← Ch.0666 | Ch.0668 → |
Lời của Lý Dương lại làm cả hội trường yên lặng.
Người trẻ tuổi này dường như lời nói không làm mọi người kinh ngạc, nói là đồ giả cũng bày ra rồi, cho nên nói thứ này chưa phải là một món đồ hoàn chỉnh, đông đảo các chuyên gia cũng đều cẩn thận liếc nhìn, cuối cùng đều lắc đầu.
Tượng phật này, từ trên xuống dưới, từ trái sang phải, thậm chí từ trong tới ngoài đến xem, đều là món đồ hoàn chỉnh, thực sự hoàn chỉnh.
Cũng có thể nói, trong số những chuyên gia có mặt tại hiện trường phần lớn không công nhận lời nói của Lý Dương lắm.
Hoàng lão, Chu lão cũng nhíu mày một cái, nhưng không ai không nói gì.
- Đẹp, rất đẹp, Lý tiên sinh, anh có thể nói một chút, món bảo bối của tôi thế nào mà không phải là món đồ hoàn chỉnh?
Thanh Mộc Vị Ương lớn tiếng nói một câu, mắt nhìn chằm chằm Lý Dương, người chủ trì lúc này khổ sở không thể tả, mà quản lý đài truyền hình lại hưng phấn muốn kêu to.
Lâm Lang ở đằng xa, cũng nhẹ nhàng lắc hạ đầu.
Sự việc buổi sáng đích đã như vậy, cũng chỉ có thể tiếp tục thôi, đợi buổi chiều tuyên bố quy định mới, dù sao hoạt động về sau tuyệt đối không cho phép hỗn loạn như buổi sáng.
- Thanh Mộc tiên sinh, đừng kích động, Lý tiên sinh nói không sai, cái này đúng là không phải là đồ hoàn chỉnh!
Lý Dương vẫn chưa trả lời, một giọng già nua liền vang lên, mọi người nhìn theo phía người nói, sau khi nhìn thấy người nói, tất cả mọi người sửng sốt ngạc nhiên.
Ngay cả Thanh Mộc Vị Ương phía dưới đài, cũng há miệng, không nói ra lời.
Người nói lần này là Hawes trên tay mang theo đồ khí giám định màu đen, tiền bối số một trong giới sưu tầm nước Mỹ, lúc này trên cổ tay anh màu đen hiện ra rất rõ.
Một mình Lý dương nói mọi người không tin, có Hawes giúp đỡ rất nhiều người bắt đầu cúi đầu suy nghĩ, Lý Dương cùng Hawes cũng là cho là món đồ này là hàng giả.
Nhưng giữa hàng giả và không phải đồ hoàn chỉnh có khác biệt rất lớn, mọi người đều xem kỹ tượng hơn, rất nhiều người lại lần nữa lắc đầu.
- Ông Hawes, ông nói đây không phải là đồ hoàn chỉnh, ông có thể chỉ rõ một chút !
Thanh Mộc Vị Ương quay đầu lại, hướng về phía Hawes nhẹ giọng nói một câu, Hawes đã từng đã đến Nhật Bản, Thanh Mộc Vị Ương chính là một trong những người tiếp đón, đối với vị tiền bối này anh cũng rất là tôn kính, rất khách khí hỏi một câu.
- Không nói ra ngươi chắc chắn cậu không phục, tôi muốn hỏi một chút, ở đây có người hay mang theo cocacola không?
Hawes cười lắc đầu một cái, đứng dậy, rồi hỏi mọi người một câu.
- Có, tôi có!
Rất nhanh có người trả lời, phương Tây có không ít người thích uống loại nước uống này, hôm nay lại có người mang vào đây.
Người này đem cocacola tới trước mặt Hawes, Hawes lắc đầu, đề nghị người này đem cocacola lên đài.
- Thanh Mộc, cậu đem cocacola rót vào trong chậu, sau cho cho tượng phật vào, sẽ biết kết quả!
Chậu trên đài vốn là có, Ngư Trường Kiếm của Lý Dương khi thể hiện cũng là dùng chậu, kia hai chậu bây giờ đang ở trên đài, Hawes vừa nói như thế, rất nhanh có nhân viên làm việc đem nước đổ đầy chậu.
Thanh Mộc Vị Ương nhìn chậu nước và hai lon cocacola một bên, lại có chút do dự.
Cocacola là thức uống có tính chua, thứ có tính chua đối với đồng xanh khí cũng sẽ có tổn hại nhất định, đây chính là điều đại kỵ, ngộ nhỡ đây là thật, bị ngâm trong nước cocacola như vậy, cũng sẽ ảnh hưởng tới giá trị.
- Thanh Mộc, cậu không cần lo lắng, nếu ngâm nước không ra kết quả, tôi sẽ bồi thường cho cậu bằng đồ của Giám Thật thật!
Hawes lại nói một câu, Thanh Mộc Vị Ương giật mình, không còn do dự, nhận lấy chậu nước, đồng thời từ từ đem kia hai lon cocacola đổ vào chậu nước.
Bồi thường bằng đồ của Giám Thật, đừng nói là Thanh Mộc Vị Ương, chính là Hoàng lão bọn họ cũng đều rất cảm kích.
Hawes sưu tầm được rất nhiều thứ vô cùng phong phú, đây là một trong số đó, đây cũng là thứ bảo bối mà Thanh Mộc Vị Ương và thậm chí còn rất nhiều nhà sưu tầm Nhật Bản cũng mơ ước đã lâu.
Giám Thật đông độ, là câu chuyện cổ rất nhiều người Trung quốc truyền tai nhau.
Nhưng có rất ít người biết, Giám Thật cũng là vị thư pháp gia lớn, nhà kiến trúc học và nhà y học, ông đã cống hiến cho Nhật Bản rất nhiều kiến thức về lĩnh vực kiến trúc, phật học, y học, có người nói, không có Giám Thật đến Nhật Bản, văn hóa Nhật Bản còn lạc hậu hơn so với trăm năm trước.
Giám Thật sáu lần đông độ, cuối cùng đã tới Nhật Bản, tinh thần của ông đáng để mọi người khẳng định, dĩ nhiên, đại sư Giám Thật nếu biết sự tàn bạo của Nhật Bản đối với dân tộc Trung Hoa có thể sẽ không để đông độ cho ai biết.
Sau khi Giám Thật đại sư đến Nhật Bản, hai mắt đã bị mù, trong tình huống này ông đã chỉ đạo anh em bên Nhật Bản, đã làm được rất nhiều thành tích mà nhiều người không ngờ.
Cho đến nay, Nhật Bản vẫn có rất nhiều người sùng bái Giám Thật, sùng bái vị đại sư này, trước lúc Giám Thật lâm chung, đồ đệ còn vì ông xây một tượng phật, ngày nay cũng là quốc bảo của Nhật Bản.
Vị đại sư mà tất cả người Nhật Bản tôn kính này, bút tích lưu lại vô cùng ít, đặc biệt là sau khi ông bị mù, mặc dù cũng viết rất nhiều, nhưng theo thời gian lưu truyền phần lớn đều bị mất, chỉ có cực ít cực ít lưu truyền ở Nhật Bản.
Trên tay Hawes có bút tích như vậy, còn một số bút tích về phương diện kiến trúc tâm đắc, cho dù về ý nghĩa lịch sử hay khảo cổ cũng vô cùng quan trọng.
Hơn nữa, những chữ này là Giám Thật viết sau khi bị mù, một người mù, những thư pháp ông viết ra càng có ý nghĩa, tuy nói Giám Thật đại sư không phải là thư pháp tông sư, nhưng những chữ này của ông cũng đã đạt tới cái đẹp tột cùng.
Cho nên sau khi nghe những lời của đại sư Hawes, Thanh Mộc Vị Ương mới có thể sảng khoái như vậy, lập tức làm theo cách của Hawes đã nói.
Nhưng từ điểm này mà nói, anh vẫn có niềm tin với bảo bối của mình.
- Lý tiên sinh, tuổi trẻ tài cao!
Trên đài, khi Thanh Mộc Vị Ương đang đổ cocacola, Hawes vẫn chưa ngồi xuống, mà hướng về phía Lý Dương chắp tay lên tiếng chào, kiểu nắm tay đậm chất Trung Quốc của Hawes làm Lý Dương hơi ngạc nhiên.
- Chào Ngài Hawes, ngài quá khen !
Lý Dương vội vàng nắm tay đáp lễ, thân phận của Hawes anh biết, Chu lão đã giới thiệu không ít lần những chuyên gia danh tiếng tham gia hoạt động lần này, Hawes chính là một người trong số đó, còn là một người đặc biệt phải chú ý.
- Người Trung Quốc các bạn rất thích khách khí, khi tôi bằng tuổi cậu cái gì cũng không biết, cậu còn trẻ như vậy, đã có thể nhìn ra tượng này không hoàn chỉnh, thật không dễ dàng!
Hawes tiếp tục nói, thanh âm không nhỏ, chuyên gia Trung quốc và chuyên gia Mỹ có sự khác biệt nhất định.
Hai người nói như vậy, cũng gây sự chú ý cho không ít các chuyên gia khác.
Lý Dương sờ sờ mũi, lại nói:
-Hawes, ngài đừng khen tôi như vậy, sau này tôi còn phải học hỏi ngài nhiều!
Ngoài miệng nói như vậy, thật ra Lý Dương trong lòng rất vui sướng, địa vị Hawes ở Mỹ không ít lần viện trưởng Hoàng viện bảo tàng Cố Cung ca ngợi, làm cho lý Lý Dương cũng có chút đắc ý nho nhỏ.
- Trung quốc có câu nói cổ, khiêm tốn quá cũng là kiêu ngạo, tôi muốn hỏi Lý tiên sinh một câu, cậu nói tượng phật này không phải là đồ hoàn chỉnh, vậy nó rốt cuộc là mấy bộ phận tạo thành?
Hawes vẫn chưa ngồi xuống, hai người cách nhau nửa hội trường cứ nói chuyện với nhau như vậy, cũng không để ý Thanh Mộc Vị Ương trên đài, lớn tiếng trò chuyện với nhau.
Lâm Lang cười khổ lắc đầu một cái, Nhưng rất nhiều chuyên gia cũng không có bất kỳ đ ý kiến gì đối với điều này, Lý Dương hôm nay là người thu hút nhất, Hawes lại là đại sư công nhận, rất nhiều người đều hứng thú đích nhìn bọn họ.
Lý Dương do dự một chút, Hawes nói cũng không sai, danh tiếng và biểu hiện của Lý Dương bây giờ không cần thiết phải khiêm tốn như vậy.
Huống chi Lý Dương không chỉ đại diện cho một người, ít là sư phụ và các vị chuyên gia bên cạnh, nhiều là Lý Dương đại diện cho cả đất nước Trung quốc.
- Hawes, theo cách nhìn của riêng tôi, tượng phật này là do mười ba khối khác nhau đặt ở những vị khác nhau mà thành, nhưng được lắp ghép vô cùng hoàn mỹ, loại kỹ thuật này là gì thì tôi không biết, tôi chỉ có thể nhìn ra những thứ này thôi!
Lý Dương từ từ nói, những thứ này đương nhiên là hắn nhìn thấy qua năng lực đặc thù, tượng đồng này thực sự là do mười ba khối khác nhau tạo thành, kết nối rất hoàn mỹ, làm cho những người dùng mắt thường không thể nhìn ra.
Những điều Lý Dương là thật, hắn chỉ biết là bên trong có loại vật phẩm hóa học, cụ thể là gì Lý Dương thật sự không rõ lắm, nói như vậy, cũng là phòng Hawes hỏi tiếp, sợ sau đó nói không được.
Lý Dương nói xong, nhìn Hawes, Hawes cũng nhìn chằm chằm hắn.
Một lát sau, Hawes mới cảm thán một tiếng nói:
- Những câu nói cổ của Trung Quốc không sai, tre già măng mọc, nếu không phải ta nhìn thấy trước, cũng không nhìn hơn mười ba khối, Lý tiên sinh, bái phục!
Lần này ông dùng tiếng Trung, mà tiếng Trung của ông rất tốt, nói tiếng phổ thông rất chuẩn, như người Trung Quốc bản địa.
Những lời này, có nghĩa là đã đồng ý với Lý Dương, cũng có nghĩa là đồng tình với ý kiến của Lý Dương, tượng phật này là do mười ba khối khác nhau tạo thành.
Trên đài, Thanh Mộc Vị Ương đã rót xong hai lon cocacola, hắn cũng nghe cuộc nói chuyện giữa Lý Dương và Hawes.
Trong lòng hắn, bây giờ đầy sự tức giận, hai người không chút nề hà nói chuyện ở đây, không coi bảo bối của hắn ra gì.
Nhưng nghĩ tới lưu bút của Giám Thật, Thanh Mộc Vị Ương lại nhẫn nhịn.
Giá trị tác phẩm của Giám Thật nếu so với tượng phật này còn cao hơn nhiều, đã có người cho là phật tượng là giả, sau này khẳng định còn phải trải qua nhiều lần giám định, thậm chí khoa học giám định, vậy thì không bằng nghe lời đề nghị của Hawes, theo phương pháp của ông thử một cái.
Nếu như thử không ra cái gì, hắn còn có thể kiếm được bảo vật giá trị cao hơn nhiều, đây cũng là lý do hắn đồng ý.
Sau khi nước và cocacola trộn lẫn vào nhau, nước trong chậu biến thành màu tím đen, Thanh Mộc Vị Ương ôm lấy tượng phật, lại do dự một chút, cuối cùng khẽ cắn răng, đem tượng phật bỏ vào trong nước.
Đừng nói bỏ xuống, cầm tượng phật này đi đổi lấy lưu bút của Giám Thật anh cũng đồng ý.
Sau khi bỏ tượng phật vào, mọi người đều tập trung vào trên đài, màn ảnh lớn đều là hình ảnh tượng phật sau khi cho vào nước.
Hawes mỉm cười ngồi xuống, Lý Dương cũng ngồi xuống, hai người đều không có bấy kỳ lo lắng, thậm chí không xem chuyện trên đài.
Tượng phật bỏ xuống chưa tới một phút, cơ thể Thanh Mộc Vị Ương run lên, hai tay nhanh chóng lấy tượng phật từ trong nước ra, nhìn tượng phật trước mặt, thân thể hắn không ngừng run.
Mà dưới đài, lúc này lại vô cùng yên tĩnh.
← Ch. 0666 | Ch. 0668 → |