← Ch.0784 | Ch.0786 → |
Đứng trước máy dẫn thạch, lý dương lại tự cười.
Vốn xem náo nhiệt, như thế rất tốt, đem chính mình xen vào. Đợi sau khi trở về, không biết ông cụ sẽ nói gì, lý dương hiện nay bắt đầu hối hận, lúc đầu tại sao hứa dấn Hà San San đi cùng.
Người xung quanh lại nhiều hơn rất nhiều.
Đối với bọn họ, thay đổi người đối đổ không quan trọng, bọn họ muốn xem quá trình của đối đổ.
Lý Dương tiếp tay, lại thêm trước đó hắn kí chi phiếu mười triệu, điều đó ngang với vốn đối đổ từ một triệu tăng thẳng lên mười một triệu. Cảnh sát tóm con bạc đến nhất định sẽ tóm hắn, tuy nhiên ai cũng đều hiểu, cảnh sát sẽ không tập trung ở nơi này.
Người dám cầm mười triệu ra đánh cuộc, đơn giản sao?
- Két két.
Người thanh niên đeo kính xong, ấn dao cắt, cậu ta vừa nãy cắt một nửa nghỉ ngơi một chút, vừa lúc nghe thấy lời của Lý Dương, điều đó mới dẫn đến sự việc phía sau.
Nhát dao này còn chưa cắt xong, tuy nhiên chỉ cần tiếp tục cắt là được, rất nhanh có thể xem tình hình bên trong.
Lý Dương không đổi kính, vẫn như trước đeo kính râm, nhẹ nhàng sờ da xác của khối nguyên thạch.
Đây là khối nguyên thạch vỏ cát ngậm nước không tồi, sắc nước nhạt nhạt, xác ngoài vẫn là hoa tùng rất đẹp mắt, hoa tùng hiện vân rắn, điều này rất không tồi, toàn bộ khối nguyên thạch hình chữ nhật, khoảng 5 kg, lúc đầu có cắt mở một miệng, giá trị của khối nguyên thạch như thế ít nhất cũng được ba bốn trăm ngàn.
Tuy nhiên hiện nay nhát dao đầu tiên liền cắt xong rồi, còn cắt ra ngọc vỡ, giá trị của khối nguyên thạch lập tức giảm mất mười mấy lần, hiện nay ba bốn trăm ngàn đều không có giá trị, hai trăm có người xem xét.
Những người xung quanh còn cười Lý Dương, nguyên thạch như thế cũng dám nhận, cảm thấy hắn ngu ngốc, là công tử nhà giàu có nhiều tiền không có chỗ tiêu bớt.
- Anh Lý, có cần chúng tôi phụ tá hay không?
Triệu Khuê tiến lại, Lưu Cương ở bên cạnh Vương Giai Giai và Hà San San, bên cạnh Lý Dương chỉ có Triệu Khuê và Hải Đông, ngoài ra còn có thành viên mới gia nhập Hiệp hội ngọc thạch Minh Dương Mã Khôn và Cận Minh.
Lý Dương khẽ lắc đầu cười nói:
- Mã tiên sinh, Cận tien sinh, hai vị có thể kịp thời giúp đỡ?
Mã Khôn và Cận Minh đều sửng sốt ngạc nhiên, Mã Khôn còn chỉ vào mũi mình, run giọng nói:
- Lý, lý tiên sinh, ông cần chúng tôi sao?
Lý Dương khẽ mỉm cười vuốt cằm, Mã Khôn và Cận Minh dù sao cũng là người quen, Triệu Khuê và Hải Đông thấy hắn dẫn thạch, nhưng chưa làm qua, hơn nữa ở đây nhiều người như vậy, để hai người liên kết cảnh giới càng tốt.
Lý Dương đối với sự bình an của mình trước nay không hề nơi lỏng.
Cứ như vậy, muốn dẫn thạch nhanh, chỉ có thể để Mã Khôn bọn họ phụ tá.
- Không, không vấn đề!
Cận Minh cuống quýt gật đầu, vội vàng đứng ở bên cạnh Lý Dương, làm trợ thủ trợ giúp Lý Dương, đây chính quang vinh, cậu ta chối từ mới là tên ngốc.
Mã Khôn cũng tiến lại, trên mặt còn ngây ngô cười, cậu ta không biết rõ thân phận của người đeo kính râm này trước đây, nhưng họ hiểu rất rõ.
Đây chính là ngọc thánh, Nam vương Bắc thánh, người mọi người hiện nay đều biết, Bắc thánh còn mạnh hơn Nam vương, là người đầu tiên của giới ngọc thạch công nhận, chỉ dựa vào tổng giám của công ty bất động sản gì, không đè áp được địch thủ Lý Dương.
Hai người nhanh chóng vào vị trí.
Đứng ở trên ghế Tư Mã Lâm và Trịnh Khải Đạt lập tức trợn tròn mắt, họ ngay từ đầu có ghế đứng, có thể quan sát được tình hình bên trong, nhưng cũng vì ghế này khiến họ mất đi cơ hội chen vào.
Lúc này thấy hai người Mã Khôn đứng ở bên cạnh Lý Dương, làm trợ thủ giúp Lý Dương dẫn thạch, ruột gan hai người đều vô cùng hối tiếc.
Sớm biết được như vậy, thì đã đi theo Lý Dương, hiện nay đứng ở bên cạnh Lý Dương chắc chắn là hai người họ và Lý Dương cùng dẫn thạch, đây là lâu lắm rồi chưa xảy ra.
Mặt khác không thể dính được may mắn của Lý Dương, công bàn tiếp đó sẽ có thể thu hoạch tốt.
Chỉ tiếc rằng hiện nay tất cả đều vô ích, hai người lại ra sức chen vào, trừ bị mắng mấy câu, cuối cùng lại ảo não bị đẩy ra.
- Lý tiên sinh, cắt như thế nào?
Mã Khôn tỏ ra rất hưng phấn, Cận Minh cũng như thế, cơ hội này rất khó gặp, lúc này bọn họ cố gắng hưởng thụ từng giây, sau này sẽ là vốn kiêu ngạo của họ.
Sau khi trở về kể đoạn này ra, không biết có bao nhiêu người bạn sẽ hâm mộ họ đâu.
- Cắt hả? chúng ta không nên cắt trước!
Lý Dương mỉm cười lắc đầu, trực tiếp đỡ cái máy mài, mặt của Mã Khôn và Cận Minh đều lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Khối nguyên thạch hiện nay chỉ có một mặt cắt, vận là ngọc vỡ, theo lô gic thông thường, cần phải tiếp tục cắt mới đúng, tốt nhất cắt từ giữa, sau khi cắt, bên trong nguyên thạch có thể biết được.
Cắt ra ngọc vỡ, không chừng toàn bộ khối nguyên thạch đều là ngọc vỡ, tuy nhiên tính khả năng có thể cắt ra Phỉ Thúy thực sự cũng rất cao, điều đó cũng là nguyên nhân quan trọng của khối nguyên thạch bỗng chốc không đánh giá được giá trị.
Thấy Lý Dương mài đá mài, tiếng bàn luận của mọi người xung quanh càng nhao nhao lên.
Lý Dương không để ý đến ánh mắt của người xung quanh, quay đầu nhìn người thanh niên, cố định nguyên thạch xong, dùng đá mài bắt đầu sát lên trên mặt ngọc vỡ.
- Điều này?
Mã Khôn và Cận Minh lần nữa trừng mắt nhìn nhau, Lý Dương lựa chọn mài thạch cũng như xong rồi, mọi người đều cho rằng hắn mài cửa để xem thử, như thế tuy lãng phí thời gian những cũng là cá thể.
Nhưng Lý Dương không ngờ lại sát thẳng lên ngọc vỡ, ai cũng biết, ngọc vỡ là công cụ vô ích, dưới ngọc vỡ có thể ra được Phỉ Thúy cũng rất thấp, người mới vào nghề sẽ không lựa chọn cách sát như thế.
Lúc mọi người xung quanh bàn luận, còn đều chỉ vào Lý Dương, kiến giải chính mình.
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, lúc này không có ai xem trọng Lý Dương, người trong nghề cho rằng Lý Dương là người không hiểu nghề, trận đối đổ này trên cơ bản có thể đoán ra được Lý Dương thua rồi.
Hơn mười triệu kia cứ như thế mất không, loại con cháu giàu có này thực không coi tiền ra gì.
Trong lòng rất nhiều người còn chua xót, hơn mười triệu là của cải rất nhiều người đều mong có được, thậm chí có nhiều người còn không có được, thấy hắn lấy ra, trong lòng những người này tất nhiên có chút không quen.
- Ào ào!
Nguyên thạch của người thanh niên bên cạnh cuối cùng đã cắt mở, khối nguyên thạch này cũng khoảng sáu bảy kg, vỏ muối cát trắng, rõ ràng rất tốt, lại sát ra Băng Chủng mặt, giá trị ban đầu có thể năm trăm ngàn, sau khi có được Băng Chủng song diện trong nháy mắt giá trị đến trên triệu.
Lúc này nếu đánh giá giá trị khối nguyên thạch cực kỳ không xứng đôi.
Nguyên thạch của Lý Dương chỉ còn lại giá trị hai trăm ngàn, bên này cáo hơn triệu, điều đó cũng là một trong những nguyên nhân mọi người không coi trọng Lý Dương.
- Bổ!
Người bên cạnh nam tử thanh niên nhìn vào mặt cắt, người thanh niên mỉm cười cứng ngắc ở đó, không dám tin vào toàn bộ trước mắt mình thấy.
- Vượt rồi, sao có thể, nguyên thạch tốt như thế cũng vượt?
Ngọc vỡ, lại là ngọc vỡ, nguyên thạch của hộ đều là giả sao? Người xung quanh lập tức sôi trào lên, tiếng xôn xao truyền ra rất xa, thu hút càng nhiều người lại đây.
Cơ mặt của người thanh niên mất tự nhiên rúm lại, hai mặt cắt của nguyên thạch trước mặt cậu ta đều có Phỉ Thúy, nhưng cũng là ngọc vỡ không đáng giá, kết quả của dao này của cậu ta và vừa nãy bên kia không khác mấy, đồng thời đều vượt, đồng thời cắt ra ngọc vỡ.
- Cho dù là vượt, tôi cũng có thể thắng các người!
Người thanh niên đột nhiên cắn răng, đổi đá mài, chuẩn bị mài thạch.
Khối nguyên thạch của cậu ta có mài ra Băng chủng song mặt, chỉ cần có thể dẫn ra Băng Chủng Phỉ Thúy nhất định có thể thắng được ngọc vỡ bên này của Lý Dương, kết quả Băng chủng dương lục Phỉ Thúy giá trị rất cao.
Người xung quanh cùng đồng thời ồ lên, nhưng vẫn xem trọng cậu ta, cũng vì điểm này.
- Soạt soạt soạt!
Đá mài của người trẻ tuổi chuyển động, hai bên đều đang mài thạch, rất nhiều người bên này bàn luận, hôm nay đối đổ càng có ý nghĩa khác, hai khối nguyên thạch lúc đối đổ đều cắt ra ngọc vỡ không thấy nhiều.
- Giai Giai, anh ta lần này không phải thua chứ?
Hà San San tóm chặt Vương Giai Giai, hưng phấn hỏi một câu, cô đối với Lý Dương rất tín nhiệm, tuy nhiên dù sao người đối đổ mười triệu cũng là cô, trong lòng cô rất lo lắng.
Thực sự thua rồi, tiền này không cần cô trả lại, ông có thể giúp cô trả, nhưng cô bị cấm là không còn nghi ngờ.
Cấm chừng này còn không biết bao lâu nữa.
- Không phải còn chưa ra kết quả, tuy nhiên dao cắt của anh ấy vượt rồi, giá trị không cao như vậy!
Vương Giai Giai cười lắc đầu giải thích, cô đi theo Lý Dương thời gian dài như vậy, các kiến thức về đổ thạch cơ bản cũng hiểu được, không chỉ là cô, Lưu Cương ở bên cạnh cũng xem rất rõ ràng.
Khóe miệng Lưu Cương lúc này còn cười nhạt.
- Lý tiên sinh, khóa rồi, chúng ta khóa binh.
Mã Khôn rất hưng phấn kêu lên, ngay từ đầu đối đổ cậu ta cũng coi trọng bên này, đối với nguyên thạch Băng Chủng của người thanh niên có thể giành được phần thắng là rất cao, đồng thời không coi trọng sự lựa chọn của Lý Dương bên này.
Tuy nhiên cậu ta đối với Lý Dương rất tín nhiệm, nhưng tín nhiệm không ngăn cản được lo lắng của cậu ta, vừa nãy cậu ta vẫn luôn lo lắng.
Lúc này lo lắng này không còn rồi, Ngọc thánh không hổ là ngọc thánh, bên này đã khóa rồi, cậu ta tin mình nhất định có thể tăng giá.
Lý Dương quay đầu nhìn cậu ta một cái, không nói gì, tiếp tục mài mặt trước của ngọc vỡ.
- Lục lục, Lý tiên sinh có lục, ra lục rồi.
Cận Minh ở bên cạnh bất ngờ kêu lên, Mã Khôn không nhìn Lý Dương, vội vàng nhìn theo ngón tay Cận Minh chỉ.
Quả nhiên, tầng dưới của ngọc vỡ ở một vị trí, lộ ra màu xanh biếc thản nhiên, sắc xanh biếc này không rõ, nhưng xem ra rất thực, đợi mài nữa tin rằng không đến nơi đó.
Tiếng kêu của Cận Minh cũng thu hút người xung quanh.
Vây quanh ở đây đều là người hiểu nghề, rất nhiều người đều nhìn thấy chút màu xanh biếc đó, sắc mặt mỗi người đều lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Hà San San nghe thấy tiếng kêu bên này, lập tức kéo Vương Giai Giai chạy, nguyên thạch Lý Dương dẫn ra kết quả như thế nào, quan hệ đến lần đánh cuộc này của cô.
Nếu đã thua, thời gian một năm tiếp của cô chắc đừng mong ra khỏi cửa.
Nếu thắng, tuy sẽ bị phạt, nhưng quy mô cô có thể nhận được, quan trọng nhất là cô chờ mong giành được khoản tiền này, mình có tiền rồi, cô có thể mua được lòng ngưỡng mộ đã lâu, sớm giành được ô tô đến tay.
← Ch. 0784 | Ch. 0786 → |