← Ch.0782 | Ch.0784 → |
Lý Dương đột nhiên nở một nụ cười đen tối, giơ tay chỉ ra ngoài.
- Em từ bên ngoài nhanh chóng chạy vào, đồng thời miệng kêu lớn lên " người ngoài hành tinh đến rồi", đảm bảo sẽ thu hút mọi người lại, sau đó em nhân cơ hội chạy lại, chúng ta có thể tiến vào trong.
- Cái gì?
Hà San San ngây người như phỗng, mắt mỏ to không tin nhìn Lý Dương, cô tin tưởng Lý Dương như vậu không ngờ Lý Dương đưa cho cô chủ ý ngốc như vậy.
Không ngờ để cô giả điên, kêu lớn thu hút sự chú ý của mọi người.
- Anh, Lý.....
- San San!....... .
Hà San San tức giận đang muốn kêu lên liền bị Vương Giai Giai kéo lại, lúc này không thích hợp kêu to tên của Lý Dương, bị người khác nhận ra chắc chắn sẽ hỗn loạn.
Đây chính là kết quả của người nổi tiếng đem lại, trước đây Lý Dương cười đám người Bạch Minh, ra ngoài đeo kính đen không tiện, hiện nay cũng đến lượt hắn thưởng thức đãi ngộ này.
Vương Giai Giai quay đầu lại, nhìn Lý Dương:
- Đừng đùa với cô ấy nữa, anh có cách tiến vào không?
Lý Dương ngẩng đầu cười cười, nụ cười không nói ra lời cổ quái, Hà San San tức giận suýt nữa nổi bão, vừa nãy Lý Dương quả thực trêu cô, tuy nhiên muốn đi vào, Lý Dương còn thực sự có chút nắm chắc.
Đám người Lưu Cương ở bên cũng không khỏi mỉm cười, đám người Tư Mã Lâm cũng đều đứng trên ghế, quay đầu cười bọn họ, lại tiếp tục hướng nhìn vào bên trong.
Khoảng cách này xa, nhưng dù sao cũng xem được bên trong, đứng ở dưới chỉ có thể xem được bóng dáng người khác.
- Đi theo tôi nào!
Lý Dương vẫy vẫy tay, lần này không nói đùa, trực tiếp hướng thẳng vào trong.
Lưu Cương bám sát Lý Dương, phía sau mới là Vương Giai Giai và Hà San San, sau nữa còn có Triệu Khuê và Hải Đông, Mã Khôn và Cận Minh hai người gia nhập Hiệp hội ngọc thạch không lâu còn đang do dự, cũng đều đi theo.
Mấy người còn lại ngoài Cố Lão ra, vẫn đang đứng trên ghế.
Cố Lão cao tuổi rồi, lòng tò mò hiếu kì với các cảnh huyên náo không mạnh như vậy, lúc này vẫn đang ngồi nghỉ, đợi bọn họ.
Đứng ở phía sau đám người, tay Lý Dương khẽ quơ quơ sức mạnh của Thái cực quyền lập tức tụ trên hai bàn tay
Không có phương pháp đặc biệt tối ưu đi vào trong, chỉ có thể chen mạnh, Lý Dương áp dụng phương pháp giống với phương pháp ngày hôm qua Trần Lỗi chen vào, đều dùng nhu kình của Thái cực quyền đẩy người, mở ra một đường.
Thái cực quyền của Lý Dương không bằng Trần Lỗi, tuy nhiên mở một đường trong đám người thì vẫn có thể làm được.
Hai tay Lý Dương khẽ đưa lên, mỗi một người mà hắn gặp đều không kìm nổi run lên, trước mặt nhìn như một cây châm đều không cắm được vào đám đông, điều đó khiến Lý Dương phải chui được vào trong.
Thân thể hắn vẫn rất linh hoạt, vài cái đã chui được một nửa người vào rồi, mấy người theo sau đều bám chặt theo, cũng đều chen được vào trong.
Chỉ hơn một phút, tầm nhìn trước mặt đã thoáng, Lý Dương thành công chen được vào trước tiên.
- Anh, anh thực sự chen được vào.
Hà San San phía sau cũng thấy được trước mắt nhất, đám người huyên náo lúc này, không lâu đều khôi phục lại bình thường.
Lý Dương khẽ cười một tiếng, lại không khỏi cúi đầu, hắn học chính là Trần thị thái cực chính tông, không ngờ lần đầu tiên ở bên ngoài vận dụng Thái cực quyền không ngờ là ở đây.
Đứng ở gần nhất, tình hình hai máy dẫn thạch bọn họ cũng thấy rõ toàn bộ.
Người trước máy dẫn thạch tuổi tác không lớn, ở bên cạnh có bốn người. đang cắt thạch chính là nam tử hơn hai mươi tuổi, ba người còn lại là hai nam một nữ, cô gái tuổi tác cũng chỉ hơn 20, hai nam tử đều hơn 30.
Bốn người họ rõ ràng là người đang cắt thạch kia làm chủ.
Người thanh niên đeo kính, dao cắt đã xuyên hơn nửa vào đổ thạch, thấy vị trí dao cắt, Lý Dương lại cúi đầu.
Một phòng máy cắt dẫn thạch khác, ba nam tử vẫn đang bàn luận sôi nổi, hơn nữa còn đang trách nhau, dao cắt vừa xong của họ đã cắt ra ngọc vỡ, nhưng dẫn thạch vẫn chưa có kết quả, còn có thể tiếp tục cắt tiếp.
Tuy nhiên đao thứ hai này cắt thế nào cũng có tranh chấp, có người đề nghị cắt giữa, còn có người đề nghị cắt ở bên, ý kiến của ba người không giống nhau, vẫn không thống nhất.
Đám người Tư Mã Lâm và Trịnh Khải Đạt đứng bên cạnh cũng nhìn thấy đám người Lý Dương ở bên trong cùng, mắt mấy người mở to tròn, Tư Mã Lâm còn nhảy xuống muốn chen vào, đáng tiếc cậu ta người nhỏ bé sao có thể chen được vào.
- anh nói, bọn họ ai có thể thắng?
Đứng ở trước mặt Hà San San hứng chí lên, đây còn là lần đầu tiên cô trông thấy đổ thạch, không ngờ chính là đối đổ kịch liệt.
- khó mà nói, phải xem may mắn thôi, vận may tốt có thể thắng, kém may sẽ thua.
Lý Dương mìm cười lắc đầu, hai người đang dẫn khối nguyên thạch này đều rất có ý nghĩa, bình thường gặp được khối nguyên thạch này rất khó, không ngờ bỗng chốc thấy được hai khối.
Hai khối này còn đặt cùng một chỗ đối đổ, ngay cả Lý Dương cũng cảm thấy có chút khó tin.
- còn cần may mắn?
Hà San San kinh ngạc quay đầu ngẩng lên, tuy nhiên cô đối với lời Lý Dương nói không hoài nghi chút nào, lĩnh vực đổ thạch, Lý Dương là chuyên gia, là người có địa vị nhất.
- đúng, hiện này mà thấy, bên này có chút mờ ảo!...
Lý Dương chỉ chỉ người trẻ tuổi bên kia, mỉm cười nói, thanh âm nói chuyện của họ đều rất khẽ, người xung quanh đều nghe được.
- cái gì gọi bên này có chút mơ hồ? Các người rốt cuộc có hiểu đổ thạch hay không hả? Bên này rõ ràng sắp thắng rồi, không hiểu thì đừng nói, đừng bắt nạt tiểu cô nương người ta!
Xung quanh có người đột nhiên nói to lên, người nói chuyện là một chú hơn 40 tuổi, khắp mặt râu ria, Lý Dương thoáng sững sờ, trong lòng bất đắc dĩ thở dài.
Vương Giai Giai và Hà San San đều quay đầu lại, vẻ mặt hai người đều mang theo chút cổ quái.
Cho dù là Hà San San thường xuyên đem lại rắc rối cho Lý Dương, cũng hiểu các thành tựu của Lý Dương trong đổ thạch, đó được công nhận là đứng đầu trong ngành, nói Lý Dương không hiểu, e rằng trên thế giới này không có mấy người hiểu hết.
Lưu Cương chỉ ngẩng đầu lên nhìn một cái lại quay đầu lại, việc này anh từng trải nhiều rồi, căn bản không thèm phản ứng.
- tiểu cô nương các người và người này vừa mới quen nhau chứ? Tôi thấy cậu ta cái gì cũng không hiểu, cố ý lừa gạt các người, tôi ở đổ thạch hiểu một chút, các người nếu có quan tâm tôi có thể dạy các người!
Đại thúc trung niên thấy hai cô gái nhìn mình, có chút đắc ý, lại nói tiếp.
Vẻ mặt của Hà San San và Vương Giai Giai càng cổ quái, vừa quen Lý Dương? Người này không có mắt hả, không nhìn ra Vương Giai Giai luôn dựa sát vào Lý Dương, ngay cả tay đều trong tay sao?
Còn muốn dạy các cô đổ thạch?
Trước hết không nói các cô có quan tâm không, cho dù có, cũng không cần phiền đại thúc này, Ngọc thánh Lý Dương ở bên cạnh họ.
- không cần đâu.
Hà San San ra sức lắc đầu, nhanh chóng quay lại, lại đứng ở một bên, cách đại thúc này càng xa càng tốt, đại thúc này thoạt nhìn tự như tên xấu đang lừa gạt trẻ con.
- cậu nói tôi bên này mơ hồ, có căn cứ gì không?
Một thanh âm vang dội lên, đó chính là người thanh niên cắt thạch đã ngừng cắt, đang suy nghĩ, mặt cậu ta nhìn Lý Dương, người được hỏi cũng là Lý Dương.
Lý Dương kinh ngạc nhìn cậu ta một cái, khả năng nghe của người này cũng khá nhạy, thanh âm họ nói chuyện không nhỏ nhưng tiếng dao cắt cũng rất lơn, như thế có thể nghe được.
- xin lỗi tôi nói chỉ là cảm nhận của mình, xin đừng để ý.
Lý Dương khẽ nói một câu, người ta đang dẫn thạch, lúc này hắn ở bên cạnh nghị luận thế nào cũng không quan hệ gì, nhưng nói không tốt, tốt nhất nên nói nhỏ.
Vài lời nói không hay, bị người dẫn thạch nghe được dễ dàng gây bất hòa, nếu gặp được người nghĩ thoangs, sẽ cho rằng mình trù hắn, người đổ thạch đa phần rất mê tín.
- không có căn cứ, xin đừng nói linh tinh...
Người trẻ tuổi vỗ tay, lại nhìn Lý Dương, lúc trông thấy Vương Giai Giai và Hà San San, vẻ mặt rõ ràng ngạc nhiên chút.
Vương Giai Giai không cần phải nói, dáng vẻ đáng yêu như búp bê, khiến người nhìn thấy chỉ muốn giữ trong lòng, đi che chở, trân trọng.
Dáng người Hà San San rất cao, ở nước ngoài vẫn chú ý vóc dáng hơn mình, còn từng là người mẫu khách mời, chắc chắn là cô gái hoàn hảo trong lòng bao chàng trai.
Tục ngữ nói, con trai cùng dưỡng, con gái phú dưỡng, ở trong gia đình Vương Giai Giai sẽ không như thế, tuy nhiên đối với con gái sẽ luôn có sự yêu thương đặc biệt, không thể nói là nuông chiều từ bé, nhưng tuyệt đối cũng theo tiêu chuẩn công chúa để bồi dưỡng.
Có thể nói, từ nhỏ họ đã được sử dụng các đồ tốt nhất, cuộc sống nhàn nhã nhất.
Môi trướng sống tốt đẹp, lại thêm gia đình đặc biệt còn nuôi dưỡng trên người các cô quý phái thản nhiên, dáng vẻ của các cô càng thêm cao quý, càng hấp dẫn nhiều người.
Nhớ ngày đó, Lý Dương lần đầu tiên gặp Vương Giai Giai có bị hấp dẫn vậy.
Người trẻ tuổi lần đầu tiên gặp các cô, trong lòng cũng xốn xang, tuy nhiên cậu ta khôi phục rất nhanh, mấy giây sau trên mặt lộ ra nụ cười tự tin.
Người trẻ tuổi tiến lên trước, từ trong túi lấy ra hai danh thiếp ánh vàng rực rỡ, mỉm cười nói:
- hai vị tiểu thư, tôi tên là Vương Nhuận Đông, đây là danh thiếp của tôi, vừa xong nghe thấy các cô muốn học đổ thạch, đúng thế không?...
Người trẻ tuổi giơ tay ra, Lý Dương thoáng nhìn, trên danh thiếp viết " Tổng giám chế công ty bất động sản Dụ Hoa"
Bất động sản Dụ Hoa là công ty bất động sản có danh tiếng trong nước, gần đây thị trường bất động sản hơi thu hẹp, công ty này vẫn rất tốt, báo chí, Truyền hình, Inte thường xuyên nghe thấy tên này.
- cám ơn, chúng tôi không muốn học đổ thạch, danh thiếp này anh giữ lại nhé
Vương Giai Giai rất lễ phép lắc đầu, Hà San San không khách khí như vậy, từ chối thẳng thừng.
Cô sống ở nước ngoài mấy năm, tính cách vẫn thoải mái, thích là thích, không thích là không thích.
- điều này!
Người trẻ tuổi nhất thời xấu hổ đứng ở đó, hai tấm danh thiếp nhận về cũng không được, mà không nhận lại cũng không tốt.
Vương Giai Giai lại duỗi tay ra, rất tự nhiên khoát tay Lý Dương, người trẻ tuổi thoáng ngạc nhiên, mắt sắc bén, nụ cười cũng biến mất.
- chưa gặp chưa biết thế nào, hôm nay ta sẽ khiến các người xem xem, ta làm sao thắng được!
Người trẻ tuổi khẽ bỏ lại câu này, quay người hướng vào máy dẫn thạch, hai tấm danh thiếp được cậu ta thu lại vào trong túi, tuy nhiên lúc trở lại cậu ta lại nhìn Vương Giai Giai và Hà San San, trong mắt tràn đầy say mê.
← Ch. 0782 | Ch. 0784 → |