm Lang cũng kinh ngạc nhìn Lý Dương đang một lần lại một lần sờ khối nguyên thạch.

Lúc này, trong mắt Trần lão lóe ra tia sáng không chút phù hợp với tuổi tác của mình.

Nhìn Lý Dương, nụ cười trên mặt Trần lão càng tăng lên.

-Đây là một tác phẩm nghệ thuật tinh mỹ, có điều bên trong rất có thể đang lưu giữ tinh hoa có thể lưu danh muôn đời!

Lý Dương than nhẹ một tiếng rồi từ từ nói, Lưu Cương, Lý Xán và Bạch Minh đều kinh ngạc.

Lâm Lang đứng bên cạnh Lý Dương cũng không có bao nhiêu giât mình mà vẫn như cũ mỉm cười nhìn Lý Dương.

Hắn cũng có cảm xúc giống như Lý Dương, loại biểu hiện này hoàn toàn có thể nói là tác phẩm nghệ thuật, là nghệ thuật của giới đổ thạch.

Khối nguyên thạch có biểu hiện như vậy có thể nói là cực kỳ hiếm.

-Lý tiên sinh, bắt đầu sao?

Một lát sau, Lâm Lang mới nhỏ giọng hỏi một câu, Lý Dương dùng sức gật gật đầu, hắn không có nhìn khối nguyên thạch nữa mà bắt đầu mang kính, sau đó bắt đầu giải thạch.

"Rè Rè!"

Âm thanh chói tay vang lên, với loại âm thanh này Vương Giai Giai đã quen thuộc, cô cũng không có chút phản cảm với âm thanh này mà ngược lại, khóe miệng cô còn có chút tươi cười.

Lúc cắt, Lý Dương dường như nhớ lại rất nhiều thứ.

Nghiêm khắc mà nói, Lý Dương làm giàu là nhờ thông qua đổ thạch.

Khi nói tới Lý Dương mọi người đều nghĩ tới những vật sưu tầm có giá trị cực cao, nhưng không có ai biết Lý Dương chưa bao giờ dựa vào những vật hắn sưu tầm để kiếm tiền, những bảo bối mà Lý Dương sưu tầm gần như là chưa bao giờ bán lại.

Đặc biệt là những quốc bảo cấp thần khí, mỗi một món đều vô giá, những bảo bối này làm cho những nhà sưu tầm đều rất thèm thuồng, chính vì vậy Lý Dương càng không muốn bán chúng.

Đến nay, tất cả tài sản của Lý Dương đều kiếm được từ đổ thạch, nói đúng ra thì đổ thạch mới là nghề chính của hắn.

Lý Dương cẩn thận nhìn thiết đao, thiết đao từ từ cắt xuyên qua khối nguyên thạch, những tiếng thảo luận xung quanh càng ngày càng nhỏ.

Cho dù là Tam Tỉnh Khang thì khi thấy sắc mặt nghiêm túc của Lâm Langg bọn họ cũng không dám tiếp tục ồn ào.

Trong chổ giải thạch có không ít người đi vào, bọn họ đều là những láng giềng xung quanh.

Công nhân trong chỗ giải thạch này đều là người địa phương, nghe được Lâm Lang muốn giải thạch liền thông báo cho bạn tốt của mình.

Nơi này tuy rằng không có nhiều người, có điều da số đều là người gia công ngọc nên bọn họ hiểu biết rất nhiều về đổ thạch, nghe nói bạn của Lâm Lang giải thạch ở đây nên chỉ trong chốc lát đã có 5, 6 người chạy tới.

Đại sảnh giải thạch có thể xem là thoáng đãng, đám người Lý Dương nhân số không nhiều, nhiều ra năm sáu người căn bản không tính là gì.

Lý Dương chỉ ngẩn đầu lên nhìn thoáng qua rồi tiếp tục giải thạch, khối nguyên thạch này không nhỏ, đáng tiếc là Phỉ Thúy bên trong không được nhiều, có hơn một nữa bên trong là đá.

Phần còn lại có chút bột đá, số còn sót lại mới là Phỉ Thúy, Phỉ Thúy tuy rằng ít, nhưng phẩm chất cực cao, Phỉ Thúy bên trong Lý Dương chưa bao giờ giải qua.

"Rè rè!"

Tiếng máy giải thạch lại vang lên, bên ngoài lại đi vào 4, 5 người, bọn họ đều là hàng xóm bên cạnh, nghe nói Lâm Lang đang ở bên trong nên mới chạy tới.

"Rầm!"

Những người bên ngoài vừa mới ngừng lại thì một đao này của Lý Dương cũng đã cắt xong.

Lâm Lang vội vàng tiếng lên tách hai nữa khối nguyên thạch ra, Lưu Cương đã muốn chuẩn bị nước xong, một chậu nước tạt ngay giữa hai khối nguyên thạch rửa sạch bề mặt của hai nữa khối nguyên thạch nay.

Một đao này của Lý Dương cắt ngay giữa, đây là cách mà những người không hiểu giải thạch thường chọn, cắt ngay giữa, vừa nhìn là biết ngay kết quả.

Lâm Lang lúc bắt đầu định nói gì đó, nhưng khi nghĩ tới trình độ của Lý Dương liền ngậm miệng lại, nếu nói tới trình độ thì Lý Dương tuyệt đối mạnh hơn hắn rất nhiều, Lý Dương làm như vậy khẳng định là có nguyên nhân của mình.

-Sương trắng!

Lý Xán đột nhiên kêu một tiếng, Lý Xán có chút không hiểu về đổ thạch, nhưng với tầng sương thì hắn hiểu khá rõ, chưa ăn thịt heo nhưng cũng biết heo chạy thế nào, huống chi Lý Xán ở Myanmar đã không ít lần giúp đỡ Lý Dương giải thạch.

-Là tầng sương trắng!

Lần này người nói chuyện là Lâm Bá Văn, Lâm Bá Văn là trưởng phòng phụ trách khâu nguyên liệu của Lâm Thị, hắn cũng đã tiếp xúc không ít với đổ thạch, so với Lâm Lang thì kém xa nhưng so với Lý Xán thì mạnh hơn rất nhiều, dù sao thì việc này có quan hệ trức tiếp với việc làm của hắn.

Một đao này của Lý Dương đã cắt khối nguyên thạch ra thành 2 phần, hai bề mặt đều lộ ra một tầng sương trắng, đối với tình hướng này bình thường cũng không dễ phán đoán.

Bình thường khi cắt ra tầng sương trắng thế này thì đã có thể xem là giải tăng, nhưng cắt ngay giữa mà xuất hiện tầng sương trắng thế này rất ít thấy, không ai dám cam đoan cái gì cả.

Xuất hiện tình huống như vậy thì một là nguyên thạch biến dị, hai là tầng đá bên trong quá dày, cắt đến giữa khối nguyên thạch vẫn là tầng đá.

Tính huống này giống như lần mà Lý Dương giải ra Phỉ Thúy Ngọc Long, thiên nhiên Phỉ Thúy Ngọc Long ở giữa cũng xuất hiện một tầng sương trắng.

Nhìn thấy biểu hiện của khối nguyên thạch nay, Lý Dương nhịn không được nhíu mày.

Lâm Lang tin tưởng Trần lão 100%, nhưng hắn không ngờ là ngay giữa khối nguyên thạch này lại là một tầng sương trắng, tóm lại đây là một biểu hiện không được tốt lắm.

-Đổ thạch giải ra không phải là ngọc sao? Chẳng lẽ đây là ngọc?

Tam Tỉnh Kết Y đột nhiên kêu một tiếng, hắn với đổ thạch không biết, nhưng biết đổ thạch sau khi giải xong thì sẽ có Phỉ Thúy, trước mắt hai tầng sương trắng này nhìn thế nào cũng không phải là biểu hiện tốt, tầng sương trắng này quá nồng, vừa nhìn là biết giá trị không cao.

-Đây đương nhiên không phải là ngọc rồi, phân cũng không bằng!

Một người trung niên bên cạnh Tam Tỉnh Kết Y nói một câu, những tên Nhật Bản đều nở nụ cười, vừa rồi Bạch Minh nói chuyện châm chọc làm cho bọn họ nghẹn một bụng tức, hiện tại bọn họ đã có cơ hội phát tiết.

Lâm Lang nhíu mày, quay đầu lại lạnh lùng nhìn bọn họ, trên mặt đã khôi phục sự bình tĩnh.

Phân cũng không bằng ư, đây là khối nguyên thạch của Trần lão, loại đánh giá này hắn chỉ mới nghe lần đầu, đây cũng là đánh giá kém cỏi nhất với nguyên thạch của Trần lão.

Lâm Lang cẩn thận nhìn những tên Nhật kia, tướng mạo của những người này đã được Lâm Lang nhớ kỹ.

Những người này hiện tại còn không biết đã hoàn toàn đắc tội Lâm Lang.

Tam Tỉnh Khang lại cười nói:

-Lâm tiên sinh, tôi không hiểu đổ thạch, nhưng từ tình huống hiện tại có phải là đã thua lỗ rồi phải không?

Lâm Lang ngẩn đầu lên nhìn hắn như một thằng ngu, có điều trong lòng hắn cũng bất đắc dĩ.

Nếu cắt bên cạnh bề mặt mà xuất hiện tầng sương trắng thì đây tuyệt đối là đổ tăng, nhưng cắt ngay giữa thì hắn cũng không xác định cho lắm.

Cho dù Lâm Lang thì hắn cũng không biết tình huống này là như thế nào.

-Nhìn kỹ hẵn nói đi!

Lâm Lang thản nhiên nói một câu, Tam Tỉnh Khang không hiểu đổ thạch nhưng hắn nói không phải là không có khả năng. Khối nguyên thạch này rất có thể là hoàn toàn thua lỗ, cắt ngay giữa mà ra tầng sương trắng thế này thì tình hình rất không tốt.

Cho dù là cắt ngay giữa ra Phỉ Thúy thì cũng phải nhìn xem Phỉ Thúy có phẩm chất như thế nào.

Nếu không đạt tới mức cao cấp Phỉ Thúy thì khối nguyên thạch này vẫn có thể thua lỗ, dù sao đây là khối nguyên thạch trị giá 3000 vạn.

-Lâm tiên sinh nói rất đúng, một lát nữa thì mới biết được kết quả, may mắn khối nguyên thạch này không phải của ngài, nếu không khi giải không ra Phỉ Thúy thì khối nguyên thạch nay hoàn toàn không đáng một đồng!

Tam Tỉnh Khang cười lớn, khi nói những lời này hắn còn cố ý nhìn Lý Dương, sự khiêu khích trong mắt hắn rất rõ ràng.

-Không có gì, bọn họ thua không chịu nổi thì để chúng tôi, khối này mua bao nhiêu? Bán cho chúng ta được, sự tổn thất này để bọn ta gánh vác

Một người bên cạnh Tam Tỉnh Khang cười lớn, vừa rồi bị Bạch Minh nhục nhã nên những người này đã nghẹn họng, cho nenn6 khi có cơ hội bọn họ liền cắn trả lại.

-Đúng vậy, bao nhiêu tiền, để chúng tôi gánh vác cho!

-Chỉ cần Lâm tiên sinh thích, những khối nguyên thạch này chúng tôi đều mua, các người cứ việc ra giá!

-Thua lỗ thì đừng thể hiện, có thể kiếm lại chút nào hay chút ấy, Tam Tỉnh gia tộc bọn này không thiếu chút tiền còm đó!

Những tên Nhật Bản bên cạnh Tam Tỉnh Khang càng thêm cười lớn, lần này đến lượt đám người Bạch Minh căm tức nhìn bọn họ.

-Tam Tỉnh tiên sinh, có chút quá rồi đó!

Lâm Lang thản nhiên nói một câu, những tên Nhật kia đều ngậm miệng lại, Tam Tỉnh Khang cũng có chút lo lắng nhìn Lâm lang, hắn còn quay đầu lại trừng mắt nhìn những tên kia.

Bọn họ nói vậy cũng không phải là do Tam Tỉnh Khang bày mưu, nhưng vừa rồi Bạch Minh nói vậy làm cho bọn họ đều rất tức giận, nhân cơ hội này nên bọn họ đều phát tiết ra.

-Lâm tiên sinh, ngài đừng để ý, những tên này khi về tôi sẽ dạy bảo bọn họ lại!

Tam Tỉnh Khang cười nịn nhìn Lâm Lang, những tên Nhật kia cũng không nói gì mà chỉ hung hăng nhìn đám người Lý Dương.

Trần lão ngẩn đầu nhìn đám người Nhật Bản liếc mắt một cái, sắc mặt ông rất bình tĩnh.

Lâm Lang cũng chú ý tới Trần lão, thấy ông không có tức giận nên cũng thở ra một hơi. Trung Quốc và Nhật Bản là kẻ thù truyền kiếp, hắn là người Hoa nhưng do sinh ra và lớn lên ở Canada nên tình cảm với quốc gia không hề sâu đậm như đám người Lý Dương.

-Khối nguyên thạch này 500 vạn dollar Canadian, các người ai muốn mua?

Lý Dương đột nhiên nói một câu, trên mặt còn mang theo nụ cười sáng lạng, Lâm Lang khiếp sợ quay đầu lại nhìn Lý Dương, hắn chẳng thể nghĩ tới Lý Dương sẽ nói như vậy.

-Năm trăm vạn dollar Canadian, giựt tiền à!

Tam Tỉnh Kết Y hét to một tiếng, 500 vạn dolar Canada tương đương với 500 vạn USD, cho dù là Tam Tỉnh Khang thì cũng không dám nói một lần có thể lấy ra được nhiều tiền như thế, khó trách Tam Tỉnh Kết Y lại phản ứng lớn như vậy.

-Tam Tỉnh Kết Y, nói chuyện xin thận trọng, khối nguyên thạch này quả thật là Lý tiên sinh dùng 500 vạn để mua lại!

*****

"Chát!"

Một âm thanh vang lên làm cho mọi người ngẩn đầu nhìn, lúc này xung quanh máy giải thạch đã có vài chục người, ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Tam Tỉnh Kết Y.

Tam Tỉnh Kết Y lúc này đang bụm mặt, kinh ngạc nhìn cha mình.

-Lâm tiên sinh, con nhỏ không hiểu chuyện, xin ngài đừng để ý!

Tam Tỉnh Khang quay đầu lại dánh thêm một cái nữa rồi quay lại khom người với Lâm Lang, Lâm Lang vốn đang tức giận nhưng khi thấy một màng này cũng kinh ngạc mà nhìn.

Tam Tỉnh Kết Y sờ nữa bên mặt còn lại rồi cúi đầu, trong mắt hắn lóe lên sự ngoan độc, không biết là hắn đang nhắm vào Lý Dương hay là nhắm vào cha mình nữa.

-Không có việc gì!

Lâm Lang bất đắc dĩ khoát tay áo, người ta trước mặt mọi người giáo huấn chính con mình, nếu hắn còn để ý thì sẽ bị ngưởi khác xem là rất không phóng khoáng.

Tam Tỉnh Khang thấy sắc mặt Lâm Lang thay đổi nên cũng nở nụ cười.

Đám người Lý Dương đều lắc lắc đầu, có một người cha như thế xem như Tam Tỉnh Kết Y không hay ho, nhiều người như vậy lại không chút do dự bạt tay, chuyện này tổn thương lòng tự trọng rất lớn đó a.

Trong nước tình trạng này rất ít, đừng nói là người trưởng thành như Tam Tỉnh Kết Y, cho dù là đứa trẻ thì cũng sẽ không bị cha mẹ mình đánh ngay giữa đám đông như thế. Có điều có dân tộc nào đó không có lòng tự trọng, xuất hiện tình trạng thế này cũng không có gì.

Bên ngoài lại có 3, 4 người đi vào.

Bình thường nơi này thỉnh thoảng cũng có giải vài khối nguyên thạch để láng giềng có nguyên liệu chế tác, thỉnh thoảng cũng sẽ có người tới xem việc giải thạch, có điều người đến phần lớn đều là người trẻ tuổi, bọn họ đều là xem náo nhiệt, nhân số cũng không nhiều, cũng chỉ có vài người, rất ít khi tăng lên hơn 10 người.

Hôm nay mọi người nghe nói Lâm Lang giải thạch nên nơi này mới nhiều người như thế, từ điều này có thể thấy Lâm Lang ở nơi này có danh tiếng rất lớn.

Lý Dương đem nữa khối nguyên thạch đặt một bên rồi cẩn thận đánh giá nữa khối nguyên thạch còn lại, sau khi xem xét kỹ lưỡng Lý Dương chuẩn bị một lần nữa giải thạch.

Nhìn thấy Lý Dương vẽ đường cắt, Trần lão gật gật đầu, trên mặt còn lộ ra sự vừa lòng.

Trần lão đã lớn tuổi, lại chỉ có thể ngôi trên xe lăng nên không thể chính mình giải thạch, mấy năm nay Trần lão nhiều lắm cũng chỉ là luyện tập bằng một vài khối nguyên liệu nhỏ để tiêu khiển mà thôi.

Những thứ mà ông giải ra không thể nào so sánh với lúc ông còn khỏe mạnh được, ông đã rất lớn tuổi, chân cũng không còn tri giác, tay cũng thường xuyên phát run, tình trạng ông như vậy nên không thể nào giải những khối nguyên thạch lớn được.

Không thể giải thạch, nhưng ông lão vẫn còn nhãn lực, chỉ cần liếc một cái thì ông đã biết vị trí mà Lý Dương chọn rất tốt, nếu bên trong có Phỉ Thúy thì một đao này rất thích hợp, nó có thể cắt ra Phỉ Thúy, hơn nữa còn không làm hư hao Phỉ Thúy bên trong.

Cố định nguyên thạch xong, Lý Dương một lần nữa đeo kinh lên rồi tiếp tục giải thạch.

"Rè Rè!"

Âm thanh máy giải thạch lại vang lên, lần này đám người Nhật Bản không nói chuyện nữa, có mấy người còn lén lút nhìn Tam Tỉnh Khang, Tam Tỉnh Kết Y chỉ vì một câu nói làm cho lâm Lang tức giận thì đã bị Tam Tỉnh Khang không chút lưu tình tát một cái, đó chính là con ruột mà còn như vậy, nếu bọn họ nói bừa thì chắc chuyện sẽ càng khó coi hơn.

Những hàng xóm xung quanh lúc này đang nhỏ giọng thảo luận, khu phố này chính là phố gia công ngọc, nó đã có trăm năm lịch sử, sau này Trần lão mới tới nơi này, ngoài ra Lâm Thị cũng được thành lập ở đây làm cho ngành sản xuất gia công ngọc ở nơi này rất phát triển.

Người làm nghề chạm ngọc ít nhiều thì cũng biết về nguyên thạch, thứ này dù sao cũng là nơi giải ra Phỉ Thúy.

Lúc này biểu hiện của khối nguyên thạch mọi người đều không xem trọng, tựa như lần ông chủ Ngưu ở Phan Gia Viên vậy, Lý Dương cũng là từ giữa cắt ra tầng sương trắng, chỉ cần là người trong nghề thì cũng sẽ lo lắng suy nghĩ.

Đường cắt trên nữa khối nguyên thạch này Lý Dương không phải cắt ngay giữa mà là cắt ở một góc bên cạnh, như vậy cũng có thể cắt nhanh hơn.

Vài phút sau, một đao này đã cắt xong.

"Rầm!"

Lâm Lang giúp đỡ tách hai nữa khối đá ra, Lưu Cương tắc thì đem nước đã chuẩn bị sẳn đổ lên, bề mặt về cắt ngay lập tức hiện ra trước mặt mọi người.

-Đây là cái gì?

-Màu lam, bên trong là Phỉ Thúy màu lam?

-Ra Phỉ Thúy, tăng rồi!

Nhìn thấy bề mặt vết cắt, những người xung quanh đều nhỏ giọng nghị luận, Lâm Lang có chút sững sờ nhìn mặt cắt, Lý Dương đã chọn đúng, bề mặt vết cắt lúc này vẫn là tầng sương trắng, nhưng đã có thể dùng mắt thường thấy được bên trong có một khối màu Lam.

Lam Phỉ, từ tình huống trước mắt xem ra phẩm chất của thứ này cũng không thấp, rất có khả năng là cao cấp Phỉ Thúy, nếu như là cao cấp Phỉ Thúy thì thứ này chắc chắn có giá trị không thấp.

Đôi mắt Tam Tỉnh Khang xoay chuyển, hắn tiếp tục nhìn Lý Dương mà không nói gì.

-Lý tiên sinh!

Lâm Lang đưa đá mày cho Lý Dương, sau hai đao đã thấy màu, cho dù là ai thì cũng không tiếp tục cắt, đổi thành đá mài là lựa chọn tất nhiên.

-Cám ơn!

Lý Dương nhẹ nhàng cười, Lý Xán và Liễu Tuấn đều vây lại xem mặt cắt.

Bạch Minh, Mao lão cũng như vậy, hai người bọn họ cũng không phải là lần đầu tiên thấy Lý Dương giải thạch, mỗi lần Lý Dương giải thạch đều mang lại cho những người xung quanh cảm giác ngạc nhiên.

-Màu sắc này sao nhìn quen thuộc thế?

Mao lão đột nhiên nhíu mày, màu sắc bên dưới lớp đá kia tạo một cảm giác rất quen thuộc cho Mao lão làm cho ông nhịn không được hỏi một câu.

Giọng của ông rất nhỏ, nhưng do Bạch Minh đứng gần nên có thể nghe được.

Bạch Minh cũng gật đầu, nói:

-Tôi cũng thấy quen thuộc, màu sắc của nó giống như là khối Hải Dương Lam lần trước?

-Hải Dương Lam?

Mao lão nhịn không được sợ hãi kêu lên một tiếng, trong đầu cũng đã sáng tỏ. Đúng vậy, màu sắc này hắn đã thấy ở lần đổ thạch torng Phan Gia Viên, màu sắc của khối này rất giống với khối Hải Dương Lam lúc đó, nếu không phải là có tầng sương trắng này thì màu sắc có thể nói là giống nhau như đúc.

Mao lão kêu lên làm cho mọi người xung quanh cũng có thể nghe được.

Đặc biệt là những người hàng xóm xung quanh, bọn họ đều nhìn về phía bề mặt vết cắt, màu lam ẩn rất sâu bên dưới tầng sương trắng nên chỉ có thể nhận biết nó là màu lam, cụ thể là màu lam ra sao thì không thấy rõ, Mao lão vừa kêu như vậy làm cho mọi người ngay lập tức nghĩ tới Hải Dương Lam, bọn họ càng nhìn thì thấy khả năng này càng lớn.

Cho dù là Lâm Lang thì cũng yên lặng gật đầu.

Vừa rồi nhìn thấy màu Lam hắn cũng đã nghĩ tới Hải Dương Lam, chỉ là hắn không nói ra mà thôi, không ngờ Mao lão là đại sư xem xét đồ cổ lại có hiểu biết về đổ thạch sâu như vậy, chỉ mới nhìn là đã nhận định bên trong là Hải Dương Lam.

Nếu Mao lão biết suy nghĩ trong lòng Lâm Lang thì không biết ông nên khóc hay nên cười đây, sở dĩ ông nhận ra là vì số Phỉ Thúy có màu lam mà ông thấy quá ít, chỉ có một mình Hải Dương Lam, hơn nữa loại màu sắc này tạo cho ông ấn tượng rất sâu, vừa rồi lại có Bạch Minh nhắc nhở nên mới nhớ tới, căn bản là không hề giống với suy nghĩ của Lâm Lang.

Loại hiểu lầm này cứ như vậy sinh ra.

Kỳ thật trong cuộc sống cũng có rất nhiều chuyện hiểu lầm nhỏ như thế này, có đôi khi bạn bè cãi nhau, sau đó mới phát hiện suy nghĩ của hai bên chẳng dính dáng gì với nhau, chỉ có trao đổi với nhau thì sự hiểu lầm mới ít xảy ra.

Lý Dương quay đầu lại nhìn Mao lão một cái, trên mặt lộ ra nụ cười sáng lạng.

Quay đầu, Lý Dương lập tức bắt đầu mài.

Tiếng ma sát làm cho mọi người đang nghị luận từ từ yên tỉnh lại, tất cả mọi người đều chăm chú nhìn về phía bề mặt vết cắt, chỉ có Vương Giai Giai là chú ý nhìn Lý Dương, trong mắt cô lúc này chỉ có một thứ đó là tình yêu tràn đầy dành cho Lý Dương.

Sự tự tin khi Lý Dương giải thạch là thứ cuốn hút, thứ mà Vương Giai Giai thích nhất.

Lúc này, từ phía sau cô nhìn thấy bóng dáng cao lớn vững trải của đêm giáng sinh hôm đó, bóng dáng đó đã khắc sâu trong tâm trí cô, cô không thể nào quên được.

Tầng sương trắng càng ngày càng mỏng, Lâm Lang cũng đã hoàn toàn tập trung vào việc giúp đỡ.

-Hải Dương Lam, thật sự là Hải Dương Lam!

-Thuần khiết Hải Dương Lam a, thật khá!

Những người hàng xóm xung quanh đều lớn tiếng hô, tầng sương còn lại rất mỏng, chỉ mài một hồi là đã có thể thấy Phỉ Thúy, Phỉ Thúy còn chưa hoàn toàn lộ ra nhưng màu sắc thì mọi người cũng đã thấy được.

Những người này từ nhỏ đã học điêu khắc ngọc, Phỉ THúy các loại bọn họ cũng đã gặp qua, nhưng thứ giống Hải Dương Lam thì bọn họ cũng rất ít gặp, cho dù thấy thì thứ này cũng chỉ có thể giao cho những ông lão có tay nghề cao chạm khắc, bọn họ không hề được dùng.

Những người này khi thảo luận còn khôn ngừng nhìn về phía Lý Dương và Mao lão.

Lúc nhìn Lý Dương, trong mắt bọn họ là sự hâm mộ, Hải Dương Lam dù sao cũng là màu sắc thuộc hàng cao cấp, hiện giờ Phỉ Thúy có độ trong suốt rất cao, nếu là Băng Chủng thì với kích cở của Phỉ Thúy lúc này nó sẽ có giá ít nhất là 2, 3 nghìn vạn NDT, nếu là cao cấp Băng Chủng thì giá còn cao hơn nữa.

Nói như vậy, cho dù Lý Dương dùng 500 vạn dollar Canada mua khối nguyên thạch này hắn cũng sẽ không thua lỗ, hơn nữa còn kiếm được một ít.

Khi nhìn Mao lão, trong mắt bọn họ là sự kính nể, nhanh như vậy liền đoán được màu sắc bên trong, trình độ này cao hơn bọn họ rất nhiều, trong mắt những người này, Mao lão đã trở thành chuyên gia đổ thạch, hơn nữa còn là chuyên gia có trình độ rất cao.

Sự hiểu lầm xinh đẹp này chẳng có ảnh hưởng gì với việc giải thạch, Lý Dương vẩn tiếp tục mày lớp sương trắng.

Trên mặt Tam Tỉnh Khang có chút âm trầm, Tam Tỉnh Kết Y thì cuối đầu không nói gì.

-Thủy Tinh Chủng!

Lâm Lang đột nhiên kêu lên một tiếng, trên mặt còn có chút khiếp sợ.

Hắn ở gần nhất, lại là người hỗ trợ nên là người đầu tiên biết được phẩm chất của khối Phỉ Thúy, sự torng suốt của khối Phỉ Thúy đã nói lên tất cả.

-Thủy Tinh Chủng Hải Dương Lam!

Lâm Lang lại hô lên một tiếng, trên mặt còn có chút bất đắc dĩ, lại có chút hâm mộ.

Trần lão có rất nhiều nguyên thạch tốt, giải 300 khối nguyên thạch đã ra không ít Thủy Tinh Chủng, có điều Lý Dương chọn tron phần còn thừa lại, giải khối thứ nhất ngay lập tức ra Thủy Tinh Chủng Hải Dương Lam, điều này làm cho Lâm Lang rất ghen tị.

Đương nhiên, loại ghen tị này một chút là đã biến mất, hắn hiểu được Lý Dương có thể lựa chọn ra khối nguyên thạch này không phải là ngẫu nhiên, nó và năng lực của Lý Dương có quan hệ rất lớn.

*****

-Thật sự là Thủy Tinh Chủng a

-Thủy Tinh Chủng Hải Dương Lam, siêu cấp tăng giá a

-Không phải Lâm tiên sinh giải thạch sao, tại sao lại đổi thành bạn của hắn giải?

Những người hàng xóm xung quanh đều nhỏ giọng thảo luận, mỗi người đều có vẻ có chút hưng phấn, Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy, cho dù là bọn họ thì cũng không phải là thường xuyên có thể thấy.

Có vài người tin tức linh thông đã biết được người giải thạch không phải Lâm Lang, chuyện này làm cho bọn họ cảm thấy rất kinh ngạc.

Trần lão trước kia giải ra không ít, có điều phần lớn đều là giải thạch bí mật, những háng xóm này khôn thấy nhiều, mà thấy được Thủy Tinh Chủng thì lại càng ít.

Thủy Tinh Chủng Hải Dương Lam.

Phỉ Thúy đã hoàn toàn lộ ra, Lâm Lang không ngừng lắc đầu, tuy nhiên vẫn đứng bên cạnh hỗ trợ.

Bạch Minh, Mao lão, Lý Xán và Liễu Tuấn đều rất hưng phấn.

Bọn họ không hiểu nhiều về đổ thạch, nhưng với giá tri của Phỉ Thúy thì bọn họ cũng có hiểu biết nhất định, làm chuyên gia xem xét đồ ngọc, thứ này cũng nằm trong phạm vi cần biết của bọn họ.

Đồ ngọc làm bằng Phỉ Thúy có sức nặng rất lớn trong ngành đồ ngọc, Phỉ Thúy với màu sắc, chất lượng khác nhau có giá trị như thế nào là những tư liệu mà chuyên gia xem xét cần biết.

-Nếu giải ra khối Phỉ Thúy đủ lớn thì lần này lão đại giàu to rồi

Lý Xán hiểu biết nhiều hơn một chút, hắn dù sao đã từng đi Myanmar, cũng đã tham gia qua đại hội ở Myanmar, lúc này hắn đang đứng bên cạnh nhỏ giọng giải thích cho Liễu Tuấn.

Khi nói chuyện Lý Xán có vẽ rất hưng phấn, giải ra Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy làm cho hắn nhớ lại cảnh tượng sôi động ở Myanmar lần đó.

Đêm đó quả thật là một đêm điên cuồng, đêm đó Lý Dương chiến thắng Phỉ Thúy Vương, trở thành đệ nhất trong giới đổ thạch.

-Tiểu Xán, từ tình hình trước mắt thì giá trị lớn nhất có thể đạt tới là bao nhiêu?

Liễu Tuấn nhỏ giọng hỏi một câu, Lý Dương giải ra Thủy Tinh Chủng Hải Dương Lam, nhưng giá trị của khối Phỉ Thúy này là bao nhiêu thì không ai dám cam đoan.

-Theo tôi thì khối Phỉ Thúy này có giá ít nhất 3, 4 trăm triệu.

Lý Xán cẩn thận nhìn xung quanh rồi nhỏ giọng nói, lúc này khối Phỉ Thúy bên trong nặng chưa tới 10 kg, nếu như bên trong toàn là Thủy Tinh Chủng Hải Dương Lam thì 3, 4 trăm triệu chỉ là con số nhỏ.

Liễu Tuấn lè lưỡi không nói gì, giá trị của khối Phỉ Thúy này đã vượt qua sự tưởng tượng của hắn.

Lúc ở Myanmar, khi bán đấu giá cực phẩm Phỉ Thúy Liễu Tuấn đã xúc động rất mạnh, khi đó Liễu Tuấn chỉ biết những khối Phỉ Thúy này đều là do Lý Dương giải ra.

Có điều hắn cũng không có nhìn thấy tận mắt cảnh Lý Dương giải thạch, cho nên mỗi khi nhớ tới giá trị của những khối Phỉ Thúy đó hắn đều có chút cảm giác không thể tin được.

Cho tới ngày hôm nay hắn mới xem như đã hiểu được, triệt để hoàn toàn tin tưởng, Lý Dương quả thật có thực lực này, mà những khối đổ thạch, những khối Phỉ Thúy quả thật là có năng lực làm cho người ta điên cuồng.

-Lý tiên sinh, chúc mừng a

Lâm Lang có chút phức tạp nhìn Lý Dương, hôm nay hắn chính là người mang Lý Dương tới nơi này, những khối nguyên thạch này cũng là của Trần lão, giải ra Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy, tâm trạng của Lâm Lang quả thật là có chút phức tạp.

-Lâm tiên sinh, còn phải cảm ơn ngài, nếu ngài không giới thiệu thì tôi cũng không thể tìm được khối nguyên thạch tốt như thế.

Lý Dương cười cười rồi lại bắt đầu mài, vừa rồi chỉ mới mày được một phần nhỏ, vẫn chưa thể lấy khối Phỉ Thúy bên trong ra được.

Thấy Lý Dương một lần nữa mài đá, Lâm Lang cũng không nói chuyện nữa mà tiếp tục hỗ trợ, sau khi cố định nguyên thạch xong thì hắn liền đứng một bên mỉm cười.

Lúc này không ai biết được suy nghĩ trong lòng Lâm Lang.

Nơi này quả thật là do Lâm Lang mang Lý Dương tới, có điều trước đó hắn cũng không suy nghĩ nhiều, hắn chỉ nghĩ muốn mang Lý Dương tới để giới thiệu cho Trần lão.

Trần lão trong lòng Lâm Lang có địa vị tôn kính giống như là ông của hắn vậy, Lý Dương là học trò của cố nhân Trần lão, hơn nữa Lý Dương lại có thành tựu rất cao trong giới đổ thạch, Trần lão khằng định sẽ thích Lý Dương.

Cho dù Trần lão mở kho hàng bán cho Lý Dương vài khối nguyên thạch Lâm Lang cũng sẽ không kinh ngạc, nếu có thì cũng chỉ là hâm mộ Lý Dương. Nguyên thạch mà Trần lão tích góp lại rất tốt, Lý Dương có thể mua được 3 khối có thể nói là vô cùng may mắn.

Cho dù là khi Lý Dương lấy nguyên thạch ra hắn cũng không suy nghĩ nhiều, nguyên thạch của Trần lão có giá không thấp, nhưng có thể nói là cái giá này hoàn toàn thích hợp, Lâm Lang cũng không thể có ý kiến gì.

Nhưng điều làm cho hắn không ngờ là khối đầu tiên trong 3 khối mà Lý Dương chọn đã giải ra Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy, việc này cho dù là hắn chỉ sợ cũng rất khó có thể làm được.

"Ào ào "

Bề mặt lộ ra Phỉ Thúy lúc này càng ngày càng lớn, âm thanh thảo luận của những người xung quanh càng ngày càng cao, với bọn họ mà nói, nhìn thấy Thủy Tinh Chủng được giải ra bọn họ đều cảm thấy hết sức hưng phấn.

Bên ngoài lại có 7, 8 người đi vào, lúc này bên torng đã có khoảng trăm người, nếu có thêm khoảng 20 người đi vào thì nơi này đã có mặt một phần năm số ngưới sống ở đây.

Những người mới tới đi lại hỏi những người tới trước, sau đó bọn họ đều nhìn về phía khối Thủy Tinh Chủng trên máy giải thạch, lúc này vẻ mặt mọi người đều đang rất phấn chấn. Cho dù là Phỉ Thúy không phải bọn họ giải ra, nhưng có thể tận mắt nhìn thấy Thủy Tinh Chủng xuất hiệnvới bọn họ mà nói cũng đã đủ rồi.

Càng không phải nói khối nguyên thạch này có quan hệ với Lâm Lang và Trần lão.

Hai mươi phút sau, Lý Dương dùng máy mài lại.

Bề mặt vết cắt đã được Lý Dương mày xong, viên Thủy Tinh Chủng Hải Dương Lam bên dưới nhìn rất chói mắt, tất cả mọi người ham mê Phỉ Thúy đều si ngốc nhìn về phía nó.

Tất nhiên ngoại trừ đám người Tam Tỉnh Khang, những tên Nhật này chẳng ai là người ham mê Phỉ Thúy cả.

Có điều Tam Tỉnh Khang cũng biết giá trị của khối Phỉ Thúy này, tròng mắt hắn không ngừng chuyển động, không biết là đang suy nghỉ cái gì.

Sau khi mày xong bề mặt vừa cắt, Lý Dương tháo kính mắt, thở ra một hơi, chuẩn bị nghỉ ngơi một chút.

Khối Phỉ Thúy bên torng không nhỏ, chỉ bằng khối Phỉ Thúy này thôi cũng đủ hoàn vốn khi mua 3 khối nguyên thạch, thậm chí còn có lời một ít, lần mua bán này Lý Dương có thể nói là đã kiếm lời lớn.

Lâm Lang cũng ngừng lại, có điều ánh mắt của hắn không có rời khỏi khối nguyên thạch, lúc này nói hắn không hối hận khẳng định là gạt người, kho nguyên thạch của Trần lão nói một cách chung chung thì cũng có thể xem như là của hắn.

Bán cho Lý Dương 3 khối nguyên thạch thì không có gì, nhưng khối thứ nhất đã giải ra Thủy Tinh Chủng đã làm cho Lâm Lang có chút lên men, đố kỵ là chuyện không thể tránh được.

-Lý tiên sinh, 20 triệu dollar Canada, tôi mua lại khối nguyên thạch này, thế nào?

Một lát sau, tâm trạng của Lâm Lang đã khôi phục lại, có điều khối Thủy Tinh Chủng Hải Dương Lam trước mặt này có sức hấp dẫn quá lớn, cho dù biết đây là không lễ phép nhưng hắn vẫn hỏi.

Khối nguyên thạch trước mặt này cho dù là ai thì cũng muốn mua lại

Lý Dương kinh ngạc ngẩng đầu, trong quá trình hắn giải thạch thường xuyên có người ra giá, Lý Dương cũng đã quen, nhưng hắn không ngờ Lâm Lang lại ra giá với hắn.

Những người xung quanh đều bắt đầu thảo luận, hơn nữa âm thanh còn lớn hơn trước.

Những lời này của Lâm Lang có thể xác định được người hôm nay giải thạch là bạn của hắn, nếu không Lâm Lang cũng sẽ không chủ động ra giá. 20 triệu dollar Canada tương đương với trăm triệu NDT, khối nguyên thạch này Lý Dương mua với giá 5 triệu dollar Canada, hiện tại nếu bán thì có thể xem là lời 4 lần.

-Lâm tiên sinh, ngài cứ nói giỡn

Lý Dương cười nói, quan hệ của hắn và Lâm Lang cũng không cạn, đặc biệt là khi ở Myanmar, hai người có thể nói là cùng chung trận tuyến, những khối Phỉ Thúy của Lý Dương đa số là do Lâm Lang mua.

-Tôi không nói giỡn

Lâm Lang bất đắc dĩ lắc đầu, Lý Dương nói vậy hắn đã hiểu ý của Lý Dương, nhưng mà hắn vẫn muốn thử một chút, Thủy Tinh Chủng Hải Dương Lam quả thật là đã làm cho hắn đỏ mắt

Lần đại hội mYanmar Lâm Lang đã mua không ít Thủy Tinh Chủng từ tay Lý Dương, nhưng loại cao cấp như Thủy Tinh Chủng Hải Dương Lam thì rất ít, đỉnh cấp Phỉ Thúy thì không mua được khối nào, Lý Dương có một loại cố chấp với đỉnh cấp Phỉ Thúy nên không hề bán chúng.

-Lâm tiên sinh, giải thạch xong rồi nói được không?

Lý Dương quay đầu lại nhìn Lâm Lang rồi cười nói, Lâm Lang gật đầu, không dây dưa vấn đề này nữa.

Lý Dương nói vậy Lâm Lang đã hiểu được trước khi giải thạch xong thì sẽ không bán, đây cũng là đặc điểm lớn nhất của Lý Dương, Phỉ Thúy đều là giải xong mới bán, rất ít khi bán nửa chừng.

Có điều như vậy cũng tốt, tốt nhiều tiền hơn cũng không có gì, chỉ cần có thể mua là tốt rồi, nhu cầu của Lâm Lang với đỉnh cấp Phỉ Thúy lớn hơn lúc trước rất nhiều.

Lý Dương một lần mở máy cắt rồi cắt dọc theo phần có Phỉ Thúy.

-20 triệu Dollar Canada, chỉ cần bán là đã lời gấp 4.

Bạch Minh nhịn không được thè lưỡi, 20 triệu Dollar Canada với hắn mà nói là một con số thiên văn, lúc này hắn càng thêm bội phục năng lực đổ thạch của Lý Dương. Mua một khối nguyên thạch 5 triệu Dollar Cannada, chỉ cắt 2 đao là lời gấp 4 lần, không biết một hồi nửa giá tiền sẽ tăng tới mức nào.

Nghĩ đến đây, Bạch Minh lại nhìn về phía hai khối nguyên thạch trên tay Lý Xán và Liễu Tuấn.

Đây chỉ là khối nguyên thạch đầu tiên, Lý Dương mua tổng cộng 3 khối, tốn 30 triệu Dollar, một khối hiện tại đã có giá 20 triệu, nếu tính như vậy thì 3 khối chẳng phải có giá trị 60 triệu ư?

Nói cách khác, Lý Dương lần này đã kiếm được gấp đôi.

Đương nhiên, giá trị Phỉ Thúy không phải tính toán như vậy, kết quả cuối cùng có thể tốt hơn nhưng cũng có thể sẽ tệ hơn.

"Rè Rè "

Khi mọi người còn đang thảo luận thì Lý Dương đã cắt xong một đao, mọi người đều yên lặng nhìn về phía khối nguyên thạch.

Lâm Lang tiến lên, tách hai khối nguyên thạch ra, Lưu Cương ngay lập tức rót nước vào.

-Hải Dương Lam, vẫn là Hải Dương Lam, tăng, lại tăng a.

-Liên tục tăng giá, khối nguyên thạch này có thể xem là đã đổ tăng, khối này bao nhiêu tiền thế?

-Thủy Tinh Chủng Hải Dương Lam, tôi thấy ít nhất cũng 25 triệu Dollar Canada, đây là siêu tăng giá đó nha.

Những người xung quanh lại thảo luận, sau khi rửa sạch, mọi người đã thấy rõ bề mặt vết cắt.

Trên bề mặt vết cắt, Hải Dương Lam sáng ngời xuất hiện trước mắt mọi người, Trần lão ở bên cạnh vừa lòng gật đầu.

*****

Những người xung quanh không ngừng nghị luận, Lâm Lang há miệng thở dốc, cuối cùng cũng không nói gì.

Sau khi cắt xong, Lý Dương lập tức cố định nguyên thạch chuẩn bị tiếp tục cắt.

-Tiểu Xán, khối nguyên thạch này hiện tại bán đi thì có giá bao nhiêu?

Bạch Minh đi tới nhỏ giọng hỏi Lý Xán một câu, vừa rồi khi mày xong Lâm Lang liền cho giá 20 triệu, hiện tại tiếp tục cắt ra Phỉ Thúy, khối nguyên thạch này khẳng định là tăng giá, nhưng tăng bao nhiêu thì Bạch Minh không biết.

Đổ thạch chỉ cần có thể cắt ra Phỉ Thúy thì trên cơ bản sẽ tăng giá, điểm này cho dù là người ngoài nghề như Bạch Minh cũng biết.

Lý Xán quay đầu lại nhìn nhỏ giọng nói:

-Thầy Bạch, chuyện này tôi cũng không rõ lắm, vừa rồi nghe có người nói ít nhất là 25 triệu, có điều tôi cảm giác khi giải xong thì giá của khối Phỉ Thúy ít nhất cũng không dưới 30 triệu

-30 triệu, chẳng phải là chỉ mình nó thôi thì đã hoàn vốn rồi ư?

Đôi mắt Bạch Minh lóe sáng, hắn thấy Lý Dương đổ tăng rất nhiều lần, nhưng loại có giá trăm triệu thế này vẫn chưa từng thấy.

Lý Xán gật đầu, không đang nói chuyện, một khối (mao) liêu thu về phí tổn tuyệt đối không thành vấn đề, đây chính là thủy tinh loại Phỉ Thúy.

Ở Myanmar Lý Xán đã biết được sự điên cuồng của những công ty đấu giá, mấy khối Phỉ Thúy đó cũng là do hắn chủ trì bán đấu giá.

"Rầm "

Lúc Lý Xán và Bạch Minh nhỏ giọng nói chuyện thì một đao này của Lý Dương đã cắt xong, Lưu Cương tẩy sạch mặt cắt, lúc này Lâm Lang lại nhíu mày.

Tăng, tiếp tục tăng giá.

Hiện tại cho dù là người không hiểu biết gì cũng biết được khối nguyên thạch này nhất định tăng giá, sau khi cắt xong một đao này, bên trong lại xuất hiện Phỉ Thúy trong suốt, viên Phỉ Thúy này dưới ánh sáng mặt trời còn phản chiếu ra những vần sáng rất rực rỡ làm cho những người xung quanh không nhịn được nuốt nước miếng.

Sau khi cắt xong một đao này, nụ cười trên mặt của Trần lão càng tăng lên, ông yên lặng gật đầu.

Cắt ba đao, hình dáng của Phỉ Thúy đã hiện ra khá rõ, xung quanh không ngừng có âm thanh phỏng đoán giá trị của khối Phỉ Thúy này, những người không hiểu gì thì tò mò nhìn mọi thứ, hiện tại một khối nguyên thạch có giá hơn trăm triệu NDT lập tức sinh ra.

Tam Tỉnh Kết Y nhìn thấy hết thảy, có vẻ hơn ghen tị, trong lòng thì không ngừng nguyền rủa Lý Dương.

"Rè rè "

Lý Dương không chú ý tới những tiếng nghị luận của những người xung quanh mà chỉ tiếp tục cắt, Lâm Lang bên cạnh vội vàng giúp đỡ, lúc này tim Lâm Lang cũng nhịn không được đập nhanh hơn.

Thủy Tinh Chủng Hải Dương Lam, cho dù là khối Phỉ Thúy bên torng có lớn thế nào đi nữa thì hắn cũng phải nghĩ cách mua lại.

Việc giải thạch lúc đầu rất chậm, nhưng càng về sau tốc độ càng nhanh, lúc này chỉ mất vài phút Lý Dương đã cắt xong một đao.

Sau khi cắt xong một đao này, hình dáng của Phỉ Thúy trên cơ bản đã xuất hiện, tình trạng khối nguyên thạch này thua lỗ đã là chuyện rất xa vời, nhìn khối Phỉ Thúy này, trong mắt mọi người đều là sự hâm mộ.

Khối Phỉ Thúy này có giá ít nhất cũng 30 triệu Dollar Canada.

Nghe âm thanh nghị luận xung quanh, Bạch Minh nhịn không được lại lắc lắc đầu, 30 triệu, hiện tại giá đã lên tới 30 triệu, hơn nữa còn là giá thấp nhất, vừa rồi hắn còn cảm thấy Lý Dương dùng 20 triệu Dollar để mua 3 khối nguyên thạch này là hành động điên cuòng, hiện tại xem ra đây lại là hành động vô cùng sáng suốt.

Điên cuồng chính là những người này, mà điên cuồng cũng chính là tảng đá kia.

Chỉ một khối thì đã kiếm lại tiền vốn, vậy 3 khối chẳng phải là sẽ kiếm được gấp đôi ư?

Gấp hai a, đó chính là 400 triệu NDT, cho dù cướp ngân hàng thì cũng không thể kiếm nhanh như vậy, lúc này trong lòng Bạch Minh ngoại trừ cảm thán ra cũng không có ý gì khác.

Đương nhiên, đây cũng chỉ là ý tưởng của Bạch Minh mà thôi, giá trị của đổ thạch cũng không phải tính như vậy.

Nghe thấy khối Phỉ Thúy này càng ngày càng đáng giá, Tam Tỉnh Kết Y ngoại trừ kinh ngạc ra thì chỉ có sự ghen tị, 30 triệu Dollar Canada, số tiền này phải là của hắn mới đúng, chỉ có nhân tài như hắn mới đáng được số tiền này.

Tam Tỉnh Kết Y cúi thấp đầu, ánh mắt bởi vì ghen tị đã có chút đỏ lên, lúc này nếu hắn ngẩn đầu lên mọi người có thể sẽ nghĩ là hắn bị đau mắt.

Có điều tính ra thì tên này quả thật là có 'bệnh đau mắt'.

Hơn mười phút sau, khối Phỉ Thúy này đã nằm trên tay Lý Dương, nhìn khối Phỉ Thúy xin đẹp này, Lý Dương vừa lòng gật đầu.

Lý Dương vừa nhìn không tới 1 phút thì Lâm Lang đã lên tiếng:

-Lý tiên sinh, tôi biết ngài chỉ sưu tầm đỉnh cấp Phỉ Thúy, khối Phỉ Thúy này của ngài Lâm thị chúng tôi dùng giá 38 triệu Dollar Canada để mua lại, ngài thấy thế nào?

38 triệu Dollar Canada, tính ra thì hơn 200 triệu NDT, Lý Dương mua 3 khối nguyên thạch cũng chỉ tốn hơn 30 triệu, không ngờ chưa tới một giờ thì đã hoàn lại vốn, Lý Dương chỉ cần bán khối Phỉ Thúy này thì không những thu hồi vốn mà còn lời ra 8 triệu.

8 triệu Dollar Canada tương dương với gần 5 triệu NDT.

Phương pháp kiếm tiền nhanh như thế này ở đây ngoại trừ Trần lão tự mình giải thạch ra thì không ai có thể kiếm tiền nhanh như vậy.

Bạch Minh, Mao lão nhỏ giọng thảo luận, Lý Xán và Liễu Tuấn thì ôm hai khối nguyên thạch, trên mặt có chút hưng phấn, hai người thường thường cúi đầu nhìn khối nguyên thạch trên tay mình, không biết hai khối nguyên thạch này một lát nữa sẽ mang lại sự ngạc nhiên gì cho họ đây.

Những người hàng xóm của Lâm Lang càng thêm thảo luận rầm rộ, những người mới vào vừa nghe thấy có Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy liền tập trung nhìn về phía nó.

Những người chứng kiến được quá trình giải thạch đều cảm thấy thỏa mãn, khối Phỉ Thúy này không phải của họ, nhưng dù sao thì bọn họ cũng tận mắt nhìn thấy nó xuất thế, với bọn họ thế là đủ.

Lâm Lang lúc này đang khẩn trương nhìn Lý Dương.

38 triệu cũng không phải là một con số nhỏ, nhưng đây lại là một khối Thủy Tinh Chủng Hải Dương Lam hiếm có, hơn nữa nó củng rất lớn, giá như vậy cũng không phải là không hợp lý.

Có điều nếu đem nó đi đấu giá thì khối Phỉ Thúy này sẽ có giá cao hơn một chút, gần đây Thủy Tinh Chủng đang tăng giá, các công ty châu báu lớn đều đang thiếu hụt thứ này.

-Được, tôi đồng ý

Lý Dương nghĩ một hồi liền gật đầu đáp ứng, Lâm Lang có chút sững sốt, sau đó liền nở nụ cười.

Khối Phỉ Thúy này nếu đem đi đấu giá thì chắc chắn sẽ bán được giá rất cao, có điều khối Phỉ Thúy này cũng có một phần công lao của Lâm Lang, không có Lâm Lang mang hắn tới nơi này thì hắn cũng không có cơ hội để mua 3 khối nguyên thạch.

Giá 38 triệu cũng không thấp, Lâm Lang cũng đã nói Lý Dương hắn chỉ sưu tầm đỉnh cấp Phỉ Thúy nên hắn cũng không tiện từ chối.

Khối Phỉ Thúy này quả thật không phải là đỉnh cấp Phỉ Thúy, nếu là Thủy Tinh Chủng Lam Tinh Linh thì chuyện này sẽ có kết quả khác rồi.

Lâm Bá Văn đứng bên cạnh cũng có chút ngẩn người.

Mọi chuyện vừa xảy ra cứ như là đang mơ vậy.

Hắn là trưởng phòng phụ trách khâu nguyên liệu của Lâm Thị, trên tay thường cầm mấy triêu Dollar tài chính, cho dù là trăm triệu hắn cũng từng cầm qua, đối với hắn số tiền này không coi là gì.

Nhưng mà số tiền này Lý Dương chỉ kiếm trong một giờ, quá trình Lý Dương mua rồi giải thạch hắn đều chứng kiến. Cho đến lúc này hắn mới hiểu được vì cái gì Lâm Lang vẫn cường điệu là phải giao hảo tốt với Lý Dương, với năng lực Lý Dương bộc lộ lúc này thôi thì hắn cũng biết quyết định kia là đáng giá

-Tôi lập tức cho người chuyển khoảng.

Lâm Lang nói xong liền gọi điện thoại, 30 triệu Dollar cũng thông qua phương thức chuyển khoảng trả cho Lý Dương, không bao lâu sau, tiền đã được chuyển vào tài khoảng của Lý Dương, mới vừa dùng 30 triệu, chỉ một lát thì tiền đã trở lại, hơn nữa còn nhiều ra 8 triệu, cho dù là ch vay nặng lãi thì cũng không kiếm được nhanh như vậy.

Đặt những phần phế liệu sang một bên, Lý Dương nhìn về phía Lý Xán và Liễu Tuấn.

Trong đống phế liệu còn có một nữa khối nguyên thạch, Tam Tỉnh Khang nhìn đống phế liệu này, tròng mắt không ngừng chuyển động, không biết là đang suy nghĩ điều gì.

Lâm Lang thu hồi Phỉ Thúy rồi giao cho Lâm Bá Văn, Lâm Bá Văn cầm Phỉ Thúy, cẩn thận nhìn nhìn, trong lòng không khỏi lại có chút cảm thán.

Lâm Bá Văn gọi điện thoại cho công ty bảo người tới nhận Phỉ Thúy, cực phẩm Phỉ Thúy thế này phải bảo quản cẩn thận.

Lý Dương đi tới chỗ Lý Xán rồi nhận lấy khối nguyên thạch.

Thấy Lý Dương muốn giải khối nguyên thạch trên tay mình, Lý Xán lập tức hưng phấn nở nụ cười, hơn nữa còn cố ý nhìn Liễu Tuấn

Vừa rồi hai người này còn cá cược với nhau xem Lý Dương sẽ chọn khối nguyên thạch trên tay ai trước, cá xem nguyên thạch trên tay người nào giải ra có giá trị cao nhất.

Lý Dương giải khối nguyên thạch trên tay Lý Xán trước nên vụ cá cược đầu tiên Lý Xán đã thắng, khó trách hắn lại đắc ý như thế.

Khối nguyên thạch trên tay Lý Xán là một khối Lão Tượng Bì, bề mặt nguyên thạch nhìn giống như lớp da của con voi, rất là khó coi.

Nhưng loại nguyên thạch này lại là thứ có giá trị cao nhất, lúc này những người xung quanh đều tập turng nhìn về phía khối nguyên thạch.

Lão Tượng Bì có thể xem là cực phẩm nguyên thạch, tỉ lệ đổ tăng của lọai nguyên thạch này lên tới 90%, nó cũng là loại nguyên thạch mà người chơi đổ thạch truy tìm, có khối Thủy Tinh Chủng Hải Dương Lam trước đó làm tiền đề nên mọi người đều rất coi trọng khối nguyên thạch này.

Lâm Lang quay đầu lại nhìn Liễu Tuấn rồi lại đứng ở bên cạnh Lý Dương không nói gì.

Chỉ có 3 khối nguyên thạch, Lý Dương muốn giải thế nào thì phải dựa theo ý muốn của hắn, dù sao hôm nay cũng sẽ giải hết, Lâm Lang cho dù hiếu kỳ nhưng cũng chỉ có thể chờ đợi.

Hơn nữa khối nguyên thạch này chỉ nặng khoảng 8 kg, không coi là khối lớn, cắt nó cũng không tốn quá lâu

Cố định nguyên thạch xong, Lý Dương cẩn thận tìm vị trí chuẩn bị cắt rồi lập tức ấn thiết đao xuống.

Những người xung quanh không nói chuyện nữa, lúc này bên trong chỉ còn tiếng ma sát của máy giải thạch, mọi người đều nhìn về phía thiết đao đang từ từ cắt xuyên qua khối nguyên thạch.

Lúc này xung quanh đã có hơn 30 người, những cửa hàng xung quanh hoặc là đóng cửa hoặc là cho người ở lại trông coi, người có thể tới đều đã tới đây, giải ra Thủy Tinh Chủng không phải là việc nhỏ, bọn họ cũng muốn tới xem cho biết.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1111)